Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2048: Buông tay (2)

Lạp Phỉ Ni Nhã hít sâu một hơi: “Chúng ta đi!”
Cho dù là thánh võ sĩ cuồng nhiệt nhất cũng cần học được thỏa hiệp, đây là cái giá để thần chính nghĩa Đề Nhĩ còn tồn tại ở thế gian.
“Không tiễn!” Ba Ba Lạp yêu kiều cười khẽ hành lễ. Đám thợ săn ma quỷ bên cạnh lại hừ lạnh một tiếng.
“Tại sao không trực tiếp lưu bọn họ lại?”
Nhìn bóng lưng thánh võ sĩ rời đi, trong con ngươi A Ni Á lóe lên, khẽ dựa vào thân thể thợ săn ma quỷ săn bên người rồi hỏi.
“Dựa vào sức mạnh của chúng ta, tuy rằng có thể đánh bại đối phương, nhưng nhất định phải trả giá thương vong to lớn. . .”
Thợ săn ma quỷ căn bản làm như không thấy đối với sự quyến rũ của A Ni Á bên cạnh, khiến vẻ mặt đối phương cứng đờ ở đó, có thêm mấy phần lúng túng, trái lại là Ba Ba Lạp nhanh chân chạy ra giải vây.
“A Ni Á, ngươi quá làm càn rồi!”
Một âm thanh nghiêm khắc truyền đến , khiến A Ni Á có chút ngạc nhiên mà quay đầu.
Sau đó, cô nhìn thấy một người trung niên có mái tóc màu trắng chậm rãi từ trong bóng tối đi ra, hành lễ với Ba Ba Lạp cùng vị thợ săn ma quỷ truyền kỳ kia: “Hai vị đại nhân, xin tha thứ cho sự vô tri của tiểu nữ. . .”
“Phụ thân đại nhân. . . Sao người lại đến rồi?”
A Ni Á ngơ ngác hỏi một câu, người này rõ ràng là cha cô, chủ nhân của thương hội Neo, người quản lý gia tộc Ban Ân: Phỉ Khắc Tư.
“Không phải là vì thu dọn những hỗn loạn này, nhanh xin lỗi hai vị đại nhân đi!”
Phỉ Khắc Tư hung hăng trừng nữ nhi mình một chút, hai vị cường giả truyền kỳ! Đồng thời sau lưng còn có một giáo hội chân thần!
Ông ta hiểu rõ loại sức mạnh này khủng bố bao nhiêu, mà càng quan trọng hơn là nếu như đắc tội với cả giáo hội cự xà, e là Ban Ân gia tộc ở toàn bộ bắc địa thậm chí chủ thế giới vật chất sẽ thật sự không còn chỗ để đi.
” Gia tộc Ban Ân chúng ta cùng thương hội Neo, đã hoàn toàn tuyên thệ tận hiến với giáo hội cự xà, từ đây đối phương chính là ân chủ của chúng ta. . .”
Phỉ Khắc Tư nhắc nhở A Ni Á.
“Xin lỗi! Hai vị đại nhân. . . Ta. . . Ta. . .” A Ni Á trên mặt hiện ra đỏ ửng.
“Quên đi! Người tuổi trẻ phạm lỗi, cho dù là thần chủ ta cũng sẽ tha thứ. . .”
Ba Ba Lạp cười phất phất tay: “Đồng thời. . . Ta không lựa chọn lưu đối phương lại, nguyên nhân chủ yếu cũng không phải vì cô ta từng quen thần chủ ta. . . Đối phương tốt xấu gì cũng là cường giả cấp độ truyền kỳ, được thần chính nghĩa quan tâm, cho dù chúng ta nhiễu loạn không gian bên này, một khi đại chiến xảy ra, tỷ lệ bị thành Ngân Nguyệt cùng giáo hội thần chính nghĩa phát hiện vẫn rất lớn. . . Bên kia một nhóm lớn cường giả truyền kỳ cấp cao như Y Nhĩ Minh Tư Đặc đã tụ tập, bằng vào thực lực hiện tại của chúng ta còn không thể mạnh mẽ chống lại bọn hắn. . .”
“Bởi vậy, chúng ta cần mau chóng rời khỏi nơi này!”
Thống lĩnh thợ săn ma quỷ luôn luôn lạnh mặt cũng nói.
“Đương nhiên! Tất cả đều nghe theo đại nhân dặn dò!” Trên mặt Phỉ Khắc Tư mang theo nụ cười nịnh nọt, dáng vẻ cúi đầu khom lưng, khiến trong lòng A Ni Á âm thầm ấm ức, lại có chút cảm giác thả lỏng.
Chí ít trách nhiệm nặng nề này đã bị giáo hội cự xà tiếp nhận, sẽ không có quan hệ gì cùng nàng.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh thu thập đồ vật đi, chúng ta lập tức rời đi!”
Phỉ Khắc Tư quay sang hét lên với đám tôi tớ còn đang sững sờ.
Lúc này, những hạ nhân kia mới như tỉnh lại từ trong giấc mộng, nhìn ánh mắt chủ nhân còn có vẻ không thể tin tưởng.
Chuyện phát sinh ngày hôm nay thực sự quá khiêu chiến thần kinh của bọn họ.
Đầu tiên là thánh võ sĩ thẩm phán, mà ngay khi bọn hắn cho rằng chạy trời không khỏi nắng thì Phỉ Khắc Tư lại mang theo một đám người càng mạnh mẽ hơn đuổi thánh võ sĩ đi?
Thương hội Neo vốn chỉ là một thương hội cỡ trung mà thôi a!
Trong nháy mắt này, bọn hắn bắt đầu vô hạn kính ngưỡng đối với chủ nhân của mình.
Sau khi có kính nể cùng cảm kích, động tác của bọn người hầu càng thêm nhanh chóng, rất nhanh đã thu cẩn thận hàng hóa rải rác, Phỉ Khắc Tư càng trực tiếp tiến lên, thu thập huyết tinh dùng huyết nhục cùng linh hồn để luyện ra rồi giao cho đám thợ săn ma quỷ
“Những huyết tinh này có độ tinh khiết rất cao, đồng thời đặc tính không hợp cùng không gian vật phẩm, nếu như đựng vào túi thứ nguyên sẽ rất nhanh mất đi hiệu quả, cần dùng huyết văn mộc chứa. . . Bằng không chúng ta cũng sẽ không quấy nhiễu thời gian dài như vậy. . .”
Phỉ Khắc Tư thở dài nói.
“Ừm!C ta rời đi!” Đợi được vật tới tay, Ba Ba Lạp quay đầu rời đi, Phỉ Khắc Tư cùng A Ni Á đi sát đằng sau.
Mà các đội buôn khác lại dựa theo con đường sớm định ra, chạy đi tới thị trấn kế tiếp.
Dù sao lúc này bọn họ đã không có bất kỳ đồ cấm nào ở trên người, cũng không sợ kiểm tra.
Trong mắt đám cao tầng như Phỉ Khắc Tư thì đây chỉ là vật dùng một lần, chỉ cần có thể thoáng hấp dẫn một điểm chú ý của đối phương cũng tốt.
Còn những người này sau đó sẽ có kết cục gì thì không nằm trong phạm vi bọn hắn cân nhắc.
. . .
Lúc này, ở ba tầng đầu của địa ngục Ba Thác, Lôi Lâm ở trong thần quốc, hắn lần thứ hai nhìn thấy hóa thân của hải dương nữ thần An Bác Lý.
Lúc này đối phương cho hắn cảm giác uy nghiêm càng thêm dày đặc, hiển nhiên đã tiêu hóa hết thần chức sa ngư nhân, đồng thời cô ta còn chiếm được chỗ tốt rất lớn.
An Bác Lý nhìn ý cười cân nhắc trong mắt Lôi Lâm: “Chúng ta đều là thần linh thuộc trận doanh tà ác… ”
“Nhưng cũng không phải cùng một liên minh, đồng thời, thần chức cũng có xung đột, khiến chúng ta hoàn toàn không có khả năng hòa giải, khi ta lên cấp chân thần, đối phương còn trực tiếp hạ xuống hóa thân để công kích. ”
Lôi Lâm trực tiếp đánh gãy lời trần thuật của An Bác Lý.
“Ha ha” Nữ thần hải dương khẽ nở nụ cười, mang theo khí chất tùy tiện, cô vốn là một vị nữ thần thay đổi thất thường.
“Rất tốt! Nếu như ngươi muốn tốn cơ hội này thì ta có thể giúp ngươi.”
“Không! Ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm ý của ta, ta cũng không dựa theo khế ước để yêu cầu ngươi ra tay, mà chỉ mong ngươi lấy thân phận minh hữu, thay ta giới thiệu với các thần hệ thú nhân. ”
“Thần hệ thú nhân? !” An Bác Lý cảm giác mình đã không nhìn thấu vị tân thần này.
“Ừm! Kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu của ta, lẽ nào ngươi không cảm thấy so với Mã Lạp, ta càng thích hợp làm minh hữu hơn sao?”
Lôi Lâm nháy mắt một cái.
“Ha ha, thú vị! Thực sự là thú vị ”
An Bác Lý bắt đầu cười lớn, bóng mờ cuộn sóng khủng bố bao phủ ở phía sau, mang theo sức mạnh thần linh u ám mà kinh khủng.
Làn sóng xanh thẳm hình thành một con đường, mà Lôi Lâm cùng bóng mờ An Bác Lý chậm rãi biến mất không còn tăm hơi
Bắc cảnh, trong một gian mật thất bí mật dưới đất.
Trên các góc tường chung quanh bị khắc họa lượng lớn phù văn vặn vẹo, nếu như nhìn kỹ thì có thể cảm nhận được sức mạnh khinh nhờn chân ngôn.
Có loại bảo vệ này, A Ni Á cùng thủ lĩnh thương hội Phỉ Khắc Tư rốt cục có thể yên lòng ngồi ở đây, đàm luận một số chuyện nào đó.
“Phụ thân đại nhân! Ta thực sự không có thể hiểu được, cho dù khẩn cầu đối phương trợ giúp, nhưng gai tất cả mọi thứ của gia tộc cho đối phương…”
Sắc mặt A Ni Á có chút đỏ lên, nhìn phụ thân chuyển tất cả mọi thứ của thương hội, thậm chí là quan hệ bí ẩn cùng con đường mà chính mình khổ cực nhiều năm mới thành lập ra được, trong lòng cô có cảm giác tiếc nuối.
Ở đáy lòng cô, những thứ này đều sẽ là của cô!
Mà hiện tại, giáo hội cự xà lại không tốn sức chút nào mà cướp đi tất cả, chỉ cần một ý nghĩ là có thể khiến thương hội Neo cùng gia tộc Ban Ân triệt để bị tiêu diệt!
“Con gái của ta, con cần nhận rõ một sự thật! Chỉ khi xác nhận chúng ta trả giá tất cả thì giáo hội mới trợ giúp chúng ta/ ”
Vẻ mặt Phỉ Khắc Tư lại vô cùng bình tĩnh, trong mắt mơ hồ có một loại gợn sóng nào đó.
“Đồng thời thử nghiệm lừa gạt giáo hội có chân thần chống lưng, vốn là một hành động ngu xuẩn tới cực điểm! Chúng ta không phải những thương hội lớn kia, không có quyền lực giằng co. ”
Kinh nghiệm từng trải phong phú khiến Phỉ Khắc Tư hiểu rõ sự đáng sợ của giáo hội chân thần.
Một vị chân thần vĩnh viễn sẽ không bởi vì thời gian mà ngã xuống, mà thần linh bị ngoại lực phá hủy, cho dù ở trong lịch sử của thế giới các thần cũng là chuyện có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đặc biệt trong mấy ngàn năm gần đây, căn bản không có chuyện chân thần ngã xuống.
Chuyện này mang ý nghĩa là những giáo hội có chân thần ở sau lưng làm chỗ dựa kia có thể hoàn chỉnh cắm gốc rễ ở chủ thế giới vật chất, cho dù bị diệt vong cũng có thể ngóc đầu trở lại bất cứ lúc nào.
So sánh với giáo hội cự xà hiện tại thì thương hội Neo cũng chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi.
Chút lo lắng này của con gái mình, Phỉ Khắc Tư thấy quả thực là buồn cười tới cực điểm.
Giáo hội cự xà yêu cầu con đường ở bắc địa cùng mạng lưới liên lạc của thương hội mình, nhưng chút của cải của gia tộc Ban Ân? E là còn không sánh được với một góc cung điện của thần quốc đi?
Đồng thời, thực lực của thương hội Neo vốn không đủ, lúc này lại là thời điểm đang cầu người, còn dám cò kè mặc cả cùng giáo hội cự xà sao?
“Xin lỗi phụ thân đại nhân, là ta quá liều lĩnh ”
Lúc này, A Ni Á cũng hiểu được chính mình đã sai lầm. Đặc biệt biểu hiện ở trước mặt phụ thân quá mức dễ thấy , khiến vẻ mặt của cô có chút đỏ bừng cúi đầu.
“Ừ, con có thể tự mình nghĩ rõ ràng là tốt nhất ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận