Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2144: Tập kích (2)

Đa Luân chẳng có mục đích gì đi sau Cát Mễ, trường kiếm tinh cương tùy ý treo ở trên lưng, phía dưới mí mắt có quầng thâm, hiển nhiên là tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, hiện tại còn có chút không yên lòng.
Đội ngũ dài dằng dặc kéo thành trường long, cả đám võ trang đầy đủ khiến các loài săn mồi phải tránh đi thật xa, bởi vậy trên đường đi coi như an toàn.
“Đa Luân, tỉnh lại, chẳng lẽ ngươi muốn biến Lâm Na biến thành quả phụ sao?”
Cát Mễ vỗ vỗ bả vai Đa Luân, khóe mắt đột nhiên động một cái.
“Có biến!” Gần như là đồng thời, Đa Luân cũng phát hiện trong bụi cỏ ven đường có một bóng đen với tốc độ cực nhanh.
“Hưu!”
Nhanh hơn hắn chính là một đạo ngân quang, dường như trong nháy mắt đã từ trên tay Cát Mễ bắn ra, chuẩn xác bắn trúng bóng đen, khiến đối phương phát ra tiếng chi chi kêu thảm.
“Làm rất tốt! Ha ha, không hổ là người đứng đầu! Có thu hoạch!”
Đám mạo hiểm giả chung quanh nhao nhao tụ lại, hâm mộ nhìn Đa Luân kéo ra một con chuột to lớn từ trong bụi cỏ, ở đầu đối phương còn có một thanh chủy thủ bằng bạc cắm vào.
“Chà chà! Được một khối thịt thơm, Cát Mễ, hôm nay ngươi nhất định phải mời khách!”
Đám mạo hiểm giả nhìn con mồi trên tay Đa Luân, trong mắt dường như đều có hào quang màu xanh lục.
Ở niên đại đen tối, nơi cung cấp thức ăn cực kỳ thiếu thốn, thịt thà càng là thứ để nhân vật thượng tầng hưởng thụ, người bình thường khó gặp.
“Không thành vấn đề!” Cát Mễ nhìn chung quanh một vòng, hào sảng đáp ứng: “Buổi tối hôm nay đều đến doanh địa của chúng ta đi!”
Tính tình hào phóng này trong nháy mắt làm các mạo hiểm giả khác reo hò một tiếng, giống như lâm vào biển sung sướng.
Đa Luân hâm mộ nhìn một màn này: “Không sai, ta cũng nên hăng hái hơn một chút, chí ít kiếm chút gì đó trở về! Chuyện với thú nhân cứ ném cho những nhân vật đầu lĩnh kia thì hơn. . .”
Nhưng loại quyết đoán này sau một khắc lập tức bị phá nát.
Oanh!
Một hỏa cầu thật lớn, mang theo nhiệt độ cực nóng, ầm ầm tập kích tới vị trí của Cát Mễ.
Lực bạo tạc cường đại trong nháy mắt chia năm xẻ bảy thân thể Cát Mễ thành, mà sóng lửa cực nóng lại đốt thi thể đối phương thành tro bụi.
Đa Luân bởi vì chạy tới nhặt con mồi, khoảng cách cách có chút xa, ngược lại là tránh thoát một kiếp, chỉ là tóc cũng bị cháy rụi không ít.
Nhìn đội xe kêu than dậy khắp trời đất, còn có hỏa diễm tứ tán cùng đám người hốt hoảng, trong ánh mắt Đa Luân lóe lên một vòng hàn quang.
“Đây là. . . Hỏa cầu thuật! Là pháp sư tập kích! ! !”
Đối với thực lực của vị Hoắc Phu Mạn pháp sư trên trấn trước kia, hắn lại phi thường rõ ràng, bởi vậy, khi nhìn đến địch nhân trong nháy mắt là có thể thi pháp pháp sư, Đa Luân không lỗ mãng mà tiến lên báo thù cho Cát Mễ, mà là lập tức thuận thế lăn vào trong bụi cỏ.
quyết định của hắn là chính xác vì sau đó một khắc, một vòng pháp thuật đả kích kinh khủng ầm ầm tiến đến!
【 Tử vân thuật! 】, 【 Thuật triệu hoán quái vật! 】, 【 H băng trùy! 】, 【 Nữ yêu chi hào! 】
Các loại pháp thuật siêu việt cấp 4, thậm chí cao cấp hơn, mang theo ánh sáng chói lọi, tập thể đánh vào trên đầu quân đội.
Sóng pháp thuật cường hoành lan ra bốn phía, cướp đi vô số sinh mệnh.
“Là công kích đến từ bầu trời!” Đa Luân mở to hai mắt, cố gắng nghểnh đầu, rốt cục thấy được bóng người phía sau mọc ra cánh, sử dụng 【 long tường thuật 】 lơ lửng ở giữa không trung.
Đối phương mặc pháp sư bào chính thống, chỉ là tiêu ký trên người khác hoàn toàn bất kỳ một thế lực pháp sư nào trước kia, phía trên có một đôi mắt màu tím lấp lóe, mà trước ngực của bọn hắn lại đeo một viên thánh huy có màu tím bên ngoài là vòng đen.
“Là hội pháp sư bóng ma!”
Bởi vì số lượng kẻ tập kích đông đảo, khiến Ngải Lạp Tư Trác cùng Y Nhĩ Minh Tư Đặc rất khó lập tức làm ra phản ứng.
Dù sao số lượng pháp sư cấp cao bọn hắn có thể phái ra quá ít, cường giả truyền kỳ chỉ có chút mấy cái, đối phương lại có số lượng pháp sư cấp cao chiếm cứ thế thượng phong, đối với liên minh Ngân Nguyệt luôn luôn nổi danh về lực lượng pháp thuật thì đây quả thực là một loại châm chọc!
“Đây chỉ là bắt đầu! ! !”
Rốt cục, sau khi Ngải Lạp Tư Trác mang theo Y Nhĩ Minh Tư Đặc tổ chức một đợt lực lượng, chuẩn bị phản công, các pháp sư đến tập kích kia lại có thứ tự từ truyền tống môn rút lui.
Trước khi một vị pháp sư áo bào đen cầm đầu bước vào cửa truyền tống còn dùng tiếng thông dụng tiêu chuẩn ở đại lục cảnh cáo.
Cửa truyền tống trong nháy mắt biến mất, chỉ để lại pháp thuật thứ nguyên khoan thai tới chậm, khiến sắc mặt Ngải Lạp Tư Trác cùng Y Nhĩ Minh Tư Đặc tái xanh.
“Pháp sư nhân loại, tại sao muốn tập kích quân đội của mình?”
Đa Luân cảm giác trong ánh mắt của mình mặt đều như muốn phun ra lửa.
Đối với loại hành vi này, hắn hoàn toàn không có thể hiểu được.
“Còn có. . . Hội pháp sư bóng ma rốt cuộc là cái thứ gì?”
Đa Luân nghĩ tới trước đó chính mình nghe được từ mới: “Dù như thế nào! Cát Mễ, ta sẽ báo thù cho ngươi!”
Nhìn đội xe một mảnh hỗn độn, còn có hỏa diễm thiêu đốt lưu lại trên mặt đất cùng từng thi thể màu đen, Đa Luân âm thầm nắm chặt nắm đấm, trong lòng phát hạ lời thề báo thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận