Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1050: Trở lại ám cực (1)

Lượng lớn dung nham bắn ra, hình thành mạng lưới dòng sông dung nham.
Bụi màu đen che kín bầu trời, không khác gì mây đen như che đậy kín khu vực này, khiến toàn bộ thiên địa đều tối lại.
Dòng sông dung nham tươi đẹp bắn ra ánh sáng màu đỏ, sáng tối chập chờn, lại rực rỡ yêu kiều, trong nguy hiểm lại tràn ngập mỹ lệ.
“Đã lâu không gặp! Núi lửa A Tô Lạp- Nơi bắt đầu để ta đi tới trung bộ đại lục. . .”
Trong con ngươi Lôi Lâm có vệt thâm trầm, từ nơi này bước lên trung bộ đại lục, còn có chuyện đã xảy ra trước đó ở Ám Cực Vực, từng chuyện trong đầu hắn, nhất thời lại sống động lên.
Đúng! Lôi Lâm chuẩn bị tạm thời rời trung bộ đại lục một khoảng thời gian, trở lại Ám Cực Vực!
Tuy rằng nơi đó là cằn cỗi hoang mạc so với trung bộ đại lục, nhưng cũng có một bảo tàng! Một bảo tàng chỉ có mình Lôi Lâm biết rõ!
” Di thể của bò cạp nam, còn có máu của người bảo vệ ở thế giới Hàn Băng!”
Ký ức của Lôi Lâm dừng lại ở nội dung mình nhìn thấy từ ký ức huyết mạch của băng bích hạt hoàng trong lần hắn thăm dò hang động Hàn Băng.
Trận đại chiến thượng cổ khủng bố kia, lấy nhãn lực hiện tại của hắn mà vẫn thấy vô cùng khủng bố.
Cho dù là Thần Tinh, cũng chỉ có thể là trình độ tham chiến thấp nhất mà thôi.
Di thể một sinh vật huyết mạch Thần Tinh, đối với Lôi Lâm hiện tại chỉ là vật khá quý giá, cũng không tính là gì, nhưng huyết mạch của nữ khổng lồ thanh đồng lại không đơn giản như vậy.
Huyết mạch của tồn tại cấp bảy trở lên đã tiếp xúc được với quy tắc! Đối với Lôi Lâm hiện tại chính là sức hấp dẫn trí mạng!
Dù là tinh luyện thượng cổ huyết mạch để chế tạo dấu ấn hay thử nghiệm thu nạp, đều vô cùng hữu ích đối với Lôi Lâm.
Hi vọng đột phá Huy Nguyệt chính là ở chỗ này! Đồng thời, người bảo vệ một thế giới này, trong huyết mạch cùng đoạn gien trên người khẳng định mang theo tin tức về tọa độ thế giới!
Đó cũng là thế giới Hàn Băng thượng cổ! Là đại thế giới ngay cả vạn xà chi mẫu cũng vô cùng mơ ước, cuối cùng vẫn không thể đắc thủ!
Đẳng cấp cao hơn thế giới dung nham không biết bao nhiêu lần. Đồng thời còn là một mình Lôi Lâm độc hưởng!
Chính là bởi vì có thực lực này, vì thế hắn mới có thể mang tọa độ thế giới dung nham xem là lễ vật để tùy ý tặng người khác.
Thậm chí đối với Thế giới Hàn Băng, còn có huyết mạch của nữ khổng lồ, Lôi Lâm còn có ý nghĩ khác.
Lúc trước nữ khổng lồ bị vạn xà chi mẫu đánh giết, trên người vị này có thể lưu giữ khí tức về thế giới luyện ngục hay không, từ đó suy luận ra tọa độ thế giới?
Dù trên người nữ khổng lồ kia không có, vậy toàn bộ thế giới Hàn Băng lúc trước đều đã bị vạn xà chi mẫu xâm lược, làm sao có thể không để lại dấu vết?
Dùng thế giới Hàn Băng làm cầu nối, độ khó để tìm kiếm thế giới luyện ngục sẽ giảm xuống rất nhiều. Mà chỉ cần đến thế giới luyện ngục, tìm được vạn xà chi mẫu là thuỷ tổ huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà, vậy muốn đột phá huyết mạch ràng buộc sẽ càng đơn giản.
Đương nhiên, quá trình không thể thuận buồm xuôi gió như thế, nhưng hướng suy nghĩ cơ bản không sai. Cũng là biện pháp tốt nhất để đột phá huyết mạch ràng buộc.
Chẳng qua, đương nhiên Lôi Lâm không dám trực tiếp đi đối mặt với vạn xà chi mẫu, nếu không thì khác gì đưa dê vào miệng cọp. Hắn cũng không nhận ra chính mình ở trước mặt cường giả vượt qua Hi Nhật đã nắm giữ quy tắc mà còn có thể có sức mạnh phản kháng, bởi vậy chuẩn bị đầy đủ là cần thiết, mà con đường này cũng chỉ có thể làm lá bài tẩy cuối cùng, không tới mức sơn cùng thủy tận thì Lôi Lâm thực sự không muốn liên quan tới vạn xà chi mẫu.
Trước tiên đi Ám Cực Vực tránh đầu sóng ngọn gió. Tùy thời tìm kiếm phương pháp đột phá Huy Nguyệt, chính là dự định cơ bản nhất của Lôi Lâm.
“Núi lửa A Tô Lạp cứ cách trăm năm lại có một kỳ im lặng. Là thời gian tốt nhất để đi xuống thế giới dưới đất!” Lôi Lâm hồi tưởng lại lúc trước khi hắn từ dưới nền đất đi lên, cho dù nắm chắc thời gian, lại làm rất nhiều chuẩn bị, quá trình vẫn vô cùng mạo hiểm, không khỏi cười nhạt.
Hắn đi tới miệng núi lửa, nhìn con đường dung nham khủng bố.
“Con đường núi lửa quanh năm đều bị dung nham cực nóng tràn ngập, chỉ có thời kỳ im lặng mới sẽ lộ ra đường, mà hiện rõ ràng còn không phải lúc, nếu như cứng rắn lao xuống đi, cho dù là phù thủy cấp ba hóa tinh cũng tuyệt đối không ngăn cản được nhiệt năng từ núi lửa ăn mòn. . .”
Đương nhiên, đây chỉ là đối với cấp ba phù thủy.
Sau khi tiến vào cảnh giới Thần Tinh, những trở ngại khủng bố ở trong mắt Lôi Lâm chỉ giống như hậu hoa viên của chính mình vậy.
Ầm! Một tầng ngọn lửa màu đen hiện lên ngoài thân thể hắn, hình thành một màng ánh sáng bọc lấy Lôi Lâm.
Sau đó, bọt khí màu đen tách ra dung nham, nhanh chóng chìm nghỉm xuống, biến mất không còn tăm hơi. . .
Dung nham khủng bố, còn có nhiệt độ cực nóng đều bị ngọn lửa màu đen hấp thu, Lôi Lâm ở bên trong thậm chí không cảm giác được một chút sức nóng nào, quá trình vô cùng thuận lợi, bọt khí màu đen đẩy dung nham phun trào ra, một đường đi xuống!
Lấy sức lực của một người chống chọi lại thiên tai, thậm chí có thể phá tan dung nham, cho dù là núi lửa A Tô Lạp phun trào đều không thể ngăn cản, đây mới là Thần Tinh!
Ầm!
Thế giới dưới nền đất, ở trong hồ dung nham, kèm theo tiếng chấn là rất nhiều dung nham bắn lên, ngọn lửa màu đen xuyên qua tầng nham thạch cứng rắn trên đỉnh chóp, đột nhiên rơi xuống đất.
Hỏa diễm thu lại, hiện ra Lôi Lâm bên trong.
So với lúc trước phí hết tâm tư, còn phải chờ đợi thời cơ thích hợp, sau khi hắn lên cấp Thần Tinh thì đã muốn tới thì tới, vô cùng thuận tiện.
Nhìn màn trời tối tăm, còn có tầng nham thạch ngột ngạt, Lôi Lâm thở dài: “Ám Cực Vực! Ta đã trở về!”
“Nồng độ hạt căn bản thấp như thế, chẳng trách những Thần Tinh kia không lọt mắt nơi này!” Cảm thụ nồng độ hạt căn bản khác nhau một trời một vực với trung bộ đại lục, Lôi Lâm lắc lắc đầu.
So với trung bộ đại lục thì nơi này chính là nông thôn cằn cỗi, không, còn không bằng cả nông thôn, thậm chí ngay cả triển khai vu thuật cũng sẽ vì nồng độ hạt căn bản thấp mà uy lực cũng giảm đi không ít.
Thần Tinh phù thủy không lọt mắt, còn phù thủy phổ thông vừa không có thủ đoạn xuyên qua dung nham, bởi vậy Ám Cực Vực đến hiện tại vẫn giữ được quá trình đặc biệt tự mình diễn biến, chịu ảnh hưởng từ bên ngoài rất nhỏ, mãi đến tận khi Lôi Lâm đến.
Lực lượng linh hồn quét qua, tất cả xung quanh đều trải rộng trước mắt Lôi Lâm, dù gì hắn cũng đã là chủ của Ám Cực Vực, cũng coi là biết cơ bản địa vực, lập tức biết rõ vị trí lúc này mình đang đứng.
“Lúc trước ta rời đi, thậm chí ngay cả một phù thủy cấp ba mà ở Ám Cực Vực cũng không có?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, ở đây, cho dù là phù thủy cấp hai cũng có thể xưng vương xưng bá, cấp ba chính là hoàng giả, còn Thần Tinh? Không biết đã bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện rồi.
“Ta chính là người chơi cao cấp đến thôn tân thủ để nghiền ép sao?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười: “Chẳng qua! Ta yêu thích!”
Biết rõ đối thủ mạnh mẽ còn cố tình xông tới, đây là hành vi của kẻ ngu si, cho dù có thể nhất thời thắng lợi, nhưng chỉ cần thất bại một lần, đã đủ khiến hắn vạn kiếp bất phục.
Lôi Lâm không thích làm như vậy, hắn làm việc luôn hi vọng có nắm chắc rất lớn mới hành động, hận không thể khiến phù thủy toàn thế giới đều là cấp một cấp hai, thuận tiện để hắn ra tay khống chế.
Cũng chính là loại tâm thái vững vàng này, mới là hắn có thể sống sót đến nay.
“Cũng không biết học viện Tự Nhiên Chi Minh thế nào rồi? Hi Lâm có thể che giấu được? Còn có Hắc Ám Tinh Linh và địa tinh cùng các dị tộc khác. . .”
Sau khi phân biệt phương hướng một hồi, Lôi Lâm hóa thành một vệt sáng, chạy đi tổng bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh ở Bắc Vực.
. . .
Bắc Vực, học viện Tự Nhiên Chi Minh.
Ánh sáng từ ngọn đèn bất diệt chiếu khắp trong thư phòng, phản chiếu ra một bàn làm việc màu đen, ở trên bàn làm việc là chồng chất văn kiện, còn có mực nước cùng bút lông chim.
Một nữ phù thuỷ mặc trang phục quý phụ, bộ mặt tinh xảo vô cùng duỗi ra ngón tay thon dài, xoa xoa lông mày, lộ ra vẻ uể oải.
“Viện trưởngđại nhân!” Cửa lớn bị đẩy ra, một nữ phù thuỷ ôm cặp văn kiện vội vội vàng vàng chạy vào.
“Tiền tuyến cấp báo! Thành Ba Đế lần thứ hai thay chủ! Người của chúng ta ở đó đã bị giết toàn bộ, ngay cả hai vị giáo sư. . .”
“Ta biết rồi!” Mỹ nữ viện trưởngngồi phía sau bàn làm việc gật gật đầu, phát ra một tiếng thở dài: “Hơn 100 năm trước, Bắc Vực luân hãm, cũng là bắt đầu từ Thành Ba Đế, chính là không biết lần này có người nào đi ra ngăn cơn sóng dữ hay không. . .”
Cô ta đứng lên, kéo dài rèm cửa sổ.
Ngoài cửa sổ là quảng trường học viện to lớn, mà ở giữa quảng trường, một pho tượng phù thủy trẻ tuổi ngạo nghễ đứng ở đó, trên pho tượng còn có vầng sáng mông lung hào quang.
“Lôi Lâm! Rốt cuộc anh đang ở nơi nào? Chẳng qua với năng lực của anh, dù ở nơi nào đều sẽ sống rất tốt chứ?”
Vị mỹ nữ viện trưởngnày, tự nhiên chính là Hi Lâm.
Trước khi Lôi Lâm rời đi Ám Cực Vực đã lưu lại cho cô ta một loạt thủ đoạn, khiến cho Hi Lâm có thể khống chế toàn bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh gần trăm năm, hiện tại cũng lên cấp phù thủy cấp hai, nhưng hiện tại, toàn bộ học viện Tự Nhiên Chi Minh lại đang đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ khi thành lập tới nay!
Hắc ám thú triều lại nổi lên! Đồng thời lần này trong hắc ám thú triều còn xuất hiện mấy con thú hoàng có thực lực đạt đến cấp ba!
Không chỉ có như vậy, địa tinh cùng Hắc Ám Tinh Linh cũng liên thủ phản kháng, thoát ly Nhân tộc dưới nền đất, thậm chí còn tấn công Bắc Vực.
Thành Ba Đế là trọng trấn phòng ngự phương bắc, chính là bị ba thế lực liên hợp công kích mà thất thủ, còn liên lụy hai giáo sư cấp hai của Tự Nhiên Chi Minh!
“Viện trưởng đại nhân! Chúng ta nhất định phải phản ứng chuyện này, không thì Ban Khắc đại nhân nhất định sẽ dựa vào chuyện này để làm khó dễ! Hội giao lưu học viện cũng sắp bắt đầu, e là. . .”
Trên mặt nữ phù thuỷ tiến vào hiện rõ vẻ lo âu.
Hi Lâm nghe đến đó, trên mặt càng lộ rõ vẻ bất đắc dĩ.
Áp lực mạnh mẽ không chỉ đến từ ngoại giới, còn có nhân tố bên trong.
Ban Khắc này trước đó chỉ là một giáo sư bình thường trong Tự Nhiên Chi Minh, nhưng gặp được kỳ ngộ, thu được một thượng cổ phù thủy truyền thừa nào đó, thực lực liên tục tăng vọt, hiện tại đã tiến vào cấp ba!
Sau khi có thực lực, tất nhiên yêu cầu quyền lực và địa vị tương ứng, mà Ban Khắc coi trọng chính là vị trí của Hi Lâm!
Tuy rằng kiêng kỵ Lôi Lâm tồn tại nên Ban Khắc còn không dám quá đáng quá mức, nhưng vẫn có lượng lớn phù thủy tới gần, dù sao Lôi Lâm đều đã biến mất hơn 100 năm.
Đây là do đám phù thủy phi thường trường thọ, nếu không thì tình huống như thế nhất định sẽ càng thêm nghiêm trọng, Hi Lâm cũng đã sớm bị kéo xuống từ vị trí viện trưởngrồi.
Nhưng đến hiện tại, tình huống cũng phi thường không ổn.
Toàn bộ phù thủy ở Ám Cực Vực, chỉ có Ban Khắc là đạt tới cấp ba, bởi vậy danh vọng của hắn rất cao, thậm chí mưu toan noi theo Lôi Lâm lúc trước muốn tự mình lên ngôi, trở thành thánh quang bảo vệ! Thậm chí là hoàng giả của tất cả nhân loại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận