Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 960: Sàn đấu dưới lòng đất

Tiếng reo hò, tiếng hô, còn có tiếng rít gào điên cuồng, cùng với binh khí va chạm, thậm chí tiếng vũ khí đâm vào thân thể không ngừng truyền đến.
Bầu không khí phi thường điên cuồng và nóng bỏng, tất cả dị tộc bên trong đều vung vẩy trang giấy trên tay, lớn tiếng kêu gào với trung tâm quảng trường.
“Đây là…” Lôi Lâm rất hứng thú nhìn trung tâm quảng trường, lập tức thì có phát hiện.
Trong một lồng giam bằng sắt thép, một người sư tử toàn thân có bộ lông màu vàng óng đang đứng đối diện với mấy quái vật to lớn.
Những quái vật kia đều có tám cái chân, ngoại hình lại giống cá sấu, trong miệng đầy răng nanh sắc bén.
Đặc biệt khi chúng nó há to mồm, hàm rằng sắc bén nhọn hoắt khủng bố kia tràn ngập sự hung tàn, thậm chí có thể khiến sinh vật cấp thấp trực tiếp run rẩy mà ngất đi.
Mà đối thủ của bọn nó, người sư tử kia lại dùng tay không, chỉ có thể dựa vào nắm đấm của chính mình vật lộn với mấy quái vật, bắp thịt trên thân nó nhô lên, chất chứa sức mạnh cực kỳ lớn.
Lôi Lâm vừa nhìn sang đã thấy nó hung hăng cầm lấy đuôi một con cá sấu lớn, mạnh mẽ hất đối phương tới lan can sắt, rất nhiều múi sắt nhọn đâm đâm vào thân thể đối phương, máu tươi bắn ra, nhìn tình hình này thì quái vật cá sấu kia sẽkhông sống được.
Mà để đánh đổi, trên lưng người sư tử cũng bị cào ra vài vết máu, rất nhiều máu tươi chảy xuống.
“Sàn đánh lộn dưới lòng đất, hơn nữa còn có hình thức đánh bạc cùng quán bar sao?” Lôi Lâm gật gật đầu, không khỏi có một chút chờ mong đối với vị Cát Khắc kia.
Thủ lĩnh của thế lực dưới đất này thường thường là người có tin tức tình báo linh thông nhất, quản lý thế lực lớn như vậy, nhất định nắm giữ một mạng lưới tình báo lớn.
Dù sao buôn bán tình báo cũng là một việc phi thường dễ kiếm tiền, đối phương không thể bỏ qua được.
“Đi theo ta!”
Người đầu trâu khập khễnh đi trước dẫn đường. Dẫn Lôi Lâm xuyên qua mấy chỗ tương tự quầy bar, rất nhiều dị tộc ở đây giơ chén rượu điên cuồng hét lên, hắn mở ra một cửa gỗ thấp bé. Cánh cửa gỗ này thật sự rất nhỏ, thân hình của Lôi Lâm so với các dị tộc chung quanh xem như gầy nhỏ mà cũng phải cúi đầu, nửa khom người xuống mới có thể đi vào.
Ầm! Cửa gỗ dày nặng đóng lại, ngăn cản tiếng náo động ở bên ngoài.
Trong nháy mắt cửa gõ đóng lại kia, Lôi Lâm ngờ ngợ nhìn thấy người sư tử kia thành công giải quyết hai con cá sấu khác, mặc dù chính hắn phải trả giá nặng nề nhưng tốt xấu gì cũng bảo vệ được sinh mệnh.
Rất nhiều dị tộc đánh cược thất bại, mất hết vốn liếng đang gào thét, tiếng gầm giống như khiến toàn bộ sàn đánh lộn bị lật tung.
Mà đợi cửa gỗ hoàn toàn đóng lại, tất cả những việc bên ngoài hoàn toàn không liên quan gì tới nơi này.
“Bình tĩnh cùng điên cuồng chỉ cách một cánh cửa, cảm giác này có phải là rất kỳ diệu? Lôi tiên sinh đến từ lãnh địa tộc Độc Giác!”
Một người lùn chỉ cao tầm một mét đi ra, trên người nó mặc một bộ trường bào màu bạc, phần sau áo choàng kéo dài trên mặt đất, trong tay cầm một chén rượu, trên mặt còn có một tia kích động đỏ ửng.
Chỉ là con mắt của nó lại lạnh đến mức như hàn băng vạn năm, không có một chút gợn sóng.
“Đây là một người điên lý trí!” Ấn tượng đầu tiên của Lôi Lâm về người lùn này chính là người có thể khống chế một thế lực lớn như vậy, rõ ràng là nhân vật không đơn giản.
“Anh biết ta?” Lôi Lâm đến thế giới dung nham còn chưa được mấy ngày, chỉ vừa tiếp xúc với bộ tộc Độc Giác. Đối phương lại nhanh chóng thu được tin tức của hắn , khiến trong lòng Lôi Lâm rất vui vẻ, lời nói như vậy thì dự định của hắn rất có thể dễ dàng thực hiện.
“Đương nhiên! Người có thể đánh bại triệu hoán sư Cách Lý Đa Áo cũng không nhiều, một cường giả cấp bầu trời đủ để khiến ta tôn kính!”
Người lùn hơi hành lễ, khiến vẻ mặt Lôi Lâm có chút thay đổi.
Đối phương hẳn là một thành viên của kiến tộc, trên người có làn da màu nâu, trên đầu còn có hai tua vòi nho nhỏ, nhưng không biết tại sao lại rời khỏi bộ tộc, đồng thời xây dựng lên thế lực khổng lồ dưới đất thành Ốc Kim.
“Là đội buôn tộc Độc Giác tiết lộ?” Lôi Lâm chỉ thoáng suy nghĩ đã lập tức hiểu ra đáp án. Trong toàn bộ thành Ốc Kim này biết tin tức vể hắn cũng chỉ có đội buôn tộc Độc Giác kia.
“Không sai! Chính là bọn họ, nể mặt Lôi tiên sinh. Ta đã phân phó, hàng hóa bọn họ mang theo đều lấy giá cao hơn giá thị trường một thành để thu mua!”
Người lùn thuộc Kiến tộc mời Lôi Lâm ngồi xuống, tự mình rót cho Lôi Lâm một chén rượu màu đỏ.
Một hương rượu nhẹ nhàng, hỗn hợp các loại lên men, thậm chí còn có thành phần tác dụng gây tê lập tức vờn quanh chóp mũi Lôi Lâm.
“Rượu của dị tộc cũng thật khủng bố, cũng không sợ độc hại thể chất…”
Lôi Lâm lắc đầu một cái, có chút không biết nói gì, tuy rằng hiện tại tố chất thân thể của hắn không sợ những thứ này, đáng tiếc khẩu vị của hắn sớm đã bị dưỡng thành kiểu kén ăn, sản phẩm chất lượng kém này căn bản không thể lọt vào mắt được.
Cho dù loại rượu này đã là loại tốt nhất mà người lùn thu gom được.
“Được rồi! Khách nhân tôn kính! Ngài tìm Cát Khắc rốt cuộc là muốn biết chuyện gì đây?” Nhìn Lôi Lâm không uống một ngụm đã để chén rượu xuống, sắc mặt người lùn Cát Khắc kiến tộc không có một chút biến hoá nào, ân trong đôi mắt tràn đầy ý cười, mở miệng hỏi trước.
“Tất cả!” Lôi Lâm khẽ cười một tiếng.
“Tất cả? ? ?” Cát Khắc thất thanh nói: “Cái gì tất cả?”
“Tất cả tin tức tình báo, tất cả tin tức mà anh biết, bao gồm tin tức ở vùng đất này, còn có các địa vực khác, dù là chuyện to hay nhỏ, nếu là tin tức có giá trị, ta muốn hết…” Âm thanh Lôi Lâm trầm thấp, mang theo một loại mị lực đặc thù.
“Ha ha… Lôi tiên sinh, ngài có biết những tin tức này có giá trị bao nhiêu sao?” Cát Khắc tuy rằng đang cười, nhưng âm thanh rõ ràng đã lạnh xuống.
“Ta biết, nhưng ta khẳng định sẽ thanh toán được!” Lôi Lâm trả lời như chặt đinh chém sắt.
“Lấy cái gì thanh toán?” Cát Khắc đã nghĩ chính mình gặp phải một người điên nào đó.
“Tính mạng của anh đã đủ sao?” Lôi Lâm lạnh lùng nói.
“Không được!“Lôi Lâm vừa nói xong, Cát Khắc đã khom người lùi về sau, nhảy lên, bay nhào đến phía sau bàn học, đột nhiên nhấn một cái, một tầng năng lượng phòng ngự trong nháy mắt nổi lên.
Động tác của nó làm liền một mạch, giống như đã trải qua vô số lần huấn luyện rồi.
Chờ đến sau khi màng ánh sáng bay lên, vẻ mặt của nó mới bình tĩnh lại, khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh: “Lôi tiên sinh, làm một khách mời, ngài không cảm giác mình làm thế thật quá mức sao?”
“Đối với kẻ yếu, xưa nay ta không cảm thấy như thế!” Âm thanh của Lôi Lâm phi thường bình thản, lại khiến sắc mặt Cát Khắc đỏ ửng.
“Bắt lấy hắn!” Giống như bị lời nói của Lôi Lâm chạm phải dây thần kinh nào đó khiến Cát Khắc lập tức có chút tức giận.
Nó đột nhiên gào lên, cùng lúc đó, trong phòng lập tức che kín một tầng khói mù màu phấn hồng, mà trong sương mù, hai bóng người nhanh chóng vọt tới, trên người toả ra gợn sóng năng lượng mạnh mẽ.
“Hai con chuột rốt cục đồng ý đi ra, chẳng qua là cấpv mà thôi, rất đáng sợ sao?”
Lôi Lâm cười nhạt, trên người đột nhiên hiện ra một tầng năng lượng màu xanh sẫm, bàn tay lớn đánh ra.
Ầm! Giống như toàn bộ không gian đều dừng lại một chút, hai bóng đen hung mãnh im bặt đi, bị Lôi Lâm bóp cổ nâng lên.
Xuất hiện ở trong tay hắn rõ ràng là hai người lùn rất tương tự Cát Khắc, sóng năng lượng phù thủy cấp ba từ trên người bọn hắn không ngừng tản ra, nhưng đối với Lôi Lâm thì vẫn là quá yếu, giống như ngọn nến trong gió to, chỉ cần thổi một hơi là có thể hủy diệt chúng.
“Chỗ dựa của anh chính là bọn hắn sao? Có còn những chiêu khác không?”
Lôi Lâm há mồm ra, trong không khí lập tức xuất hiện một vòng xoáy, sương mù màu phấn hồng trước đó tràn ngập trong cả phòng đều bị Lôi Lâm hút vào trong bụng.
“Trình độ như thế này? Ngươi… Ngươi là ngôi sao…”
Một dị tộc bị Lôi Lâm nhấc lên đột nhiên như nghĩ tới điều gì, ngay cả nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.
Ầm! Ầm! Hai dị tộc bị Lôi Lâm đánh bay ra ngoài, lập tức ngã xuống đất trọng thương ngất đi.
Bạch! Nhìn thấy Lôi Lâm dễ dàng phá giải bẫy rập của nó, đặc biệt đánh bại hai vị cường giả cấp bậc bầu trời, sáng mặt người lùn Cát Khắc nấp trong màng ánh trong thay đổi mấy lần, cuối cùng vẫn khẽ cắn răng, tắt đi màng phòng ngự, quỳ gối trước mặt Lôi Lâm.
” Lôi đại nhân tôn kính, xin tha thứ cho sự vô ý mạo phạm trươc đó của ta, Cát Khắc đồng ý giao tất cả thế lực và tình báo cho ngài…”
“Ngươi rất thông minh, cũng hiểu rất rõ tình thế, rất tốt, ta thích loại người như ngươi!” Lôi Lâm lộ ra một nụ cười, nhưng ở trong mắt Cát Khắc lại giống như nụ cười của ma quỷ.
“Ta không cần thế lực của ngươi, chỉ là cần thông qua ngươi thu được một ít tình báo, mà bởi ngươi thức thời, cuối cùng nhiều lắm là xóa đi bộ phận ký ức này của ngươi thôi, yên tâm đi…”
Nghe được lời Lôi Lâm nói, Cát Khắc lập tức cảm kích quỳ rạp xuống, chỉ là trong lòng còn đang cười khổ.
Chẳng qua một cường giả cấp bậc ngôi sao đã đủ diệt toàn bộ thành Ốc Kim, nó hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.
...
Mấy tiếng sau, Lôi Lâm có được vật mình muốn mới hài lòng rời đi sàn đánh lộn dưới lòng đất.
Bầu không khí trong toàn bộ sàn đánh lộn mặt vẫn phi thường náo nhiệt, nhưng lần này đang trình diễn các loại dị tộc đại chiến đó, thậm chí Lôi Lâm còn nhìn thấy mấy tộc Độc Giác, ở bên trong đảm nhiệm nhân vật bia đỡ đạn.
Cửa gỗ có hiệu quả cách âm rất tốt, dường như còn bố trí trận pháp gì đó, cho dù Lôi Lâm ở bên trong huyên náo long trời lở đất, bên ngoài cũng căn bản không rõ ràng.
Cho dù là người đầu trâu kia cũng sẽ không biết chỉ trong mấy canh giờ này, lãnh đạo tổ chức bọn hắn đã hoàn toàn thuần phục dưới chân dị tộc trẻ tuổi trước mặt này.
Đương nhiên, Lôi Lâm căn bản không lọt mắt một thế lực dưới đất như thế, đợi thủ đoạn tâm linh ám chỉ xác nhận đối phương đã giao ra tất cả tư liệu thì lập tức động thủ thay đổi ký ức đối phương, thậm chí tạo cho đối phương một đoạn ký ức giả tạo, giấu đi chuyện ngày hôm nay.
Ra khỏi sàn đánh lộn dưới lòng đất, Lôi Lâm tùy ý tìm một nơi tương tự khách sạn, sau khi trả bảo thạch quý giá lập tức thu được một gian phòng lớn.
Đương nhiên, những tiền tài này cũng là vị Cát Khắc kia tài trợ.
Mà căn cứ vào tư liệu lấy được từ chỗ Cát Khắc, vị trí đại lục Lôi Lâm đang ở này chính là một khối đại lục lớn nhất trong thế giới dung nham, được gọi là “Hỏa Diễm Chi Quan” .
Chung quanh đại lục Hỏa Diễm Chi Quan chính là vô số dung nham tạo thành biển dung nham, bên trong còn có các loại khủng bố năng lượng cao sinh vật sinh sống, so với biển rộng ở phù thủy thế giới lại càng thêm hung hiểm.
Bởi vậy, việc giao lưu giữa toàn bộ Hỏa Diễm Chi Quan cùng vài mảnh đại lục khác vô cùng ít ỏi, cho dù là người nắm giữ sức mạnh siêu phàm nhất cũng rất ít rời đi đại lục này.
Trong hiểu biết của Cát Khắc, Hỏa Diễm Chi Quan chính là trung tâm toàn bộ thế giới dung nham, mấy khối đại lục khác chỉ là hòn đảo hơi lớn một chút mà thôi.
“Đúng là một thế giới thú vị! Biển hoàn toàn do dung nham tạo thành? E là nếu như những phù thủy hệ hỏa kia biết có một nơi như thế, dù có táng gia bại sản cũng đồng ý di dân đến đây?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, bắt đầu tiếp tục xem lướt qua tư liệu tình báo thu được từ Cát Khắc.
Mặc dù tư liệu của đối phương vô cùng phức tạp, nhưng chíp đã ghi chép toàn bộ xuống, có thể sàng lọc ra lượng lớn tin tức có giá trị thật nhanh, thậm chí chủ động loại bỏ tình báo sai lầm, kết nối mấy tin tức liên quan lại.
Rất nhanh, diện mạo chân thực của thế giới dung nham dần dần hiện ra trước mặt Lôi Lâm.
Nơi này là thế giới hỏa diễm, sinh vật nguyên tố hỏa cùng sinh vật dung nham chiếm cứ 80% địa vực trở lên, như tộc Độc Giác, còn có kiến tộc như Cát Khắc chỉ có thể kéo dài hơi tàn ở khu vực biên giới.
Trên bản đồ chíp hoàn thiện ra căn bản sẽ không tìm được dấu vết thành Độc Giác, còn thành Ốc Kim cũng chỉ là một điểm đen nhỏ ở ngoài rìa, hoàn toàn chính là một nơi thâm sơn cùng cốc.
Trên đại lục Hỏa Diễm Chi Quan, thế lực khổng lồ nhất chỉ có ba cái.
Đế quốc Bái Hỏa hoàn toàn do sinh vật nguyên tố hỏa tạo thành, còn có một chủng loại sinh vật như con người- Tộc Hỏa Vũ tạo thành liên bang Á Đặc Lan, còn những sinh vật khác tạo thành vương quốc, chính là mấy tổ chức thế lực khổng lồ nhất.
Trong đó đế quốc Bái Hỏa có thực lực mạnh mẽ nhất, liên bang Á Đặc Lan cùng vương quốc liên hợp có lúc nhất định phải kết hợp lại, mới có thể ngăn cản đối phương xâm lược.
Mà vì tranh cướp nơi ở tốt cùng với sinh mệnh nguyên tố hỏa. Rất nhiều trận chiến tranh không ngừng bùng nổ, thù hận các bên càng ngày càng sâu, hầu như cứ cách mấy năm sẽ xảy ra một đại chiến dịch.
Còn việc phân chia đẳng cấp giữa các cường giả vẫn giống như Lôi Lâm biết hiện nay, từ thấp đến cao chia ra làm: Siêu phàm, đại địa, bầu trời, ngôi sao.
Còn cấp bậc cao hơn ngôi sao cũng chính là thực lực Đại phù thủy cấp năm ở thế giới phù thủy thì Lôi Lâm vẫn chưa từng nghe nói, không biết là bởi thế lực của Cát Khắc còn không thể tìm hiểu tới tin tức ở phương diện này hay là thật sự không có.
Chẳng qua dù là như vậy, lấy thực lực bây giờ của Lôi Lâm cũng đủ để tung hoành trong thế giới dung nham —— chỉ nếu không sợ bị các cường giả ngôi sao dị tộc khác cùng Chu Tí Đặc chi lôi nhìn chằm chằm.
“Nếu như ta là mấy người Cát Nhĩ Bá Đặc, không phải tìm một chỗ để trốn đi thì chính là âm thầm phát triển thế lực, đồng thời đưa ra một tín hiệu rõ ràng ở ngoại giới, để ở ngoài tới cứu viện. . .”
Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên ánh sáng, chíp lập tức lần thứ hai bắt đầu tìm kiếm.
Rất nhanh, một tin tức đặc biệt khiến Lôi Lâm chú ý “Thành trấn phía Đông Á Đặc Lan xảy ra rối loạn! Quân phản kháng tổ chức “Tam Xà giáo” tuyên bố phụ trách khu vực này, suy đoán là bởi trước đó sức mạnh liên bang có phạm vi đả kích lớn mà phát động trả thù. . .”
“Tam Xà giáo?” Danh từ có hàm nghĩa phi thường phong phú này lập tức khiến Lôi Lâm liên tưởng.
” Sàng lọc toàn bộ tin tức có liên quan Tam Xà giáo ra!” Lôi Lâm ra lệnh, sau khi có từ then chốt, công tác tìm tòi của chíp càng thêm mãnh liệt. Hầu như chỉ trong nháy mắt đã tìm ra tất cả tư liệu về Tam Xà giáo rồi chiếu trước mặt Lôi Lâm.
Mà thông qua những tài liệu này, hiểu biết của Lôi Lâm đối với tổ chức này cũng càng ngày càng sâu.
Tam Xà giáo còn gọi là quân phản kháng tam xà, là một thế lực mới xuất hiện trong mấy năm gần đây, nhưng phát triển cực kỳ mãnh liệt, lấy mục tiêu cuối cùng là lật đổ sự thống trị của Á Đặc Lan liên bang, hành động xuất quỷ nhập thần, rất được một số bình dân hạ tầng chống đỡ.
Mà nguyên thủ Tam Xà giáo này nghe đồn có ba vị cường giả khủng bố đều nắm giữ sức mạnh cực đại. Thậm chí khiến rất nhiều lần vây quét của Á Đặc Lan liên bang phải nhanh chóng kết thúc.
Chẳng qua mấy ngày trước, Á Đặc Lan liên bang đột nhiên tuyên bố bọn hắn khi vây quét Tam Xà giáo đã đạt được thắng lợi chưa từng có. Không chỉ có phá huỷ rất nhiều phân bộ của Tam Xà giáo, còn trực tiếp đánh giết nguyên thủ của đối phương.
Mà Lôi Lâm nhìn thấy tin tức bạo động trước đó, chính là hành động trả thù do Tam Xà giáo phát động.
“Tam Xà giáo sao? Thú vị! Thật sự là ba vị đại công hay chỉ là mồi nhử đây?” Lôi Lâm sờ sờ cằm, nhưng hắn hiểu rõ chính là trong liên bang Á Đặc Lan có manh mối của hai vị Thần Tinh đại công!
Bởi vậy, mặc kệ như thế nào Lôi Lâm cũng phải đi một lần.
“Luôn cảm thấy Á Đặc Lan liên bang này phi thường khả nghi!” Lôi Lâm sờ sờ cằm, trở nên trầm tư.
Trước đó ba vị đại công cùng Á Đặc Lan đế quốc căn bản không có thù oán gì, vì sao lại đột nhiên động thủ? Việc này không hợp với lẽ thường, trừ phi —— Bọn họ có phát hiện kinh người gì ở Á Đặc Lan đế quốc!
“Nếu Chu Tí Đặc chi lôi phát hiện thế giới này trước mà bọn hắn không có khổ tâm kinh doanh thì đây mới là chuyện kỳ quái, bởi vậy, nếu như nói kẻ đứng sau Á Đặc Lan đế quốc là Chu Tí Đặc chi lôi, thì có lẽ tất cả đều có thể giải thích rõ ràng. . .”
Lôi Lâm vu vơ suy nghĩ.
So với đế quốc Bái Hỏa đều là nguyên tố hỏa, hết sức bài ngoại, tộc Hỏa Vũ do chủng tộc nhân loại tạo thành Á Đặc Lan liên bang thì có vẻ tốt hơn.
Đồng thời, thực lực của nó ở toàn bộ Hỏa Diễm Chi Quan lại chỉ đứng sau đế quốc Bái Hỏa, cũng khá phù hợp với nhu cầu của bọn phù thủy Thần Tinh thuộc Chu Tí Đặc chi lôi.
Chẳng qua tuy rằng về tình lý đều giải thích được, nhưng Lôi Lâm lại cảm thấy chỉ sợ chuyện này sẽ không đơn giản như vậy, đây là linh cảm từ sâu dưới đáy lòng hắn, là thành quả kinh người sau khi trải qua mấy lần nguy cơ.
“Chẳng qua dù nói thế nào thì vẫn phải tới Á Đặc Lan liên bang kia một lần! Còn Tam Xà giáo. . . Cứ từ từ rồi tính đi. . .”
Lôi Lâm âm thầm thở ra một hơi dài.
. . .
Dung nham cực nóng cùng vầng sáng màu đỏ rực tạo thành sắc thái duy nhất ở thế giới dung nham, thế nhưng dưới ánh sáng đỏ chót mặt chói mắt, sức mạnh sinh mệnh đang ngoan cường cắm rễ sinh trưởng.
Nơi này là một mảnh thảo nguyên, thảm thực vật có răng cưa tương tự cây sắt thép lúc trước Lôi Lâm từng thấy hoàn toàn bao trùm đại địa, tình cờ còn có mấy đường dung nham tinh tế, giống một dòng suối nhỏ uốn lượn chậm rãi chảy qua trên thảo nguyên, lại không thể mang đến một chút tổn thương nào cho thảo nguyên này.
Những thực vật như cỏ khô kia vững vàng đâm rễ cây vào sâu dưới mặt đất, thậm chí là xuống dưới dung nham, rút lấy năng lượng để phát triển.
Loại đặc tính sinh mệnh ngoan cường này khiến Lôi Lâm cũng phải lên tiếng cảm thán.
“Lôi! Sao chú thích xem những thiết tuyến thảo này như thế?”
Một bé gái phấn điêu ngọc trác mặc áo khoác màu đỏ rực, trên trán còn có vài mảnh lông chim màu đỏ rực hạ xuống, nhảy nhót chạy tới.
Cô bé này có hình dáng tườn tự trẻ con nhân loại, nếu như bỏ qua một ít lông chim trên trán cùng trên mu bàn tay của cô bé.
Đây chính là tộc Hỏa Vũ, là quần thể chủng tộc lớn nhất ở toàn bộ dung nham thế giới này ngoại trừ sinh mệnh nguyên tố hỏa, cũng là bộ tộc lớn nhất tạo thành toàn bộ Á Đặc Lan liên bang.
“Ta chỉ thích bọn nó kiên cường mà thôi!”
Lôi Lâm cười đưa một miếng thịt lớn cho đối phương: “Cầm đi! Chúng ta e là phải tạm biệt ở chỗ này rồi!”
“Lôi thúc thúc, chú phải đi sao?” Bé gái khua tay, trên mặt có vẻ lưu luyến không rời.
Tuy rằng chỉ là đồng bạn gặp được trên đường gặp phải, nhưng trên người vị tộc nhân này toả ra khí tức mạnh mẽ, ngay cả cha của mình đều cảm thấy không bằng, dựa vào suy đoán của cha cô bé thì vị Lôi tiên sinh này nhất định là một vị cường giá kém nhất là cấp đại địa, đang tôi luyện thực lực của chính mình, ước ao lên cảnh giới cao hơn.
“Lôi huynh đệ, cậu phải rời đi sớm thế sao?” Không lâu sau, một gã đại hán tộc Hỏa Vũ khác nghe được tin tức thì vội vã chạy tới, trên mặt có đầy vẻ lo lắng t.
Hiện tại trán Lôi Lâm có vài lông chim tỉ mỉ màu đỏ, cũng là dáng vẻ một người thuộc tộc Hỏa Vũ.
Trong Á Đặc Lan liên bang, lại duy trì vẻ ngoài của dực nhân tộc thực sự là quá đáng chú ý.
“Đúng! Thế gian khổ hạnh đã không thể kích thích ta tiến bộ, bởi vậy ta quyết định gia nhập quân đội! Có lẽ chỉ có tranh tài cùng những nguyên tố hỏa tà ác của đế quốc Bái Hỏa kia mới có thể giúp ta lên cấp càng cao hơn!”
Vẻ mặt Lôi Lâm lãnh khốc đến cực điểm: “Đồng thời, từ lúc nhỏ ta đã có một mơ ước, hy vọng có thể dùng nắm đấm thép của chính mình mạnh mẽ trừng phạt những rác rưởi hỏa diễm kia. . . Đúng lúc gần đây đại chiến ở hẻm núi tử vong sắp xảy ra, nơi đó chính là cơ hội tốt nhất để tôi luyện!”
“Tê. . . Hẻm núi lớn tử vong! ! !” Con ngươi đại hán trợn lên, nơi đó lại tuyến đầu giữa Á Đặc Lan đế quốc cùng đế quốc Bái Hỏa, cũng là nơi quân đội tử thương cao nhất.
“Cậu. . .” Thế nhưng đại hán chỉ nhúc nhích lại môi, nhìn vẻ mặt Lôi Lâm kiên định nên cũng không nói ra lời.
“Huynh đệ tốt! Giúp ta giết thêm mấy con nguyên tố hỏa!” Cuối cùng, vị đại hán này cũng chỉ có thể vỗ vỗ vai Lôi Lâm như chúc phúc, nhìn thân ảnh Lôi Lâm biến mất ở phía chân trời. . .
“Hô. . . Rốt cục chạy tới. . .”
Lôi Lâm nhìn thành thị tộc Hỏa Vũ cách đó không xa, rốt cục thở dài một hơi.
Từ khi thu được tình báo về Tam Xà giáo, hắn đã lập tức xuất phát, âm thầm chạy tới bên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận