Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1998: Công tác (1)

Thợ săn ma quỷ dẫn đầu cười lạnh, giọng nói biến điệu mang theo mùi vị thổ dân, nhưng ngữ khí trào phúng này làm thế nào cũng không che giấu nổi.
“Ngươi dám sỉ nhục thần chủ của ta?”
Trên mặt Mạc Lan Đức có lửa giận, khi liên quan đến thần linh mà mình thờ phụng, bất kỳ mục sư nào cũng không có đường lui, cũng dị thường mẫn cảm.
“Không! Ta làm sao dám sỉ nhục một vị chân thần?”
Tên thợ săn ma quỷ kia có làn da màu vàng, môi dày, mái tóc màu nâu bó thành rất nhiều bím tóc, trang phục rất có phong cách nam dương.
“Chỉ là. . . Đối với bất kỳ tội phạm nào tập kích thủ vệ thần điện đồng thời giả mạo, chúng ta đều có quyền lực trừng phạt!”
“Giả mạo? !”
Mồ hôi lạnh trên trán giáo chủ Mạc Lan Đức thoáng chảy xuống, trong lòng càng mơ hồ có một linh cảm phi thường không ổn.
“Phụng mệnh lệnh lãnh chúa! Tra xét ma quỷ!”
Nhưng thủ lĩnh vóc người nhỏ bé ở trước mặt hắn không cho hắn cơ hội này, đối phương đột nhiên hô to một tiếng, ánh sáng thần thuật từ mấy phép thuật kiểm tra ma quỷ đã ném tới.
Lôi Lâm làm lãnh chúa địa ngục, mục sư thủ hạ ngoại trừ thần thuật cơ bản ra, còn thu được năng lực kiểm tra ma quỷ.
Đồng thời, trải qua thời gian nghiệm chứng, lúc trước Lôi Lâm phát minh ra phép thuật kiểm tra ma quỷ có độ chuẩn xác là trăm phần trăm! Căn bản chưa từng xảy ra sai lầm!
Nói cách khác, ở phương diện phân biệt ma quỷ này, đám thợ săn ma quỷ chính là quyền uy!
Mà hiện tại, Mạc Lan Đức chỉ vừa thoáng do dự, tình huống đã vượt tầm kiểm soát của hắn.
“A!”
Trong ánh sáng của thần thuật kiểm tra ma quỷ, một thuộc hạ của hắn đột nhiên biến sắc, sau đó, thần quang màu nhũ bạch trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ tươi đẹp.
Trong tiếng kêu gào thê thảm, dưới tay hắn đã mọc ra sừng ma quỷ, một tầng hỏa diễm địa ngục trực tiếp bao vây hắn.
Hầu như chỉ trong nháy mắt, vốn là thủ vệ của giáo hội Hải Mỗ lại đã biến thành ma quỷ trăm phần trăm không hơn không kém! ! !
Loại biến hóa kịch liệt này, không chỉ là Mạc Lan Đức, ngay cả những người khác cũng há hốc mồm.
“Lại dám to gan thu nhận ma quỷ, đồng thời còn ngụy trang thành thần hộ vệ. . . Đây là hành vi khinh nhờn cỡ nào!”
Thủ lĩnh thợ săn ma quỷ đứng dậy. Vẻ mặt nghĩa chính nói: “Tiêu diệt bọn chúng!”
“Chính nghĩa! Chính nghĩa!” Các thợ săn ma quỷ khác cùng gào thét, hung ác công kích tới, địa ngục chi hỏa mang theo nhiệt lượng khủng bố cháy hừng hực.
“Các ngươi. . .”
Đến lúc này, sao giáo chủ Mạc Lan Đức còn không biết người bên mình đã trúng bẫy của đối phương?
Chỉ là hắn phi thường không hiểu. Tại sao trước đó cự xà giáo hội còn tận lực tránh không sản sinh xung đột cùng giáo hội mình, đến hôm nay lại đột nhiên biến thành mãnh thú hung tàn mà điên cuồng?
Tất cả nghi vấn, tất cả khiếp sợ, cuối cùng đều hóa thành tiếng rít gào của giáo chủ Mạc Lan Đức: “Sao các ngươi dám làm như vậy? ? ?”
Đáng tiếc, không có ai sẽ trả lời vấn đề này của hắn.
Thủ lĩnh vóc dáng nhỏ sau khi nhìn thấy giáo hội Hải Mỗ còn đang cố gắng chống đối thì đột nhiên ra lệnh: “Biến thân!”
“Hê hê! ! !”
Trên mặt thợ săn ma quỷ cấp cao hiện ra nụ cười lạnh. Hình xăm trên người đều sống lại.
Trong hỏa diễm địa ngục khủng bố, một vị trí nào đó trên thân thể bọn họ, nhiều nhất là tay chân, bắt đầu quỷ dị ma quỷ hóa.
Vảy đỏ tươi mọc ra, mang theo móng tay ma quỷ sắc bén, chỉ là còn quấn quanh từng tầng gai nhọn tỉ mỉ.
Thợ săn ma quỷ sau khi biến thân không chỉ hoàn toàn giữ lại lý trí cùng năng lực của nhân loại, càng có thể thu được thể chất cùng năng lực pháp thuật của ma quỷ!
Loại biến hóa dữ tợn này, còn có thực lực tăng lên dữ dội, trong nháy mắt đã nhấn chìm cố gắng chống đối của giáo hội Hải Mỗ.
Cho dù là giáo chủ Mạc Lan Đức, sau khi liên tiếp mất đi lá bài tẩy này cũng bị địa ngục chi hỏa thiêu đốt thành tro tàn.
” Ta đã biết được thân phận của hai vị, mời đi theo ta!”
Thợ săn ma quỷ thủ lĩnh gạt những người khác ra, đi tới trước mặt hai chủ tớ gần như đã bị dọa sợ.
Tuy rằng đã khôi phục dáng vẻ của người bình thường, nhưng dáng vẻ biến thân khủng bố trước đó của bọn họ đã khắc sâu vào trong đầu thiếu niên, đồng thời chắc chắn để lại cho hắn ấn tượng cả đời khó có thể lãng quên.
So sánh cùng thiếu niên này thì hiển nhiên trạng thái của lão quản gia vẫn tốt hơn nhiều.
Chí ít còn có thể duy trì lễ phép trả lời, đồng thời trong lòng còn mơ hồ ước ao: “Thợ săn ma quỷ? Thực sự là quân đoàn mạnh mẽ, nếu như chủ thần của ta cũng có một quân đoàn sức mạnh như vậy làm hộ vệ thì chí ít sẽ không lập tức ngã xuống. . .”
Sau khi cung kính đưa hai người khách rời đi, người có vóc dáng nhỏ kia lập tức thay đổi sắc mặt.
“Chuẩn bị xong hết rồi sao?”
“Thủ lĩnh!” Một gã ma quỷ thợ săn khác giống như con khỉ đã đi tới bên cạnh hắn, ở bên tai hắn nói nhỏ: “Đều chuẩn bị xong rồi! Ở thời điểm đối phương hóa thân thành ma quỷ đó đã dùng thuật ảnh lưu niệm để ghi chép, mà bình dân cùng quý tộc thương nhân bị hãi cũng tìm kĩ. . .”
“Rất tốt! Lập tức liên lạc phòng thị chính, còn có các thần điện khác, phải nhanh! Trước khi đối phương phản ứng lại phải hoàn thành chuyện này! ! !”
Tên thủ lĩnh dáng vóc nhỏ con kia sờ sờ cằm chính mình, trong mắt lóe lên ánh sáng như mắt sói. . .
Mà chuyện những thuộc hạ đấu trí đấu dũng xúc động lòng người này, thậm chí là âm mưu xuất hiện liên tục, đợi đến khi tập hợp đến tổng bộ trên đảo Ban Khắc Tư thì đã biến thành vài tờ báo cáo mỏng manh.
“Hả?”
Đề Pháp chỉnh kính lão của chính mình, bề ngoài của hắn nhìn có chút già nua, cho dù là cường giả cấp bậc truyền kỳ cũng không chạy trốn được thời gian ăn mòn.
Nhưng đây là hắn cố ý giả bộ ra, bởi vì hình tượng một ông lão hiền lành lại càng phù hợp với lý giải của người bình thường đối với giáo hoàng.
Hiện tại Đề Pháp vẫn là giáo hoàng của cự xà giáo hội, đồng thời tất cả sự vụ đều hoàn thành rất khá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận