Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 343: Núi xương trắng (2)

“Quả nhiên… Giống như trên ghi chép!”
Mụ phù thủy cùng Kiệt Y mở ra một cuốn sách đã sớm chuẩn bị trước, cho mình một vòng bảo vệ màu đỏ rực.
Ở bên ngoài vòng bảo vệ, hạt năng lượng căn bản màu xám đen không ngừng trùng kích lồng ánh sáng, lại không ngừng bị hạt năng lượng căn bản hệ hỏa bên ngoài đốt sạch.
Trọn sóng triều này, mụ phù thủy không có một tia tổn hại, lúc này, con mắt bà ta nhìn chòng chọc vào trên đỉnh ngọn núi xương trắng, trong mắt lộ ra ánh sáng cực kỳ kích động hiếm có.
“Căn cứ vào ghi chép trong tài liệu, tòa tế đàn mà ta cần kia chính là ở trên đỉnh ngọn núi tòa núi xương trắng này!”
Mụ phù thủy bước nhanh về phía trước, leo lên mặt đất dùng bạch cốt lát thành.
Răng rắc!
Bạch cốt đã phong hoá không biết bao lâu hóa thành bột mịn dưới chân bà ta, chất thành một tầng dày đặc.
Lâm Lôi cùng Kiệt Y chậm rãi theo ở phía sau.
Lâm Lôi vừa đi, vừa tiện tay gảy gai xương trên mặt đất, tuy rằng đại đa số gai xương đều đã mục nát không thể tả, nhưng vẫn là có thể tìm ra mấy đoạn xương cốt hoàn chỉnh.
Lúc này trên tay Lâm Lôi đang cầm một đoạn xương màu trắng mơ hồ to hơn các đoạn xương chung quanh rồi cẩn thận quan sát.
“Chỉ nhìn từ hình thái thì đây dường như là một xương đùi bên phải của nhân loại!” Lâm Lôi ánh chừng đoạn xương trong tay một chút.
“Hơi trùng xuống, đồng thời xương cốt rõ rang đã trải qua cường hóa, không phải người bình thường có thể có!”
“Chíp! Đo lường thành phần!”
Lâm Lôi bên trong đôi mắt bốc lên một tia lam quang.
“Keng! Bắt đầu thu thập số liệu mẫu, so sánh nguyên tố Cac – bon bên trong!”
Chíp rất nhanh đưa ra câu trả lời: “Xương đùi bên phải nhân loại có thực lực cấp bậc kỵ sĩ, thời gian cách hiện nay chừng 5341 năm…”
“Kỵ sĩ sao?”
Lâm Lôi chuyển tầm mắt nhìn bốn phía.
Dưới đáy núi xương màu trắng, phạm vi rộng nhất, số lượng xương nhiều nhất là xương cốt của người bình thường, cấp bậc kỵ sĩ cực kỳ hiếm thấy.
Mà theo độ cao không ngừng tăng lên, xương của cấp bậc kỵ sĩ bắt đầu trở nên dễ thấy, thậm chí Lâm Lôi phát hiện vài nơi có cả hài cốt của.
Đến giữa sườn núi, đã dùng toàn bộ xương của kỵ sĩ và đại kỵ sĩ để lót đường, ngay cả xương ở cấp bậc học đồ cũng có xuất hiện.
Trên người phù thủy đều có nồng độ phóng xạ nhất định, thứ này dù ở trên hài cốt cũng phi thường dễ thấy.
Ngay cả mụ phù thủy cùng Kiệt , cũng từ nghi ngờ không thôi lúc đầu, đến mức hút vào khí lạnh sau khi phát hiện những hài cốt này.
“Với quy mô này, nơi này ít nhất đã mai táng 20 ngàn phù thủy học đồ trở lên, còn có phù thủy chính thức không rõ số lượng …”
Lâm Lôi thở ra một hơi, “Cũng chỉ có thời đại thượng cổ, mới có thể kiếm ra quy mô như vậy!”
Đồng thời, hắn cũng biết nguyên nhân Đồ Hồn Giáo thượng cổ bị diệt.
Mặc kệ là vì cái gì, một lần giết chết nhiều phù thủy như vậy, nhất định sẽ gây nên phẫn nộ, chuyện này không giống tàn sát phàm nhân phổ thông, mà là phạm tội cực kỳ lớn phải nghiêm trị!
Theo sự phát hiện này, bước chân của ba phù thủy không khỏi chậm lại.
Quả nhiên, khi tới gần đỉnh núi, ba người Lâm Lôi phát hiện ra lượng lớn thi thể của phù thủy chính thức!
Trên đỉnh ngọn núi, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một bộ thi thể bị ăn mòn một nửa, áo bào đều mặc trên người có thể thấy rõ ràng, có thi thể thậm chí không mục nát bao nhiêu, giống như chỉ đang ngủ.
Mà từ trên thân những phù thủy này tản mát ra phóng xạ tàn dư, vượt xa mức độ học đồ phổ thông, có thi thể thậm chí chỉ dựa vào khí lưu lại đã khiến Lâm Lôi có chút kiêng kỵ.
“Thế mà vẫn không mục nát hoàn toàn…” Mụ phù thủy thốt lên một tiếng kinh ngạc.
“Hoàn cảnh của nơi này đóng kín, đồng thời dường như cũng làm biện pháp chuyên môn chống phân huỷ, hơn nữa những phù thủy này đều không phải người bình thường, bởi vậy mới có tình huống này…”
Lâm Lôi lạnh nhạt hồi đáp.
Lúc này hắn đang giẫm trên mặt một nữ phù thủy nhu mì xinh đẹp, vị phù thủy này có gương mặt phi thường hoàn mỹ, lông mi tỉ mỉ, con mắt mỹ lệ có thể thấy rõ ràng, có thể tưởng tượng ra ở thời thượng cổ cũng nhất định là một vị phù thủy mỹ nhân hiếm có, nhưng chân Lâm Lôi không chút do dự mà đạp ở trên mặt của thi thể này, giống như đang giẫm lên một khối gạch đá.
Đến nơi này, núi xương trắng đã biến thành núi thây do thi thể tạo thành, nếu ba người Lâm Lôi muốn đi tới, chỉ có thể không ngừng đạp lên thi thể những phù thủy thượng cổ này.
“Đây là khinh nhờn! Trắng trợn khinh nhờn! Đám người điên Đồ Hồn Giáo thượng cổ kia, là đang khinh nhờn tôn nghiêm của phù thủy chúng ta! ! !”
Nằm ngoài dự liệu của Lâm Lôi chính là, Kiệt Y trong ba người rõ ràng có chút quái gở lại mở miệng khiển trách loại hình phạt này trước.
“Không sai! Như ng ở thời đại thượng cổ, sức mạnh quyết định tất cả! Những phù thủy này nếu như bị Đồ Hồn Giáo bắt thì phải chịu đựng hậu quả tương ứng…”
Lâm Lôi gật đầu nói.
Làm một phù thủy một, hắn tự nhiên có cảm xúc một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, nhưng hiện tại phù thủy giới sao lại không phải là như vậy?
“Không cần nói nhảm nhiều, chúng ta đến rồi!”
Mụ phù thủy vẫn cắm đầu đi ở phía trước đột nhiên dừng lại, ngữ khí hơi xúc động, càng có vẻ nóng bỏng và khát vọng không nói ra được!
Hóa ra trong lúc vô tình, một nhóm bọn họ đã đến đỉnh núi xương trắng.
Mà ở đây, bốn phía trống rỗng, ở giữa đỉnh ngọn núi có một tế đàn màu trắng.
Lại gần một chút để xem thì sẽ phát hiện ra tòa tế đàn này dùng xương trắng xếp thành, từ trên những đoạn xương trắng này tản mát ra gợn sóng, lại vượt quá phù thủy cấp 1 phía dưới, chỉ là khí tức đã khiến Lâm Lôi nghẹt thở.
Bên ngoài một số bộ xương trằng còn có dùng máu tươi để viết lên các ký hiệu kỳ dị.
Những ký hiệu này vẽ phi thường phức tạp, tương tự bản đồ ba chiều, Lâm Lôi chưa từng nhìn thấy.
Khiến hắn chú ý nhất chính là những ký hiệu này tuy rằng đã tồn tại hơn năm ngàn năm, nhưng vết máu còn vẫn tươi đẹp, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ nhỏ xuống.
Đồng thời, có một số phù văn bị bố trí thành dáng vẻ kỳ quái, giống như một bộ địa đồ.
Lâm Lôi nhìn kỹ một chút, lập tức phát hiện mấy chỗ dường như chính mình đã đi qua trong bí cảnh, trong lòng hắn mừng như điên, lập tức để chíp ghi chép lại toàn bộ.
Ở giữa tế đàn còn cung phụng một bộ xương đầu màu trắng kỳ dị.
Bộ xương đầu này tương tự xương sọ của nhân loại, chỉ là trên xương sọ còn có hai cái sừng màu đen mà uốn lượn, giống sừng của sơn dương vậy.
Đồng thời, giữa hai cái sừng còn có một lỗ thủng nho nhỏ hình tròn, cũng không biết là dùng để làm gì.
“Đây chính là linh hồn tế đàn mà bà vẫn muốn tìm sao?”
Lâm Lôi liếc mắt nhìn về phía mụ phù thủy. Nhưng lúc này mụ phù thủy lại đang nhìn chòng chọc vào tế đàn, trong miệng còn lầm bầm lời nói mà hắn nghe không hiểu, giống như đã hoàn toàn quên đi những người khác.
Càng khiến Lâm Lôi kinh ngạc chính là Kiệt Y bên cạnh, cho dù dùng đấu bồng lớn màu đen che lấp, Lâm Lôi vẫn là có thể cảm giác được thân thể của cô ta đang run rẩy.
Phát hiện này khiến cho Lâm Lôi có chút bận tâm, đồng thời vẻ bất an trong lòng bắt đầu nhanh chóng tăng lên.
“Là nơi này, chính là chỗ này. . . Thân ái, mẹ có thể lập tức cho con. . .”
Trong miệng mụ phù thủy liên tục lẩm bẩm, sau đó lại lập tức lấy ra một tấm giấy bằng da dê rách nát ném về trên tế đàn.
Cùng lúc đó, Kiệt Y đang đứng một bên run rẩy lại đột nhiên động thủ! ! !
Vô số sợi tơ toả ra màu xanh nhạt nửa trong suốt, giống thiên la địa võng từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Lâm Lôi, không khí chung quanh mơ hồ phát ra một tiếng rít, thậm chí ngay cả cảnh sắc hư không đều có chút gợn sóng.
“Các người muốn làm gì?”
Lâm Lôi nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng trên mặt lại không có bao nhiêu tâm tình đặc biệt.
Hiển nhiên, hắn cũng sớm có dự liệu đối với chuyện xảy ra, đồng thời, cũng có làm chuẩn bị.
Ầm! ! !
Tóc trên đầu Lâm Lôi nổ tung, vô số sợi tóc màu đen giống như sống lại, vặn vẹo đón đỡ cự võng màu xanh đang đánh tới kia.
Xì xì!
Trong nháy mắt khi cự võng màu xanh nửa trong suốt va chạm với sợi tóc màu đen, một lượng lớn khói trắng bốc lên, còn có tiếng vật phẩm không ngừng bị ăn mòn, không ngừng nổ vang trong không khí.
Dựa vào tóc chặn lại, thân ảnh Lâm Lôi lấp lóe, đã rời đi vị trí lúc trước mười mấy mét.
” Phòng ngự trận thức Mã Đa Lý!” Kiệt Y dưới đấu bồng màu đen cũng sớm biết thực lực của Lâm Lôi vượt xa mình nên vừa nãy ra tay chỉ là vì tranh thủ thời gian.
Ngay khi Lâm Lôi cùng dây dưa với tấm cự võng kia, Kiệt Y đã không ngừng bố trí một vòng pháp trận phòng ngự quanh linh hồn tế đàn!
“Khởi động!” Khi Kiệt Y mở miệng lần nữa, một lồng ánh sáng màu đen nửa trong suốt từ chung quanh linh hồn tế đàn bay lên, bao bọc toàn bộ tế đàn và cả Kiệt Y cùng mụ phù thủy vào bên trong.
“Tiềm ảnh Hỏa Cầu!” Trong mắt Lâm Lôi lóe lên hắc quang, vô số Hỏa Cầu màu đen từ mỗi nơi âm u đột nhiên bốc lên, đánh tới lồng ánh sáng màu đen kia!
Ầm! ! !
Vô số Hỏa Cầu màu đen tụ lại một nơi, thể tích bỗng tăng lên không chỉ gấp mười lần, kết hợp với tinh thần nguyên tố hóa của Lâm Lôi cao tới 70%, uy lực càng mạnh đến mức làm người nghe kinh hãi.
Thiên phú phòng ngự vu thuật của phù thủy bình thường bị công kích thế này, chỉ sợ trong vài giây sẽ hoàn toàn bị phá vỡ!
Ngọn lửa màu đen lan tràn, Kiệt Y trong lồng ánh sáng tuy rằng đang cố gắng chống đỡ, nhưng pháp trận phòng ngự vẫn đang không ngừng rung động, giống như lập tức sẽ bị công phá.
Nhưng Kiệt Y ở bên trong lại không chút hoang mang, giống như đang ngâm xướng mấy câu thần chú.
Ong ong! ! ! Từ dưới đáy tế đàn, một vầng sáng màu đen sáng lên, truyền vào trong vu trận phòng ngự.
Ầm! ! !
Sau khi có thêm vầng sáng này, ánh sáng toàn bộ vu trận phòng ngự lại tăng vọt, màu đen nồng nặc đến cực điểm, ngay cả bóng người bên trong đều không thấy được.
Tiềm ảnh Hỏa Cầu bắn ra hỏa diễm vẫn đang thiêu đốt lồng ánh sáng thêm mười mấy giây.
Nhưng vu thuật phòng ngự đã biến thành cực kỳ cứng rắn, nên cuối cùng hỏa diễm vẫn tán loạn ra.
“Đây. . .”
Nhìn Kiệt Y dường như có thể mượn dùng sức mạnh trong phòng thí nghiệm, Lâm Lôi không khỏi lại lùi lại mấy bước.
Mụ phù thủy tuyệt đối là giấu hắn rất nhiều tin tức, lại liên tưởng đến hồn bạo mà trước đó mụ phù thủy sử dụng, chiêu thức giống oán linh căm hận như đúc, Lâm Lôi đã có thể khẳng định, thời gian mụ phù thủy phát hiện ra tòa di tích này, tuyệt đối lâu hơn so với lời bà ta nói, đồng thời, bà ta còn chiếm được không ít chỗ tốt ở trong này.
“Từ bỏ đi! Nơi này là trung tâm của cả tòa bí cảnh, sau khi mượn dùng một phần sức mạnh, trừ phi thực lực của cậu đã cao đến mức có thể trong nháy mắt đánh tan toàn bộ bí cảnh, nếu không thì cũng không thể đánh vỡ vu trận phòng ngự này.
Bên trong vòng sáng màu đen, giọng nói của Kiệt Y lạnh nhạt truyền đến, nhưng ánh mắt cô ta rõ ràng không có bao nhiêu vui sướng, cũng không thèm nhìn về phía Lâm Lôi, trái lại là có chút bận tâm nhìn về phía mụ phù thủy, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ phức tạp, có chờ mong, có vui sướng, cũng có. . . Nghĩ mà sợ!
Tấm giấy bằng da dê màu vàng nhạt rách nát sau khi tiếp xúc với tế đàn thì bắt đầu bùng lên hỏa diễm.
Ngọn lửa này là màu vàng nhạt, phi thường tinh khiết, lúc đầu chỉ là một điểm to bằng hạt đậu tương, sau đó từ từ lan ra cả trang giấy, hỏa diễm cũng đã biến thành màu lam nhạt.
Cùng lúc đó, cả tòa tế đàn giống như sống lại, bắt đầu run rẩy.
Đồng thời. Từ trong khe hở của bạch cốt đã bắt đầu chảy ra máu đỏ tươi, trong lỗ mắt của không ít xương đầu bắt đầu bốc lên ánh sáng ngăm đen.
“Mụ phù thủy! Ta khuyên bà tốt nhất yên lặng một chút. . . Trong tế đàn này rõ ràng giam giữ một sinh vật phi thường mạnh mẽ và tà ác, ta mặc kệ trước đó bà và nó có thỏa thuận gì, nhưng sư tử sẽ không bàn bạc với thỏ rừng bất cứ giao dịch gì. . .”
Ở bên ngoài vu trận, Lâm Lôi nhớ tới hiểu biết trước đó, nhanh chóng hô lên.
“Tao đương nhiên biết trong này là cái gì! Từ 157 năm trước đã biết rồi, nếu không phải kỳ ngủ say của nó quá dài, điều kiện triêu hoán lại phi thường hà khắc. Tao sớm đãgọi nó ra rồi. . . Chỉ cần có nó là được rồi. . .”
Bắp thịt trên mặt mụ phù thủy không ngừng vặn vẹo, vẻ mặt điên cuồng, khua tay múa chân nói ra.
Từ lời này cũng có thể thấy bà ta và tòa di tích này có mối liên hệ phi thường mật thiết.
“Bà cần nghĩ kĩ, đây chính là thể tiến hóa từ oán linh căm hận sinh ra. Càng tà ác và điên cuồng hơn, bà hoàn toàn không thể điều động. . .”
Lâm Lôi vừa khuyên bảo, vừa rời đi vị trí trước kia, đi tới nơi trước khi lên núi, một vòng hạt năng lượng căn bản màu đen quanh quẩn dưới hai chân.
“Nó tà ác! Tao còn biết rõ hơn mày, tuy rằng tao không không chế được nó, thế nhưng hiểu rõ quy trình chế tạo ra nó, chỉ cần dâng lên đầy đủ tế phẩm, mượn sức mạnh cả tòa linh hồn tế đàn này là tao hoàn toàn có thể. . .”
Ánh mắt mụ phù thủy đầy điên cuồng, mở hai tay ra la lớn: “Đi ra đi! Oán niệm t thể, người quản lý linh hồn cùng thân thể! Cách Cách Vu bệ hạ chí cao!”
“Cách Cách Vu? !” Lâm Lôi cả kinh.
Trước khi tới nơi này, hắn đã xem qua rất nhiều điển tịch có liên quan đến Đồ Hồn Giáo, tự nhiên biết Cách Cách Vu là một loại được Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ tôn thờ.
Bọn họ cho rằng, linh thể là nơi quy tụ của tất cả sinh vật trên thế gian, mà Cách Cách Vu chính là người trông coi tất cả linh thể!
Rất hiển nhiên, ở đây có một con Cách Cách Vu do Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ bồi dưỡng ra! Thế nhưng không biết bởi nguyên nhân gì. Cách Cách Vu này cuối cùng lại bị phù thủy của Đồ Hồn Giáo phong ấn tại nơi này.
Mà mụ phù thủy rõ rang đoạt được một chút truyền thừa từ Đồ Hồn Giáo, trong bí cảnh này thu được không ít chỗ tốt, đồng thời vẫn đang nỗ lực giải phong Cách Cách Vu.
Hiện tại Lâm Lôi có cảm giác mình đã gần như hiểu hết được mọi chuyện đã xảy ra rồi.
Cùng lúc đó, hào quang màu đen dưới chân hắn lóe lên, có hạt năng lượng căn bản bao vây, thân ảnh nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đã biến mất trên đỉnh ngọn núi.
Tuy rằng không biết tại sao mụ phù thủy muốn lừa hắn và Khuyên Đồng tới nơi này, nhưng khẳng định không phải chuyện tốt đẹp gì!
Lâm Lôi cảm thấy, chính mình vẫn nên mau chóng lui lại thì tốt hơn.
Chỉ cần ra khỏi tòa bí cảnh này, cho dù mụ phù thủy cùng Kiệt Y kia cùng tiến lên, Lâm Lôi đều chắc chắn có thể giải quyết các nàng.
“Cử động rất thông minh, nhưng đã quá trễ rồi. . .” Kiệt Y bên cạnh khẽ thở dài một tiếng.
Mà vào lúc này, tấm giấy bằng da dê trên tế đàn đã bị đốt sạch, theo tiếng kêu của mụ phù thủy, từng tia khói màu đen không ngừng từ trong khe hở tế đàn bạch cốt xông ra.
Ong ong! ! !
Giống như một đại ma đầu thời viễn cổ một lần nữa tỉnh lại.
Một tia khí tức viễn cổ làm người ta sợ hãi bỗng bao phủ cả ngọn núi xương.
Lạnh lẽo, tà ác! ! !
Lâm Lôi cảm giác mình giống như trở lại tuổi ấu thơ, khi tay trói gà không chặt bị một bầy thực hủ lang hoàn toàn vây quanh.
Loại cảm giác sinh mệnh có thể bị người khác lấy đi bất cứ lúc nào này, thực sự là khiến hắn hết sức chán ghét.
Mà khi tia khí tức kia lộ ra, cả tòa bí cảnh đều hơi chấn động.
Rất nhiều hắc khí tụ hợp lại một nơi, chậm rãi dung hợp lại, biến thành một bóng mờ to lớn nửa trong suốt.
Mà đầu lâu ma quỷ trên tế đàn trước đó bị bóng mờ đeo lên trên mặt, thật giống như một bộ mặt nạ như, mà bóng đen dùng đôi mắt đỏ bừng, trực tiếp đảo các phù thủy ở đây giống như đang nhìn giun dế.
Trong đầu Lâm Lôi trống rỗng, cả người đều có chút vô lực.
“Tức! ! !” Bóng đen đột nhiên điên cuồng gào thét.
Trong sóng âm to lớn, phòng ngự vu thuật trận pháp màu đen ngăn cản Lâm Lôi khi nãy trong nháy mắt tan vỡ, khí lưu khổng lồ đẩy mụ phù thủy và Kiệt Y sang một bên.
Phốc! ! !
Khi mụ phù thủy bay ngược lại, từng ngụm máu tươi giống nước suối không ngừng nôn ra.
Kiệt Y đứng một bên cũng chịu không ít thiệt thòi từ sóng khí lúc trước, nhưng lúc này, tình trạng của cô ta tốt hơn so với mụ phù thủy một chút, miễn cưỡng có thể đứng thẳng lên.
Thấy tình cảnh này, cô ta dùng một tư thế kỳ dị quỳ trên mặt đất, vừa ném một cái đầu phù thủy tới trước mặt bóng đen.
“Khuyên Đồng! ! !”
Con ngươi Lâm Lôi co rụt lại, nhận ra đầu lâu của phù thủy kia. Nhìn dáng vẻ này thì trước đó Khuyên Đồng căn bản không phải chết vì cơ quan trong bí cảnh, mà là trực tiếp bị mụ phù thủy và Kiệt Y ám hại!
Lâm Lôi đứng ở một bên toát mồ hôi lạnh, hiện tại ngay cả một cử động hắn cũng không dám.
Tuy rằng bóng đen trên tế đàn không liếc mắt nhìn về bên này, nhưng hắn có thể cảm giác được rõ ràng một luồng lực lượng tinh thần cực kỳ tà ác, cường hãn, đã trực tiếp khóa chặt hắn.
Lâm Lôi có một loại dự cảm, chỉ cần hắn lại tiến lên một bước, tiếp đến tất nhiên là một đòn toàn lực của Cách Cách Vu! ! !
Cọt kẹt! ! ! Cọt kẹt! ! !
Bóng người màu đen tiếp được cái đầu chết không nhắm mắt của Khuyên Đồng, đồng thời trực tiếp bỏ vào trong miệng nhai nuốt.
Một âm thanh làm người sởn cả tóc gáy không ngừng vang vọng trên đỉnh núi xương trắng vốn yên tĩnh.
“Chít chít!” Sau khi bóng đen nuốt chửng cái đầu lâu kia thì phát ra một tiếng thở dài cực kỳ thỏa mãn, đồng thời, từ trong miệng còn duỗi ra một đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm liếm trên môi, giống như còn có chút chưa hết thòm thèm.
“Một linh hồn phù hợp điều kiện, nói ra thỉnh cầu của các ngươi đi! ! !”
Một âm thanh cổ xưa tối nghĩa trực tiếp vang lên bên tai Lâm Lôi, dùng một loại ngôn ngữ mà Lâm Lôi hoàn toàn chưa từng nghe nói, nhưng cũng phi thường quỷ dị, ý nghĩa mỗi chữ Lâm Lôi đều có thể trực tiếp nghe hiểu.
“Ta muốn…“Kiệt Y chậm rãi mở miệng.
“Để mẹ! Để con gái của ta- Kiệt Y phục sinh, một lần nữa có được thân thể tràn ngập sức sống! ! !” Mụ phù thủy vừa ngã nhào trên đất đột nhiên điên cuồng, xông tới trước mặt Cách Cách Vu: “Chỉ cần có thể đạt thành nguyện vọng này! Ta đồng ý trả bất cứ giá nào! ! !”
Có lẽ là ảo giác của Lâm Lôi, khi mụ phù thủy nói ra những câu nói này, trong con mắt thật to của Cách Cách Vu dường như toát ra một vẻ… Trào phúng?
“Tao cần… Cần càng nhiều tế phẩm…”
Bóng đen to lớn liếm môi một cái, “Mà căn cứ vào nguyên tắc linh thể chuyển hóa. Một nam hắc vu sư có thuộc tính “Bóng Tối” cũng là tài liệu tất yếu!”
“Ta biết! ! !” Mụ phù thủy mau chóng lấy từ trong túi tiền ra mấy quả cầu thủy tinh tràn ngập hồn lực, đồng thời chỉ tay về phía Lâm Lôi.
“Còn tài liệu chính là phù thủy kia! ! !”
Khi bóng đen nói ra điều kiện, trong lòng Lâm Lôi lập tức chìm xuống, vu thuật gia tốc dưới chân toàn lực vận chuyển.
Bóng người của hắn trong nháy mắt đã bị một cơn gió xoáy màu đen bao vây, lấy tốc độ như bay phóng xuống bên dưới ngọn núi.
Nhưng động tác của bóng đen Cách Cách Vu to lớn lại nhanh vượt xa Lâm Lôi tưởng tượng.
Đối mặt với động tác chạy trốn của Lâm Lôi, bóng đen chỉ duỗi ra một bàn tay nửa trong suốt, đưa tay về phía trước! ! !
Ong ong! ! !
Gió xoáy màu đen trực tiếp bị phá tan, lộ ra thân ảnh Lâm Lôi.
Mà Lâm Lôi chỉ cảm thấy không khí chung quanh giống như bị đọng lại, đồng thời không ngừng từ bốn phía áp súc về hắn bên này.
Trong phút chốc, một quang mang màu bạc từ trên trời giáng xuống, trực tiếp quấn quanh trên eo Lâm Lôi.
Từ trong ngân mang này đột nhiên lóe lên rất nhiều lực lượng tinh thần mạnh mẽ, Lâm Lôi rất ít khi thấy loại lực lượng tinh thần phẩm chất cao này. Chỉ dùng một chút, đã có thể đánh tan toàn bộ nguyên tố hóa lực lượng tinh thần mà hắn tụ tập!
Lực lượng tinh thần là căn bản của phù thủy, cũng là lời dẫn để triển khai vu thuật.
Lực lượng tinh thần bị đánh tan, hiện tại Lâm Lôi không thi triển ra được một phép thuật nào cả.
Quang mang màu bạc bay ngược, Lâm Lôi không thể tự khống chế cũng bị kéo về, cuối cùng trở lại trước tế đàn.
Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!
Bốn xúc tu màu đen từ trên tế đàn bốc lên, giống xiềng xích trói chặt lấy tứ chi của Lâm Lôi.
Hiện tại toàn thân Lâm Lôi biến thành một hình chữ đại – Cả người nằm dang tay chân, đặt ở trước mặt bóng đen Cách Cách Vu.
“Tinh thần thực chất hóa! ! ! Cách Cách Vu do ác niệm tụ tập này ít nhất cũng có thực lực của phù thủy cấp hai! ! !”
Vẻ mặt Lâm Lôi đã như tro tàn, trong lòng cũng đang không ngừng tính toán thực lực của bóng đen.
Cùng lúc đó, chíp cũng đang nhanh chóng vận chuyển, thu thập tin tức từ năng lượng mà Cách Cách Vu không ngừng tản ra, từ đó suy tính ra số liệu và khuyết điểm của nó.
Tinh thần thực chất hóa là ngành học tri thức cao đẳng chỉ có phù thủy cấp hai mới có tư cách chạm tới! ! !
Lực lượng tinh thần vô hình vô chất, trước đó Lâm Lôi chứng kiến phép thuật năm màu rực rỡ quay chung quanh trước mặt phù thủy, kỳ thực đều là hạt năng lượng căn bản các hệ trong không khí hiện ra, mà lực lượng tinh thần làm đầu lĩnh và chất xúc tác, nhưng vẫn không thể dùng mắt thường nhìn thấy.
Nhưng khi phù thủy đạt đến cấp độ phù thủy cấp hai thì có thể kéo tinh thần lực từ thức hải đến thế giới vật chất, đồng thời thể hiện ra hình thái hạt căn bản cơ bản nhất, dù là một người bình thường, cũng có thể nhìn thấy! ! !
Loại thực chất hóa lực lượng tinh thần này đối phó với bất kỳ phù thủy nào có thực lực cấp hai trở xuống, đều giống như lấy đá đánh vào trứng, không có gì khó khăn! ! !
Dù sao, sau khi phù thủy thực chất hóa tinh thần, độ ngưng tụ của lực lượng tinh thần vượt xa trình độ một cấp, đối mặt với phù thủy cấp 1, cũng như dùng tảng đá đi đập vào trang giấy, lực lượng tinh thần yếu đuối của phù thủy cấp 1 căn bản không ngăn cản được lực lượng tinh thần của phù thủy cấp hai tấ công, bởi vậy cũng tạo thành cục diện phù thủy cấp hai có thực lực vượt xa phù thủy cấp 1.
Mà màu bạc quang mang mà bóng đen Cách Cách Vu sử dụng, bản chất chính là biểu hiện cụ thể của việc thực chất hóa lực lượng tinh thần ở thế giới vật chất!
“Phù thủy cấp hai sao? Không nghĩ tới, trước đó vì phòng ngừa vạn nhất nên để chíp chuẩn bị mấy phương án lại thật sự phải dùng tới…” Trong long Lâm Lôi nhanh suy tư, xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào mụ phù thủy.
“Hiện tại, có thể nói cho ta biết chân tướng chứ?” Giọng nói của Lâm Lôi phi thường trầm thấp, giống đã mất hết tất cả tự tin.“Dù sao, chúng ta vẫn là minh hữu!”
“Ngoại trừ ước định luyện chế thuốc và tỉ lệ phân chia và không cho phép tiết lộ tin tức ra ngoài, trên minh ước của chúng ta cũng không có hạng mục không cho phép thương tổn lẫn nhau!”
Thân thể mụ phù thủy còn đang không ngừng run lên, giống như một giây sau sẽ ngã xuống đất bỏ mình, nhưng tinh thần bà ta lại cực kỳ phấn khởi, ngay cả trên mặt cũng có thêm vài tia đỏ ửng.
“Vì Kiệt Y, tao có thể làm bất ký chuyện gì, huống chi là hi sinh một minh hữu có tâm tư bất lương như mày?”
“Kiệt Y! Con gái?” Lâm Lôi ngẩn ra, lập tức quay đầu nhìn sang người áo đen Kiệt Y ở một bên.
Kiệt Y gật gật đầu, cởi xuống áo bào đen trên người.
Xuất hiện trước mặt Lâm Lôi là một bóng mờ cô gái nửa trong suốt, đây là một cô bé vô cùng trẻ tuổi đẹp đẽ, từ trên mặt của cô ta còn có thể tìm được dấu vết của mụ phù thủy lúc tuổi còn trẻ.
“Linh thể?” Lâm Lôi lại sững sờ, giờ này mới nghĩ đến, dọc theo đường đi ngay cả lời nói Kiệt Y đều cơ bản không nói, thậm chí ngay cả trên bàn tay, cũng luốn đeo một đôi găng tay dày, nhưng cũng có thể còn có bí pháp nên mới có thể khiến Lâm Lôi và Khuyên Đồng vẫn ở chung mà không thể phát hiện ra tình huống khác thường trên người Kiệt Y.
“Con gái đáng thương của tao trong một lần thí nghiệm gặp sự cố đã vĩnh viễn mất đi thân thể, mà việc tao có khả năng làm chính là không ngừng rót hồn lực vào cho con gái, để kéo dài thời gian tồn tại…”
Ánh mắt mụ phù thủy mê ly, dường như rơi vào đến trong hồi ức.
“Tuy rằng Kiệt Y đã chết rồi, nhưng tao chưa từng buông tha hi vọng muốn cứu sống con bé! Nhờ số trời run rủi, lúc tuổi còn trẻ tao tìm được một phần tư liệu của Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ, kỹ thuật chuyển hóa linh thể của bọn hắn tuyệt đối có thể để cho con gái của tao phục sinh, đồng thời một lần nữa có được thân thể!”
“Vì lẽ đó, bà vừa thu thập linh hồn, vừa không ngừng nỗ lực giải phong cái Cách Cách Vu này?”
Lâm Lôi lạnh lùng hỏi.
“Không sai!” Mụ phù thủy rất thoải mái thừa nhận, “Còn phải cảm tạ thuốc của cậu, nếu không thì linh hồn Kiệt Y không mạnh mẽ tới trình độ nhất định cũng không thể chịu đựng sức mạnh chuyển hóa…”
Xem ra, mụ phù thủy đã dùng toàn bộ Nước mắt Maria mà Lâm Lôi chia cho bà ta để Kiệt Y sử dụng.
Cũng chính vì như thế, mới có thể giúp cô ta từ một linh thể phổ thông tăng cường đến trình độ phù thủy chính thức.
“Đồng thời, muốn triệu hoán Cách Cách Vu, phục sinh Kiệt Y, nhất định phải đồng thời thỏa mãn mấy điều kiện!” Một âm mưu cần lên kế hoạch mấy chục năm mà một lần đã thành công, để mụ phù thủy có thể nói ra rõ ràng.
Hơn nữa, bóng đen Cách Cách Vu ở bên cũng không biết là xuất phát từ nguyên nhân gì mà vẫn không động thủ, mặc cho mụ phù thủy nói tiếp.
“Muốn triệu hoán Cách Cách Vu, “Chìa khoá” mở ra nhất định phải là một phù thủy chính thức, đồng thời linh hồn thiên phú, còn có các phương diện thể chất đều có nghiêm ngặt yêu cầu, mà muốn phục sinh Kiệt Y, tế phẩm cần cũng giống như vậy… Cậu biết vì tìm hai tế phẩm các cậu mà ta phải đợi bao nhiêu thời gian sao?”
Mụ phù thủy đã rơi vào trạng thái điên cuồng, không chờ Lâm Lôi mở miệng, đã điên cuồng rít gào lên: “Năm mươi ba năm, vì tìm đủ những điều kiện này, tao đã chờ đợi năm mươi ba năm! ! !”
“Trong năm mươi ba năm này diện, Kiệt Y thân ái của tao đã phải chịu bao nhiêu cực khổ… Ô ô…”
Mụ phù thủy nói đến chỗ kích động thì nước mắt lại rơi, mà Kiệt Y cũng trầm mặc đứng ở một bên.
“Nhưng nỗ lực của tao đều là đáng giá, hiện tại, con gái ngoan Kiệt Y của tao sắp phục sinh! ! !”
Lâm Lôi lẳng lặng nghe, hiện tại tất cả đều rõ ràng.
Đối với chuyện mình và Khuyên Đồng làm tế phẩm này, hắn cũng không có phẫn nộ gì.
Xưa nay hắn luôn không cho là rằng mình là con cưng của trời, tới chỗ nào cũng có thể nhân họa đắc phúc, gặp dữ hóa lành.
Nếu như hắn có thể tính kế người khác, người khác đương nhiên cũng có thể tính kế hắn.
Mà việc hắn có thể làm chỉ là trước đó cân nhắc cẩn thận, cố gắng làm tốt mỗi một bước, không để người khác mưu hại cùng lợi dụng mà thôi.
” Cách Cách Vu vĩ đại, căn cứ quy tắc quy đổi, ta hiến tế tên phù thủy này, mà để báo đáp lại, ta muốn ngài giúp con gái của ta một lần nữa thu được thân thể…”
Mụ phù thủy thở hổn hển, đặt vài món vật phẩm phi thường kỳ dị trên tế đàn, đồng thời nói ra thỉnh cầu.
“Quy đổi thành công! ! !”
Từ bóng đen khô lâu dưới mặt nạ, Lâm Lôi nhìn thấy một tia trào phúng.
Mà mụ phù thủy nằm phục trên đất, và Kiệt Y đứng bên tâm thần có chút hoảng hốt, lại rõ ràng không phát hiện điểm ấy.
“Tuy rằng ta cũng rất muốn lưu lại xem trò hay này, nhưng xin lỗi! ! !”
Đối mặt với bàn tay khổng lồ của Cách Cách Vu chộp tới, Lâm Lôi khẽ mỉm cười.
Lâm Lôi ở trong lòng điên cuồng hét lên.
Cùng lúc đó, bắp thịt trên người hắn nhô lên, từng mảng vảy màu đen lan kín toàn thân.
Cả đôi mắt cũng hoàn toàn biến thành màu hổ phách, mang theo thụ đồng giống như dã thú.
Khoa Mạc Âm chi lân! ! ! Còn có hoá đá chi đồng! ! !
Lúc này Lâm Lôi đứng trước nguy hiểm sinh tử đã vận dụng cả hai thiên phú vu thuật của chính mình!
Thụ đồng của Lâm Lôi không nhìn chằm chằm vào Cách Cách Vu, mà là nhìn chăm chú tới xúc tu xiềng xích trên tay mình.
Cách Cách Vu kia ít nhất cũng có thực lực của phù thủy cấp hai, lực lượng tinh thần vượt xa Lâm Lôi, tuyệt đối không phải một chiêu hoá đá chi đồng là có thể rút ngắn khoảng cách.
Dù hiện tại Lâm Lôi sử dụng đối với Cách Cách Vu, cũng chỉ có một hậu quả, đó là tinh thần phản phệ! ! !
Ba ba ba! ! !
Bị hoá đá chi đồng nhìn chăm chú, xúc tu xiềng xích trói chặt Lâm Lôi đã x biến thành tảng đá xám trắng.
Mà trên cánh tay Lâm Lôi hơi dùng sức, xiềng xích trói hắn lập tức vỡ nát ra, bụi đá phủ kín một chỗ.
Cùng lúc đó, trên quần áo của hắn, một chữ “L” chổng ngược sáng lên.
Một lực hút cực mạnh nhất thời tác lên người Lâm Lôi, hút thân hình của hắn bay ngược lại.
Tốc độ như thế này, so với vu thuật chạy trốn vừa nãy hắn vận dụng còn nhanh hơn gấp bốn năm lần.
Mụ phù thủy cùng Kiệt Y chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên hắc quang, Lâm Lôi đã hoàn toàn biến mất ở trước mặt hai người.
“Không. . .” Mụ phù thủy gào lên.
Mà sắc mặt Kiệt Y phi thường phức tạp, giống như thất vọng, lại giống như có thể thở ra một hơi.
” Vật phẩm đổi thành biến mất, nghi thức đã bắt đầu. Không thể đánh gãy, bắt đầu chọn thành phần khác. . .”
Mà Cách Cách Vu chỉ nhìn vào vị trí nơi Lâm Lôi trốn đi, nhưng không lần thứ hai đuổi tới, mà là nói ra lời nói khiến mẹ con mụ phù thủy đại biến sắc mặt.
“Không. . .”
Kèm theo vu thuật năng lượng không ngừng tiêu tán một tiếng rít gào thê lương tuyệt vọng, lập tức cắt ra toàn bộ núi xương trắng.
. . .
Ầm! ! !
Tiếng nổ cực lớn vang lên, vu thuật trận pháp trên một khu đất trống ở hoa viên nổ ra.
Cùng lúc đó, một bóng người màu đen bị lực hút lớn trong nháy mắt kéo đến nơi này, đồng thời trên đất đập ra một dấu vết sâu sắc.
“Khái khái. . .”
Dưới đáy hố, Lâm Lôi mạnh mẽ phun ra cát đá trong miệng, nhìn cánh tay phải đã vặn vẹo rõ ràng, hơi cười khổ.
“Chíp phục hồi ra trận pháp lực hút thượng cổ mới chỉ là một phần. Hiện tại mạo muội sử dụng, quả nhiên dễ dàng xảy ra vấn đề, nếu không phải sớm dùng thiên phú vu thuật, lại hi sinh tay phải, e là thương thế còn nặng hơn nữa. . .”
Tuy rằng đang cười khổ, nhưng tốc độ của Lâm Lôi không chậm một chút nào, hắn nhảy hai ba lần đã ra khỏi hố lớn, nhìn chung quanh một chút, nơi này chính là nơi lúc trước hắn đại chiến với oán linh căm hận, đồng thời bố trí vu thuật trận pháp.
“Cái lực hút trận pháp này là bố trí đúng rồi!”
Lâm Lôi hơi xúc động, lập tức lập tức ra lệnh.“Chíp! Mở ra bản đồ, tìm đường ra bí cảnh tốt nhất!”
Trước đó ở trên tế đàn linh hồn, Lâm Lôi đã nhìn thấy một vật có chút tương tự địa đồ bí cảnh.
Xuất phát từ cẩn thận, hắn lập tức để chíp ghi chép lại, đồng thời so sánh với bản đồ trước đó thu thập được, kết quả không ngoài dự đoán. Hắn thu được địa đồ, đúng là địa đồ toàn bộ bí cảnh! ! !
Mà bố trí lực hút vu trận ở đây là một thượng cổ trận pháp mà Lâm Lôi chính mình cải tiến.
Nguyên hình pháp trận này là hắn từng thấy trên một quyển sách cổ ở Hoa Viên Bốn Mùa, đồng thời rất nhiều chỗ đều không trọn vẹn.
Cho dù có chíp thôi diễn, cũng chỉ có thể hoàn thành một phần, có ba, bốn phần mười hiệu quả của pháp trận này mà thôi.
Nhưng chính là ba, bốn phần mười hiệu quả này đã để Lâm Lôi mừng rỡ không ngớt, đồng thời lập tức giấu đi làm lá bài tẩy.
Hiệu quả của lực hút vu trận chính là bắn ra lực hút cường đại, mạnh mẽ lôi kéo vật phẩm hoặc là sinh vật có khắc vu trận con đến nơi bố trí vu trận lực hút!
Bởi lợi dụng rất nhiều kỹ thuật thượng cổ, nên lực hút phi thường mạnh, đồng thời tốc độ cực kỳ nhanh! Ngay cả phù thủy cấp hai đều không ngăn cản nổi!
Nếu như nói, trước đây Lâm Lôi muốn chạy thoát khỏi tay phù thủy cấp hai chỉ có 10% khả năng, như vậy, trận sau khi hắn cẩn thận bố trí lực hút vu trận thì tỷ lệ này tuyệt đối sẽ tăng vọt đến 40%, thậm chí còn nhiều hơn một chút!
“Địa đồ đã đưa vào! Đã chọn con đường tốt nhất!”
Chíp nhanh chóng vận chuyển, chiếu địa đồ bí cảnh ra trước mặt Lâm Lôi, đồng thời đánh dấu ra một con đường màu đỏ, từ chỗ Lâm Lôi lan đến lối vào ban đầu ở tranh sơn dầu.
“Chít chít! ! !” Tiếng động kỳ dị nghe được ở chỗ Cách Cách Vu khi nãy lại vang lên, một bóng người màu đen không ngừng lớn lên, cuối cùng va chạm tới bầu trời.
Rầm! ! ! Toàn bộ bầu trời của bí cảnh đều giống như bị xé rách, lộ ra một miệng lớn đen kịt, cũng có không ít sấm sét màu máu trực tiếp bổ vào bóng đen.
Bóng đen đeo mặt nạ ma quỷ quỷ dị, không ngừng gầm thét lên, và sấm sét màu máu cũng đồng thời đánh tới.
Dư âm chiến đấu dù lan đến gần nơi nào, nơi đó đều sẽ biến thành bột mịn, đồng thời, chiến trường còn đang không ngừng mở rộng, chậm rãi di động tới chỗ Lâm Lôi.
“Chạy!”
Nhìn thấy một màn gần như muốn hủy thiên diệt địa, dù muốn hay không, Lâm Lôi đều phải trực tiếp chạy đi.
Dọc theo đường đi, mặt đất không ngừng rạn nứt, không ít giá gỗ và pho tượng đá đổ trên mặt đất, hoàn toàn chính là cảnh tượng ngày tận thế tới.
Bước chân Lâm Lôi nhanh chóng, Khoa Mạc Âm chi lân luôn bao phủ trên người, trong khi di động với tốc độ cao cả người giống như một bóng đen vặn vẹo kéo dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận