Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 280: Trung tâm công cộng (1)

Lôi Lâm lấy ra nhẫn vừa thuđược, thủ vệ nhìn một chút rồi cung kính tránh đường.
Tầng thứ hai rõ ràng lớn hơn tầng ngoài cùng rất nhiều, vị trí cửa hàng cũng có quy phạm, không có cảm giác rối loạn như bên ngoài.
Đạp đạp! ! !
Dày da trâu bước lên sàn nhà bằng đá cẩm thạch, phát ra tiếng va chạm vang.
Có Tịch Ân dẫn đường, Lôi Lâm đi tới vùng trung tâm tầng thứ hai.
Mà nơi gọi là công cộng trung tâm, chính là trung tâm tầng thứ hai, là một kiến trúc lớn vô cùng, nhìn hình dáng giống bàn tay của một người chụp ở trên đất bằng.
Mỗi một ngón tay chính là một lối vào rộng rãi.
Phù thủy xếp thành hàng dài, chẳng khác nào từng hàng kiến không ngừng ra vào cánh cửa kia.
“Trung tâm công cộng là chính sảnh trong Bất Dạ Thành, rất nhiều việc vặt đều là được thực hiện ở đây, thuê nhà trọ, đăng ký cửa hàng, tuyên bố nhiệm vụ vân vân. . .”
Tịch Ân dẫn Lôi Lâm tiến vào con đường ở vị trí ngón trỏ.
“Nơi này là đường số hai, chuyên môn phụ trách phục vụ cho phù thủy có ý định thuê nhà trọ, đương nhiên, cũng có môi giới cung cấp một số phòng ốc, nhưng giá cả rất cao, phòng cũng không quá tốt. . .”
“Tiên sinh, muốn thuê phòng sao? Đến phòng nhỏ của lão Hoắc Khắc đi! Phương tiện đầy đủ hết, còn có xà nữ và hồ nữ hầu hạ nha!”
“Không! Tới chỗ của ta đi, giá phòng rẻ nhất, còn tặng miễn phí mười ta tớ là phàm nhân. . .”
Lôi Lâm vừa tiến đến đã bị rất nhiều người môi giới hai mắt phát sáng vây quanh, xem dáng vẻ giống như muốn xé xác nuốt sống Lôi Lâm vậy.
“Đây là khách hàng của ta! Tránh ra ! Tránh ra!”
Tịch Ân dẫn đường cho Lôi Lâm, đẩy ra mấy bàn tay rất nhiều nhiệt tình kia rồi chen vào một con đường bên cạnh.
Bên trong là một cầu thang xoắn ốc, đợi tới khi lên được tầng hai, Lôi Lâm bỗng cảm giác xung quanh đều im lặng.
Xuyên qua một phòng số 762. Lôi Lâm nhìn thấy một đại sảnh mái vòm lớn.
Mà ở cửa đại sảnh, còn treo một chiếc đèn thủy tinh lớn. Đủ mọi màu .
Cạnh đại sảnh mái vòm còn có thật nhiều cửa sổ, bên cạnh có ghế dựa có thể để người tới đây ngồi khi chờ đợi, có mấy phù thủy ngồi ở trên, hai mắt nhắm lại, thật giống như muốn ngủ vậy.
Mà ở trên vách tường bên phải, còn có một màn ánh sáng màu đen, không ngừng chạy qua từng hàng chữ màu đỏ.
“Nhà nhỏ số 332 vùng phía tây đường lớn Hoắc Nhĩ giá: 6700 khối ma thạch!”
” Nhà trọ cỡ trung số 893 đương Hỏa Liệt Điểu giá: 85000 khối ma thạch!”
“Những phongf này đều là phòng ốc đã từng sử dụng muốn bán, bởi vì giá cả rẻ hơn nhà khác một chút, rất nhiều người đều chờ ở chỗ này, hy vọng có thể kiếm được chút lợi nhỉ. . .” Tịch Ân nhìn thấy trên mặt Lôi Lâm hiện ra vẻ hứng thú, lập tức giới thiệu cho hắn.
Lôi Lâm có chút không biết nói gì, có cảm giác như trở lại hội bất động sản ở kiếp trước.
“Còn nghiệp vụ thuê nhà trọ này, có thể thực hiện ở trước cửa sổ số 1 đến số 15, cần ta giúp ngài xếp hàng sao?”
“Có thể!” Lôi Lâm gật đầu.
Tuy rằng trên người hắn có không ít của cải, nhưng khi chưa hoàn toàn hiểu rõ hoàn cảnh ở Bất Dạ Thành. Hắn sẽ không tốn một khoản tiền lớn để trực tiếp ở đây mua nhà.
Nói thật là đột nhiên nhìn thấy giá phòng cao như thế, lại nghĩ tới nhiều học đồ trong học viện hận không thể chia một khối ma thạch thanh hai khối để tiêu, Lôi Lâm đột nhiên có cảm giác dở khóc dở cười.
Cánh của trong đại sảnh này có rất nhiều. Sau khi Tịch Ân đi tới xếp hàng, Lôi Lâm tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, cầm lấy một quyển tạp chí trên bàn lật lên.
” Hoa hồng bảo địa và máu tươi bạch cốt nảy sinh xung đột. Hiện nay tụ tập ở một vùng Mã Cách Lệ Đặc, không rõ số lượng nhân viên thương vong. . .”
“Như đã biết, kẻ cầm đầu gây ra sự cố nhỏ ngày trước ở hải vực phía Đông đã bị phù thủy phát hiện. Là một con Viễn Cổ Long Kình, hiện nay Cửu Hoàn Bạch Tháp đang khẩn cấp thương nghị đối sách. . .”
“Thu mua lượng lớn bảo thạch tinh chế, giá cả tùy ý đưa ra . .”
Trên tạp chí có rất nhiều tin tức, nhưng nhìn có vẻ đã lâu, đồng thời, nhiều nhất vẫn là các loại quảng cáo và tài trợ.
“Tiên sinh, đến lượt ngài!”
Tiếng Tịch Ân nhắc nhở truyền đến, Lôi Lâm thả tạp chí trong tay, đi tới trước cửa số 13 mà Tịch Ân đang đứng.
“Chào ngài! Xin hỏi có việc gì có thể phục vụ cho sao?”
Trong quầy hàng là một cô gái đáng yêu, mặc váy hoa, trên mặt luôn nở nụ cười nghề nghiệp, tuổi tác không lớn, Lôi Lâm đoán nhiều nhất chỉ tầm mười tám mười chín tuổi.
Lôi Lâm nhìn tới phía sau, thấy được phía sau cái mông cao của cô gái thấp thoáng một bóng trắng.
“Thỏ tộc?” Lôi Lâm thầm nở nụ cười, không ngờ nhân viên tạp vụ ở trung tâm lại dùng thỏ tộc.
“Ta muốn thuê một căn phòng, cần đầy đủ phương tiện, tốt nhất là có cả phòng thí nghiệm, vu trận phòng ngự ít nhất cần đạt tiêu chuẩn trở lên. . .”
Lôi Lâm đưa ra yêu cầu của mình.
“Xin chờ một chút. . .” Cô gái của thỏ tộc nhanh tay lật xem một đống giấy bằng da dê trước mặt, thỉnh thoảng nhắm hai mắt, dùng tay sờ xoạng một quả cầu thủy tinh đặt trên bệ kim loại phía trước, giống như đang cùng cái gì đó liên hệ vậy.
“Phòng ốc như vậy có rất nhiều, nhưng ở Bất Dạ Thành muốn thuê phòng cần chứng minh, xin lấy ra. . . A! Đại nhân! Xin lỗi!”
Cô gái thỏ tộc vốn có chút hững hờ, nhưng khi nhìn thấy nhẫn bạc mà Lôi Lâm lấy ra thì hoàn toàn thay đổi.
Cô nàng vội đứng dậy hơi khom người, lộ ra tư thái nhu mì xinh đẹp và đôi chân rắn chắc, đuôi thỏ phía sau mông thấp thoáng, khiến người ta không khỏi nghĩ tới chuyện đi qua vuốt ve hai cái: “Hóa ra là phù thủy chính thức đại nhân! Xin tha thứ cho sự vô lễ của Cát Tư!”
“Không cần! Nói xem có nhà nào tốt!”
Lôi Lâm thu tay phải vào trong tay áo.
“Đối với các đại nhân phù thủy chính thức tôn kính, bản thành trịnh trọng đề cử nhà trọ, ở ba tầng trên, nơi này vừa vặn có mười ba phòng phù hợp với yêu cầu của ngài. . .”
Cô gái thỏ tộc vừa nói, vừa điểm nhẹ lên quả cầu thủy tinh màu xanh lam.
Quả cầu thủy tinh tỏa ra màu sắc rực rỡ dần chiếu ra các hình ảnh trước mặt Lôi Lâm, đủ mọi màu sắc đường nét tạo thành một vài hình vẽ. lập thể
Tổng thể xem ra, chính là địa đồ của Bất Dạ Thành, bên trên còn có mười ba điểm sáng nhỏ.
“Tin tức về nhà trọ đều ở phía trên, còn có hình vẽ địa lý trực quan!” Cô gái thỏ tộc khom người nói.
Lôi Lâm hơi nhìn xuống, mười mấy căn nhà trọ đều ở vào tầng hai trở lên của Bất Dạ Thành, diện tích rất rộng, tất cả đều là biệt thự cỡ trung trở lên, còn có cả hoa viên.
Bất Dạ Thành xây dựa lưng vào núi, càng hướng lên trên càng nhỏ, có thể được xưng là tấc đất tấc vàng, ở nơi như thế này, còn chiếm cứ một khu vực lớn như vậy, bởi vậy có thể thấy được sự xa xỉ và đặc quyền của phù thủy.
Lôi Lâm đưa tay ra, cảm thấy khá hứng thú với một gian biệt thự trên này.
Keng!
Hào quang màu trắng lóe lên, mô hình bị rút ngắn, hiện ra một biệt thự lập thể bày trước mặt Lôi Lâm.
“Biệt thự cỡ trung; ở tầng ba Bất Dạ Thành, số 56 đường Cá Voi, có phòng thí nghiệm, vu trận phòng ngự, ao phản ứng phụ năng lượng. . .”
Bên cạnh hình chiếu lập thể biệt thự còn có một khung vuông màu trắng, giới thiệu tin tức cụ thể của biệt thự.
“Loại khoa học kỹ thuật này mặc dù dùng vu thuật làm cơ sở, nhưng cũng rất giống kiếp trước. . .”
Lôi Lâm đột nhiên có chút thổn thức.
Tuy rằng căn cơ hệ thống không giống nhau, một nơi là khoa học, một nơi là thần bí học, nhưng cũng khiến Lôi Lâm có cảm giác hoài niệm.
“Chính là căn nhà này! Tiền thuê bao nhiêu?”
Lôi Lâm chỉ tay vào mô hình biệt thự, hỏi cô gái của thỏ tộc.
“Tiên sinh, tiền thuê căn biệt thự này là một ngàn khối ma thạch một tháng. . .” Thỏ nữ lang nhìn Lôi Lâm một chút, dáng vẻ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói ra: “Nếu như ngài gia nhập vào bất kỳ một thế lực nào phía sau Bất Dạ Thành của chúng ta thì đều có thể được tằng miễn phí một căn biệt thự, đồng thời. . .”
“Không cần nói, cô thuộc gia tộc nào?”
Lôi Lâm hiểu rõ, những người phục vụ này đến từ thế lực lớn phía sau Bất Dạ Thành, tự nhiên cũng nhận nhiệm vụ lôi kéo người mới cho thế lực của mình, thậm chí khẳng định sẽ có phần thưởng giá trị.
“Ma Đặng Khẳng gia tộc! Ta đến từ Ma Đặng Khẳng gia tộc!” Cô gái thỏ tộc xốc lên cổ áo, lộ ra một dấu ấn bàn tay trên bả vai.
Hình dạng bàn tay này có chút kỳ quái, lại có sáu ngón tay, so với người bình thường có thêm một ngón.
Quanh dấu ấn có dấu vết cháy đen và vặn vẹo, xem ra năm đó là trực tiếp dùng bàn ủi in vào, trên làn trắng mịn của cô gái vô cùng nổi bậ, có vẻ đẹp bệnh trạng.
“Ta biết rồi! Sau đó nếu như có cần, tô sẽ ưu tiên cân nhắc Ma Đặng Khẳng gia tộc!”
Sắc mặt Lôi Lâm bất biến, không hề bị lay động vì mê hoặc trước mặt chút nào, chỉ có Tịch Ân đứng sau truyền đến tiếng nuốt nước miếng.
“Đây là ma thạch! Cho ta thuê một năm!” Lôi Lâm lập tức ném một túi ma thạch nhỏ lên phía sau quầy.
Sauk hi bị từ chối, sắc mặt cô gái hơi âm u, nhưng lập tức lại nở nụ cười thật tươi.
Tuy rằng không thể giúp gia tộc lôi kéo được một vị phù thủy chính thức, nhưng có thể hoàn thành cuộc trao đổi này, cũng sẽ nhận được khen thưởng.
Sau đó, cô gái mượn nhẫn trên phải đi Lôi Lâm, đưa tới một trang bị phía sau, ấn lên một phù hiệu kỳ dị, lại cung kính đưa cho Lôi Lâm.
“Vu trận phòng ngự của biệt thự đã tiến vào thể thức, vừa nãy đã được khắc dấu ấn vào nhẫn của ngài, dựa vào nhẫn này, ngài có thể tùy ý ra vào biệt thự, đồng thời tiến hành sửa chữa vu trận phòng ngự. . .”
Tiếp đó, cô gái lại lấy ra một chuỗi chìa khoá cùng một phần văn kiện giao cho Lôi Lâm.
“Đây là chìa khoá của các phòng trong biệt thự, còn có một số điểm cần phải chú ý! Chúc ngài ở lại vui vẻ!”
Lôi Lâm nhận hai thứ này, rồi cùng Tịch Ân đi ra khỏi đại sảnh.
” Một lần mà tiêu phí hơn vạn khối ma thạch. . .”
Tịch Ân cùng Lôi Lâm đi ra, trên mặt còn có chút không thể tin tưởng.
Tuy rằng trước đó hắn từng nghe người khác nói vị phù thủy nào đó vung tiền như rác, nhưng sau khi chân thực trải qua, hắn vẫn còn có cảm giác khác.
“Gặp được khách hàng lớn như vậy, thù lao của mình cũng nhất định không thiếu được, nói không chừng còn có tiền boa. . .”
Tịch Ân bắt đầu suy nghĩ kỳ quái.
“Mang ta tới biệt thự kia rồi những thứ này chính là của anh!”
Lôi Lâm cười cợt, trên tay quăng quăng mấy viên ma thạch toả ra ánh sáng lộng lẫy mê người.
“Đương nhiên! Yêu cầu của ngài chính là ý nguyện của tiểu nhân!”
Hai mắt Tịch Ân sáng choang, nhanh chân chạy ở trước, “Mời đi theo tiểu nhân! Toàn bộ Bất Dạ Thành vẫn không có nơi nào mà Tịch Ân không biết cả. . .”
Nước suối óng ánh long lanh như thủy tinh không ngừng từ ấm nước màu trắng mặt chảy xuôi xuống.
Dưới bình nước màu trắng là một t pho tượng đẹp đẽ nửa thân trần bắng đá cẩm thạch, nguyên hình pho tượng là một vị nữ sĩ dáng vẻ ung dung, trong đôi mắt mang theo vẻ lười biếng và mê mang, một tay kéo làn váy, một taycầm ấm nước màu trắng.
Nước suối ở phía dưới hình thành một cái ao nho nhỏ, đủ loại đá cuội và cá nhỏ dưới ao phản chiếu ra quang ảnh.
Bên cạnh ao còn có một cái vườn hoa nhỏ, bên trong nở rộ đủ loại hoa tươi không biết tên, rất nhiều hương hoa hòa vào nhau, không có vẻ khó chịu, trái lại có một mùi vị đặc biệt, giúp thần kinh tỉnh táo.
Lôi Lâm tùy ý đi dạo trong hoa viên một lúc mới trở về bên trong biệt thự.
Đây là biệt thự mà hắn vừa thuê một năm, địa chỉ ở vào số 56 đường Cá Voi thuộc tầng ba Bất Dạ Thành.
Giữa các tầng ở Bất Dạ Thành có quy tắc cực kỳ nghiêm khắc.
Mà từ tầng ba trở lên là nơi chuyên cung cấp để phù thủy chính thức ở lại và là nơi tổ chức hội nghị giao dịch, trừ bọn họ ra, cũng chỉ có một số hạ nhân chuyên môn mới có thể được thông qua.
Diện tích căn biệt thự này rất lớn, uy lực của vu trận phòng ngự cũng rất tốt, chí ít trong mắt Lôi Lâm, học đồ cấp ba bình thường không thể tiến vào, cho dù là phù thủy chính thức, muốn hủy diệt nơi này, cũng phải tốn thủ đoạn.
Nhưng Lôi Lâm đang chuẩn bị sửa chữa mấy chỗ, tăng thêm mấy bộ pháp trận phòng ngự nữa.
Đối với trận pháp ở Bất Dạ Thành, hắn vẫn không tin được.
Mà ở chung quanh biệt thự củ Lôi Lâm còn ở vài phù thủy khác, mới vừa rồi còn có một ông lão tóc đỏ chào hỏi Lâm Lôi, nhìn dáng vẻ thì có lẽ là người cũng không tệ lắm.
Răng rắc!
Chìa khoá đồng cắm vào lỗ khóa vặn một vòng. Sau đó là tiếng cửa gỗ kẹt kẹt mở ra.
Lôi Lâm chắp hai tay sau lưng, tùy ý dạo quanh trong biệt thự.
Căn biệt thự có tổng cộng có ba tầng, hai tầng trên đất, còn có một chỗ tầng hầm.
Thiết bị trong phòng thí nghiệm cũng khá đầy đủ, gia cụ cùng một số vật dụng khác đều là đồ mới nhất.
Phòng ngủ ở tầng hai, còn có một sân thượng lộ thiên.
Lôi Lâm đứng trên sân thượng. Phóng tầm mắt nhìn cảnh sắc phía xa.
Mặt trời lặn về hướng tây, màn đêm dần dần bao phủ xuống.
Vù! Vù! Vù!
Ở bên đường, từng ngọn đèn màu da cam liên tiếp sáng lên, không ngừng kéo dài tới xa xa.
Ánh sáng lấm tấm tụ lại một nơi, cuối cùng tạo thành một vòng sang lớn.
Sáng sủa nhưng lại không chói mắt tràn ngập trong cả tòa Bất Dạ Thành.
“Chẳng trách Đặc Lý Quỳnh Tư thành lại được gọi là Bất Dạ Thành!” Lôi Lâm cảm thán.
Tuy rằng kiếp trước hắn đã nhìn quen cảnh sắc thế này, nhưng thế giới phù thủy không giống. Thắp sang những ngọn đèn này cần nguồn năng lượng rất lớn, e rằng cũng chỉ có lợi dụng địa nhiệt mà núi lửa cung cấp cuồn cuộn không ngừng mới miễn cưỡng cấp đủ nhu cầu cho cả tòa thành thị.
Đùng!
Một bóng đèn như đèn chân không sáng lên trong phòng Lôi Lâm.
“Những thứ này đều là nguồn năng lượng trung tâm công cộng cung cấp miễn phí, thực sự là giàu nứt đố đổ vách!”
Lôi Lâm lắc lắc đầu, ra lệnh: “Chíp, quét hình khắp biệt thự, đồng thời thử nghiệm sửa chữa vu trận phòng ngự!”
Nghe lệnh của Lôi Lâm, một điểm sáng xanh không ngừng sáng lên trong mắt hắn.
“Keng! Đã ghi chép toàn thể bố cục biệt thự, chưa phát hiện dấu vết vu thuật thăm dò!”
Chíp nhanh chóng phản hồi.
“Căn cứ vào chủ thể yêu cầu, tiến hành sửa chữa toàn thể trận pháp biệt thự, dự đoán sau khi sửa chữa có thể tối ưu hóa uy lực trận pháp lên 13%. . .”
Sau đó, chíp lại chiếu ra máy nơi cần phải sửa đổi tới trước mắt Lôi Lâm.
“Vu thuật trận pháp là một vật cực kỳ tinh vi, sau khi sửa chữa, cho dù trước kia còn có chỗ ẩn giấu thì cũng sẽ hoàn toàn bạo lộ ra. . .”
Lôi Lâm mang theo nụ cười tự tin. Bắt đầu lấy từ trong túi tiền ra vài loại tài liệu để sửa chữa vu thuật trận pháp trong biệt thự.
Bận rộn một hồi đã là nửa đêm.
Lôi Lâm lại bố trí một tầng thuật báo động ngoài phòng ngủ rồi mới nằm đến trên giường lớn mềm mại.
Trong thời gian tới đây luôn bôn ba lao lực, đặc biệt còn phải bố trí hậu chiêu, phòng bị Lily gia tộc truy sát, khiến tinh thần Lôi Lâm khá là uể oải.
Hiện tại cuối cùng cũng coi như đến được chỗ cần đến, cho dù là Lily gia tộc cũng không thể trực tiếp động thủ ở Bất Dạ Thành, Lôi Lâm cảm giác ngọn núi nặng đè trên người giống như đã tan mất, trong lòng thoải mái hơn không ít.
“Nói ra thì từ khi rời đi học viện tới giờ, trên người mình cũng chỉ còn sót lại chút đồ này. . .”
Lôi Lâm mở túi ra, đổ hết mọi thứ bên trong lên trên giường.
Một vòng tròn kim loại màu bạc, mấy đóa hoa được tách ra bảo tồn, còn có một chút tài liệu thượng vàng hạ cám và ma thạch xuất hiện trước mắt Lôi Lâm.
Lôi Lâm cầm lấy vòng tròn kim loại kia trước.
Đây là chiến lợi phẩm của hắn thu được từ trên người phân thân của vị trưởng lão thuộc Lily gia tộc kia, tuy rằng đây chỉ là hàng mô phỏng vòng giam cầm nhưng vật phẩm ma hóa này cũng đạt đến cấp độ trung đẳng, lúc trước nếu không phải Lôi Lâm vừa vặn thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy, hắn cũng không nhất định có thể đúng lúc tránh thoát khỏi vật phẩm ma hóa ràng buộc.
Thông qua chíp đo lường, phía trên này không để lại bất kỳ hiểm họa tiềm tang nào, Lôi Lâm trước tiên sẽ để mình dùng, sau này chuẩn bị lại ra tay cải tạo hoặc trực tiếp bán đi.
Từ khi Lôi Lâm lên cấp, chíp cũng được tăng lên rất nhiều.
Rất nhiều thủ đoạn mà khi còn là học đồ không kiểm tra được, hiện tại ở trước mặt hắn đều không chỗ che thân.
Mà trưởng lão của Lily gia tộc kia cũng chỉ là có thực lực phù thủy cấp 1 đỉnh phong, không ẩn giấu được Lôi Lâm.
“Còn có mấy thứ tài liệu này cũng phải nhanh chóng sử dụng một chút, bảo tồn trong thờì gian quá dài, dược tính cũng có tổn hại. . .”
Lôi Lâm nhìn mấy đóa hoa và cây thuốc vẫn giữ được vẻ tươi mới nhờ vu thuật.
Mấy thứ này là hắn thu hoạch trong hoa viên Địch Luân, lúc trước bởi hắn hái vội nên hình dạng không hề đẹp gì, sau đó càng chạy vội một đường, cũng không tìm được thời gian nào để gia công và bảo dưỡng sâu hơn, bây giờ nhìn lại thì các loại đã dần khô héo.
Một quyển sách nhớ màu đen k lẳng lặng mà nằm ở một bên, đó là cự xà chi thư, Lôi Lâm thỉnh thoảng còn muốn đọc lại một lần.
Tuy đã dùng chíp ghi chép lại toàn bộ, nhưng Lôi Lâm cảm giác lấy thủ đoạn của Thâm Hồng đại phù thủy, biết đâu phía trên này còn có những thứ khác.
Đồng thời, tài liệu chế thành cự xà chi thư cũng rất kỳ dị, số lượng tin tức lưu trữ bên trong lớn kinh người, khiến Lôi Lâm không nhìn được lòng muốn tìm tòi nghiên cứu.
Còn lại chính là Đọa Tinh Chi Trụy mà Lôi Lâm đeo trên cổ và một số ma thạch cùng tài liệu thượng vàng hạ cám khác.
Tất cả những thứ này gộp lại chính là toàn bộ gia sản của Lôi Lâm.
“Thuật sĩ cấp 1 muốn lên cấp, phương pháp minh tưởng và huyết mạch đều không thể hạ xuống, đồng thời, chỉ dựa vào chính mình nỗ lực, thực sự là quá gian nan, nhất định phải có tài nguyên phụ trợ!”
Phương pháp minh tưởng cao cấp cần tài liệu phụ trợ đều phi thường quý giá, có một số loại chỉ có ở thời đại thượng cổ, bây giờ đã sớm tuyệt tích.
Lôi Lâm tính toán tài sản của chính mình, hiện tại nhiều nhất chỉ có thể Bất Dạ Thành sinh hoạt thoải mái hơn một chút ở Bất Dạ Thành, nếu muốn dựa vào những thứ này để đổi lấy tài nguyên đủ để lên thuật sĩ cấp hai, không khác nào người si nói mộng.
Hắn theo bản năng liếc mắt nhìn số liệu của chính mình.
“Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là thuật sĩ cấp một; huyết mạch: Khoa Mạc Âm cự xà; sức mạnh: 7.1; nhanh nhẹn: 6.7 ;thể chất: 8.5; tinh thần: 28.4; pháp lực: 28(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ quyết định) tiến độ tinh thần nguyên tố hóa: 1% ; trạng thái: Khỏe mạnh ”
Mỗi ngày Lôi Lâm đều không quên tu tập phương pháp minh tưởng cao cấp, mà Khoa Mạc Âm chi đồng không hổ là phương pháp minh tưởng chuyên dụng cho thuật sĩ hoàn toàn hợp với huyết mạch của hắn, Lôi Lâm có thể cảm giác được, lực lượng tinh thần của hắn đang vững vàng tang lên mỗi ngày.
Mà tiến độ tinh thần nguyên tố hóa không thể khiến người ta thoả mãn như vậy.
“Căn cứ vào phương pháp minh tưởng ghi chép, nguyên tố hóa càng đi về phía sau càng khó, đặc biệt hai cửa ải là bán nguyên tố hóa 5o% và tiền đề để thăng cấp lên phù thủy cấp hai 8o%, càng là cánh cửa đã kẹt chết không biết bao nhiêu phù thủy!”
Sắc mặt Lôi Lâm có chút nặng nề, “Hiện tại lực lượng tinh thần của mình có phương pháp minh tưởng cao cấp, huyết mạch cũng phi thường thuần túy, hai phương diện này đều tạm thời không cần cân nhắc, tiến độ chậm chạp duy nhất cũng chỉ có tiến độ tinh thần nguyên tố hóa!”
Đột phá phương pháp minh tưởng cao cấp sẽ trực tiếp kéo phù thủy thăng cấp, hiện tại Lôi Lâm có ba tầng Khoa Mạc Âm chi đồng, lực lượng tinh thần tiến triển thuận buồm xuôi gió.
Mà phương diện huyết mạch, hắn cấy ghép cho mình chính là huyết mạch đã được tinh luyện qua thành sinh vật thượng cổ —— Khoa Mạc Âm cự xà, sau khi loại sinh vật này trưởng thành là có thể đạt đến cấp độ phù thủy cấp bốn.
Hiện tại Lôi Lâm mới là một thuật sĩ cấp 1, ở phương diện nồng độ huyết mạch, hầu như có thể so với Khoa Mạc Âm cự xà ấu thể, mỗi ngày đều có thể cảm nhận được sức mạnh huyết mạch đang không ngừng ảnh hưởng thân thể, căn cứ vào phỏng đoán của Lôi Lâm, thậm chí lần thứ hai huyết mạch nhảy vọt của hắn cũng đem đến rất nhanh.
Tiến độ hai phương diện này đều khiến Lôi Lâm phi thường hài lòng, mà tiến độ duy nhất kéo cũng chỉ có tinh thần nguyên tố hóa.
Tến độ tinh thần nguyên tố hóa giống như có liên quan đến linh hồn thiên phú của phù thủy, mà thiên phú của Lôi Lâm chỉ là cấp ba, tư chất thuộc về loại bình thường.
Mà linh hồn thiên phú càng cao, tiến độ nguyên tố hóa tự nhiên càng nhanh, như Lôi Lâm thì chỉ có thể thông qua thời gian từ từ tăng lên.
Lôi Lâm còn bị một phù thủy gia tộc truy nã, tự nhiên không muốn như vậy.
Mà ngoại trừ sử dụng thời gian từ từ thôi hợp ra, một ít tài liệu, quý giá cũng có thể tăng nhanh tiến độ tinh thần nguyên tố hóa.
Nhưng Lôi Lâm nhìn tài liệu trên giường mình một chút.
“Cự xà chi thư tuyệt đối không thể bán! Đọa Tinh Chi Trụy và vòng giam cầm kia mình vẫn dùng khá thuận tay, tạm thời cũng khuyết thiếu vật phẩm ma hóa, cũng là không thể bán ra.”
“Lựa chọn duy nhất chính là này mấy tài liệu thực vật này cùng ma thạch trước đây tích góp được!”
Lôi Lâm có chút sầu.
Những thứ này nhiều nhất chỉ có thể đổi lấy một chút tài nguyên mà hắn có thể sử dụng, đối với cảnh khốn khó trước mắt của hắn chỉ là như muối bỏ biển.
Bây giờ hắn bắt đầu vô cùng hoài niệm vườn hoa Địch Luân.
Đó là bí cảnh do một vị phù thủy cấp bốn lưu lại, hàng năm có thể sản xuất là trăm vạn ma thạch! Chỉ cần có nó, Lôi Lâm không cần sầu vì tài nguyên để lên thuật sĩ cấp hai.
Nhưng rất đáng tiếc, vườn hoa Địch Luân đã tự hủy.
“Hay là hắn không muốn để cho người thừa kế thu hoạch quá nhiều đồ vật, tránh việc mất đi lòng tiến thủ!” Lôi Lâm thầm suy đoán.
Hắn ngủ một giấc này vô cùng ngon, đợi đến khi tự nhiên lúc tỉnh lại đã là gần buổi trưa ngày hôm sau.
Lôi Lâm suy nghĩ một chút, mặc vào áo bào rộng rãi, rời khỏi biệt thự.
Dọc theo con đường cạnh biệt thự, Lôi Lâm bắt đầu dựa theo địa đồ ngày hôm qua nhận được, đi về tầng thứ tư của Bất Dạ Thành.
“Chào buổi trưa, tiên sinh!”
Ông lão tóc đỏ gặp hôm qua kia chính tự cắt cỏ, nhìn thấy Lôi Lâm đi ra thì, mỉm cười chào hỏi một chút.
“Chào ngài!” Từ trên người ông lão tóc đỏ này, Lôi Lâm rõ ràng cảm giác được gợn sóng lực lượng tinh thần khổng lồ của đối phương, không phải phù thủy cấp 1mới lên cấp, mà là phù thủy đã dừng lại ở cấp này rất lâu, tích lũy phi thường phong phú tinh.
Thậm chí, từ năng lượng nguyên tố căn bản quanh ông lão này, chíp tính toán ra vị phù thủy này đã đạt đến trình độ bán nguyên tố hóa.
Kết hợp hai yếu tố này vào có thể khẳng định trình độ của người này tương đương cùng người lùn của Lily gia tộc ngày đó truy sát Lôi Lâm.
“Chính là không biết sức chiến đấu thực sự thế nào?”
Bạch phù thủy đều khá là am hiểu phương diện lý luận cùng nghiên cứu, từ trên người ông lão này, Lôi Lâm không có một chút cảm giác đồng loại nào, rất hiển nhiên, đây là một vị bạch phù thủy.
Cảnh giới cao cũng không nhất định có sức chiến đấu cao, trước đó Lôi Lâm mới nguyên tố hóa 1%, nhưng có thể hiểm hiểm đánh bại phù thủy bán nguyên tố hóa, chính là đạo lý này.
“Ông tên là Khắc Lý Áo, nơi này đã thật lâu không có hàng xóm mới vào ở rồi!”
Ông lão cười híp mắt thả xuống cây kéo trong tay mặt, có vẻ cảm thấy rất hứng thú đối với Lôi Lâm.
“Cháu là Lôi Lâm, vừa tới Bất Dạ Thành, đây là một toà thành thị an bình, cháu rất yêu thích nơi này!”
Lôi Lâm hơi khom mình hành lễ.
Từ trên người ông lão này, hắn cảm thấy một loại khí tức an bình đã lâu không gặp, trên người ông lão tràn ngập khí chất học giả.
Mà trong học viện Hắc Cốt Lâm, trên người bất kỳ đạo sư nào đều có một luồng khí tức âm hàn nồng nặc thiêu không hết khiến học đồ sợ hãi không ngớt.
“Ha ha… Sự lựa chọn của cháu sẽ không sai!”
Ông lão nghe Lôi Lâm nói xong, trên mặt đầy nếp nhăn lập tức nở nụ cười.
“Đây là chuẩn bị đi đâu?” Ông lão ngồi xuống một chỗ trong hoa viên rồi mời: “Có muốn uống một chén hồng trà với lão già này không?”
“Không được , cháu muốn trước tiên đi dạo ở chung quanh trong thành. Lại đi nhìn khu giao dịch một chút!”
Lôi Lâm mỉm cười từ chối lời đề nghị của ông lão, rời khỏi nơi này.
“Thật là một thành thị yên tĩnh, có lẽ mình có thể ở đây thêm một thời gian ngắn!”
Lôi Lâm tùy ý đi dạo trên đường phố.
Trong Bất Dạ Thành, tầng thứ ba vốn khác tầng thứ nhất, thứ hai, bởi vì nơi này là chỗ ở của các phù thủy đích, mỗi một biệt thự đều cách khá xa, còn có biển hiệu bắt mắt.
Ngoài ra, trên tường thành tầng thứ ba dùng tinh thạch làm tài liệu xây dựng.
Loại tinh thạch này không chỉ có bề ngoài cực kỳ đẹp, còn có tác dụng hấp thu năng lượng và phóng xạ tiêu tán nhất định.
Chi phí trong cả tòa tường thành, căn cứ vào chíp tính toán đã vượt qua hai triệu ma thạch, khiến Lôi Lâm phải âm thầm líu lưỡi.
Sau khi đến tầng thứ ba, người đi trên đường phố rõ ràng đã ít hơn, tình cờ nhìn thấy mấy người đều là phù thủy chính thức mang theo tùy tùng.
Thậm chí Lôi Lâm còn phát hiện trên người mấy kẻ còn quấn quanh đầy oan hồn cùng mùi máu tươi.
Rất hiển nhiên, đối phương cũng phát hiện ra hắn, đồng loại đều giỏi về phát hiện đồng loại.
Nhưng bởi quy củ ở Bất Dạ Thành hoặc là còn có nguyên nhân khác, Lôi Lâm cùng mấy hắc vu sư kia chỉ từ xa liếc nhau vài lần, rồi lập tức quay người rời đi từng.
Xuyên qua tầng tầng cửa lớn thủ vệ, Lôi Lâm đi tới khu vực tầng thứ tư trong Bất Dạ Thành.
Ở đây, các cửa hàng san sát nhau, thỉnh thoảng còn có phù thủy ra vào.
Trên người phù thủy đi đường đều có cường độ năng lượng của phù thủy chính thức, ngay cả một học đồ cũng không có.
“Nhìn dáng vẻ thì nơi này chuyên môn cung cấp cho đám phù thủy chính thức giao dịch!”
Trong lòng Lôi Lâm vui vẻ, bạch vu vực là trung tâm giao dịch của toàn bộ Nam Hải bờ. Mà Bất Dạ Thành chính là một trong mấy tòa thành thị lớn nhất ở bạch vu vực, ở đây, hội tụ toàn bộ tinh hoa của Nam Hải bờ, các loại tài nguyên tầng tầng lớp lớp. Tuyệt đối có thể thỏa mãn nhu cầu của hắn.
Lôi Lâm vừa tùy ý quan sát biển quảng cáo của các cửa hàng hai bên đường, vừa dọc theo đường phố đi tơi khu trung tâm.
” Cửa hàng thuốc lão Cách Lâm!”; ” Vật phẩm luyện kim!”; “Cửa hàng quần áo “; “Cửa hàng thành phẩm bảo thạch”; “Cửa hàng chuyên bán sinh vật thần kỳ ” ...
Đủ loại tên cửa hàng khiến Lôi Lâm không khỏi có chút hoa mắt.
Nhưng dựa theo tư liệu hôm qua nhận được, bước chân Lôi Lâm liên tục, đi thẳng tới quảng trường trung tâm tầng thứ tư.
Giữa đông đảo cửa hàng vây quanh còn có một quảng trường rộng lớn bằng đá hoa cương, ở bốn phía quảng trường đứng sừng sững mười tám trụ đá lớn.
Ở trên quảng trường thỉnh thoảng có mấy phù thủy nhắm mắt lại, dùng tay sờ xoạng trụ đá, giống như đang cảm ứng cái gì.
Mà một số phù thủy không ngừng đi loạn giống con ruồi không đầu, sau khi liên tục đi qua trụ đá, giống như tìm tới phương hướng, tìm ra chỗ cần đến, bắt đầu trực tiếp rời đi hoặc đi vềphía một cửa hàng nào đó.
“Đến rồi, quảng trường giao dịch!”
Ttrong lòng Lôi Lâm thốt lên kinh ngạc, trên mặt chợt lóe lên vẻ mong đợi.
Lập tức, hắn đi tới một cái ăn mặc áo bào màu đỏ người đàn ông trung niên mặt sau bài lên đội đến.
Phù thủy trên quảng trường cũng không nhiều, rất nhanh đến lượt Lôi Lâm.
Lôi Lâm hít sâu một hơi, đứng ở trước trụ đá, vươn bàn tay tới.
Ong ong!
Khi lòng bàn tay chạm tới trụ đá thô ráp trong nháy mắt, Lôi Lâm cảm giác được một tia lực lượng tinh thần cực kỳ lạnh lẽo từ trên trụ đá tràn ra, đồng thời chui vào trán của hắn.
Lôi Lâm hơi căng thẳng, vài tia sáng màu đen né qua, rồi lập tức bị áp chế lại, mặc cho lực lượng tinh thần chui vào.
“Phát hiện số liệu truyền tiếp, có cho phép truyền tiếp hay không?”
“Cho phép!” Lôi Lâm ra lệnh.
Lập tức, lượng lớn văn tự và hình vẽ biến thành tin tức chảy vào đầu óc Lôi Lâm, biến thành một quyển chuyện.
Lôi Lâm dùng lực lượng tinh thần cẩn thận từng li từng tí chạm đến quyển chuyện kia, lật ra trang thứ nhất.
“Tài liệu”; “Thành phẩm”; “Tri thức”; “Thuốc” ...
Đầu tiên đập vào mi mắt là một tờ mục lục dày đặc, Lôi Lâm hơi do dự, lập tức mở ra mục “Tri thức”.
Ầm!
Một tia sáng màu bạc lóe qua, lập tức lượng lớn điều mục xuất hiện trước mắt Lôi Lâm.
” Phụ ma học người lùn cao cấp ”
“Chi tiết về hỏa diễm phù văn ”
” Khái luận chế dược học ”
” Tư liệu nghiên cứu linh thể ”
...
Đủ loại tri thức ngành học cao đẳng xuất hiện trước mặt Lôi Lâm.
Ở trong này thậm chí còn có một số ngành học mà Lôi Lâm chưa từng nghe nói, tên gọi cũng phi thường quỷ dị.
“Nhưng vẫn không có tư liệu về phương pháp minh tưởng cao cấp. Cũng không có tri thức liên quan đến phù thủy lên cấp, xem ra, cũng bị ẩn giấu…”
Ánh mắt Lôi Lâm hơi lóe lên, lập tức lại mở đến phần “Tài liệu” ở mục lục.
Đá lam kim, hoa ba màu, tinh hoa từ cây khô, hoa hồng màu đen, tim của bò sát lam nhạt, các loại tài liệu mà Lôi Lâm từng nghe nói và chưa từng nghe nói nổi lên, có cả hình ảnh minh hoa, nhìn rất chân thực.
“Tìm tòi —— Kết tinh hạt năng lượng căn bản hệ âm u!”
Lập tức, các tài liệu khác biến mất toàn bộ, trên quyển sách cũng chỉ còn sót lại lẻ loi mấy tin tức.
“Cần mua trứng của chim thôn hỏa, giá cả ưu đãi, có thể lựa chọn tài liệu giao dịch:Trên tay bản thân có 200 khắc Tinh Linh mộc, 100 khắc kết tinh hạt năng lượng căn bản hệ âm u, 800 khắc hỏa diễm thạch, hủ vân thuốc, nước đa cách…”
“Mục lục vật phẩm bản điếm bán ra: kết tinh hạt năng lượng căn bản hệ âm u, long tức thảo, hoa mặt quỷ…”
Trên trang sách to lớn lúc này chỉ có hai mục, nhìn có chút lẻ loi.
“Lại ít như vậy, còn có một nơi chỉ nhận trứng của chim thôn hỏa để đổi!”
Lôi Lâm khẽ cau mày.
Nếu muốn tăng cao tiến độ tinh thần nguyên tố hóa, ngoại trừ dựa vào chính mình không ngừng nỗ lực, chíp cũng đưa ra một biện pháp khác là hấp thu kết tinh hạt năng lượng căn bản phù hợp nguyên tố tự thân thân cận.
Loại kết tinh này là tự nhiên sinh thành một loại tinh thể hạt năng lượng căn bản nồng độ cao, chỉ có ở một số nơi có điều kiện nguyên tố hóa phi thường cực đoan mới có thể sinh thành.
Mà phù thủy thông qua hấp thu loại kết tinh này là có thể tăng tốc độ nguyên tố hóa tinh thần của chính mình.
Thông qua phương thức này, Lôi Lâm có thể nhanh chóng tăng tiến độ tinh thần nguyên tố hóa, bù đắp cơ sỏ kém của chính mình.
Nhưng kết tinh hạt năng lượng căn bản các hệ phi thường quý giá, hệ âm u càng phi thường hiếm hoi, khiến trong tin tức toàn bộ giao dịch mới có hai mục nhắc tới cái này.
“Mặc kệ, có bán dù sao cũng tốt hơn là tự mình đi tìm.”
Lôi Lâm dung lực lượng tinh thần xem tới tin tức cửa hàng bán ra kia, lập tức, sau tin tức hiện ra một hàng chữ nhỏ: Số 231 đường lớn phố Du Thụ Lâm!
Đây chính là địa chỉ của cửa hàng kia.
Cùng lúc đó, Lôi Lâm cũng để một khối ma thạch cao đẳng vào trụ đá.
Muốn tìm tin tức trên quảng trường giao dịch, cũng phải trả phí, đồng thời phải trả giá không rẻ, cuối cùng phí này đều bị mấy thế lực phía sau Bất Dạ Thành thu lấy, khiến Lôi Lâm trợn trắng.
Cúi đầu suy nghĩ một chút, Lôi Lâm vẫn còn có chút do dự lần thứ hai bỏ vào một khối cao đẳng ma thạch, được phương thức liên lạc của người cầu mua trứng chim thôn hỏa kia.
Sau khi rời đi giao dịch quảng trường, Lôi Lâm rất nhanh tìm tới cửa hàng trên tin tức.
Cửa hàng ở trong một hẻm nhỏ, vị trí phi thường hẻo lánh, nếu không có địa chỉ cụ thể, còn chưa chắc Lôi Lâm có thể tìm tới nơi này.
Ánh sáng trong cửa hàng rất âm u, trên mặt đất tràn đầy tro bụi.
Trên các giá để đồ xung quanh xếp đầy lọ thủy tinh trong suốt, trong chất lỏng màu vàng ngâm bộ phận của các loại sinh vật, Lôi Lâm thậm chí còn nhìn thấy mô hình phôi thai của mấy loại sinh vật.
“Muốn cái gì?”
Từ phía sau quầy có một nữ phù thuỷ đội mũ cao cao đi ra, nếp nhăn trên mặt chồng lên nhau, mũi hơi khoằm xuống, thật giống móng vuốt diều hâu.
“Ta thấy trong tin tức giao dịch nơi này bán ra kết tinh hạt năng lượng căn bản hệ âm u thật sao?”
Lôi Lâm có chút chờ mon hỏi.
“Ồ! Nhìn xem ta nhìn thấy gì, một phù thủy chủ tu hạt năng lượng căn bản hệ âm u…”
Lão nữ phù thuỷ lặng lẽ cười, bên trong đôi mắt tựa hồ tản ra tia sáng màu xanh lục.
Mụ phù thủy the thé kêu lên.
“Cậu là một vị hắc vu sư, đúng không?”
“Làm sao, ta cũng không biết Bất Dạ Thành có quy định không bán hàng cho hắc vu sư!” Lâm Lôi hơi cau mày.
“Hắc hắc. . . Chớ khẩn trương, ta cũng là một vị hắc vu sư, nhưng đây đã là chuyện từ hơn 200 năm trước, nhớ lại cũng thấy thật là hoài niệm đây. . .”
Mụ phù thủy há miệng cười giống tiếng cú đêm vậy.
“Phải biết rằng kết tinh hạt năng lượng căn bản phi thường đắt đỏ, không phải một phù thủy mới lên cấp có thể gánh được, chắc cậu cũng không có bao nhiêu ma thạch, nhưng là ngươi tiền bối, ta có thể cho cậu một đề nghị khác. . .”
Lâm Lôi nhíu mày càng chặt, “Kiến nghị gì?”
“Trao đổi! Cậu biết đấy, đạt đến trình độ như chúng ta thế này, tài nguyên ở thế giới phàm tục đã không có bao nhiêu sức hấp dẫn đối với chúng ta, chỉ có trên tay phù thủy cùng cấp bậc mới có tài liệu mà chúng ta cần. . .”
“Bà muốn cái gì?” Lâm Lôi đột nhiên có dự cảm xấu.
“Một ngàn! Một ngàn linh hồn cường tráng, hồn lực dồi dào! Chỉ cần cậu cung cấp cho ta số lượng linh hồn này, kết tinh hệ âm u đều thuộc về cậu!”
Trong mắt mụ phù thủy lóe lên vẻ hưng phấn.
“Bà điên sao? Ở khu vực bạch phù thủy sự quản lý mà muốn thu thập một ngàn linh hồn, . . Còn không bằng bà để ta trực tiếp tự sát đi!”
Lâm Lôi oán giận nói.
Lấy ra linh hồn là một việc cần sự tinh tế, muốn góp đủ được số lượng mà mụ phù thủy cần ít nhất cần có 10 ngàn người sống trở lên.
Đại án kinh thiên như thế, nếu như Lâm Lôi dám làm, nhất định sẽ bị bạch phù thủy truy sát đến chết!
“Ta lại không bảo cậu động thủ ở đây, cậu có thể đi tới địa bàn cho đám hắc vu sư khống chế!” Mụ phù thủy tỏ vẻ không them để ý.
“Đường xá quá xa. Thời gian tiêu hao quá nhiều, đồng thời ta cũng không muốn trêu chọc hắc vu thế lực khác!”
Lâm Lôi trực tiếp lắc đầu từ chối yêu cầu của mụ phù thủy, “Nếu bà đã đăng tin ở trung tâm giao dịch thì chắc vẫn có nhu cầu đối với ma thạch, ở Bất Dạ Thành này, linh hồn cũng không phải là không có, cùng lắm thì tốn them chút thời gian, từ từ tích lũy là được rồi. . .”
“Được rồi, nhưng người trẻ tuổi, ta phải nhắc cậu, giá cả kết tinh hệ âm u không phải là số nhỏ!”
Trên mặt mụ phù thủy giãy giụa một hồi, lập tức cũng biết yêu cầu của chính mình có chút không có khả năng, chỉ có thể không cam lòng trở lại phía sau quầy.
Lách cách!
Mụ phù thủy lục lọi tìm nửa ngày, mới lấy ra một bình thủy tinh hình mũi khoan đặt ở trên quầy hàng.
Mà dưới đáy bình thủy tinh, có một bãi dịch màu đen bán rắn, tản ra ánh sáng lộng lẫy thần bí, giống như muốn hút cả linh hồn của người nhìn vào trong.
“300 khắc kết tinh hạt năng lượng căn bản hệ âm u, mỗi khắc bán giá một trăm ma thạch!”
“Tiểu tử, ta vẫn nhắc lại đề nghị vừa nãy, chỉ cần cậu mang đến cho ta một ngàn linh hồn, số kết tinh này đều là của cậu!”
Mụ phù thủy còn đang cô gắng dụ dỗ Lâm Lôi.
“Không cần!” Lâm Lôi lắc đầu một cái, cái giá này đúng là vượt khỏi năng lực thanh toán của hắn.
Ma thạch của hắn đa số là trước đây dựa vào việc luyện chế thuốc rồi bán mà có, sau đó trong lần tham gia huyết đấu ở học viện lại kiếm được rất nhiều ma thạch cùng tài liệu quý giá.
Sau khi tiêu phí ngày hôm qua, hiện tại những vật và ma thạch đã tiêu hao gần hết rồi.
Nhưng nếu vì chút đồ vật này mà mạo hiểm thu thập linh hồn, Lâm Lôi cũng không có ý định làm chuyện ngu xuẩn này.
Cho dù là ở khu vực của hắc vu sư, muốn tàn sát lượng lớn phàm nhân để thu thập linh hồn cũng sẽ bị coi là tồn tại cực đoan tà ác.
Lâm Lôi cũng không muốn trở thành chuột chạy qua đường người người kêu đánh kêu giết ở Nam Hải bờ.
“Có thể dùng tài liệu khác để đổi sao?” Lâm Lôi hỏi.
“Có thể!” Mụ phù thủy gật đầu “Nhưng ta chỉ nhận tài liệu có liên quan đến linh hồn, những thứ khác, chỗ ta sẽ thu mua với giá thấp hơn một thành!”
“Linh hồn?”
Lâm Lôi có chút hiểu ra có lẽ mụ phù thủy này là phù thủy chuyên môn nghiên cứu phương diện linh thể này, hiện tại tiến triển thí nghiệm đã đến then chốt, cần nguồn tư liệu sống lớn để tiến hành suy đoán và luận chứng.
Muốn nói tới tài liệu quý giá, trên người Lâm Lôi cũng có không ít, nhưng rất nhiều loại đều hữu dụng đối với hắn, hắn cũng không muốn buông tay, nghĩ tới vu bà này cũng là nghiên cứu phương diện linh hồn, trong mắt Lâm Lôi lập lòe ánh sáng, đã có chủ ý.
“Như vậy. . . Có tri thức cao cấp liên quan đến linh hồn, có mua không?”
Lâm Lôi hỏi.
” Tri thức cao cấp? Để ta xem trước một chút!” Mụ phù thủy sáng mắt.
Lâm Lôi cười cười, lấy từ trong lồng ngực ra một viên trân châu to bằng đầu ngón tay đưa tới.
Loại trân châu này cũng là một loại công cụ chuyên dùng để chứa đựng tin tức, Lâm Lôi đã ghi một chút tư liệu về linh thể mà trước đây hắn đã nghiên cứu và ghi chép khi còn là học đồ.
Tuy rằng lúc đó Lâm Lôi chỉ là học đồ, nhưng có chíp phụ trợ, đối với việc nghiên cứu linh thể cũng là có thành tựu, thậm chí vượt qua một số đạo sư trong học viện.
Đồng thời, Lâm Lôi cũng chỉ là chuẩn bị bán ra một số nội dung lúc đầu.
Về phần thí nghiệm sau này hắn cải tiến thuốc huyết oán, còn có một số nội dung thu từ cự xà chi thư, đều sẽ không bán ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận