Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2029: Thần vẫn (1)

Ánh sáng trắng!
Ánh sáng chói mắt cực kỳ nóng bỏng, giống như đến từ đa nguyên vũ trụ sơ khai, mang theo gợn sóng nguyên lực khủng bố từ chủ pháo dữ tợn gào thét bắn ra!
Đại ảo thuật sư kết hợp cùng phù không thành có uy lực đủ để giết thần! Lần thứ hai bày ra ở vũ trụ này, khiến cho đông đảo tồn tại nhìn thấy phải kêu lên thất thanh.
Ầm ầm ầm!
Không gian thần quốc trực tiếp vỡ nát, ngay cả hóa thân của Tái Khấu Lạp đều trực tiếp tan rã dưới ánh sáng trắng này.
Ánh sáng trắng khủng bố tạo ra một con đường hủy diệt trong thần quốc, trên con đường này dù là thần điện, thánh linh, hay vật gì khác đều bị ánh sáng dập tắt thành hạt căn bản nhỏ bé rồi lại hòa tan thành hư vô.
Oành!
Rốt cục, ánh sáng trắng trực tiếp đột phá thần quốc, đột phá ràng buộc của tầng địa ngục thứ 2- A Phất Lạp Tư rồi biến mất trong hư không vô tận.
“A. . .”
Lúc này thần quốc của Tái Khấu Lạp đã đụng phải đả kích rất lớn, rất nhiều kỳ tịnh giả bị hủy diệt trong nháy mắt, càng nhiều anh linh cùng thánh linh lại thống khổ gào thét.
Thành âm hồn khủng bố trong nháy mắt đụng tới rất nhiều thần điện, ma võng bóng ma mạnh mẽ như xúc tu mở ra, ép chân thân Tái Khấu Lạp lộ ra.
Đối phương còn to lớn hơn cả hóa thân, cả người giống như dùng hoàng kim rèn đúc, chỉ là lúc này đã mất đi một cánh tay, chung quanh hiện ra hư vô khủng bố, rõ ràng là kiệt tác của chủ pháo vừa nãy.
“Chờ đã. . . Ta đồng ý nhận thua, rời đi địa ngục!”
Tái Khấu Lạp cao giọng nói.
“Chậm rồi. . . Ta cần có chân thần ngã xuống, đến đặt nền móng cho thắng lợi của ta, cũng là để các thần linh khác kinh sợ. . .”
Vẻ mặt Lôi Lâm không chút cảm xúc, truyền đạt chỉ lệnh.
Ầm!
Chủ pháo khủng bố lần thứ hai nổ vang. . .
Ở chủ vật chất vị diện, bên trong thần điện nào đó giấu ở hải dương. •
“Tái Khấu Lạp, chân thần của chúng ta, xin ngài che chở chúng ta, thu được thắng lợi chiến tranh. . .”
Một đám sa ngư nhân dưới sự hướng dẫn của mục sư đang thành kính quỳ xuống lạy tượng thần Tái Khấu Lạp trên tế đàn.
Làm thần của một chủng tộc, Tái Khấu Lạp chính là người bảo vệ cho tất cả sa ngư nhân. Nếu không có nó tồn tại, e là lãnh địa của sa ngư nhân ở trong toàn bộ hải dương đều phải co lại chín phần!
“Thần chủ Tái Khấu Lạp. . . Ngài là hải dương chi nữ, người bảo vệ sa ngư nhân. . .”
Lực lượng tín ngưỡng thành kính hội tụ đến tượng thần, dập dờn ra từng tia hào quang màu vàng.
Răng rắc!
Nhưng vào thời khắc này, một tiếng vỡ nhỏ bé từ trên tượng thần truyền ra.
Đám sa ngư nhân phía dưới hai mặt nhìn nhau, rốt cục có người cố lấy dung khí, liều lĩnh nguy hiểm khinh nhờn thần linh để ngẩng đầu. Sau đó, sa ngư nhân đáng thương kia lập tức há to miệng, đại não rơi vào trống rỗng.
“Thần. . . Tượng thần. . .”
Đám người cá ngẩng đầu lên, nhưng hoảng sợ phát hiện ánh sáng trên tượng thần đang không ngừng ảm đạm đi.
Rốt cục, sau một tiếng nô vang giòn, thánh quang bao phủ trên tượng thần ầm ầm vỡ vụn, toàn bộ tượng thần bắt đầu vỡ nát, hóa thành từng mảnh bụi trần.
“Mục sư đại nhân. . .”
Đám sa ngư nhân hoảng sợ tìm kiếm bóng người mục sư, nhưng lúc này đối phương đã ngã trên mặt đất, ánh sáng thần thánh không ngừng từ trong cơ thể tiêu tan, khiến thân thể hắn không ngừng co giật, trên gương mặt của hắn là vẻ đau đớn.
Tất cả người cá đang quỳ bên dưới đều gào khóc, cảm giác một vị tồn tại vĩ đại đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ với mình, khiến trong lòng chúng nó như bị mất đi một khối lớn.
“Thần chủ. . . Thần chủ Tái Khấu Lạp. . .”
Một sa ngư nhân lớn tuổi trực tiếp ngã quỳ trên mặt đất, từng giọt nước mắt lớn chảy ra, lại kết tinh thành từng viên minh châu rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
“Thần linh. . . Chân thần ngã xuống. . .”
Các sa ngư nhân khác dồn dập kêu gào, bất lực chạy khắp nơi, giống con ruồi không đầu. Chân thần mà bọn họ tín ngưỡng đã ngã xuống, đối với chúng nó thì đây quả thực là tai nạn lớn!
Không có Tái Khấu Lạp che chở, sa ngư nhân sẽ mất đi tất cả thần quan cùng mục sư, còn có thể nghênh đón khiêu chiến có thể diệt tộc!
“Ô ô ~~~~ ”
Tiếng kèn lệnh thê lương mà thảm thiết vang lên khắp hải vực. Đó là vương đình sa ngư nhân đã ra lệnh, toàn tộc đều tiến vào trạng thái đau buồn. . .
So với chủ thế giới vật chất, biến hóa trong thần quốc càng kinh khủng.
Một tầng lại một tầng xiềng xích quy tắc tan vỡ, bão táp khủng bố dập tắt từ bên ngoài truyền vào, tạo ra tai nạn hủy diệt.
Đám kỳ tịnh giả cùng anh linh mất đi chân thần bảo vệ lập tức không có chút sức chống đỡ nào ngã xuống, những sinh vật thần tính khác cùng thánh linh cũng không khá hơn chút nào.
Không gian không ngừng tan vỡ, nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì về sau pháp tắc địa ngục sẽ một lần nữa xâm lấn cùng đắp nặn nơi này, khôi phục hoàn cảnh cánh đồng hoang vu đá vụn cùng dòng suối máu tươi của A Phất Lạp Tư.
Ong ong. . .
Nương theo tiếng nổ vang to lớn, lúc này thành âm hồn trong thần quốc đã mạnh mẽ xông tới, gây ra tan vỡ cùng hủy diệt, bất kỳ hành động phản kháng nào đều là châu chấu đá xe, không hề ngoài ý muốn bị chèn ép.
“Đinh! Phát hiện tàng bảo khố, gợn sóng năng lượng cấp C, đã thu lấy!”
Một thần điện vàng son lộng lẫy bị xốc lên, lộ ra tàng bảo khố tràn đầy năng lượng bảo thạch cùng tài liệu quý giá, đây đều là tích lũy của Tái Khấu Lạp sau khi trở thành Chân Thần, lúc này lại bị thành âm hồn không chút khách khí thu lấy.
Làm một toà pháo đài thời không, lúc trước khi được tạo ra đã dung nhập vào một bán vị diện, diện tích bên trong vô cùng lớn, chứa đựng mấy trăm bảo khố cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Lúc này Lôi Lâm đứng ở đầu tường thành âm hồn, mặc cho Hạ Lâm hưng phấn càn quét thần quốc,của Tái Khấu Lạp, chính mình lại xem xét thu hoạch lớn nhất trong trận chiến này.
“Không hổ là thần linh ở thế giới các thần, đánh giết một kẻ còn kiếm được chỗ tốt nhiều hơn đánh giết một phù thủy. . .”
Lôi Lâm nhìn thần chức thủy tinh trên tay mình, thở dài một tiếng.
Phù thủy quy tắc tự giết lẫn nhau, tiền lời kiếm được chưa tới 10%, nhưng phù thủy cùng thần linh giết nhau thì tiền lời lại có 60% trở lên, Lôi Lâm nắm giữ thiên phú thôn phệ thậm chí có thể thu được 80% tích lũy của đối phương! Chẳng trách phù thủy cùng thần linh nhìn nhau đỏ mắt, cuộc chiến chung kết không ngừng không nghỉ.
“Chỉ có điều. . . Sa ngư nhân cùng hải dương sao? Xem ra, thần chức chân chính của Tái Khấu Lạp vẫn là Sa ngư nhân, đối với thần chức chỉ có một chút lĩnh ngộ, làm không tốt ngay cả lĩnh vực hải dương đều không có. . . Cũng khó trách, bên trên còn có hải dương nữ thần cùng phong bạo chi chủ là hai thần linh có thần lực cường đại, cô ta làm sao dám chia sẻ quy tắc được? Chút lĩnh ngộ quy tắc vẫn là trời sinh tích lũy vì chủng tộc hải dương. . .”
Lôi Lâm lắc lắc đầu, hắn không có hứng thú gì đối với thần chức, càng không cần phải nói tới thần chức hẹp hòi.
Loại chủng tộc thần này đối với hắn chính là vô bổ, ngay cả tư cách khắc lên nguyên lực vũ khí cũng không có.
“Có lẽ. . . Tác dụng duy nhất chính là cầm đi trao đổi hoặc xem là lễ vật. . .”
Lôi Lâm tiện tay cất thần chức thủy tinh đi, “Những thần linh trong đại dương kia có lẽ sẽ có chút hứng thú đối với tín ngưỡng của sa ngư nhân, càng mấu chốt là. . . Chúng nó cơ bản đều là thần linh thiên hướng hỗn loạn cùng tà ác, cũng không có xung đột gì với ta, càng sẽ không có lòng căm thù ta. . .”
Nếu đã chọn lựa tuân thủ trận doanh tà ác, Lôi Lâm tự nhiên sẽ không lại dựa vào phía thiện thần, nhưng tìm kiếm mấy minh hữu từ trong đám tà thần thì vẫn có thể được.
Vù vù. . .
Lúc này, bão táp dập tắt đã đảo qua toàn bộ thần quốc, tiêu diệt toàn bộ vết tích mà Tái Khấu Lạp lưu lại, người may mắn còn sống sót rất ít.
Ở trung tâm bão táp khủng bố là thành âm hồn ngạo nghễ sừng sững, nghênh tiếp ánh mắt sợ hãi từ bốn phương tám hướng.
Thông qua lần chém giết này, Lôi Lâm lần thứ hai thể hiện ra sự khủng bố khi ảo thuật sư kết hợp cùng phù không thành, bày ra trước mặt những tồn tại thượng vị kia, khiến đám bọn hắn không khỏi liên tưởng tới ký ức tàn khốc về trận đánh với đế quốc Nại Sắt ảo thuật lúc trước.
Ầm ầm ầm. . .
Sóng chấn động truyền khắp toàn bộ địa ngục.
Từ địa ngục Ba Thác nhìn lại là có thể nhìn thấy một thần quốc màu vàng đã thoát khỏi A Phất Lạp Tư vị diện, di động vào hư không vô tận mà đi.
Bóng mờ một vị thần linh luyện ngục cẩu đầu nhân chậm rãi hiện lên phía sau thần quốc.
Đây là chân thần cẩu đầu nhân —— Khoa Đồ Nhĩ Mã Khắc, sau khi nhìn thấy kết cục của Tái Khấu Lạp, hắn lập tức sáng suốt lựa chọn trốn tránh, dù sao, thực lực của hắn cùng Tái Khấu Lạp cũng không cách biệt xa, nếu Lôi Lâm đã có thể đánh giết chân thân của Tái Khấu Lạp, thì muốn hắn ngã xuống cũng không phải việc khó gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận