Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1895: Gặp mặt (1)

“Hai thế giới nguyên lực hấp dẫn lẫn nhau, còn có loại chỗ tốt cực lớn này, cũng khó trách cuộc chiến chung kết thượng cổ đánh thành như vậy. . .”
Lôi Lâm âm thầm thở dài. ,
Đối với với hắn, nếu như biết có một thế giới như thế, có thể trực tiếp đánh giết thần linh để thu hoạch được cảm ngộ quy tắc hoàn chỉnh, chỉ sợ cũng sẽ trực tiếp điên cuồng.
So với chuyện này, các phù thủy khác ngã xuống, còn có bình dân cực khổ, thì được tính là cái gì đây?
“Mà thần linh quy tắc dễ chuyển hóa như vậy, như vậy hẳn làdo nguyên lực phù hợp, hoặc là nói bổ sung?”
Đến hiện tại, Lôi Lâm đã càng ngày càng tin tưởng lời đồn kia, khi thế giới các thần cùng thế giới phù thủy phân ra thắng bại, người thắng thôn phệ bản nguyên của người thất bại thì con đường vĩnh hằng sẽ hiện lên!
“Hoặc là. . . Ở thời tuyên cổ, thế giới phù thủy cùng thế giới các thần vốn là một thể! Chuyện này cũng rất có thể. . .”
Lôi Lâm suy đoán.
Lời đồn mặc dù có thể truyền lưu rộng rãi như vậy, đồng thời gây ra cuộc chiến chung kết thượng cổ, nhất định có chỗ đã được kiểm nghiệm.
Phù thủy quy tắc thượng cổ cùng các thần đều không phải kẻ ngu, chuyện không có lợi thì sẽ không có ai làm.
“Đáng tiếc. . . Đám phù thủy dự liệu sai sự khó chơi của các thần, còn có sự quỷ dị của thần quốc, cuối cùng biến thành cục diện lưỡng bại câu thương, còn là chung kết của sự huy hoàng thượng cổ. . .”
Trong con ngươi Lôi Lâm có tia sáng, âm thầm nắm chặt nắm đấm: “Nhưng cuộc chiến chung kết do ta chủ đạo, tất nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ! Con đường vĩnh sinh cuối cùng chỉ có thể thuộc về ta! ! !”
Trước đây Lôi Lâm có thể bình thường, có thể trầm luân, nhưng ở thế giới siêu phàm này, sau khi nhìn thấy vĩnh hằng hi vọng, bất kỳ ràng buộc nào cũng không thể tiếp tục ngăn cản hắn theo đuổi mục tiêu này. Bất cứ kẻ địch nào, chỉ cần không cản đường hắn, thì ngay cả giẫm lên hắn cũng xem thường giẫm, nhưng một khi có xung đột thì tất nhiên sẽ bị Lôi Lâm vô tình đả kích cùng phá hủy! Bất luận là ai!
“Keng! Thành công bắt được ý chí tồn tại quy tắc, độ ăn khớp với tử thể tế bào 100%! Bắt đầu kích hoạt. . .”
Vào lúc này, lại có một lời nhắc nhở bị chíp bắn ra.
“Mộng yêu tiêu bản?”
Lôi Lâm cười nhạt.
Thân hình khổng lồ của đối phương dung hợp cùng toàn bộ lãnh địa, tế bào tự nhiên có thể bắt được ở khắp nơi, nhưng sau khi Lôi Lâm thoáng nghiên cứu đã phát hiện, ý chí tồn tại sau khi mất đi quy tắc, thể xác đối phương để lại cũng chỉ là một tổ hợp dinh dưỡng vật chất, chỉ khi vật chất cùng ý thức đều có thì mới có thể thu được tiêu bản chân chính.
Trước đó cũng bởi vì kiêng kỵ mộng yêu mà không dám ra tay đối với người bình thường mà mộng cảnh ký sinh, nhưng vì đối phương không nể mặt mũi trước nên Lôi Lâm cũng không có nửa điểm chần chờ.
“Kích hoạt thành công! Chủ thể thu được tiêu bản tồn tại quy tắc mộng cảnh! Tiến độ phân tích thế giới nguyên lực tăng nhanh 27%!”
Chíp rất nhanh đã cho Lôi Lâm một tin tức tốt.
“Các tồn tại quy tắc khác nhau cũng có sai biệt, lại không lâu nữa sẽ có một tiêu bản khác đưa tới cửa. . .”
Tia sáng màu đỏ như máu lóe qua trong con ngươi Lôi Lâm, mi tâm hắn hơi nứt ra một vệt đỏ, sức mạnh kỳ dị mà vặn vẹo dập dờn ở xung quanh.
“A! Không tốt. . . Là Lộ Lưu Tư, ta cảm giác đối phương càng tới gần. . .”
Mà ở bên cạnh, Bá Đạt Khắc lại kêu thảm lên.
Lúc này con ngươi màu tím trên người hắn giống như cũng cảm ứng được chủ nhân cũ đến. Tất cả đều điên cuồng ngọ nguậy, lại bắt đầu lần lượt nổ tung , khiến Bá Đạt Khắc kêu rên liên hồi.
“Hừ! Yên tĩnh cho ta!”
Lôi Lâm đột nhiên quay đầu lại, hồng tuyến ở mi tâm hơi mở ra một tia.
Rì rào. . . Một việc kỳ dị xảy ra. Con mắt màu tím vốn đã sắp bao trùm cả người Bá Đạt Khắc giống như bị kinh hãi, đột nhiên co rút lại, tiếng kêu thảm thiết của Bá Đạt Khắc cũng giảm nhỏ. Chỉ là lúc này nó cũng dùng ánh mắt không dám tin tưởng để nhìn Lôi Lâm.
“Đây là. . .”
“Yên tĩnh, không muốn giải trừ nguyền rủa?”
Lúc này Lôi Lâm đã kích hoạt huyết mạch thể chất hấp năng mộng yểm. Cả người đều giống như đã biến thành vương giả của toàn bộ thế giới mộng cảnh, trên người thời khắc đều vờn quanh một luồng nguyên lực của thế giới mộng cảnh, khiến Bá Đạt Khắc không tự chủ ngậm miệng lại.
“Từ đâu tới đây thì trở về chỗ đó!”
Lôi Lâm dùng âm điệu cổ xưa ngâm xướng thần chú, từng tia nguyên lực của thế giới mộng cảnh bay xuống, hóa thành phù văn màu đỏ giống như thiêu đốt, đi vào da dẻ Bá Đạt Khắc.
Có loại phù văn này áp chế, con mắt màu tím liên tục lui lại, cuối cùng đến áo lót của Bá Đạt Khắc, hình thành một tròng mắt màu tím tinh xảo, bên cạnh còn có một vòng phù văn màu đỏ rực phong ấn.
“Chuyện này. . . Như vậy cũng được?”
Bá Đạt Khắc phất phất tay, vẻ mặt có chút dại ra.
Một vị thiên tai lĩnh chủ giết chóc hơn trăm triệu sinh linh, thu lấy ác ý mà thành nguyền rủa, lại cứ đơn giản bị phong ấn như thế?
Toàn bộ quá trình quá dễ dàng , khiến Bá Đạt Khắc có cảm giác như đang nằm mơ.
“Quả nhiên. . . Ta suy đoán không sai, đối phương chỉ cần là lấy lực lượng mộng cảnh làm căn bản, thì sẽ không thoát khoit cảnh bị thể chất hấp năng mộng yểm áp chế!”
Lôi Lâm thấy thế thì khẽ gật đầu, trong mắt có một tia hiểu rõ.
Cho dù là thiên tai lĩnh chủ, có sức mạnh quy tắc tai họa cường đại, nhưng chỉ cần bản chất đối phương vẫn là sinh vật mộng cảnh thì nhất định phải dựa vào mộng cảnh nguyên lực mà sinh tồn thì tất nhiên sẽ phải bị năng lực huyết mạch của Lôi Lâm khắc chế.
“Loại áp chế này có vẻ phi thường kinh khủng. . .”
Lôi Lâm nhìn thế giới nguyên lực quanh quẩn bên cạnh mình một chút, thậm chí còn có thế giới ý chí ẩn ẩn quan tâm: “Nếu như là tồn tại cấp tám ở thế giới khác, cho dù ở thế giới mộng cảnh ta có chắc chắn có thể đánh bại đối phương, nhưng xác suất đối phương đào tẩu vẫn rất lớn, nhưng nếu như đối đầu với thiên tai lĩnh chủ. . . E là đối phương muốn chạy trốn đều không được. . . Giống như toàn bộ thế giới hi vọng ta làm như vậy! Hả? Chờ chút! ! !”
Hai mắt Lôi Lâm trừng trừng, cảm giác mình dường như đã chạm đến một điểm then chốt.
Trên thế giới không có vô duyên vô cớ hận, cũng không có vô duyên vô cớ yêu, thể chất hấp năng mộng yểm sinh ra, tất nhiên là do thế giới mộng cảnh thúc đẩy, mà mục đích của đối phương rất đáng cân nhắc.
Đề cao một huyết mạch, đồng thời đầu tư nhiều nguyên lực cùng quan tâm như vậy, chính là tiêu hao không nhỏ.
“Vù vù. . .”
Nhưng vừa lúc đó, một cơn gió xoáy khổng lồ hiện lên ở phía chân trời, đẩy lượng lớn băng tuyết hủy diệt ra, kiên định chạy về phía này.
“Lôi Lâm. . . Các hạ! Nó đến rồi!”
Lúc này Bá Đạt Khắc chủ động thay đổi xưng hô, đặt địa vị mình kém Lôi Lâm.
“Vừa vặn!Trong lòng ta cũng có một ý nghĩ, cần nó đến nghiệm chứng!”
Lôi Lâm gật gù, đồng thời trong lòng cũng rất thoả mãn với biểu hiện của Bá Đạt Khắc, vật mà mình lộ ra xem ra cũng đã thuyết phục được nó 1 chút.
“Cái gì? Nó là thiên tai lĩnh chủ cấp tám? Lẽ nào các hạ muốn động thủ cùng nó?”
Bá Đạt Khắc nghe ra được một chuyện ghê gớm từ lời nói của Lôi Lâm.
“Đương nhiên! Ngươi có dị nghị?”
Hoa văn màu đỏ sậm tinh xảo ở mơ hồ hiện lên trên người Lôi Lâm, sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ dâng trào, càng để lộ ra một luồng khí tức mênh mông, hô ứng cùng toàn bộ thế giới mộng cảnh.
Bá Đạt Khắc nhìn thấy thế này lập tức lắc đầu như trống bỏi, trong khứu giác cảm ứng của nó, Lôi Lâm ở trạng thái này còn kinh khủng hơn so với thiên tai lĩnh chủ!
Đồng thời, là nó chọc tới Lộ Lưu Tư, nghiêm chỉnh mà nói thì Lôi Lâm đang trợ giúp nó. . . Đặc biệt. . . Bá Đạt Khắc nhìn phong ấn phía sau một chút, còn có tròng mắt màu tím trong đó đã từng hành hạ nó.
Lôi Lâm chỉ phong ấn lại chứ chưa giải quyết triệt để, tuy rằng hiện tại xem ra không có bất cứ phiền phức gì, nhưng Bá Đạt Khắc không dám chắc Lôi Lâm không để lại đòn bí mật gì.
Đắc tội với một thiên tai lĩnh chủ đã rất khủng bố, nếu như lại đắc tội với một vị nữa? Vậy kết cục. . .
“Đáng chết! Liều mạng thôi! Hống hống. . .”
Vẻ mặt Bá Đạt Khắc hung ác, thân thể đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số khói màu vàng, biến thành thể hình độc mục long giống như cự sơn trước đây, mà Lôi Lâm vừa vặn đứng ở đỉnh đầu nó.
Long uy vượt xa cự long phổ thông, mang theo khí tức giống như ngưng trệ không gian, Bá Đạt Khắc mở ra cánh che kín bầu trời, tỏa ra uy nghiêm đặc biệt của tồn tại quy tắc, lộ ra răng nanh sắc bén với thiên tai lĩnh chủ đang chạy đến kia: “Lộ Lưu Tư! ! ! !”
Hai vị tồn tại quy tắc cấp bảy từ dị thế giới, còn có một vị thiên tai lĩnh chủ cấp tám thuộc thế giới này, xung đột kịch liệt động một cái là bùng nổ!
“Hống hống! ! !”
Lúc này Bá Đạt Khắc đột nhiên ngẩng đầu rồng khổng lồ, hai lỗ mũi hít sâu. . .
Vù vù. . .
Một mảnh mặt đất bỗng nhiên trôi nổi lên, sau đó bay về giữa không trung, giống như bên kia xuất hiện hai hắc động lớn.
Trong quá trình Bá Đạt Khắc hấp khí, hầu như dưỡng khí nửa đại lục còn có các khí thể khác đều bị nó rút lấy, hình thành một cục diện chân không to lớn.
Ầm!
Lá phổi độc mục long đã cô đọng không khí đến mức tận cùng, lúc này giống như hình thành hai dải lụa màu trắng, trực tiếp chém phá không gian, bắn tới Lộ Lưu Tư .
“Không sai? Hiện tại ngươi mới miễn cưỡng có chút uy thế của cấp bảy tồn tại!”
Lôi Lâm gật đầu tán thành, nếu như ở thế giới phù thủy, t động tác hấp khí của Bá Đạt Khắc có thể khiến nửa thổ địa ở tầng ngoài thế giới nghẹt thở mà chết, thậm chí một ít phù thủy cấp một cùng cấp hai cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.
Nhưng may mắn ở đây là thế giới mộng cảnh, địa vực rộng lớn vô bờ, lại vừa vặn ở kỳ vắng lặng, ngoại trừ mộng yêu lĩnh thì không có bao nhiêu sinh linh tồn tại, mới không tạo thành tai nạn khủng bố.
Không khí tinh luyện đến mức tận cùng biến thành pháo trực tiếp bắn tới Lộ Lưu Tư, mà vị thiên tai lĩnh chủ này lại phát ra tiếng rít gào phẫn nộ: ” Tên trộm nhà ngươi! Lại còn dám động thủ? ? ?”
Trong nháy mắt trước khi công kích bắn tới, Lộ Lưu Tư đã lộ ra thực lực chân chính của thiên tai lĩnh chủ.
“Ta là tai họa chi vương! ! !”
Ở phía sau nó, bão tuyết vô tận tạo thành bóng mờ một con quái thú nửa người nửa ngựa, đột nhiên dùng byron cổ ngữ gầm lên.
Lực lượng mộng cảnh mạnh mẽ hội tụ ở trên tay nó, hình thành một thanh búa lớn màu đen, mặt ngoài có mô hình mặt người lồi lõm.
“Chết đi cho ta!”
Lộ Lưu Tư đột nhiên vung lưỡi búa, một tia sáng màu đen chém qua.
Oành! Oành!
Dải lụa không khí cùng hắc tuyến đan xen, hình thành vặn vẹo vô tận, đại lượng mộng cảnh sản sinh rối diệtvong, sau đó phát ra nổ tung khủng bố.
Hư không vỡ nát, đại địa run rẩy.
Tồn tại quy tắc giao thủ, ngay cả thế giới cũng vì thế mà run rẩy.
Tê hí! ! ! Keng keng! ! ! Chít chít! ! !
Trong nháy mắt chấn động phát tán ra, mỗi vị trí ở thế giới mộng cảnh, đông đảo thiên tai lĩnh chủ từ trạng thái phong ấn ngủ say cũng tỉnh lại, bùng nổ ra phóng xạ cường tuyệt, bảo vệ lãnh địa của mình.
Đặc biệt ở mộng yêu lĩnh, vô số bướm trắng tầng tầng lớp lớp ngưng tụ thành một vòng bảo vệ, lại không ngừng rớt xuống, lấy toàn bộ quân đoàn tử thương nặng nề để đánh đổi, đỡ lấy dư âm xung kích.
Đủ mọi ánh sáng màu sắc, xen lẫn vào hư không cùng mảnh vỡ thiên thạch, che kín tất cả vết tích.
Phốc phốc!
Đột nhiên, một dây nhỏ màu đen trong nháy mắt đột phá, đi tới trước mặt độc mục long, vảy rồng phòng ngự mà Bá Đạt Khắc vẫn luôn lấy làm tự hào đối mặt vói sự công kích này lại không có chút hiệu quả nào, trực tiếp bị xuyên thủng, máu rồng phun ra!
Đặc biệt ở quanh vết thương, một tầng điểm đen lít nha lít nhít nổi lên, mang theo lực lượng tai họa cường đại, giống như ôn dịch lan tràn về bốn phía.
“Kẻ trộm thấp kém, ngày hôm nay ngươi sẽ phải vì tội lỗi của chính mình mà trả giá thật lớn!”
Bóng người Lộ Lưu Tư từ trong màn khói lao ra, trên khôi giáp óng ánh không có vết thương nào, hiển nhiên đã phân ra được thắng bại.
“Quả nhiên không hổ là thiên tai lĩnh chủ cấp tám!”
Vào lúc này Lôi Lâm cũng ra tay rồi.
Cũng ngưng tụ lực lượng mộng cảnh, hình thành một tầng màng mỏng màu đỏ, bao trùm trên vết thương của độc mục long, ức chế lực lượng tai hoạ lan tràn.
“Ngươi là. . .”
Lộ Lưu Tư dừng lại, nhìn phù thủy trên đỉnh đầu độc mục long, trong ánh mắt màu đỏ có nghiêm nghị.
Lúc này Lôi Lâm đứng ở đỉnh đầu độc mục long cấp bảy, áo bào nương theo kình phong do dư âm nổ tung nhấc lên mà bay phần phật. Trên người quanh quẩn từng tia từng tia lực lượng mộng cảnh.
Lúc trước, người khổng lồ cao trăm mét không chú ý tới người tí hon này. Nhưng sau khi Lôi Lâm đứng ra, hắn dường như đã trở thành trung tâm của tất cả!
Cho dù là Lộ Lưu Tư, tầm mắt cũng không tự chủ bị Lôi Lâm thu hút tới.
“Phù thủy. . . Không! Huyết mạch thuật sĩ! ! !”
Lộ Lưu Tư dừng bước lại, búa lớn màu đen trong tay bảo hộ ở trước người: ” Sức mạnh huyết mạch trên người ngươi, mang theo đặc thù của thế giới mộng cảnh. . .”
Trên người Lôi Lâm tràn ra mộng cảnh nguyên lực , khiến cho nó có cảm giác rất bất an. . . Giống như nhìn thấy thiên địch của chính mình!
Đó là ký ức từ thời đại thượng cổ đến nay, luôn luôn khắc vào huyết mạch cùng nơi sâu xa trong gien, khi sắp nổi lên rồi lại bị cái gì che đậy xuống.
Loại cảm giác khổ sở này nhất thời làm Lộ Lưu Tư muốn thổ huyết.
“Một vị thiên tai lĩnh chủ! Tồn tại cấp tám!” Lôi Lâm nhìn kỹ kẻ địch có khả năng là mạnh nhất từ trước tới nay của mình.
Khác với lần trước khi ở thế giới luyện ngục phải đối mặt với Vạn Xà Chi Mẫu, lúc này Lôi Lâm cũng không có ưu thế thiên thời địa lợi, cần dựa vào sức mạnh của chính mình!
“Đương nhiên. . . Sức mạnh huyết mạch của mộng yểm chi vương cũng là lá bài tẩy!”
Nếu như không có bảo hiểm này thì với tính cách cẩn thận của Lôi Lâm, hắn sẽ không động thủ, đồng thời, bắt đối phương, dùng một vị thiên tai lĩnh chủ đến thí nghiệm một số suy đoán trước đó cũng là chuyện mà Lôi Lâm bắt buộc phải làm.
Bằng không, Lôi Lâm cũng không chuyên môn dừng lại, chờ đợi Lộ Lưu Tư chạy tới.
“Cũng tốt. . . Để cho ta tới nhìn xem huyết mạch thuật sĩ sau khi tới cấp bảy có khác biệt gì đi!”
Xà ảnh trong con ngươi Lôi Lâm phản chiếu ra, sức mạnh huyết mạch màu đỏ tím tuôn ra. mang theo sức mạnh ngập trời, thậm chí mơ hồ mở ra mấy đại thế giới, đông đảo sức mạnh huyết duệ truyền tới.
Xét từ căn bản thì sau khi Lôi Lâm thoát khỏi Vạn Xà Chi Mẫu, lúc này đã trở thành huyết mạch bản nguyên mới!C thể điều động toàn bộ sức mạnh huyết mạch tương ứng của chính mình!
“Tê tê. . .”
Vô tận sức mạnh huyết mạch ở giữa không trung tạo thành một bóng mờ Tháp Cách An dực xà vắt ngang hư không, dực xà to lớn đột nhiên bay tới. Mang theo sự hoang dã cùng hùng bá khi bạo quân tiền sử săn bắn thức ăn, trực tiếp cắn trúng bán nhân mã, kéo nó vào tinh hà.
Hai tồn tại quy tắc ngưng tụ khí tức tạo thành sinh vật, trực tiếp triển khai đại chiến ở trong tinh không, dập dờn ra vô tận dư âm, mang theo sức mạnh có thể hủy diệt lượng lớn hành tinh.
“Lẽ nào là ta ngủ say quá lâu? Từ bao giờ mà hai kẻ chỉ là cấp bảy lại có thể khiêu khích oai nghiêm của chúng ta?”
Lộ Lưu Tư gầm lên, lưỡi búa màu đen trong tay trong nháy mắt phân thành một vệt sáng, quang nhận to lớn nhắm thẳng vào Lôi Lâm.
“Ta là tai hoạ chi chủ! ! !”
Quanh ánh sáng màu đen kia, rất nhiều oán linh từ giữa hư không bị lôi kéo ra, hình thành bóng mờ linh hồn vặn vẹo, trong mắt có huyết lệ, tiếng gào khóc gầm thét vang vọng.
Mà một mặt nạ màu đen gào khóc, vĩnh viễn bị cố hóa ở giữa không trung, hình thành một tiêu chí thiên tai quỷ dị.
” Sau khi đối phương không kiêng kị mà phóng thích ra sức mạnh như vậy, vùng đất này đã hoàn toàn bị phế bỏ. . .”
Lôi Lâm nhìn cử động của Lộ Lưu Tư, trong lòng có chút kỳ dị.
Dựa theo đạo lý, các tồn tại từ cấp bảy trở lên, mọi cử động có thể khiến hoàn cảnh bị phá hoại cùng xung kích rất lớn, cho dù là xảy ra chiến đấu cũng có thể tận lực tránh khỏi điểm ấy.
Nhưng vị thiên tai lĩnh chủ này hiển nhiên không làm như thế, trong khi xuất thủ cũng không kiêng kỵ hậu quả một chút nào.
“Ngươi làm như thế, lẽ nào không sợ thế giới ý chí quấy rầy sao?”
Lôi Lâm quát lớn, cùng lúc đó, mấy tấm khiên màu máu vắt ngang tinh không, mang theo cảm giác cứng rắn không thể phá vỡ.
“Huyết mạch chi thuẫn! ! !”
Trên tấm chắn màu đỏ tím, toả ra ánh kim loại kia, lúc này còn có rất nhiều vòng xoáy, giống như vô số miệng lớn đang đợi con mồi.
Dùng sức mạnh huyết mạch cấp bảy, lại dung hợp quy tắc thôn phệ, tạo thành phòng ngự chi thuẫn mạnh mẽ.
Tấm khiên có dung hợp thôn phệ quy tắc va chạm cùng quang nhận, lượng lớn vòng xoáy nhanh chóng lưu chuyển, thu lấy lực lượng tai hoạ từ lưỡi búa tản ra.
Cọt kẹt! Cọt kẹt!
Giữa hư không vang lên tiếng cắn nuốt làm người ghê răng, đông đảo huyết mạch chi thuẫn bao vây tai hoạ chi phủ ở chính giữa, giống như một cái miệng lớn đang há to cố hết sức tiêu hóa đối phương.
“Thế giới ý chí thì tính là cái gì?”
Lộ Lưu Tư cười như điên nói, triển lộ ra thế giới quan tuyệt nhiên không giống phù thủy, ánh sáng điểm đỏ dưới mũ giáp càng tăng lên: “Phá cho ta!”
Trong tiếng ầm ầm nổ vang, mấy tấm khiên màu máu trực tiếp vỡ vụn, quy tắc thôn phệ tuy rằng có năng lực ưu dị, nhưng đối phương dù sao cũng là tồn tại cấp tám, một khi vượt quá gánh nặng thì bị phá vỡ cũng là chuyện bình thường.
Sau khi loại bỏ huyết mạch chi thuẫn, tai hoạ chi phủ dường như cũng tiêu hao hết sức mạnh của bản thân, chậm rãi biến mất ở giữa hư không.
“Thuật sĩ! Ta thừa nhận thực lực của ngươi trong đám cấp bảy chính là rất tốt! Không. . . Ở các thế giới mà ta du lịch qua, năng lực của ngươi có thể tính là hàng đầu! Nhưng thế thì làm sao? Quy tắc thôn phệ của ngươi có thể chịu được sức mạnh của ta?”
Lộ Lưu Tư cười lớn, một thanh búa kỵ sĩ màu đen lại hiện lên trên tay, chuôi búa màu đen thiêu đốt hỏa diễm khủng bố, lưỡi bũa lạnh lẽo lập loè lưu quang, mũi mâu càng là mang theo âm hàn khiến hư không phá nát, sức mạnh quy tắc mạnh mẽ quanh quẩn bên trên.
“So tích lũy cùng tồn tại cấp tám quả nhiên phi thường miễn cưỡng. . . Đặc biệt, đối phương không chỉ nắm giữ một loại quy tắc là lực lượng tai hoạ. . .”
“Chỉ có điều. . . Thế giới ý chí lại tính toán cái gì? Câu nói này cũng có thể mở miệng, xem ra chúng nó đi con đường đối kháng với thế giới ý chí. . .”
Trong mắt Lôi Lâm loé ra ý hiểu.
Chuyện này kỳ thực rất dễ hiểu, chỉ nhìn các tồn tại quy tắc ở thế giới khác, lại có ai bị thế giới bức bách thành như vậy, thậm chí không thể không tự mình phong ấn để giảm thiểu tiêu hao, còn không thể trốn thoát?
Cũng chỉ có đối kháng cùng toàn bộ thế giới ý chí, mới có thể thu được loại đãi ngộ này.
“Nhưng điều này cũng có thể là bởi vì hoàn cảnh đặc biệt ở thế giới mộng cảnh quyết định, căn bản không thể nào lựa chọn!”
Lôi Lâm cảm giác mình hiểu về thế giới mộng cảnh lại càng sâu sắc thêm một tầng.
“Luật luật. . .”
Mà chính vào thời khắc này, khí tức trên thân hai người tản ra biến ảo thành cự xà cùng nhân mã cũng phân ra thắng bại.
Bán nhân mã cao to gầm lên, móng trước hung hang đạp xuống cổ của Tháp Cách An dực xà, mà dực xà cũng đột nhiên mở miệng lớn ra, lưu lại một vết thương sâu tới tận xương ở trước ngực nhân mã.
Sau một đòn cuối cùng, Tháp Cách An dực xà không cam lòng tiêu tan, lưu lai bán nhân mã mình đầy vết thương còn đang không ngừng rít gào: ” Ta là tai họa chi vương! ! ! ”
“Thấy chưa! Sức mạnh trên người ngươi khi so sánh cùng ta đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong!”
Lộ Lưu Tư kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên: “Hiện tại chịu thua, ta còn có thể cân nhắc buông tha cho ngươi!”
“Đáng tiếc! Chúng ta đều biết, đây là chuyện không thể!”
Trên tay Lôi Lâm lóe lên ánh sáng, một thanh thập tự kiếm bằng ngọn lửa màu đỏ như máu hiện ra, hắn xoa xoa thân kiếm, từ tốn nói.
Nếu như vừa bắt đầu đã chuẩn bị nói chuyện hòa bình, chí ít Lôi Lâm sẽ ép Bá Đạt Khắc giao ra Tác La bảo thạch trước, nhìn xem có thể dẹp được lửa giận của vị thiên tai lĩnh chủ này một chút hay không.
Mà ngay từ khi bắt đầu đã động thủ, thì hắn cũng không chuẩn bị dễ dàng chịu thua.
“Đừng quên ta! Đạo tặc độc mục long Bá Đạt Khắc, trộm đi trân bảo ở vô tận thế giới!”
Độc mục long dưới chân Lôi Lâm vỗ cánh, phun ra long tức khủng bố, đặt ở thế giới phổ thông, một lần nó hô hấp đều có thể khiến các vật chủng tuyệt diệt, nhưng nơi này thì không thể được.
Bởi vì ba vị quy tắc tồn tại không chút kiêng dè ra tay đánh nhau, cảnh vật chung quanh bị phá hoại mang tính chất hủy diệt!
Thậm chí, ngay cả không gian đều xuất hiện hỗn loạn, đại địa càng trực tiếp biến mất, đã biến thành một màn khói xám hỗn độn.
Lượng lớn sức mạnh quy tắc phân tán, còn có phóng xạ khủng bố, sau này ở nơi này sẽ tạo nên một hiểm địa mới ở thế giới mộng cảnh.
Sau khi phun ra long tức, Bá Đạt Khắc giống như bóng người cực kỳ linh hoạt nhào tới Lộ Lưu Tư, ở chân không hình thành đường sáng thẳng tắp.
“Hê hê. . . Quỷ nhát gan, ngươi cuối cùng đã có dũng khí đi tới trước mặt của ta?”
Lộ Lưu Tư cười lớn, bão tuyết trên thân thể trở nên càng dày đặc.
“Đáng tiếc! Những thứ này đều vô dụng!”
Nó hơi nằm sấp xuống, nhắm thẳng đến độc mục long đang va chạm đến. . . Ầm! !
Nói một cách không chút khách khí thì nếu như lấy tư thế này đánh tới thế giới phù thủy, thì vô cùng có khả năng tạo ra một đợt tai nạn như sao chổi va chạm địa cầu, toàn bộ tầng ngoài sẽ bị tiêu diệt, thậm chí lan đến gần dưới nền đất! ! !
Thế nhưng hiện tại Bá Đạt Khắc lại kinh ngạc phát hiện, hai tay Lộ Lưu Tư trước mặt mình lại cầm thật chặt cánh của chính mình, thân thể cao to giống như nham thạch cứng rắn bị thác nước đánh ra, không lùi lại lấy một bước!
Tình hình như thế giống như một người dùng tay ngăn cản một đầu xe lửa đang tiến về phía trước với tốc độ khủng bố!
“Hê hê. . . Không có bao nhiêu khí lực, chỉ hơi đau một chút!”
Lộ Lưu Tư truyền đến tiếng cười lạnh, mang theo điểm chẳng lành.
Ngay sau đó, Bá Đạt Khắc phát hiện thân thể mình bay lên, sau đó tiếng gân cốt gãy lìa, máu rồng giống như hải dương phun ra.
“Vậy sao? Vậy lần này thì sao?”
Nhưng dựa vào Bá Đạt Khắc xung phong, lúc này Lôi Lâm cũng tới trước mặt Lộ Lưu Tư, trong tay cầm trường kiếm màu đỏ trực tiếp cắm vào áo giáp đối phương.
Keng!
Với thể hình của Lôi Lâm, trường kiếm trong tay so với Lộ Lưu Tư thật sự là không bằng cả cây tăm, nhưng chính là thanh trường kiếm này lại lưu lại một điểm đỏ trên áo giáp của nó.
Răng rắc! Giống như là phản ứng dây chuyền nổi lên, vết nứt màu đen từ chấm tròn khuếch tán ra bốn phía, rất nhanh đã lan ra áo giáp toàn thân.
Rầm! Một chùm ngọn lửa màu đỏ như máu cháy hừng hực, thậm chí xua tan bão tuyết.
Trong vầng sáng màu đỏ sậm, áo giáp trên người Lộ Lưu Tư từng tấc từng tấc nổ tung, lộ ra thân thể nguyên bản.
“Ta. . . Áo giáp vốn dùng để phong ấn sức mạnh cường đại của ta! ! !”
Lộ Lưu Tư gầm lên. Sau đó, Lôi Lâm cảm giác được nguy hiểm rất lớn lập tức không chút do dự mà bay ngược.
Ầm ầm! ! !
Một luồng khí tức khủng bố, tà ác gấp mười lần so với trước kia bỗng nhiên bạo phát, khiến cả thế giới đều dường như đình chỉ trong nháy mắt, băng tuyết hủy diệt ong ong. Nhưng cũng không làm gì được bóng người to lớn lúc này.
Vòng xoáy to lớn trong nháy mắt tản ra, tiêu diệt huyết mạch hỏa diễm, lộ ra bóng người Lộ Lưu Tư ở giữa.
Tứ chi khô héo, da dẻ đen gầy, khí tức tràn ngập lỏng lẻo cùng mục nát, giống như một kẻ chết đói, không có một chút mỡ nào, chỉ có một lớp da thịt dán vào xương còn hiện ra tác dụng kết nối.
Nhưng chính là trên thân thể khô héo hơn cả xác ướp này, lúc này lại lan truyền ra khí tức khủng bố đến cực điểm!
“Tai hoạ! Còn có mục nát! Đây chính là sức mạnh quy tắc chủ yếu mà đối phương quản lý! ! !”
Trên mặt Lôi Lâm đang lui lại cũng có vẻ nghiêm nghị.
Thiên tai lĩnh chủ ở trạng thái này mới chính thức thể hiện được sự khủng bố của tồn tại cấp tám!
“Ta đang thắc mắc sao biểu hiện của đối phương lại có chút kỳ quái, thiên hướng suy nhược, hóa ra là còn có một tầng phong ấn?”
Lôi Lâm nhìn bàn tay mình một chút, vừa rồi chỉ là gián tiếp tiếp xúc thông qua huyết mạch trường kiếm, mặt ngoài da dẻ của mình đã hiện ra một tầng da chết, mất đi tất cả ánh sáng lộng lẫy cùng sức sống.
Sức mạnh mục nát giống như nguyền rủa thâm độc đứng đầu, xen lẫn vào lực lượng tai hoạ không ngừng lan tràn.
” Tồn tại cấp bảy giống nhau, chỉ phải đối phó loại cảm hoá này đã phi thường phiền phức. . .” Lôi Lâm đột nhiên nắm chặt bàn tay. Một tầng ngọn lửa màu đỏ tím nổi lên, da chết bị đốt cháy hầu như không còn, từ trong hỏa diễm sinh ra da thịt mới trơn bóng mà tràn ngập sức sống.
. . .
“Ô ô . . . Lần này Lộ Lưu Tư thật sự tức giận rồi! Cũng được, hãy để ta nhìn xem lá bài tẩy của ngươi một chút đi! Phù thủy. . .”
Ở cách đó không xa, một con bướm trên người có lân phấn màu sắc rực rỡ nổi lên, mang theo ý chí mộng yêu.
” Lửa giận của một vị thiên tai lĩnh chủ cấp tám, không phải dễ dàng có thể dập tắt như thế. . .”
Vô tận lân phấn quấn quanh ở chung quanh, mang theo sức mạnh quy tắc đặc thù, khiến cho con bướm kia tránh được đại chiến phía trước lan đến.
“Cút cho ta! ! !”
Nhưng cùng lúc đó, độc nhãn khô héo màu đỏ của Lộ Lưu Tư thoáng nhìn về bên này, mang theo sự thù hận kịch liệt.
“Lộ Lưu Tư. . . Sự tiến bộ của ông vượt quá tưởng tượng của ta. . .”
Bướm trắng phát ra một luồng sóng ý niệm nhàn nhạt, sau đó bị một tia lực lượng mục nát quấn quanh, hóa thành từng mảnh tro tàn.
Uy lực cấp tám chân chính! ! !
Trong mộng yêu lãnh địa, hoặc mị mộng yêu hóa thân thiếu nữ nhíu nhíu mày, nhưng cũng không tiếp tục phái ra thám báo.
Dù sao, một vị tồn tại cùng cấp đang tức giận, cho dù là cô ta cũng khó có thể chịu đựng, đặc biệt loại thiên tai lĩnh chủ đã rơi vào trạng thái điên cuồng này, chỉ cần đối phương đến lãnh địa của cô ta dạo một vòng, là có thể khiến nơi này tử thương tàn tạ.
Mộng yêu còn như vậy, Lôi Lâm trực diện đối mặt với uy thế từ cấp tám phải chịu đựng áp lực càng lớn hơn.
“Đã sớm nghe nói tà thần ở thế giới mộng cảnh đều là một nhóm tồn tại có sức chiến đấu cực cường đại, bởi vậy mới có thể quét ngang rất nhiều thế giới, lưu lại uy danh hiển hách. . .”
Cảm thụ không gian xung quanh dường như ngưng trệ, tràn ngập hắc ám, sức mạnh tai hoạ mà mục nát tụ tập ở trên hư không, thậm chí mơ hồ muốn tạo thành “con đường”, trên mặt Lôi Lâm cũng không khỏi hiện ra một nụ cười khổ.
” Mộng cảnh tà thần hoàn toàn giải phong, thiên tai lĩnh chủ, thực lực tuyệt đối vượt quá những chí tôn kia ở thế giới luyện ngục.
Đây là tính toán mới nhất của Lôi Lâm, đặc biệt tồn tại quy tắc cấp bảy khi đối mặt với thiên tai lĩnh chủ cũng nhiều nhất chỉ chống đỡ một quãng thời gian mà thôi, cuối cùng thậm chí có khả năng ngã xuống! Ngay cả chân linh đều bị ăn mòn!
“Ta là tai họa chi vương! Nắm giữ lực lượng mục nát! Vạn vật đi tới cuối cùng, cuối cùng rồi sẽ héo tàn trước sông dài thời không. . .”
Lộ Lưu Tư dùng cổ họng khô héo ngâm xướng, bàn tay chỉ có da bọc xương khủng bố nhắm ngay vào Lôi Lâm rồi đánh ra một trảo.
“Mục nát! Tai hoạ! Sợ hãi!”
Mấy đạo sức mạnh quy tắc bỗng dưng hiện lên, ở bên người Lôi Lâm hình thành móng vuốt to lớn dữ tợn, lúc ẩn lúc hiện còn có tiếng Lộ Lưu Tư ca tụng cùng ngâm xướng.
Đây là sức mạnh tín ngưỡng do sợ hãi tản ra thu hoạch được, Lôi Lâm không nghi ngờ rằng nếu như là ở thế giới các thần, đối phương dựa vào chính mình tích lũy có thể trong nháy mắt phong thần, trực tiếp trở thành thần linh có thần lực cấp trung! ! !
“Hống hống. . .”
Đối mặt với tiến công của tồn tại cấp tám, tiếng gầm rú của Bá Đạt Khắc có vẻ cực kỳ yếu ớt, thậm chí lực chú ý của đối phương hoàn toàn không đặt ở trên người nó, chỉ đơn giản là dư âm quét ngang đã làm Bá Đạt Khắc lần thứ hai trọng thương, thân rồng to lớn tràn ngập vết tích mục nát, không biết bị đánh bay đi nơi nào.
“Tai hoạ! Mục nát!”
Trong cự trảo, hai đạo sức mạnh quy tắc cường đại nhất của Lộ Lưu Tư hình thành động đá hỗn độn, không ngừng hao mòn sức mạnh quy tắc thôn phệ bên ngoài thân thể Lôi Lâm.
Sau khi tầng phòng hộ cuối cùng này biến mất, không chỉ bản thân hắn sẽ trực tiếp chết, ngay cả chân linh đều không nhất định có thể chạy đi!
Có thể thấy, sự thù hận của Lộ Lưu Tư đối với với Lôi Lâm trong nháy mắt đã vượt qua Bá Đạt Khắc.
“Quả nhiên, hiện tại ta muốn một mình đối mặt với tồn tại phù thủy cấp tám, nếu như không có trợ lực khác thì cũng thực sự quá miễn cưỡng. . .”
Lôi Lâm thở dài, thông qua lần thăm dò thử này, hắn cũng biết rõ thực lực của bản thân mình vẫn hạn chế ở cấp bảy, đối đầu với tồn tại cấp tám chính là lực bất tòng tâm.
“Nếu như không phải có lưu lại hậu thủ thì hôm nay sợ rằng ta cần trả giá là sẽ trọng thương đến mức khó có thể chữa trị thì mới có thể miễn cưỡng chạy trốn đi ra ngoài, may là. . .”
Lôi Lâm sờ sờ trán mình, lúc này một đạo hồng tuyến kia đã chậm rãi nứt ra, lộ ra một con mắt dọc màu đỏ sậm! ! !
. . .
“Đáng chết! Lại là cái cảm giác này! Tràn ngập nguy hiểm trí mạng! Cảm giác thiên địch! ! ! Rốt cuộc là ai? Có thể khiến thiên tai lĩnh chủ ta có linh cảm tử vong! ! !”
Nhìn Lôi Lâm bị ma trảo to lớn bao vây, trên mặt Lộ Lưu Tư lại không có một chút vui mừng nào, ngược lại, trên mặt gầy gò mà dữ tợn của nó tràn ngập điên cuồng.
Vào hôm nay, chính là loại cảm giác thiên địch kia vây quanh khiến cho nó không tiếc tất cả tiến vào trạng thái mạnh nhất, nhưng sự thực chứng minh, dù là độc mục long đáng ghét kia, hay là thuật sĩ cấp bảy này, ở trước mặt nó đều giống như giun dế, khác biệt chỉ là mấy con giun hơi lớn mà thôi!
Nhưng hiện tại, quy tắc chân linh nhạy cảm run rẩy, linh cảm nguy hiểm tăng lên gấp mười lần! ! ! Tỏ rõ nguy cơ khủng bố đột kích.
“Rốt cuộc là ai?” Tiếng rít gào sắc bén, trong nháy mắt đâm thủng tầng tầng hư không.
Ầm ầm ầm! Oành! ! ! Dường như là vì đáp lại tiếng rít gào của nó, ma trảo là hóa thân quy tắc đột nhiên nổ tung lên, lộ ra bóng người Lôi Lâm ở giữa.
Qng ong. . . Hoàn cảnh trước đó bị đại chiến đánh thành hỗn độn lần thứ hai biến hóa, trên bầu trời không biết từ lúc nào đã che kín mây đen dày đặc, thậm chí che lại tinh giới cùng với ánh sáng thế giới, băng tuyết hủy diệt trong nháy mắt tăng vọt gấp mười lần!
Toàn bộ thế giới mộng cảnh dường như cũng trong nháy mắt này đã “thức tỉnh”, mạnh mẽ chú ý đến nơi này.
“Là thế giới ý chí! Ngươi cho rằng ta sẽ sợ?”
Lượng lớn khói đen dày đặc từ trong thân thể Lộ Lưu Tư thẩm thấu ra, hình thành một mảnh màn trời quỷ dị, vững vàng che băng tuyết hủy diệt ở bên ngoài.
Ý chí của thế giới mộng cảnh cũng không có bất kỳ đáp lại nào, giống như vô thượng chúa tể tuyên cổ vĩnh tồn, yên lặng nhìn kỹ tất cả những thứ này.
Mộng cảnh nguyên lực vốn đã rơi vào suy kiệt lại dâng trào gào thét, nhưng không đáp lại Lộ Lưu Tư, mà là hướng về người đối diện nó.
“Là thuật sĩ kia! ! Là ngươi! ! !”
Trong con mắt khô héo của Lộ Lưu Tư đột nhiên trợn to, nhìn thân ảnh lộ ra trong biển nguyên lực.
Nó không tưởng tượng nổi, thế giới nguyên lực lại ưu ái thuật sĩ này như vậy, thậm chí vượt quá thiên tai lĩnh chủ!
Ầm! Ầm! Ầm!
Nương theo tiếng bước chân to lớn, một người khổng lồ chậm rãi đi ra, so với Lộ Lưu Tư cao hơn một trăm mét cũng chỉ là thấp hơn nửa cái đầu mà thôi.
Đối phương có vóc người hoàn mỹ, mỗi một khối bắp thịt đều vô cùng hoàn mỹ, phóng ra ánh sáng lộng lẫy ngọc chất, hoa văn tinh mỹ màu đỏ sậm trải rộng toàn thân, giống như một bộ áo giáp tinh mỹ.
Ở giữa mi tâm thuật sĩ đẹp trai kia, đột nhiên mở ra một mắt dọc đỏ như màu máu, mang theo ý chí vô tình cùng lạnh lẽo!
Càng quan trọng hơn là, nguyên lực mộng cảnh như núi như biển đều quay chung quanh ở Lôi Lâm, chạy chồm gào thét, lại bị hắn tùy ý điều khiển, dịu ngoan cực kỳ.
Mà lúc này Lộ Lưu Tư đối địch với Lôi Lâm lại giống như đã biến thành con rơi của thế giới mộng cảnh, bị toàn bộ thế giới căm thù cùng áp chế.
“Đây là ”
Ánh mắt Lộ Lưu Tư dại ra, sau đó, ký ức thượng cổ lưu lại trong gien cùng với sự sợ hãi của bản thân đối với thế giới mộng cảnh trong nháy mắt tỉnh lại.
Tầng khăn che mặt kia nhanh chóng bị kéo ra, khiến Lộ Lưu Tư không khỏi cả kinh kêu ra khỏi miệng: “Đây là sức mạnh chỉ thuộc về Mộng Yểm Chi Vương! Ngươi kế thừa huyết mạch của hắn! ! ! Thể chất hấp năng mộng yểm bị tất cả thiên tai lĩnh chủ nguyền rủa! ! !”
“Bị tất cả thiên tai lĩnh chủ nguyền rủa ”
Cảm thụ ý chí của thế giới mộng cảnh hưng phấn, còn có lượng lớn nguyên lực bất kể tiêu hao cung cấp, Lôi Lâm đã mơ hồ hiểu rõ tất cả.
“Không sai! Chính là sức mạnh huyết mạch bị tất cả thiên tai lĩnh chủ phong sát! Ngươi chết chắc rồi! ! !”
Khói đen không ngừng từ lỗ chân lông cùng thất khiếu của Lộ Lưu Tư tiêu tán đi ra, tạo thành lượng lớn khuôn mặt gào khóc, vặn vẹo, rít gào.
” Mộng Yểm Chi Vương là phù thủy thượng cổ, đại diện cho ác mộng khủng bố của tất cả thiên tai lĩnh chủ, ai cũng sẽ không đồng ý để nó trở lại, ngươi chết chắc rồi! ! !”
Lộ Lưu Tư lặp lại giống như mê sảng: “Chỉ cần ta truyền tin tức này đi, ngươi sẽ bị tất cả tà thần mộng cảnh vây công. ”
“Không có tác dụng, thế giới ý chí đã sớm phong tỏa nơi này, ngươi không truyền được tin tức đi ra ngoài đâu.”
Lôi Lâm thở dài: “Đồng thời hiện tại ta không kém ngươi chút nào. ”
Sau khi được thế giới mộng cảnh tăng cường, lúc này Lôi Lâm không khác nào ở thế giới luyện ngục, không! So với vào lúc ấy còn kinh khủng hơn!
Bởi vì hiện tại hắn đã lên cấp thuật sĩ cấp bảy!Thể chất hấp năng mộng yểm tà dị cũng không gì sánh kịp, sau khi được mộng cảnh nguyên lực chống đỡ, vể mặt năng lượng hắn đã tiến vào cấp tám, thậm chí càng vượt qua thiên tai lĩnh chủ trước mặt!
Trong tiếng thở dài, Lôi Lâm đột nhiên ra tay!
Băng tuyết hủy diệt cuồng bạo lúc này giống như trường kiếm trên tay kiếm sĩ cao minh, như cánh tay hội tụ đến trên tay Lôi Lâm, nhấn chìm Lộ Lưu Tư.
Băng tuyết hủy diệt vốn là vũ khí thế giới mộng cảnh dùng để suy yếu cùng trừng phạt thiên tai lĩnh chủ. Ở trên tay Lôi Lâm đang thế thiên hành phạt càng dung hợp đến mức hòa hợp.
“Đám mộng cảnh tà thần các ngươi tùy ý cướp đoạt thế giới nguyên lực, ta là đại thiên hành phạt! Tuyệt diệt các ngươi! ! !”
Đông đảo băng tuyết hủy diệt ngưng tụ thành trường kiếm khủng bố, ý chí hủy diệt ngưng tụ ở phía trên. Hai tay Lôi Lâm cầm kiếm, đột nhiên chém xuống!
Trong lúc động thủ, một câu tế giống như theo bản năng quen thuộc đồng thời thốt lên.
Hủy diệt chi kiếm mạnh mẽ phá tan khói đen, khiến Lôi Lâm nhìn thấy gương mặt Lộ Lưu Tư vặn vẹo cùng sợ hãi.
Trong nháy mắt này, tất cả sương mù đều bị chém đi, để Lôi Lâm nhìn thấy chân thực trong lịch sử ở trong.
“Thể chất hấp năng mộng yểm là con cưng của toàn bộ thế giới mộng cảnh, nhưng trên thế giới không có vô duyên vô cớ yêu, tại sao thế giới ý chí muốn chế tạo ra nó đây?”
Đây là vấn đề luôn luôn hiện ra trong đầu Lôi Lâm, hiện tại cuối cùng đã có đáp án!
Tồn tại quy tắc tùy ý cướp đoạt thế giới nguyên lực sẽ ra sao? Thiên tai lĩnh chủ chính là ví dụ tốt nhất! Bị thế giới ý chí kiêng kỵ chèn ép, thậm chí còn có thế giới nguyên lực rơi vào kỳ suy kiệt cùng băng tuyết hủy diệt giáng lâm, chứng tỏ thế giới ý chí làm tất cả để nỗ lực hủy diệt đối phương!
Đối mặt với con chuột tham lam, cho dù là vĩ đại như toàn bộ thế giới ý chí cũng sẽ phẫn nộ!
Nhưng đám tồn tại đám quy tắc thực sự mạnh mẽ quá đáng, cho dù mộng cảnh ý chí đoạn đi nguồn cung cấp nguyên lực, tự động rơi vào suy kiệt. Hơn nữa có băng tuyết hủy diệt suy yếu, cũng có thể dựa vào phong ấn mạnh mẽ chống đỡ đi qua.
Ngược lại là mộng cảnh ý chí, sau khi phong tỏa nguyên lực một quãng thời gian chính mình lại không chống đỡ nổi, không thể không chủ động mở ra, lần nữa khôi phục thế giới nguyên lực, rút lấy chất dinh dưỡng ở tinh giới cùng với thế giới khác để lớn mạnh.
Đối với với mộng cảnh ý chí, đông đảo thiên tai lĩnh chủ cùng mộng cảnh tà thần giống như quỷ hút máu sống nhờ ở trên người!
Khi tất cả đều không thể nhịn được nữa, thể chất hấp năng mộng yểm được sinh ra rồi!
Nó chính là phép thử được ăn cả ngã về không của thế giới mộng cảnh, không tiếc phân chia sức mạnh cùng quyền hạn của chính mình, cũng phải bồi dưỡng được một chấp hành giả đủ mạnh, để giết những độc trùng kia!
Bởi vậy, mỗi một đời Mộng Yểm Chi Vương đều gánh vác trọng trách càn quét thế giới mộng cảnh,giết chết tất cả thiên tai lĩnh chủ, giữ gìn toàn bộ thế giới mộng cảnh cân bằng!
“Tham lam mà không biết tiết chế đòi lấy, tất nhiên sẽ mang đến điên cuồng cùng hủy diệt!”
Sau khi Lôi Lâm rõ ràng điểm ấy, sát ý trong lòng trong nháy mắt tuôn ra, lập trường từ huyết mạch bản thân đã đại biểu hắn cùng đối phương tuyệt đối đứng ở hai phía đối lập. Có thể nói ngươi không chết thì ta phải lìa đời, không tồn tại bất kỳ khả năng thỏa hiệp nào.
Đối với Lôi Lâm vốn còn muốn lợi dụng lực lượng mộng cảnh nung nấu quy tắc, làm con đường cơ sở thì việc giết chết một vị thiên tai lĩnh chủ tất nhiên sẽ nhận được lợi ích càng lớn hơn, thậm chí là quyền hạn thế giới càng cao hơn!
“Ngày hôm nay ngươi tất nhiên phải chết ở đây!”
Hiểu rõ sát ý trong lòng, còn đưa ra con đường bản thân lựa chọn sau này, lực lượng thế giới quanh quẩn bên người Lôi Lâm lập tức đạt đến một độ cao mới.
Ào ào ào! ! !
Rất nhiều sấm sét màu đen lướt xuống, xé rách không gian, ngăn cách tất cả, giống như lao tù nhất phải giết chết con mồi là nhân vật cấp tám mạnh mẽ- Một vị thiên tai lĩnh chủ ở đây.
“Không! Ta là tai hoạ chi chủ, chưởng khống lực lượng mục nát, là tồn tại tiếp cận cực hạn, sao có thể ngã xuống ở đây?”
Lộ Lưu Tư gầm lên, giơ lên cánh tay khô héo, cố gắng đón đỡ tia sét hủy diệt màu đen.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Thế giới nguyên lực gào thét, lại hóa thành một đợt sấm sét tràn ngập sức mạnh hủy diệt, bị Lôi Lâm thao túng không ngừng đánh xuống.
Một tia sét hủy diệt đã có thể khiến tồn tại quy tắc trọng thương, nhưng phải đánh xuống năm, sáu lần mới khiến Lộ Lưu Tư giơ lên cánh tay trái gẫy nát.
Ở miệng vết thương của đối phương, một vòng khí lưu màu đen quỷ dị ngưng tụ không đi, tràn ngập quỷ dị cùng tà ác.
Từng dòng mủ máu màu vàng nhỏ xuống chung quanh, lượng lớn khói đen bốc lên, lại hình thành từng đồ vật hình thù kỳ quái, giống như quái vật bùn nhão, giãy giụa rít gào chạy tán loạn về xa xa.
“Hả?” Lôi Lâm hơi nhướng mày, một vòng sấm sét màu đen đảo qua, trong nháy mắt đã tiêu diệt hết những dư nghiệt này.
Cho dù là huyết dịch của phù thủy cấp sáu cũng có thể kế thừa một phần tư duy cùng linh tính, càng không cần phải nói tới tồn tại quy tắc trở lên.
Nơi cánh tay gãy vụn, sau khi bị trọng thương, một tầng lại một tầng băng tuyết hủy diệt lập tức leo lên, mang theo sức mạnh tan rã mạnh mẽ, đang không ngừng tiêu diệt sức mạnh cùng bản nguyên của Lộ Lưu Tư.
“Đáng chết! Đáng chết! Đi ra! Đi ra cho ta! ! !”
Lộ Lưu Tư vung vẩy cánh tay còn sót lại trong sấm sét cuồng ngục và bạo tuyết: “Hãy đường đường chính chính quyết đấu với ta một trận! Lộ Lưu Tư sao có thể có thể chết trong âm mưu quỷ kế này?”
“Đừng đùa giỡn nữa!”
Âm thanh của Lôi Lâm từ bốn phương tám hướng truyền đến: “Người thắng chính là thắng lợi! Ta thích nhất chính là âm mưu quỷ kế và thắng mà không vẻ vang gì, dùng chút thủ đoạn để thu được nhất thu hoạch lớn nhất, so sánh với những điều này thì ngươi được tính là cái gì?”
” Được tính là cái gì? Được tính là cái gì sao?”
Âm thanh to lớn không ngừng vang vọng trong sấm sét hủy diệt màu đen, khiến đôi mắt của Lộ Lưu Tư khô héo càng điên cuồng.
“Ha ha, không được tính là cái gì?”
Lộ Lưu Tư dần bình tĩnh lại, dập dờn ra gợn sóng không rõ: “Nếu là như vậy, ta sẽ để ngươi thấy được năng lực cuối cùng của một vị thiên tai lĩnh chủ. ”
Ùng ục! Ùng ục! Từng bướu thịt nổi lên trên người Lộ Lưu Tư, khiến cho thân thể vốn gầy gò của nó lập tức trở nên đẫy đà, cuối cùng thậm chí phù lên thành viên cầu, da dẻ căng đến cực hạn, thậm chí có xu thế rạn nứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận