Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1585: Tiếp nhận (2)

“Ta giao các huynh đệ cho cậu! Hãy hứa với ta! Mang bọn họ sống sót về thành Ngân Nguyệt!” Đôi môi Áo Lan khô nứt, nhìn giống như một lữ nhân sắp chết khát.
“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Loại thương thế này ít nhất cần trì liệu trọng thương! Ngày hôm nay thần thuật vị của ta lại dùng hết. . .” Trong giọng nói của Kim Thiến mang theo tiếng nức nở, mà mục sư thuần túy nếu như dùng hết thần thuật thì thực sự còn phế vật hơn cả pháp sư đã dùng hết pháp thuật vị.
“Ta đồng ý!” Lôi Lâm nặng nề gật đầu.
“Vậy. . . Ta yên tâm. . .” Áo Lan buông tay xuống, hai mắt hơi khép kín.
“Đội trưởng! Đội trưởng!” Kim Thiến trực tiếp khóc lên.
“Hắn ta còn chưa chết đây!” Lôi Lâm không nói gì đẩy Kim Thiến ra, trên tay đột nhiên hiện ra một pháp thuật quyển trục.
Thuật tạo thủy! Thuật đóng băng!
Ánh sáng pháp thuật mãnh liệt qua đi, Áo Lan trên mặt đất đã nằm trong một khối băng, giống như côn trùng bị đông lại, trên mặt còn có một chút kinh ngạc.
“Trạng thái như thế này, có lẽ có thể để ông ta đối chịu đựng được thêm một lúc!” Lôi Lâm sắc mặt nghiêm túc.
“Kim Thiến!”
“Có!” Mục sư thiếu nữ có chút kinh ngạc ngẩng đầu.
“Ta có một nhiệm vụ quan trọng muốn giao cho cô!” Lôi Lâm nhìn mục sư trước mắt: “Ta cần cô một đường hộ tống Áo Lan trở về, bởi vì ngoại trừ Áo Lan ra thì trong số chúng ta cũng chỉ có côlà mục sư, có thể cố gắng duy trì trụ sinh mệnh của ông ta. .. Còn vấn đề an toàn? Ta sẽ phái những người này hộ tống cô!”
“Không thành vấn đề!” Kim Thiến lau nước mắt, đồng ý phi thường dứt khoát, sau khi mất đi Áo Lan, Lôi Lâm vốn tiếp nhận quyền chỉ huy.
“Chờ đã, các ngươi không theo ta trở lại sao?” Vào lúc này Kim Thiến mới phản ứng lại, có chút ngạc nhiên mà mở miệng.
“Trở về? Lẽ nào muốn ra tòa án quân sự sao? Tạp Tư Lai sẽ không bỏ qua cho chúng ta. . .”
Sắc mặt Lôi Lâm trầm trọng: “Ta muốn lưu lại, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ! ! !”
Lúc này trên người Lôi Lâm có một loại khí tràng tên là mãnh liệt”anh hùng”, hoàn toàn khiến Kim Thiến cảm động.
“Ô ô. . .” Nước mắt của mục sư lại một lần nữa chảy xuống, “Yên tâm. . . Ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời bẩm báo chuyện của các vị cho giáo hội. . .”
Bởi thân phận là nhân viên thần chức, Kim Thiến là người khó bị thanh toán nhất, cô cũng chắc rằng Lôi Lâm nhường cơ hội sống sót này cho mình , khiến cô hoàn toàn cảm động.
Tiếp theo Lôi Lâm tùy ý điểm danh hai binh lính vẫn tính hoàn hảo, phụ trách hộ tống Kim Thiến cùng những người trọng thương khác trở về.
Mà đợi sau khi Áo Lan rời đi, toàn bộ đoàn đội lập tức rơi vào khống chế của Lôi Lâm.
Thậm chí, bởi mục sư rời đi, nhóm người này đã hoàn toàn thoát khỏi mọi giám thị, có thể trở nên không kiêng dè gì!
“Phương pháp này. . . Thật sự có thể không? Xưa ta chưa từng nghe nói. . .”
Nhìn xe ngựa chuyên chở khối băng rời đi, Lạp Phỉ Ni Nhã đứng bên người Lôi Lâm, trong đôi mắt có mê hoặc: “Lợi dụng đóng băng có thể trì hoãn thương thế sao?”
Nếu như có phương pháp này, e là sinh ý của thần điện lại tốt hơn không ít, đồng thời pháp sư cũng sẽ càng thêm chú trọng nghiên cứu pháp thuật hệ băng, nhưng xưa nay Lạp Phỉ Ni Nhã chưa từng nghe nói nội dung phương diện này.
“Ừm! Trên lý thuyết có thể! Trên thực tế thì ta vẫn chưa tiến hành thí nghiệm. . .” Lôi Lâm gật gù.
“Trên lý thuyết. . .” Thiếu nữ kỵ sĩ gào lên.
“Ừm! Đều là một hi vọng mà!” Lôi Lâm rất không chịu trách nhiệm trả lời, đồng thời vỗ vỗ tay, triệu tập các binh lính còn lại.
Đứng trên một chỗ đài cao, Lôi Lâm nhìn đám người phía dưới—— Vốn dĩ toàn bộ đại đội không tới năm mươi người, trải qua trận chém giết đêm qua còn có thương binh rời đi ngày hôm nay, ở đây cũng chỉ còn sót lại mười mấy người, nhìn rất là có cảm giác thê thảm.
“Các ngươi nhất định sẽ hỏi ta, tại sao không trở về đi. . .”
Thanh âm Lôi Lâm trầm thấp, lúc này, bởi một đống tiểu đội trưởng tử vong cùng nghỉ việc , khiến quân hàm của hắn trở thành tối cao, cũng là người chỉ huy hợp lý hợp pháp duy nhất.
Đương nhiên, Lôi Lâm cũng chỉ cần danh nghĩa này, thật sự muốn dựa vào đám tàn binh bại tướng này, hắn vẫn nên trực tiếp về còn hơn.
Đồng thời, vì mượn danh đánh binh lính này, Lôi Lâm trực tiếp nói ra nhiệm vụ lần này, còn có ân oán với Tạp Tư Lai.
Sau khii nói những lời này, hắn rõ ràng nhìn thấy vẻ tuyệt vọng trong đôi mắt những binh sĩ này.
“Đúng, có Tạp Tư Lai tồn tại, sau khi chúng ta trở về sẽ biến thành đào binh, bị Tạp Tư Lai đưa ra tòa án quân sự. . . không cần nghĩ tới chuyện đào tẩu, bởi vì chứng minh dân tự do và người nhà của các người đều ở thành Ngân Nguyệt. . .”
Giọng nói của Lôi Lâm có một loại sức cuốn hút kỳ dị.
“Bởi vậy, trận chiến này không phải vì ta, mà là vì chính các ngươi! Vì tương lai của chính các ngươi! Chúng ta nhất định phải giết chết đám thú hóa nhân đáng chết kia! Ít nhất cũng phải thu được mấy chiến công, mới có thể thuận lợi trở về, không sẽ phải chịu chỉ trích quá lớn. . .”
Đám binh lính bên dưới đầu tiên là phi thường mê man cùng hoảng sợ, nhưng sau đó, trong con ngươi đều có một chút hỏa diễm.
Nhìn tình cảnh này Lôi Lâm âm thầm nở nụ cười.
Lôi Lâm âm thầm gật đầu.
Suy nghĩ này của hắn thuần túy là dựa theo một số sáo lộ đầy máu chó ở kiếp trước, nhưng ở đây dường như rất nổi tiếng?
Động viên binh lính xong, đặc biệt sau khi thoát khỏi Lạp Phỉ Ni Nhã, Lôi Lâm mới lấy danh nghĩa là điều tra để rời đi nơi đóng quân.
“Thiếu gia!”
Thân ảnh Đề Pháp từ trong bóng tối hiện ra.
“Ừm! Lần này ông làm rất khá, có thu hoạch gì?” Lôi Lâm hờ hững hỏi.
Kế hoạch lần này của Lôi Lâm là nhất minh nhất ám, ở bề ngoài bên này sẽ hấp dẫn sự chú ý, đồng thời Đề Pháp lại mang theo người khác âm thầm đi tới phụ cận.
Bởi vậy Lôi Lâm mới mặc kệ Lan Hiết Nhĩ liên lạc cùng đối phương, bại lộ nơi đóng quân, để đối phương tới công kích.
Mà thừa dịp đối phương dốc toàn bộ lực lượng, Đề Pháp lại trực tiếp đảo sào huyệt của đối phương.
Đồng thời, bởi phối hợp thời gian đến mức thiên y vô phùng, còn có thể tiện thể giải quyết vòng vây công bên này.
Tuy rằng về mặt thực lực thì một mình Lôi Lâm còn không sánh bằng những thú hóa nhân cao cấp đó liên thủ, nhưng ở phương diện trí tuệ thì quả thực là cục diện nghiền ép.
“Đối phương phòng thủ nơi đóng quân phi thường nghiêm ngặt, trở về cũng rất nhanh, chúng ta chỉ công phá một phần ngoài của nơi đóng quân, không liên quan đến trung tâm. . .”
Sắc mặt Đề Pháp có chút nghiêm nghị,
Lấy ra một phần quyển trục, bên trên còn dư lại ánh sáng pháp thuật cường đại, nhưng rõ ràng đã bị phá giải một lần.
“Mà dựa theo dấu vết bên ngoài đến xem thì lần này mưu đồ của đối phương có vẻ là muốn đồ long!”
“Đồ long? !” Lôi Lâm hơi run lên.
Cự long ở thế giới này đương nhiên cũng tồn tại, đồng thời vẫn là sinh vật cao cấp siêu phàm, còn gọi là truyền kỳ! Bất kỳ một con cự long thuần huyết nào sau khi trưởng thành cũng có thể tự nhiên lên cấp truyện kỳ! Lại có lực lượng thân thể mạnh mẽ cùng da thịt gần như miễn dịch pháp thuật. Quả thực có thể nói là con cưng của chư thần.
Một đám thú hóa nhân cao cấp mưu đồ một lúc lâu, tự nhiên không thể vì đánh giết mấy con hỗn huyết hoặc là á loại, chỉ có thể là thành niên cự long đã tới cấp truyền kỳ!
“Đồ long sao? Vậy rốt cuộc vì sao đây?”
Lôi Lâm đang trầm tư, tuy rằng trong thần thoại ở thế giới loài người, không thiếu chuyện anh hùng nào đó thông qua đồ long mà đạt được lợi ích, thậm chí trực tiếp thu được thần khí, nhưng hắn lại biết chuyện bên trong sẽ không đơn giản như thế!
Long tộc có thực lực rất mạnh mẽ, cũng không phải không có chỗ dựa, một khi trên người dính dáng tới oán niệm long hồn, vậy hầu như sẽ bị toàn bộ long tộc căm hận cùng truy sát.
Cho dù là trong lịch sử, những anh hùng đồ long đó, ngoại trừ kẻ có hậu trường bối cảnh rất cứng ra thì thường thường không có mấy kẻ có kết quả tốt.
Đồng thời, cho dù là cự long, cũng không phải mỗi một con đều phú khả địch quốc, muốn dựa vào đồ long để phát tài, chuyện này quả thật chính là nằm mơ!
Đương nhiên, thú hóa nhân đa số đều là kẻ điên, không thể dùng quan niệm của người bình thường đi xem chúng nó.
“Lẽ nào là vì tế tự thần săn giết sao? Một con cự long cấp độ truyền kỳ cũng đủ để đối phương ban xuống thần ân. . .”
Có thần linh ra tay, những cự long đó cho dù oán hận cũng không có biện pháp gì.
“Chỉ là. . . Tổn thất trong chuyện này vẫn là quá lớn, quả thực khó có thể tưởng tượng. . . Trừ phi còn có đồ vật khác có thể hấp dẫn những thú hóa nhân cao tầng đó. . .”
Lôi Lâm trầm ngâm, lại hỏi Đề Pháp: “Biết rõ mục tiêu cụ thể của đối phương sao?”
Đầu tiên hắn mở quyển trục mà Đề Pháp đoạt được, đó là một tấm bản đồ bắc địa, các loại thôn trang, sơn mạch, rừng núi cùng sông suối đều phi thường tỉ mỉ, so với Lôi Lâm dùng chíp ghi chép một phần cũng chỉ thoáng chênh lệch một chút, trình độ bản đồ như thế này ở bắc địa tuyệt đối là có giá trị liên thành.
Mà ở phía trên một dãy núi, còn có một đánh dấu răng thú đỏ như màu máu, nhìn mạnh mẽ mà tà ác.
“Căn cứ vào việc hút trí nhớ của mấy tù binh, mục tiêu của đối phương có lẽ chính là ở đây!”
Đề Pháp chỉ chỉ vị trí đánh dấu răng thú trên bản đồ, ở bên cạnh còn có đánh dấu —— Dãy núi Nại Sắt!
“Những thú hóa nhân này dường như từ một con đường nào đó mà biết được tin tức nơi này có một con hồng long thành niên, mục tiêu của bọn chúng chính là chém giết hồng long!”
Đề Pháp nói với vẻ rất xác định.
Tuy rằng lấy ra trí nhớ bị coi là pháp thuật tà ác, nhưng dù là Lôi Lâm hay Đề Pháp đều không quan tâm phương diện này.
“Dãy núi Nại Sắt? Hồng long. . .” Lôi Lâm trầm ngâm, ánh sáng trong đôi mắt càng ngày càng sáng.
Đột nhiên, hắn đột nhiên lóe linh quang, dãy núi Nại Sắt trên bản đồ kết hợp cùng một hình vẽ tàn khuyết mà chíp từng ghi chép.
“Chíp! Điều ra khả năng truyền thừa ảo thuật sư ở bắc địa trước đó đã phân chia!”
Lôi Lâm lập tức ra lệnh ở trong lòng.
Động tác của chíp rất nhanh, một bộ bản đồ hơi mơ hồ nổi lên, bên trên còn có mấy chỗ đánh dấu mơ hồ.
Bức bản đồ này là Lôi Lâm sao chép lại từ bản bút ký về ảo thuật sư lần trước, đáng tiếc bởi thời gian xa xưa, cho dù có pháp thuật bảo vệ cũng khiến bản đồ thiếu hụt hơn nửa.
Nhưng Lôi không hề thay đổi sắc mặt, chíp nhanh chóng mô phỏng quyển trục bản đồ, sau đó hai tấm bản đồ thoáng chồng lên nhau.
“Quả nhiên. . .”
Nhìn vị trí có khả năng có truyền thừa ảo thuật sư trùng hợp với đánh dấu răng thú kia, trong đôi mắt của Lôi Lâm có vẻ bừng tỉnh.
Đề Pháp bên cạnh đương nhiên không nhìn thấy chíp biến hóa, lại cũng biết Lôi Lâm khẳng định đã phát hiện cái gì, nhưng ông ta không hỏi ra miệng.
Đây là cách làm phi thường thông minh, Lôi Lâm nhìn ra không khỏi thầm gật đầu.
“Hồng long. . . Tthú hóa nhân. . .Ảo thuật sư. . . Ba nhân tố này có quan hệ gì? Là đám thú hóa nhân kia thu được manh mối về ảo thuật sư truyền thừa? Hay là ta nghĩ nhiều rồi, bọn họ thuần túy chỉ là vì hiến tế Mã Lạp?”
Trong con ngươi Lôi Lâm lấp loé ánh sáng, cuối cùng đều trở nên yên ắng.
“Mặc kệ như thế nào, đám thú hóa nhân này nhất định phải bị tiêu diệt!”
Lôi Lâm hạ quyết tâm, đồng thời, đeo một bộ mặt nạ màu bạc lên mặt, ánh mắt hắn biến thành màu đỏ đầy khủng bố, một tia sức mạnh kinh khủng chìm nổi bất định ở trên người.
Hầu như trong nháy mắt, hắn đã đổi sang thân phận thần tính giả của ma quỷ.
“Đại nhân!” Đề Pháp thay đổi xưng hô, hiển nhiên là biết Lôi Lâm muốn che giấu thân phận mình.
“Ừm! Đi với ta gặp gỡ đám thuộc hạ mà ông chiêu mộ được đi!”
Lôi Lâm gật đầu, trên người sáng lên ánh sáng phi hành thuật.
Trong một sơn cốc bí mật, Lôi Lâm đứng trên đài cao, nhìn đám thủ hạ mà Đề Pháp mang đến.
Đám người rải rác ở dưới đài, chủng tộc gì cũng có, điểm tương đồng duy nhất chính là trên người toát ra khí tức máu tanh mà hung tàn, khiến người khác nhìn mà phát khiếp.
“Hoan nghênh các ngươi! Giáo phái huynh đệ!”
Lúc này Lôi Lâm mặc áo bào đại tế ti màu vàng, có vẻ hào hoa phú quý, mà Đề Pháp cung kính đứng sau lưng hắn, thể hiện ra địa vị của Lôi Lâm.
“Vũ xà thần Khố Khố Nhĩ Khảm là một vị thần linh mạnh mẽ mà nhân từ!”
Hai mắt Lôi Lâm chậm rãi đảo qua đám người phía dưới có thể nói là kẻ cặn bã của các tộc, những người này căn bản không có tín ngưỡng, chỉ tin tưởng sức mạnh to lớn, bởi vậy mới bị Đề Pháp thu phục: “Chỉ cần tín ngưỡng tinh thần ta, cũng có thể thu được ban tặng!”
“Ngươi! Lại đây!”
Lôi Lâm nhìn thấy vẻ không tin trong mắt đám người, bởi vậy trực tiếp chỉ chỉ một thú nhân mặc da thú.
“Chuyện gì?” Đối phương lắc lắc cái đầu sư tử, trên thân thể cường tráng tràn đầy cơ nhục cùng vết tích, trên mặt còn có vẻ kiêu căng khó thuần.
“Thần ta ban phúc cho ngươi!”
Lôi Lâm khoanh hai tay, làm ra một động tác khiêm tốn mà cung kính, ở phương diện giả thành thần côn này, hắn hầu như không cần học tập.
Cùng lúc đó, năng lượng gợn sóng mạnh mẽ từ trên người hắn bộc phát ra, tràn ngập uy nghiêm cùng cảm giác dày đặc, thậm chí làm không khí cũng bắt đầu trở nên trở nên ngưng trệ.
“Tê tê. . .”
Giữa hư không bốc lên một đám lửa, sau đó hóa thành một cự xà mọc kỳ dị ra hai cánh.
Thụ đồng của cự xà quay về phía đầu sư tử, uy hiếp bắt nguồn từ linh hồn làm đối phương không khỏi quỳ sát xuống, cả người run rẩy.
“Chủ nhân! Vũ xà thần Khố Khố Nhĩ Khảm vĩ đại, ta rốt cục đã gặp lại được ngài. . .” Đề Pháp phía sau lại tràn đầy thành kính quỳ xuống.
“Chủ nhân chính là chủ của thế giới xà, nắm giữ lực lượng vô tận, thần lực vĩ đại có thể thôn phệ cả bầu trời. . .”
Lôi Lâm ngâm tụng tế văn, sau đó, một ánh sáng màu đen từ miệng xà bay xuống, rơi vào trên thân thể người có đầu sư tử kia.
Ầm!
Tia sáng màu đen bay xuống trong nháy mắt đã hóa thành hỏa diễm hung mãnh, bao phủ cả người đầu sư tử vào, từ bên trong còn truyền đến tiếng đối phương kêu thảm thiết.
Loại cảnh tượng khủng bố này khiến cho người vây xem bên cạnh câm như hến.
Nhưng không đợi bọn họ cho rằng Lôi Lâm là muốn trừng phạt đối phương, hư ảnh vũ xà thần cùng ngọn lửa màu đen đồng thời tản đi, lộ ra thân ảnh người đầu sư tử.
Chỉ có điều, lúc này trên người đối phương đã phát sinh biến hóa to lớn.
Một bộ lông màu vàng óng toàn bộ biến thành đen, càng có dấu ấn bộ xương màu đen.
“Chuyện này. . . Đây là. . .” Người đầu sư tử vuốt thân thể biến hóa của chính mình, trên mặt còn có vẻ không thể tin tưởng.
“Chủ nhân ta dẫn dắt năng lực pháp thuật của ngươi, cải tạo người thành huyết mạch giả!” Lôi Lâm hạ con mắt, bình tĩnh nói.
“Huyết. . . Huyết mạch giả?”
Người đầu sư tử có chút mê man, sau đó giơ tay trái lên.
Một tầng ánh sáng pháp thuật yêu dị từ trên người nó sáng lên, sau đó Hắc Khô Lâu lạc ấn trên người nó dần loé lên đến: Triệu hoán tử giả!
Rầm! Mặt đất vỡ tan phá tan, mấy con khô lâu tàn khuyết bò ra.
“Thực sự là năng lực pháp thuật!” “Đđây là huyết mạch giả!” “Đáng sợ! Lại có thể trực tiếp ban tặng thiên phú huyết mạch giả cùng năng lực pháp thuật!”
Đám người xung quanh đều tỏ vẻ khiếp sợ, người đầu sư tử kia lập tức mừng như điên quỳ xuống: “Chủ nhân vũ xà thần! Ta tín ngưỡng ngài. . .”
Làm chức nghiệp thuần vật lý, cho dù có một năng lực pháp thuật cũng là giúp đỡ cực lớn, càng không cần phải nói người đầu sư tử có cảm ứng, chính mình ít nhất có năng lực của huyết mạch giả cấp 5! Thậm chí còn có khả năng tăng lên! Chuyện này làm sao có thể làm nó không mừng rỡ như điên được?
Mà so sánh cùng nhau, giao ra tín ngưỡng của mình lại hoàn toàn không tính là gì.
“Vũ xà thần. . . Ngài là thế giới xà, nắm giữ lực lượng vô tận. . .”
Những người khác cũng lấp lóe ánh mắt,dồn dập cầu nguyện theo, trong thanh âm mang theo vẻ thành kính.
Lôi Lâm nhìn đám người phía dưới đã có thể được xưng là tín đồ phổ thông, trong con ngươi lấp lóe ánh sáng.
“Mà nếu như hồi báo càng nhiều, vậy cho dù là ngụy thần cũng sẽ không chút do dự mà cung phụng, đây cũng là nguyên nhân tại sao trên thế giới còn có nhiều tín đồ ác ma cùng ma quỷ như vậy. . .”
Đương nhiên, thần linh thu nhập tín ngưỡng hữu hạn, dĩ nhiên là không thể ban xuống thần ân vô hạn, bằng không chỉ có thể lỗ vốn, cuối cùng thần lực tổn thất lớn, rơi xuống thần vị đều có khả năng!
Có điều hiện tại Lôi Lâm mới thành lập cơ nghiệp, vừa bắt đầu phân cho tín đồ nhiều tiền lãi một chút, không làm thế thì sao có thể hấp dẫn những người khác vào giáo, thờ phụng “vũ xà thần” không tồn tại kia đây?
Bởi bản thể hắn còn đang ngủ say, bởi vậy căn bản không có cách nào đáp lại tín đồ cầu nguyện cùng ban tặng thần thuật.
Trên thực tế, hư ảnh dực xà vừa nãy còn có ban tặng pháp thuật huyết mạch, toàn bộ đều là tiết mục Lôi Lâm tự biên tự diễn.
Hắn cùng linh hồn bản thể bắt nguồn từ một thể, ngụy trang đến mức ngay cả Đề Pháp đều không phát hiện được kẽ hở.
Còn năng lực loại pháp thuật? Tuy rằng huyết mạch giả ở thế giới này chỉ có thể dựa vào tự thân di truyền, Nhưng đối với thuật sĩ Lôi Lâm đã thí nghiệm cải tạo huyết mạch đạt đến bán cấp 7 thì căn bản không có gì khó khan cả.
Thuật sĩ vốn là vương giả đỉnh phong trong huyết mạch, hắn vận dụng lực lựng huyết mạch đã đạt tới mức độ đăng phong tạo cực, lợi dụng trước đó thu được một ít huyết mạch, chế tạo ra mấy “huyết mạch giả” chỉ là một chuyện rất dễ dàng.
Đương nhiên, ở thế giới các thần, đó là thần tích chỉ có chư thần cùng ma quỷ ác ma mới có thể làm được! ! !
Bởi vậy, những người này phía dưới này có ánh mắt nóng bỏng như vậy cũng liền có thể lý giải.
Huyết mạch giả! Loại năng lực pháp thuật! Đồng thời còn có thể di truyền! ! !
Loại lực hấp dẫn như thế này đã đủ khiến những thuộc hạ này tạm thời đoàn kết trong giáo hội vũ xà thần, vì Lôi Lâm chém giết đẫm máu.
“Rất tốt! Chúng ta xuất phát! Giết chết những thú hóa nhân đó! Tinh thần của ta vĩnh viễn đang nhìn kỹ chúng ta!”
Lôi Lâm lớn tiếng tuyên bố quyết định này.
Cùng lúc đó, một thanh âm khác cũng vang lên , khiến độ cong nơi khóe miệng Lôi Lâm càng thêm mở rộng.
Keng! Tiến độ phân tích ma võng tầng 3 100%! Chủ thể thu được tất cả pháp thuật mẫu cấp 3,
Tự động che đậy hiệu quả mất trí nhớ pháp thuật! Miễn tài liệu thi pháp tất cả pháp thuật cấp 3! )
Vốn dĩ việc phân tích ma võng tầng 3 còn kém một cước, hiện tại đã trực tiếp nước chảy thành sông , khiến Lôi Lâm không khỏi có cảm giác được thế giới nguyên lực quan tâm.
Xưa nay các thần đậ được thành tựu, không có ai không được thế giới nguyên lực quan tâm, có thể nói là con cưng của ý chí thế giới!
“Xem ra, ý chí chư thần ngủ say đã không thể thao túng thế giới nguyên lực, bởi vậy mới để ta chui chỗ trống sao?” Ý cười nơi khóe miệng Lôi Lâm càng ngày càng mở rộng: “Dùng danh nghĩa tinh thần, khai chiến!”
“Tinh thần!” “Tinh thần!”
Tâm tình chiến đấu của đám người phía dưới nhất thời đạt đến đỉnh phong, đương nhiên, Lôi Lâm cũng sẽ không thừa nhận trong này còn có chính mình cố ý ảnh hưởng.
Ám chi sâm! Trong doanh địa của thú hóa nhân cao cấp.
“Đáng chết! Lại còn có những nhân loại khác!” Thống lĩnh bán thú nhân trước đó đột nhiên ném một con bán thú nhân đang run rẩy xuống đất, trong mũi phun ra luồng khí.
“May là bọn chúng chỉ là đánh được vòng ngoài, cũng chưa đạt tới trung tâm!”
Một tế ti bán thú nhân khác nắm một thanh pháp trượng bằng xương người trong tay, lạnh lùng bổ sung.
“Vì tăng cường tính an toàn toàn bộ nơi đóng quân, ta chuẩn bị tiến hành một lần nghi thức tế tự lớn, hi vọng có thể thu được niềm vui từ chủ nhân, đồng thời phái ra người giết chóc trong thần quốc đến giúp đỡ chúng ta. . .”
Thần săn giết Mã Lạp có bản thể là một con quái vật,tương tự viên hầu, sau khi thành công phong thần dường như cũng không từ bỏ đặc tính dã thú, đối với giết chóc luôn có khát cầu như bệnh trạng .
Ở thần quốc của nó, thậm chí có vật chủng kỳ dị chuyên môn vì giết chóc mà đực sáng tạo ra—— Người giết chóc!
Cho dù là người giết chóc cấp thấp nhất đều có lực lượng chức nghiệp giả cao giai trở lên! Nếu như tín đồ phàm trần tế tự khiến Mã Lạp thoả mãn, nó thậm chí sẽ mở ra thông đạo, phái ra lực lượng tinh nhuệ trong thần quốc xuống đây.
So với hóa thân của thần linh, loại lực lượng trong thần quốc này tuy rằng yếu hơn một chút, nhưng chỗ tốt chính là có thể bổ sung, cũng không quá đau lòng.
“Người giết chóc?”
Thú hóa nhân cao cấp nhếch nhếch miệng, hiển nhiên là tế phẩm cần có làm hắn có chút đau lòng: “Vốn dĩ lực lượng bên này của chúng ta đã đủ rồi, có điều vì không có sơ hở nào, cứ làm như thế đi! Tin tưởng. . . Nếu như sau đó có thể lấy hồng long truyền kỳ làm tế phẩm, chủ thần nhất định sẽ phi thường hài lòng. . .”
“Vậy ta lập tức bắt đầu. . .”
Tế ti thú hóa nhân đi tới một tế đàn nhỏ trong doanh địa, nơi này rõ ràng cũng là trung tâm doanh địa, khi Đề Pháp tập kích cũng không bị tổn thương gì.
Nhưng ngaykhi tế ti bước vào tế đàn trong nháy mắt, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Ô ô! ! Ô ô! ! Ôô! ! Thần lực màu đỏ ngòm từ quanh tế đàn không ngừng tuôn ra, tia sáng chói mắt đại diện cho một loại tin tức đặc thù nào đó.
“Có địch. . .”
Tiếng kêu im bặt đi, sau đó một tia sáng lạnh lẽo lóe lên, sắc bén đủ để đông lại không gian đột nhiên đâm vào lồng ngực một tên thú hóa nhân cao cấp.
” Đạo tặc gần tới truyền kỳ! Là người lần trước đánh lén!” Đầu lĩnh thú hóa nhân đột nhiên gầm lên, một quyền đánh trên mặt đất, gợn sóng mạnh mẽ lan ra bốn phía.
Đại địa chi quyền! Kỹ năng chức nghiệp vật lý cao cấp bộc phát ra, mang theo sóng gợn vô hình, ép bóng đen từ giữa hư không hiện ra.
Vèo! Vèo! Vèo!
Bóng đen phi thường linh hoạt nhảy lên, thân ảnh thoáng cái đã chạy ra mấy trăm mét, trên đường còn có các thú hóa nhân bưng yết hầu ngã xuống.
“Mày chạy không thoát đâu! Tên đánh lén đê tiện!” Thủ lĩnh thú hóa nhân có vẻ mặt dữ tợn, thật nhanh theo sát phía sau.
Nhưng ngay khi đối phương đuổi tới cửa nơi đóng quân, thanh âm của tế ti lại truyền tới: “Cẩn thận cạm bẫy! Đối phương có người làm phép! ! !”
Lời nhắc nhở rõ ràng đã chậm, ngay khi thủ lĩnh thú hóa nhân đột nhiên ngừng chân, một người đeo mặt nạ màu bạc tà dị đột nhiên xuất hiện, trong tay là pháp thuật khủng bố trong nháy mắt thành hình.
Pháp thuật cấp 5: Long chi thổ tức!
Lực lượng mạnh mẽ mà có chứa tính ăn mòn trong nháy mắt trải rộng chung quanh, khiến bộ lông trước ngực đầu lĩnh thú hóa nhân đều tự động cháy đen lên.
“Đáng chết!” Đầu lĩnh thú hóa nhân liên tiếp bay ngược, trên người không ngừng lấp loé ánh sáng màu xanh sẫm.
Đấu khí mạnh mẽ đang nhanh chóng chống lại long tức ăn mòn, mà ở phía sau đối phương, tế ti thú hóa nhân cũng đang không ngừng sử dụng thần thuật trị liệu.
Chờ đến khi lui lại mười mấy mét, đầu lĩnh thú hóa nhân đã hoàn toàn thoát ly phạm vi công kích của long tức, nhưng thú hóa nhân bình thường bên cạnh lại không có gặp may mắn như vậy, tất cả đều ngã trên mặt đất, trong nháy mắt, ở cửa lớn nơi đóng quân là tiếng kêu than dậy khắp trời đất!
Pháp sư dùng lực lượng quần công luôn luôn đều là thứ mà chủ soái chiến tranh kiêng kỵ nhất!
“Mày là ai?” Thủ lĩnh thú hóa nhân rõ ràng không nhận ra Lôi Lâm đã dịch dung, đồng thời sự mạnh mẽ cùng tà dị của hắn khiến cho tên thú hóa nhân này như gặp đại địch.
“Loại cảm giác thôn phệ tất cả này!” Thủ lĩnh thú hóa nhân híp đồng tử lại. Coi Lôi Lâm là địch nhân nguy hiểm nhất mà nó gặp được.
Xèo! Xèo!
Không cho tên thủ lĩnh này cơ hội nói chuyện, Đề Pháp lập tức xông lên dây dưa, chức nghiệp giả cao giai gần tới truyền kỳ hoàn toàn bộc phát ra thực lực, trên người còn thỉnh thoảng có pháp thuật né qua, lại lấy một địch năm, mạnh mẽ ngăn cản năm tên thú hóa nhân cao cấp.
“Giết! Ggào gào. . .”
Một đợt nhân mã giết tới nơi đóng quân, chạy ở phía trước nhất là một người đầu sư toàn thân gần như màu đen tà dị, nó đột nhiên gầm lên, một vòng khải giáp bạch cốt lơ lửng trên người, đồng thời mấy chuôi trường mâu bạch cốt đột nhiên đâm ra, xuyên qua mấy thú hóa nhân không kịp chạy trốn ghim trên mặt đất, máu tươi dọc theo trường thương bạch cốt không ngừng chảy xuống.
“Giết!”
Đại quân cặn bã đến từ các chủng tộc, gần nhất bị Đề Pháp hợp lại cùng nhau nhất thời vọt vào nơi đóng quân của toàn bộ thú hóa nhân.
Có ví dụ trước đó, vì thu được lực lượng huyết mạch giả, thậm chí là di truyền cho đời sau, mấy tên cặn bã này đều bùng nổ ra sức chiến đấu một trăm hai mươi phần trăm!
Cho dù đối thủ có thần săn giết Mã Lạp che chở, nhưng chúng nó cũng có vũ xà thần Khố Khố Nhĩ Khảm thần bí bảo vệ ở phía sau.
Không thể không nói, nhân tài có thể được Đề Pháp coi trọng, đều có một chút thực lực, miễn cưỡng có thể giết cùng thú hóa nhân trong nơi đóng quân đến mức lực lượng ngang nhau.
Quần thể cuồng bạo thuật!
Quần thể trì liệu thuật! Tế ti thú hóa nhân trước núp ở phía sau, sắc mặt nghiêm túc mà nhìn địch nhân phía trước.
Phe địch có chủng tộc phi thường hỗn loạn, khiến nó hoàn toàn không nghĩ ra xuất thân từ thế lực nào.
“Lẽ nào đã có thế lực mới ở phụ cận quật khởi? Có cao thủ tiếp cận truyền kỳ, tổ chức này không thể coi thường!”
Tế ti thú hóa nhân lẩm bẩm, khoát tay, pháp thuật chuẩn bị đã lâu lại tiếp tục bắn ra.
Giải trừ ma pháp!
Một cột sáng đe từ trên trời giáng xuống, đánh gãy tế ti thú hóa nhân tiếp tục thi pháp, Lôi Lâm khoanh hai tay ôm nhìn nhân tế ti thú hóa trên đất.
“Đối thủ của mày là ta!” Hai mắt Lôi Lâm lạnh lẽo, trước đó hắn vì che giấu thực lực bản thân, căn bản không thể dùng ra toàn bộ thủ đoạn, nhưng ở thân phận “thần sứ” này thì không cần kiêng dè gì!
Trong lúc giơ tay đó, tia sét liên hoàn bắn ra, tia điện sáng tỏ màu lam không ngừng nhảy mua, đánh ngã mấy mục sư cấp thấp xuống đất.
Lúc tranh đấu trước tiên giết mục sư! Đây là chuẩn tắ chiến đấu, Lôi Lâm đương nhiên sẽ không ngồi xem đám mục sư kia khoan thai bổ huyết cộng thêm phụ trợ cho đội ngũ.
Sau khi bị Lôi Lâm nhìn chằm chằm, trong lòng tế ti thú hóa nhân đột nhiên phát lạnh, giống như đang đối mặt với cự long.
Lượng lớn pháp thuật trinh trắc né qua, sau đó lại mang đến tin tức làm nó hoàn toàn biến sắc.
“Thần tính giả! Mày cung phụng thần linh nào!”
Bị thân phân giả thần tính của Lôi Lâm làm cho khiếp sợ, tế ti thú hóa nhân trầm giọng hỏi.
Trên chư thần đại lục diện, cường giả có thể tự mình thu được thần tính rất ít, khả năng to lớn nhất vẫn là thần linh ban tặng, rất hiển nhiên, tên tế ti thú nhân này coi Lôi Lâm là một thần sứ của thần linh nào đó.
Mà cường giả có thể được ban cho thần tính, cho dù là ở giáo hội thần linh cũng nhất định ngồi ở vị trí cao.
Một thế lực thuộc hạ thần linh lại đây khiêu khích?
Chuyện này quả thật chính là bắt đầu của thần chiến có được hay không? Đầu óc tế ti thú hóa nhân có chút choáng váng.
Từ sau thời chư thần hoàng hôn, tuy rằng cũng có thần hệ cùng thần hệ va chạm, cùng với các thần linh trong ma sát cùng đấu tranh, nhưng kiểu bắt đầu 1 cuộc chiến không báo trước này vẫn phi thường ít ỏi.
Dù sao, cho dù là một vị tinh thần yếu nhược, ở thần quốc cũng là tồn tại gần vô địch!
Hai thần linh xảy ra thần chiến là chuyện phi thường nghiêm túc, thậm chí sẽ lan tràn tới rất nhiều thứ nguyên, kéo dài tới hàng ngàn, hàng vạn năm!
Thân là tế ti thần chức đương nhiên biết điểm ấy, ánh mắt nhìn Lôi Lâm lập tức tràn đầy kiêng kỵ.
“Ai để các ngươi dám mơ ước tài phú của chủ nhân ta!”
Lôi Lâm trả lời rất là mơ hồ, nhưng sắc mặt tế ti thú hóa nhân lại cuồng biến, “Quả nhiên là vì dãy núi Nại Sắt. . .”
Mặc dù đối phương kịp thời câm miệng, nhưng Lôi Lâm vẫn biết được tin mình muốn: “Đám thú hóa nhân này quả nhiên biết chút tin tức gì đó, không thể chỉ đơn giản là hồng long. . .”
Hắn không cho đối phương cơ hội nói chuyện nữa, di động thật nhanh ở giữa không trung, pháp thuật chuẩn bị đã lâu không ngừng bắn nhanh ra.
Mê vụ kết giới!
Phi đạn phong bạo!
Hỏa cầu thuật!
Một tầng sương mù không khác nào kết giới cùng lao tù bao vây Lôi Lâm cùng tế ti thú hóa nhân ở bên trong, ngăn chặn người ngoài nhúng tay cùng dò xét, pháp thuật công kích giống như sao băng khủng bố không ngừng rơi xuống, mang theo lực phá hoại cường đại.
“Kẻ tự ý gây chiến sự, chắc chắn sẽ bị chư thần trừng phạt!”
Sắc mặt tế ti thú hóa nhân thành kính, cả người đều giống như khoác vào một tầng hộ giáp màu nhũ bạch, ánh sáng mãnh liệt không ngừng từ trên người nó tản ra.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Phi đạn liên tục không ngừng bị hộ giáp ánh sáng màu trắng văng ra, mà hộ giáp của nó cũng không ngừng lấp loé, cuối cùng hoàn toàn nổ tung lên.
Cầu lửa rất nóng cực bắn trúng mặt đất, ngọn lửa màu vàng chanh lan tràn ra bốn phía, không ngừng thôn phệ tất cả, rất nhanh đã hình thành một hố sau lớn, mặt đất giống như bị đáy nồi màu đen ép đi qua vậy,
Mang theo vết thương màu đen, sắc mặt tế ti thú hóa nhân ở ven hố cháy đen vô cùng nghiêm túc đứng thẳng, tế ti phục trên người đã bị hư hao, mang theo lượng lớn dấu vết cháy đen.
“Chủ nhân Mã Lạp! Xin hãy ban cho ta lực lượng!”
Tế ti thú hóa nhân lẩm bẩm, vung tay hoàn toàn tháo xuống tế ti bào của chính mình, lộ ra lông xù trên người, từng cơ nhục nhúc nhích lên, thậm chí chứa trị vết thương do ngọn lửa màu đen gây ra.
Keng! Đo lường thấy đối phương kích phát thiên phú đặc thù —— Dã tính bạo phát!
Trong mắt Lôi Lâm loé lên ánh sáng, ưng nhãn thuật cộng với chíp dò xét, tất cả tin tức của đối phương đều bại lộ ở trước mắt hắn.
Dã tính bạo phát: Là năng lực đặc thù của tín đồ thần săn giết Mã Lạp! Sau khi kích phát có lực lượng +1; thể chất +3; thu được thị giác giết chóc (nếu như là nằm ở trạng thái giết chóc thì có năng lực ban tặng tín đồ hiệu quả sinh mệnh lực trung giai hoạt hoá! Tế bào hoạt tính tăng trưởng 50%! ) )
Kỹ năng dã tính bạo phát đặc thù này chỉ có thể nói là năng lực đặc thù mà thần săn giết ban cho tín đồ, đồng thời sử dụng còn có di chứng khủng bố về sau.
Chí ít, sau khi tế bào tăng cường hoạt tính, khẳng định cần thiêu đốt sinh mệnh lực của bản thể để đền bù, sử dụng một lần sẽ tổn hại lượng lớn thọ mệnh.
Nhưng không thể không nói, kỹ năng này vẫn vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này Lôi Lâm cảm giác tế ti thú hóa nhân trên mặt đất tiến vào một loại trạng thái kỳ dị, không chỉ có thương thế trên người trước đó hoàn toàn tiêu trừ, trên tay còn bắn ra thú trảo sắc bén!
Cho dù vốn là mục sư của thần săn giết, sau khi kích phát dã tính bạo phát cũng giống như đã biến thành một thần săn giết khủng bố!
“A. . .”
Cơ nhục trên đùi phải của nó vặn vẹo, đột nhiên nhảy lên cao mười mấy mét, hàn trảo sắc bén đột nhiên đánh tới mặt Lôi Lâm.
“Thật nhanh!“Hai mắt Lôi Lâm hơi lóe lên.
“Sai lầm lớn nhất của mày chính là cho rằng có thể một mình giải quyết ta!” Hai luồng khói trắng từ mũi tế ti thú hóa nhân xì ra.
“Ta có linh cảm, mày sẽ là địch nhân kinh khủng nhất của bộ tộc thú hóa nhân chúng ta! Nhất định phải đánh giết mày ở đây, mà chút lực lượng ấy còn chưa đủ! Còn chưa đủ a!”
Tế ti gầm lên, đột nhiên nhắm thú trảo vào chính mình, cào ra khối lớn huyết nhục cùng da thịt.
“Hỡi thần linh trên cao, ta hiến tế ngài! Xin ban cho ta lực lượng đánh giết địch nhân!”
Hai miếng thịt đột nhiên ngọ nguậy, sau đó muốn nổ tung lên, ánh sáng từ thuật triệu hoán lấp loé trong huyết vụ.
Cánh cửa truyền tống ngắn ngủi mở ra, sau đó xuất hiện hai con động vật có thể hình khổng lồ.
“Triệu hoán thuật thứ nguyên? Loại sinh vật này, dường như cũng không phải vật chất vị diện ở thế giới các thần. . .”
Lôi Lâm nhìn chằm chằm hai con sinh vật to lớn như hầu tử trước mặt, trong đôi mắt có nghiêm nghị.
“Chít chít!” “Chít chít!”
Xuất hiện ở trước mặt hắn, là hai con hầu tử có chứa lân giáp lớn, có thân hình cao hơn ba mét, trên người tràn đầy vảy màu xanh lục, móng vuốt sắc bén dài gần một thước, trong mắt đỏ như máu tràn đầy khát vọng giết chóc.
“Chíp!” Lôi Lâm âm thầm ra lệnh.
Hầu như là trong nháy mắt, chíp đã phản hồi tin tức.
Sinh vật siêu phàm liệp sát giả có lực lượng: 13; nhanh nhẹn: 15; thể chất: 10; tinh thần: 5; nắm giữ thiên phú: 1- dã tính bản năng, 2:kịch độc móng vuốt, 3-siêu phàm tái sinh ; thuyết minh: đây không phải vật chủng thuộc về phàm trần, mà là sinh vật mà thần săn giết cố ý bồi dưỡng ở thần quốc của mình, chuyên môn sinh trưởng vì giết chóc, gần như không có lý trí, nếu như Mã Lạp thoả mãn tín đồ hiến tế, có lúc cũng sẽ phái liệp sát giả phụ trợ tín đồ!
“Không chỉ có huyết nhục cùng sinh mệnh lực, còn có hiến tế linh hồn sao?”
Nhìn ánh sáng trong mắt tế ti thú hóa nhân mắt đã ảm đạm đi rất nhiều, Lôi Lâm thoáng nghĩ.
“Giết hắn!”
Llúc này bên người thú hóa nhân có hai con liệp sát giả cao to, chỉ thấy nó chỉ tay tới Lôi Lâm.
Vèo! Vèo!
Hai con liệp sát giả trước đó như đang cùng nô đùa trong nháy mắt biến mất ở giữa không trung, lấy nhãn lực của Lôi Lâm lại cũng chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh bọn chúng di động.
“Tốc độ như thế này, hầu như so với tế tự kích phát dã tính bạo phát trước đó còn nhanh hơn!”
Lôi Lâm hiểm hiểm tránh thoát lợi trảo trước người, nhưng bóng đen lóe lên, một con liệp sát giả khác đã hiện lên ở sau lưng của hắn, hai cánh tay che kín cơ nhục vặn vẹo mà xoắn xuýt đột nhiên chộp tới Lôi Lâm, giống như là muốn tươi sống xé rách cả người hắn.
Đùng!
Phía sau Lôi Lâm nổi lên một tầng pháp sư hộ giáp cao cấp, giúp hắn tranh thủ được gần 1 giây, sau đó, quần áo trên lưng hắn giống hồ mở tung điệp từng mảnh từng mảnh, bắt đầu bay đầy trời.
Ầm! Lôi Lâm bị đánh tới mặt đất, tảng lớn bụi mù bắn lên.
“Chít chít! Chít chít!” Hai con viên hầu liệp sát giả vây quanh hai bên trái phải Lôi Lâm, đồng thời há miệng, phát ra tiếng hí.
“Mày chạy không thoát đâu, trong việc đuổi giết, liệp sát giả có thể phát huy ra lực lượng càng lớn!”
Tế ti thú hóa nhân đứng đối diện với Lôi Lâm, trong đôi mắt cũng có khát vọng với máu tươi, hắn đã có thể nhìn thấy móng vuốt của chính mình xé rách yết hầu đối phương.
“Không hổ là sinh vật thần linh tự mình sáng tạo, chính là không biết liệp sát giả cấp độ truyền kỳ lại có uy lực thế nào!”
Một vết nứt hiện lên trên mặt nạ màu bạc của Lôi Lâm, cả người hắn sau đó đứng lên, trên người có lấp loé quang mang trị liệu thuật.
“Có điều, liệp sát giả chỉ tương đương với chức nghiệp giả cao cấp thì dù sao vẫn có nhược điểm. . .”
Lôi Lâm buông hai tay xuống, tay áo bào rộng lớn trực tiếp bao phủ bàn tay.
“Giết hắn!” Sau khi mất đi năng lực phi hành, trên mặt đất hiển nhiên càng có lợi để liệp sát giả phát huy, tế ti thú hóa nhân cùng hai con liệp sát giả dường như hóa thân thành cuồng phong màu đen, bao vây Lôi Lâm ở trung tâm.
Hô! Hô! Hô!
Cơn gió mạnh mẽ thậm chí thổi bay hòn đá nhỏ, lại không ngừng biến thành bụi phấn dưới trảo phong sắc bén!
Bụi bặm tung bay, ba thú trảo hoàn toàn phong tỏa đường lui của Lôi Lâm, lực lượng mang theo ác ý, đột nhiên trảo tới.
“Cho dù là thần linh sáng tạo ra sinh vật cũng có thiếu hụt!”
Lôi Lâm thở dài, trong nháy mắt khi thú trảo gần tới người, hắn kích phát nhẫn pháp sư.
“Gào gào! ! !”
Tiếng kêu chói tai mà sắc nhọn đột ngột vang lên, trong nháy mắt vượt qua tất cả âm nữ cao, mang theo tiếng ma sát kim chúc cực lớn, thậm chí khiến hư không đều xuất hiện đình trệ trong nháy mắt.
Tiếng vang chói tai hình thành khí bạo, đẩy ba bóng đen ra.
“A. . .”
Ttế ti thú hóa nhân chật vật lui lại, cho dù là lấy thể chất của hắn, lỗ tai cùng mũi ở trong đều có tia máu chảy xuống.
” Công kích bằng sóng âm? Nữ yêu chi hào sao? Không! Nếu như là thế thì ta đã sớm chết!”
Tế ti thú hóa nhân còn như vậy, hai con liệp sát giả kia càng thêm không ỏn, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, phát ra tiếng kêu cầu xin, giống như ngay cả linh hồn đều bị thương tích.
“Ai khấp hào khiếu! Uy lực bản đơn giản hoá của nữ yêu chi hào quả nhiên không tệi!”
Lôi Lâm sờ sờ một chiếc nhẫn trên tay trái.
Vừa nãy, chính là hắn trong nháy mắt kích phát pháp thuật ai khấp hào khiếu trên nhẫn pháp sư, tiến hành công kích đối với kẻ địch.
Cho dù là thần linh, cũng không thể sáng tạo sinh mệnh, loại liệp sát giả kia rõ ràng là Mã Lạp lợi dụng đặc tính sinh vật khác nhau cùng linh hồn bịa đặt cùng hỗn hợp thành, một khi bị sóng âm công kích, lập tức bị rơi vào phản ứng kịch liệt bất ổn.
Bàn về thí nghiệm sinh mạng máu thịt, ở thế giới các thần, Lôi Lâm dám nhận thứ hai sẽ không có người có thể nhận số một!
Đây là sự kiêu ngạo của một huyết mạch thuật sĩ.
“Được rồi! Pháp thuật cùng năng lực mày ta cũng nhìn ra gần đủ rồi, tất cả những thứ này cũng nên kết thúc!”
Lôi Lâm nhìn tế ti thú hóa nhân trước mặt, trong mắt không đau khổ không vui, giống như đang nhìn một bộ thi thể.
“Kết thúc? !”
Tế ti thú hóa nhân sầm mặt lại, trong lòng có dự cảm không tốt, một phù văn răng thú đã vô thanh vô tức rơi xuống tay.
“Tiến lên!” Nghe theo mệnh lệnh của nó, hai con liệp sát giả đã ngừng gào thét lần thứ hai nhào tới, mà phù văn trong tay nó dần hiện ra ánh sáng truyền tống.
Bởi vậy, đối phương rất dứt khoát bỏ lại hai con liệp sát giả làm con cờ thí mạng, muốn dùng công cụ truyền tống trên tay để rời đi.
Nhưng sao Lôi Lâm có khả năng cho nó cơ hội này?
Thứ nguyên miêu!
Trình độ khống chế pháp thuật đạt đến đỉnh cao khiến Lôi Lâm trong nháy mắt đánh vỡ ánh sáng truyền tống trên tay tế ti thú hóa nhân.
Sau đó, sắc mặt tế ti âm trầm nhìn thấy một màn mà nó khó có thể tin, thậm chí làm nó không ngừng mở lớn miệng, suýt chút nữa trực tiếp trật khớp hàm.
Ánh sáng bảy màu từ trên tay Lôi Lâm bắn ra.
Pháp thuật cấp 2 —— Thất thải phun ra!
Hhiệu quả từ loại pháp thuật yếu ớt này nhiều nhất chỉ làm hai con liệp sát giả hơi dừng lại, rồi lại tiếp tục không chút do dự công kích lại đây.
Nhưng biểu diễn của Lôi Lâm không dừng lại tại đây!
Thất thải phu ra! Thất thải phu ra! Thất thải phu ra!..
Liên tiếp chín tia sáng pháp thuật đột nhiên từ trên tay Lôi Lâm sáng lên, giống như vầng sáng bảy mày, đồng thời đều là thuấn phát!
Tuy rằng pháp thuật cấp thấp có hiệu quả có hạn, nhưng chỉ cần không phải thể chất hoàn toàn miễn dịch, số lượng đầy đủ cũng hầu như sẽ khiến biến đổi về chất!
Rất hiển nhiên, hai con liệp sát giả kia cũng bị ánh sáng pháp thuật bao phủ, rơi vào mê muội cùng ảo giác.
Chích diễm pháp cầu! Chích diễm pháp cầu! Chích diễm pháp cầu!. . .
Hỏa cầu thuật! Hỏa cầu thuật! Hỏa cầu thuật!
Rất nhiều pháp thuật hỏa hệ cấp 2, cấp 3 thành hình trên tay Lôi Lâm, hình thành cảnh tượng như sao đầy trời.
Tuy rằng đều chỉ là pháp thuật hỏa hệ cấp thấp, nhưng số lượng chồng chất cùng nhau, cũng giống như truyền kỳ pháp thuật trong truyền thuyết ——Lưu tinh hỏa vũ!
Cho dù là hai con liệp sát giả cũng cảm giác được nguy hiểm cường đại, đột nhiên bay ngược lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận