Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2162: Lựa chọn (1)

Bên trong thung lũng liệt phong.
Bởi vì Địa Tâm Chi Mẫu, còn có Y Nặc Tây Đặc ngoài ý muốn trúng phục kích, toàn bộ quân doanh phù thủy đều sinh ra hỗn loạn.
Mà quân đoàn các thần ở bên kia thung lung lại thừa dịp này phát động công kích, ánh sáng màu vàng không ngừng chiếu khắp, rất nhiều thánh linh như thiên sứ ngâm tụng thánh ca ca ngợi các thần, ánh sáng tịnh hóa không ngừng hóa thành chùm sáng hạ xuống, một tòa lại một tòa thành lũy phù thủy liên tiếp bị công lược.
“Tê tê. . .”
Ngay lúc này, hư không vỡ vụn, hư ảnh thân thể Mộng Yểm Cửu Đầu Xà che khuất bầu trời nổi lên.
“Là nguyên tội chi chủ!” Các phù thủy phát ra tiếng reo hò, mà một bên khác, trong đôi mắt đông đảo kỳ tịnh giả cùng thánh linh lại hiện ra vẻ sợ hãi.
Dù sao, đối với tồn tại đã từng cắn nuốt cả mặt trời này, ký ức của bọn hắn có thể nói là vẫn còn mới mẻ, đặc biệt là nỗi sợ hãi to lớn kia, đã khắc sâu trong nội tâm bọn hắn, hiện tại đột nhiên lại mọc rễ nảy mầm.
“Nguyên tội!”
Mộng Yểm Cửu Đầu Xà to lớn gào thét.
Khói đen nồng đậm lập tức lan tràn toàn bộ chiến trường.
“Tê tê. . .” Trong sương mù màu đen, sắc mặt đông đảo thánh linh, kỳ tịnh giả, thậm chí sinh vật thần quốc chậm rãi vặn vẹo, tâm tình nguyên tội trong nội tâm yếu ớt bị phóng đại ngàn vạn lần, khiến con ngươi bọn chúng hóa thành một mảnh huyết hồng.
“Ngao ngao. . .”
Trong tiếng gầm thét này, một thánh linh đột nhiên nôt tung, từ bên trong hiện ra một sinh vật khác toàn thân đen kịt, có hỏa diễm địa ngục cùng lợi trảo dã thú.
“Các nô bộc nguyên tội! Tấn công!”
Lượng lớn đại quân thần quốc bị chuyển hóa, vô số quân đoàn bắt đầu quay giáo, cung kính tôn kính Lôi Lâm là chủ nhân của bọn chúng.
Mà dưới mệnh lệnh của Mộng Yểm Cửu Đầu Xà, quân đoàn nô lệ nguyên tội mới xây dựng, bắt đầu công kích về phương hướng lúc bọn hắn đến.
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc rống không ngừng truyền đến, cảm xúc nồng đậm tới cực điểm, khiến chín đầu rắn của Mộng Yểm Cửu Đầu Xà đều phát ra tiếng reo hò hưng phấn.
“Nguyên tội chi chủ- Lôi Lâm! Nguyên tội chi chủ- Lôi Lâm! ! Nguyên tội chi chủ- Lôi Lâm! ! !”
Rất nhiều phù thủy hoan hô, tiếng gầm sóng sau cao hơn sóng trước.
Mộng Yểm Cửu Đầu Xà lại không dừng tay, đồng tử mang theo ánh sáng sắc bén lại nhìn chằm chằm đến nơi hư không nào đó.
Răng rắc!
Trên đầu rắn thôn phệ ở giữa, một mắt dọc ác mộng màu đỏ sậm nổi lên, hư không vỡ vụn, lộ ra thân ảnh mấy vị thần linh đang thất kinh.
“Lưu lại cho ta!”
Một vòng màu bạc sắc bén như lợi kiếm từ miệng rắn bắn ra, trong nháy mắt đã xuyên qua mi tâm một vị thần linh.
Đông! Trong con ngươi đối phương mang theo ngạc nhiên cùng chấn kinh, sau đó toàn bộ thần thể đều ngã xuống.
Thất Tông Tội sắc bén đã hoàn toàn hủy diệt tất cả trong chân thân của vị thần này, chặt đứt sinh cơ của hắn.
“Lạc Sơn Đạt. . .” Mấy vị thần linh khác gầm nhẹ, nhưng cũng không dám lại dừng lại nữa mà cực nhanh bỏ trốn.
“Lạc Sơn Đạt? Vị thần hi chi chủ kia sao? Sau khi mặt trời bị diệt vong, thế mà ngã xuống cấp độ thần linh có thần lực cấp thấp, đúnglà phế vật vô dụng. . .”
Đánh chết một vị đã từng là thần linh có thần lực cường đại, cũng không mang đến cho Lôi Lâm bao nhiêu vui thích, ánh mắt của hắn thoáng nhìn, một tên phù thủy cấp bảy khác lập tức bị mê hoặc.
“Địa Tâm Chi Mẫu bị vây khốn ở chỗ nào?”
Đối mặt với bản thể khổng lồ của Mộng Yểm Cửu Đầu Xà, cho dù là phù thủy quy tắc cũng bị sợ hãi ngấm dần, nói chuyện dần trở nên lắp ba lắp bắp.
“Ba. . . Khu nước xoáy số ba! Đây. . . Đây là địa đồ, đại. . . Đại nhân!”
Tên phù thủy quy tắc này là một ông lão đội mũ, lúc này ngay cả râu ria đều đang không ngừng run rẩy. dường như đang sợ hãi cửu đầu xà trước mặt nuốt chửng ông ta vào.
Dù sao, ông ta chẳng qua chhir là một vị phù thủy cấp bảy, mà đứng ở trước mặt ông ta, lại là tồn tại không tốn sức chút nào đã đánh chết một vị thần linh có thần lực cấp thấp.
“Ngươi rất tốt, chuyện còn lại giao hết cho ngươi!”
Sương mù màu đen bao lấy địa đồ, thân ảnh Mộng Yểm Cửu Đầu Xà trong nháy mắt biến mất trước mặt lão phù thủy, tiến vào cthung lũng liệt phong đang gầm thét.
Phong nhận thường ngày đủ để khiến tồn tại quy tắc đều tránh lui, lúc này đánh lên lân phiến Mộng Yểm Cửu Đầu Xà lại chẳng thể gây ra chút vết tích nào.
“Không hổ là Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ, phù thủy kiệt xuất nhất toàn bộ tinh giới, tồn tại cấp tám cực hạn. . .”
Lão phù thủy kia lầm bầm, một cảm giác nản lòng thoái chí đột nhiên lan tràn dưới đáy lòng.
. . .
” Vòng xoáy gió mạnh!”
Sau khi tiến vào hẻm núi, cảm thụ được áp lực càng ngày càng kinh khủng, bản thể Lôi Lâm không khỏi thoáng thở dài.
Ở trung tâm thung lũng liệt phong, khắp nơi đều là bão táp lốc xoáy màu xanh, đủ để thôn phệ bất luận tồn tại nào dưới quy tắc, địa vực quỷ dị mà khổng lồ, ở giữa dường như còn xen lẫn rất nhiều vị diện cỡ nhỏ, như mê cun to lớn. Cho dù là tồn tại quy tắc đều có thể bị lạc đường.
Đương nhiên, Lôi Lâm có địa đồ do các phù thủy phí hết tâm huyết mà sửa sang lại, đương nhiên không cần lo những vấn đề này, hắn không hề cố kỵ một đường xâm nhập.
Với thực lực bây giờ của hắn, trên thế giới này cũng không còn bao nhiêu nơi hiểm ác có thể giữ chân hắn, bởi vậy, Mộng Yểm Cửu Đầu Xà như một chiếc máy ủi đất một đường quét ngang, chèn ép mấy vị diện cỡ nhỏ thành phấn vụn, hư không phía sau hắn tạo thành một con đường thẳng tắp mà an toàn.
“Đến rồi, khu nước xoáy số ba!”
Sau khi nhảy vào một vòng xoáy khổng lồ màu xanh lục, cảm giác mất trọng lượng bỗng nhiên hiện lên chung quanh Lôi Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận