Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1932: Cuộc thi (2)

“Được! Lần này nhất định phải thành công!” Hạ Uy Nhĩ nhìn tấm gương rồi yên lặng tự cổ vũ mình, sau đó mới đi ra biệt thự.
“Cố lên! Ca ca!” Giai Nhi trực tiếp tiễn hắn ra cửa lớn, đồng thời đứng sau cổ vũ Hạ Uy Nhĩ, giọng nói bé gái nhu hòa vang vọng trên đường phố.
“Oa. . . Thật là nhiều người. . .”
Cho dù sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi Hạ Uy Nhĩ đi tới phía trước hội trường tổ chức cuộc thi, vẫn bị cảnh tượng người người tấp nập kia dọa sợ.
” Giấy phép kỹ công cao cấp là một trong các cuộc thi lấy giấy chứng nhận khó nhất ở đế quốc, một khi thông qua sẽ có tư cách sử dụng phép thuật trung cấp, đồng thời mỗi công ty lớn đều sẽ muốn cướp ngươi. . . Xuất hiện tình huống như thế là rất bình thường. . .”
Một giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến, khiến Hạ Uy Nhĩ không khỏi quay đầu lại.
Sau đó hắn nhìn thấy một thanh niên mọc ra râu quai nón, bề ngoài cực kỳ tương tự một vị đại thúc đứng ở phía sau hắn.
“Sao thế? Không quen biết ta?”
Thanh niên đại thúc vỗ vỗ vai Hạ Uy Nhĩ, cười to nói.
“Sao lại thế chứ? Ô. . . Ô Nhãn đại thúc!” Hạ Uy Nhĩ nhận ra, người này chính là tên ngốc lần trước cùng ngồi máy bay với mình.
“Ta đã nói rồi, đừng gọi ta là đại thúc. . .” Ô Nhãn phiền muộn sờ sờ gò má của mình, “Ta chỉ là râu mép hơi rậm rạp thôi, trên thực tế vẫn rất trẻ tuổi. . . Mới hai mươi lăm! Hai mươi lăm thôi! ! !”
“Hai mươi lăm còn không là đại thúc?” Trong lòng Hạ Uy Nhĩ oán thầm, ở bề ngoài vẫn biết nghe lời phải đổi sang gọi đại ca, bắt chuyện cùng Ô Nhãn.
“Ừm! Ta nhớ là Ô Nhãn đại ca đã có giấy phép rồi mà, đồng thời còn mua được tấn ảnh kiểu mới nhất?”
Hạ Uy Nhĩ nhớ tới một chuyện nên nghi hoặc hỏi.
“Ừm! Vì thế ngày hôm nay ta không phải thí sinh, mà là công nhân viên!”
Ô Nhãn chỉ một giấy chứng nhận tinh xảo ở trước ngực mình: “Nhưng đừng nghĩ là chúng ta rất quen mà hi vọng ta sẽ nhường nha. . . Quá trình toàn bộ cuộc thi đều bị trí não theo dõi, còn có ma võng chứng thực cuối cùng, căn bản không thể gian lận là có thể thông qua. . .”
Nói tới chỗ này, Ô Nhãn cố ý nhìn quét một vòng, thu hết dáng vẻ thấp thỏm, bất an, đố kị của những thí sinh xung quanh vào đáy mắt.
” Ma võng trung cấp trao quyền, còn cả sử dụng phép thuật đều cần kỹ xảo thao tác lực lượng tinh thần cao siêu, còn có ý chí cứng cỏi làm trụ cột, không có hai thứ này thì cá người có thể đi về trước. . . Nếu không sau đó nhỡ may biến thành ngớ ngẩn, căn cứ vào thỏa thuận miễn trách nhiệm mà các ngươi ký kết trước đó thì chúng ta cũng là không cần chịu trách nhiệm. . .”
Đáng tiếc, lời khuyến cáo này cũng không mang lại bất kỳ hiệu quả nào.
Ô Nhãn thấy thế cũng chỉ có thể thở dài, sau đó lại nói chuyện cùng Hạ Uy Nhĩ một chút rồi mới trực tiếp tiến vào hội trường.
“Nguy rồi. . .”
Sau khi Ô Nhãn đi rồi, trong nháy mắt Hạ Uy Nhĩ cảm giác ánh mắt nhìn mình đã tăng gấp mười lần, ánh mắt hừng hực kia giống như muốn hòa tan chính mình.
Đặc biệt sau khi trải qua xà giảo quyền dị biến, loại nhạy cảm trên tinh thần này lại càng khiến toàn thân hắn không được thoải mái.
“Xin. . . xin lỗi!”
Hắn lẩm bẩm nói một câu, lập tức chạy tới nơi ít người hơn.
“Thí sinh bên kia ít hơn một chút, có thể không nghe thấy lời trước đó Ô Nhãn nói chuyện chứ?”
Ầm!
Bởi vì đầu quá thấp, Hạ Uy Nhĩ trực tiếp đụng vào trên thân một người, phẩn lực truyền tới, khiến hắn trực tiếp té ngã, mông hắn ngồi trên mặt đất lạnh lẽo.
“Ngươi không sao chứ?”
Đối diện là một thanh niên có mái tóc cùng con ngươi màu đen, gương mặt đẹp trai đến mức gần như muốn vượt quá những siêu cấp minh tinh kia, đặc biệt trên mặt lúc này đối phương mang theo nụ cười áy náy, giống như gió xuân ấm áp khiến trăm hoa nở rộ vậy.
Lúc này đối phương đưa tay ra, kéo Hạ Uy Nhĩ lên.
“Ta không có chuyện gì! Cảm ơn!”
Hạ Uy Nhĩ không thể không thừa nhận, đối phương đẹp trai đến mức ngay cả mình đều sinh ra đố kị, hầu như hận không thể cho đối phương một quyền lên mặt.
“Ừm! Sức lực của ngươi thật lớn. . .”
Nhưng Hạ Uy Nhĩ phản ứng lại rất nhanh, nhìn thể hình cân xứng của thanh niên phía trước, không khỏi tán dương.
Hiện tại hắn lở trạng thái tu luyện xà giảo quyền đại thành! Cho dù bình thường cố ý khống chế, ưu điểm võ kỹ này cũng không gia tăng về mặt sức mạnh, nhưng Hạ Uy Nhĩ vẫn hiểu rõ sức lực cùng trình độ bền bỉ của mình, cho dù hắn va vào một chiếc xe cũng không nhất định có việc gì, nhưng lúc nãy hắn lại dễ dàng bị đụng ngã trên mặt đất.
“Ừm! Bình thường ta thích tập thể hình để rèn luyện!”
Thanh niên cười cợt, lộ ra một hàm răng trắng noãn mà chỉnh tề.
Người này tự nhiên chính là Lôi Lâm, lúc này hình tượng của hắn so với bản thể cũng không có biến hóa quá lớn, giống ảnh trên giấy chứng nhận như đúc, mặc một bộ quần da cùng áo sơmi ô vuông.
Sau khi nhìn thấy Hạ Uy Nhĩ, hắn suy nghĩ một chút có nên tới “cố ý” chào hỏi.
“Ta tên là Lôi! Tên của ngươi là gì?” Lôi Lâm biết mà còn hỏi.
“Hạ Uy Nhĩ! Ta tên là Hạ Uy Nhĩ!”
Hạ Uy Nhĩ vỗ vỗ tro bụi trên người, lại kiểm tra vật phẩm chính mình mang theo rồi mới thở phào nhẹ nhõm, hồi đáp.
Rất nhanh, Hạ Uy Nhĩ đã loại bỏ đố kị mơ hồ trong lòng mình, cảm thấy vị Lôi tiên sinh này thực sự là một người biết cách nói chuyện lại hài hước.
Đặc biệt khi biết đối phương còn thuê phòng ở ngay gần nhà mình, thái độ của Hạ Uy Nhĩ lập tức tốt hơn rất nhiều.
“Ồ, hóa ra cậu còn có một muội muội à! Ta nhớ tới bánh bích quy gấu ở Vạn Hùng Thị rất được các bé gái yêu thích, xem ra lần sau ta muốn phải mang theo một chút tới chơi rồi. ”
Lôi Lâm mỉm cười nói.
“Lôi tiên sinh có thể qua đến chơi là đượcrồi, không cần quá khách khí. ”
Hạ Uy Nhĩ đáp, nhưng không đợi hắn lại nói cái gì, một tiếng chuông sắc bén đã đánh gãy cuộc trò chuyện này giữa hai người.
Trong tiếng chuông gấp gáp, mọi người cùng di động tới cửa lớn, giống hải dương vô tận.
“Lôi tiên sinh! Cuộc thi bắt đầu rồi! Chúng ta nói chuyện sau nhé. ”
Cho dù là thể chất của Hạ Uy Nhĩ, lúc này cũng bị dòng người cuốn đi, tách ra với Lôi Lâm.
“Đương nhiên!”
Lôi Lâm cười đáp, tình cảnh như vậy làm hắn có cảm giác hồi ức, sau đó cũng theo dòng người tiến vào trường thi.
“Cuộc thi lần này chia làm hai phần, thi viết cùng kiểm tra thực địa! Xin mời thi số As1 đến Sd100 đến trường thi số ba. ”
Một âm thanh máy móc từ loa phóng vang lên toàn bộ địa điểm cuộc thi, Lôi Lâm theo lời nhắc nhở, đi tới trường thi của chính mình.
Hiện ra trước mắt là từng cái kho dinh dưỡng màu xám bạc, mặt ngoài kim loại phản xạ ra nhiều tia sáng, hiện ra vẻ khoa huyễn.
“Tiếp theo các ngươi sẽ thi viết ở trong kho dinh dưỡng, đi tìm vị trí của từng người đi.”
Một công nhân viên đeo phù hiệu giám thị tiến vào hội trường, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn quét toàn trường.
“Thời gian cuộc thi rất dài, nhưng không cần lo lắng thân thể các ngươi, bởi vì chúng ta sẽ điều phối đủ dịch dinh dưỡng ”
Dưới sự giám thị của nhân viên giám thị, Lôi Lâm tìm tới kho dinh dưỡng của chính mình.
“Keng! Quét hình thông qua! Hoan nghênh ngài, thí sinh GF87!”
Lạnh lẽo, cứng rắn! Đây chính là cảm giác đầu tiên về kho dinh dưỡng của Lôi Lâm, mà cảm giác buồn nôn sau khi loại dịch dinh dưỡng kia tràn vào, đối với người bình thường tuyệt đối là một loại dằn vặt.
Đột nhiên, trước mắt Lôi Lâm sáng lên, xuất hiện một trường thi giả lập.
Toàn bộ trường thi có phạm vi vô hạn rộng lớn, nhưng chỉ có một chiếc bàn gỗ, bên trên nhưng là bài thi cùng giấy bút.
“Hoàn cảnh giả lập? Loại kỹ thuật này đúng là có thể cố gắng tránh được chuyện gian lận, thậm chí ngay cả đề mục cũng có thể không sử dụng đồng bộ, trừ phi thí sinh đột phá toàn bộ phong tỏa của khoang thể, bằng không tuyệt đối không có khả năng thành công gian lận!”
Lôi Lâm ngồi xuống, nhìn lướt qua đề thi trên mặt bàn.
Tiến độ thu thập tin tức của hắn có thể nói là khủng bố, chỉ sau một đêm thu thập, hiện tại những đề này đã hoàn toàn không làm khó được hắn.
“Nói là thi viết, kỳ thực trong hoàn cảnh giả lập còn có rất nhiều đồ vật có thể thử thách, tuyệt đối không chỉ đơn giản là đáp đề.”
Lôi Lâm cười cợt, nhanh chóng viết đáp án lên.
Ở trong hoàn cảnh này, các thí sinh căn bản là không thể phát hiện thời gian trôi qua, ngoại trừ Lôi Lâm.
Chờ đến khi hoàn thành mấy chục bài thi, cảnh tượng chung quanh biến ảo, lại đi tới một phân xưởng thao tác.
“Đề thi 35: Dùng vật liệu hiện có để sửa chữa tấn ảnh!”
Lôi Lâm nhìn trên bàn một chút, lúc này đã có một chiếc đồng hồ tấn ảnh bị hỏng, cả màn hình đã vỡ nát hơn nửa, mà một số đạo cụ như khoa điện công bút lẻ loi bày ở bên cạnh.
“Hiệu quả này đã có thể so sánh với đo lường thực địa rồi chứ?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm: “Trừ phi…Ở thực địa đo lường sẽ trực tiếp mở ra quyền hạn…Đánh giá triển khai phép thuật trung cấp?”
Muốn dùng khoa học kỹ thuật giả lập hiện thực mô phỏng phép thuật, hiện tại đế quốc dường như vẫn chưa có kỹ thuật cao cấp như thế, có thể làm được cũng chỉ có chíp của Lôi Lâm mà thôi.
Dù sao linh hồn cùng nhục thân chính là tinh thần cùng vật chất, hai bên nếu muốn hoàn toàn dung hợp, phân tích qua tất cả bí mật, thực sự là chuyện khó quá mức mệt mỏi.
Cũng chỉ có chip của Lôi Lâm, bởi vì trong quá trình chuyển kiếp bị thời không ảnh hưởng, đã vứt bỏ hình thái vật lý, dung hợp cùng linh hồn hắn làm một thể, sau đó lại trải qua mấy lần thăng cấp, mới có thể làm được điểm ấy.
Lúc này Ô Nhãn đổi sang chế phục thẳng tắp, tiến vào phòng quản lí trung tâm trong trường thi.
“Này! Ba Đế thân ái, có phát hiện ra hạt giống tốt gì không?”
Sau khi nhìn thấy một mỹ nữ tóc vàng kim, ánh mắt hắn sáng ngời, tiến lên chào hỏi.
“Chức trách hiện tại của ngươi hẳn là đi tuần tra trường thi! Ô Nhãn quan giám khảo!” Mỹ nữ tên Ba Đế kia không chút do dự khiển trách, khiến trên mặt các lão sư giám thị chung quanh đều lộ ra một nụ cười ám muội.
“Được rồi! Được rồi! Không phải do ta nóng ruột sao? Nếu như phát hiện ra kỹ công ưu tú thì chúng ta sẽ có tiền thưởng mà. ”
Ô Nhãn mà nhìn Ba Đế bằng ánh mắt tội nghiệp: “Ta nghĩ chúng ta cần nói chuyện ”
“Năm phút” Ba Đế nhìn màn hình quản lý một chút lại nhìn đồng hồ một chút, cuối cùng vẫn đồng ý.
Trong ánh mắt không chút kinh ngạc của những huấn luyện viên giám thị khác, Ô Nhãn lập tức lộ làm ra vẻ vui mừng theo Ba Đế đi ra.
Ttuy rằng nhìn bề ngoài giống như một đôi giữa người theo đuổi cùng người được theo đuổi, nhưng thông qua con đường bí ẩn, đủ loại tin tức bị truyền ra.
“Ba Đế, nếu không buổi tối chúng ta cùng đi ăn bữa tối đi? Gần nhất Hương Tạ Lệ Xá mới mở ra một nhà hàng. ”
Ô Nhãn thao thao bất tuyệt nói, biểu hiện khiến các cảnh vệ khác đều nhíu nhíu mày, sau khi quay mặt đi.
Nhưng trong lén lút, Ô Nhãn lại truyền một đoạn tin tức cho Ba Đế: “Ta xem qua, TY13 cùng Ui99 đều rất tốt, đáng giá để tổ chức chúng ta thu hút cùng bồi dưỡng ”
” Buổi tối ta không có thời gian. ”
Ba Đế lạnh mặt, tương tự cũng dùng ám hiệu đáp: “Chú ý bảo vệ tốt hắn, để bọn họ thi viết thất bại hoặc bị đuổi ra trường thi, đừng tiếp xúc với vòng kiểm nghiệm thực địa thứ hai, ngoài ra dường như ngươi đã bỏ xót một người.”
“Hạ Uy Nhĩ do ta phụ trách! Các ngươi không cần nhúng tay!”
Ô Nhãn biến sắc mặt.
“Ta biết! Ta biết! Không phải là hắn.”
“Ngươi hiểu là được, ta không cần nói quá nhiều, trí não trung ương cùng ma võng quản lý không phải đùa giỡn.”
Ô Nhãn truyền xong một đoạn tin tức cuối cùng, sau đó ngã nhào xuống đất, kêu lớn khiến lòng người nát tan: “Ồ Ba Đế! Ba Đế của ta .”
Mà mỹ nhân Ba Đế lại lạnh lùng mỉm cười nhìn thoáng qua, sau đó dưới ánh mắt của đông đảo cảnh vệ vây xem lại quay người tới phòng tổng quản lí.
“Sao thế?”
Vốn là cho rằng sẽ có một đống kẻ tò mò vây tới, nhưng Ba Đế lại có chút ngạc nhiên phát hiện những nhân viên giám thị kia đều quay chung quanh màn hình, làm như không thấy trò hay khi nãy.
“Lẽ nào bản lĩnh diễn kịch của ta giảm xuống? Vẫn bị hoài nghi?”
Trong lòng Ba Đế nhanh chóng suy tính, sau đó lập tức nhìn thấy một gã giám khảo khác nhích lại gần, sắc mặt phi thường nghiêm túc, mơ hồ mang theo vẻ mừng rỡ như điên: “Ba Đế! Ngươi tới xem một chút ”
“Hả?” Ba Đế tỏ vẻ tò mò tới gần, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm: “Không phải ta bị phát hiện!”
Sau đó cô ta lại nhìn thấy trên màn ảnh có mấy mươi phần bài thi hoàn mỹ.
“Hí. Lẽ nào thật sự tìm ra hạt giống tốt cấp học bá ” Ba Đế hít vào một ngụm khí lạnh, sau đó nhìn cột tin tức thí sinh một chút: “Tên là Lôi? Lại chính xác toàn bộ, thế này cũng quá… ”
“Chuyện gì cũng cần so sánh…Ngươi đến xem… ”
Giám khảo lại điều ra một phần ghi chép khác, đó là quá trình Lôi Lâm sửa chữa đồng hồ tấn ảnh, mỗi một cái động tác đều như nước chảy mây trôi, tràn ngập vẻ đẹp đặc biệt.
“Động tác của đối phương không chút chần chờ nào, đồng thời ở tuổi này đã nắm giữ kỹ thuật kết nối hai chiều… Khả năng sử dụng vật liệu cùng chắc chắn càng có trực giác như dã thú.”
Lúc này Ba Đế cũng không khách khí ca tụng.
“Ừm! Đưa ra so sánh mới thấy mấy thí sinh ưu tú khác, ví dụ như Hạ Uy Nhĩ này, còn có Lan Bác lại có vẻ chẳng có gì xuất sắc ”
Giám khảo sờ sờ cằm chính mình, trong mắt hầu như muốn lóe sáng.
“Ngươi chuẩn bị thế nào làm? Trực tiếp đề cử hắn với đế quốc?” Ba Đế hỏi.
“Không! Thi viết chỉ là bộ phận cơ sở, chúng ta cần nhân tài có lực lượng tinh thần nhạy cảm, ý chí cứng cỏi đến mức đủ để điều khiển phép thuật cao cấp ”
Giám khảo nói rất có đạo lý, dù sao cơ sở tốt mà thao tác phép thuật lại rối tinh rối mù có quá nhiều ví dụ.
“Vậy chúng ta hãy cùng mỏi mắt mong chờ thôi. ”
Ba Đế mỉm cười nói, trong lòng lại có một điểm chần chờ: “Tên Lôi này trước đó không có một chút dị thường nào, ngay cả Ô Nhãn đều không phát hiện cái gì, nhưng có loại trí lực này rất không tầm thường a ”
Sau khi trải qua một phen đào thải khốc liệt, thí sinh thông qua vòng thứ nhất đã phi thường ít, chỉ còn chưa tới một trăm.
Lúc này Hạ Uy Nhĩ cũng ở trong số đó, khắp khuôn mặt là vẻ hiếu kỳ cùng kích động hết nhìn đông tới nhìn tây.
“Này! Hạ Uy Nhĩ!”
Lôi Lâm đi tới bên cạnh hắn, vỗ vỗ bả vai hắn.
“Ừm! Lôi tiên sinh cũng thông qua?” Hạ Uy Nhĩ nở nụ cười.
“May mắn mà thôi! Ha ha” Lôi Lâm sờ sờ đầu mình, lễ phép đáp.
“Quá khiêm tốn, dù sao cũng là nhóm đệ nhất thi viết!”
Ô Nhãn mặc chế phục giám khảo đi tới, khiến các thí sinh khác tránh ra hai bên.
“Ô Nhãn đại ca! À, ta đến giới thiệu cho ngươi, đây là Lôi tiên sinh, ngươi mới vừa nói cái gì?” Đầu óc Hạ Uy Nhĩ có chút ngất ngây.
“Ta nói người bạn này của ngươi thật không đơn giản, thi viết là thành tích thứ nhất đây!”
Ô Nhãn cười cười bắt tay cùng Lôi Lâm, chỉ là trong mắt tỏ rõ vẻ cảnh cáo.
“Sốt sắng như vậy, còn có khí tức huyết mạch tương tự .”
Lôi Lâm nhìn Ô Nhãn một chút, lại nhìn Hạ Uy Nhĩ một chút, ý cười nơi khóe miệng càng lớn.
“Ồ! Chuyện này thực sự quá thần kỳ ”
Hạ Uy Nhĩ hô to lên, sau đó lại bị Ô Nhãn mạnh mẽ đè lại: “Chú ý trật tự trường thi!”
“Ngươi chính là người không tuân thủ trật tự nhất.”
Hạ Uy Nhĩ kháng nghị nói, nhưng âm thanh cũng dần nhỏ đi.
Lôi Lâm nhìn Ô Nhãn một chút, lại nhìn Hạ Uy Nhĩ một chút, rõ ràng có thể tìm được một điểm giống nhau giữa hai nhân loại này, đương nhiên, không nhắc nhở thì người khác căn bản sẽ không nghĩ tới phương diện này.
“Huyết duệ? Tổ chức trong bóng tối bị đế quốc chèn ép, cuối cùng xuất hiện đã một cái. ”
Trong lòng Lôi Lâm rất vui mừng, đồng thời thờ ơ lạnh nhạt nhìn Ô Nhãn cùng Hạ Uy Nhĩ bắt chuyện, đồng thời còn âm thầm động chút tay chân với Hạ Uy Nhĩ.
“Thú vị, là hãm hại hay bảo vệ?” Lôi Lâm liếc Ô Nhãn một chút, lại làm đối phương trực tiếp lui lại vài bước.
“Được rồi, mọi người tập trung tới đây đi, bắt đầu trắc nghiệm thực địa!”
Trước ánh mắt của đông đảo cảnh vệ vây xem, đám thí sinh như Lôi Lâm cùng tập trung đến một quảng trường lát ngọc thạch màu trắng, ở trung tâm quảng trường còn có một trận pháp sao sáu cánh kỳ dị lục.
” Nội dung kiểm tra thực địa là kiểm tra các ngươi kết nối cùng ma võng, còn có năng lực sử dụng phép thuật cấp trung chính xác .”
Một tên giám khảo trên người có khí tức thiết huyết của quân nhân đi tới phía trước, âm thanh vang vọng toàn bộ quảng trường.
“Ta lần thứ hai nói rõ là lần sát hạch này có độ nguy hiểm nhất định, các ngươi có thể lựa chọn từ bỏ! Hiện tại đứng ra, chúng ta cũng sẽ không khinh bỉ các ngươi. ”
Rất hiển nhiên, khi thành công sắp tới tay như lúc này thì không có một thí sinh nào lựa chọn từ bỏ.
“Rất tốt! Như vậy ta đọc tới tên thí sinh nào thì trực tiếp tới! Nhận lấy sát hạch, người thứ nhất! Số báo danh WE23, Địch Cách ”
Một nữ sinh mặt đầy tàn nhang đi tới phía trước, trên mặt có bất an rõ ràng.
“Đứng ở giữa trận pháp sao sáu cánh đi, ở đó có trao quyền ma võng lâm thời. ”
Quan quân trung niên ra lệnh, mang theo ý chí không thể làm trái, đợi thí sinh kia dừng lại, hắn gật gật đầu, ra lệnh qua đồng hồ của mình: ” Quyền hạn ma võng bóng ma cấp trung mở ra!”
Ong ong
Trận pháp sao sáu cánh mang theo ánh sáng màu trắng yếu ớt bắt đầu run rẩy, áp lực thật lớn khiến sắc mặt cô gái đầy tàn nhang kia suýt chút nữa bật khóc.
“Trí não rút ra đề mục!”
Tên huấn luyện viên này hô lớn với bên ngoài, sau đó trên màn ảnh cao cao ở quảng trường, danh sách các loại phép thuật hiện lên. Sau đó dừng lại ở một cột.
” Phép thuật cấp 3- Đôi cánh bóng ma!”
Vị huấn luyện viên trung niên nhìn thiếu nữ kia: “Thông qua trận pháp kết nối ma võng, triển khai pháp thuật này hoàn chỉnh ra, ban giám khảo chúng ta cùng trí não sẽ cùng chấm điểm cho cô. ”
“Nguy rồi! Đôi cánh bóng ma trong số những phép thuật cấp ba là một trong những loại phép thuật có độ khó khi thao tác phi thường lớn, vận may của cô nàng này thật kém. ”
Hạ Uy Nhĩ đứng một bên thở dài. không chú ý tới Lôi Lâm lại dùng ánh mắt càng đáng thương để nhìn mình.
Lúc này sự chú ý của hắn đã đặt vào bên trong trận pháp sao sáu cánh kia, nhìn thiếu nữ cố gắng gọi ra một đôi cánh chim đen kịt.
Đáng tiếc, đôi cánh chim kia giống như hai đám sương mù, không có một chút cảm giác ngưng tụ nào. Kích thước giữa hai bên càng chênh lệch cách xa.
Cuối cùng, theo một tiếng động lớn, đôi cánh bóng ma ở sau lưng thiếu nữ đột nhiên nổ tung, đánh bay cả người cô nàng ra ngoài, trên lưng đã máu thịt be bét.
“Đánh giá tổng hợp 0. 2! Thất bại! ! !”
Vẻ mặt vị huấn luyện viên trung niên kia không có một chút biến hoá nào, vung tay lên, đội ngũ y tế đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu trực tiếp tiến lên, đặt thiếu nữ đặt lên cáng cứu thương mang đi.
“Thế nào? Có người nào muốn rút lui không?” Huấn luyện viên nhìn chung quanh một vòng , khiến các thí sinh bên dưới vội cúi đầu.
Nhưng dù là như vậy mà vẫn không có người nào lựa chọn rút lui, tâm lý may mắn chiếm cứ chủ đạo.
“Rất tốt ” Thấytình huống này, huấn luyện viên trung niên cười lạnh một tiếng, không nhiều lời nữa, ra lệnh cuộc thi trực tiếp bắt đầu.
“Tổng hợp đánh giá 0. 4! Thất bại! ! !”
“Tổng hợp đánh giá 0. 3! Thất bại! ! !”
“Tổng hợp đánh giá 0. 6! Ừm! Miễn cưỡng thông qua!”
Rất nhanh, thí sinh đi tới kiểm tra lại lấy tốc độ càng nhanh hơn bị đưa đi, sau khi hơn năm mươi người đi tới, lại chỉ có một tên thí sinh mập mạp thông qua, còn đa số là người đen đủi không ngừng bị thương bị nhấc đi, khiến bầu không khí trên sân bãi càng thêm nghiêm nghị hơn.
Nếu không phải còn có một phần hi vọng thành công thì thật sự có người đã từ bỏ.
“Người kế tiếp! Mã số IO98- Đệ Nạp Nhĩ!”
Huấn luyện viên hô một cái tên.
“Trưởng quan!”
Đệ Nạp Nhĩ này là một thanh niên có vóc người cao gầy, nhìn mặt thì người này chỉ khoảng ba mươi tuổi, nhưng tóc hai bên đầu đã trắng một nửa, trong đôi mắt có thể thấy được vẻ tang thương.
“Ừm! Ngươi không tệ. Vào đi!” Sau khi nhìn đến người này, đôi mắt của vị giám khảo kia đột nhiên sáng lên.
“Cảm tạ!” Đệ Nạp Nhĩ đi tới trung tâm trận pháp sao sáu cánh, hít một hơi thật sâu!
“Bắt đầu! Trí não chọn đề! Ngươi rút trúng là quả cầu lửa bóng ma! ! !” Vị giám khảo kia lớn tiếng tuyên bố.
“Oa! một trong các loại phép thuật cấp 3 dễ khống chế nhất! Hắn sẽ thành công thôi… ”
Thí sinh phía dưới đều ồn ào lên.
Có thể thấy, thanh niên cũng cực kỳ thoả mãn về vận may của mình, hắn hơi nhắm mắt lại, lực lượng tinh thần vô hình mở ra. thông qua trận pháp kết nối cùng ma võng bóng ma.
Rất nhanh, một quả cầu lửa màu đỏ sậm hiện lên ở trước mặt hắn, không khác nào dã thú bị thuần phục, cực kỳ dịu ngoan.
“Rất tốt! Cuối cùng lại có thêm một người rồi!” Hạ Uy Nhĩ nắm chặt tay, một lần nữa lấy lại tự tin.
Nhưng ngay khi hắn cho rằng đối phương khẳng định có thể thông qua thì đột nhiên xảy ra dị biến!
Quả cầu lửa màu đỏ sậm bắt đầu dập dờn , biên giới hiện ra di thường kịch liệt khiến Đệ Nạp Nhĩ thay đổi sắc mặt.
Oành!
Quả cầu lửa màu đỏ sậm nổ tung, thiêu cả đầu hắn thành tro bụi.
Yên tĩnh! Hiện trường rơi vào bầu không khí yên tĩnh giống như chết lặng! Mãi đến lúc không biết có ai rít lên một tiếng, sau đó là từng tiếng hô.
“Yên lặng! Nếu không sẽ mất tư cách đi thi!”
Rất hiển nhiên, lời uy hiếp này vô cùng hữu hiệu, dưới ánh mắt của đông đảo cảnh vệ, tình cảnh nhất thời yên tĩnh lại.
“Thật đáng tiếc, lực lượng tinh thần của đối phương xuất hiện sơ hở, khiến phép thuật phản phệ, đây là một trong ba cách tự sát mà sách giáo khoa có nhắc tới, các ngươi cũng có thể lấy làm gương!”
Huấn luyện viên răn dạy, vung tay lên, mấy nhân viên y tế trực tiếp tiến lên mang thi thể xuống, đồng thời bắt đầu kiểm tra cùng duy tu trận pháp sao sáu cánh.
“Ừm! Thì ra là như vậy!”
Lôi Lâm nhìn Hạ Uy Nhĩ bên cạnh giống như bị dọa sợ một chút, còn có giám thị gọi là Ô Nhãn kia đang ẩn giấu nụ cười lạnh rất khá, âm thầm gật gật đầu.
“Tuy rằng ma võng bóng ma ở nơi này yêu cầu thấp hơn so với pháp sư không biết bao nhiêu lần, nhưng người bình thường vẫn chỉ có thể khống chế phép thuật cấp thấp, phép thuật trung cấp trở lên cần sát hạch cùng sàng lọc, đây vốn là chuyện không có gì đáng trách… Chỉ là… Tỉ lệ tử vong này! Rõ ràng không bình thường!”
“Lẽ nào đối phương nắm giữ quyền hạn ma võng còn không cứu được một con gà? Trừ phi đối phương là cố ý!”
“Như vậy, kẻ xui xẻo tên là Đệ Nạp Nhĩ kia, điểm duy nhất không giống chính là trên người có lực lượng siêu phàm còn sót lại! ! !”
Hai mắt Lôi Lâm đột nhiên sáng ngời.
” Cuộc thi này ngoài việc sàng lọc ra, cũng là một lần phân chia! Phân chia vượt qua phàm nhân chân chính cùng huyết duệ của siêu phàm giả!”
“Những huyết duệ nắm giữ sức mạnh siêu phàm kia có năng lực học tập phổ biến xuất sắc hơn người khác một chút, bởi vậy khả năng tới tham gia sát hạch cũng rất lớn, chỉ cần động tay chân một chút, chế tạo mấy trận bất ngờ thì có thể danh chính ngôn thuận giết chết đối phương, che giấu hành động loại bỏ cùng tàn sát ở bên dưới ”
“Chẳng trách cho dù có u năng cùng ma võng, siêu phàm giả ở thế giới bóng ma suy yếu cũng quá nhanh, hóa ra còn có nguyên nhân này ”
Lôi Lâm âm thầm gật đầu, cũng không có mâu thuẫn đối với cách làm của đối phương.
Cái gọi là tay cầm vũ khí, sát cơ tự lên, đối với với bất kỳ chế độ tập quyền nào- Chính quyền nắm giữ khắp cơ sở thì các cá thể nắm giữ vũ lực đều là đối tượng bị ghét cay ghét đắng.
Nếu như là ma võng công cộng còn có thể lý giải, nhưng nếu là lực lượng bọn hắn không thể chưởng khống, ví dụ như phù thủy thì tự nhiên là nên xử lý đi sẽ khá phù hợp với nhu cầu trị an để xã hội ổn định.
Đồng thời, nếu như còn có thể dùng một tầng đại nghĩa để che giấu thì càng tốt.
Nếu đổi thành Lôi Lâm nắm quyền, chỉ sợ hắn cũng sẽ đưa ra quyết định tương tự.
“Bởi vậy, người bình thường tới tham gia cuộc thi, chỉ có hai kết cục là thông qua cùng thất bại, nhiều nhất là bị thương, nhưng nếu như huyết duệ của những siêu phàm giả kia tới… ”
Lôi Lâm nhìn thi thể không đầu bị nhấc đi một chút, đó chính là ví dụ rõ nhất.
Qua mấy lần như thế, khoa học kỹ thuật đại bạo, sức mạnh siêu phàm biến thành mê tín cùng truyền thuyết, chính là chuyện tự nhiên.
Như vậy, Ô Nhãn vốn đang hố đời sau, kỳ thực là đang bảo vệ Hạ Uy Nhĩ?
“Thế nào? Còn có ai muốn lui ra?”
Rất hiển nhiên, tình cảnh tử vong trước đó đã dọa sợ mấy thí sinh, lúc này đã có người đứng ra đồng ý từ bỏ.
Đối với với chuyện này, giám khảo cũng không làm khó, trực tiếp phất tay một cái biểu thị cho đi.
Dù sao, nếu như cưỡng chế mỗi thí sinh đều phải đi tới kiểm tra thì độ công kích cũng quá rõ ràng.
Kế hoạch này thực hiện trường kỳ mà kiên định, chỉ cần hàng năm đào thải đại lượng huyết duệ thì rất nhanh hạt giống sức mạnh siêu phàm giả sẽ tuyệt tích ở thế giới bóng ma!
“Người tiếp theo! Hạ Uy Nhĩ!”
“Đến ta rồi!” Hạ Uy Nhĩ giật mình!
“Lên đi! Cố lên!” Lôi Lâm ở một bên cổ vũ, đồng thời cũng không ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh mắt có chút lo lắng của Ô Nhãn.
“Trải qua thời gian dài tìm tòi như thế những người phản kháng kia hẳn là cũng tìm ra phương pháp đối phó với loại thủ đoạn này chứ?”
Đáng tiếc, lúc này Hạ Uy Nhĩ không hiểu những chuyện này, nơm nớp lo sợ đứng trong trận pháp.
“Trí não lấy ra đề mục là quả cầu lửa bóng ma!”
“Ừm! Kiểm tra linh hồn không có vấn đề, không phải huyết duệ!” Một giám khảo trước tiên nhìn báo cáo bí ẩn một chút, sau đó lớn tiếng tuyên bố đề mục.
“Mô hình này ta đã suy nghĩ qua vô số lần, nhất định có thể hành!” Tuy rằng thảm trạng vừa nãy của Đệ Nạp Nhĩ chính là vì đề mục này, nhưng Hạ Uy Nhĩ vẫn không chút do dự nào bắt đầu dùng lực lượng tinh thần thăm dò.
“Hả?”
Chỉ là vào lúc này, hắn đột nhiên phát hiện một chuyện phi thường kinh khủng, lực lượng tinh thần bình thường còn có thể dùng để điều động phép thuật cấp thấp, hiện tại lại giống như một bãi nước đọng, căn bản cũng không có chút gợn sóng nào.
“Đáng ghét! Động cho ta! Động lê!”
Hạ Uy Nhĩ ức đến mức sắc mặt đỏ lên, chỉ cảm thấy điều động mỗi một tia lực lượng tinh thần đều nặng như vạn cân.
Đùng! Cuối cùng, một ngọn lửa tinh tế hình thành ở trước mặt hắn, lại rất nhanh biến hóa chập chờn, hình thành một cột khói màu đen.
Thí sinh phía dưới kinh ngạc một trận, cuối cùng cười phá lên lên.
Hạ Uy Nhĩ quả thực hận không thể tìm một cái hổ để nhảy vào trong, vệt đỏ ửng trên mặt đã lan tràn đến cổ.
“Đáng tiếc. . . Thành tích thi viết của ngươi rất tốt. . . Đáng tiếc lại là một “pháo lép” !”
Huấn luyện viên tiếc nuối lắc lắc đầu.
Cái gọi là “pháo lép”, chính là chỉ một số người có lực lượng tinh thần tiên thiên suy nhược, tuy rằng khi sử dụng phép thuật cấp thấp sẽ không có vấn đề gì, nhưng ở phương diện tu tập phép thuật cao cấp hơn lại biến thành ngớ ngẩn, bởi vì lực lượng tinh thần của bọn họ căn bản không trợ giúp được, giống như súng máy không có hỏa dược cùng viên đạn.
“Đáng tiếc. . .”
” Đánh giá tổng hợp 0. 1! Thất bại!” Huấn luyện viên lớn tiếng tuyên bố kết quả.
Trong đông đảo tiếng thở dài, Hạ Uy Nhĩ hồn bay phách lạc đi xuống, sau đó lại nhìn thấy Ô Nhãn đang đi tới:
“Đừng khổ sở. . . Tất cả đều sẽ tốt lên!”
Lôi Lâm bén nhạy nhìn thấy vẻ như trút được gánh từ trong mắt đối phương, không khỏi lắc lắc đầu.
“Người khác đều là con hố cha, còn kiểu tổ tiên hố hậu bối thế này thực sự là hiếm thấy. . .”
Lôi Lâm nhìn Ô Nhãn ở đó an ủi, rất nhanh đã thu hoạch được thẻ người tốt từ Hạ Uy Nhĩ, thật sự có chút im lặng.
“Người kế tiếp! Lôi!”
Kèm theo tiếng huấn luyện viên cao giọng gọi, Lôi Lâm hờ hững tiến lên, đi vào trận pháp sao sáu cánh.
“Xem ra. . . Biểu diễn trước đó đã doạ đến các ngươi, bởi vậy gây ra hoài nghi?”
Lôi Lâm nhìn thấy vẻ nghi ngờ không thôi từ trong ánh mắt của tên huấn luyện viên này, không khỏi âm thầm cười lạnh.
“Tên Lôi này. . .”
Ô Nhãn ở phía dưới cũng nhìn bóng lưng Lôi Lâm: “Tổ chức chúng ta lại không phát hiện người này dị thường! Rất khả nghi. . . Hi vọng hắn là thiên tài tự nhiên thông minh đi, bằng không. . .”
( Keng! Phát hiện đo lường khí tức linh hồn, đang ngụy trang. . . )
Rất nhanh, trong trận pháp sao sáu cánh, Lôi Lâm cảm nhận được một luồng quét hình nhẹ nhàng hiện ra.
Quy tắc chân linh của Lôi Lâm lúc này đột nhiên co rút lại thành một điểm, nằm trong kẽ hở giữa tinh thần cùng thế giới vật chất, sức mạnh toàn thân tập trung trong chân linh, khiến bề ngoài hắn nhìn như một người bình thường vậy.
Có chíp và tự thân hắn che giấu, đối phương hoàn toàn không thể phát hiện ra cái gì.
“tất cả bình thường? xem ra đối phương quả nhiên là thiên tài! hi vọng hắn có thể thông qua. vì là nhân loại chúng ta làm ra cống hiến đi!”
Sắc mặt huấn luyện viên khi nhìn thấy kết quả hiếm thấy nhu hòa hơn một chút.
“Trí não lấy ra đề mục- Tôi tớ bóng ma!”
Huấn luyện viên nhìn màn hình một chút, khóe mắt thoáng co giật, nhưng vẫn lớn tiếng đọc ra.
“Cái gì?Chính là bóng ma tôi tớ được xưng là phép thuật cấp 3 khó nhất trong quá trình sát hạch sao?”
“Xong rồi! Nghe đồn, cho dù là kỹ sư có giấy phép kỹ công cao cấp cũng không nhất định có thể hoàn mỹ triển khai ra. . .”
Thí sinh vây xem phía dưới đều dùng ánh mắt như cười trên sự đau khổ của người khác để nhìn chằm chằm Lôi Lâm.
“Bóng ma tôi tớ? Vận may của Lôi quá kém. . .” Lúc này Hạ Uy Nhĩ cũng đã thoáng khôi phục lại. Bắt đầu lo lắng cho Lôi Lâm đang ở trong trận pháp sao sáu cánh.
” Bắt đầu trao quyền ma võng bóng ma!”
Huấn luyện viên gật gù, trận pháp sao sáu cánh bên người Lôi Lâm nhất thời phát ra tia sáng trắng, một luồng gợn sóng ma võng giáng xuống, quyền hạn ma võng cấp trung trước đó bị hạn chế giống như lạch trời trong nháy mắt mở ra.
( Keng! Bắt lấy quyền hạn ma võng cấp trung. . . Bắt đầu trồng vào bệnh độc ma võng, đang thao tác và phân tích. . . )
“Nếu quyền hạn ma võng cấp trung đã mở ra, như vậy ma võng cấp cao khẳng định cũng có khe hở. . . Chíp! Bắt đầu thử phân tích ma võng cao cấp. . .”
( Keng! Nhiệm vụ thành lập! Đang bắt đầu bài tập. . . )
Chíp trung thực phản hồi.
“Hả? Chuyện gì đây?” Trong nháy mắt này, một luồng cảm giác sợ hãi bao phủ huấn luyện viên chủ khảo, nhưng chờ hắn phục hồi tinh thần lại thì lại không phát hiện ra cái gì.
Trong nháy hắn không biết mắt, chíp đã thu được trao quyền ma võng cao tầng cùng cửa sau từ trên người hắn, thậm chí ngay cả chính hắn đều bị ẩn giấu.
“Quả nhiên. . . Ma võng bóng ma còn phi thường không đầy đủ, chỉ tương đương với ma võng tầng ngoài ở thế giới các thần, thậm chí còn có thiếu sót rất lớn?”
Trong mắt Lôi Lâm lóe lên ánh sáng: “Dù sao cũng là vật mà Toa Nhĩ phỏng chế, đồng thời cũng không có các thần trợ giúp. . . Nếu là như vậy. . .”
Hầu như là không thể ngăn chặn, một ý nghĩ đột nhiên hiện lên ở đáy lòng Lôi Lâm.
“Nếu như ở đây triển khai ảo thuật cấp 12: hóa thân Tạp Nhĩ Tát Tư. . . Sẽ ra sao?”
Thế giới các thần vô cùng mạnh mẽ, thần linh có thần lực cường đại tương đương phù thủy cấp tám cực hạn cũng không phải số ít, Lôi Lâm căn bản không dám tưởng tượng khi chính mình làm ma võng đứt rời sẽ khiến đối phương phản ứng thế nào.
Nhưng nơi này lại khác! Ma võng bóng ma căn bản không sánh được với ma võng chân chính! Người bảo vệ lại chỉ có một mình Toa Nhĩ có thần lực trung đẳng!
Bởi vậy, lấy nơi này làm thí nghiệm, trước tiên kiểm nghiệm uy lực của ảo thuật này cùng với phản ứng sau đó, dường như cũng là chuyện rất đáng để mong chờ!
Dù sao, Lôi Lâm cũng không tin Bóng Hình Văn Vẹo có lưu lại đòn bí mật gì ở bước khởi động quan trọng nhất này không, nhưng nếu như là dùng ở thế giới bóng ma thì không cần sợ gì cả.
Một ý chí đã chết đi, chẳng lẽ còn có thể trong nháy mắt thông qua vách thuỷ tinh, bò tới nơi này sao?
“Ừm! Cũng đều là ma võng! Bởi vậy hóa thân Tạp Nhĩ Tát Tư có xác suất thành công rất lớn, chỉ là còn cần xâm nhập nghiên cứu thể thức ma võng bóng ma, tốt nhất là đợi phân tích hết mười tầng ma võng rồi mới động thủ. . .”
Lôi Lâm nghĩ rõ ràng điểm ấy, trong nháy mắt tâm tình thật tốt.
Cho dù Toa Nhĩ không phải toàn bộ hóa thân của ma võng bóng ma, giữa hai bên cũng tuyệt đối tồn tại mối liên hệ không thể phân cách. bởi vậy một khi hủy diệt ma võng bóng ma, Toa Nhĩ cũng sẽ bị trọng thương.
Hiện tại Lôi Lâm tương đương với sớm nắm giữ một đòn sát thủ, có thể uy hiếp bất cứ lúc nào: “Ngươi đừng tới đây! Tới nữa là ta sẽ phóng đại chiêu! ! !”
“Nhưng. . . Phải làm thế nào để truyền loại uy hiếp này cho Toa Nhĩ cũng là một vấn đề!”
Cho dù là vũ khí nguyên tử, trước khi chưa phóng ra mới có lực uy hiếp to lớn nhất. Đương nhiên Lôi Lâm sẽ không ngốc đến mức không nói hai lời mà trực tiếp động thủ.
“Lôi! Có thể bắt đầu?”
Nhưng huấn luyện viên bên ngoài dường như có chút hiểu lầm: “Nếu như ngươi không chắc chắn thì có thể lựa chọn từ bỏ, dù sao an toàn mới là quan trọng nhất. . .”
Không thể không nói, đối với thiên tài là nhân loại bình thường thì vị quan chủ khảo này cũng có ý muốn bảo vệ.
“Ha, cảm tạ, không cần đâu!”
Lôi Lâm lễ phép phất tay một cái, tùy tiện kết nối với ma võng bóng ma.
“Ô ô. . .” Một đợt khói đen dày đặc từ dưới chân hắn sinh ra, chậm rãi phác hoạ ra dáng dấp một người bình thường, tỉ lệ tứ chi hoàn mỹ mà phối hợp, chỉ là ngũ quan hoàn toàn mơ hồ không rõ.
“Chủ nhân. . .”
Giọng nói khan khàn từ trên người bóng ma tôi tớ phát ra, quỳ một chân xuống hành lễ với Lôi Lâm.
“Loại trí năng này. . . Là bóng ma tôi tớ cao cấp nhất!”
Trên mặt huấn luyện viên tràn ra nụ cười tha thiết: “Lôi! Tổng hợp đánh giá 1! Biểu hiện ưu dị!”
“Oa. . .”
Đoàn người phía dưới hoàn toàn yên tĩnh, qua một quãng thời gian thật dài mới phát ra tiếng hô lớn, so với người đầu tiên thành cồn chỉ có hơn chớ không kém.
Dù sao, người trước đó chỉ là may mắn qua ải, mà Lôi Lâm lại dùng điểm tối đa!
“Lôi! Thực sự là một người lợi hại. . .”
Hạ Uy Nhĩ nhìn Lôi Lâm trên mặt đài được muôn người chú ý, nỗi tự ti mơ hồ nổi lên ở trong lòng.
“Nào có?” Ô Nhãn lẫm lẫm liệt liệt ôm bả vai hắn: “Tuy rằng ngươi không có thiên phú ở mặt thao túng ma võng cùng triển khai phép thuật, nhưng có lẽ sẽ có sở trường ở những địa phương khác đây! Ví dụ như trong số những người phát minh tấn ảnh nguyên thủy, không phải cũng có một pháo lép? Nhưng ai có thể phủ nhận cống hiến của người đó?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận