Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1936: Thông qua (1)

Thí sinh phía dưới kinh ngạc một trận, cuối cùng cười phá lên lên.
Hạ Uy Nhĩ quả thực hận không thể tìm một cái hổ để nhảy vào trong, vệt đỏ ửng trên mặt đã lan tràn đến cổ.
“Đáng tiếc. . . Thành tích thi viết của ngươi rất tốt. . . Đáng tiếc lại là một “pháo lép” !”
Huấn luyện viên tiếc nuối lắc lắc đầu.
Cái gọi là “pháo lép”, chính là chỉ một số người có lực lượng tinh thần tiên thiên suy nhược, tuy rằng khi sử dụng phép thuật cấp thấp sẽ không có vấn đề gì, nhưng ở phương diện tu tập phép thuật cao cấp hơn lại biến thành ngớ ngẩn, bởi vì lực lượng tinh thần của bọn họ căn bản không trợ giúp được, giống như súng máy không có hỏa dược cùng viên đạn.
“Đáng tiếc. . .”
” Đánh giá tổng hợp 0. 1! Thất bại!” Huấn luyện viên lớn tiếng tuyên bố kết quả.
Trong đông đảo tiếng thở dài, Hạ Uy Nhĩ hồn bay phách lạc đi xuống, sau đó lại nhìn thấy Ô Nhãn đang đi tới:
“Đừng khổ sở. . . Tất cả đều sẽ tốt lên!”
Lôi Lâm bén nhạy nhìn thấy vẻ như trút được gánh từ trong mắt đối phương, không khỏi lắc lắc đầu.
“Người khác đều là con hố cha, còn kiểu tổ tiên hố hậu bối thế này thực sự là hiếm thấy. . .”
Lôi Lâm nhìn Ô Nhãn ở đó an ủi, rất nhanh đã thu hoạch được thẻ người tốt từ Hạ Uy Nhĩ, thật sự có chút im lặng.
“Người kế tiếp! Lôi!”
Kèm theo tiếng huấn luyện viên cao giọng gọi, Lôi Lâm hờ hững tiến lên, đi vào trận pháp sao sáu cánh.
“Xem ra. . . Biểu diễn trước đó đã doạ đến các ngươi, bởi vậy gây ra hoài nghi?”
Lôi Lâm nhìn thấy vẻ nghi ngờ không thôi từ trong ánh mắt của tên huấn luyện viên này, không khỏi âm thầm cười lạnh.
“Tên Lôi này. . .”
Ô Nhãn ở phía dưới cũng nhìn bóng lưng Lôi Lâm: “Tổ chức chúng ta lại không phát hiện người này dị thường! Rất khả nghi. . . Hi vọng hắn là thiên tài tự nhiên thông minh đi, bằng không. . .”
( Keng! Phát hiện đo lường khí tức linh hồn, đang ngụy trang. . . )
Rất nhanh, trong trận pháp sao sáu cánh, Lôi Lâm cảm nhận được một luồng quét hình nhẹ nhàng hiện ra.
Quy tắc chân linh của Lôi Lâm lúc này đột nhiên co rút lại thành một điểm, nằm trong kẽ hở giữa tinh thần cùng thế giới vật chất, sức mạnh toàn thân tập trung trong chân linh, khiến bề ngoài hắn nhìn như một người bình thường vậy.
Có chíp và tự thân hắn che giấu, đối phương hoàn toàn không thể phát hiện ra cái gì.
“tất cả bình thường? xem ra đối phương quả nhiên là thiên tài! hi vọng hắn có thể thông qua. vì là nhân loại chúng ta làm ra cống hiến đi!”
Sắc mặt huấn luyện viên khi nhìn thấy kết quả hiếm thấy nhu hòa hơn một chút.
“Trí não lấy ra đề mục- Tôi tớ bóng ma!”
Huấn luyện viên nhìn màn hình một chút, khóe mắt thoáng co giật, nhưng vẫn lớn tiếng đọc ra.
“Cái gì?Chính là bóng ma tôi tớ được xưng là phép thuật cấp 3 khó nhất trong quá trình sát hạch sao?”
“Xong rồi! Nghe đồn, cho dù là kỹ sư có giấy phép kỹ công cao cấp cũng không nhất định có thể hoàn mỹ triển khai ra. . .”
Thí sinh vây xem phía dưới đều dùng ánh mắt như cười trên sự đau khổ của người khác để nhìn chằm chằm Lôi Lâm.
“Bóng ma tôi tớ? Vận may của Lôi quá kém. . .” Lúc này Hạ Uy Nhĩ cũng đã thoáng khôi phục lại. Bắt đầu lo lắng cho Lôi Lâm đang ở trong trận pháp sao sáu cánh.
” Bắt đầu trao quyền ma võng bóng ma!”
Huấn luyện viên gật gù, trận pháp sao sáu cánh bên người Lôi Lâm nhất thời phát ra tia sáng trắng, một luồng gợn sóng ma võng giáng xuống, quyền hạn ma võng cấp trung trước đó bị hạn chế giống như lạch trời trong nháy mắt mở ra.
( Keng! Bắt lấy quyền hạn ma võng cấp trung. . . Bắt đầu trồng vào bệnh độc ma võng, đang thao tác và phân tích. . . )
“Nếu quyền hạn ma võng cấp trung đã mở ra, như vậy ma võng cấp cao khẳng định cũng có khe hở. . . Chíp! Bắt đầu thử phân tích ma võng cao cấp. . .”
( Keng! Nhiệm vụ thành lập! Đang bắt đầu bài tập. . . )
Chíp trung thực phản hồi.
“Hả? Chuyện gì đây?” Trong nháy mắt này, một luồng cảm giác sợ hãi bao phủ huấn luyện viên chủ khảo, nhưng chờ hắn phục hồi tinh thần lại thì lại không phát hiện ra cái gì.
Trong nháy hắn không biết mắt, chíp đã thu được trao quyền ma võng cao tầng cùng cửa sau từ trên người hắn, thậm chí ngay cả chính hắn đều bị ẩn giấu.
“Quả nhiên. . . Ma võng bóng ma còn phi thường không đầy đủ, chỉ tương đương với ma võng tầng ngoài ở thế giới các thần, thậm chí còn có thiếu sót rất lớn?”
Trong mắt Lôi Lâm lóe lên ánh sáng: “Dù sao cũng là vật mà Toa Nhĩ phỏng chế, đồng thời cũng không có các thần trợ giúp. . . Nếu là như vậy. . .”
Hầu như là không thể ngăn chặn, một ý nghĩ đột nhiên hiện lên ở đáy lòng Lôi Lâm.
“Nếu như ở đây triển khai ảo thuật cấp 12: hóa thân Tạp Nhĩ Tát Tư. . . Sẽ ra sao?”
Thế giới các thần vô cùng mạnh mẽ, thần linh có thần lực cường đại tương đương phù thủy cấp tám cực hạn cũng không phải số ít, Lôi Lâm căn bản không dám tưởng tượng khi chính mình làm ma võng đứt rời sẽ khiến đối phương phản ứng thế nào.
Nhưng nơi này lại khác! Ma võng bóng ma căn bản không sánh được với ma võng chân chính! Người bảo vệ lại chỉ có một mình Toa Nhĩ có thần lực trung đẳng!
Bởi vậy, lấy nơi này làm thí nghiệm, trước tiên kiểm nghiệm uy lực của ảo thuật này cùng với phản ứng sau đó, dường như cũng là chuyện rất đáng để mong chờ!
Dù sao, Lôi Lâm cũng không tin Bóng Hình Văn Vẹo có lưu lại đòn bí mật gì ở bước khởi động quan trọng nhất này không, nhưng nếu như là dùng ở thế giới bóng ma thì không cần sợ gì cả.
Một ý chí đã chết đi, chẳng lẽ còn có thể trong nháy mắt thông qua vách thuỷ tinh, bò tới nơi này sao?
“Ừm! Cũng đều là ma võng! Bởi vậy hóa thân Tạp Nhĩ Tát Tư có xác suất thành công rất lớn, chỉ là còn cần xâm nhập nghiên cứu thể thức ma võng bóng ma, tốt nhất là đợi phân tích hết mười tầng ma võng rồi mới động thủ. . .”
Lôi Lâm nghĩ rõ ràng điểm ấy, trong nháy mắt tâm tình thật tốt.
Cho dù Toa Nhĩ không phải toàn bộ hóa thân của ma võng bóng ma, giữa hai bên cũng tuyệt đối tồn tại mối liên hệ không thể phân cách. bởi vậy một khi hủy diệt ma võng bóng ma, Toa Nhĩ cũng sẽ bị trọng thương.
Hiện tại Lôi Lâm tương đương với sớm nắm giữ một đòn sát thủ, có thể uy hiếp bất cứ lúc nào: “Ngươi đừng tới đây! Tới nữa là ta sẽ phóng đại chiêu! ! !”
“Nhưng. . . Phải làm thế nào để truyền loại uy hiếp này cho Toa Nhĩ cũng là một vấn đề!”
Cho dù là vũ khí nguyên tử, trước khi chưa phóng ra mới có lực uy hiếp to lớn nhất. Đương nhiên Lôi Lâm sẽ không ngốc đến mức không nói hai lời mà trực tiếp động thủ.
“Lôi! Có thể bắt đầu?”
Nhưng huấn luyện viên bên ngoài dường như có chút hiểu lầm: “Nếu như ngươi không chắc chắn thì có thể lựa chọn từ bỏ, dù sao an toàn mới là quan trọng nhất. . .”
Không thể không nói, đối với thiên tài là nhân loại bình thường thì vị quan chủ khảo này cũng có ý muốn bảo vệ.
“Ha, cảm tạ, không cần đâu!”
Lôi Lâm lễ phép phất tay một cái, tùy tiện kết nối với ma võng bóng ma.
“Ô ô. . .” Một đợt khói đen dày đặc từ dưới chân hắn sinh ra, chậm rãi phác hoạ ra dáng dấp một người bình thường, tỉ lệ tứ chi hoàn mỹ mà phối hợp, chỉ là ngũ quan hoàn toàn mơ hồ không rõ.
“Chủ nhân. . .”
Giọng nói khan khàn từ trên người bóng ma tôi tớ phát ra, quỳ một chân xuống hành lễ với Lôi Lâm.
“Loại trí năng này. . . Là bóng ma tôi tớ cao cấp nhất!”
Trên mặt huấn luyện viên tràn ra nụ cười tha thiết: “Lôi! Tổng hợp đánh giá 1! Biểu hiện ưu dị!”
“Oa. . .”
Đoàn người phía dưới hoàn toàn yên tĩnh, qua một quãng thời gian thật dài mới phát ra tiếng hô lớn, so với người đầu tiên thành cồn chỉ có hơn chớ không kém.
Dù sao, người trước đó chỉ là may mắn qua ải, mà Lôi Lâm lại dùng điểm tối đa!
“Lôi! Thực sự là một người lợi hại. . .”
Hạ Uy Nhĩ nhìn Lôi Lâm trên mặt đài được muôn người chú ý, nỗi tự ti mơ hồ nổi lên ở trong lòng.
“Nào có?” Ô Nhãn lẫm lẫm liệt liệt ôm bả vai hắn: “Tuy rằng ngươi không có thiên phú ở mặt thao túng ma võng cùng triển khai phép thuật, nhưng có lẽ sẽ có sở trường ở những địa phương khác đây! Ví dụ như trong số những người phát minh tấn ảnh nguyên thủy, không phải cũng có một pháo lép? Nhưng ai có thể phủ nhận cống hiến của người đó?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận