Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1300: Lý trí cùng hiện thực (1)

Sau khi dò xét một vòng, Lôi Lâm khẽ gật đầu một cái.
Tuy rằng nơi này nhỏ hẹp, cũng không gia cụ gì, rất nhiều nơi trong phòng đều tích lũy một lớp bụi dày đặc, thế nhưng ở Thánh thành tấc đất tấc vàng này, cho dù là sản nghiệp như vậy, tiền thuê mỗi tháng đều là giá trên trời!
Hiện tại có thể ở lại miễn phí, còn có gì không vừa lòng đây?
Mà càng khiến Lôi Lâm thoả mãn là nơi này cũng là sản nghiệp của Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc, thậm chí Thác Mã Tư còn đặc biệt giúp hắn chào hỏi trước.
.
Có đối phương đảm bảo, cho dù trong tương lai toàn thành lục soát lớn thì nơi này cũng có thể vững như Thái sơn.
Đối với động tác mình làm ra, Lôi Lâm hiểu rõ trong lòng, trong một khoảng thời gian này, tòa thánh thành này sẽ rung chuyển bất an, nếu không có một chỗ dựa mạnh mẽ, cho dù chỉ ứng phó với việc lục soát đều phi thường phiền phức.
Nếu không thì Lôi Lâm cũng không phải không có đủ tài vật có giá trị, tại sao phải ở lại nơi này?
Không muốn đắc tội đối phương là một mătj, còn có một mặt khác chính là dựa vào Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc để yểm hộ chính mình.
Còn việc sau khi kế hoạch phát động, cuối cùng bại lộ, Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc bị liên lụy đến, đặc biệt kết cục của Thác Mã Tư sẽ thê thảm cỡ nào thì không thuộc phạm vi cân nhắc của Lôi Lâm.
Đối với cách làm ngày hôm nay của mình, Lôi Lâm đã trải qua đắn đo suy nghĩ.
Trên thực tế, hôm nay sau khi nhìn thấy tỷ đệ Ái Cát Ny Ti mê luyến đối với tỷ muội Bối Lâm Đạt, Lôi Lâm đã có ý nghĩ này.
Sau khi dẫn hắn vào Thánh thành, giá trị lợi dụng của tỷ muội Bối Lâm Đạt cũng gần như bằng không, tiếp theo chính là phiền phức!
Ở thế giới mạnh được yếu thua, không hề có quy tắc này, thực lực thấp kém lại có khuôn mặt đẹp chính là phiền toái lớn nhất!
Tình huống phi thường rõ ràng, một bên là tiếp tục duy trì quan hệ cùng tỷ muội Bối Lâm Đạt, mạnh mẽ đắc tội với tỷ đệ Ái Cát Ny Ti, còn có Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc sau lưng bọn hắn, một bên là từ bỏ quan hệ, thu hoạch được đối phương tha thứ và che chở, đối với việc này, Lôi Lâm căn bản không cần lựa chọn.
Khi thực lực bản thân thấp kém, không lựa chọn ngủ đông, còn cứng rắn ra mặt thì chính là tự tìm đường chết!
Tuy rằng Lôi Lâm không tính là thực lực thấp, nhưng ở thế giới Luyện Ngục, đặc biệt là ở Thánh thành này thì việc đó vẫn như cũ là một việc tự tìm chết!
Đúng! Hắn có thể triển lộ thực lực, mạnh mẽ làm Thác Mã Tư mất mặt, sau đó là Ái Cát Ny Ti, cuối cùng giẫm lên gia tộc Tư Đồ Nhĩ Đức thượng vị, danh chấn toàn bộ Thánh thành! Nhất thời phong quang không gì sánh bằng!
Sau đó, lai lịch của hắn lập tức gây nên hoài nghi, vạn xà chi mẫu vừa nhìn đã nhận ra, đây không phải là tên tiểu tử mà ta muốn tìm kia sao? Lại chạy đến ngay dưới mắt rồi, quả thực là giao hàng tới cửa! Nhất thời vui mừng! Sau đó Lôi Lâm hoàn toàn xong!
Đến khi truy cứu nguyên nhân ban đầu lại chính là vì hai người phụ nữ? Đáng giá sao?
Thậm chí, Lôi Lâm cùng tỷ muội Bối Lâm Đạt cũng không hề bồi dưỡng tình cảm gì, vốn là đội ngũ kết bạn tính trên đường, cùng lắm chính là hảo cảm mơ hồ của Bối Lâm Đạt cùng với vài câu chuyện cười thuận miệng, lại muốn Lôi Lâm đi liều mạng, cuối cùng bồi thêm chính mình vào! Thế có oan hay không?
Khi trên người đang trúng vạn xà chú ấn, tử vong đã từ từ áp sát còn muốn tranh giành tình nhân, việc này đã không thể dùng hai từ ngu xuẩn để có thể hình dung.
“Hiện tại việc ta cần làm chính là cố gắng che giấu chính mình, phát sinh xung đột cùng địa đầu xà như Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc, rõ ràng là chuyện phi thường không sáng suốt. . . Đặc biệt còn chỉ vì hai người phụ nữ. . .”
Lôi Lâm lắc lắc đầu.
So với trực tiếp xung đột cùng Thác Mã Tư. Cuối cùng hoàn toàn gợi ra tình thế, bại lộ thân phận, Lôi Lâm chỉ lựa chọn một phương án gây ra ảnh hưởng nhỏ nhất mà thu lợi phong phú nhất mà thôi.
“Chẳng qua, Thác Mã Tư đều không nhìn ra sao, hắn muốn chiếm được tỷ muội Bối Lâm Đạt, kẻ địch lớn nhất không phải ta, mà là tỷ tỷ của hắn —— Ái Cát Ny Ti a!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà mị.
Có Ái Cát Ny Ti ở một bên mắt nhìn chằm chằm, kế hoạch của Thác Mã Tư còn chưa có bắt đầu đã có thể tuyên cáo thất bại!
Mà đợi sau khi Lôi Lâm đánh vỡ huyết mạch ràng buộc, tự nhiên có thể để Thác Mã Tư phải trả giá bằng máu vì ngày hôm nay nhục nhã hắn!
Nghĩ như vậy, chẳng qua là giao tỷ muội Bối Lâm Đạt cho Ái Cát Ny Ti bảo quản một quãng thời gian, đổi lấy đến bằng chứng hiếm có để vào thành cùng đảm bảo an toàn, dường như cũng không phải chuyện gì khó có thể tiếp thu.
So sánh với những thứ này, hắn còn có càng nhiều chuyện cần phải làm hơn.
Không chào hỏi đám hàng xóm mơ hồ lộ ra vẻ ước ao kia, Lôi Lâm trực tiếp khép cửa phòng lại.
Loại nhà trọ hai tầng này thậm chí bên ngoài còn để lại một sân dùng tường vây, thực sự là phi thường phù hợp với mong muốn của Lôi Lâm.
Mà sau khi nhìn thấy một vườn hoa nhỏ trong tường vây, trên mặt Lôi Lâm lại càng tỏa ra nụ cười.
“Không sai! Rất tốt! Tiếp theo, nếu như vẫn không có ai tới quấy rầy vậy thì càng tốt, đáng tiếc đây là chuyện không thể nào. . .”
Lôi Lâm thở dài, đồng thời nhìn bàn tay của chính mình một chút.
Dưới ánh sáng chiếu rọi, mạch máu màu xanh trực tiếp nổi lên, thậm chí mơ hồ còn có cảm giác sức sống không ngừng trôi qua, khiến thân thể Lôi Lâm đều xuất hiện một tia suy yếu.
“Trạng thái như thế này. . .” Lôi Lâm cười khổ: “Chíp!”
【 Keng! Đang tính toán số liệu sức sống của chủ thể. . . Kết quả hoàn thành! Trong hoàn cảnh ở Thánh thành, năng lực từng bước xâm chiếm của vạn xà chú ấn được được tăng cường, dự đoán sinh mệnh của chủ thể: Ba năm linh hai tháng! 】
“Cho dù phong ấn lại vạn xà chú ấn hấp thu huyết mạch cùng linh hồn nhưng sức sống trôi qua vẫn không thể tránh khỏi. . . Muốn đột phá nguyền rủa ràng buộc do tồn tại cấp tám bố trí, cũng thực sự là quá khó khăn. . .”
Trong con ngươi Lôi Lâm lộ rõ vẻ than thở, dù hắn bố trí tỉ mỉ thế nào, mưu tính sâu xa, vạn xà chi mẫu chỉ cần phá đi phong ấn là có thể trong nháy mắt đánh hắn về nguyên hình.
Đây chính là chênh lệch do thực lực tuyệt đối mang đến, Lôi Lâm luôn luôn yêu thích lấy mạnh bắt nạt yếu, cực kỳ chán ghét tình huống không thể không khiêu chiến càng người mạnh thế này.
Dưới tình huống có thể an ổn thu lợi lại thích đi mạo hiểm để tìm cảm giác mạnh đều là thằng điên!
“May là qua mấy lần, chân linh cấp trăng tròn, còn có bố trí trước đó cũng cho ta một cơ hội! Khụ khụ. . .”
Lôi Lâm ho khan hai tiếng, tiến vào nhà trọ.
Tốn hơn nữa ngày, Lôi Lâm hầu như kiểm tra mỗi một góc của căn nhà trọ cũ nát này, thậm chí âm thầm thay đổi toàn bộ thuật thức phòng ngự thành đồ vật của chính mình.
Sản nghiệp của những gia tộc này, muốn nói bên trong không có vật giám thị hoặc là dò xét gì đó, Lôi Lâm có chết cũng không tin.
Mà có chíp lục soát ở cấp độ nguyên tử, còn có ánh mắt cấp tông sư trận pháp của Lôi Lâm, mấy bố trí nhỏ đều không chỗ che thân.
Đương nhiên, Lôi Lâm cũng không lựa chọn trực tiếp loại bỏ, từ đó trở mặt cùng Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc, mà chỉ bố trí một tầng phong ấn ở bên ngoài, khiến đối phương cho rằng nơi này vẫn đang nằm trong khống chế, trên thực tế hành động của hắn sẽ không bị tiết lộ ra một tia nào.
Đồng thời, đến buổi tối, sân trong tường vây đã bị một lớp phù văn bụi sắc che kín, lại từ từ biến mất.
“Mặc dù là kết giới lâm thời xây dựng, nhưng đối phó với những hàng xóm chung quanh thì hẳn là cũng đầy đủ!”
Lôi Lâm tự lẩm bẩm, đi tới một trong phòng bốn phía đóng kín.
Tấm ván gỗ mục nát tản ra mùi khó ngửi, trên mặt đất còn mang theo lượng lớn tro bụi, bởi không có cửa sổ , khiến cả căn phòng nhìn phi thường âm trầm.
Một vu trận tế tự, ở giữa là một phù văn đồ án con chim khổng lồ bị Lôi Lâm trực tiếp bố trí đi ra.
Từng tia sức mạnh màu xám ở phía trên liên tục lưu động, khiến phù văn chim khổng lồ giống như giương cánh muốn bay.
“Hỗn loạn chúa tểv đại! Gợn sóng chi dực! Ý chí tự do thứ nguyên! Ô uế điểu các hạ! Người tế tự của ngài thỉnh cầu ngài quan tâm!”
Một làn sóng ý niệm bộc phát ra trên thân Lôi Lâm, sức mạnh Chân Linh đạt đến cấp bậc trăng tròn trong nháy mắt thông qua vu trận tế tự kết nối tới một tồn tại nào đó.
“Khoa Mạc Âm hoàng giả! Cậu lại trà trọn được vào Thánh thành rồi! Được! Rất tốt! Vô cùng tốt!”
Ô uế điểu đối diện truyền đến một luồng ý niệm hưng phấn, nhưng không có phân thân giáng lâm, dù sao nơi này đã là hậu hoa viên của vạn xà chi mẫu, bị quản chế phi thường nghiêm mật.
Trên thực tế, nếu như Lôi Lâm bị phát hiện là tế tự ô uế điểu, không chỉ hắn sẽ bị trực tiếp bắt giết,ngay cả Thác Mã Tư đều không thoát được can hệ.
Thánh thành ở Hắc Nhĩ đại lục vĩnh viễn chỉ có thể có một vị chí tôn thống trị! Đó là vạn xà chi mẫu! Cho dù thẩm phán chi nhãn là minh hữu, cũng không thể vươn bàn tay tới đây, lại càng không cần phải nói tới ô uế điểu.
Bởi vậy, khi thấy Lôi Lâm lại thuận lợi trà trộn vào đây, tâm tình kích động của ô uế điểu cũng có thể hiểu được.
“Chí tôn chúa tể vĩ đại, ta khẩn cầu ngài hạ xuống lực lượng hỗn loạn, che lấp tình huống ở nhà trọ này, tránh để ta bị vạn xà chi mẫu nhìn kỹ!”
Lôi Lâm thành tâm khẩn cầu, nhưng không dâng lên tế phẩm gì.
“Đương nhiên có thể! Để khen thưởng cho việc cậu mang lực lượng hỗn loạn vào Thánh thành! Nếu như cậu đồng ý thành tâm tế tự ta, tương lai cậu nhất định sẽ trở thành giúp đỡ cho ta! Người tế tự cấp sáu!”
Một tiếng kêu to nhẹ nhàng truyền tới, chợt một vòng màu xám dọc theo mặt đất cùng vách tường bắt đầ bò lên, rất nhanh đã bao trùm cả tòa nhà.
Tất cả đều âm thầm tiến hành, không khác nào mưa xuân rả rích không hề có một tiếng động, thậm chí không phát ra bất kỳ gợn sóng quỷ dị cùng ánh sáng nào.
Nhìn ánh sáng trong vu trận ảm đạm đi, trong con ngươi Lôi Lâm lại lóe lên thần thái khác.
Lần này hắn không dâng lên tế phẩm gì, ô uế điểu lại vô cùng rộng lượng trợ giúp hắn che lấp tồn tại, hạ xuống lượng lớn sức mạnh, rõ ràng không có ý tốt gì.
Thậm chí, có lẽ đối phương cũng không hề từ bỏ dự định dùng lực lượng hỗn loạn của mình triệt để ô nhiễm hắn, cuối cùng biến thành thủ hạ của đối phương.
Chỉ có điều, hiện nay hai bên bởi vì có kẻ địch chung là vạn xà chi mẫu nên mới miễn cưỡng bị kéo lại với nhau.
Một khi tương lai phát sinh chuyện tranh chấp gì thì trực tiếp đối địch cũng là chuyện phi thường có thể.
“Xem ra! Lần này ta thành công lẻn vào, khiến đối phương phi thường kích động a!”
Lôi Lâm cười lạnh lại: “Đáng tiếc, kế hoạch kế tiếp, đã không quan hệ gì cùng đối phương, ta cũng sẽ không lại đi tìm nó! Dự định của ô uế điểu, nhất định là đổ xuống sông xuống biển!”
Mà vạn xà chi mẫu lại kết minh cùng thẩm phán chi nhãn, sẽ phải chịu đựng sự chống lại cùng căm thù từ đối phương, cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Lôi Lâm cũng lợi dụng điểm này để thu được ô uế điểu chống đỡ, lợi dụng lực lượng hỗn loạn của đối phương để che giấu chính mình.
Hiện tại, ô uế điểu nhìn thấy Lôi Lâm cách thành công gần thêm một bước nên đầu tư thêm vào cũng là có thể hiểu được.
Đáng tiếc, xưa nay Lôi Lâm chưa từng đặt hết hi vọng trên người đối phương.
Ô uế điểu đối với hắn tương tự là chí tôn dị mạnh mẽ bụng dạ khó lường ở dị thế giới, trước sau Lôi Lâm đều luôn đề phòng đối phương.
Hôm nay tới thế giới Luyện Ngục, lá bài tẩy quan trọng nhất, Lôi Lâm vẫn giấu kỹ, chưa từng tiết lộ ra.
“Chíp! Bắt đầu kế hoạch!” Lôi Lâm bắt đầu dùng ý thức trao đổi cùng chíp.
【 Keng! Thành lập nhiệm vụ! Vu trận hai lần mở ra! 】
Đi kèm âm thanh của chíp, trên vách tường, trong tường vây, một vòng phù văn ảm đạm nổi lên, lại rất nhanh kết hợp cùng lực lượng hỗn loạn, đồng thời biến mất.
Những thứ này đều là Lôi Lâm bố trí lúc trước, ngoại trừ hiệu quả ẩn nấp ra, chính là vì chuẩn bị sử dụng ở đây.
【 Keng! Vu trận hỗn hợp hình thành! Mức độ vận hành 100%, không có bất kỳ phản ứng bài xích nào! 】 Chíp trung thực phản hồi.
“Rất tốt!” Lôi Lâm gật gù.
Sau hai lần đề phòng này, cho dù ô uế điểu còn có bố trí gì khác, hiển nhiên cũng sẽ lộ ra.
Có thể nói, mãi đến tận lúc này, nhà trọ này mới chính thức thuộc về Lôi Lâm.
“Thời gian! Thời gian! Hi vọng còn đủ đi!”
Lôi Lâm thở dài, chắp tay sau lưng đi tới vườn hoa nhỏ, nơi này vốn được gieo một loại thực vật nhưng lại bị kí chủ bỏ đi toàn bộ. Chỉ còn lại mấy cây Long Xà lan còn đang nở hoa màu vàng nhạt.
Một đám cỏ khô màu vàng xanh mọc quanh Long Xà lan, có vẻ phi thường giàu có sức sống.
“Tất cả mọi việc trên thế gian đều như giấc mộng xa vời, đều không chịu được thời gian cọ rửa, vì thế ta mới theo đuổi vĩnh hằng!”
Trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên vẻ mê say, giống như là bị vẻ đẹp của loại thực vật này thu hút, nhưng chợt lại bị một vầng sáng bao vây.
Sau đó, Lôi Lâm lấy ra một cái cuốc nhỏ chuyên dụng của người làm vườn. Bắt đầu băm đất ở vườn hoa nhỏ này, cỏ dại và Long Xà lan đều bị làm sạch, ngoài ra còn có một vòng hàng rào gỗ.
Phạm vi vườn hoa rất nhỏ, có hình nửa vòng tròn. Diện tích cũng chỉ tầm chưa tới một mét vuông, dù sao nơi này của Lôi Lâm cũng không phải biệt thự xa hoa trước đó.
Chẳng qua, so với quá trọ mười mấy người cùng ở, vô cùng hỗn kia thì đã tốt hơn rất nhiều, cũng coi như so với bên trên thì không đủ nhưng so với bên dưới lại có thừa.
Đất màu đen giống như có thể nắm ra mỡ, hiển nhiên rất giàu dinh dưỡng —— Cho dù là đất trồng phổ thông nhất, nhưng sau khi ở Thánh thành tiếp nhận phóng xạ khủng bố thì cũng phải phát sinh biến hóa hoàn toàn về tính chất.
Nhưng Lôi Lâm còn thấy không đủ lại lấy từ trong lòng ra mấy khối tinh thạch màu xám.
Răng rắc! Răng rắc! Bàn tay Lôi Lâm dùng sức, mấy khối tinh thạch kia lập tức hóa thành tro tàn, rơi xuống mảnh vườn kia. Cuối cùng bị Lôi Lâm dùng một tầng đất bao trùm lên để che giấu đi.
Chờ đến sau khi công tác chuẩn bị đều hoàn thành, sắc mặt Lôi Lâm cũng biến thành thận trọng hơn.
Ánh sáng màu bạc thoáng hiện, không gian rung động xẹt qua. Một quả cầu thủy tinh trong suốt nổi lên trên tay Lôi Lâm.
Xuyên qua vách ngoài xa hoa, dường như còn có thể nhìn thấy tia sáng màu lục ở trung tâm.
“Hạt giống trí tuệ! Do trưởng giả biếu tặng, rốt cục đã đến thời điểm sử dụng rồi!”
Trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên vẻ nhớ lại, khi hắn còn là thuật sĩ cấp bốn đã từng đi vào di tích Tinh Hồng, ở đó từng gặp được trí tuệ cổ thụ. Vị thượng cổ trí giả này cũng là khởi nguồn của tất cả trí tuệ.
Được đối phương chỉ điểm để Lôi Lâm biết rõ bản thân mình cần làm gì để đột phá huyết mạch ràng buộc.
Thậm chí cuối cùng, hắn còn được đối phương tặng cho một vật —— Hạt giống trí tuệ màu xanh lục này!
“Nghe đồn, trí tuệ cổ thụ là tập hợp của trí khôn ở tất cả các vũ trụ cùng thứ nguyên, bán vị diện cùng thế giới! Thậm chí là nhân vật mạnh mẽ thượng cổ mở ra trí tuệ cho đông đảo sinh vật! Dẫn dắt rất nhiều phù thủy! Mà hạt giống của nó cũng có các loại sức mạnh không thể tưởng tượng được. . .”
“Mở ra đi! Căn nguyên tất cả trí tuệ!”
Đi kèm âm thanh của Lôi Lâm, chíp cũng bắt đầu lạnh lẽo nhắc nhở: 【 Keng! Thủy tinh vô tận mở ra phong ấn! 】
Quả cầu thủy tinh trong suốt vỡ vụn ra, hóa thành bột màu trắng dần dần theo gió bay đi, mà một vòng sáng màu xanh lục lại lấp lóe ở trên tay Lôi Lâm.
Một điểm sáng màu xanh lục chưa chạm tới đất đã bị Long Xà lan vốn đã bị rút ra khỏi mặt đất hấp thu, thậm chí nó cũng bắt đầu run lên.
Cho dù là chỉ dính một điểm ánh sáng, thậm chí đã làm gốc cây thực vật này có xu thế chuyển hóa thành sinh mệnh có trí tuệ!
“Diệt!” Lôi Lâm thổi nhẹ một hơi, tất cả Long Xà lan trên mặt đất lập tức hóa thành tro tàn.
“Nếu không phải trước đó bố trí vu trận, nói không chừng sẽ náo loạn rooif!”
Lôi Lâm nhìn hạt giống trí tuệ trên tay, trên lớp vỏ màu nâu lộ ra hoa văn phức tạp, trên cùng lại lộ ra lõi không khác nào lục bảo thạch.
“Hạt giống trí tuệ đã trải qua thời gian dài dằng dặc như thế, không biết có thể lần thứ hai trưởng thành một cây trí tuệ cổ thụ hay không?”
Lôi Lâm nghĩ một hồi, chợt lắc đầu một cái, chôn hạt giống vào vườn hoa, lấp bùn đất lên.
Sau đó Lôi Lâm lại giống một vị lão nông chăm chỉ, cẩn thận chăm sóc toàn bộ vườn hoa, ngay cả áo bào mỹ lệ cũng dính rất nhiều vết đất mà hắn cũng không chú ý.
“Hạt giống hi vọng đã gieo xuống! Tiếp theo chính là không ngừng tưới nước bón phân cho nó, chờ đợi nó mọc rễ nẩy mầm, cuối cùng một ngày thành tài kia!”
Lôi Lâm cầm bầu nước, trong đôi mắt có thần thái hi vọng. . .
. . .
Buổi tối ngày đó xảy ra rất nhiều chuyện, so sánh ra thì việc một vị cư dân trong Thánh thành trong xuống trong vườn của mình một hạt giống, quả thực là chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Ngay khi Lôi Lâm đang vùi đầu vào vườn hoa của chính mình, ở xa xa Thánh thành, một đội thị vệ nghiêm túc nhìn chằm chằm cảnh vật phía trước.
“Cậu nhìn thấy gì?”
Ái Cát Ny Ti vuốt dấu vết trên mặt đất, cảm thụ trước ý chí sinh vật tàn lưu lại, đặc biệt đối phương có khát vọng mãnh liệt đối với đồ ăn, thậm chí khiến Ái Cát Ny Ti đều có cảm giác sợ hãi.
“Rất sạch sẽ! Phi thường sạch sẽ!”
Đứng sau Ái Cát Ny Ti là một người thanh niên có mái tóc màu đen cởi mũ giáp ra, cầm một nắm đất lên mũi của chính mình để ngửi.
“Có ý gì? Nói điểm chính!” Ái Cát Ny Ti trợn mắt.
“Ừm! Ta nói từ dấu vết ở hiện trường đến xem thì nơi này rõ ràng có hai con sinh vật lớn gặp gỡ, ta cho rằng độ khả thi là cự xà cao hơn bảy phần mười! Mà kết cục hiển nhiên là người thắng thu được toàn bộ mọi thứ của người thất bại!”
Thanh niên lấy ra một vật giống như kính phóng đại, nhìn kỹ tinh thể màu tím ở dưới mặt đất. Trên mặt lộ vẻ thành kính mà chăm chú.
“Mà ta nói “Sạch sẽ” là chỉ hành vi của người thắng! Nó ăn quá sạch sẽ, thậm chí ngay cả vết máu dính trên đất cũng không có buông tha, sự khát cầu đối với đồ ăn này dường như đã vượt qua giới hạn sinh vật rồi. . .”
“Giới hạn sinh vật?” Ái Cát Ny Ti cau mày.
“Đúng, trong sinh vật tự nhiên, cho dù là cự xà cắn nuốt lẫn nhau, cũng đều sẽ để lại một ít dấu vết, ví dụ như vết máu, vảy, thậm chí là hài cốt, nhưng nơi này không có! Cái gì cũng không có! Tình huống như thế nhìn giống như cự xà thắng lợi kia đã bị một tồn tại mạnh mẽ tà ác nào đó khống chế, không tuân theo bản năng khống chế nữa!”
“Năng lượng kỳ dị ô nhiễm sao? Rốt cuộc là vị chí tôn nào lại dám đưa tay đưa đến vạn xà bình nguyên? Chẳng lẽ không biết nơi này là cấm địa của Thánh Mẫu chúng ta sao?”
Ái Cát Ny Ti vô cùng tức giận, rõ ràng là bất mãn vì bị đẩy ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Thanh niên có mái tóc màu đen phi thường thức thời không tự mình chuốc lấy cực khổ, mà chỉ lộ vẻ mặt giải quyết việc chung: “Từ những dấu vết này, ta đề nghị liên hệ vụ án này cùng việc điên cuồng xảy ra ở trung bộ trước đó. . .”
“Cậu muốn nói là ô nhiễm bên kia đã lan tràn tới đây sao? Tốc độ nhanh như thế!”
Con ngươi Ái Cát Ny Ti hơi co rụt lại, vạn xà bình nguyên rộng lớn, cho dù là cường giả cấp bốn, cấp năm như Lôi Lâm cùng Bối Lâm Đạt muốn đi ngang qua cũng gần như cần một tháng, mà tốc độ của loại bạo thực ô nhiễm này thực sự là quá mức kinh người.
“Dựa theo tình huống như thế, đối phương lan tràn đến Thánh thành chỉ là chuyện sớm hay muộn!”
Sắc mặt Ái Cát Ny Ti trầm trọng.
“Đúng! Dấu hiệu đã đột phá đến nơi này, tuy rằng ta rất muốn nói chỉ là chuyện bất ngờ, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể xem thường!”
Thanh niên có mái tóc màu đen thả công cụ trong tay xuống, trong con ngươi thậm chí mơ hồ có hoảng sợ.
“Loại ô nhiễm này không chỉ có tốc độ truyền bá cực nhanh, thậm chí ngay cả những xà tộc trí tuệ cấp bốn, cấp năm kia cấp đều có thể bị ảnh hưởng, đối với rất nhiều bầy rắn dã ngoại to lớn cũng là uy hiếp nghiêm trọng! Ta đề nghị lập tức bẩm báo chúa tể chi mẫu!”
“Cậu đang nói đùa sao? Chỉ vì chút chuyện này, mấy con cự xà tham ăn mà muốn kinh động tới chí tôn chúa tể vĩ đại?”
Ái Cát Ny Ti lộ ra vẻ khó mà tin nổi.
Tuy rằng cô ta cũng cho rằng tình thế khá nghiêm trọng, nhưng lại chưa từng cho rằng đến mức độ nhất định phải bẩm báo với chúa tể chi mẫu.
Tư Đồ Nhĩ Đức gia tộc có nhiệm vụ phòng giữ Thánh thành, cũng tuyệt đối không cho phép chuyện mất mặt như thế phát sinh!
“Tiếp tục thâm nhập sâu! Tìm tới một đầu cá thể chết tiệt! Ta muốn giải phẫu chúng để nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì!”
Ái Cát Ny Ti truyện lệnh, cô ta mơ hồ có linh cảm, sự kiện lần này e là sẽ trì hoãn cô ta một quãng thời gian rất dài.
“Đáng tiếc, Bối Lâm Đạt, còn có Tác Phi Á muội muội, ta thực sự rất muốn trở về a. . .”
Ái Cát Ny Ti ở trong lòng kêu rên, trên mặt lại vẫn giữ vẻ lạnh lùng, một tiểu đội càng ngày càng đi sâu vào vùng bình nguyên.
Chợt, tiếng hí đặc hữu của xà loại lập tức truyền vào tai Ái Cát Ny Ti.
“Tốt lắm, chúng ta đuổi tới!” Ái Cát Ny Ti hưng phấn đuổi theo, nhưng chuyện sau đó lại trở thành ác mộng cả đời cô ta. . .
Đêm đó, trong lịch sử Thánh thành đã bị ghi chép là khởi đầu của bạo thực tai ương!
Lôi Lâm nhìn lên trên không thỉnh thoảng có cảnh báo sắc bén vang lên, nhưng hắn bỏ qua, tiếp tục cầm bầu nước tưới cho vườn hoa.
“Dựa theo tốc độ trước đó mình bố trí, những cự xà bị bạo thực nguyên dục ô nhiễm kia gần như cũng có thể lan tràn tới đây! Xem ra, những quân phòng giữ kia cũng đã phát hiện cái gì rồi. . .”
Lôi Lâm tiếp tục không chút hoang mang làm công việc trong tay mình.
Trên thực tế, sau giai đoạn ban đầu lên men, ô nhiễm từ bạo thực chi dục đã thẩm thấu đến khắp vạn xà bình nguyên, trừ phi xóa đi toàn bộ vạn xà bình nguyên, bằng không tai nạn vĩnh viễn sẽ không biến mất.
Đây là sự tự tin của Lôi Lâm đối với với thao tác của mình!
Đồng thời, sau khi bị hắn thúc đẩy một cái, bạo thực nguyên lực ở toàn bộ vạn xà bình nguyên đã tiến vào cấp độ không thể ngăn chặn.
Loại nguyên lực khủng bố chỉ là dựa vào lượng lớn ăn uống là có thể không ngừng đột phá bình cảnh, hơn nữa vạn xà bình nguyên có hoàn cảnh sinh vật phong phú, cùng với nhiều cự xà năng lượng cao như vậy, sự khủng bố của tổ hợp hiệu ứng tạo thành thậm chí càng vượt qua dự liệu của Lôi Lâm.
“Dựa theo tiến độ này, e là hiện tại những cự xà cấp năm, cấp sáu kia, cũng không chạy thoát được lực lượng bạo thực ô nhiễm. . .”
Khóe miệng Lôi Lâm có ý cười, cho dù là bầy rắn cấp sáu ở vạn xà bình nguyên, đối mặt loại tai nạn che ngợp bầu trời này, ngoại trừ trực tiếp di chuyển đi thì cũng chỉ có thể chủ động tiếp thu bạo thực chi dục khống chế, còn lại sẽ biến thành đồ ăn! Ngoài ra, không có đường khác nữa!
Còn vạn xà chi mẫu?
Mặc dù đối phương chính là tồn tại cấp tám vô cùng mạnh mẽ, là chí tôn thống trị Hắc Nhĩ đại lục, nhưng bạo thực quân vương Bối Lỗ Tắc Ba Bố cũng tương tự không phải dễ trêu.
Đối phương nắm giữ bạo thực quy tắc, cũng tương tự là tồn tại cấp tám, đặc biệt, sau khi phát hiện thế giới Luyện Ngục, thậm chí đã dùng lực lượng bạo thực ô nhiễm toàn bộ vạn xà bình nguyên, cho dù Bối Lỗ Tắc Ba Bố muốn đình chiến ngừng tay cùng vạn xà chi mẫu, e là cũng không có khả năng lắm.
Là người xâm lược, hắn làm sao có khả năng từ bỏ một khối tinh hoa bình nguyên lớn ở Hắc Nhĩ đại lục như vậy?
Tương tự như thế, trừ phi vạn xà chi mẫu từ bỏ cả tòa Thánh thành, đồng chắp tay nhường vạn xà bình nguyên cho đối phương. Nếu không, cũng căn bản không thể đạt thành hiệp nghị cùng Bối Lỗ Tắc Ba Bố.
Mà nếu như lựa chọn thỏa hiệp, từ bỏ vạn xà bình nguyên, quả thực là mời đối phương chia sẻ toàn bộ thống trị Hắc Nhĩ đại lục. Đối với xà mẫu thì đây cũng chỉ là tự sát mãn tính, tuyệt đối không thể làm!
Bởi vậy, mâu thuẫn hai bên trở nên gay gắt là chuyện đã có thể dự kiến.
“Ầm ầm ầm!” Kèm với rung động kịch liệt, hòn đá nhỏ trên mặt đất bắt đầu nhảy lên lên.
Một bóng mờ cự xà như ngôi sao bắt đầu hiện lên trên không thánh thành.
“Là chúa tể chi mẫu!” ” Thánh Mẫu bệ hạ vĩ đại!” Trong lúc nhất thời, cư dân trong Thánh thành dồn dập bắt đầu cầu khẩn lên.
Lôi Lâm ở bề ngoài cũng làm như thế, lén lút lại dùng đến tất cả phòng ngự.
Ầm! Giống như núi lửa phun trào, lại như trời long đất lở, biển rộng rít gào. Một vòng ý chí khủng bố tới cực điểm bắt đầu lấy pho tượng ở trung tâm Thánh thành làm tâm, bắt đầu khuếch tán ra bốn phía.
Từ trong làn sóng ý chí khủng bố này. Lôi Lâm có thể cảm nhận được rất rõ ràng sự phẫn nộ của vạn xà chi mẫu! Mà con dân tự do của nó chỉ có thể quỳ sát xuống dưới đất, cả người rì rào phát run.
“Vạn xà chi mẫu nắm giữ quy tắc là 【 huyết mạch 】, 【 xà loại 】? Hay là 【 sinh sôi 】?”
Lôi Lâm ở bề ngoài có hành động giống đám cư dân như đúc, thậm chí biểu hiện còn càng thêm khiêm tốn, lén lút lại đang thử nghiệm tìm hiểu quy tắc bản nguyên từ ý chí gợn sóng mà vạn xà chi mẫu toả ra.
“Hình như là vài loại hỗn hợp ! Lại mang theo cảm giác bóng tối. . .”
Học thức kinh người, còn có cơ sở dữ liệu dự trữ khổng lồ của chip khiến Lôi Lâm miễn cưỡng có thể phân biệt ra một chút.
“Khủng bố! Vị vạn xà chi mẫu này e là không chỉ nắm giữ một phần sức mạnh quy tắc, mà là đã bắt đầu tôi luyện tự thân lĩnh ngộ, dùng【 bóng tối 】 để liên kết, muốn tạo thành quy tắc mới. . .”
Cảnh giới cấp tám, so với cảnh giới cấp bảy chỉ nắm giữ một loại sức mạnh quy tắc thì tự nhiên càng mạnh mẽ hơn, mà Lôi Lâm lại từ gợn sóng của đối phương nhòm ngó được một chút hướng đi con đường sau đó.
“Phù thủy cấp bảy là nhất định phải hoàn toàn nắm giữ sức mạnh một loại quy tắc nào đó! Còn cảnh giới cấp tám lại cần nắm giữ nhiều loại quy tắc, đồng thời thử nghiệm dung hợp sao?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm: “Vậy còn phù thủy cấp chín, cảnh giới chí cao trong lời đồn thì sao đây? Lẽ nào là muốn nghiên cứu tất cả mọi quy tắc, đồng thời sáng tạo ra sức mạnh mạnh hơn sao?”
Một loại hiểu ra từ nơi sâu xa thăm thẳm bắt đầu hiện lên trong lòng Lôi Lâm.
Tuy rằng con đường vạn xà chi mẫu đi không nhất định là chính xác, nhưng so với hai mắt Lôi Lâm tối thui thì loại tự thân dạy dỗ của đối phương này vẫn cho hắn dẫn dắt rất lớn.
“Trước tiên không quan tâm những chuyện đó, lần này vạn xà chi mẫu phát động, khẳng định là phát hiện lực lượng bạo thực ô nhiễm, chính là không biết Bối Lỗ Tắc Ba Bố sẽ phản ứng thế nào. . .”
Lôi Lâm vẫn âm thầm quan tâm chiến trường.
“Ta là vạn xà chi mẫu! Là bản nguyên của huyết duệ loài rắn!” Xà bóng giữa hư không mở ra, lộ ra khuôn mặt hoặc mị của xà mẫu, mỗi một sợi tóc đều đại diện cho sức mạnh kinh người, khiến cho hư không không ngừng rung động.
Mà khi ý niệm lan truyền, Lôi Lâm bỗng nhiên cảm giác được lực lượng lục soát càng thêm mãnh liệt hơn trước đó trong nháy mắt đã tản ra.
“Xem ra, đối phương vẫn chưa từ bỏ tìm kiếm ta sao? Hay. . . Đối phương đoán được tất cả những thứ này kỳ thực là do ta thao túng? Nhưng cho dù phát hiện được thì có ích lợi gì đây?”
Lôi Lâm âm thầm cười lạnh.
Lần này hắn dùng dương mưu, trên bản chất chính là tung ra một mồi câu hấp dẫn là thế giới Luyện Ngục và vạn xà bình nguyên này để hấp dẫn Bối Lỗ Tắc Ba Bố.
Chỉ cần đối phương có khát cầu chinh phục thế giới này, thì sẽ vĩnh viễn không thể hòa giải cùng vạn xà chi mẫu.
Cho dù trước đó đối phương chịu mấy lần thiệt lớn từ chỗ Lôi Lâm, cho dù vạn xà chi mẫu cũng tương tự là kẻ địch của Lôi Lâm nhưng lại không thể thay đổi điểm ấy.
Bởi vì đối với bọn hắn tới nói, Lôi Lâm chỉ là một con sâu nhỏ, tiện tay đều có thể nhấn chết, làm sao có khả năng khiến song phương thả xuống thù hận để cùng đối phó?
Trên thực tế cũng đúng là như thế, chỉ cần song phương phân ra được thắng bại, bất kể là một bên nào, muốn đối phó với Lôi Lâm, đều tuyệt đối không tính là khó khăn.
Mà Lôi Lâm muốn tranh thủ cũng chính là khoảng thời gian này mà thôi.
“Lọc sạch!”
Trong con ngươi bóng mờ xà mẫu giữa hư không mang theo vẻ hiền lành cùng thương xót, mở ra hai tay.
Thánh quang màu vàng nhất thời giống hạt mưa vương xuống, lấy Thánh thành làm trung tâm, đồng thời không ngừng khuếch tán ra bốn phía.
Một số chất lỏng ô uế màu đỏ sậm từ cây cỏ, nguồn nước, thậm chí là lỗ chân lông một số cự xà không ngừng bị ép ra, lại bị thánh quang màu vàng trung hoà, đã biến thành giọt nước tinh khiết.
” Xà mẫu đến từ thế giới bóng tối, lại có trình độ nghiên cứu như thế này đối với sức mạnh tinh lọc hệ quang minh? Không hổ là lão cáo già sống qua cuộc chiến thượng cổ chung kết! Hoàn toàn không có nhược điểm. . .”
Con ngươi Lôi Lâm hơi co rụt lại, chíp càng đang nhanh chóng ghi chép số liệu, thậm chí bắt đầu mô phỏng điểm mấu chốt trong thực lực của đối phương.
Tuy rằng hiện tại chíp còn chưa có khả năng nhòm ngó được thực lực sâu cạn của loại tồn tại này, nhưng có xu thế này, đối với Lôi Lâm đã là chuyện phi thường không tồi.
Dưới thánh quang màu vàng óng, đầu tiên là khu vực gần Thánh thành bị hoàn toàn tinh lọc, phạm vi này còn đang không ngừng mở rộng, lan tràn về nơi sâu xa trong vạn xà bình nguyên.
Nhìn cảnh tượng vốn nên làm người lo lắng kia, trong con ngươi Lôi Lâm lại mang theo ý cười: “Đáng tiếc! Nếu như lần ô nhiễm này chỉ do ta bố trí, lấy đại năng của vạn xà chi mẫu cũng chỉ cần thâm mấy lần tinh chế, là có thể triệt để cứu vớt toàn bộ vạn xà bình nguyên, đáng tiếc. . . Phía sau lực lượng bạo thực lại có người khác!”
Rầm! Cùng lúc đó, đột nhiên xảy ra dị biến!
Lượng lớn chất lỏng ô uế màu đỏ sậm vốn bị thánh quang tiêu diệt hầu như toàn bộ, vào lúc này lại sôi trào lên, rất nhiểu điểm sáng màu đỏ hội tụ, hình thành một uả cầu ánh sáng màu đỏ rất lớn, lăng không trôi nổi, không khác nào một vầng trăng máu.
“Ca ngợi chủ nhân Bối Lỗ Tắc Ba Bố! Ngài là quân chủ bạo thực! Con cưng của nguyên lực! Khống chế tất cả thế gian. . .”
Âm phù to rõ mà mang theo ca ngợi điên cuồng bắt đầu không ngừng vang vọng trên không thánh thành, thậm chí trùng kích bình phong thánh quang của vạn xà chi mẫu.
“Cảm giác này. . . Ngươi là. . .”
Từ trong thánh quang óng màu vàng truyền đến tiếng quát kinh nộ của xà mẫu, chợt bị rất nhiều chớp giật màu máu nhấn chìm.
Ào ào ào! Ào ào ào! Tia chớp màu đỏ ngòm giống một trường long, giữa hư không không ngừng vung vẩy, xé rách lượng lớn khe hở, lộ ra vết nứt không gian cực lớn đến khủng bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận