Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1540: Vị hôn phu (2)

“Không có gì, kỳ thực ta cũng muốn nhanh chóng rời đi, dù sao, dù là món đồ gì, một khi dính dáng quan hệ tới ma quỷ, đều là sẽ trở nên rất phiền phức. . .”
Lôi Lâm trợn mắt nói mò, nhưng lại được Hách Lạp cùng Ba Mỗ nhất trí tán thành, hình tượng đáng sợ của ma quỷ đã cắm rễ trong lòng các bình dân ở thế giới các thần dưới sự ánh hưởng của các thần giáo.
Đặc biệt là Hách Lạp vốn có dự định nghỉ ngơi cũng trực tiếp từ bỏ.
Muốn nghỉ ngơi thì trên đường đi còn có rất nhiều thành thị, không cần thiết nhất định phải ở lại chỗ này liên hệ cùng ma quỷ, trên thực tế, dù Lôi Lâm không nói ra, đối phương cũng có dự định sớm rời đi.
“Tốt lắm, Các vị ngủ ngon! Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, mau chóng rời khỏi nơi này!”
Lôi Lâm đứng dậy cáo từ, trong lòng cũng đang cười thầm, bởi hắn ra tay, tín đồ ma quỷ hoạt động ở thành phố này đã bị sớm ngăn chặn, nhưng chuyện này cũng không cần nhiều lời.
. . .
Ngày thứ hai, tiểu đội lính đánh thuê vội vã bổ sung một nhóm vật tư xong tiếp tục lên đường.
Lạp Phỉ Ni Nhã một mình cưỡi chiến mã Ni Khắc ở mặt trước mở đường, dáng vẻ còn có chút rầu rĩ không vui, đám Hách Lạp đều sáng suốt không tiến lên quấy rối.
Có vẻ là nhớ bài học trước đó, Hách Lạp cũng không thuê thêm lính đánh thuê gì, chỉ tìm người chăn ngựa nhìn có vẻ thành thật, lại thuê một chiếc xe ngựa, xem ra là muốn giao toàn bộ an toàn của đoàn x echo đám Lôi Lâm.
” Sau khi đi qua ám sâm lâm bảo chính là bình nguyên trung tâm vương quốc, cũng là căn cứ nông nghiệp quan trọng nhất, quốc vương bệ hạ tập trung trọng binh ở đây, tình trạng an ninh cũng khá ổn. . .”
Trên thực tế, dựa theo cái nhìn của Lôi Lâm, đối phương chỉ cần có lớn, hoàn toàn có thể mang theo mấy người hầu rời đi, nhưng Hách Lạp tỷ muội rõ ràng là bị đám thực nhân ma trước đó dọa sợ rồi, thà rằng một lần nữa tăng cao tiền thuê, cũng không muốn đánh mất sự che chở từ mấy người Lôi Lâm.
“Có điều, dùng cái giá này để thuê một vị kỵ sĩ cao cấp, còn có một pháp sư cấp 10, vẫn là rất rẻ. . .”
Lôi Lâm cũng không có suy nghĩ đặc biệt gì, hiện tại cũng không thấy cấp bách gì.
Dù sao, hắn lưu lại hậu chiêu đủ khiến những truy binh kia sẽ tốn một thời gian rất lâu ở ám sâm lâm bảo.
Những tín đồ ma quỷ đó, muốn bọn hắn cứng đối cứng địa cùng thánh vũ sĩ liều chết là chuyện tuyệt đối không thể, nhưng chỉ lén lút giữ chân thì hoàn toàn có thể làm rất tốt.
Mà có thời gian này, Lôi Lâm có thể một đường nhàn nhã đi đến Đan Bố Lôi Tư vương đô, thậm chí thong dong bố trí tất cả.
Bởi vậy, hiện tại hắn hoàn toàn không vội, thậm chí còn có tâm tình đùa giỡn Lạp Phỉ Ni Nhã.
Đẩy một linh hồn thuần khiết mà kiên định vào địa ngục, vốn là việc của ma quỷ, không phải sao?
Tuy rằng hiện tại Lôi Lâm chỉ có trí nhớ của ma quỷ đại công, nhưng cũng không ngại thoáng thử một chút.
Quả nhiên, đúng như dự tính của Lôi Lâm, sau khi tiến vào trung bộ bình nguyên, cảnh vật chung quanh và tình trạng trị an tốt hơn nhiều, hai bên đường đi thỉnh thoảng có thể nhìn thấy thôn trấn, còn có mỗi lĩnh chủ phải bộ đội phòng thủ cùng dân binh tuần tra.
Nhóm cường đạo lớn tới chỗ này hoàn toàn không có đất sống, còn thực nhân ma cùng với các dã thú nguy hiểm khác? Sớm đã bị vương đội vây quét đến không còn một mống, đoàn người Lôi Lâm gặp phải cản trở cũng chỉ là một nhóm đạo tặc nhỏ không tới hai mươi người mà thôi.
Trình độ như thế này, khiến lão Ba Mỗ cũng có thể ung dung ứng phó mấy kẻ trong đó, mà ở Lạp Phỉ Ni Nhã xông lên thì cả đám càng là quân lính tan rã.
Mãi đến tận hôm nay, một tường thành thị bắt đầu xuất hiện trong tầm nhìn.
“Rốt cục đã đến rồi, Đan Bố Lôi Tư vương đô!” Hách Lạp kéo rèm cửa sổ trên xe ngựa, trong đôi mắt đầy vẻ cảm khái.
Nếu không phải vừa vặn gặp được một nhóm người Lôi Lâm, nói không chắc cô ta và muội muội đã cùng chết trên đường.
“Đan Bố Lôi Tư vương đô, nghe đồn khi đệ nhất đại quốc vương bệ hạ mang theo người đuổi tới đây thành công đồ sát một ác long, đồng thời chia toàn bộ tài phú mà ác long tích lũy cho bình dân xung quanh, từ đây xây dựng ra một thành thị, cuối cùng phát triển thành vương quốc. . .”
Trong đôi mắt Lạp Phỉ Ni Nhã có ngưỡng mộ, Lôi Lâm nghe thế lại có chút buồn cười.
Loại chuyện khai quốc hoàng đế thiếp vàng lên trên mặt chính mình này hắn đã đọc nhiều lắm rồi, vì tăng cường tính hợp pháp cùng thần thánh cho mình, những văn quan đó dám nói tất cả, dù sao hắn khẳng định là không tin.
“Đồ sát ác long? Nơi này căn bản không phải hoàn cảnh tốt mà loài rồng yêu thích. . .”
Đối với oán giận trong lòng Lôi Lâm, những người này đều không nghe thấy, trái lại ngay cả Á Lạp Ni đều vươn đầu nhỏ ra, say sưa ngon lành nghe Lạp Phỉ Ni Nhã kể lại công tích vĩ đại của quốc vương.
Chờ đến sau khi tiến vào vương đô, Hách Lạp chỉ dẫn xe ngựa đến phía đông, đi tới một toà phủ đệ khá là khí thế: “Lần này ta cùng tỷ tỷ ta có thể an toàn đến vương đô, may mà có chư vị một đường bảo vệ, ta cùng vị hôn phu ta nhất định sẽ báo đáp các vị!”
Vào lúc này, Á Lạp Ni luôn có vẻ rất yên tĩnh mới mở miệng, trên mặt có vẻ kiêu ngạo.
Đầu tiên là Lạp Phỉ Ni Nhã kêu lên, trong đôi mắt giống như lóe lên ánh sao: ” Những người mạo hiểm anh dũng bảo vệ công chúa mỹ lệ đi tới vương đô gặp gỡ cùng vương tử, không có gì lãng mạn hơn chuyện này. . .”
Lôi Lâm cũng giống lão Ba Mỗ nói mấy lời chúc mừng, khiến trên mặt Á Lạp Ni hiện ra vài tia đỏ ửng, trong lòng lại hơi kinh ngạc, hắn vốn đang cho rằng chuyến này là do Hách Lạp làm chủ, không ngờ cuối cùng nhân vật chính lại là Á Lạp Ni là cô bé vẫn chưa thành niên này.
“Đồng thời, còn do tỷ tỷ đưa hôn? Trong vương quốc dường như không có tập tục này, là trưởng bối đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lôi Lâm nghe thấy được ý không tốt.
“Các người đang làm gì? Không biết nơi này là phủ của tử tước đại nhân sao?”
Nhìn thấy một đám lính đánh thuê ở trước cửa nhao nhao ồn ào như thế, hai tên vệ binh đứng ở cửa phủ lập tức không nhịn được.
Một tên vệ binh đi ra, hắn mặc khải giáp mới tinh sáng bóng, được lau chùi đến cẩn thận tỉ mỉ, bên trên không hề dính một chút tro bụi nào, dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống mà nhìn đám người Lôi Lâm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ xem thường.
Loại lính đánh thuê này ở vương đô cũng chỉ có danh tiếng khá hơn so với đám cường đạo cùng lưu manh một chút thôi, xưa nay không phải người biết tuân thủ pháp luật, những quý tộc kia càng đáng ghét liên quan tới đối phương—— Quá mất mặt!
Còn vị hôn phu gì đó? Vệ binh đánh giá Hách Lạp tỷ muội quần áo mộc mạc, rõ ràng lựa chọn không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận