Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 253: Nguyên tố hóa lực lượng tinh thần (1)

Trong nơi đóng quân có một lều vải da trâu, nơi liên tiếp dùng gân da trâu quấn lại rất chắc, khiến người ta có cảm giác an ổn.
Bên cạnh lều vải là một đống lửa nho nhỏ, ngọn lửa màu vàng óng không ngừng nấu một nồi sắt nhỏ.
Mà trong nồi sắt là nước canh đang sôi, trong đó còn vài miếng nấm và thịt khô.
Quanh đống lửa còn dùng cành cây xiên mấy con cá nhỏ cùng thịt nướng, dầu mỡ màu vàng óng không ngừng nhỏ xuống, mùi thịt bay ra, ở mặt ngoài còn thỉnh thoảng bốc lên khói trắng.
Bé gái tóc vàng ngồi ở một bên, nhìn đồ ăn nóng hổi, không khỏi nuốt ngụm nước miếng.
Nhưng cố bé rất nhanh đã quay đầu đến một bên khác.
Trên một đám cỏ, bày một tấm vải bố màu trắng, một thanh niên tuấn tú có mái tóc màu đen đang khoanh chân minh tưởng.
Người này tự nhiên chính là Lôi Lâm.
Hắn dẫn theo Ngải Vi đi một đoạn đường, sau đó chủ động dừng lại nghỉ ngơi.
Tuy rằng với thể chất của hắn dù có chạy đi bảy ngày bảy đêm cũng vẫn có tinh thần như thường, nhưng bé gái đi theo thì nhất định không chịu được.
Đồng thời, mỗi ngày hắn cũng cần giành ra thời gian cố định để tiến hành tu tập phương pháp minh tưởng cao cấp.
Hắn chiếm được phương pháp minh tưởng, là Khoa Mạc Âm chi đồng hoàn toàn tương xứng với huyết mạch của bản thân, hơn nữa thượng cổ huyết mạch được chíp tinh luyện qua, tiến độ hắn tu luyện phương pháp minh tưởng hoàn toàn có thể nói là tiến triển cực nhanh.
“Con mắt là linh hồn cửa sổ, nhìn chăm chú vào con mắt của Khoa Mạc Âm , bạn sẽ phát hiện mình từ bên trong —— Nặc Khoa Cổ Lạp Đồ Pháp Tư Nhĩ!”
Đây là Lôi Lâm nhìn thấy trong Khoa Mạc Âm chi đồng khi vừa bắt đầu tu luyện.
Mà hiện tại, Lôi Lâm nhắm hai mắt lại, cảm giác mình trực tiếp đối diện cùng một đôi thụ đồng màu hổ phách.
Một luồng cảm giác âm u mang theo hỏa diễm nóng rực, không ngừng bao toàn thân phủ hắn.
Mà Ngải Vi vẫn quan sát Lôi Lâm phát hiện từ trên người Lôi Lâm không ngừng bốc lên sương mù màu đen đỏ, đám sương này vờn quanh Lôi Lâm, vẫn quấn quanh không đi.
Từng tia sương khói tụ lại trở thành một con rắn nhỏ, quay chung quanh Lôi Lâm, đồng thời phun ra lưỡi màu đỏ tươi.
Con rắn nhỏ không ngừng bò trên thân Lôi Lâm, cuối cùng bò đến mặt Lôi Lâm. Biến thành một chiếc mặt nạ kỳ dị, từng luồng hạt năng lượng căn bản hệ âm u, không ngừng bị mặt nạ nuốt vào.
Sau mười mấy phút, mặt nạ ầm ầm tan vỡ, biến thành từng tia khí đen, từ thất khiếu Lôi Lâm chui vào trong.
“Chíp! Quét hình số liệu cụ thể hiện tại!” Lôi Lâm mở hai mắt ra, thầm ra lệnh trong lòng.
“Keng! Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là thuật sĩ cấp 1 có huyết mạch: Khoa Mạc Âm cự xà; sức mạnh: 7. 1; nhanh nhẹn: 6. 7; thể chất: 8. 5; tinh thần: 28. 2; pháp lực: 28(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ quyết định); trạng thái: Khỏe mạnh ”
“Chủ thể hoàn thành một lần phương pháp minh tưởng cao cấp, lực lượng tinh thần tăng lên 0. 005. Nguyên tố hóa tinh thần lựa chọn thuộc tính: Âm u tiến độ: 1% ”
“Mỗi lần minh tưởng xong, lực lượng tinh thần cũng sẽ tăng thêm, rất tốt!”
Lôi Lâm hài lòng gật đầu.
Lực lượng tinh thần của phù thủy tăng cường, càng về phía sau càng khó, đặc biệt đối với phù thủy chính thức, phương pháp minh tưởng cấp bậc học đồ đã hoàn toàn mất đi hiệu quả, nếu như không có phương pháp minh tưởng cao cấp, chỉ có thông qua không ngừng sử dụng tài nguyên bên ngoài để tăng lên tinh thần lực của mình.
Mà tài nguyên có thể hữu hiệu đối với phù thủy chính thức, cho dù ở Nam Hải bờ cũng cực kỳ ít ỏi, bởi vậy, sau khi rất nhiều phù thủy chính thức thăng cấp, thực lực hầu như khó có thể tiến bộ.
Cũng chỉ có những phù thủy chính thức,tu tập phương pháp minh tưởng cao cấp kia mới có thể vẫn duy trì thực lực tăng trưởng.
Nhưng mỗi một tầng của phương pháp minh tưởng cao cấp đều phi thường gian nan. Tầng thứ nhất còn dễ, nhưng sau khi thăng cấp, mỗi khi tăng lên một lần, đều cần mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm.
Mà đặc điểm của phương pháp minh tưởng cao cấp chính là càng về sau càng khó, căn cứ vào suy đoán của Lôi Lâm, ba tầng sau, mỗi khi phù thủy muốn tăng lên một tầng, đều cần ít nhất hơn một nghìn năm!
Bởi vậy, rất nhiều phù thủy đều không thể thăng cấp trước khi tuổi thọ hết, tươi sống chết già.
“Chíp. Dựa vào tiến độ hiện tại, tính toán xem còn cần bao lâu có thể đạt đến điều kiện thăng cấp lên phù thủy cấp hai!”
“Keng! Nhiệm vụ thành lập, đang sưu tầm số liệu chủ thể, thành lập mô hình suy đoán. . .”
“Dùng số liệu hiện nay của chủ thể làm cơ sở chuẩn, dự đoán sau 14 năm 7 tháng sẽ đạt đến yêu cầu thăng cấp lên phù thủy cấp hai!” Chíp trung thực phản hồi.
“Có hơi lâu! Nhưng so với những phù thủy cấp 1 phổ thông tốn mấy chục hơn trăm năm cũng không thể thăng cấp kia thì đã rất tốt rồi!” Lôi Lâm khẽ nhăn lông mày rồi rất nhanh giãn ra.
Từ biểu đồ phân tích cụ thể mà chíp đưa ra, phương pháp minh tưởng cao cấp khiến lực lượng tinh thần tăng cường, sau khi đạt đến giới hạn nhất định cũng sẽ chủ động trì hoãn, đồng thời, trình độ nguyên tố hóa tinh thần càng đi về phía sau càng khó, những chuyện này đều là nguyên nhân ngăn cản Lôi Lâm nhanh chóng lên cấp.
Mà căn cứ vào chíp tính toán và tin tức mơ hồ trên cự xà chi thư thì tiêu chuẩn để thăng cấp lên phù thủy cấp hai là lực lượng tinh thần đạt đến 80 trở lên, đồng thời trình độ nguyên tố hóa tinh thần cũng phải đạt đến 80% trở lên.
Hai điều kiện này, không biết đã làm khó bao nhiêu phù thủy đã từng là thiên tài.
Lực lượng tinh thần thì không lo, dù là tu tập phương pháp minh tưởng cao cấp, hay tìm kiếm lượng lớn tài nguyên quý giá có thể kích thích lực lượng tinh thần thì cũng có thể dùng thời gian từ từ làm.
Nhưng nguyên tố hóa tinh thần lại khác, đầu tiên, nếu như phù thủy lựa chọn sai hạt năng lượng căn bản, vậy trình độ nguyên tố hóa của hắn rất khó đạt đến 50% trở lên, cụ thể chính là nhất định phải lựa chọn hạt năng lượng căn bản có sự hòa hợp cao nhất với chính mình, mới có thể đẩy mạnh trình độ nguyên tố hóa tinh thần đến 80% trở lên.
Đồng thời, đây chỉ là điều kiện lên cấp cơ bản nhất, đối với người thừa kế của một vài gia tộc lớn cùng thiên tài chân chính, khi nguyên tố hóa đạt tới 80% đã lên cấp sẽ khiến tiềm lực sau này bị tổn hại, chỉ khi đẩy mạnh trình độ nguyên tố hóa đến 90% trở lên mới thăng cấp lên phù thủy cấp hai thì mới không gặp phải nhiều bình cảnh.
Việc này cũng được nhắc nhở trên Khoa Mạc Âm chi đồng.
Huống hồ, đối với phù thủy bình thường tới nói, bọn họ còn cần giải quyết vấn đề là mô hình vu thuật cấp hai, nếu như không tìm được mô hình vu thuật cấp 1 phù hợp với thiên phú của bản thân, khi bọn họ khắc họa thiên phú mô hình vu thuật, cũng rất dễ dàng xảy ra sự cố, đầu lâu sẽ nổ tung giống một quả bom!
Bởi vậy, đối với những phù thủy chính thức dùng nước thuốc Cách Lâm phối hợp mô hình vu thuật để thăng lên cấp thì con đường sau này của bọn họ chỉ có thể càng ngày càng chật hẹp.
Tuy rằng tiến độ hiện tại đã rất nhanh rồi, nhưng đáy lòng Lôi Lâm vẫn có cảm giác cấp bách.
Hiện tại hắn đắc tội lớn với Lily gia tộc, đây chính là loại phù thủy gia tộc cỡ lớn, tộc trưởng là tồn tại có thể cạnh tranh vị trí viện trưởng của Học viện Hắc Cốt Lâm.
Vậy thì đó tuyệt đối là cao thủ cấp hai hoặc là gần đạt tới phù thủy cấp hai!
Hiện tại một khi Lôi Lâm gặp phải nhân vật như thế, kết cục chính là một chữ “chết”!
Thăng cấp lên thuật sĩ cấp 1, chỉ bảo đảm cho hắn có lực tự bảo vệ cơ bản nhất mà thôi, nếu muốn sau này có thể quang minh chính đại sinh hoạt dưới ánh mặt trời, ít nhất phải thăng cấp lên thuật sĩ cấp hai, mới có thể hoàn toàn không sợ truy nã và truy sát đến từ học viện Hắc Cốt Lâm.
Sau khi tiếp xúc được với phương pháp minh tưởng cao cấp, Lôi Lâm mới phát hiện, phù thủy tu tập phương pháp minh tưởng cao cấp, cũng không phải không cần tài nguyên.
Mà hoàn toàn ngược lại, một số tài nguyên quý giá, hoàn toàn có thể dùng để đẩy mạnh tiến độ tu tập phương pháp minh tưởng.
Trên Khoa Mạc Âm chi đồng, có ghi chép vài loại tài liệu thích hợp để hắn sử dụng vào thời điểm hiện tại.
Bởi vậy, hắn mới không thể chờ đợi muốn chạy tới Bạch Vu Vực ở Cửu Hoàn tháp cao.
Ở nơi đó, có thị trường giao dịch cùng trung tâm tập tán tự do lớn nhất ở Nam Hải bờ, Lôi Lâm hoàn toàn có thể dựa vào tài nguyên ở nơi đó, để nhanh chóng thăng cấp.
“Đại. . . Đại nhân. . . Canh thịt được rồi. . .”
Ngải Vi nhìn thấy Lôi Lâm kết thúc việc minh tưởng ngày hôm nay, nhanh chóng dùng chén gỗ múc một bát lớn canh thơm ngon đưa đến trước mặt Lôi Lâm.
“Cực khổ rồi!”
Lôi Lâm cười với Ngải Vi rồi nhận chén gỗ.
Ngải Vi nhìn hai mắt Lôi Lâm ẩn chứa vẻ sâu không lường được, trực tiếp sững sờ ở nơi đó, ánh mắt dại ra.
“Đây là. . .” Lôi Lâm hơi kinh hãi, lập tức duỗi ra một tay che kín bạch quang nhẹ nhàng xoa xoa trán co bé.
“Đại nhân! Vừa nãy. . .” Ngải Vi rất nhanh đã hồi phục lại, cũng không dám nhìn vào mắt Lôi Lâm nữa.
“Đây là do ta, mới vừa rồi không thu lại được, sau này nhớ là không được lỗ mãng như thế. . .” Lôi Lâm hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
Đây chính là thành quả vừa nãy chíp biểu hiện tiến độ nguyên tố hóa tinh thần: 1%.
Khi phù thủy không ngừng nguyên tố hóa tinh thần lực của mình, ở bên ngoài thả ra lực lượng tinh thần sẽ mang tới uy lực mãnh liệt.
Vừa nãy Ngải Vi thất thần chỉ là nhẹ.
Một khi Lôi Lâm nguyên tố hóa tinh thần đạt đến 50% trở lên, nếu không cố ý thu lại, Ngải Vi làm như vừa nãy, e rằng sẽ trực tiếp bị hạt năng lượng căn bản hệ âm u ăn mòn, biến thành một cổ thây khô!
Mà lựa chọn hạt năng lượng căn bản khác biệt, cuối cùng biểu hiện nguyên tố hóa cũng không giống.
Ví dụ như lựa chọn hạt căn bản hệ “băng”, đến cuối cùng cho dù coi trọng đối phương một chút, đều sẽ cảm giác lực lượng tinh thần hoàn toàn bị đóng băng lại.
Mà chọn hạt năng lượng căn bản hệ “lửa”, dò xét lực lượng tinh thần của đối phương đều sẽ bị thiêu đốt, thậm chí phản phệ.
Lôi Lâm chọn hạt năng lượng căn bản hệ âm u, khá thiên về ảnh hưởng tinh thần của người khác, thậm chí là phương diện linh hồn, đến cuối cùng, người bình thường chỉ cần bị hắn nguyên tố hóa lực lượng tinh thần nồng độ cao sát đến, thì sẽ trực tiếp khiến linh hồn bị dập tắt rơi vào tử vong, thân thể trực tiếp bị ăn mòn thành thây khô.
“Xin. . . Xin lỗi!” Ngải Vi cầm làn váy hơi bái một cái, rất nhanh đã lùi qua một bên.
Nhìn thấy bé gái không có chuyện gì, Lôi Lâm gật gật đầu, uống canh thịt vào trong miệng.
Canh thịt ấm áp mang theo vị nấm thơm ngon, không ngừng kích thích đầu lưỡi Lôi Lâm.
“Mùi vị rất tốt! Em không ăn đi?”
Lôi Lâm nhìn Ngải Vi, hiện tại hắn đã hoàn toàn thu lại hắc mang trong đôi mắt, sẽ không ngộ thương tới cô bé nữa.
“Ừm!”
Ngải Vi nhẹ nhàng đáp một tiếng, lấy ra một phần lương khô và canh thịt để uống.
Nhìn cô bé này, trong lòng Lôi Lâm khe khẽ thở dài.
Nếu như là trước đây, Ngải Vi khẳng định được người nhà yêu thương, hữu cầu tất ứng, giống công chúa vậy.
Nhưng hiện tại, sinh hoạt đau khổ và thống khổ khiến cô bé này trưởng thành rất nhanh.
“Sau khi ăn xong đến trong lều của ta một hồi, ta cần lấy một chút máu của em!”
Lôi Lâm thật nhanh ăn xong phần ăn của mình rồi dặn Ngải Vi.
Hắn cứu Ngải Vi không phải là có ý tốt gì, mục đích căn bản nhất vẫn là muốn nghiên cứu một chút về huyết mạch thuật sĩ khác.
Nhưng trong lều vải, nhiệt độ so với bên ngoài còn cao hơn mấy độ, khiến người ta có cảm giác buồn ngủ.
Lôi Lâm đợi mấy phút, đã nhìn thấy Ngải Vi có chút run rẩy chui vào.
Có thể thấy cô bé rất hồi hộp, tay nhỏ nắm chặt vạt áo, lộ ra khớp xương trắng bệch.
Một đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ mặt sợ hãi.
Nhưng thân thể của cô bé giống bị khống chế vậy, từng bước từng bước đi về phía Lôi Lâm.
“Không cần sợ hãi! Chỉ là một lần lấy mẫu rất đơn giản, sẽ không tạo thành tổn thương gì!” Nhìn thấy bé gái như vậy, Lôi Lâm không khỏi an ủi vài câu.
“Kéo quần áo trên cánh tay lên!”
Sau khi nghe được Lôi Lâm nói, Ngải Vi hơi hơi do dự một chút rồi mới kéo lên ống tay áo của chính mình, lộ ra một đoạn cánh tay như bạch ngọc.
“Có chút đau, không cần phải sợ!”
Lôi Lâm từ phía sau rút ra một vật lớn châm đồng, ôn nhu an ủi bé gái.
Đáng tiếc, bé gái run rẩy càng nghiêm trọng.
Lôi Lâm dùng một tay cầm lấy cánh tay của cô bé, cái tay còn lại trực tiếp cầm lấy châm đồng, đâm vào mạch máu trên cánh tay.
Khi kim tiêm tiến vào trong nháy mắt, bé gái nhăn mặt, giống như sẽ lập tức khóc lên, nhưng lại mạnh mẽ nhịn xuống.
Sau khi Lôi Lâm lấy ra mấy trăm cc máu, trực tiếp để bé gái chạy về lều vải của chính mình.
“Xảm giác bắt nạt bé gái là xảy ra chuyện gì?”
Lôi Lâm nhìn ống tiêm trong tay, sờ sờ cằm.
Dù nói thế nào, mới vừa rồi bị một cô bé dùng ánh mắt “Anh bắt nạt em” nhìn chằm chằm, cũng có chút không thoải mái.
“Chíp, bắt đầu thí nghiệm, chuẩn bị kính hiển vi. . .”
Sau khi giật mình vài giây, Lôi Lâm thu hồi tâm tư, sắc mặt nghiêm túc, bàn tay thon dài không ngừng thao tác trên bàn thí nghiệm giản dị.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lôi Lâm nhìn gần nửa giọt chất lỏng màu phấn hồng trong ống nghiệm. Trên mặt không ngừng biến ảo.
“Chíp, đo lường!” Một ánh huỳnh quang màu xanh lam từ bên trong đôi mắt Lôi Lâm bắn ra, chiếu vào ống nghiệm.
“Keng! Một giọt máu có chứa một tia huyết mạch của sinh vật thượng cổ —— Mạt Lạp Dạ Ưng! Không thể lần thứ hai tinh luyện!”
Chíp phản hồi về tin tức, trực tiếp khiến sắc mặt Lôi Lâm trở nên âm trầm.
Trên người Ngải Vi đúng là có một tia huyết mạch thượng cổ. Đáng tiếc huyết mạch của Mạt Lạp Dạ Ưng truyền thừa đến đời cô bé đã mỏng manh đến mức có thể bỏ qua, bởi vậy Ngải Vi chỉ là một bé gái bình thường, nhiều nhất chỉ có thêm một tia kháng tính phóng xạ hơn người bình thường. Cũng chỉ có chíp, mới có thể tinh luyện ra một điểm khí tức trong huyết mạch của cô bé. Nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng.
“Từ loại nồng độ này đến xem, dù dùng huyết dịch toàn thân Ngải Vi, cũng không thể tinh luyện ra một giọt thượng cổ huyết mạch thuần khiết!”
Nhưng Lôi Lâm cũng không có cảm giác đặc biệt thất vọng.
Cũng không phải mỗi lần thử nghiệm cũng có thể thành công, nhưng không thử nghiệm, thì một điểm thành công cũng không có.
Đạo lý này, từ kiếp trước hắn đã hiểu rõ ràng.
“Đồng thời, loại huyết dịch quý trọng mang theo khí tức của sinh vật thượng cổ này. Hơn nữa trong huyết đấu mình cũng thu được vài món vật phẩm ma hóa tàn tạ, vẫn có thể cải tạo cho Đọa Tinh Chi Trụy một hồi. . .”
Trong lòng Lôi Lâm hiện lên một suy nghĩ.
Đọa Tinh Chi Trụy chỉ là một vật phẩm ma hóa cấp thấp, rất hữu dụng đối với học đồ, nhưng đối với Lôi Lâm hiện tại thì lại có chút cảm giác vô bổ.
Trước đó chíp có nhiệm vụ là nghiên cứu tính khả thi việc thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy, chuyện này đã gần hoàn thành rồi.
Nhưng hiện tại Lôi Lâm là thuật sĩ, nếu như trong tài liệu của Đọa Tinh Chi Trụy để thăng cấp có thêm vào mấy vật chứa lực lượng huyết mạch, như vậy nhất định càng thêm phù hợp để hắn phát huy!
“Chíp! Thành lập nhiệm vụ chi nhánh: Tính toán độ khả thi nếu cho thêm huyết dịch Ngải Vi vào kế hoạch thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy!”
“Keng! Đã thành lập nhiệm vụ. Phân loại vào mục nhỏ thuộc kế hoạch cải tạo Đọa Tinh Chi Trụy!”
Chíp nhanh chóng phản hồi.
Tuy rằng không thể tinh luyện ra huyết mạch thượng cổ chân chính, nhưng được tài liệu thăng cấp càng phù hợp với Đọa Tinh Chi Trụy, Lôi Lâm cũng cảm thấy đã rất kiếm lời. Bởi vậy tâm tình cũng tốt hơn nhiều.
Khi cùng Ngải Vi ăn điểm tâm, còn có tâm tình hỏi thăm Ngải Vi một hồi, chuyện này nhất thời khiến bé gái tay chân luống cuống, Lôi Lâm nhìn thấy mà âm thầm buồn cười.
Sau khi Ăn sáng xong, Lôi Lâm mang theo bé gái tiếp tục lên đường.
Mà khi đi ngang qua một thành trấn, hắn lại mua một chiếc xe ngựa. Cuối cùng cũng coi như để bé gái không phải khổ sở vì phải đi bộ.
Sở dĩ làm như thế, cũng đúng là xuất phát từ lòng tốt, hơn nữa ban đêm mỗi ngày bé gái đều bị hắn lấy máu, tuy rằng Lôi Lâm cũng luyện một chút thuốc bổ huyết, nhưng rõ ràng tinh thần bé gái cũng không phải quá tốt, sắc mặt càng trắng xám như cùng người chết.
Sau khi mua được xe ngựa, sinh hoạt của Lôi Lâm càng thêm nhàn nhã, ban ngày chạy đi, buổi tối không ngừng tinh luyện huyết mạch của Mạt Lạp Dạ Ưng, vì tài liệu tích góp Đọa Tinh Chi Trụy.
“Ánh bình minh đã chiếu rọi! Theo tốc độ này, ngày mai là chúng ta có thể đến hẻm núi lớn Mã Cách Liệt!”
Lôi Lâm chỉ vào một ngọn núi cao vút ẩn trong mây ở phía trước, nói với Ngải Vi.
“. . .” Ngải Vi nhìn địa hình đánh dấu trên bản đồ ở phía trước, ôm đầu gối, yên lặng không nói gì.
Mí mắt buông xuống, cũng không biết là xuất phát từ hoảng sợ hay là mê man đối với tương lai.
“Tài liệu cũng thu thập đủ phân lượng, tối hôm nay sẽ thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy!” Lôi Lâm thầm nhủ trong lòng.
Lộ trình tự nhiên là do hắn khống chế, mới có thể vừa vặn tinh luyện được đầy đủ dòng máu trước khib.
Đêm khuya.
Chung quanh khắp nơi là một mảnh màu đen yên tĩnh, thỉnh thoảng còn có vài tiếng côn trùng kêu và sói tru truyền đến.
Ngải Vi ở trong lều bên cạnh xe ngựa, rơi vào giấc ngủ thâm trầm.
Cho dù đang say ngủ, lông mi của cô bé cũng đang không ngừng run run, giống như đang gặp ác mộng.
Nhìn thấy cô bé như vậy, Lôi Lâm khe khẽ thở dài, trở lại trên xe ngựa.
“Chíp, bắt đầu mô phỏng thí nghiệm!”
Trong thùng xe, lúc này bị Lôi Lâm triển khai một thuật ánh sáng, khắp nơi sáng sủa.
Ở giữa có mấy rương gỗ xếp lại tạo thành một cái bàn thí nghiệm giản dị, trên mặt bàn còn bày một chút công cụ thí nghiệm.
Ở giữa bàn là một thập tự giá màu xám bạc, bên trên còn có mấy viên bảo thạch nhỏ vụn.
Đây là nguyên hình của Đọa Tinh Chi Trụy, nhưng từ khi Lôi Lâm trở thành thuật sĩ cấp 1, hắn đã rất ít sử dụng đến nó.
Đọa Tinh Chi Trụy có thể phòng ngự vật lý cùng kháng tính phép thuật đều từ 20 độ trở xuống, mà phù thủy chính thức đánh ra bất ký một vu thuật cấp một nào cũng sẽ vượt qua giới hạn này.
Bởi vậy, Lôi Lâm mới nghĩ cách khiến uy lực của Đọa Tinh Chi Trụy tăng lên, hi vọng sau này có thể tiếp tục sử dụng.
” Kết thúc mô phỏng thí nghiệm, tỷ lệ thành công 90%” Một vòng lam quang lấp lóe, sau đó chíp phóng ra bảng số liệu trước mắt Lôi Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận