Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 814: Đòn bí mật (2)

Thanh âm trầm thấp từ các phù thủy vây xem phát sinh, hiển nhiên trong này có phù thủy đã không phải mới tới một lần hai lần.
“Rất tốt!” Lý Áo gật đầu, nhường ra vị trí trên đài cao.
Xèo! Xèo! Xèo!
Ngay sau đó có ba tia sáng đen bay tới trên đài cao.
Rất hiển nhiên, những phù thủy này đều có kinh nghiệm, biết lên trước là chiếm tiện nghi nhất, dù sao thứ bọn họ cần rất có thể ở trên tay một vị phù thủy nào đó ở dưới, mà người xuất thủ trước tiên lại càng dễ dàng đắc thủ, đồ vật cũng sẽ không bị đổi đi trước.
“Ha ha. . . Xin lỗi. . .”
Vệt đen ở giữa có tốc độ cực nhanh, so với hai vệt đen khác thì nhanh hơn một bước đứng trên đài cao, một âm thanh máy móc từ chùm sáng màu đen phát ra, không nhận ra nam nữ.
Thấy tình huống như vậy, hai vệt đen kia chần chừ một lúc, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lui lại, bọn hắn biết quy củ của Áo Khắc gia tộc, cũng rõ ràng nếu như không lần lượt, kết cục sẽ có nhiều phiền phức, bởi vậy không có dự định cướp giật và tranh luận.
“Chư vị! Lần này ta mang đến vật trao đổi là “Cấm kỵ cổ chung” , còn vật muốn trao đổi là. . .”
Người này vừa nói ra khỏi miệng, phù thủy phía dưới lập tức ồn ào một trận.
“Cấm kỵ cổ chung? Đó không phải bảo vật truyền thừa của Lư Tạp gia tộc ở bắc bộ sao? Làm sao có thể xuất hiện ở đây?”
“Nghe nói có mấy phù thủy gan to bằng trời lẻn vào gia tộc kia trộm cướp, cuối cùng lẩn trốn đến gần Lam Sơn, sẽ không phải chính là hắn chứ?”
Lý Áo ở một bên xem cuộc vui cũng có chút khiếp sợ, không ngờ đối phương lại không thể chờ đợi như thế đã lập tức muốn ra tay.
Hắn giật mình, lượng lớn tinh tiết trùng trong bóng tối lan đầy thân thể vị phù thủy kia.
Chỉ cần có bọn chúng ở trên người, tên phù thủy kia không thể thoát khỏi được Áo Khắc gia tộc lần theo.
“Cấm kỵ cổ chung? Chíp!”
Lôi Lâm đứng dưới đài cũng là ngẩn ra, sau đó âm thầm ra lệnh.
“Cấm kỵ cổ chung: Một trong kỳ vật vu thuật từ thượng cổ truyền thừa xuống, nghe đồn bên trong chất chứa sức mạnh của thời gian, là chí bảo truyền thừa của Lư Tạp gia tộc bắc bộ!”
Chíp nhanh chóng truyền ra một đoạn tư liệu, còn có một hình ảnh, hiển nhiên là hình vẽ ghi chép trên giấy da dê, đó là một cái chuông màu đen lớn trông rất sống động, kim chỉ nam vặn vẹo, có cảm giác thác loạn quỷ dị.
“Lực lượng thời gian? !” Lôi Lâm trợn to hai mắt, “Đây chính là sức mạnh quy tắc phi thường cao cấp, làm sao có thể bị phù thủy cấp thấp khống chế. . .”
Phù thủy nghe đồn về cấm kỵ cổ chung còn có rất nhiều, đám phù thủy đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm chùm sáng màu đen trên đài.
Nói chính xác là trên đài phù thủy trên tay biểu diễn ra đồ vật.
Đó là một vật trang sức hình tròn, giống hình vẽ mà chíp đưa ra như đúc, bên ngoài là màu đồng đen, không hề có chút cảm giác kỳ dị nào.
“Chíp, quét hình!” Trong lòng Lôi Lâm biết có sự khác thường, lập tức mệnh lệnh chíp quét hình.
“Nhiệm vụ thành lập! Bắt đầu quét hình! Keng! Bị trường lực không rõ quấy rầy, không thể tiến hành quét hình!”
Trong giao diện của chíp, Lôi Lâm nhìn thấy ngoài rìa màu đen kia hình thành một khu vực trống không quỷ dị, không cho chíp quét hình.
Từ khi Lôi Lâm tấn tăng lên thuật sĩ cấp 3, chíp đã trải qua nhiều lần cường hóa, chuyện bị trường lực quấy rầy, không thể quét hình này đã rất ít xuất hiện.
Khả năng duy nhất chính là cấm kỵ cổ chung kia là hàng thật, sức mạnh của thời gian là lĩnh vực mà hiện tại chíp không thể dò xét.
“Chẳng qua, chíp không thể dò xét cũng không nhất định chính là cấm kỵ cổ chung, cũng có thể là đồ vật quỷ dị khác, tạo thành hiệu quả tương tự. . .”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, tiếp tục nhìn đài cao.
Quả nhiên, tiếp theo, vị phù thủy kia lại thể hiện vài loại thủ đoạn, hoàn toàn chứng minh vật trang sức trong tay hắn là thực.
Một kỳ vật vu thuật, đặc biệt là có liên quan cùng lĩnh vực thời gian, dù cho chỉ là mộtlinh kiện, cũng được phù thủy mong ước.
Hơn nữa phù thủy kia định giá cũng không cao, không chỉ có thể dùng tài nguyên quý giá khác để đổi, thậm chí ngay cả ma thạch đều nhận lấy, nhất thời làm phù thủy ở hiện trường đều mù quáng.
Nơi này là giao dịch hội ẩn danh, cho dù đấu giá được, Lư Tạp gia tộc cũng không nhất định có thể tìm tới cửa, các phù thủy ôm ý nghĩ này tuyệt đối không phải số ít.
Cuối cùng, một phù thủy trong chùm sáng màu đen khác dùng giá 15 tỉ ma thạch giá, cộng thêm đông đảo tài nguyên quý giá mà thu được vật này vào trong túi.
Sau khi đấu giá được đồ vật này, tên phù thủy kia hiển nhiên biết nơi này không thể đợi lâu, lập tức vội vã đi ra ngoài, mà vị phù thủy trên đài cao kia cũng giống như thế.
Vì bảo đảm an toàn cho khách hàng, Áo Khắc gia tộc còn bố trí tùy cơ truyền tống trận ở đây, khách mời đi ra ngoài sẽ bị tùy tiện truyền tống đến bất kỳ địa phương nào ở gần thành Lam Sơn, thậm chí ngay cả Áo Khắc gia tộc cũng không biết, bởi vậy không cần lo lắng vấn đề bị theo dõi.
Nhưng rất hiển nhiên, những thứ đồ này cũng chỉ để tránh tai mắt của người khác, Lý Áo đã sớm bố trí tinh tiết trùng trên thân đối phương, không chỉ người bán, thậm chí ngay cả phù thủy đấu giá được trang sức kia cũng bị hắn nhìn chằm chằm.
Loại cảm giác khống chế vận mệnh người khác này, thực sự khiến Lý Áo có chút mê say.
“Đáng tiếc, so với Áo Khắc gia tộc, thủ đoạn của đám người này vẫn quá thấp kém a…”
Lôi Lâm thở dài, lần thứ hai nhìn lên trên đài cao.
Sau khi phù thủy kia rời đi, một chùm sáng màu đen khác lập tức hóa thành lưu quang, chiếm lấy vị trí, từ bên trong lộ ra một giọng đàn ông: “Chư vị các hạ, ta muốn đưa ra đồ vật chính là…”
Lôi Lâm vẫn thờ ơ lạnh nhạt, đồ vật ở đây đưa ra ở đây thường cao cấp hơn so với buổi đấu giá, thậm chí còn có rất nhiều trân phẩm, là các vật trước đó nghe đồn đã tuyệt tích.
Đồng thời, những vật này đều khá rẻ, rất nhiều phù thủy cũng muốn cầu lấy vật đổi vật, thậm chí đồng ý đổi lấy một số tài liệu quý giá có giá trị thấp hơn 1 cấp.
Có rất ít phù thủy chấp nhận dùng vật phẩm trao đổi gì cũng nhận, thậm chí ngay cả ma thạch đều muốn như phù thủy lúc trước, đại đa số đều là chỉ định một loại tài nguyên đặc biệt nào đó.
Mà không có vật phẩm chỉ định thì dù có ra giá bao nhiêu ma thạch cũng sẽ không đổi, cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối rời đi.
Nhưng phải nói là vật phẩm trong lần hội trao đổi này tuy rằng đều là tinh phẩm, nhưng xác suất mỗi lần thành giao suất cũng không cao lắm.
Đến giữa buổi, rốt cục đến lượt Lôi Lâm.
Hắn trầm ngâm đi tới đài cao, trong lòng đã sớm nghĩ kỹ vật phẩm chuẩn bị biểu diễn.
Một vương miện cổ điển màu đen hình thức cho nữ, còn có mấy ống thuốc sặc sỡ, trôi nổi từ trên tay hắn.
“Ma khí —— Vương miện Hắc Ám Tinh Linh, có hiệu quả ẩn nấp quần thể kinh người, còn có thuốc nhiên huyết, thuốc thần thánh!”
Lôi Lâm đẩy tay một cái, những vật này đều lơ lửng giữa không trung, dập dờn tỏa ra ánh sáng lộng lẫy mê người.
“Tất cả những thứ này. Ta hi vọng đổi lấy một phần tinh giới chi thạch, hoặc là có thể được manh mối về tinh giới chi thạch…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận