Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 653: Lẻn vào Trung Vực (2)

“Cậu có thể để địa huyệt hàn thù hoàng kia trở lại không! Ở đây rất dễ dàng thu hút chú ý!” Hắn lại nhìn con nhện nghịch ngợm bò lên trên bả vai Duy Lâm một chút, cười khổ nói.
“Chít chít. . .” Con nhện màu vàng kia dường như có thể nghe hiểu tiếng người, nghe vậy lập tức phát ra tiếng kêu đầy thị uy đối với Mạnh Phỉ Tư.
“A Lỗ nói nó đã biến hóa và thu lại khí tức, ngoại trừ phù thủy cấp hai thì không ai có thể có thể thấy, vì thê cho dù phù thủy chính thức nhìn thấy, cũng chỉ có thể xem nó là một con nhện biến chủng phổ thông mà thôi!”
Duy Lâm phiên dịch cho Mạnh Phỉ Tư: “Còn có! Nếu như anh còn dám đề nghị như vậy, nó sẽ ăn thịt anh!”
“Được rồi!” Mạnh Phỉ Tư đã không biết nên nói gì.
Con địa huyệt hàn thù hoàng này chính là chiến lợi phẩm của Duy Lâm vào ngày hắn xuống Thánh địa của Hắc Ám Tinh Linh! Vốn dĩ bọn họ dự định đánh giết hoặc là khống chế con địa huyệt hàn thù hoàng này để vì hai bên đình chiến.
Nhưng không biết xảy ra chuyện gì, con địa huyệt hàn thù hoàng này lại trở thành khế ước ma sủng của Duy Lâm.
Điều này khiến Mạnh Phỉ Tư trợn trừng mắt, mà sau khi hắn biết có lẽ là do bùa hộ mệnh tổ truyền của hắn nổi lên tác dụng thì đã suýt hối hận đến mức muốn tự tử!
Tuy rằng hắn biết tổ tiên mình từng là đại quý tộc, nhưng cũng không ngờ lại có thể lưu lại khế ước cường lực như thế, lại có thể khống chế được cả huyệt hàn thù hoàng!
Đây chính là sinh vật có thực lực cấp hai! Nếu như hắn có thể khống chế, nói không chừng toàn bộ hàn thù đoàn kỵ sĩ đều sẽ phản chiến, nhưng hiện tại sao?
Mạnh Phỉ Tư cười khổ nhìn Duy Lâm một chút.
Địa huyệt hàn thù hoàng tuy rằng tới tay, nhưng Hắc Ám Tinh Linh kiêu ngạo căn bản không thừa nhận một ngoại tộc có thể khống chế thánh vật của bọn hắn, ngược lại, bọn họ còn coi đây là sỉ nhục lớn, thậm chí khởi xướng truy sát không chết không thôi!
Mắt thấy mưu tính ở Hắc Ám Tinh Linh đế quốc đã thất bại! Mạnh Phỉ Tư lại thông qua quan hệ của chính mình nhận được mấy tình báo, Hắc Ám Tinh Linh bày ra ra một hồi âm mưu to lớn ở Ám Cực Trung Vực! Mà âm mưu này thậm chí có thể phá hủy toàn thể căn cơ của nhân loại!
Duy Lâm nhận được tin tức lập tức ngồi không yên, một luồng cảm giác sứ mệnh mạnh mẽ khiến hắn dàn xếp tốt cho Giản Ny rồi lại cùng Mạnh Phỉ Tư lén lút lẻn vào nơi này.
“Tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ? Thông báo tình báo này tới các phù thủy sao?”
Duy Lâm đột nhiên phát hiện mình không biết nên làm gì tiếp theo.
“Chỉ dựa vào chúng ta?” Mạnh Phỉ Tư cười khổ chỉ chỉ mũi của chính mình, lại chỉ chỉ địa huyệt hàn thù hoàng trên bả vai Duy Lâm.
“Một Hắc Ám Tinh Linh, còn có một nhân loại khả nghi mang theo địa huyệt hàn thù hoàng?”
“E là chúng ta còn chưa nói gì, đối phương đã trực tiếp đánh ra một vu thuật, càng không cần phải nói, loại tình báo cấp độ này nhất định phải tới tai phù thủy cấp hai của đối phương mới được coi trọng, A Lỗ ẩn giấu căn bản không gạt được!”
“Mà phù thủy cấp hai vừa nhìn thấy địa huyệt hàn thù hoàng, chỉ sợ cũng sẽ lập tức giết nó! Dù sao, thông qua huyết mạch cảm ứng, một khi địa huyệt hàn thù hoàng bỏ mình, địa huyệt hàn thù làm vật cưỡi cho Hắc Ám Tinh Linh cũng sẽ suy yếu một quãng thời gian, càng không cần phải nói tới việc đoạn tuyệt nguồn cung cấp vật cưỡi sau này cho bọn hắn! Tuyệt đối sẽ tạo thành một lần đả kích lớn cho Hắc Ám Tinh Linh đế quốc! Cậu nói xem bọn họ sẽ lựa chọn thế nào?”
“Thế là vẫn không có cách nào!” Duy Lâm có chút nhụt chí ngồi xổm xuống.
“Chẳng qua cũng không phải không có hi vọng!” Mạnh Phỉ Tư lại nói.
” Hi vọng gì?” Duy Lâm ánh mắt sáng lên.
“Còn nhớ tới Lôi Lâm phù thủy mà cậu từng đề cập với ta sao?”
“Lôi Lâm đại nhân?” Trong giọng nói của Duy Lâm không khỏi mang theo cung kính, đối với Lôi Lâm, hắn vẫn luôn coi Lôi Lâm là lão sư của mình, cũng phi thường kính trọng đối phương.
“Đúng! Chính là vị Lôi Lâm phù thủy kia! Cậu có biết hay không? Kỳ thực hắn là một vị phù thủy cường đại đạt đến cấp hai!”
Mạnh Phỉ Tư cũng hạ thấp giọng, đối với cường giả dị tộc, hắn cũng duy trì kính ý nhất định.
“Dựa vào tin tức mà ta chiếm được, ở Đa Luân thành, hắn không chỉ hiệp trợ Đế Khắc Tư đánh giết một vị chủ mẫu cấp hai, mà trước đó hắn đã đánh bại một vị chủ mẫu khác! Trong kho tình báo của bộ tộc ta đã liệt hắn vào nhân vật kinh khủng cấp tám sao!”
“Đại nhân! Hắn lại mạnh như thế?”
Duy Lâm trợn to mắt, tồn tại cấp chủ mẫu của Hắc Ám Tinh Linh, hắn cũng từng tự mình trải nghiệm.
Ở Hắc Ám Tinh Linh đế quốc, hắn cùng Mạnh Phỉ Tư còn bị đối phương truy sát một lần, nếu không phải dựa vào địa huyệt hàn thù hoàng bảo vệ, bọn hắn khẳng định không thể chạy thoát.
Mà chủ mẫu có thực lực cường hãn thế nào cũng khắc sâu trong lòng bọn họ.
Mà hiện tại, Mạnh Phỉ Tư lại nói cho hắn, Lôi Lâm đại nhân trước đó từng dạy hắn là một vị phù thủy còn cường hãn hơn chủ mẫu?
Tâm tình Duy Lâm vô cùng phi thường phức tạp, có tự hào, kiêu ngạo, cũng có hối hận cùng tiếc nuối.
“Đúng!” Mạnh Phỉ Tư gật đầu: “Tuy rằng không phải đồng loại, nhưng ta cũng phi thường kính nể hắn!”
“Mà vị Lôi Lâm đại nhân này! Trong phù thủy giới tuyệt đối cũng là tồn tại quyền cao chức trọng, lại có giao tình với cậu, chỉ cần nói tình báo cho hắn. . .”
Duy Lâm gật gù, lại có chút chột dạ.
Lúc trước hắn chỉ để một phong thư đã mang theo Giản Ny không chào mà đi, có chút không hợp tình lý, thậm chí có thể nói là vong ân phụ nghĩa.
Đây cũng là tiếc nuối trong lòng hắn, nhưng khi đó tính khí thiếu niên dâng cao, lại lo lắng cho an nguy của Giản Ny nên hắn mới dứt khoát như thế.
Dựa theo ý nghĩ của hắn, chờ khi mọi chuyện lặng xuống, hoặc là chính mình xông ra một mảnh cơ nghiệp, công thành danh toại lại trở về, tới chịu đòn nhận tội cùng Lôi Lâm, đối phương nhất định sẽ tha thứ hắn.
“Nói không chừng Lôi Lâm đại nhân còn có thể ngoại lệ thừa nhận tên đồ đệ là mình đây!”
Có lúc ở trong mơ Duy Lâm cũng sẽ nghĩ như vậy.
Nhưng hiện tại, thời cơ rõ ràng không đúng, hắn vẫn là một tiểu tử nghèo không du dính túi, thậm chí còn bị Hắc Ám Tinh Linh truy sát, vào lúc này mà tới gặp nhất định sẽ bị hiềm nghi là nhờ đối phương bao che.
Điều này khiến Duy Lâm bối rối.
“Làm sao?” Mạnh Phỉ Tư hỏi.
“Ồ! Không! Không có gì, biện pháp của anh rất tốt! Chúng ta cứ làm như thế!”
“Ta không đề nghị các anh đi làm như thế!”
Vào lúc này, một giọng nữ lành lạnh đột nhiên vang lên bên cạnh bọn họ.
“Người nào?”
Duy Lâm trong nháy mắt nhảy ra một khoảng cách, xốc đấu bồng lên, đống thịt có mắt kép to lớn hình dạng cường thực thiết giáp lập tức bám thân, địa huyệt hàn thù hoàng trên bả vai cũng nhảy xuống, từ kích thước chỉ to bằng nắm tay tăng vọt đến hai tầng lầu cao, dùng cái miệng nhỏ xuống nùng dịch trong suốt màu trắng về hướng phát ra thanh âm.
Một mặt khác, trên người Mạnh Phỉ Tư cũng có ánh sáng vu thuật sáng lên.
Bọn họ một đường bị đuổi giết tới đây, thực sự là có chút kinh hoảng quá độ, giống như chim sợ cành cong vậy.
Mà ở đầu nguồn âm thanh, một luồng sáng màu đỏ lóe lên, xuất hiện thân ảnh một nữ phù thủy.
Nữ phù thủy này mặc pháp bào màu trắng rộng rãi. Lông mày hẹp dài hơi nhếch lên, mang theo một tia quyến rũ, đường nét gương mặt phi thường nhu hòa tinh xảo. Cũng coi như là mỹ nhân thấy.
Mà càng khiến người chú ý là một chuỗi dây chuyền bảo thạch năm màu trên cái cổ trắng nõn của cô ta. Một luồng sóng năng lượng không kém phù thủy chính thức từ trên người cô ta chậm rãi tản ra.
“Cô là ai?” Duy Lâm cảnh giác hỏi.
Vị phù thủy nhân loại này dường như tinh thông một loại kỹ ẩn nấp nào đó, cô ta dựa vào gần như thế rồi mà vẫn không bị phát hiện, trình độ như thế này còn cao hơn cả Ám Tinh Linh mật vệ lúc trước truy bọn giết hắn!
“Ta không có ác ý!” Nữ phù thuỷ lộ ra nụ cười hiền hòa, xòe hai tay.
“Ta tên là Duy Na Ti, là một du đãng phù thủy, đặc biệt tới nhắc nhở hai người!” Nữ phù thuỷ nói với vẻ phi thường bình tĩnh. Mà trên người còn có một loại khí chất thần bí. Giống sự bác học và tầm nhìn cùng hòa trộn lại tỏa ra ánh sáng mà chỉ có trên người những lão nhân kia.
“Không! Không phải bác học! Mà là tự tin, giống như tất cả trên thế giới đều bị khống chế trên tay!” Ở trong lòng Mạnh Phỉ Tư thầm kinh ngạc, loại khí chất tự tin này, cho dù là trên người mấy chủ mẫu cũng phi thường hiếm thấy.
Mà điều này lại càng làm hắn kinh ngạc cùng cảnh giác.
Người như thế khẳng định không ai biết thực lực hay có năng lực đặc thù gì, hắn cùng Duy Lâm tuyệt đối không muốn lật thuyền trong mương.
“Được rồi! Vị Duy Na Ti tiểu thư này, cô muốn nói gì với chúng ta?”
Mạnh Phỉ Tư bất tri bất giác lại lùi lại mấy bước, dựa vào tay phải áo choàng che lấp, một quyển sách vu thuật cổ điển đã xuất hiện trên tay.
“Trên thực tế anh không cần cảnh giác như thế. Ta là bạn của các anh, đến để giúp đỡ các anh!”
Trên mặt Duy Na Ti lộ ra một ý cười bất đắc dĩ, không chờ Mạnh Phỉ Tư hỏi tiếp đã bắt đầu nói: “Trong số phù thủy cao tầng ở Ám Cực Vực đã xuất hiện kẻ làm phản, cấu kết cùng cùng Hắc Ám Tinh Linh, thân phận của người này hiện nay ta còn không biết, bởi vì trên người hắn bao phủ một tầng sương mù vận mệnh, nhưng người này có thể là người bảo vệ, cũng có thể là phái chủ của học phái cỡ lớn, càng có thể là Lôi Lâm phù thủy mà hai người vừa nhắc tới! Nếu như các anh vừa vặn rơi vào trên tay bọn họ, hậu quả khó mà lường được!”
“Phù thủy cao tầng có người làm phản?” Duy Lâm kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Cô nghe được tin tức này từ nơi nào?”
“Vận mệnh chỉ dẫn để ta thấy những chuyện thứ này. Cũng nhìn thấy tương lai của các anh!” Trên mặt Duy Na Ti xuất hiện vẻ thần thánh, cô ta đi lên phía trước, nhìn kỹ khuôn mặt của Duy Lâm.
“Ngài sẽ trở thành anh hùng trong tương lai Mà ta chính là thuộc hạ trung thành nhất của ngài!”
Vừa nói, cô ta lại quỳ một gối xuống, hành một lễ tiết nguyện cống hiến.
“Ta! Ta! Ta sẽ trở thành anh hùng?”
Duy Lâm có chút choáng váng, mà Mạnh Phỉ Tư lại nắm chắc trọng điểm trong giọng nói của đối phương.
“Tiên đoán được? Lẽ nào cô là nữ phù thuỷ vận mệnh trong truyền thuyết? Có thể nhìn thấu quỹ tích tồn tại trong sinh mệnh người khác?”
“Dưới vận mệnh chỉ dẫn, tất cả đều không có chỗ che thân!” Duy Na Ti gật đầu thừa nhận thân phận của mình.
” Nữ phù thuỷ có thể tiên đoán tương lai! Quá siêu!” Duy Lâm hoan hô một tiếng.
“Trong lịch sử, bên cạnh Sư Tử Vương còn có Ước Hàn Hoàng Kim kỵ sĩ, đều có một vị Đại phù thủy có tầm nhìn mà lại có năng lực tiên đoán phụ trợ bọn họ, thành tựu cuối cùng là bá nghiệp một đời!”
Trong đôi mắt của Duy Lâm dường như bốc lên từng đám lửa.
Một loạt kỳ ngộ gần đây, còn nữ phù thuỷ có thể dự kiến vận mệnh nương nhờ vào, làm hắn bất tri bất giác có chút lâng lâng.
“Hay là. . . Mình thật sự là anh hùng trong tương lai!” Trong lòng Duy Lâm không thể kìm được sinh ra ý nghĩ này, đồng thời suy nghĩ này giống một hạt giống, không ngừng mọc rễ nẩy mầm.
“Duy Lâm! Tỉnh lại đi!” Mạnh Phỉ Tư đứng cạnh không nói gì.
Khi chưa xác định đối phương là bằng hữu hay kẻ địch, tiên đoán thật giả cũng không rõ ràng, cứ làm như vậy không phải là mộng ban ngày sao?
“Vị phù thuỷ đại nhân này, vậy cô có thể tiên đoán ra âm mưu lần này của Hắc Ám Tinh Linh hay không?” Mạnh Phỉ Tư hỏi ra vấn đề mà mình quan tâm nhất.
“Điều này e rằng không được! Lực lượng của dòng sông vận mệnh quá hùng vĩ, ta cũng chỉ có thể nhìn thấy một ít đoạn ngắn vào thời gian và địa điểm đặc biệt. . .”
Duy Na Ti vuốt vuốt mái tóc dài phía sau, lộ ra một nụ cười khổ.
“Đồng thời, ở bên Hắc Ám Tinh Linh kia , tương tự cũng có một thủy phụ nắm giữ lực lượng vận mệnh phù trợ. . .”
“Cái gì?” Duy Lâm cùng Mạnh Phỉ Tư cùng kêu lên thất thanh.
Từ bao giờ mà phù thủy có năng lực khủng bố có thể tiên đoán tương lai lại trở nên không đáng giá như thế? Nơi nào cũng có thể đụng tới?
“Được rồi! Hóa ra ta không phải duy nhất! Thế thì Duy Na Ti, cô có đồng ý trở thành đồng bọn của ta, cùng chúng ta mạo hiểm sao?”
Duy Lâm cười cợt, đưa tay ra với Duy Na Ti.
“Rất vinh hạnh!” Trong giọng nói của Duy Na Ti lộ ra một tia kích động.
Nhưng ngay khi hai tay sắp đụng vào nhau, sắc mặt Duy Na Ti đột biến.
Một vòng màu trắng trong nháy mắt lan tràn ra trong mắt của cô ta, cuối cùng nhuộm cả con ngươi thành màu thuần trắng.
Trong tầm mắt của cô ta, một phù thủy trẻ tuổi, trên tay còn đeo một chiếc nhẫn màu đen, đang nhanh chóng chạy tới bên này.
Mà đối phương cũng mơ hồ nhìn về bên này, dường như cũng thông qua vận mệnh lực lượng mà phát hiện ra sự tồn tại của cô ta.
“Phiền phức!” Trên người Duy Na Ti lóe lên tia sang đỏ, lập tức rời khỏi nơi này.
“Đừng hòng chạy!” Một mặt khác, Ngải Lâm cũng biết rõ đầu nguồn nỗi bất an trong lòng mình nên đang chạy đi tìm.
Hóa ra đã có một người tu luyện Thánh Quang Chúc Hỏa khác đã tới trước hắn, thậm chí suýt chút nữa đã nhanh chân đến trước.
Oành! Oành!
Hai tia sáng xẹt qua chân trời, khiến Duy Lâm cùng Mạnh Phỉ Tư không hiểu ra sao.
“Cô ta chính là một phù thủy khác sao?” Ngải Lâm trầm mặt, ở trong đầu đặt câu hỏi.
“Đúng, trên thân của cô ta, ta cảm ứng được khí tức một món ma khí khác!” Mai Lâm trầm thấp trả lời.
Ầm!
Hai tia sang ở giữa không trung va chạm, lại rất nhanh tách ra.
Nhưng dựa vào công kích vừa nãy, Ngải Lâm và Duy Na Ti đều nhìn rõ thân ảnh của đối phương.
Đó là một nữ phù thuỷ rất đẹp, Ngải Lâm liếc mắt đánh giá, nhưng chợt có một luồng dục vọng cực kỳ mãnh liệt từ sâu trong lòng của hắn dâng lên, vô cùng kịch liệt, hầu như không thể ngăn cản.
“Ăn cô ta! Ăn cô ta! Ăn cô ta!”
“Xảy ra chuyện gì?” Ngải Lâm ôm trái tim của chính mình, khuôn mặt tái nhợt.
“Tại sao mình cảm giác nhất định phải giết người phụ nữ kia thì mình mới có thể hoàn chỉnh?”
Hắn lại hỏi Mai Lâm đặt.
“Ai. . .” Mai Lâm thở dài: “Nhìn dáng vẻ thì ở dây chuyền kia cũng có một mảnh vỡ ký ức của ta, đồng thời cũng truyền thụ Thánh Quang Chúc Hỏa cho nữ phù thuỷ kia!”
“Thánh Quang Chúc Hỏa là một bộ phương pháp minh tưởng cao cấp có tính chất duy nhất, nói cách khác, ở mỗi một đời, chỉ có một phù thủy có thể tu luyện tới đại thành! Các phù thủy còn lại tuy rằng sẽ không chết, nhưng phương pháp minh tưởng sẽ vĩnh viễn sẽ không tiến bộ! Xin lỗi. . .”
“Không sao!” Hiện tại Ngải Lâm đã chín chắn hơn không ít, “Nếu như không có Thánh Quang Chúc Hỏa, ta đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi, sao có thể quan tâm những chuyện này?”
“Chẳng qua, ta và nữ phù thuỷ kia đã thành kẻ thù rồi sao?”
“Không sai! Giữa cậu và cô ta chỉ có một người có thể cười đến cuối cùng! Ta hi vọng ứng cử viên kia là cậu!” Mai Lâm cổ vũ: “Yên tâm, ta sẽ dốc toàn lực phụ trợ cậu!”
. . .
“Các nhân vật đều đã đông đủ! Trò hay cũng nên mở màn!”
Trong địa bàn tạm thời của Tự Nhiên Chi Minh, Lôi Lâm một mình chiếm lấy lều vải xa hoa nhất ở trung tâm.
Lúc này hắn đang thông qua chíp, nghiên cứu trạng thái và tư liệu phương pháp minh tưởng của mấy vật thí nghiệm.
Thông qua lão gia gia và bàn tay vàng, hắn không chỉ thu hoạch được rất nhiều số liệu thí nghiệm, mà còn thông qua đối phương để đánh cắp được càng nhiều phương pháp minh tưởng cao cấp.
Đa số những phương pháp minh tưởng cao cấp này đều là bí mật bất truyền trong học phái của bọn hắn, nhưng hắn có nội gian thế này, việc chiếm được cũng phi thường đơn giản.
“Bây giờ nhìn lại thì việc sửa chữa tiên đoán cũng được thực tiễn!” Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình.
Trước đó Duy Na Ti tiên đoán ra nội gian kia hoàn toàn chính là hắn thuê dệt ra, nhưng lại thành công lừa gạt Duy Na Ti, để Lôi Lâm càng thêm chắc chắn về kế hoạch sau này.
“Chẳng qua, vật thí nghiệm cuối cùng kia thật sự là có chút bất ngờ! Lại lựa chọn một phương Ám Tinh Linh, rất quyết đoán!”
Có thể chống lại áp lực trong lòng và ràng buộc của thế tục, dứt khoát nương nhờ vào kẻ địch, đồng thời còn là dị tộc, loại dũng khí cùng quyết đoán này không phải người bình thường có thể nắm giữ.
“Thế nhưng rất đáng tiếc, trong tình huống tin tức là đơn hướng, dù anh có làm được nhiều hơn nữa cũng vô dụng thôi. . .”
Lôi Lâm thở dài, trong đôi mắt lóe ra ánh sáng nguy hiểm.
“Đại nhân!”
Vào lúc này, âm thanh một phù thủy ở bên ngoài vang lên.
“Vào đi!”
“Vâng!” Mành lều vải bị xốc lên, một ông lão có tướng mạo có chút âm u đi vào, đây là Y Luân- phù thủy cấp một đỉnh cao mà Lôi Lâm mạnh mẽ thu phục .
Lần này ở Ám Cực Trung Vực, hắn cần làm rất nhiều chuyện, tự nhiên phải mang thủ hạ có thực lực mạnh nhất trong tay hiện nay để làm chân chạy vặt chứ.
“Phiền toái nhỏ gần Liệt Phong Hồ đều đã xử lý xong xuôi, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể di chuyển vào!” Y Luân cung kính cúi thấp đầu, bẩm báo với Lôi Lâm.
Tuy rằng lần này Trung Vực xuất nhiều huyết, đồng ý giao cho Tự Nhiên Chi Minh điểm tài nguyên giành cho học phái cỡ lớn, nhưng có rất nhiều điểm phiền phức còn cần Tự Nhiên Chi Minh tự mình xử lý.
Phù thủy có thể dời đi, nhưng một số sinh vật nguy hiểm thì không thể ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của hội ủy viên chiến tranh.
“Ông làm rất khá!” Lôi Lâm gật đầu.
Liệt Phong Hồ này chính là địa điểm hắn chuẩn bị đóng quân, sau này chính là tổng bộ của Tự Nhiên Chi Minh ở Trung Vực.
“Truyền lệnh xuống, chọn lựa địa điểm xây dựng phòng ngự vu trận vĩnh viễn, chuẩn bị di chuyển!”
Lôi Lâm hờ hững đưa ra chỉ thị, mà Y Luân lại cung kính mà đáp ứng, rất nhanh lùi ra.
“Còn nữa!” Khi Y Luân sắp lui ra cửa, lại nghe thấy Lôi Lâm lên tiếng dặn dò: “Ta muốn tạm thời đi ra ngoài một lần, ông tọa trấn ở nơi này, chú ý mầm họa chung quanh!”
“Tuân mệnh! Đại nhân!” Y Luân cúi đầu càng sâu.
“Ừm!” Lôi Lâm gật đầu, phất tay để Y Luân lùi ra.
Việc xây dựng, kiến tạo sau đó quá phiền phức, cũng rất tốn thời gian. Lôi Lâm chẳng muốn quan tâm nhiều như vậy, dứt khoát buông tha toàn bộ đi.
Nếu như ở thế giới trần tục thì làm như thế còn có thể bị thuộc hạ đoạt quyền, nhưng Lôi Lâm lại khác!
Thực lực của hắn không chỉ có thể so với được với toàn bộ phù thủy của Tự Nhiên Chi Minh, thậm chí còn vượt qua, đồng thời hắn còn nắm giữ mạch máu của Y Luân! Một tia bản nguyên linh hồn của đối phương còn bị Lôi Lâm nắm trên tay đây!
Bởi vậy, Lôi Lâm cực kỳ yên tâm đối với Y Luân, căn bản không sợ đối phương phản bội.
“Đồng thời, cũng đến lúc đi gặp mấy cố nhân rồi!”
Lôi Lâm khẽ cười một tiếng, thân thể đột nhiên bị sương mù màu đen bao phủ.
Đùng! Theo một tiếng vang nhỏ, sương mù màu đen đột nhiên nổ tung, mà thân ảnh Lôi Lâm đã biến mất trong lều vải.
. . .
“Áo Tư Ni! Cậu xác định phù thủy cấp hai kia đã tiến vào kỳ chuyển sinh rồi sao?”
Ở một nơi khác dưới nền đất, Long Ba Đốn khoác áo bào đen, sau lưng có đồ án con nhện mơ hồ vặn vẹo, tám cái vuốt đen kịt cắm vào hư không, giống như đang rút lấy năng lượng thần bí gì đó vậy.
“Đúng vậy! Đại nhân!” Phù thủy tên là Áo Tư Ni này là một vị tráng hán da trắng, ngũ quan cực kỳ rõ nét, mặc một bộ giáp da khéo léo tinh tế. Chỉ là trên tay còn nâng một quyển sách cũ nát, hoàn toàn không hợp với khí chất của bản thân hắn.
” Phái chủ học phái Lục Thủy Hoa Viên- Đại phù thủy Na Tư Bi, bởi phương pháp minh tưởng cao cấp hạn chế. Cứ cách năm mươi năm đều sẽ tiến vào chuyển sinh kỳ, thực lực hạ xuống cấp hai! Mà ta đã tiên đoán ra thời gian cụ thể và địa điểm hắn trốn!”
Áo Tư Ni lộ ra vẻ đã định liệu trước.
Thông qua phương pháp minh tưởng cao cấp Thánh Quang Chúc Hỏa để tiên đoán, xưa nay chưa từng xuất hiện tình trạng không chính xác, hắn dĩ nhiên rất có tự tin đối với chính mình.
“Rất tốt! Vậy lần này chúng ta sẽ làm một món lớn!”
Long Ba Đốn nhắm mắt lại, giống như đang giao lưu với con nhện sau lưng, sau đó lại bỗng nhiên nói.
“Những học phái phù thủy kia thống trị địa vực rộng lớn, chiếm lấy điểm tài nguyên tốt nhất, khống chế nghiêm con đường để chúng ta lên cấp, lũng đoạn phương pháp minh tưởng cao cấp. Tàn khốc bóc lột bình dân và những này học đồ và phù thủy có xuất thân bình dân như chúng ta! Các bạn có thể khoan dung sao?”
Long Ba Đốn bay tới giữa không trung, âm thanh thông qua một loại vu thuật nào đó đã phóng to gấp mười lần, vang vọng trong toàn bộ địa huyệt.
“Không thể!” “Không thể!”
Trong địa huyệt này, ngoại trừ Áo Tư Ni ra, còn có một số học đồ cùng phù thủy khác.
Những phù thủy này mặc dù coi như có chút chán nản, nhưng hiện tại trong đôi mắt của bọn hắn dường như đều có ngọn lửa bốc lên.
Xưa nay trong lúc đấu tranh quyền lực đều có kẻ thất bại, còn có người may mắn gặp may đạt được truyền thừa, những phù thủy này nếu như không được học phái thừa nhận, thì cuộc sống thường thường sẽ khá là thê thảm.
Đồng thời, bởi phải chịu đãi ngộ và ức hiếp không công bằng trong thời gian dài nên trong lòng bọn hắn thường thường có một đám lửa giận, chỉ cần chạm khẽ là sẽ bùng lên.
Long Ba Đốn căn bản không tốn bao nhiêu sức lực đã tụ tập được một nhóm phù thủy và học đồ lớn.
Thậm chí, có tài nguyên của Hắc Ám Tinh Linh âm thầm chống đỡ, hơn nữa Long Ba Đốn lại không keo kiệt truyền xuống tư liệu mấy phương pháp minh tưởng cao cấp, khiến thực lực của những phù thủy này đều có tăng tiến.
Phù thủy có thể sinh tồn trong kẽ hở nhỏ đến nay đều có một số thủ đoạn bản lĩnh không tệ, nếu như còn có tài nguyên trợ giúp thì sức mạnh mà bọn hắn có khả năng phát huy ra thậm chí có thể khiến Long Ba Đốn trợn mắt líu lưỡi.
Mà hiện tại, thông qua việc tẩy não tư tưởng, còn dùng sanh nghĩa cách mạng này, Long Ba Đốn đã kéo những phù thủy này về phe mình.
“Vậy chúng ta cần làm gì?” Giọng nói của Long Ba Đốn càng lớn thêm vài lần.
“Cách mạng!” “Cách mạng!” “Cách mạng!”
Từng tiếng hô lớn hầu như khiến Áo Tư Ni phải nhảy dựng lên, hắn đứng ở một bên, nhìn học đồ thậm chí phù thủy chính thức đứng ở dưới đều đang khàn giọng hô to, sắc mặt ửng hồng, trong lòng vô cùng nghiêm túc.
Mà vào lúc này, hắn cảm giác được một luồng sức mạnh thần bí không ngừng buông xuống.
Loại sức mạnh này như núi như biển, lại không phải bất kỳ một loại năng lượng nguyên tố nào.
Áo Tư Ni tu tập Thánh Quang Chúc Hỏa, biết rất rõ loại năng lượng này.
“Đây là sức mạnh vận mệnh! Cũng có thể nói là đại thế!” Áo Tư Ni lẩm bẩm.
“Hiện tại, chúng ta phải đi phá huỷ một học phái cỡ lớn, giết chết phù thủy cấp hai Na Tư Bi!” Long Ba Đốn hăng hái phát ra mệnh lệnh.
Mà ở sau lưng của hắn, con mắt trên đồ đằng con nhện đột nhiên sáng lên.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng không khí nổ tung vang lên trên người Long Ba Đốn, chợt, một vầng sáng nguyên tố hiện lên bên cạnh hắn, đây là tiêu chí cho phù thủy bán nguyên tố hóa.
Chợt vầng sáng năng lượng không ngừng xuất hiện, hóa thành tua rua tỏa ra ánh sáng lung linh.
Khí tức trên người Long Ba Đốn cũng không ngừng tăng vọt, cuối cùng thậm chí đạt đến trình độ không kém phù thủy cấp 1 đỉnh cao.
“Đây là “Sinh mệnh mút vào” ! Phương pháp minh tưởng cao cấp của cấp độ chủ mẫu Ám Tinh Linh! Có thể thông qua việc rút lấy sức sống của vạn vật để lên cấp nhanh chóng, nhưng cũng có hậu hoạn vô cùng nghiêm trọng, nếu như mỗi ngày không thể rút lấy năng lượng sinh mệnh nhất định, sức sống của phù thủy bản đó sẽ nhanh chóng khô héo, mãi đến khi bị phương pháp minh tưởng hút thành người khô. . .”
Áo Tư Ni cúi đầu, che đi tia sáng trong đôi mắt.
“Nhìn tình huống này có thể thấy địa vị của Long Ba Đốn ở Ám Tinh Linh đã càng ngày càng cao, mà mình cũng tương đương với việc gia nhập trận doanh Hắc Ám Tinh Linh, trở thành kẻ phản bội. . .”
Rồi khóe miệng Áo Tư Ni lại cong lên: “Thế nhưng phản bội thì sao? Phù thủy vốn là một đám luôn cân nhắc tới lợi ích của chính mình đầu tiên! Những kẻ khác giống như mình có lẽ còn đang tranh cướp một đứa con của số phận khác, nào có thoải mái bằng một mình độc chiếm một người? Hiện tại mình chiếm ưu thế về thời gian! Người có thể cười đến cuối cùng nhất định là mình! ! !”
Áo Tư Ni ở trong lòng gầm thét.
Sau đó, hắn cũng cảm giác được thân thể mình hơi động, phương pháp minh tưởng Thánh Quang Chúc Hỏa trước đó tiến triển rất chậm bắt đầu tăng lên với tốc độ cực kỳ mãnh liệt.
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn Long Ba Đốn chờ xuất phát.
Trong tầm mắt của hắn, có một phần năng lượng vận mệnh vừa nãy tụ tập đến trên người Long Ba Đốn do Thánh Quang Chúc Hỏa dẫn dắt đang nhanh chóng chảy tới hắn.
Răng rắc!
Giống như đột phá bình cảnh gì đó, trên người Áo Tư Ni truyền đến một tiếng vang giòn, vầng sáng nguyên tố nhỏ bé ở trên tay hiện lên.
Hắn đột nhiên từ một phù thủy phổ thông vừa thăng cấp nhảy lên mức độ bán nguyên tố hóa.
“Quả nhiên! Thông qua thay đổi quỹ đạo dòng sông vận mệnh, rút lấy sức mạnh trong đó, Thánh Quang Chúc Hỏa có thể nhanh chóng tiến bộ!”
Trong mắt đại hán tràn ngập vẻ mừng như điên.
“Thế nào? Ta không có lừa anh chứ?”
Từ quyển sách nát trên tay hắn, một giọng nói đột nhiên xông ra.
“Ừm! Trước đó là ta cẩn thận quá mức, ta xin lỗi ông, Mai Lâm phù thủy tôn kính!”
Đại hán không chút do dự mà cúi đầu, dù sao nói lời xin lỗi cũng chẳng tổn thất gì.
“Chẳng qua, lá gan của anh thật to lớn, lại dám bóp méo quỹ tích vận mệnh lớn như vậy, Long Ba Đốn kia rất có thể sẽ chết ở nơi đó!”
Ông lão Mai Lâm vuốt râu mép của chính mình: “Cho dù trong là ta sống tới 3,200 năm nhưng việc điên cuồng như thế cũng chưa từng làm đâu!”
“Hê hê! Nếu Long Ba Đốn kia là đứa con của số phận, chắc chắn sẽ không dễ dàng chết đi như thế, còn phù thủy thương vong khác thì mắc mớ gì đến ta?”
Áo Tư Ni cười lạnh: “Cho dù đứa con của số phận thật sự chết ở nơi đó, vậy ta cũng hoàn toàn chặn lại quỹ tích dòng sông vận mệnh lần này, có thể có được lực lượng nghịch chuyển lớn thế nào?”
“Sau đó anh sẽ chết vì bị phản phệ!” Mai Lâm không chút khách khí nói một câu.
“Dù sao cũng chỉ là một trận đánh cược! Ta không để ý!”
Đại hán lặng lẽ cười, trên người tràn ngập thái độ dũng cảm và quyết ý điên cuồng.
Hai loại khí chất này hòa vào với nhau, hình thành một loại khí chất đầy mâu thuẫn.
Mai Lâm thở dài một hơi, không nói tiếp.
Nhưng âm thầm lại để chíp truyền một đoạn tin tức về cho Lôi Lâm.
“Mục tiêu kiểm tra sinh ra phản ứng tinh thần phân liệt, đã ghi chép số liệu mục tiêu như sau: . . .”
“Hả?”
Trên không, Lôi Lâm dừng bước.
“Thú vị! Đúng là một kế hoạch thú vị!”
Khóe miệng của hắn hiện ra nụ cười.
“Đúng lúc lắm, hiện tại tuy rằng Trung Vực bấp bênh, nhưng còn thiếu một đòn cuối! Vậy hãy để mình đến bù đắp đi!”
Cách đó không xa còn có nông trang nho nhỏ, còn có một pháo đài bằng đá, chẳng qua vô cùng nhỏ, cũng không có sông đào bảo vệ thành.
Nhìn lại thì đây đây chính là một lãnh địa của tiểu quý tộc phi thường bình thường.
“Đại nhân! Ta xác định nơi này chính là một cứ điểm bí ẩn của học phái Lục Thủy Hoa Viên, mà Na Tư Bi Đại phù thủy tiến vào kỳ chuyển sinh đang trốn ở chỗ này. . .”
Trong bóng tối, Áo Tư Ni kính cẩn cúi thấp đầu, bẩm báo với Long Ba Đốn.
“Ừm! Nơi này là sào huyệt của đối phương, các loại vu trận phòng ngự sẽ có không ít, đồng thời đối phương vẫn là một phù thủy cấp hai, cho dù tạm thời hạ cấp độ, cấp 1 đỉnh cao phổ thông cũng không thể so sánh!”
Long Ba Đốn trầm ngâm, lại nhìn thuộc hạ đi theo chính mình đến đây một chút.
Hiện tại trước sau hắn thu phục được một nhóm phù thủy chính thức, đáng tiếc số lượng đạt tới bán nguyên tố hóa cũng rất ít, cho dù còn có tiềm lực có thể khai phá, nhưng còn cần thời gian.
Sở dĩ hắn mang bọn hắn tới cũng chỉ là vì để bọn hắn thật sự cùng làm việc này với hắn, từ đây phân chia thanh giới hạn cùng phù thủy mà thôi.
Chủ lực chân chính vẫn phải dựa vào chính mình và bọn nó!
Long Ba Đốn nhìn mấy thân ảnh người áo đen bên cạnh một chút.
Mấy thân ảnh này tinh tế, dùng đấu bồng che kín toàn thân, không thể nhìn ra dung mạo, thậm chí bởi đấu bồng quá rộng, ngay cả thân ảnh này là nam hay nữ đều rất khó phân biệt ra được.
Đây chính là ngoại viện lần này Hắc Ám Tinh Linh phái cho hắn, đều là tinh nhuệ có lực lượng cấp 1 đỉnh cao.
Còn tồn tại cấp hai cấp độ chủ mẫu? Mọi cử động của nhân vật như thế đều bị cường lực quản chế, cơ bản không có khả năng lẻn vào biên cảnh.
Hơn nữa, thâm nhập vào sâu trong địa bàn của địch rất dễ dàng bị vây công.
Hắc Ám Tinh Linh có thể không để ý tới phù thủy cấp 1 tử thương, nhưng chủ mẫu cấp hai là trụ cột một gia tộc! Thậm chí là tinh thần đồ đằng cùng tín ngưỡng! Một khi một vị ngã xuống đều sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
Cũng chính vì như thế, Đế Khắc Tư là người đầu tiên đánh giết chủ mẫu của đối phương, không chỉ được Ám Cực Vực khen thưởng rất lớn, đồng thời cũng bị Hắc Ám Tinh Linh đế quốc âm thầm treo giải thưởng kếch xù.
Nói thật, những Hắc Ám Tinh Linh điên cuồng kia đưa ra mức thưởng khiến ngay cả Lôi Lâm cũng có chút động lòng.
Mà chính Đế Khắc Tư cũng bị doạ đến mức cả ngày làm rùa rụt cổ ở lại trong tổng bộ học phái không dám ra, lần này tự nhiên cũng không tới tham gia viện trợ Trung Vực.
“Tiến lên!”
Long Ba Đốn ra lệnh một tiếng, hỏa diễm cùng tử vong trong nháy mắt giáng xuống khu điền viên yên tĩnh này.
Ầm!
Vô số năng lượng hỏa cầu giống mưa sao băng không ngừng rơi xuống, bắn lên từng đốm lửa.
“Xảy ra chuyện gì?” Một kỵ sĩ mặc trang phục quý tộc từ trong pháo đài vọt ra, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.
“Chuyện này. . . Đây là phù thủy tiến công? Tại sao? Lẽ nào là Hắc Ám Tinh Linh?”
Xèo! Sau khi hắn nhìn rõ tình huống, lập tức không chút do dự mà xoay người lui lại. Bỏ mặc lãnh địa, con dân, thần thuộc, thậm chí người thân của chính mình ở phía sau.
Làm một kỵ sĩ đã trải qua chiến trường, hắn ta hiểu rất rõ phù thủy đáng sợ đến mức nào! Càng biết sau khi bọn hắn ra tay, nơi này đã không có biện pháp nào rồi!
“Không được thả bất cứ kẻ nào rời đi!”
Long Ba Đốn nhìn kỵ sĩ ở phía xa đang chạy nhanh giống như đang nhìn một con kiến, tiện tay chỉ một cái!
Tia sáng tử vong cắt phá trời cao, bắn tới sau lưng kỵ sĩ, phá vỡ sinh mệnh linh phòng ngự của kỵ sĩ dễ dàng như đâm thủng cây bông.
Oành! Sau lưng kỵ sĩ nổ tung ra một lỗ thủng lớn cỡ trái bóng rổ, lộ ra xương cốt trắng toát và huyết dịch đen kịt.
Trong đôi mắt tên kỵ sĩ này đầy vẻ sợ hãi, còn cả sự ngạc nhiên, theo quán tính hắn vẫn cố chống đỡ chạy trốn thêm vài bước mới ầm ầm ngã trên mặt đất.
Bị rất nhiều vu thuật công kích, thôn trang nhỏ nhất thời hóa thành biển lửa. Bình dân không ai sống sót, sắp biến thành một vùng đất trống.
Nhưng Long Ba Đốn vẫn không vừa lòng, mệnh lệnh phù thủy tăng nhanh động tác trên tay.
Từng tầng đất bị xốc lên, lộ ra một vách núi cheo leo bóng loáng nham thạch, bên trên còn có năng lượng phù văn mịt mờ.
“Hắc hắc! Lại giống cầy thảo nguyên ẩn giấu dưới chân phàm nhân, còn chuyên môn khắc họa phù văn che lấp năng lượng khí tức! Na Tư Bi phù thủy kia có lá gan thật là nhỏ. . .”
Long Ba Đốn trào phùng cười một tiếng, chỉ tay vào vách tường vu thuật.
“Hủy nó đi!”
Ầm! Đông đảo vu thuật vẫn chưa bắn đến tầng nham thạch kia đã bị mấy vệt sáng đánh gãy.
Ầm ầm! Nham thạch tách ra, lộ ra một cánh cửa khổng lồ.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Kèm theo tiếng bước chân nặng nề, bốn bạch ngân hộ vệ từ bên trong đi ra.
Những bạch ngân hộ vệ này đều mặc trọng giáp, trên mặt không chút biểu tình. Trong đôi mắt còn có ánh sáng như đèn pha bắn ra.
” Gan của Na Tư Bi rất nhỏ, cũng rất cẩn thận. Nơi hắn ẩn thân chưa từng nói cho bất kỳ phù thủy nào, đồng thời tất cả thủ vệ cũng đều do một tay hắn bố trí, chỉ dùng bí ngân con rối! Bởi vậy ở đây cũng chỉ có một mình hắn! Phải đề phòng hắn chạy trốn!”
Áo Tư Ni lập tức tiến lên dặn dò, còn hắn phát hiện nơi này như thế nào lại ẩn giấu không nói.
“Bốn bí ngân hộ vệ này liên thủ lại cũng có thực lực bằng hai cấp 1 đỉnh cao! Hai người các ngươi xông lên giữ chân bọn hắn! Quân cách mạng ở xung quanh kiềm chế!”
Long Ba Đốn rất nhanh truyền lệnh.
Mà hai người áo đen kia không nói lời nào, cứ thế xông lên.
“Hống hống!” Bí ngân hộ vệ phát ra tiếng gầm gừ to lớn, vung vẩy kiếm lớn màu bạc trong tay, cùng dây dưa với người áo đen.
Năng lượng gợn sóng khổng lồ hóa thành bão táp, không ngừng quét ngang qua khu vực này.
Long Ba Đốn mang đến phù thủy là quân cách mạng chỉ dám vây xem ở xung quanh, thỉnh thoảng đánh ra vu thuật tầm xa để kiềm chế cùng trợ giúp.
“Còn các ngươi, và Áo Tư Ni, đi theo ta!”
Long Ba Đốn vung áo choàng, Hắc Ám Tinh Linh còn lại cùng Áo Tư Ni lập tức đi theo.
Mãi đến khi rời xa tầm mắt của mọi người, Long Ba Đốn mới dặn dò Áo Tư Ni: “Nhanh! Tìm ra con đường Na Tư Bi có thể chạy trốn!”
“Tuân mệnh! Ta đại nhân!”
Áo Tư Ni cúi người, khi hắn đứng lên, trong đôi mắt đã biến thành màu trắng xóa.
“Đi theo ta!” Chỉ chốc lát sau, Áo Tư Ni lập tức tiến lên trước dẫn đường.
“Đi!” Long Ba Đốn bóng lưng Áo Tư Ni đi trước trước dẫn đường, con ngươi chuyển loạn, không biết đang suy nghĩ gì.
Ở nơi cách tiểu nông trang mười mấy dặm.
Cách cách! Tầng đất mở ra, lộ ra một đường nối u ám.
Một phù thủy trung niên có mái tóc màu bạc, mặc áo choàng đỏ sẫm âm trầm đi ra.
Sau khi nhìn xuống cảnh vật chung quanh. Ông ta lập tức lật ra bỏ một cuốn sách, một cơn lốc màu xanh xuất hiện trên ông ta tạo thành cánh chim to lớn.
“Nơi này không thể ở lại nữa! Rốt cuộc vì sao lại bại lộ?”
Vị phù thủy này chính là phù thủy cấp hai Na Tư Bi của Lục Thủy Hoa Viên.
Bây giờ tâm tình của ông ta cực kỳ không tốt, địa điểm chỉ có mình biết lại bị lộ, trong lúc chuyển sinh còn bị người khác tìm tới cửa, khiến ông ta cảm nhận được mùi vị âm mưu.
Nhưng trong lòng ông ta vẫn có một nỗi nghi hoặc: “Chỗ này của mình rõ ràng không nói cho bất kỳ người nào, sao bọn chúng lại biết?”
Chợt hắn cũng không nghĩ nhiều nữa: “Nơi này quá nguy hiểm, rời đi trước lại tính!”
Nhưng ngay khi Na Tư Bi chuẩn bị mở cánh ra. Một luồng cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ sâu thẳm linh hồn bao phủ toàn thân ông ta.
Ông ta lập tức lùi về sau, thân hình biến thành tàn ảnh.
Ầm! Một đợt nổ tung lập tức vang lên trên bầu trời ở vị trí trước đó ông ta đứng, hạt năng lượng căn bản không ngừng tung toé, khiến mặt đất xuất hiện đầu vết hằn.
Xèo! Xèo!
Hai luồng sáng màu đen cắt phá trời cao, giao nhau trong không khí, lấy góc độ hình cung chuẩn xác đánh tới cánh chim của Na Tư Bi.
“Loại quỹ đạo này? Tài bắn cung hình cung của Hắc Ám Tinh Linh! Các ngươi là Hắc Ám Tinh Linh!”
Cánh chim vỡ tan, vẻ mặt Na Tư Bi tái đi, nhưng vẫn phải kinh ngạc thốt lên.
Bạch! Tia sáng đen né qua, từ giữa hư không vặn vẹo. Sau đó mấy thân ảnh xuất hiện.
Long Ba Đốn xông lên trước, sau lưng có hai tên áo đen cũng thu lại đấu bồng, lộ ra gương mặt đẹp trai trắng nõn và lỗ tai nhọn. Trên tay còn cầm đại cung kỳ dị màu đen, trên mặt vẽ phù văn vu thuật vặn vẹo, lúc này đang lóe lên ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận