Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 297: Đề Cái (1)

Lai Ngang nói với Lâm Lôi.
“Căn cứ vào lời Ngõa Đức nói, cậu có thiên phú kinh người cùng thực lực ở phương diện dược tề học, chúng ta tự nhiên không thể để cậu mai một, căn cứ vào cân nhắc này, ta chuẩn bị sắp xếp cậu vào tổ dược tề, cậu có ý kiến gì không?”
“Cầu còn không được!” Lâm Lôi mỉm cười nói.
Đã có tổ dược tề, khẳng định thì có tổ khác như tổ luyện kim, tổ chiến đấu, Lâm Lôi chỉ muốn tới bên này kiếm một phần tiền lương và tài nguyên, muốn hắn đi quyết đấu sinh tử thì hắn không muốn đi làm.
Mà sắp xếp vào tổ dược tề, yêu cầu khẳng định cũng có quan hệ tới dược tề, vừa vặn là phương diện mà hắn am hiểu.
Xem ra, trước đó cố ý triển lộ ra thực lực và thiên phú cũng đưa đến tác dụng nhất định.
“Được rồi! Ngõa Đức, cậu dẫn Lâm Lôi tới tổ dược tề chỗ Đề Cái rồi lại trở về một chuyến, liên quan tới chuyện nguyệt quang hoa diễm lần trước, ta cảm thấy còn có biện pháp xử lý tốt hơn. . .”
“Tuân mệnh, lão sư!” Ngõa Đức khom mình hành lễ, mang Lâm Lôi đi ra ngoài.
“Thế nào? Đạo sư của ta là người rất tốt chứ?”
Ngõa Đức có chút đắc ý hỏi, ở trước mặt Lâm Lôi đã là đồng bạn, hắn thả lỏng hơn không ít.
“Là một vị trưởng giả có tầm nhìn mà hòa ái!” Nhưng lúc như thế này, Lâm Lôi đương nhiên sẽ không phản bác.
“Ha ha. . . Tất cả mọi người đều nói như thế, đến đây nào, ta mang cậu đi tổ dược tề, Đề Cái bên kia là một lão gàn bướng, nhưng đối với phù thủy trẻ tuổi chân chính có thiên phú thì vẫn rất để tâm tài bồi. . .”
Ngõa Đức thuận miệng nói ra không ít tin tức.
Trong một con đường ở ngã ba có một phù thủy mặc áo bào đen đi ra.
Trên người phù thủy này trước sau quấn quanh một luồng sát khí lạnh lẽo, còn mơ hồ có tiếng oan hồn khóc thét khiến Lâm Lôi rất mẫn cảm.
Khiến người ta chú ý nhất là trên trán vị phù thủy này còn có một con mắt dọc thứ ba!
Con mắt dọc này vẫn mở ra, con ngươi đen kịt một màu, dường như không có một tia cảm tình, khiến người ta không khỏi rùng mình một cái.
“Ngõa Đức, phù thủy mới tới có vẻ rất không biết lễ phép. . .”
Phù thủy ba mắt lạnh lùng nói, một luồng lực lượng tinh thần lạnh lẽo bay thẳng đến Lâm Lôi.
“Hả? !”
Lâm Lôi cả kinh, lập tức điều động lực lượng tinh thần bắt đầu phòng ngự.
Ba! Trong không khí truyền đến tiếng không khí nổ tí tách.
Trong nháy mắt tinh thần giao chiến, Lâm Lôi cũng cảm giác được trong lực lượng tinh thần đối phương có chứa lượng lớn khí tức máu tươi, loại khí tức máu tươi này nồng đậm đến mức đốt không hết, khiến Lâm Lôi có chút nghẹt thở.
Đồng thời, trình độ tinh thần nguyên tố hóa của đối phương vượt xa phù thủy bán nguyên tố hóa, lực lượng tinh thần của Lâm Lôi bị công kích của đối phương đánh nát.
Lâm Lôi giống như bị búa lớn đập trúng vào ngực, bị đầy lùi về sau hai bước, sắc mặt lập tức biến thành trắng bệch.
Phù thủy ba mắt đối diện có chút ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Lâm Lôi vài lần: “Lực lượng tinh thần không tệ, đáng tiếc còn còn kém rất nhiều. . .”
Sau đó, hắn cũng không them nhìn Lâm Lôi nữa, trực tiếp rời đi.
Nhìn dáng vẻ giống như chuyên môn đến đây thị uy.
“Cậu không sao chứ?” Ngõa Đức có chút quan tâm nhìn Lâm Lôi.
“Không có chuyện gì, chính là lực lượng tinh thần có chút rung động. Nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe!” Lâm Lôi nhìn phương hướng phù thủy ba mắt rời đi, “Hắn là ai?”
“Vị này chính là Hi Sơn đại nhân, hắn là phù thủy do Hoa Viên Bốn Mùa bồi dưỡng, sức chiến đấu vô cùng cường hãn. Phụ trách tổ săn giết, đồng thời, hắn cũng là phó thủ lĩnh đại nhân của chúng ta!”
Ngõa Đức nhìn Lâm Lôi một chút, khóe miệng có chút cười khổ.
“Hi Sơn đại nhân cho rằng phù thủy ngoại lai sẽ phá hư sự đoàn kết của Hoa Viên Bốn Mùa, là người chủ yếu phản đối việc nhận phù thủy mới lên cấp. . .”
Giống như là sợ Lâm Lôi lo lắng, hắn lại bổ sung: “Đương nhiên, đạo sư Lai Ngang đại nhân của ta cũng không đồng ý với quan điểm này của hắn, đồng thời, đạo sư của ta còn là một trong nguyên thủ của tổ chức, hiện tại, thượng tầng của Hoa Viên Bốn Mùa vẫn tương đối ủng hộ việc để phù thủy mới lên cấp gia nhập. . .”
“Tổ trưởng tổ săn giết. . .”
Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào phương hướng Hi Sơn phù thủy rời đi, trong mắt dường như có hào quang loé lên.
“Chíp, suy đoán thực lực của đối phương!”
“Căn cứ vào sóng năng lượng khi nãy đối phương tản ra để suy đoán, dự đoán thực lực của mục tiêu: Phù thủy cấp 1 đỉnh phong, nguyên tố hóa lực lượng tinh thần đạt đến 70% trở lên. . .”
“Thực lực như vậy tương tự cùng trưởng lão trước kia của Lily gia tộc, nhìn tình hình này thì bây giờ đối đầu với bọn hắn, mình vẫn không có bao nhiêu phần thắng. . .”
Trong đầu Lâm Lôi không ngừng chuyển động suy nghĩ.
“Được rồi, ta dẫn cậu tới tổ dược tề. . .”
Ngõa Đức nhanh chóng nói sang chuyện khác, Lâm Lôi cũng không ý kiến gì theo sau Ngõa Đức.
Dọc theo đường đi, Ngõa Đức không ngừng nói những chuyện khác, hy vọng có thể khiến Lâm Lôi quên đi chuyện không vui vừa nãy, tuy rằng hai người đều biết không có khả năng lắm, nhưng Lâm Lôi vẫn phối hợp làm ra dáng vẻ lắng nghe.
“Sau khi cậu trở thành thành viên của tổ chức chúng ta, ở đây có thể được miễn phí một căn phòng để ở lại cả đời, nhưng sinh hoạt ở nơi này rất đơn điệu, ngoại trừ thí nghiệm thì cũng chỉ có thí nghiệm, bởi vậy, rất nhiều phù thủy chính thức đều có bất động sản ở Bất Dạ Thành, yêu thích thỉnh thoảng đi qua đó nghỉ ngơi. . .”
Ngõa Đức cố gắng giới thiệu cho Lâm Lôi, sau đó, bọn họ xuyên qua rất nhiều ngã ba, còn có một cầu đá nối ngang qua vách núi giữa không trung, rồi đi tới một vườn cây.
Sàn nhà nơi này chính là dùng kim loại, chung quanh đều là màu trắng sạch sẽ khiến Lâm Lôi có ảo giác như đã trở lại phòng thí nghiệm như kiếp trước.
Mà ở hai bên đường đi còn có ống thủy tinh trong suốt.
Trong ống thủy tinh nuôi cấy, trồng trọt đủ loại thực vật kỳ dị.
Cỏ chạy, hoa ăn thịt lớn, dây mây mặt người. . . Lâm Lôi tùy ý quét qua đã nhìn thấy một số thực vật phi thường quý giá, có một số loại thậm chí là tài liệu chủ yếu của một số loại thuốc về lực lượng tinh thần, đương nhiên, chỉ là cấp bậc học đồ.
Nếu đổi thành phù thủy cấp 1 khác mới lên cấp nhìn thấy những vật này đều phải kinh sợ một phen, nhưng trước đó Lâm Lôi đã từng thấy Địch Luân hoa viên do Thâm Hồng Đại phù thủy tự mình trồng nên có sức miễn dịch với những vật này.
Nhưng trên mặt hắn vẫn hiện ra vẻ kinh ngạc.
“Đến rồi, nơi này chính là tổng bộ của tổ dược tề!”
Ngõa Đức dẫn Lâm Lôi đi xuyên qua hoa viên, dừng lại trước hai pho tượng quái vật lớn bằng đá.
“Khẩu lệnh!” Pho tượng mở miệng.
“Nói cho Đề Cái biết tao dẫn tới cho ông ta người mới! Còn có, không cần lấy chuyện thế này làm chuyện đùa! Trở vè ta sẽ đề nghị lão sư thay đổi tất cả hệ thống gác cổng! Mày biết đến, tao có quyền lực này!”
Ngõa Đức quát pho tượng.
Giống như là biết Ngõa Đức không nói đùa, tượng quái vật bằng đá cười hắc hắc mấy lần rồi nhường đường ra.
” Hai ma tướng này lúc trước luyện chế ra hình như có bị chút trục trặc, người chế tác lại nhét linh hồn của Bì Bì quỷ vào. Sau này cậu đừng để ý đến chúng nó là được!”
Ngõa Đức mang Lâm Lôi đi qua, sau đó mới dặn Lâm Lôi.
“Bì Bì quỷ?” Lâm Lôi sững sờ, lập tức nhớ tới ghi chép trên sách tranh.
“Loại yêu linh rất giống địa tinh, còn thích đùa cợt người khác tìm niềm vui? Việc này đúng là. . . Đáng giá đồng tình!”
“Nói thật, ta cũng có chút đồng tình với chính mình!”
Khi Lâm Lôi đang nói, cửa lớn phía sau tảng đá kéo ra, lộ ra một kiến trúc thật giống lễ đường lớn.
Trên lễ đường, đế đèn màu vàng lớn treo lơ lửng, bên trên còn gắn rất nhiều ngọn nến lớn. Soi lễ đường thành một mảnh sáng sủa.
Trong lễ đường có mấy cái bàn rất dài bằng gỗ bạch dương, bên trên xếp đủ loại mỹ thực, trên bàn thỉnh thoáng có ỏi phù thủy ngồi đó, khoảng cách giữa hai người rất xa, chỉ có mấy người nhìn có vẻ có quan hệ tốt vô cùng mới khẽ trò chuyện cùng nhau.
Mà âm thanh mới vừa rồi là từ một phù thủy trung niên trên đài chủ tịch phát ra.
“Đến đây, ta giới thiệu với cậu. Vị này chính là Đề Cái đại nhân, tổ trưởng tổ dược tề, cũng là một vị phù thủy đại nhân đỉnh phong sắp đột phá!”
Ngõa Đức mỉm cười chào hỏi Đề Cái một cái rồi mới nói với Lâm Lôi.
“Đề Cái đại nhân!”
Lâm Lôi nhanh chóng hành lễ.
“Ha ha! Ta biết cậu, hình ảnh lúc trước cậu luyện chế thuốc ta cũng đã xem qua, kỹ thuật thực sự làm người kính nể! Sau này chúng ta chính là đồng liêu! Chư vị, hãy cùng nâng chén vì đồng nghiệp mới!”
Đề Cái khẽ vỗ tay. Hai chén rượu vàng chứa đầy rượu mật ong bay đến trước mặt. Lâm Lôi cùng Ngõa Đức
“Cụng ly!” Đám phù thủy đang ngồi đồng thời nâng chén.
“Cảm tạ!” Lâm Lôi nhận chén rượu. Độ rượu mật ong không cao, uống vào cũng thấy mùi vị cũng không tệ lắm.
“Được rồi, cũng đã đưa Lâm Lôi tới đây, ta cũng nên cáo từ!”
Ngõa Đức uống cạn rượu trong chén rồi nói “Đạo sư đại nhân của ta còn đang đợi đây!”
“Nếu như cậu còn có việc, ta sẽ không ngăn cản, Lâm Lôi! Đến đây ngồi bên này!”
Trong khi Đề Cái nói thế, học đồ hầu hạ bên cạnh lập tức thu dọn ra một bàn dài mới, đủ loại mỹ thực cùng hoa quả không ngừng đưa lên bàn, chất thành tràn đầy.
Lâm Lôi hơi cúi mình rồi đi tới vị trí của mình ngồi xuống.
Lúc này, hắn mới có cơ hội đánh giá vị tổ trưởng tổ dược tề mạnh mẽ tên là Đề Cái này.
Đề Cái mặc áo bào màu trắng, trên áo choàng còn thêu các loại hoa văn thực vật màu xanh lục.
Mặt hắn phi thường phổ thông, trên trán còn đeo một chiếc vòng màu bích lục, cả người lộ ra vẻ phi thường lười biếng.
Mà chung quanh Lâm Lôi còn có mấy học đồ cấp ba trang điểm phi thường hoa lệ, trên người tỏa ra khí chất quý tộc ở một bên hầu hạ.
Hắn hơi hơi nhìn xuống, trong đại lễ đường này, phù thủy chính thức có tới ba mươi người còn cấp bậc học đồ lại đếm không xuể.
Đây mới chỉ là một tổ dược tề, nếu như luận thực lực tổng hợp, đã xa vượt xa học viện Hắc Cốt Lâm.
Yến hội tiến hành sắp tới nửa giờ, đợi sau khi phần lớn phù thủy đều ăn xong, các học đồ lại dâng lên đủ loại đồ uống, không khí trong toàn bộ lễ đường bầu dần trở nên chầm chậm thư thái, cho Lâm Lôi cảm giác như đang tham gia một buổi hội trà như kiếp trước.
“Được rồi, dùng cơm và nghi thức hoan nghênh đã xong, chúng ta đến thảo luận một chút về công việc an bài sau đó. . .”
Đề Cái ngồi trên đài chủ tịch nói, âm thanh truyền tới trong tai mỗi một vị phù thủy ở đây.
Nghe đến đó, phù thủy ở đây đều thả đồ vật trên tay xuống.
“Ngải Mông! Tiến độ thuốc Cự Long lực lượng thế nào rồi?”
Một nữ phù thuỷ vóc người đầy đặn đứng lên:“Tính toán ra phối phương đã vượt qua bảy phần mười, hiện tại có mấy điểm then chốt bị kẹp lại, ta xin điều động máy ly tâm số ba, còn có tài liệu ở hoa viên số năm. . .”
“Có thể, sau khi yến hội kết thúc, cô nộp một phần đơn xin chính thức lên!” Đề Cái gật đầu.
Phù thủy được tên Mã Đinh là một ông lão thấp bé, lúc này bị điểm danh, có chút bất an đứng lên.
“Đại. . . Đại nhân, ngài biết đấy, ta vốn thiếu nhân thủ . . . Còn có, gần đây phương diện máy móc. . .”
“Ta mặc kệ nguyên nhân gì! Mã Đinh, đây đã là lần thứ ba trong năm nay rồi đấy?” Sắc mặt Đề Cái âm trầm.
“Xin. . . Xin tha thứ, đại nhân!” Mã Đinh đỏ mặt lắp bắp.
“Đúng lúc quá, không phải ông đang kêu không đủ nhân lực sao? Lâm Lôi sẽ đến chỗ ông trước, ta lại cho ông thêm ba máy tổng hợp, nếu như tháng sau vẫn chưa thể hoàn thành nhiệm vụ, số lượng năm nay của sẽ bị giảm toàn bộ!”
“Tuân mệnh, đại nhân!” Mã Đinh liên tục lau mồ hôi lạnh trên đầu.
Lâm Lôi bị điểm danh cũng đứng dậy.
Sau đó, Đề Cái lại gọi tên mấy phù thủy, hỏi dò tiến độ, đồng thời đưa ra sắp xếp tương ứng.
Sau khi yến hội kết thúc, Lâm Lôi chủ động đi chậm lại, đi cùng Mã Đinh.
“Lần này tới chỗ của ta, thật là có chút. . .” Trên mặt Mã Đinh hiện ra vẻ áy náy.
“Không sao!”
Trong bất kỳ tổ chức nào, người mới gia nhập nhất định phải trải qua việc hạ mã uy hoặc là nếm vị đắng, Lâm Lôi đã sớm có giác ngộ này.
“Được rồi, trước tiên không nói những chuyện này nữa, ta dẫn cậu tới phòng thí nghiệm và phòng nghỉ của mình xem thử, còn có một số tri thức mới nữa. . .”
Ông lão tên là Mã Đinh này tuy rằng năng lực có vẻ không cao gì, nhưng phi thường nhiệt tình dẫn Lâm Lôi đi hoàn thành các thủ tụckhác .
“Cầm lấy này, đây là chìa khoá phòng của cậu, còn có chứng minh thư của cậu ở tổ chức!”
Ông lão Mã Đinh mang Lâm Lôi từ trong một căn phòng dựng trên tảng đá màu đen đi ra, sau đó đưa cho hắn một chìa khoá màu đồng cổ và một vật như thẻ căn cước cho Lâm Lôi.
Còn chứng minh thư chính là dùng một loại tài liệu kim loại bán trong suốt chế thành, bên trên còn có tên và một số thông tin khác của Lâm Lôi.
“Dựa vào chứng minh thư này,mỗi tháng cậu có thể tới điểm tài nguyên của tổ chức để đổi lấy lượng tài liệu quý giá nhất định, còn có một số ngành học tri thức cao đẳng.”
Mã Đinh kiên trì giải thích cho Lâm Lôi.
“Chứng minh thư là vật vô cùng quan trọng, làm mất sẽ rất phiền phức, nhất định phải giữ kỹ. . .”
Nhìn thấy Lâm Lôi gật đầu biểu thị đã hiểu rõ, Mã Đinh lại mang Lâm Lôi đi tham quan phòng thí nghiệm và gian phòng của hắn.
“Phòng thí nghiệm là một gian trong khu vực công cộng, đánh số là dkh32! Máy móc bên trong đều coi như không tệ, đủ cho phù thủy chính thức sử dụng, đồng thời, nếu như cậu có nhu cầu đặc biệt gì khác. Còn có thể xin tổ chức, chỉ cần có điểm cống hiến, trong tổ chức đều sẽ cố gắng thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì. . .”
Liên quan tới điểm cống hiến này, trước đó Lâm Lôi cũng nghe thấy Mã Đinh nói qua, là một loại phương thức Hoa Viên Bốn Mùa ghi chép công huân, phù thủy chính thức thông qua việc hoàn thành lượng công tác nhất định mỗi tháng, cũng có thể thu được một ít điểm cống hiến.
Mà những điểm cống hiến này không chỉ có thể giúp thân phận trong tổ chức tăng lên, còn có thể đổi lấy tài nguyên và tri thức mình cẩn.
Lâm Lôi nghĩ đây chính là trao đổi ngang giá vật thông dụng bình thường trong Hoa Viên Bốn Mùa.
“Nói đến điểm cống hiến. Lâm Lôi cậu mới vừa gia nhập, hiện tại khẳng định không dư dả, thế nào? Có muốn thu hai học đồ không? Loại nhiệm vụ này thu được điểm cống hiến rất cao. . .”
Mã Đinh nhiệt tình đề nghị.
“Liên quan với chuyện này, hiện nay tooi vẫn không có dự định giáo dục học sinh!”
Lâm Lôi mỉm cười từ chối yêu cầu của Mã Đinh.
“Nhưng đối với việc học viện bảo vệ gia tộc phù thủy, ta muốn hỏi cụ thể một chút là như thế nào?”
Lâm Lôi lập tức kể lại chuyện chính mình đắc tội với Lily gia tộc cho Mã Đinh nghe.
Trong điều kiện tiên quyết là bảo đảm an toàn và lợi ích của bản thân. Lâm Lôi tự nhiên đồng ý cho Pháp Lôi Nhĩ gia tộc phía sau Lâm Lôi một bảo đảm.
Dù sao, hiện tại trên danh nghĩa hắn là trưởng tử và người thừa kế của người ta mà.
Đồng thời, cứ thế tiếp nhận thân thể con trai người ta. Nếu như đủ khả năng, Lâm Lôi vẫn muốn bồi thường một hồi.
“Việc này à, cậu hoàn toàn không cần phải lo lắng!”
Mã Đinh chỉ vừa nghe đã xem thường lắc lắc đầu.
” Thế lực Hoa Viên Bốn Mùa chúng ta cường thịnh hơn Hắc Cốt Lâm nhiều, chỉ cần lên tiếng chào hỏi, Pháp Lôi Nhĩ gia tộc ở Khoa Lý quần đảo tuyệt đối sẽ được đặc thù chăm sóc! Đồng thời, căn cứ vào công ước mà phù thủy chúng ta ký kết, trước khi cậu bị xác định là tử vong , Lily gia tộc là không thể ra tay với gia tộc phàm nhân của cậu . .”
“Còn có loại quy định này sao?”
Lâm Lôi có chút ngạc nhiên, dù ở bất kỳ thế giới, khống chế gia nhân của tội phạm đều là phương pháp ứng đối không sai, càng không cần nói tới phù thủy giới vốn không tuân thủ pháp luật này.
“Lẽ nào. . . Là bởi vì kiêng kỵ sao?” Lâm Lôi suy đoán nói.
“Không sai, Lâm Lôi cậu quả nhiên thông minh, vừa nói đã hiểu rõ!”
Trên mặt Mã Đinh lộ ra vẻ thưởng thức: “Một phù thủy chính thức không có ràng buộc trả thù là phi thường khủng bố, đặc biệt, người của Lily gia tộc cũng không phải đều là phù thủy, bọn họ cũng có học đồ thậm chí người bình thường. . .”
Lâm Lôi hiểu rõ, đây chính là kiêng kỵ lẫn nhau.
Trước khi hắn bị xác định đã tử vong , chỉ cần Lily gia tộc dám động tới Pháp Lôi Nhĩ gia tộc một lần, nhất định sẽ phải gánh chịu phản công điên cuồng từ Lâm Lôi.
Mà dùng thực lực của một phù thủy chính thức tàn sát những người bình thường kia và học đồ, thật đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy.
Dù Lily gia tộc gia đại nghiệp đại, cũng tuyệt đối không chịu nổi chuyện này.
Bởi vậy,Pháp Lôi Nhĩ gia tộc hoàn toàn an toàn.
“Huống chi, cậu đã gia nhập với chúng ta!” Trên mặt Mã Đinh lộ ra một nụ cười vừa kiêu ngạo vừa tự phụ.
“Hoa Viên Bốn Mùa là thế lực mà Hắc Cốt Lâm học viện không thể so sánh với, sau khi nghe thấy tin cậu gia nhập với chúng ta, nói không chừng đối phương sẽ huỷ bỏ cả lệnh truy nã đấy!”
“Việc này thì ta cũng không quá để ý!”
Lâm Lôi nhớ tới Ba Tát Vi bị chính mình giết chết, vị quý tộc phù thủy này hình như là cháu đích tôn của vị trưởng lão thuộc Lily gia tộc kia.
Đồng thời, đối phương chuyên môn phái ra một phù thủy cấp 1 truy sát hắn cũng chết ở trên tay Lâm Lôi.
Loại cừu hận này, e rằng không thể dễ dàng giải quyết.
“Nghe nói việc cạnh tranh chức tộc trưởng của Lily gia tộc cũng tiến vào thời điểm mấu chốt, trưởng lão kia lại nổi danh thuộc phe cứng rắn, càng không thể chịu đựng sự tồn tại của ta, bằng không, thanh danh cùng hình tượng của ông ta sẽ bị phá huỷ. . .”
Lâm Lôi nghĩ tới đây, trong con ngươi lại có thêm vẻ mong đợi.
Thực lực của hắn đang nhanh chóng tăng lên, đồng thời, đợi sau khi huyết mạch hai lần nhảy vọt, thực lực của hắn còn có thể có tang mạnh, đến lúc đó, không phải đối phương có buông tha cho hắn hay không, mà là hắn có tha cho đối phương hay không.
. . .
Hơn bốn tháng sau.
Lâm Lôi mặc áo bào trắng rộng rãi, trên ống tay cùng cổ áo còn thêu hao văn thực vật màu xanh lục.
Đây là trang phục mà Hoa Viên Bốn Mùa chế tạo cho phù thủy chính thức.
Lúc này hắn đang đi qua một ngã ba trong ngọn núi ở tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa.
Sau khi qua một đường nhỏ đầy rêu, hắn đi tới một quảng trường lớn cũ kỹ.
Quảng trường giống như được xây dựng ở trung tâm ngọn núi, không gian rất lớn, trên đỉnh là vách đá dày nặng, vô số thuật ánh sáng vĩnh hằng được dùng trên vách đá, khiến quảng trường được soi sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận