Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 794: Thác Lan

Đạt Man hiện ra vẻ cười khổ.
Hắn cảm thấy chính mình cần nói rõ tình huống cho đối phương, cho dù đối phương là một vị quý tộc huyết mạch, lại là đặc phái viên từ tổng bộ, cũng không thể làm cho mình cùng đi chịu chết!
“Người của anh?”
Lôi Lâm có chút biết không nói gì, chỉ bằng những phù thủy cấp một cấp hai kia, thậm chí còn có mấy học đồ góp cho đủ số kia? E là ngay cả vu trận này cũng không vào được.
Dù sao, đối phương chủ yếu chỉ chủ quản chính là thu thập tình báo, từ trước đến giờ Lôi Lâm không hi vọng về mặt chiến của bọn hắn.
“Những việc này giao hết cho ta, anh chỉ cần quản tốt người của mình là được!”
Lôi Lâm lạnh lùng nói một câu, thân thể đột nhiên bay tới giữa không trung.
Chợt một luồng gợn sóng mạnh mẽ mà lạnh lẽo, giống ngọn núi lớn đè xuống, tràn ngập toàn bộ sân bãi.
“Này! Này! Này!”
Đạt Man nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm, con ngươi đều sắp lồi ra, trong cảm nhận của hắn, khí tức trên người Lôi Lâm vốn phi thường yếu ớt, gần tương đương như hắn lại lập tức biến thành cự thú hung mãnh!
Sóng năng lượng khủng bố không ngừng hội tụ trên người đối phương, hầu như chỉ trong chớp mắt đã đột phá giới hạn cấp ba, lại một đường tăng lên, đến mức độ hắn không thể phỏng đoán.
“Vị đại nhân này, e là không phải loại huyết mạch quý tộc công tử bột kia, mà là đại nhân vật chân chính!”
Hai mắt Đạt Man sáng lên, nếu như có thể lôi kéo quan hệ được với Lôi Lâm, tiền đồ của hắn sẽ sáng sủa hơn, thậm chí lý tưởng chấn hưng gia tộc cũng có khả năng thực hiện.
“Hầu tước! Vị đại nhân này, nhất định có tước vị Hầu tước! Là cao tầng chân chính trong tổ chức!”
Đạt Man siết chặt nắm đấm, sắc mặt có chút ửng hồng.
Huyết mạch trong cơ thể hắn sau khi Lôi Lâm thả ra áp chế lại có kích động muốn quỳ sát xuống.
Thậm chí một vị hầu tước trước đây không thể cho hắn loại cảm giác khủng bố uy nghiêm này.
Đối với suy nghĩ của những người kia thế nào, Lôi Lâm lại không để ý đến.
Bởi vì hắn thả ra khí tức áp chế, hiện tại đã bị đối phương phát hiện.
Lúc này cánh rừng trước mặt hắn đột nhiên bị sương mù bao phủ. Hiển nhiên là đối phương cũng áp dụng thủ đoạn gì đó.
“Là vị phù thủy nào ở bên ngoài? Chúng ta chỉ là một tổ chứ lánh đời, không nhận người ngoài tới chơi và giao dịch!”
Từng luồng ánh sáng bốc lên. Hình thành màng ánh sáng phòng ngự to lớn, các loại phù văn lấp loé, vừa nhìn đã biết là không dễ trêu, hơn nữa đối phương nói lời kiên quyết như thế, nếu như phù thủy chỉ vô ý phát hiện nơi này thì bình thường đều sẽ chọn thối lui.
Đáng tiếc, Lôi Lâm cũng không phải phù thủy bình thường, thậm chí trên người còn mang theo nhiệm vụ phải tiêu diệt bọn họ.
“Là cánh tay báo thù sao?”
Lôi Lâm lạnh nhạt đứng sững giữa bầu trời. Âm thanh xuyên qua vu trận lan truyền đi. Đây là xác nhận cuối cùng, Lôi Lâm cũng không muốn làm ra chuyện sai lầm.
” Thuật sĩ của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi? !”
Một tia sáng dò xét loé lên, giọng nói kia lập tức trở nên sắc bén lên, bên trong chứa đầy sự thù hận khiến Lôi Lâm cũng có chút hoảng sợ.
Chẳng qua nếu như đã xác định được thì dễ làm rồi.
Trong con ngươi Lôi Lâm đầy vẻ lãnh đạm, dưới cái nhìn của hắn, loại tranh cướp lợi ích thuần túy này vốn không có ai đúng ai sai, chỉ có nguyên tắc được làm vua thua làm giặc mà thôi.
Cùng lúc đó, bên trong vu trận, trên một mảnh kiến trúc.
Nữ phù thuỷ vừa lên tiếng nhìn một khối tinh thạch đỏ như máu trên tay, vẻ mặt vô cùng nhăn nhó.
“Lão sư! Làm sao vậy?”
Một nữ phù thuỷ nhìn mới hơn mười tuổi, trên mặt còn có chút mập mạp của trẻ con đi tới bên cạnh nữ phù thuỷ kia rồi hỏi.
“Là Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, đám thuật sĩ chết tiệt kia đã đuổi tới nơi này!”
Nữ phù thuỷ trước đó nói chuyện tầm ba mươi, bốn mươi tuổi, vóc người lồi lõm nóng bỏng, hẳn là cũng là một mỹ nhân, chỉ là trên mặt có vết sẹo hình chữ thập đã hoàn toàn phá hoại vẻ đẹp này.
“Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi?”
Nữ phù thuỷ trẻ tuổi kia hít một ngụm khí lạnh, trong ký ức của cô thì đây là tên của tổ chức có thể so với ma quỷ. Mỗi thuật sĩ bên trong đều là ác ma ăn tươi nuốt sống.
“Lần này đối phương lại tìm đến nơi này, e là tình huống đã đến mức độ vạn phần nguy hiểm. Đến lúc đó ta ngăn cản đối phương, một mình trò đi trước!”
Nữ phù thuỷ có vết sẹo trên mặt quay đầu lại. Sắc mặt vô cùng ngưng trọng dặn dò.
“Ta đi trước? Vậy Hạo Khắc, Phân Ny thì làm sao bây giờ?” Nghe vậy, nữ phù thuỷ còn như trẻ con kia ngẩn ra.
“Đã lúc này rồi nào còn nhớ được bọn chúng?” Nữ phù thuỷ trên mặt có sẹo kia chỉ biết cười khổ, nhìn phía dưới mơ hồ trở nên hỗn loạn lên đám người.
“Không ngờ bọn chúng lại tìm đến nơi này!” Vào lúc này, mấy tên phù thủy khác cũng bay lên, một lão phù thủy có mái tóc hoa râm than thở.
“Liều mạng với bọn hắn! Sợ cái gì?” Nói chuyện là một phù thủy trung niên cường tráng khác, chỉ là thiếu một mắt, trên đầu cũng là đầu con cọp.
Ầm ầm ầm! ! !
Mà vào lúc này, toàn bộ vu trận lại rung lên, màng ánh sáng phòng ngự kịch liệt rung động.
Cảnh tượng núi lở đất nứt lập tức bao phủ trụ sở loại nhỏ này, khiến đám phù thủy ở đây hoàn toàn biến sắc…
“Lực lượng tinh thần của phù thủy, trên thực tế cũng có thể đại biểu cho uy lực vu thuật cực hạn của bọn hắn…”
Ở ngoài màng ánh sáng, Lôi Lâm lại rỗi rãi nhìn phòng ngự vu trận mạnh mẽ trên mặt đất.
Trình độ vu trận như thế này, cho dù là trình độ trước đây của hắn, muốn triệt để hủy hoại cũng nhất định phải tiêu tốn một chút thời gian.
“20 độ trở xuống, là học đồ cấp bậc! 20 độ đến 80 độ là phù thủy cấp 1, còn 80 độ đến 200 độ chính là cảnh giới phù thủy cấp hai, còn 200 độ trở lên là vu thuật cấp ba…”
“Mà một khi uy lực vu thuật vượt qua 300 độ, đó chính là phù thủy cấp ba hóa tinh, đều phải kiêng dè không thôi…”
Lôi Lâm lẩm bẩm, điều động vu thuật mô hình phức tạp mà chíp vừa truyền đến trong thức hải.
Rất nhiều phù văn và kết cấu đơn nguyên hoàn mỹ liên kết lại cùng nhau trên mô hình này, khiến người ta có cảm giác như một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ.
Mà bởi trước đã sớm thông qua chíp mô phỏng thí nghiệm thao tác rất nhiều lần, lúc này Lôi Lâm triển khai ra giống như đã từng luyện tập ngàn lần, vô cùng thuần thục.
Ầm ầm ầm!
Lượng lớn nguyên tố hình thành thuỷ triều, thậm chí bởi uy lực vu thuật qua lớn, dĩ nhiên trong nháy mắt hút sạch hạt căn bản hệ âm u cùng hệ hỏa ở vung này, hình thành cục diện tương tự nguyên tố hố đen.
Cấp ba vu thuật tiêu hao, tự nhiên không phải vu thuật cấp một cấp hai có thể so sánh với, nhưng thanh thế này cũng khiến Lôi Lâm có chút hoảng sợ.
Năng lượng kinh khủng không tiêu tán một chút nào, toàn bộ tập trung đến lòng bàn tay Lôi Lâm, hình thành một điểm sáng màu đen.
Không gian sụp xuống, giống như cũng bị điểm sáng màu đen này hấp thu lấy.
“Ngón tay tử vong!”
Lôi Lâm đưa tay điểm ra, một tia sáng màu đen, ầm ầm va vào phòng ngự vu trận.
“Ngón Tay Tử Vong: Vu thuật cấp ba! Thuộc tính: Âm u, hỏa; cô đọng lượng lớn năng lượng, hình thành hiệu quả đâm xuyên, mang theo tính chất ăn mòn, uy lực thuộc tính thiêu đốt: 330-360 độ!”
Vu thuật này là Lôi Lâm tự đặt tên.
Sau khi bỏ qua công kích loại phạm vi, cô đọng toàn bộ uy lực đến một điểm, Ngón Tay Tử Vong danh xứng với thực, có thể khiến bất kỳ sinh vật nào dưới cấp phù thủy Thần Tinh phải chết.
Đương nhiên cũng thông cảm cho ác thú vị của Lôi Lâm, cũng coi như là ký ức đối với kiếp trước đi.
Ba! Thật giống bong bóng xà phòng bị đâm thủng, phòng ngự vu trận cường lực dưới điểm sáng màu đen tử vong không có một chút sức chống cự nào, lập tức đổ nát thành từng mảng.
Sương mù dày tản đi, lộ ra kiến trúc phía sau, còn có đám phù thủy với vẻ kinh hoảng.
“Thác Lan? !” Lôi Lâm nhìn vào mục tiêu chủ yếu lần này, đặc biệt dấu vết trên mặt đối phương, khiến cho hắn khắc sâu ấn tượng.
Có người nói thương thế này của đối phương là do lúc trước tiêu diệt lưu lại, làm phụ nữ thích chưng diện, đối phương đương nhiên có thể xóa vết tích, nhưng vì ghi khắc cừu hận, Thác Lan lại lựa chọn để vết tích vẫn lưu ở trên mặt.
Người như thế, thường thường tâm tính vô cùng ác độc, cũng là đối tượng mà Lôi Lâm vạn phần chú ý.
“Lại chỉ có một người, thuật sĩ Khoa Mạc Âm? Còn là trình độ cấp ba hoá lỏng?”
Trái với vẻ vui mừng trên mặt đội hữu, khi Thác Lan nhìn thấy Lôi Lâm chỉ có một người xuất hiện, vẻ mặt càng thêm nghiêm nghị, thậm chí còn mơ hồ mang theo một tia tuyệt vọng.
Trong thế giới phù thủy, thực lực đơn thể thường thường có tác dụng vượt qua tập thể.
Mà nếu đối phương đã dám một mình tới đây, vậy chính là có lòng tin tuyệt đối có thể đánh giết toàn bộ bọn hắn ở đây!
“Lần này là bước ngoặt sinh tử, chúng ta không cần lưu thủ, nhiệm vụ ưu tiên là yểm hộ hạt giống lui lại!”
Thác Lan bắt đầu phát hiệu lệnh.
“Đương nhiên! Rất lâu trước đây ta đã muốn giết mấy thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà, lột da bọn hắn ra, làm thành thảm cho chính mình!”
Phù thủy đầu hổ kia nhìn về phía Lôi Lâm, trong mắt không hề che giấu sự thù hận chút nào.
“Ngoại trừ Thác Lan đã đạt tới hoá lỏng đỉnh cao, còn có hai phù thủy cấp ba sao?”
Trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên ánh sáng, chíp đã thu thập số liệu đối thủ, đồng thời mô phỏng ra tình huống sau đó có thể phát sinh.
Còn những học đồ kia? Lôi Lâm căn bản không để vào mắt.
“Mày đã là thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà, nếu như chết ở chỗ này thì những cao tầng kia cũng sẽ đau lòng một trận!” Con mắt Thác Lan đã biến thành đỏ như màu máu, trên người càng là có màng nước như áo giáp, bao phủ toàn bộ thân thể.
“Cũng thế, sau khi mất đi các ngươi, bàn tay báo thù hẳn là cũng sẽ yên tĩnh một quãng thời gian!”
Lôi Lâm đội lên nói: “Chẳng qua, trước khi giết chết các người, có lẽ cũng nên dọn dẹp!”
“Dọn dẹp! Không được! Hắn nghĩ…”
Thác Lan hoàn toàn biến sắc, muốn lập tức động thủ, nhưng đã không kịp rồi.
Bóng mờ Khoa Mạc Âm cự xà khủng bố hiện lên phía sau Lôi Lâm.
“Gan Kịch Độc!”
Từ khi huyết mạch trong cơ thể thành thục, uy lực thiên phú vu thuật này của Lôi Lâm cũng nước lên thì thuyền lên, uy lực công kích độc tố vượt qua cực hạn 200, đạt đến mức độ cấp ba.
Trình độ như thế này, cho dù những phù thủy cấp một, cấp hai kia có phòng bị, cũng rất khó chịu đựng được.
Mà hiện tại phòng ngự vu trận đã bị phá, càng tăng thêm sự kinh khủng.
Đông đảo phù thủy cấp một, cấp hai, và đám học đồ trên mặt đất, cho dù trên người có màng ánh sáng phòng ngự và thuốc, vật phẩm ma hóa để phòng hộ, cũng là rất nhanh đã ngã trên mặt đất, mất đi khí tức sinh mệnh.
Thậm chí, ngay cả đông đảo kiến trúc đều phát ra tiếng vang như không chịu nổi gánh nặng, chẳng khác nào đậu hũ bị bóp nát.
Gợn sóng độc tố vô hình, thậm chí còn công kích cả ba tên phù thủy cấp ba trên bầu trời, khiến cho bọn hắn không có thời gian đi cứu viện học đồ của mình và thành viên tổ chức.
Một lần công kích qua đi, trên mặt đất ngoại trừ mấy phù thủy may mắn dựa vào bí bảo chạy trốn ra, những người khác đều đã biến thành thi thể, thậm chí còn đang nhanh chóng mục nát.
“Mày. . .”
Thác Lan gầm lên rồi vọt tới.
Mặc dù biết Khoa Mạc Âm thuật sĩ có công kích độc tố phi thường khủng bố, nhưng đến mức độ hầu như tiêu diệt hết tất cả như Lôi Lâm thì vẫn phi thường hiếm thấy.
Đòn công kích của đối phương lại phi thường đột nhiên, khiến bọn hắn chịu thiệt lớn.
Mà nhìn thấy học đồ chính mình bồi dưỡng, bằng hữu, thậm chí người thân bị Lôi Lâm giết sạch, hai phù thủy cấp ba kia cũng nổi điên đồng thời vọt lên.
“Hư hóa bóng đen!”
Rất nhiều cự thú bóng tối từ sau lưng ông lão phù thủy cấp ba nổi lên, mở ra cái miệng lớn như chậu máu, bao quanh Lôi Lâm vào giữa.
“Máu tanh vương tọa!”
Một hư ảnh vương tọa mông lung đỏ như máu hiện lên sau lưng Thác Lan, nồng nặc mùi máu tanh truyền đến.
Cái vương tọa này có dáng vẻ phi thường cổ điển, có màu vàng sậm. mặt trên còn có dấu vết đao búa gọt qua, giống như đã trải qua máu và lửa tôi luyện, lộ ra vẻ càng chân thực cùng hung tàn.
Dưới bóng mờ vương tọa, trên người ả ta cùng hai gã phù thủy cấp ba khác đều khoác lên một tầng áo giáp màu đỏ ngòm, khí tức trên người tăng lên một đoạn.
“Ừm! Khí tức tăng cường! Áp chế suy yếu! Còn có phương thức vận hành thé này!”
Trong đôi mắt Lôi Lâm lấp loé tia sáng màu xanh lam. Ghi chép lại lĩnh vực của đối phương, làm tư liệu nghiên cứu.
Đây là năng lực bán lĩnh vực đặc hữu của phù thủy cấp ba, một khi Thác Lan hoàn toàn lĩnh ngộ loại lĩnh vực lực lượng này là có thể chân chính bước vào ngưỡng cửa Thần Tinh.
Đương nhiên, hiện tại máu tanh vương tọa tăng cường cho mấy người Thác Lan phi thường có hạn, còn không sánh được với lĩnh vực dung hợp từ Hoảng Sợ Chấn Nhiếp của 3 người Lôi Lâm lúc trước.
Nhưng dưới ánh sáng của máu tanh vương tọa, con mắt của những cự thú bóng tối kia trở nên đỏ chót, không chút do dự mà phát động công kích với Lôi Lâm.
“Loại trình độ suy yếu này! Thác Lan, nếu mày như chỉ có chút bản lãnh này, vậy thì thật sự đã khiến ta thất vọng rồi. . .”
Lôi Lâm thở dài, sóng năng lượng khủng bố ở trên người không ngừng tản ra, thiên phú vu thuật thuật sĩ cấp ba —— Hoảng Sợ Chấn Nhiếp bao phủ ra.
Hí!
Giống như là Khoa Mạc Âm cự xà hung tàn từ thượng cổ sống lại. Một luồng khí tức bạo ngược âm trầm mang theo cảm giác man hoang thượng cổ đặc biệt, trong nháy mắt xuất hiện ở khu vực này.
Hoảng sợ trường lực lập tức chiếm lĩnh khu vực vốn đang bị máu tanh vương tọa chiếm đóng, đồng thời bắt đầu trung hoà hiệu quả lĩnh vực của đối phương.
Chút khí tức áp chế trên người Lôi Lâm tự nhiên sớm đã bị phá vỡ, mà những cự thú bóng tối kia lại giống như nhìn thấy sự vật gì khủng bố, cả đám hỗn loạn gào thét, công kích đồng bạn lẫn nhau, thậm chí vọt tới cả chủ nhân của mình.
“Ồ! Lại vừa vặn gặp được hiệu quả tâm trí hỗn loạn!”
Lôi Lâm nhìn phù thủy đối phương luống cuống tay chân. Trên mặt hiện ra nụ cười nhạt.
Thiên phú lĩnh vực của hắn sau khi trải qua xà nữ khớp xương không ngừng cường hóa, hiệu quả tăng cường cùng suy yếu càng ngày càng khủng bố. Nếu không gặp phải lĩnh vực chân chính của phù thủy Thần Tinh, cũng từng được lĩnh giáo sức mạnh quy tắc ở trong, e là Lôi Lâm đã nghĩ lĩnh vực của mình đều sắp hoàn toàn thành hình rồi.
Nhưng chỉ là hoảng sợ trường lực, lúc này hiệu quả cũng tốt đến mức độ khó tin.
Hư ảnh máu tanh vương tọa liên tục bại lui, giống như ánh sáng bị xé rách, mà hai phù thủy cấp ba khác cũng ngay cả ngụy lĩnh vực của mình đều chưa hoàn toàn mở ra, đã bị đánh tan, áp chế xuống.
Đều là lĩnh vực trường lực va chạm, cũng chỉ có Thác Lan có tư cách ganh đua cùng Lôi Lâm.
Còn lĩnh vực sức mạnh quá mức cấp thấp. Căn bản không phải lĩnh vực đối thủ của những phù thủy hoá lỏng này.
Khác với trình độ hiểu về lĩnh vực, thường thường đều sẽ tạo thành sức mạnh thực tế khác nhau một trời một vực. Đến bước đi này của bọn họ, lĩnh vực của phù thủy hoá lỏng trở xuống. Cơ bản đều không có tác dụng gì.
Phù thủy mọc ra đầu hổ có sắc mặt khó coi, cũng không tiếp tục kích phát ngụy lĩnh vực của chính mình, hiển nhiên là rõ ràng chênh lệch to lớn với Lôi Lâm.
“Gào!”
Hắn đột nhiên rít lên một tiếng, từng khối bắp thịt trên người nhô lên, lộ ra bộ lông sặc sỡ ánh sáng.
Răng rắc! Răng rắc! Sau tiếng khớp xương nổ vang, hắn từ thể hình bình thường, tăng vọt đến cự nhân cao gần ba mét.
“Tiểu tử! Tao muốn giết mày! Đánh nát từng tấc xương của mày!”
Phù thủy đầu hổ gầm lên, đánh ra một quyền, kình phong đập vào mặt, không khí dường như cũng bị cú đấm này áp súc, bị đánh thành tinh thể thực chất, thật giống một đạn pháo thủy tinh vọt tới trước mặt Lôi Lâm.
“Phù thủy nhân loại luyện thể cao cấp như thế, đúng là rất hiếm thấy!”
Sắc mặt Lôi Lâm có chút thận trọng, vu trận luyện thể luôn luôn là độc quyền của những man tộc thú nhân kia, phù thủy nhân loại bình thường thường chỉ hi vọng lợi dụng sức mạnh vu thuật để phá hủy kẻ địch.
Mà phù thủy có thể như đầu hổ này, tăng tố chất thân thể của chính mình lên tới trình độ như thế này, ở trung bộ đại lục không phải là không có, nhưng lại tương đối ít thấy.
Thông thường, phù thủy bọn hắn đều không quá coi trọng sức mạnh và nhanh nhẹn, chỉ có thể chất là được để ý hơn, bởi vì thân thể là cơ sở gánh chịu lực lượng tinh thần.
Đương nhiên, nhóm thuật sĩ bởi truyền thừa khác nhau nên khá để ý đến phương diện này, mà Lôi Lâm càng cố gắng tôi luyện bản thân, đề cao sức mạnh và nhanh nhẹn tới cực hạn.
“Uống!” Lôi Lâm rút trường kiếm Vẫn Lạc, trực tiếp dựa vào sức mạnh thân thể của chính mình, sử dụng sát chiêu trong thập tự kiếm thuật.
“Thập tự trảm!” Ánh sáng lớn màu đen hình chữ thập cắt phá bầu trời, mang theo độc tố Khoa Mạc Âm khủng bố, chém viên đạn pháo không khí thành phấn vụn, mà dư âm tiếp tục nhào tới phù thủy đầu hổ.
“Gào!” Phù thủy đầu hổ dùng hai tay ôm đầu, trực tiếp vọt tới.
Răng rắc! Giống tiếng pha lê bị đánh nát, ánh sáng lộng lẫy trên người phù thủy đầu hổ lóe lên, trực tiếp đánh cho thập tự kiếm quang vỡ nát.
“Xì xì!” Trên cánh tay của hắn, hiện ra mấy vết rạch nhỏ, mơ hồ còn có tiếng ăn mòn và khói trắng không ngừng bốc lên.
Mà phù thủy đầu hổ không chút kiêng kỵ, trong nháy mắt đã vọt tới trước người Lôi Lâm.
” Thể chấ rất cao t!” Muốn chống lại độc tố từ Khoa Mạc Âm cự xà, ngoại trừ kháng tính vu thuật của bản thân ra, thể chất ít nhất phải đạt một trăm điểm trở lên.
Đồng thời sức mạnh và nhanh nhẹn của đối phương cũng vượt xa 30 điểm, xem tình huống này thì hắn còn tinh thông một số kỹ xảo giết người của người bình thường thế tục, khiến ánh mắt Lôi Lâm sáng lên.
“Chết đi cho ta!” Lúc này tay phải của phù thủy đầu hổ đã hoàn toàn biến thành một con hổ trảo lớn, đánh tới đầu Lôi Lâm.
Hổ trảo lớn giống như cối xay loại nhỏ, lợi trảo bên trên mang theo ánh sáng lộng lẫy sắc bén, còn có ánh sáng vu thuật phù văn loé lên.
Ầm! Hổ trảo bị một bàn tay mạnh mẽ tiếp được, vững vàng ngừng lại ở giữa không trung.
Tuy rằng thể hình Lôi Lâm thon dài, nhưng sau khi so với đối phương đang ở trạng thái thú nhân thì có vẻ nhỏ bé hơn, bàn tay cũng giống tay nhỏ của trẻ con.
Nhưng chính là một bàn tay không đáng chú ý như thế, lại tóm chặt lấy lợi trảo của phù thủy đầu hổ, khiến đối phương không thể tiếp tục tiến lên nửa bước.
“Làm sao có thể?” Ông lão ở xa vừa mới đối phó lại sủng vật bóng tối của chính mình xong, nhìn thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Ông ta biết rõ ràng sức mạnh của vị bằng hữu này.
Vị phù thủy đầu hổ kia đã từng dựa vào trạng thái bán thú hóa này đánh chết tươi một con sinh vật cấp ba nổi tiếng về sức mạnh.
Loại tình cảnh kia, hiện tại ông lão ày hồi tưởng lại cũng là chấn động không ngớt, nhưng hiện tại, phù thủy đầu hổ toàn lực công kích lại bị đối phương dùng một tay tiếp được, nhìn vẻ mặt đối phương lại có vẻ phi thường dễ dàng.
“Cho dù là thuật sĩ, cũng không thể có sức mạnh kinh khủng như vậy, lẽ nào đối phương cũng là một phù thủy luyện thể?”
Ông lão nhìn Lôi Lâm, cảm giác mình càng ngày càng không nhìn thấu đối phương.
“Sao. . . Làm sao có thể?” Mà càng thêm khiếp sợ hơn so với ông lão là chính phù thủy đầu hổ.
Đối với với sức mạnh của mình, hắn rất có lòng tin, dù trước mặt là phù thủy hợp kim dày mấy mét, dưới chiêu này của hắn cũng chỉ có thể bị cắt đứt chẳng khác nào đậu hũ, nhưng hiện tại. . .
“Không có gì là không thể!”
Trên tay Lôi Lâm bỗng nhiên dùng sức, “Răng rắc!” Cánh tay của phù thủy đầu hổ đột nhiên vặn vẹo thành một độ cong quỷ dị.
“Người và động vật khác nhau là điểm giỏi về chế tạo cùng lợi dụng công cụ! Ngay cả điểm ấy cũng không hiểu thì sức mạnh to lớn hơn nữa cũng chỉ là một kẻ ngu!”
Lôi Lâm nhìn phù thủy đầu hổ hét thảm, trên mặt có vẻ thương hại.
Mà ở sau lưng của hắn, hai cánh tay bóng tối màu đen đang bám vào tay phải của hắn, sức mạnh cuồn cuộn không ngừng truyền vào vào.
Tuy rằng sức mạnh của hắn chỉ có 30 điểm, nhưng Lôi Lâm hoàn toàn có thể lợi dụng sức mạnh vu thuật để trợ giúp chính mình tạm thời phá vỡ giới hạn.
Dù sao, bản chất của hắn vẫn là thủy, mà không phải chuyên môn tranh đấu.
“Kẻ không theo kịp thời đại nhất định sẽ bị quét đến trong đống rác!”
Lôi Lâm thở dài, kéo lấy hai tay của phù thủy đầu hổ, rồi nhấc hắn lên.
“Không được! Nhanh đi cứu Bác Khắc Kim!”
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, dù sao Lôi Lâm cùng phù thủy đầu hổ đều là phù thủy có trị số nhanh nhẹn vượt qua 30 điểm, từ khi đối phương xung phong, Lôi Lâm đánh ra thập tự trảm, lại tới lúc đối phương vọt tới trước mặt Lôi Lâmrồi bị mạnh mẽ phản kích, chỉ tốn không tới mấy giây mà thôi.
Cho dù là Thác Lan, cũng trong lúc nhất thời cũng chưa kịp phản ứng.
Ngay cả ả cũng không nghĩ tới, một phù thủy cấp ba sẽ bị Lôi Lâm đánh bại nhanh như vậy.
“Bóng đen tật hỏa!”
Lôi Lâm đương nhiên sẽ không cho bọn hắn cơ hội này, đã chuẩn bị kỹ càng vu thuật đánh ra từ lâu.
Tường lửa màu đen trong nháy mắt nhấn chìm hai phù thủy cấp ba xông lên.
Còn một phù thủy cấp ba khác đã bị ngọn lửa này trong nháy mắt làm trọng thương, làm ông ta kêu thảm thiết vọt đến một bên.
“Mày… Mày muốn làm gì?”
Lúc này phù thủy đầu hổ đã thật sự sợ, cảm thụ sức mạnh kinh khủng từ trên tay Lôi Lâm, còn có lực lượng tinh thần hung ác phong cấm thức hải của hắn, lần đầu tiên hắn sinh ra cảm giác sợ hãi từ đáy lòng.
Hắn rất hối hận, trong nháy mắt Lôi Lâm đến đã không lập tức chạy trốn, trái lại khiến chính mình rơi vào đến cục diện này.
“Tao muốn làm gì?”
Nụ cười nơi khóe miệng Lôi Lâm càng lúc càng rạng rỡ, cánh tay bóng tối ở sau lưng mọc lên như nấm, bắp thịt khổng lồ như ẩn như hiện, toàn bộ tập trung đến hai tay Lôi Lâm.
“Cọt kẹt!” “Cọt kẹt!” Đầu tiên là da dẻ rách ra, sau đó là bắp thịt, xương cốt.
Phù thủy đầu hổ nhăn mặt, đau đến mức kêu không thành tiếng, cả người của hắn dường như đều bị Lôi Lâm kéo dài ra một chút.
“Buông tha hắn, nha! Không…”
Rốt cục, trong tiếng kêu thảm của Thác Lan, phù thủy đầu hổ bị Lôi Lâm xé thành hai nửa, rất nhiều máu tươi giống hạt mưa bắn ra, bên trong còn cả nội tạng ruột gan.
“Hiện tại mới nói những này, không cảm thấy chậm sao?”
Lôi Lâm rất có kinh nghiệm né cơn mưa máu, trên người hắn không bị dính một giọt nào.
Hắn tiện tay ném hai nửa thi thể trên tay giống vứt rác rưởi đi, quay sang đối mặt với Thác Lan, sắc mặt không buồn không vui: “Lúc trước phản kháng Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, cô nên có giác ngộ này!”
“Đúng! Ngày hôm nay mày nhất định sẽ ngã xuống đây, đây là tao hứa với đối với Bác Khắc Kim!” Thác Lan lập tức bình tĩnh lại.
Nhưng Lôi Lâm phát hiện ra cừu hận trong mắt đối phương.
Đây không phải vì chuyện vừa rồi, mà còn vì trước đó bị truy sát.
Rất nhiều thân hữu của đối phương đều là chết trong những lần vây quét trước đây của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, mà Lôi Lâm hành động đã triệt để gợi ra lửa giận của Thác Lan!
“Trạng thái như thế này, giác ngộ của cô còn chưa đủ!”
Lôi Lâm lắc lắc đầu.
“Hiện nay cô còn chưa đủ tư cách là đối thủ của ta. Vạy hãy để ta tới giúp cô một tay!”
Hầu như ngay khi hắn vừa nói xong lời này, một phù thủy áo bào đen giống Lôi Lâm như đúc đột nhiên xuất hiện trước mặt ông lão phù thủy cấp ba vừa bị trọng thương.
Mấy ống nghiệm thuốc sặc sỡ bị “Lôi Lâm” lạnh lùng ném ra.
Từng ống thuốc va chạm giữa không trung, sóng năng lượng khủng bố tản t ra.
” Thuốc tổ hợp vu thuật cấp ba —— Thiên hỏa liêu nguyên!”
Biển lửa khổng lồ trong nháy mắt đã nuốt chửng phù thủy cấp ba, thậm chí ngay cả Lôi Lâm kia đều trong phạm vi công kích.
Bị sóng nhiệt vây quanh “Lôi Lâm”đột nhiên quỷ dị cười cợt, hóa thành bóng tối xiềng xích, trói chặt phù thủy cấp ba kia trong biển lửa.
“Thác Lan đại nhân! Cứu ta!”
Tên phù thủy cấp ba kia hiện ra vẻ tuyệt vọng. Ra sức cầu cứu, lúc này Thác Lan chính là hy vọng cuối cùng của hắn.
Nhưng Lôi Lâm chặn trước mặt Thác Lan lại không chút lưu tình đánh gãy hi vọng này.
” Phù thủy cao cấp trong cứ điểm này, hiện tại chỉ còn lại một mình cô đúng chứ?” Đợi được hơi thở sự sống của phù thủy cấp ba kia hoàn toàn biến mất trong biển lửa, Lôi Lâm nhìn Thác Lan trước mặt.
“Nếu như cô không thể tranh thủ đầy đủ thời gian , khiến ta cảm thấy sung sướng sau những trận chiến đấu tiếp theo thì e là ta còn có thể tiếp tục truy sát những phù thủy khác nha!”
” Nữ phù thuỷ kia là học đồ của cô đúng chứ? Thậm chí còn có một chút quan hệ huyết mạch, không cần gạt ta. Dù là gợn sóng huyết mạch gần gũi trên người hay tần suất lực lượng tinh thần, đều đã nói rõ quan hệ của các cô…”
Lôi Lâm đột nhiên liếc mắt một bộ hài cốt trên đất, nói ra lời nói khiến Thác Lan hoàn toàn biến sắc.
Mà ngay khi ánh mắt Lôi Lâm nhìn quét qua kia, nữ phù thuỷ có gương mặt trẻ con trốn sau bức tường trong di tích lại cảm thấy dường như bị hung vật thượng cổ gì nhằm vào, ngay cả tay chân cũng bắt đầu run rẩy lên.
“Quá… Thật đáng sợ!”
Nữ phù thuỷ biết mình đã bị phát hiện, lập tức bắt đầu chạy trốn.
Từ trên người cô ta, một luồng khí màu xanh không ngừng tiến thẳng, mang theo cô một đường xông vào nơi sâu rừng rậm Đa La.
“Không chỉ có Ny Na, thậm chí ngay cả Bác Khắc Kim đại nhân đều…”
Vừa chạy trốn, nữ phù thuỷ vừa khóc lóc thầm nghĩ .
Trong nháy mắt khi Lôi Lâm dùng kịch độc công kích, các phù thủy cấp thấp trong cứ điểm lập tức gặp tai ương ngập đầu. Ngoại trừ ba phù thủy cấp ba ra, hầu như tất cả mọi người đều trong nháy mắt tử vong.
Thuốc giải độc hay vu thuật phòng ngự đều không có chút hiệu quả nào.
Ở trước mặt độc tố khủng bố của Khoa Mạc Âm cự xà, những thứ này chẳng khác nào tờ giấy mỏng manh.
Thiên phú phòng ngự vu thuậ của cô ta đứng trước công kích của Lôi Lâm không có một chút hiệu quả nào, nếu không phải trên người còn có một bảo vệ vật phẩm mà lão sư cho, chỉ sợ chính cô ta cũng đã không may mắn thoát khỏi.
Nữ phù thuỷ may mắn đào mạng trốn sau vách tường, càng nhìn thấy Lôi Lâm khủng bố và hung tàn, hai phù thủy cấp ba có địa vị vô cùng tôn quý đã liên tiếp ngã xuống, mà Lôi Lâm có vẻ còn chưa dùng hết toàn lực, cuối cùng còn dùng tính mạng của cô ta để uy hiếp lão sư!
Nghĩ đến lời truyền âm vội vã của lão sư, nữ phù thuỷ rốt cục không nhịn được, khóc thành tiếng.
Cho dù là như vậy, hạt năng lượng căn bản dưới chân cô ta cũng không ngừng lấp loé, giống như thoát đi nơi đó đã trở thành bản năng.
Sâu trong tiềm thức, cô ta cũng không muốn trở về đối mặt với ác ma khủng bố kia.
” Tâm linh ám chỉ rất tốt, xem ra cô rất để ý đến nó!”
Nhìn phù thủy cấp 1 kia chạy trốn, Lôi Lâm không có ý muốn đuổi theo.
Ngược lại, hắn nhìn Thác Lan trước mặt, trên mặt lóe lên vẻ trêu tức “Chẳng qua, e là cô phải tranh thủ đủ thời gian, nếu không, cô ta chạy không xa lắm…”
“Người điên! Ác ma!”
Thác Lan mắng, các thuật sĩ đều có vấn đề tâm tình hóa, mà trong chiến đấu, tình huống này thì càng thêm rõ ràng.
So với những phù thủy kia, thuật sĩ càng yêu thích tàn phá kẻ thù của chính mình, thậm chí phát tiết hắc ám của chính mình.
Thác Lan đã từng thấy mấy cảnh tượng như vậy, những phù thủy chết đi kia đều vô cùng thê thảm, càng nhiều nữ phù thủy còn bị chà đạp.
Hiện tại, cô ta cũng coi Lôi Lâm là loại thuật sĩ điên cuồng kia.
“Cho dù đánh bạc tất cả mọi thứ, tao cũng muốn ngăn cản mày!” Vẻ mặt Thác Lan kiên định, kéo xuống một chuỗi dây chuyền màu bạc trên cổ, trong đôi mắt tràn đầy kiên định.
“... Ha ha! Rất tốt! Chính là loại quyết tâm này!”
Lôi Lâm cảm thấy đúng lúc này, mình chính là loại nhân vật phản diện trong phim điện ảnh kiếp trước.
“Âm thực phong ấn! Giải!”
Trên tay Thác Lan làm ra thuật thức kỳ dị, dây chuyền màu bạc trong nháy mắt nổ tung.
Năng lượng gợn sóng mạnh mẽ trong nháy mắt từ trên người Thác Lan bắn ra, một giọt huyết châu cũng từ lỗ chân lông đối phương thẩm thấu ra.
Một bùa chú màu đen trong nháy mắt lan đầy thân thể Thác Lan, phối hợp vết sẹo trên mặt cô ta, càng tăng thêm sự kinh khủng.
Trong cảm ứng của Lôi Lâm, lực lượng tinh thần của đối phương đã đạt đến hoá lỏng đỉnh cao, lại đang không ngừng tự mình áp súc, thậm chí… Xuất hiện một tia kết tinh!
Một khi triệt để kết tinh tinh thần lực, thì Thác Lan cũng tiến vào cấp độ phù thủy hóa tinh.
Đương nhiên, nếu cô ta khinh xuất như thế, người chết trước vẫn là chính mình, nhưng trước khi thân thể cô ta triệt để tan vỡ , cô ta cũng bước một chân vào cảnh giới phù thủy hóa tinh!
Đây nhất định chính là lá bài tẩy của đối phương, một loại bí thuật liều mạng nào đó!
“Ha ha… Được! Quả nhiên cô có nắm giữ loại bí thuật này, không để ta thất vọng!”
Lôi Lâm không ngăn cản đối phương, mà nhìn khí tức trên người Thác Lan dần dần tăng vọt, Lôi Lâm lại phát ra tiếng cười hài lòng.
Lần này hắn áp dụng thủ đoạn bạo ngược như thế, mục đích từ đầu chính là muốn bức bách Thác Lan , khiến cô ta chọn dùng bí thuật tiêu hao sức sống, tăng trưởng thực lựccủa chính mình!
Hắn nhận nhiệm vụ này đương nhiên là mệnh lệnh tổ chức, nhưng cũng có ý muốn thí nghiệm vu thuật cấp ba mà mình vừa sáng tạo ra—— Ngón Tay Tử Vong!
Tuy rằng từ đầu đã lợi dụng vu thuật này để công phá pháp trận phòng ngự của đối phương, có thể thấy được uy lực khủng bố, nhưng không có số liệu giao thủ với người thật, đặc biệt những phù thủy hóa tinh kia, vẫn khiến Lôi Lâm có chút bất mãn.
Sau đó, hắn càng phát hiện thực lực của chính mình cho dù là trong hàng ngũ phù thủy hoá lỏng cũng là hàng đầu, ngoại trừ phù thủy hóa tinh ra, Thác Lan ở cấp độ hoá lỏng đỉnh cao đã không tạo được một chút quấy nhiễu gì đối với hắn.
Mà chíp lại thiếu hụt tư liệu về phù thủy hóa tinh, đặc biệt lần này đi ra ngoài, e là không tránh được sẽ giao thiệp với phù thủy ở tầng thứ này, Lôi Lâm bức thiết cần một tiêu chuẩn để cân nhắc sức chiến đấu của mình.
Mà hiện tại, Thác Lan đã biến thành tiêu chuẩn này.
Lúc trước dò xét trong lúc chiến đấu, chíp đã đo được thực lực của đối phương không chỉ nằm ở kỳ suy nhược, còn giống như lúc trước còn bị tổn thương, không thể không phong ấn một phần thực lực của chính mình.
Mà Lôi Lâm chính là muốn thông qua thủ đoạn ác độc ép đối phương, không ngừng kích phát sức sống của chính mình, chiến một trận cùng hắn!
Bây giờ nhìn lại, hiệu quả rất tốt!
Thác Lan vốn là hoá lỏng đỉnh cao, sau khi liều mạng triển khai bí thuật, quả nhiên nắm giữ một phần uy năng hóa tinh, dù cho đánh đổi là tính mạng của chính mình!
Kinh nghiệm liều mạng cùng phù thủy hóa tinh rất hiếm thấy, dù sao trước đó Lôi Lâm gặp qua đa số là học trưởng của chính mình, cũng không thể không có chuyện gì lại yêu cầu người ta tử đấu cùng mình.
Mà như Thác Lan, miễn cưỡng tiến vào hóa tinh, cơ hội khống chế đã ít lại càng ít.
Lôi Lâm lập tức ra lệnh: “Chíp, tỉ mỉ ghi chép tư liệu số liệu chiến đấu!”
“Thu được mệnh lệnh! Bắt đầu quét hình!” Chíp máy móc lên tiếng.
Một màn ánh sáng màu xanh lam nhạt phóng ra trước mắt Lôi Lâm, mà Thác Lan trong màn ánh sáng, trên người bị sức mạnh phóng xạ mạnh mẽ bao phủ.
Từng tia lực lượng tinh thần hóa tinh huyền bí cũng bắt đầu bị chíp thu lấy, bày ra trước mặt Lôi Lâm.
” Người điên của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, căn bản không nên tồn tại trên thế giới này!”
Sau khi bước vào hóa tinh, Thác Lan giờ khắc này đã khác trước đó một trời một vực.
Chỉ là khí tức ngưng trọng áp chế trong không khí cũng có thể khiến Lôi Lâm cảm giác không thoải mái.
Lôi Lâm nghiêm túc nhìn chằm chằm máu tanh vương tọa sau lưng Thác Lan.
Ngụy lĩnh vực này của đối phương vốn đã sớm bị trường lực hoảng sợ chèn ép, gần như sắp vỡ nát.
Nhưng hiện tại, toàn bộ lĩnh vực tăng vọt, đặc biệt vương tọa màu đỏ sậm to lớn kia dường như đã ngưng tụ thành thực chất, uy nghiêm tản ra hơn xa lúc trước, thậm chí mơ hồ vượt qua trường lực hoảng sợ.
“Ha ha! Rất tốt! Đây mới là đối thủ ta muốn!”
Trên chiến trường này, lần thứ nhất Lôi Lâm cảm nhận được áp lực.
Nhưng trên mặt hắn lại hiện ra nụ cười vui vẻ.
Hiện tại Thác Lan có lực lượng tinh thần tăng vọt, đột phá hóa tinh thì mới là đối thủ chân chính mà hắn muốn!
“Đến đây đi! Để ta xem thực lực chân chính của phù thủy hóa tinh một chút!”
Trên mặt Lôi Lâm hiện ra vẻ cuồng nhiệt, trên người có một tầng vảy màu đen bao vây, bên ngoài lớp vảy có rất nhiều ánh sáng phù văn hình thành một màng sáng màu đen, tạo thành hai tầng phòng ngự.
Đối mặt với phù thủy hóa tinh, hắn cũng không dám ẩn giấu gì.
“Như ngươi mong muốn!” Túc này trong mắt Thác Lan cũng có hai hàng chất lỏng màu đỏ chảy ra, giống huyết lệ vậy , khiến cô ta nhìn càng dữ tợn.
Phì!
Hai bóng người trong nháy mắt hóa thành tia sáng màu đen, va chạm vào nhau.
Tiếng nổ vang chói tai và gợn sóng năng lượng khổng lồ không ngừng lan ra bốn phương tám hướng…
“Lôi… Lôi Lâm đại nhân, lại mạnh như thế?”
Mà Đạt Mạn đứng ngoài nơi đóng quân vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng khủng bố bên trong, miệng hắn há thật to, nhưng không thốt ra được một lời nào.
Thác Lan là nhân vật số hai của bàn tay báo thù! Nghe đồn thực lực đã đạt đến phù thủy hoá lỏng đỉnh cao!
Không chỉ là cường giả thành danh nhiều năm, thậm chí, bên ngoài sớm đã có lời đồn rằng trọng phạm bị Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi truy nã này đã sớm lên cấp hóa tinh!
Mà Lôi Lâm lại có thể đánh ngang tay cùng đối phương. Thậm chí còn hơi chiếm thượng phong? Đây là thực lực như thế nào?
Lúc này ý nghĩ duy nhất của Đạt Mạn chính là hắn nhất định phải ôm chặt cái đùi vàng Lôi Lâm này, vì việc này mà không tiếc bất kỳ đánh đổi nào!
“Đã ghi chép xong trường lực Hóa tinh! Bắt đầu thu thập tham số chiến đấu của đối phương!”
Mà lúc này, Lôi Lâm đang không ngừng va chạm cùng Thác Lan, vẻ mặt cũng không hề thoải mái.
Mặc dù Thác Lan dựa vào bí pháp để tiến vào hóa tinh, nhưng thực lực của ả mạnh nằm ngoài dự đoán của hắn.
Đối phương không chỉ dùng lực lượng tinh thần hoàn toàn kết tinh hình thành áo giáp ở trên người, thậm chí ngay cả các vu thuật khác đều được tăng cường khủng bố.
Xem ra, lời đồn sau khi tiến vào hóa tinh là có thể thoát thai hoán cốt là sự thực.
Đồng thời, Thác Lan còn có quyết tâm muốn đồng quy vu tận với Lôi Lâm mà chiến đấu, căn bản không để ý tới bản thân, ả điên cuồng đấu pháp cũng khiến Lôi Lâm bị quấy nhiễu.
Nhưng bất kể nói thế nào, dựa vào bí pháp để tiến vào hóa tinh, nhất định sẽ có cực hạn!
Từng dòng máu màu đỏ không ngừng mà từ trên người Thác Lan chảy xuống, nhỏ xuống đất khiến mặt đất bị nhuộm thành màu đỏ ngầu, thậm chí lượng máu chảy đã sắp đạt tới một nửa lượng máu của thân thể. Nếu là một người bình thường, thương thế nghiêm trọng như thế sợ là đã sớm chết rồi. Cho dù Thác Lan là phù thủy, hiện tại trạng thái cũng tuyệt không dễ chịu.
Bí kỹ mạnh mẽ áp súc lực lượng tinh thần, sớm tiến vào hóa tinh, sao có thể không có đánh đổi gì?
Dù là thân thể của đối phương đột nhiên chia năm xẻ bảy, Lôi Lâm cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc chút nào.
“Bóng đen tật hỏa!”
Ngọn lửa màu đỏ sậm mãnh liệt kịch liệt, mà dựa vào vu thuật này, Lôi Lâm lập tức kéo dài khoảng cách với đối phương.
Cẩn thận nhìn số liệu mà chíp đang ghi chép, trên mặt Lôi Lâm lộ vẻ tươi cười, hắn quay đầu, nhìn Thác Lan cách đó không xa đã biến thành huyết nhân, sắc mặt trắng bệch: “Cô là một đối thủ làm người tôn kính! Nhưng rất đáng tiếc…”
Cảm thụ được hơi thở sự sống trên người Thác Lan đang nhanh chóng yếu đi, thậm chí sắp rơi khỏi cảnh giới hóa tinh. Lôi Lâm không khách khí nữa.
“Một hạng thí nghiệm cuối cùng: lực sát thương của Ngón Tay Tử Vong đối với phù thủy hóa tinh!”
“Thí nghiệm bắt đầu, đang thu thập số liệu!” Chíp cẩn thận chấp hành mệnh lệnh của Lôi Lâm.
Vu thuật khủng bố trước đó dùng để công phá phòng ngự vu trận khiến Bàn Tay Báo Thù không ứng phó kịp, lần thứ hai xuất hiện trên tay Lôi Lâm.
Hạt năng lượng căn bản kinh khủng hội tụ. Hình thành điểm sáng màu đen ở trên đầu ngón tay Lôi Lâm.
“Vu thuật cấp ba —— Ngón Tay Tử Vong!”
Lôi Lâm khẽ thở dài, đưa tay điểm tới Thác Lan.
“Bí pháp! Tinh thuẫn!”
Thác Lan mặc dù biết dự định của Lôi Lâm, nhưng bản năng cầu sinh, còn có cừu hận đối với Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, đều đang thúc đẩy ả buông tay chiến một trận.
Một tấm khiên lực lượng tinh thần óng ánh, hiện lên phía trước Thác Lan, bên trên còn đang lóe lên ánh sáng phù văn.
Ầm!
Trong nháy mắt khi ngón tay Lôi Lâm điểm ra, ánh sáng tử vong màu đen đã bắn tới trước mặt Thác Lan, va chạm vào tấm khiên từ lực lượng tinh thần kết tinh.
Răng rắc!
Một lỗ hổng cỡ ngón tay lập tức xuất hiện trên mặt khiên, rất nhiều dấu vết rạn nứt dọc theo lỗ hổng không ngừng lan tràn giống mạng nhện.
Ba! Ba! Ba!
Bạn cần đăng nhập để bình luận