Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1466: Hội ngộ (2)

“Đúng! Bọn hắn đã đã chủ động giải trừ khế ước nô lệ với ta, từ nay về sau, ta chính là người của chủ nhân!”
Lúc này Khải Luân đã đổi trang phục thị nữ làm người ta mơ màng trước đó, đổi thành trang phục thuộc da màu đen, trên đùi trắng như ngà voi còn cột chủy thủ màu đen, cả người có thêm một tia anh khí.
“Rất tốt, mang ta đi!”
Lôi Lâm biết, sau khi đối phương báo cáo tình huống của chính mình cho nhóm hải tặc Dã Man Nhân phía sau, hiện tại chính là muốn tìm hắn ngả bài.
Vẫn là trong phòng khách sáng sớm hôm nay, có điều bên trong đã có thêm một người khổng lồ.
Đó là một tên dã man nhân có làn da màu xanh, đang bệ vệ ngồi trên ghế salông, trọng lượng lớn khiến mặt đất đều hơi trũng xuống.
Trên đỉnh đầu hắn đội một nón sắt sừng trâu, nửa người trên rắn chắc tinh tráng lộ ra, trên gương mặt tràn ngập vẻ dữ tợn có đôi mắt rất khôn khéo.
Ở tay phải của hắn, một thanh trảm mã đao tạo hình kỳ dị to lớn đặt tại vị trí thích hợp nhất để vung lên, trên lưỡi đao lóe lên ánh sáng pháp thuật —— Rất rõ ràng, đây là một thanh vũ khí trải qua luyện kim sư ma hóa!
“Hì hì. . . Pháp Áo Lan gia tiểu thiếu gia!”
Đế Luân phu nhân lúc này đang ngồi trên đùi dã man nhân, ý cười dịu dàng nhìn tới Lôi Lâm.
Lúc này cái đuôi màu đỏ rực của cô ta thỉnh thoảng mơn trớn trên người dã man nhân, mang theo dã tính cùng cảm động.
Hai người này ngồi cùng một chỗ , khiến Lôi Lâm đột nhiên có cảm giác như đang nhìn “mỹ nữ cùng dã thú”, nhưng vị Đế Luân phu nhân này hiển nhiên không nghĩ gì, nhìn ánh mắt của đối phương lại tràn đầy tình ý.
“Khanh khách. . . Không ngờ thân là người thừa kế của nam tước- Lôi Lâm thiểu gia cũng sẽ làm một tên hải tặc đây!”
Lúc này Đế Luân phu nhân trên dưới đánh giá Lôi Lâm, trong con ngươi tỏa ra vẻ cảm động: “Không chỉ như vậy, nghe nói thiếu gia có thiên phú pháp thuật rất cao, thậm chí khiến đạo sư của ngài cũng phải cảm thấy xấu hổ, thực sự là ghê gớm đây. . .”
Mặc dù là chỉ dăm ba câu, nhưng tất cả tin tức về thân phận của Lôi Lâm đều bị đối phương biết rõ hết.
“Phải thì thế nào? Các quý tộc sẽ không thừa nhận, đương nhiên, ta cũng sẽ không!”
Lôi Lâm cười cợt, ngồi xuống ở ghế salông đối diện, Khải Luân đứng ở sau lưng hắn, thân thể có chút không tự chủ khẽ run lên, giống như bị làm gợi lên bóng ma trong lòng.
Trên thực tế, khi Lôi Lâm lộ ra tên của chính mình còn có thân phận pháp sư, nếu như đối phương còn chưa tra ra, thì nhóm hải tặc Dã Man Nhân kia cũng không cần lăn lộn ở ngoại hải nữa.
Nếu muốn kết minh cùng đối phương, cần phải có thành ý.
“Được! Lôi Lâm thiểu gia nói chuyện thật sự rất khác những quý tộc ra vẻ đạo mạo kia đấy!”
Trong giọng nói Đế Luân phu nhân dường như ẩn giấu oán hận cực sâu: “Những quý tộc kia, ở bề ngoài thì quang minh mà nhân từ, trên thực tế, bọn chúng còn không bằng cả dã thú. . .”
Từ đầu tới cuối, dã man nhân chiến sĩ ngồi ở chỗ đó đều không nói câu nào, nhưng loại áp lực thâm trầm này lại như núi cao vậy, không giây phút nào không trùng kích tâm linh của Lôi Lâm.
“Vị này chính là. . . ”
Lôi Lâm trực tiếp hỏi Đế Luân phu nhân.
“Ồ! Ngài xem ta!” Đế Luân phu nhân vỗ vỗ cái trán trơn bóng, quăng cho Lôi Lâm một mị nhãn: “Ta đến giới thiệu cho ngài! Vị này chính là Âu Cát Đức Chiến Chùy, người yêu của ta! Đồng thời cũng là đoàn trưởng nhóm hải tặc Dã Man Nhân!”
Ngay khi cô ta giới thiệu, trong đôi mắt Lôi Lâm cũng có một tia gợn sóng.
Âm thanh máy móc của chíp vang lên, đồng thời chiếu ra số liệu của đối phương đến trước mặt Lôi Lâm.
(Tên : Âu Cát Đức Chiến Chùy; chủng tộc: dã man nhân có lực lượng dự đoán: 15 trở lên; nhanh nhẹn: 10; thể chất: 14; tinh thần: 9; đánh giá: dự đoán đẳng cấp chiến sĩ cấp 15 trở lên, cực kỳ nguy hiểm! )
Ở bên cạnh số liệu, còn có một bộ hình nổi của đối phương, chuôi vũ khí ma hóa trảm mã đao kia cũng bỗng nhiên xuất hiện.
Chỉ là từ hình vẽ mặt trên, Lôi Lâm có thể phán đoán ra trên người đối phương chí ít còn có mấy pháp thuật vật phẩm.
” Chiến sĩ cấp 15 trở lên! Còn có lực lượng dã man nhân bổ trợ, thực lực như vậy, cho dù ở trên đại lục cũng là cường giả có tiếng đi! Nhưng cho dù là đối phương, lại có chủng tộc trợ giúp, khi tranh đáu cùng hầu tước cũng đều là ở hạ phong!”
Lôi Lâm phát hiện, đối với thực lực thủ hạ của Lộ Dịch Tư hầu tước, hắn nhất định phải một lần nữa phỏng đoán.
Ở thế giới các thần, chức nghiệp giả cấp 5 đến cấp 10 là có thể xưng là tinh anh, cấp 10 trở lên chính là tiểu cao thủ, mà chức nghiệp giả cao cấp từ cấp 15 trở lên, cho dù ở vương quốc đều có thể thu được tôn kính, cùng với đãi ngộ hài lòng.
Nhưng cho dù là một vị chiến sĩ cao cấp như vậy, mang theo toàn bộ lực lượng tộc quần, vẫn thua kém Lộ Dịch Tư hầu tước, vậy thực lực của đối phương lại khổng lồ cỡ nào?
Vào lúc này, Lôi Lâm đã bắt đầu vui mừng vì sau khi chính mình công phá đảo Bán Nhân Ngư đã lập tức liền đi.
Những tâm tư này chỉ thoáng qua, Lôi Lâm gật gật đầu chào hỏi vị dã man nhân tộc trưởng kia: “Chào ngài, cường giả tôn kính!”
Một tầng ánh sáng ( xảo ngôn thuật ) lấp loé ra , khiến Lôi Lâm có thể chuẩn xác hiểu được ý của đối phương.
Dã man nhân chiến sĩ cao cấp- Âu Cát Đức con nhìn chằm chằm vào hai tay Lôi Lâm: “Đồng thời, ngài cũng là một vị chiến sĩ đáng tôn kính!”
Nhạy cảm kinh người để đối phương cảm ứng được tu vi chiến sĩ trên người Lôi Lâm.
“Như vậy. . . Nói ra ý đồ của ngài đi!”
Sau khi Âu Cát Đức bắt đầu nói chuyện, hồ nữ Đế Luân phu nhân lập tức ngoan ngoãn đứng một bên, giống một vị thị nữ cung kính.
“Ta muốn liên thủ cùng nhóm hải tặc Dã Man Nhân, tấn công ba quần đảo!”
Lôi Lâm hít sâu một hơi, nói ra yêu cầu của mình.
“Ngài điên rồi sao? Tiểu tử!” Ý tưởng kỳ lạ này khiến cả hồ nữ đứng một bên đều không nghe được, cô ta đột nhiên đứng ra, bộ ngực cũng bởi vì kịch liệt hô hấp mà phập phồng bất định: “Ngài có biết thủ hạ của Lộ Dịch Tư hầu tước có bao nhiêu chức nghiệp giả sao? Mà muốn lôi kéo lên chúng ta cùng đối địch với hắn? Dừng tưởng rằng tiêu diệt Hắc Hổ và Bán Nhân Ngư thì chúng ta sẽ đánh giá cao ngài một chút, đợi ngài tiêu diệt được Hắc Khô Lâu hoặc là Hổ Sa rồi hãy trở lại nói câu nói này!”
“Thế nhưng. . . Các vị vốn cũng đối địch với hầu tước, có thêm ta cũng là một tầng trợ lực, không phải sao?” Lôi Lâm nhún nhún vai, mỉm cười nói.
“Chư thần ơi! Ta lại gặp phải một tiểu tử không biết trời cao đất rộng như ngài. . .”
Đế Luân phu nhân tức giận đến mức cả người đều run rẩy lên, chỉ thiếu điều lập tức đi lên đuổi người thôi.
“Để hắn nói tiếp!” Nhưng cùng lúc đó, một đôi tay mạnh mẽ trực tiếp cản lại hành động kế tiếp của Đế Luân.
“Âu Cát Đức. . . Ngài. . .” Hồ nữ phu nhân quay đầu, lập tức nhìn thấy trong đôi mắt vị dã man nhân này toát ra hứng thú vẻ.
“Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn của chúng ta!”
Lôi Lâm mỉm cười chậm rãi nói: “Mà Pháp Áo Lan gia tộc chúng ta không chỉ có thể cung cấp quý tộc chống đỡ cho các vị, đồng thời, ta còn là một vị pháp sư, phía sau của ta cũng có một vị đạo sư mạnh mẽ. . .”
Lực lượng pháp thuật là nỗi đau vĩnh viễn của những người man rợ này. Âu Cát Đức thay đổi sắc mặt mấy lần. Cho dù có mấy dã man tế ti di truyền năng lực pháp thuật, nhưng đối đầu với pháp sư của nhân loại thì vẫn luôn rơi vào thế hạ phong.
“Chắc. . . Các vị cũng biết lực lượng pháp thuật chứ?”
Lôi Lâm thấy cảnh này, lại càng thêm định liệu trước.
“Đúng, chúng ta cần phải có lực lượng pháp thuật cường đại trợ giúp, đến giúp đỡ chúng ta đồng thời đối phó Ba Lỗ Kiệt!” Vị dã man nhân chiến sĩ kia gật đầu.
“Ba Lỗ Kiệt. . . Là thủ tịch pháp sư của Lộ Dịch Tư gia tộc sao?” Lôi Lâm nhanh chóng nhớ lại tư liệu đã mua được từ công hội đạo tặc.
“Đúng! Ta có thể nói cho ngài biết, đó là một vị pháp sư cao cấp- Cấp mười lăm trở lên! Nếu không có hắn, dựa vào Hắc Khô Lâu cùng Hổ Sa thì hai nhóm hải tặc này đã sớm bị ta xé thành mảnh vỡ. . .”
Âu Cát Đức lộ ra một tin tức.
” Pháp sư cấp 15 trở lên!” Lôi Lâm hít vào một ngụm khí lạnh, loại pháp sư cao giai này thường nắm giữ pháp thuật truyền tống vị diện mạnh mẽ cùng pháp thuật sinh mệnh, muốn đánh giết đối phương thì cực kỳ khó khăn.
“Loại pháp sư này cho dù là ở Đan Bố Lôi Tư vương quốc cũng không có mấy người chứ? Vì sao lại đồng ý trở thành thủ hạ của Lộ Dịch Tư hầu tước?”
Nếu như là hầu tước của đế quốc còn có thể mời chào một vị pháp sư cao giai, nhưng vị Lộ Dịch Tư hầu tước này hiển nhiên cũng không có điều kiện này.
Toàn bộ Đan Bố Lôi Tư vương quốc, có thực lực chiêu mộ pháp sư cao giai này, cũng chỉ có vị quốc vương bệ hạ kia.
“Chuyện này thì ta cũng biết một chút. . .” Nhìn thấy Âu Cát Đức có vẻ cũng không bài xích liên minh cùng đối phương. Thậm chí còn có vẻ phi thường thưởng thức, Đế Luân phu nhân hít sâu một hơi, cũng không còn xem thường Lôi Lâm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận