Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 978: Thể chất bình cảnh

Tam Xà giáo là bởi vì có ba vị phù thủy Thần Tinh từ dị giới chống đỡ, như vậy Mạc Bi Ô dựa vào cái gì đây?
Khóe miệng Lôi Lâm lộ ra vẻ tươi cười: “Thú vị! Đúng là càng ngày càng thú vị!”
Hắn đột nhiên quay đầu lại rống to: “Toàn đội tập hợp…”
Bởi đội viên trong đội của Lôi Lâm rất ít, hắn làm việc lại cực kỳ nhanh chóng dứt khoát, hầu như tới buổi chiều ngày thứ hai đã chạy tới thành Ốc Khắc mà Thạch Khắc nói tới.
Sau khi tiến vào thành, Lôi Lâm cũng cảm giác được đề phòng nơi này nghiêm ngặt hơn bình thường rất nhiều, cho dù là mấy người Lôi Lâm cũng bị kiểm tra một lần mới được cho vào, trong không khí thậm chí tràn ngập cảm giác nghiêm nghị.
“Lẽ nào Mạc Bi Ô gây ra động tĩnh lớn? Vậy thì thật là thú vị!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, đi tới nơi trước đó Thạch Khắc đã nói, cũng là vị trí. hiện nay đội đặc biệt đóng quân
“Lôi!” Lạc Khắc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ đi tới nghênh đón: “Cậu có thể nhanh đến thế này, thực sự là quá tốt rồi!”
“Xảy ra chuyện gì?” Lôi Lâm cau mày, dáng vẻ đầy lo lắng.
“Lần này chúng ta có thể phát hiện ra tổng bộ Mạc Bi Ô, huấn luyện viên lãnh đạo tiến công cũng bị đối phương kịch liệt phản công! Cậu tốt nhất là tự mình đi xem…”
Lạc Khắc cười khổ nghiêng người đi, giữa hai hàng lông mày có mây đen nồng nặc tản không ra, Lôi Lâm âm thầm giơ ngón cái để khen người kỹ xảo của hắn, dù sao một diễn viên phái thực lực như vậy cũng không dễ tùy tiện tìm tới được.
Chờ đến lúc đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy Thạch Khắc bên trong, trên mặt Lôi Lâm hiện ra vẻ “Kinh nộ”: “Huấn luyện viên! Ngài làm sao…”
Thạch Khắc xuất hiện ở trước mặt hắn, hiện tại dáng vẻ có thể nói là khá thê thảm, cả người đều bị bọc thành xác ướp dáng vẻ. Một cánh tay phải trực tiếp treo ở trước ngực.
“Lôi! Cậu rất tốt!” Nhìn vẻ mặt Lôi Lâm đầy hoảng loạn, trên mặt Thạch Khắc lại hiện rõ vẻ vui mừng: “Chạy tới nơi này mà chỉ cần một ngày…”
“Dốc sức vì đại nhân là vinh hạnh của ta!” Lôi Lâm tỏ vẻ lòng son dạ sắt, dù sao đối phương có giao thiệp rất nhiều ở thủ đô. Cũng là con đường tốt nhất để hắn mưu tính hỏa nguyên thạch, không thể dễ dàng bỏ qua.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lôi Lâm siết chặt nắm đấm, từng đốm lửa nhỏ từ trên người xông ra.
“Trình độ như thế này, chỉ sợ hỏa vũ công của cậu sắp đột phá tầng thứ tám, tiến vào cảnh giới bầu trời đỉnh cao…” Thạch Khắc nhìn Lôi Lâm hiện tại, bên đôi mắt đã sáng ngời: “Về phương diện tu luyện công pháp, có lẽ cậu sẽ vượt trước cả ra…”
“Nào có! Đây đều là do huấn luyện viên tài bồi!”
Lôi Lâm hơi khom người biểu thị kính ý.
“Ừm! Lần này là chúng ta khinh địch, vốn cho rằng chỉ là một phân bộ bình thường của kẻ địch, không ngờ lại phát hiện tổng bộ của đối phương…”
Lôi Lâm cẩn thận nghe, vốn dĩ Thạch Khắc suất lĩnh đám người Lạc Khắc, còn có quân bộ dốc sức trợ giúp, việc càn quét Mạc Bi Ô vẫn luôn tiến hành địa rất thuận lợi, nhưng ngay khi càn quét một phân bộ ở gần đây lại liên tiếp phát hiện tung tích của vài vị hồng y giáo chủ!
Thạch Khắc ý thức được chính mình tìm được cá lớn tự nhiên vô cùng kích động, liên tiếp triệu tập vài vị tướng lĩnh cấp bậc bầu trời tới đây tọa trấn, chuẩn bị một lưới bắt hết những giáo chủ kia.
Nhưng đợi đến khi chân chính tiến công, Thạch Khắc mới biết mình đã phạm vào một sai lầm lớn!
Trước đó hắn đã suy đoán sai, nơi này căn bản không phải phân bộ của Mạc Bi Ô mà chính là đại bản doanh của đối phương!
Tuy rằng Thạch Khắc còn có mấy cao thủ cấp bậc bầu trời khác nỗ lực hành động, lúc đầu bọn hắn đều đạt được thành quả kinh người. Thậm chí thu được lượng lớn trước vật tư dự trữ của Mạc Bi Ô, nhưng chuyện xảy ra lúc sau lại khiến cho Thạch Khắc ngậm miệng không nói. Thậm chí trên mặt còn mơ hồ e ngại.
Loại vẻ mặt này nhất thời làm trong lòng Lôi Lâm cả kinh, có thể làm cho Thạch Khắc coi trời bằng vung trở thành như vậy, chỉ sợ sẽ không đơn giản như thế.
“Ta triệu tập cậu tới, chính là vì dẫn đắt đội đặc biệt sau này, dù sao ta đều đã thành như vậy!” Thạch Khắc giơ cánh tay của chính mình lên rồi cười khổ nói.
“Mà chuyện bên đó, thủ đô tự nhiên sẽ có người qua để giải quyết, cậu không cần lo lắng!”
Lôi Lâm có chút đầu óc mơ hồ đi ra, cuối cùng vẫn tìm được Lạc Khắc. Vị thượng cấp mới lên cấp là hắn hỏi dò, Lạc Khắc đành kể lại toàn những chuyện mà Thạch Khắc không nói ra.
Hóa ra lúc trước khi vận chuyển vật tư trở lại, đám Thạch Khắc bị tập kích! Dẫn đến toàn quân bị diệt, ngay cả vật tư cũng bị chiếm mất toàn bộ, mấy vị tướng lĩnh cấp bậc bầu trời chết trận giữa trường, chỉ có Thạch Khắc miễn cưỡng còn sống.
“Ồ? Bao nhiêu người?” Trong lòng Lôi Lâm mơ hồ có suy đoán, vẫn phi thường hiếu kỳ hỏi.
“Chỉ… Chỉ có một người! So với thiên quân vạn mã lại càng thêm đáng sợ, bởi vì… Đó là cường giả cấp bậc ngôi sao!”
Lạc Khắc hạ thấp âm thanh, giống như sợ sệt quấy nhiễu đến cái gì, trong giọng nói có vui mừng rõ ràng, nếu không phải thực lực của hắn thấp kém, không thể chen chân vào chiến đấu cấp bậc bầu trời, hành động trước đó cũng không có tham gia thì nói không chừng hiện tại đã biến thành một kẻ đã chết.
“Cường giả ngôi sao? !” Ngoài mặt Lôi Lâm hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng lại nhanh chóng vận chuyển.
Cấp bậc ngôi sao cũng chính là người mạnh nhất mà toàn bộ thế giới dung nham truyền lưu! Tương đương với phù thủy Thần Tinh ở thế giới phù thủy, cũng là tồn tại hoàn toàn hiểu rõ con đường của chính mình, trở thành hạt nhân.
Mỗi tồn tại này đều đáng giá tuyên dương, sự tích của bọn hắn đủ để ghi vào sử sách thậm chí thần thoại, bị vĩnh viễn lưu truyền xuống.
Đối mặt với cao thủ như vậy, trừ phi có cường giả cùng cấp bậc áp trận, bằng không cấp độ bầu trời đi bao nhiêu cũng chỉ là chịu chết!
Thạch Khắc gặp phải đối phương, chỉ có thể nói là do mệnh hắn không tốt.
Đồng thời… Lôi Lâm sờ sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ: ” Xem ra hậu trường của Thạch Khắc này phi thường cứng rắn đấy! Thậm chí ngay cả phù thủy Thần Tinh đều phải kiêng kỵ, mới lưu lại cho hắn một mạng nhỏ!”
Cùng là phù thủy Thần Tinh, Lôi Lâm tự nhiên hiểu rõ sự khủng bố của cấp bốn, đối với Thần Tinh mà nói, cấp bậc bầu trời cũng là giun dế, chẳng qua là một con hơi lớn hơn một chút mà thôi!
Đám tướng lĩnh đều là cấp bậc bầu trời đã chết không còn một mống, chỉ để lại Thạch Khắc còn sống, Lôi Lâm cũng sẽ không nghĩ là do phù thủy Thần Tinh tốt bụng, đối phương sở dĩ để Thạch Khắc còn sống, rõ ràng là đang kiêng kỵ người ở sau lưng hắn.
“Nhìn dáng vẻ này thì lai lịch của Thạch Khắc này cũng phi thường thần bí! Cần chú ý nhiều hơn, lần thứ hai hạ tiền vốn!”
Lôi Lâm hạ quyết tâm.
“Tình huống căn bản chính là như vậy… Đồng thời bởi chuyện này mà rất nhiều phân bộ Mạc Bi Ô vốn đã tán loạn lại có xu thế ngưng tụ một lần nữa…”
Lạc Khắc nhún nhún vai, vẻ cười khổ trên mặt không giảm: “Chẳng qua, chúng ta cũng chỉ cần chịu qua khoảng thời gian này, Bắc công tước đại nhân chẳng mấy chốc sẽ chạy tới, mà đến lúc ấy, chúng ta sẽ ổn thôi…”
“Anh cứ diễn như thế đi!” Dưới đáy lòng Lôi Lâm lườm một cái, trên mặt lại là vẻ cực kỳ tán thành.
“Bắc công tước đại nhân? Vậy cũng là cường giả ngôi sao có tiếng ở thủ đô liên bang! Có ngài ấy ở đây, nhất định có thể diệt được Mạc Bi Ô!”
Lôi Lâm phi thường ngưỡng mộ nói.
Đồng thời hắn cũng biết tại sao Thạch Khắc phờ phạc như thế, đã có người tiếp nhận có địa vị càng cao hơn, vị trí của hắn lập tức biến thành có cũng được mà không có cũng chẳng sao, thậm chí ngay cả công lao đều sẽ bị chiếm đi hơn nửa.
Tuy rằng Bắc công tước rất có thể sẽ không lọt mắt chút công huân này, nhưng Thạch Khắc cũng sẽ không nhận bố thí từ người khác! Hắn chính là một người như thế, Lôi Lâm hiểu rất rõ cách làm người của Thạch Khắc.
“Nếu như vậy, ta sẽ trở về nhanh chóng tiếp nhận đội đặc biệt, chuẩn bị sau đó phản công!”
Lôi Lâm cùng Lạc Khắc vội vã tạm biệt, trên thực tế, hắn lại chẳng chút để ý lần hành động này.
Mạc Bi Ô có cường giả cấp bậc ngôi sao, lại có lượng lớn tín đồ và nhân thủ, phát hiện tình huống không đúng nhất định sẽ lui lại, đợi vị Bắc công tước kia chạy tới e là chỉ có thể nhìn thấy một sào huyệt rỗng tuếch.
Chẳng qua tất cả những chuyện này đều không liên quan tới Lôi Lâm, hắn chú ý nhất vẫn số vật tư bị vị cường giả ngôi sao thần bí cướp đi kia.
“Có thể để nhân vật thực lực ngôi sao ra tay, chứng tỏ số vật tư này phi thường quý giá, nói không chừng cũng có hỏa nguyên thạch ở bên trong…”
Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên một chút ánh sáng, bây giờ hắn có nhu cầu rất lớn về hỏa nguyên thạch, lại không có bao nhiêu điểm để đổi, nếu như con đường chính quy không đi thông được, hắn tự nhiên cũng chỉ có thể chuẩn bị những chú ý khác.
Mà ngay khi Lạc Khắc rời đi không lâu, sắc mặt Lôi Lâm lại thoáng biến đổi.
Hắn đi vào trong phòng của mình, lấy khối tinh thạch đỏ như màu máu kia ra.
Từng tia ánh sáng chân chính lấp loé không yên, mà hai ngọn lửa màu trắng bên trong cũng bắt đầu sôi lên.
Nhìn cảnh tượng này, Lôi Lâm lộ ra một cái nụ cười: “Lại chạy tới đây cả…”
...
Cách thành thị không xa, dưới đáy một hồ dung nham, một không gian bí ẩn mở ra, hai bóng người đang khoanh chân ngồi đối diện.
Đột nhiên, một người đầu trọc lốc, cũng không có lông mày hay chòm râu gì mở mắt ra, bên trong có một tia vẻ nghi hoặc: “Ta cảm ứng được một tia linh hồn hỏa diễm của ta! Là thuật sĩ nào đến nơi này?”
“Ta cũng có cảm giác như vậy!” Ngồi đối diện với ông ta là một thiếu nữ mặc huyết bào màu đỏ, hai mắt đều là thụ đồng quỷ dị, làm người nhìn thấy không rét mà run.
“Cạm bẫy sao?” Cát Nhĩ Bá Đặc hơi trầm ngâm lại, chậm rãi hỏi.
“Không đúng lắm! Trừ phi toàn bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đều bị công phá, đám Phù Nhị chết hết mới có thể!”
Đối với sự trung thành của học sinh của mình, Tiên Huyết đại công Ái Ma vẫn rất có tự tin.
“Như vậy… Là liên minh thuật sĩ phái viện quân đến?”
Trong giọng nói của Cát Nhĩ Bá Đặc hiện ra một tia kích động.
“Hừ! Bọn họ nếu như đáng tin, chúng ta cũng không đến nỗi rơi vào hoàn cảnh này!”
Ái Ma lại không có hảo cảm gì đối với thuật sĩ liên minh, trực tiếp phản bác.
Trên người Ái Ma lóe lên ngọn lửa màu đỏ ngòm, cả người đã đi tới giữa không trung, Cát Nhĩ Bá Đặc cũng theo sát, đứng sóng vai cùng Ái Ma.
“Linh hồn chi hỏa đang nhanh chóng tới gần, đồng thời khí tức đối phương rất mạnh! Là một vị Thần Tinh. . . Loại huyết mạch gợn sóng này. . . Làm sao có thể. . .”
Cát Nhĩ Bá Đặc có chút không thể tin tưởng quay đầu sang nhìn Ái Ma, lại nhìn thấy trong đôi mắt Ái Ma cũng có vẻ khiếp sợ và nghi hoặc!
Từ trên người đang tới kia, bọn họ cảm nhận được khí tức Khoa Mạc Âm huyết mạch thuần chính nhất, nhưng sao có thể có chuyện đó?
Toàn bộ thuật sĩ Thần Tinh của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi luôn luôn chỉ có ba người bọn hắn, lẽ nào là Đại trưởng lão phục sinh?
Một ý nghĩ nổi lên trong lòng Cát Nhĩ Bá Đặc, lại rất nhanh dập tắt, ông ta là tận mắt thấy Đại trưởng lão bỏ mình, ngay cả chất cũng trở về tinh giới.
Thậm chí, từ độ đậm của huyết mạch đến xem thì độ tinh khiết trong huyết mạch Khoa Mạc Âm của đối phương hầu như còn vượt xa ba người bọn ông! Ngay cả Đại trưởng lão so với đối phương cũng thua một bậc!
“Rố cuộc là ai?” Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma nhìn tia sáng từ phía xa đang bắn nhanh mà đến, trên mặt đều có một tia tìm tòi nghiên cứu.
“Vèo!” Tia sáng tản ra, lộ ra một người tuổi trẻ cực kỳ anh tuấn.
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười xán lạn, hành lễ với Cát Nhĩ Bá Đặc: “Lão sư. . . Ta đến rồi!”
“Cậu là Lôi Lâm? ? Làm sao có thế? ? ?”
Một giây sau, Cát Nhĩ Bá Đặc và Ái Ma đồng thời há to miệng, suýt chút nữa cả con ngươi đều trừng ra.
. . .
Sau một hồi lâu, tuy rằng Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma đã chấp nhậ sự thật Lôi Lâm đã lên cấp trở thành Thần Tinh, nhưng trong đôi mắt vẫn khó nén vẻ kinh hãi.
“. . . Chính là như vậy, khi đầm lầy Lân Hỏa sắp bị công phá ta đã lên cấp Thần Tinh, đồng thời đánh giết liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ, các liên quân khác cũng lui binh. Song phương khắc chế lẫn nhau, duy trì trạng thái bất biến như thế này. . .”
Lôi Lâm đơn giản kể lại chuyện chính mình ở trong thế giới phù thủy một lần, đương nhiên những chuyện dính đến bí mật của hắn, ví dụ như chíp, khớp xương xà nữ gì đó thì hắn đều ẩn giấu, không có nhiều lời, Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma cũng không hỏi nhiều.
Có thể lên cấp Thần Tinh, có ai không có bí mật riêng của chính mình? Dù là hai người bọn họ, khi còn là thuật sĩ cấp ba cũng không ngừng gặp kỳ ngộ, kế thừa lượng lớn di tích và truyền thừa, cuối cùng mới có thể may mắn lên cấp Thần Tinh.
“Nói như vậy. . . Cam Lợi Nhĩ kia thật sự đã chết rồi. . .”
Trong con ngươi Ái Ma tràn đầy vẻ khiếp sợ, đánh giá Lôi Lâm. Đối với cô ta đã ở độ tuổi này thì hiện tại Lôi Lâm thực sự quá trẻ tuổi.
Nhưng chính là thuật sĩ vẫn ở kỳ thanh niên này lại trực tiếp làm liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ ngã xuống?
Ái Ma không khỏi nhớ lại vu thuật hệ ma quỷ khủng bố của Cam Lợi Nhĩ, còn có kinh nghiệm chiến đấu mạnh mẽ mà phong phú, không khỏi càng đánh giá cao người tuổi trẻ trước mắt này.
“Được rồi! Như vậy. . . Hai vị đồng ý bây giờ trở về thế giới phù thủy chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận