Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2135: Quái trùng (1)

Ở thế giới các thần, mặt trời đại diện cho quy tắc ánh sáng, chính là đầu nguồn năng lượng của thứ nguyên cùng vị diện!
Chủ thế giới vật chất, vô số thứ cấp vị diện, thậm chí thần quốc các thần, đều đã quen hấp dẫn sức mạnh mặt trời, đây là điều kiện tất nhiên để vạn vật sinh trưởng.
Có vài thứ vốn cho là phi thường bình thường, nhưng một khi mất đi thì mới biết tới sự khủng bố!
Sau khi Lôi Lâm nuốt chửng cả mặt trời, toàn bộ đa nguyên vũ trụ đều rơi vào bóng đêm vô tận, đông đảo sinh linh gào khóc, kêu rên, hướng về bầu trời cầu khẩn , nhưng đáng tiếc không có một chút hiệu quả nào.
Vạn thần điện.
Sắc mặt Lạc Sơn Đạt xám xịt, thần chức của cô ta có liên quan tới mặt trời, hiện tại ngay cả bản thể mặt trời đều bị hủy diệt, cô ta tự nhiên cũng bị ảnh hưởng cực kỳ kinh khủng.
Ào ào ào!
Thần tọa đại diện cho thần linh có thần lực cường đại vỡ nát, thần cách của cô ta cũng hạ cấp, hầu như chỉ trong nháy mắt đã rơi xuống tới cấp bậc thần linh có thần lực cấp thấp, nếu như không phải có mấy vị thần linh có thần lực cường đại ra tay giúp đỡ thì suýt chút nữa đã trực tiếp ngã xuống.
“A a. . . Mặt trời của ta! Mộng yểm cự xà- Đan Đức Nhĩ! ! !”
Sau khi thần lực bình phục lại, Lạc Sơn Đạt nhăn nhó gầm lên, chỉ là một ít tà thần chung quanh nhìn về cô ta bằng ánh mắt phi thường không đúng. Thần thần hi vốn là thần linh ghét cái ác như thù, đắc tội với các thần linh tà ác cũng không phải một hai người.
Nếu không phải bây giờ đang là thời kỳ phù thủy xâm lấn khiến các thần cần phải đoàn kết nhất trí, thì sợ là sớm đã có tà thần ra tay , khiến cô ta trực tiếp ngã xuống.
Oành! Oành! Oành!
Trong vạn thần điện không ngừng nổ vang, đa số đều là thần linh có thần chức liên quan tới cùng mặt trời và ánh sáng là chịu ảnh hưởng.
Lạc Sơn Đạt coi như may mắn, những thần linh cấp trung cùng cấp thấp khác đều không chỉ đơn giản là bị hạ cấp độ, mà là trực tiếp ngã xuống!
Kết cục của những thần linh này giống như lúc trước ánh trăng nổ tung, những thần linh có tín ngưỡng liên quan đến ánh trăng đều là cực kỳ đau khổ.
Sắc mặt các thần ở vạn thần điện dại ra, giống như là vẫn chưa thể khôi phục như cũ.
“Không được!”
Âu Cách Mã thông minh nhất lập tức thay đổi sắc mặt: ” Kế hoạch di chuyển thần quốc của chúng ta. . . Cho dù chúng ta có thể chế tạo ánh sáng và nhiệt độ trong thần quốc, nhưng e là cũng không thỏa mãn được nhu cầu của tất cả mọi người. . . Đồng thời mặt trời dập tắt, khiến các chiều không gian thay đổi, cánh cửa thần quốc cần bố trí cái mới. . .”
Thần quốc của các thần dựa vào tín ngưỡng mà chống đỡ, nhưng cũng có đầu nguồn năng lượng khác bổ sung.
Mặt trời tuyệt đối là một luồng quan trọng nhất trong đó! Đám thần linh đều là tồn tại phi thường keo kiệt, đối với việc tích trữ thần lực thì ngay cả thần giữ của ngoan cố nhất cũng không sánh được, mạng lưới tín ngưỡng của bọn hắn đều cần dùng sự tiện lợi của ma võng, khi xây dựng thần quốc lại càng là như vậy.
Đúng! Thần linh có năng lực thay đổi hiện thực, bất cứ lúc nào bọn hắn đều có thể đúc ra một mặt trời nhỏ ở trong thần quốc, nhưng tất cả những việc này đều được xây dựng trên cơ sở tiêu hao thần lực!
Mà thần lực đến từ tín ngưỡng của tín đồ! Khi chủ thế giới vật chất tiếng kêu than dậy khắp trời đất, mạng lưới ma võng chuyển tín ngưỡng cho các thần lại tan vỡ, không thể không gia tăng tập trung vào. Tất cả các thần đều biến thành nghèo rớt mồng tơi.
Hiện tại Âu Cách Mã đã phát hiện chúng nó đã rơi vào một vòng bế tắc khủng bố: Nếu muốn thắng được cuộc chiến chung kết, nhất định phải mở rộng số lượng tín đồ, nhưng mạng lưới tín ngưỡng tiêu hao, cùng với xây dựng nguồn sáng trong thần quốc, khiến cho bọn hắn đã không còn thần lực dư thừa đi di chuyển đủ nhân khẩu, mà số lượng tín đồ giảm thiểu sẽ khiến thần lực của chúng nó giảm mạnh! ! !
Đây chính là thủ đoạn tiến công của, đả kích đối thủ từ tài nguyên cơ sở! ! !
Cơ sở của các thần nằm ở tín ngưỡng. Lôi Lâm lại muốn phá nát cơ sở này!
Ngược lại thần quốc của hắn nằm ở trong địa ngục, chẳng qua chuyển toàn bộ tín đồ thành ma quỷ, cho dù cuối cùng thần quốc tan vỡ cũng chỉ bồi thường một con rối mà chíp điều khiển mà thôi.
Nhưng các thần lại cần giao ra tính mạng của mình!
. . .
Chủ thế giới vật chất.
Đa Luân co quắp ngồi trên mặt đất trên, ngay cả bên gia sản trong xe vốn bị hắn coi như sinh mệnh cũng không thèm để ý đến.
Lúc này, hắn đang ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, miệng há hốc ra.
Hắn đang nhìn thấy cái gì?
Một quái thú mọc ra cánh, có chín đầu lâu khủng bố, chín cái đầu dữ tợn kia đột nhiên trong nháy mắt hợp thành một rồi nuốt chửng cả mặt trời! ! !
Bóng tối! Ngay sau đó chính là bóng tối hoàn toàn bao trùm đến, khiến Đa Luân không khỏi dùng sức dụi mắt của mình. Hầu như nghĩ rằng mình đang nằm mơ.
Đám dân chạy nạn lập tức tan vỡ, tiếng khóc, tiếng gào thét vang vọng khắp nơi, những mục sư kia nhiều lần tuyên truyền tận thế. Lúc này lại lập tức xảy ra ngay trước mặt, tâm lý sợ hãi này, đủ để khiến bất kỳ người bình thường nào rơi vào cảnh này cũng lập tức tan vỡ.
“Đừng hốt hoảng! Cũng đừng hoảng loạn!”
Một ánh sáng thần thánh từ trên người mục sư tản ra, miễn cưỡng chiếu sáng đất trống chung quanh, Đa Luân nhìn thấy trên mặt những người khác cũng tràn đầy sợ hãi, có người còn trực tiếp bị dọa sợ đến choáng váng, đối với bọn hắn thì mặt trời bị nuốt chửng cũng chẳng khác gì bầu trời sập xuống.
“Kiểm tra cánh cổng truyền tống!”
Giáo chủ nhanh chóng ra lệnh, sau đó lập tức có mục sư tiến lên, sau vài lần thử nghiệm, cuối cùng bất đắc dĩ báo cáo: “Không được! Cánh cửa thần quốc đã bị hoàn toàn phá hủy, đồng thời tọa độ thần quốc của thần chủ cũng đã lệch đi, cần định vị lại một lần nữa!”
“Vậy còn không nhanh đi làm! ! !” Giáo chủ cau mày, nhưng hầu như là trong nháy mắt, sắc mặt hắn đã có biến hóa kịch liệt.
“Có thần dụ mới nhất! Ngưng hẳn kế hoạch vận chuyển tín đồ. . .”
Giáo chủ nói ra từng chữ trong tin tức, trên mặt hiện ra vẻ khủng bố.
“Cái gì?”
Đám mục sư chung quanh cũng kinh ngạc sững sờ, dưới cái nhìn của bọn hắn, hiện tại ở chủ thế giới vật chất mất đi vinh quang mặt trời, đã nhất định phải bị hủy diệt, mà chỉ có thần quốc của các thần mới có thể cứu bọn họ.
Nhưng hiện tại, kế hoạch truyền tống bị bỏ dở?
Chuyện này quả thật giống như khi thế giới đến tận thế, bọn hắn dụ dỗ một đống người xây dựng thuyền cứu nạn, đồng thời trước khi tai nạn đến một khắc, cả đám lại bị đá xuống thuyền!
Bởi vì quá mức khiếp sợ mà không chú ý bảo mật, tin tức này rất nhanh đã bị truyền ra, đông đảo dân chạy nạn bắt đầu gào lên, tiếp tục huyên náo.
Võ sĩ cùng vệ binh củacũng bắt đầu không duy trì được trật tự bởi vì bọn họ đều không thể xác định tương lai cùng vận mệnh của mình, thậm chí rất nhiều đồng liêu đều đã gia nhập vào hàng ngũ đang lên tiếng phê phán.
“Mọi người yên lặng một chút, chúng ta. . .”
Giáo chủ phát hiện ra tình huống không đúng bắt đầu cố gắng giải thích, nhưng lúc này hắn đã không khống chế được tình cảnh.
Đoàn người huyên náo càng lúc càng lớn, chậm rãi biến thành bạo động đáng sợ, ngay cả Đa Luân cũng thân bất do kỷ bị cuốn vào.
Đám côn đồ mãnh liệt chen chúc về phía trước, tiếng dẫm đạp, tiếng chửi rủa không ngừng, không biết có bao nhiêu người chết dưới chân người mình.
Đám dân chạy nạn tuyệt vọng bắt lấy mấy mục sư và vệ binh, dùng đao thương, dùng tảng đá, dùng móng tay cùng hàm răng để phát tiết nỗi tuyệt vọng cùng cừu hận, thậm chí bắt đầu đem hoàn toàn xé nát bọn họ.
Thậm chí cuối cùng bọn hắn nhóm một đống lửa lớn, ném mấy kẻ đào tẩu xui xẻo vào trong đó, để lửa lớn bắt đầu thiêu đốt thân thể của bọn hắn, thưởng thức bọn hắn tuyệt vọng giãy giụa.
Ong ong. . .
Đa Luân là côn đồ ở phía ngoài xa nhất miễn cưỡng còn có chút lý trí, lúc này lỗ tai hơi dựng thẳng, hắn nghe được tiếng cánh vỗ.
“Kỳ quái, là cái gì?”
Trong lòng Đa Luân có chút nghi ngờ ngẩng đầu lên, sau đó hắn nhìn thấy một con côn trùng như ong mật toàn thân màu xanh lục, có cái miệng dữ tợn, thế nhưng trên chân có móc ngược khủng bố từ trên trời giáng xuống.
“A. . .”
Một tên côn đồ cách đống lửa gần nhất bị ác trùng to bằng đầu người nhào tới trên mặt, bụng chân sắc bén trong nháy mắt cào rách da hắn, máu tươi lăn xuống, khiến hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết sắc nhọn.
Đột nhiên, tiếng kêu thảm thiết im bặt, bởi vì ác trùng đã há to miệng cắn tới đầu hắn.
“A. . . Quái vật! Quái vật a. . .”
Đám người gào lên lui lại, trong nháy mắt đã để trống ra một mảnh đất, rất nhanh đã có mạo hiểm giả cùng lính đánh thuê tiến lên, dùng đao kiếm sắc bén đâm nát đám côn trùng, khiến đối phương chảy ra chất lỏng mủ màu xanh lục tràn ngập tính ăn mòn.
Thế nhưng tất cả những thứ này đều không có tác dụng, côn trùng che ngợp bầu trời giống trời mưa rơi xuống, số lượng ít nhất cũng tới có mấy trăm ngàn, thậm chí hơn triệu con! Trong nháy mắt đã nhấn chìm vài tên chức nghiệp giả.
Tiếng cánh vỗ ông ông, còn có tiếng nhai nuốt khủng bố, trong nháy mắt tạo thành cảnh địa ngục khốc liệt.
“Là lửa. . . Là ánh sáng từ đám lửa hấp dẫn chúng nó đến. . .”
Khả năng quan sát chú ý cao khiến cho Đa Luân phát hiện ra điểm không giống, ở bên cạnh đống lửa rõ ràng con số quái trùng càng nhiều.
Sau khi phát hiện điểm này, hắn quát to một tiếng, trong nháy mắt dập tắt cây đuốc trên tay, chạy tới trong bóng tối. . .
. . .
“Lôi Lâm các hạ, hiệu quả “xu quang trùng” cấp thấp nhất thế nào?”
Ở chủ vật chất vị diện, trong một mảnh đầm lầy màu tím, một toà núi cao giống như tổ ong dựng đứng lên, quái trùng trước đó không ngừng từ trên lỗ thủng tổ ong chui ra.
Một hóa thân của Lôi Lâm cùng Địa Tâm Chi Mẫu đứng chung một chỗ, nhìn những côn trùng này che ngợp bầu trời phóng đi tới nguồn sáng, dập tắt tất cả ở nơi đó.
“Đây chỉ là năng lực cấp thấp nhất của trùng mẫu chi sào, chỉ cần thu thập được đầy đủ huyết nhục cùng linh hồn, nó sẽ không ngừng tiến hóa, sinh ra vương trùng có thể so với Thần Tinh thậm chí Hi Nhật phù thủy, cuối cùng cấp bậc trùng mẫu thậm chí có khả năng đột phá cảnh giới quy tắc. . .”
Địa Tâm Chi Mẫu đứng ở một bên giảng giải cho Lôi Lâm, biểu hiện có chút khoe khoang.
“Đã có bốn mươi tiết điểm bố trí trùng mẫu chi sào, mục tiêu cuối cùng của chúng ta là tuyệt diệt toàn bộ phàm nhân ở chủ thế giới vật chất. . .”
Địa Tâm Chi Mẫu hờ hững nói, ở trong mắt tồn tại như nó, diệt ngàn tỉ sinh linh đều không cần nhíu mày.
“Đương nhiên. . . Việc này còn cần cảm ơn Lôi Lâm các hạ đã trợ giúp!”
Đốivới một đòn rút củi dưới đáy nồi của Lôi Lâm, Địa Tâm Chi Mẫu phi thường tán thưởng , nhưng đáng tiếc bản chất của nó không hợp cùng bình nguyên tuyệt vọng hủy diệt, cũng không có bản lĩnh trong nháy mắt xuyên qua mông lung chi vực như Lôi Lâm, tự nhiên chỉ có thể ở một bên nhìn.
” Các hạ thôn phệ mặt trời là bắt đầu, phù thủy chúng ta đã hoàn thành chuẩn bị. . .”
Thân thể to lớn của Địa Tâm Chi Mẫu nổi lên, mang theo sát ý khủng bố: ” Cuộc chiến chung kết lần này, chắc chắn phải hoàn toàn diệt hào quang các thần!”
Làm trung tâm nguồn năng lượng của rất nhiều vị diện, mặt trời ở thế giới các thần có tác dụng vô cùng quan trọng để vạn vật sinh trưởng.
Sau mấy ngày Lôi Lâm nuốt chửng mặt trời, nhiệt độ ở rất nhiều vị diện đã nhanh chóng hạ xuống, không bao lâu sau đã hạ xuống 0 độ, bóng tối rồi giá rét bỗng nhiên xâm nhập toàn bộ đa nguyên vũ trụ.
Mà vật chất thế giới chủ ở vị trí trung tâm của toàn bộ đa nguyên vũ trụ lại càng nhận ảnh hưởng khủng bố hơn.
Không có ánh mặt trời chiếu rọi, sinh cơ của toàn bộ thế giới đều lâm vào trạng thái đình trệ kinh khủng.
Các thần đã mất đi nơi sinh ra năng lượng lớn nhất, cũng không thể tiếp nhận tất cả tín đồ ở chủ vật chất, những người may mắn còn sống sót ở vật chất thế giới chủ này đã gọi niên đại này là thời đại đen tối!
Đây là niên đại của tử vong cùng cô đơn, đói khát cùng dịch bệnh hoành hành, người bình thường không có chút hi vọng nào!
Mặt trời bị nuốt chửng là mở đầu cho thời đại đen tối, ba ngày sau ở vật chất thế giới chủ đã hoàn toàn biến thành địa ngục rét lạnh cùng băng tuyết, một tháng sau, thảm thực vật bởi vì thiếu nguồn sáng mà chết héo, mà một năm sau, khi lương thực dự trữ đã tiêu hao hết thì nạn đói đã thịnh hành ở toàn bộ thế giới.
Nhưng dù cho sinh mệnh hèn mọn mà nhỏ yếu thế nào, đều có mọt mặt cứng cỏi đến mức làm người khác phải sợ hãi than thở.
Trong hoàn cảnh ác liệt tới cực điểm này, còn có đông đảo sinh vật, giống như cỏ dại vẫn còn tồn tại trong bóng tối, tiếp tục dùng văn minh cùng bi ca làm vạn vật linh trưởng, các thần như vậy, nhân loại tự nhiên cũng như thế.
Năm thứ 5 trong niên đại bóng tối, vị trí đảo Pháp Áo Lan trước đây.
Một cánh cửa truyền tống thông tới địa ngục được mở ra, hiện ra thân ảnh của Lôi Lâm.
Mặc dù chỉ là một hóa thân, nhưng uy nghiêm của tồn tại quy tắc vẫn khiến hư không cũng chấn động không thôi.
“Đã biến thành dáng vẻ này sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận