Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1937: Thông qua (2)

Một ý chí đã chết đi, chẳng lẽ còn có thể trong nháy mắt thông qua vách thuỷ tinh, bò tới nơi này sao?
“Ừm! Cũng đều là ma võng! Bởi vậy hóa thân Tạp Nhĩ Tát Tư có xác suất thành công rất lớn, chỉ là còn cần xâm nhập nghiên cứu thể thức ma võng bóng ma, tốt nhất là đợi phân tích hết mười tầng ma võng rồi mới động thủ. . .”
Lôi Lâm nghĩ rõ ràng điểm ấy, trong nháy mắt tâm tình thật tốt.
Cho dù Toa Nhĩ không phải toàn bộ hóa thân của ma võng bóng ma, giữa hai bên cũng tuyệt đối tồn tại mối liên hệ không thể phân cách. bởi vậy một khi hủy diệt ma võng bóng ma, Toa Nhĩ cũng sẽ bị trọng thương.
Hiện tại Lôi Lâm tương đương với sớm nắm giữ một đòn sát thủ, có thể uy hiếp bất cứ lúc nào: “Ngươi đừng tới đây! Tới nữa là ta sẽ phóng đại chiêu! ! !”
“Nhưng. . . Phải làm thế nào để truyền loại uy hiếp này cho Toa Nhĩ cũng là một vấn đề!”
Cho dù là vũ khí nguyên tử, trước khi chưa phóng ra mới có lực uy hiếp to lớn nhất. Đương nhiên Lôi Lâm sẽ không ngốc đến mức không nói hai lời mà trực tiếp động thủ.
“Lôi! Có thể bắt đầu?”
Nhưng huấn luyện viên bên ngoài dường như có chút hiểu lầm: “Nếu như ngươi không chắc chắn thì có thể lựa chọn từ bỏ, dù sao an toàn mới là quan trọng nhất. . .”
Không thể không nói, đối với thiên tài là nhân loại bình thường thì vị quan chủ khảo này cũng có ý muốn bảo vệ.
“Ha, cảm tạ, không cần đâu!”
Lôi Lâm lễ phép phất tay một cái, tùy tiện kết nối với ma võng bóng ma.
“Ô ô. . .” Một đợt khói đen dày đặc từ dưới chân hắn sinh ra, chậm rãi phác hoạ ra dáng dấp một người bình thường, tỉ lệ tứ chi hoàn mỹ mà phối hợp, chỉ là ngũ quan hoàn toàn mơ hồ không rõ.
“Chủ nhân. . .”
Giọng nói khan khàn từ trên người bóng ma tôi tớ phát ra, quỳ một chân xuống hành lễ với Lôi Lâm.
“Loại trí năng này. . . Là bóng ma tôi tớ cao cấp nhất!”
Trên mặt huấn luyện viên tràn ra nụ cười tha thiết: “Lôi! Tổng hợp đánh giá 1! Biểu hiện ưu dị!”
“Oa. . .”
Đoàn người phía dưới hoàn toàn yên tĩnh, qua một quãng thời gian thật dài mới phát ra tiếng hô lớn, so với người đầu tiên thành cồn chỉ có hơn chớ không kém.
Dù sao, người trước đó chỉ là may mắn qua ải, mà Lôi Lâm lại dùng điểm tối đa!
“Lôi! Thực sự là một người lợi hại. . .”
Hạ Uy Nhĩ nhìn Lôi Lâm trên mặt đài được muôn người chú ý, nỗi tự ti mơ hồ nổi lên ở trong lòng.
“Nào có?” Ô Nhãn lẫm lẫm liệt liệt ôm bả vai hắn: “Tuy rằng ngươi không có thiên phú ở mặt thao túng ma võng cùng triển khai phép thuật, nhưng có lẽ sẽ có sở trường ở những địa phương khác đây! Ví dụ như trong số những người phát minh tấn ảnh nguyên thủy, không phải cũng có một pháo lép? Nhưng ai có thể phủ nhận cống hiến của người đó?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận