Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1536: Đóng vai (2)

Đây là liệt ma, ma quỷ cấp thấp nhất, cũng là bia đỡ đạn thường thấy nhất ở toàn bộ chín tầng địa ngục.
Lúc này chíp cũng truyền về tin tức của đối phương.
( Liệt ma có lực lượng: 3; nhanh nhẹn: 1; thể chất: 5; tinh thần: 0. 1; miêu tả: Đây là một loại ma vật thường gặp nhất ở địa ngục, thông thường do linh hồn của nhân loại giả dối chuyển thành, không có tâm trí, dễ dàng bị ma quỷ cao cấp khống chế. có thiên phú: 1- Miễn dịch thương hệ hỏa và hệ độc, 2- Đề kháng khí lạnh, 3- axit công kích )
“Cút về! Đám giun dế thấp kém!”
Lôi Lâm lạnh lùng mở miệng, dùng ma quỷ ngữ trong địa ngục.
Mà mấy con liệt ma kia ở trước mặt Lôi Lâm không khác nào nửa ma quỷ đại công căn bản là không thể chống cự, trực tiếp bị khống chế, khiến cho chủ nhân cũ phát ra tiếng kinh ngạc: “Ngươi. . . Rốt cuộc là ai?”
“Ngươi không có tư cách biết!”
Bước chân Lôi Lâm liên tục, nhưng đối phương cũng không dám đến đây động thủ nữa.
Đương nhiên, có lẽ là đối phương nhận ra trên người hắn có khí tức ma quỷ.
Đẩy ra một tấm cửa sắt dính đầy máu tươi nguyền rủa, một gian phòng không khác nào phòng ăn xuất hiện ở trước mặt Lôi Lâm.
Trên bàn dài có huyết nhục mới mẻ mà bốc hơi nóng, rất nhiều tín đồ ma quỷ ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn vị khách không mời mà đến là Lôi Lâm, thậm chí không kịp lau đi vết máu bên mép mình.
“Xảy ra chuyện gì? Tái Ba Nhĩ, sao lại để người ngoài đi vào?”
Một tên quý tộc béo ngồi ở trung tâm nhất phát ra âm thanh bất mãn, trên mặt đầy bất mãn vì bị quấy rầy mãnh liệt.
“Đây cũng là một nghi thức mà Bối Lỗ Tắc Ba Bố yêu thích, huyết tinh dạ yến!” Lôi Lâm nhận ra đối phương đang tiến hành một ma quỷ nghi thức.
“Đám giòi bọ thấp kém các ngươi, chẳng lẽ còn không nhận ra sao?”
Lôi Lâm trầm thấp nói, sức mạnh thần tính trên người trực tiếp bắn ra.
“Đây. . . Đây là lực lượng thần tính của chủ nhân!” Một ma quỷ tế ti mặc áo bào đen hiện ra vẻ kích động trên mặt.
Tham gia dạ yến đương nhiên đều là tín đồ của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, sau khi nhìn thấy lực lượng thần tính trên người Lôi Lâm đều nhanh chóng quỳ sát lại dưới sự hướng dẫn của tế ti.
“Chủ nhân cao quý. . . Đã hai mươi năm rồi ngài không liên hệ cùng tín đồ của ngài. . .” Tế ti nước mắt lưng tròng nói.
“Ta được chủ nhân ban tặng, trở thành tuyển dân cùng đại hành giả của ngài, đến đây lãnh đạo các ngươi! Có dị nghị gì sao?”
Lôi Lâm không chút khách khí tuyên bố.
Giả bộ thành tuyển dân cùng thần tính giả của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, tiếp quản tất cả tín đồ cùng mạng lưới tế ti của đối phương ở chủ thế giới vật chất, đây chính là mục tiêu của Lôi Lâm!
Một con ma quỷ đại công kinh doanh mấy chục ngàn năm đặc biệt đối phương còn có Mạn Đức Hoắc Khắc chi bàn, cho dù trải qua mấy lần đả kích, gia nghiệp ở thế giới các thần vẫn đủ để khiến Lôi Lâm đỏ mắt.
“Không có ý kiến!”
Làm tế ti tín ngưỡng Bối Lỗ Tắc Ba Bố, là người thứ nhất quy hàng, ông lão lập tức nhào tới dưới chân Lôi Lâm, hôn xuống ủng của hắn.
“Chờ đã. . . Cho dù hắn được chủ nhân ban ân, thu được thần tính, nhưng tại sao có thể trực tiếp tiếp quản chúng ta?”
Một tên quý tộc bị lay động lợi ích của bản thân trực tiếp nhảy lên.
Nhưng sau đó, hắn không thể nói thêm gì nữa.
Một chủy thủ màu máu đã trực tiếp ghim vào yết hầu hắn, lực cắn nuốt khủng bố làm hắn trong nháy mắt đã biến thành một thây khô.
Chúng quanh là tiếng nuốt nước miếng, còn có các tín đồ khác kinh ngạc thốt lên: “Ma quỷ huyết chủy!”
“Còn có ai phản đối?” Chủy thủ đỏ như màu máu bay trở về trên tay Lôi Lâm, thây khô trên mặt đất lập tức hóa thành tro bụi, Lôi Lâm đưa mắt nhìn quanh bốn phía, thu hoạch lấy một mảnh ánh mắt đầy cung kính.
Làm tín đồ của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, chúng nó dĩ nhiên có hiểu rõ về ma quỷ huyết chủy.
Loại ma quỷ ban tặng khủng bố này, ít nhất cũng cần đánh giết mục sư cao cấp của phe đối địch rồi hiến tế cùng huyết nhục hơn vạn người!
Mà có thể hoàn thành tế tự, còn có thể bình yên sống đến hiện tại, chính là đại biểu cho lực lượng!
Càng không cần phải nói, có ma quỷ huyết chủy trong tay, thực lực đối phương căn bản không cần hoài nghi.
” Thần tuyển giả vĩ đại, chúng ta phục tùng ngài!”
Đám tín đồ đồng thời tuyên thệ.
“Rất tốt! Hiện tại chủ nhân bị thương thế, nhất định phải trải qua một quãng thời gian tu dưỡng, nhiệm vụ của ta chính là thực thi ý chí của ngài, chỉnh hợp lực lượng giáo hội ở chủ thế giới vật chất, cung cấp đầy đủ tín ngưỡng giúp chủ nhân khôi phục. . .”
Lôi Lâm nửa thật nửa giả nói rằng.
“Thì ra là như vậy. . .” Bối Lỗ Tắc Ba Bố bị trọng thương, cho dù là những tế ti này đều có suy đoán, chỉ là bọn hắn đã sớm lên thuyền giặc, đã không thể đi xuống.
“Hiện tại, ta sẽ bố trí xuống nhiệm vụ thứ nhất. . . Gần nhất sẽ có một đội thánh vũ sĩ tới đây, ta cần các ngươi phải. . .”
Nắm giữ thần tính, ở giáo hội chính là thân phận tuyển dân, có lúc thậm chí có thể áp đảo giáo tông!
Sau khi xác nhận thân phận, Lôi Lâm lập tức không chút khách khí ban bố nhiệm vụ, đồng thời để những tín đồ này phụ trách ngăn cản những thánh vũ sĩ đó.
Tuy rằng mặt đối mặt thì bọn hắn khẳng định không phải đối thủ của đối phương, nhưng bàn về âm mưu quỷ kế, kéo dài thời gian thì đều là sở trường của các tín đồ ma quỷ.
Lúc rời đi, Lôi Lâm lại trịnh trọng dặn dò.
“Tuân mệnh! Tuyển dân của chủ nhân!”
Ma quỷ tế ti trực tiếp đồng ý, trên thực tế, hắn cũng không có bao nhiêu quyền lực từ chối.
Đồng thời, sở dĩ bọn hắn chuẩn bị làm ra trận thế lớn như vậy, là muốn thu hút bạo thực quân chủ chú ý, bây giờ đối phương đã phái tuyển dân tới, đương nhiên cũng không cần làm như vậy nữa.
“Đại hành giả vĩ đại, thỉnh hãy ban xuống tục danh của ngài!”
Đến cuối cùng, ma quỷ tế ti tuổi già mới cố lấy dũng khí hỏi.
“Tục danh? !” Khóe miệng Lôi Lâm dưới mặt nạ màu bạc khẽ cong lên: “Ta tên. . . Khố Khố Nhĩ Khảm! ! !”
Lực tín ngưỡng về bản chất vẫn là lực lượng linh hồn từ tinh thần sợ hãi cùng phục tùng, tôn kính cùng ngưỡng mộ, mà thần danh tương đương với tọa độ.
Một cái tên cụ thể, hơn nữa có sức mạnh to lớn, còn có thân phận tuyển dân giả tạo của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, đã đủ để thu được sự kính nể của tín đồ ma quỷ dưới đáy này.
Thậm chí, từ từ chia lấy tín ngưỡng của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, cuối cùng hoàn toàn cướp đi!
Có điều, tổ chức của đối phương đã hoàn thiện này còn có thể miễn cưỡng được Lôi Lâm coi trọng, đợi đến khi thành lập giáo hội, đám người này cũng không có tác dụng lớn gì, nhất định phải bồi dưỡng một đám mục sư mới, dù sao Lôi Lâm cũng không muốn giáo hội của mình là nơi tụ tập của đám tín đồ ma quỷ.
Sau đó, một ít nghi thức huyết tế tà ác trái với lý niệm cơ bản cũng nhất định phải thủ tiêu, đây là giới hạn thiện thần, cũng là một bước nhất định phải trải qua để thần linh thu được tán thành ở thế giới vật chất.
“Khố Khố Nhĩ Khảm đại nhân, chúng ta tất nhiên sẽ tuân theo mệnh lệnh của ngài, làm chuẩn bị để chủ nhân thức tỉnh!”
Suy nghĩ trong lòng không ngừng lóe lên, sau đó, Lôi Lâm nhìn thấy đám tin đồ ma quỷ kia đang hô to tục danh đại biểu cho hắn.
Trong bầu không khí cuồng nhiệt, một luồng lực lượng tương tự tinh thần, lại mang theo năng lượng đặc thù của linh hồn đã đi tới chung quanh thân thể hắn.
Giả tạo ra thần tính thôn phệ hầu như không nhịn được, trực tiếp thôn phệ những năng lượng này để chân chính thành hình, nhưng lại bị Lôi Lâm áp chế xuống.
“Tín ngưỡng lực lượng hiện ra sao?”
Lôi Lâm thầm cảm thán ở trong lòng, rồi thân ảnh chợt biến mất trong mật thất.
“Các người cũng nghe thấy đại nhân dặn dò chứ?” Ma quỷ tế ti nhìn đám tín đồ chung quanh, đặc biệt mấy người quý tộc trong đó, không khỏi ưỡn thẳng sống lưng.
Một vị thần tính giả hàng lâm, khiến lão vốn mất đi pháp thuật được ma quỷ ban tặng khiến địa vị giảm mạnh lại có mấy phần tin tưởng: “Mau chóng bố trí xuống đi, chuẩn bị nghênh tiếp những thánh võ sĩ của thần chính nghĩa đó!”
Nói đến cừu hận, giữa ma quỷ tín đồ cùng thánh vũ sĩ đã không có bất kỳ khả năng hòa giải nào, một khi nhìn thấy tất nhiên chính là không chết không thôi.
Tuy rằng những tín đồ ma quỷ này tập trung cùng nhau còn chưa đủ để một thánh vũ sĩ chém giết, nhưng nếu như triệu tập hết thế lực trên tay, bản thân lại trốn ở hậu trường thì cũng có thể khiến đối phương gặp phiền toái lớn.
“Đương nhiên!” Mấy quý tộc kia cười lạnh, thân ảnh phản chiếu trên vách tường, không khác nào ma quỷ khủng bố.
. . .
“Chuyện giả thần giả quỷ một ngày đến làm hai lần, cũng thật là. . .”
Llúc này Lôi Lâm đã đi tới ngoài thành.
Hắn nhìn cảnh vật chung quanh, trong con ngươi có cảnh giác, thần tính giả mạnh mẽ bề ngoài chỉ là ngụy trang, trên thực tế bản thể hắn chỉ là một vị pháp sư cấp 10.
Nếu như vừa nãy những tín đồ ma quỷ đó cùng phản kháng, hắn không nhất định có thể trấn áp được, tuy rằng, dựa vào ưu thế là khí tức ma quỷ cao cấp, cũng chắc chắn sẽ không chịu thiệt.
Nhưng ngụy trang là thần tính giả, còn có ma quỷ huyết chủy ban tặng tế lễ, đã đủ dọa những tín đồ ma quỷ đó sợ hãi rồi, bọn chúng tế tự ma quỷ, đã sớm đã tự giam cầm linh hồn, nếu như không muốn sau khi chết linh hồn bị dằn vặt thì nhất định phải dựa theo chỉ thị của Lôi Lâm để làm!
“So với những tín đồ ma quỷ cấp thấp kia, việc này mới cần để tâm ứng phó. . .”
Trong lòng thở dài một tiếng, Lôi Lâm lên tinh thần, một tia lửa từ đầu ngón tay bốc lên, hình thành một dực xà hỏa diễm.
Một ánh lửa bốc lên trong rừng rậm u ám, mang theo cảm giác tà dị.
“Đến rồi!” Lôi Lâm thay đổi sắc mặt, nhìn về một phía.
Ở nơi đó, một tàn ảnh màu đen dùng tốc độ mà mắt thường khó phân biệt đột nhiên đánh tới.
(Pháp thuật ngăn cản cao đẳng! ) (Phòng hộ trinh trắc cao cấp! ) (Thuật ẩn nặc cao cấp! )
Vài vách ngăn pháp thuật cường đại dựng thẳng lên, hoàn toàn ngăn cách khu vực này với bên ngoài.
“Chức nghiệp giả cao cấp? Không! So với Âu Cát Đức và Ba Lỗ Kiệt kia còn mạnh hơn quá hơn nhiều, hầu như sắp đến giới hạn ( truyền kỳ ). . .”
Lôi Lâm thầm bình luận.
Mà vào lúc này, người đến cũng xuất hiện ở trước mặt Lôi Lâm.
“Đề Pháp? !” Năng lực thần tính mạnh mẽ quanh quẩn ở xung quanh , khiến Lôi Lâm không khác nào thiên thần, thanh âm của hắn trầm thấp, gọi ra tên Đề Pháp.
Cùng lúc đó, từ trên người hắn cũng thả ra một tia khí tức bản thể.
“Mày không phải thần của ta! Nhưng nắm giữ lực lượng của thần! ! !” Xuất hiện ở trước mặt Lôi Lâm, chính là bé trai Đề Pháp lúc trước, chỉ là lúc này đối phương đã sớm không còn dáng vẻ lúc trước, thậm chí tóc mai hai bên tai đã có tóc bạc, một đôi mắt đầy nghi hoặc xen lẫn vẻ cảnh giác nhìn chòng chọc vào Lôi Lâm.
Trong nháy mắt, Lôi Lâm đã cảm ứng được mấy gợn sóng pháp thuật dò xét khác nhau, nếu không là hắn vốn là bản thể, lại có chíp hỗ trợ che giấu, e là rất khó để ứng phó.
Ánh sáng thần tính chìm nổi bất định ở trên tay Lôi Lâm, hắn nhìn Đề Pháp: “Hiện tại, ngươi còn hoài nghi sao?”
“Không dám! Người được chủ nhân quan tâm!”
Đề Pháp đặt tay trái lên ngực, khôm người làm lễ, xem như thừa nhận thân phận của Lôi Lâm.
Loại cường giả tiếp cận cấp độ truyền kỳ này, quả nhiên không thể dễ dàng có thể thu phục, trên thực tế, nếu như hiện tại hắn thật trở mặt động thủ, thì sẽ phát hiện “thần tính giả” của Lôi Lâm này kỳ thực chỉ là một hàng giả, giống như bong bóng xà phòng chỉ đâm một cái là vỡ.
“Không biết sứ giả triệu hồi ta tới đây, có dặn dò gì?”
Lúc này bên trong đôi mắt Đề Pháp có nghi hoặc.
“Chủ nhân đã đánh bại ma quỷ đại công Bối Lỗ Tắc Ba Bố, ta tuân theo ý chỉ của ngài, đến đây thu phục tất cả của đối phương ở vật chất vị diện!”
Nếu thật sự tính toán thì Đề Pháp mới là tâm phúc của hắn, tuy rằng bây giờ nhìn ông ta còn chưa quá tin tưởng, nhưng Lôi Lâm căn bản không sợ.
Dựa vào lực lượng bí mật mà hắn lưu lại, cho dù Đề Pháp thật sự phản bội, hắn cũng có cách khiến đối phương gặp phản phệ.
“Có điều. . . Có thể dựa vào năng lượng ta lưu lại làm cơ sở, thu được năng lực pháp thuật, trở thành tương tự huyết mạch giả, không! Nên nói là “Bán tuyển dân” thì càng chính xác hơn, Đề Pháp này đúng là có mấy phần tư chất. . .”
Ánh mắt Lôi Lâm giống như đã nhìn thấu Đề Pháp.
“Đánh bại ma quỷ đại công, vị bạo thực quân chủ kia sao?” Đề Pháp thất thanh lẩm bẩm, đối với “đại sự” này, hắn đương nhiên cũng đã nghe thấy.
Tín đồ ma quỷ mất đi khả năng đượcban tặng pháp thuật, phương diện trung thành sớm đã bắt đầu dao động, khiến một ít tin tức lộ đi ra ngoài.
Trên thực tế, nếu như Lôi Lâm động thủ muộn mấy chục năm, có lẽ giáo hội Bối Lỗ Tắc Ba Bố sẽ không có bao nhiêu người.
Tín đồ ma quỷ ở chủ vật chất vị diện chính là hiện thực như thế! Đương nhiên, cũng may hiện tại vẫn không tính là quá muộn.
“Ừm! Hiện tại cần ông trợ giúp, ở Đan Bố Lôi Tư vương quốc ông có bao nhiêu thế lực?”
Lôi Lâm trực tiếp hỏi, một cường giả gần tới cấp truyền kỳ, dù là tự lập hay nương nhờ vào một phe thế lực nào đó, cũng có thể thu được quyền thế không sai, cho dù xuất thân ông ta có vấn đề.
“Ở Đan Bố Lôi Tư vương quốc ta thành lập một tổ chức tín ngưỡng chủ nhân, hiện nay có không tới ba trăm tín đồ, trong đó địa vị tối cao là một bá tước. . .”
Đề Pháp cắn răng, nhưng loại linh hồn uy áp quen thuộc này, còn có thần tính lực lượng trên người đối phương đều không giả được, bởi vậy ông ta trực tiếp nói ra.
“Lại thành lập một giáo đoàn?”
Lúc này Lôi Lâm cũng thực sự là hơi kinh ngạc.
“Trong tình huống không có chân thần ban tặng thần thuật chống đỡ, lại còn có thể duy trì một đoàn thể tín ngưỡng loại nhỏ, đối phương rất có tiềm chất giáo tông đây. . .”
Ở thế giới các thần, chân thần có thể ban tặng mục sư thần thuật cấp1 đến cấp 9, đây cũng là điểm khác nhau giữa chân thần cùng ngụy thần!
Ma quỷ cùng đám ác ma bởi lực lượng cách giới mạnh mẽ, nhiều nhất chỉ có thể ban tặng tín đồ loại pháp thuật cao nhất là cấp 5, cao đến đâu thì yêu cầu huyết tế hoặc là các hạn chế khác, loại tín ngưỡng ngụy thần này, cũng bị các chân thần nhất trí đả kích.
Những bán thần đó cũng là như thế, cũng không đủ năng lực ban tặng tín đồ thần thuật cao cấp, đồng thời cũng không thể truyền giáo rộng khắp.
Nhưng trước đó Lôi Lâm bịa ra vũ xà thần —— Khố Khố Nhĩ Khảm, lại là một bán thần dị thế giới! Hiện tại còn rơi vào ngủ say ở trong, ngay cả thần thuật cấp 1 đều không thể ban tặng xuống.
Dưới tình huống này, Đề Pháp còn có thể duy trì một đoàn thể tín ngưỡng, thậm chí lôi kéo một vị bá tước, thực sự khiến Lôi Lâm phải nhìn với con mắt khác.
Cho dù đối phương lợi dụng các thủ đoạn khác trong quá trình này, cũng là chuyện phi thường ghê gớm.
“Nhưng tình huống như thế cũng không thể duy trì quá lâu. . . Nhất định phải mau chóng cho bọn họ hi vọng!”
Lôi Lâm thầm hạ quyết tâm.
Một thần linh không thể đáp ứng lời cầu nguyện, ban tặng thần thuật, sẽ giống như Bối Lỗ Tắc Ba Bố, sớm muộn gì sẽ bị tín đồ đào thải.
“Bản thể hiện tại còn đang ngủ say giấc chữa thương, cho dù phục hồi như cũ, thần thuật do hắn ban xuống cũng rất không hợp lý!”
Bản thể Lôi Lâm là phù thủy bán cấp 7 dù sao cũng là tồn tại dị giới, lực lượng vốn bị ý chí ở thế giới các thần căm thù, càng không cần phải nói còn có tiêu hao lớn khi vượt qua tinh hà, nếu như thật do bản thể đến ban tặng thần thuật, e là không bao lâu nữa sẽ trực tiếp phá sản! Thậm chí là vẫn lạc! ! !
“Biện pháp duy nhất, chính là phía ta bên này mau chóng lên cấp ( truyền kỳ ), đồng thời ngưng tụ thần tính, vậy thì có năng lực cơ bản nhất đáp lại tín đồ. . .”
Lôi Lâm cắn cắn răng.
” Tín đồ thành kính- Đề Pháp! Ta có chuyện cần ông đi làm. . . chúng ta hội hợp ở Đan Bố Lôi Tư vương đô. . .”
Đề Pháp nghe Lôi Lâm trần thuật xong thì liếc nhìn Lôi Lâm một chút, hai mắt sắc bén như mắt ưng giống như muốn đâm thủng phòng ngự từ thần tính, để nhìn thấy bản thể của Lôi Lâm.
Sau khi nói xong, đối phương trực tiếp biến mất giữa không trung, tất cả những tình cảnh trước đó giống như là ảo giác.
“Là tuyển dân có loại năng lực pháp thuật như bản thể, còn có chức nghiệp cao cấp là du hiệp hoặc đạo tặc sao. . .”
Lôi Lâm sáng mắt lên, cũng trở lại ám sâm lâm bảo.
Đối với khả năng tiết lộ thân phận ở dáng vẻ này, hắn hoàn toàn không hề có một chút lo lắng nào, dù sao lực lượng thần tính trên người hắn đủ để che giấu bất kỳ người nào.
Cho dù Đề Pháp phát hiện thân phận quý tộc của hắn là Lôi Lâm Pháp Áo Lan, nhiều nhất cũng chỉ cho rằng hắn được bản thể quan tâm, đồng thời ban xuống thần tính mà thôi.
“Đúng là sau khi có Đề Pháp, rất nhiều kế hoạch của ta cũng có thể khởi động rồi. . .”
Tuy nhưng đã quyết định chủ ý muốn chiếm lấy tín đồ của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, nhưng Lôi Lâm còn cần một người tiếp nhận, tiến hành toàn bộ công tác chỉ huy.
Bây giờ nhìn lại thì Đề Pháp rất thích hợp với vị trí này.
Thực lực của ông ta cũng đủ, lại có năng lực lãnh đạo, nếu như sau đó điều kiện cho phép, Lôi Lâm thậm chí muốn bồi dưỡng ông ta làm người đầu tiên nhận chức trong giáo tông của mình.
“Đồng thời, lực lượng rót vào dân cư bản thổ, khiến bọn hắn thích ứng lại, biến thành hình thái mà thế giới các thần có thể tiếp thu. . . Đây cũng là một đề bài rất tốt. . .”
Hai mắt Lôi Lâm thâm trầm, chỉ thông qua tiếp xúc vừa nãy ngắn ngủi, hình thức năng lượng biểu hiện trên người Đề Pháp đã giúp hắn chiếm được ích lợi không nhỏ.
Thậm chí trước đó ý tưởng để dân cư bản thổ phù thủy hóa cũng có một phương hướng.
“Việc cứng rắn rót vào khẳng định là thất bại, Đề Pháp thành công chỉ là một trường hợp đặc biệt may mắn mà thành!”
Đối với chuyện này, Lôi Lâm đã từng làm vô số thí nghiệm dị thế giới tự nhiên là cực kỳ rõ ràng.
“Bởi vậy, hiện tại việc ta cần làm vẫn là quan sát mẫu thí nghiệm này, đồng thời thí nghiệm các tình huống mang đến biến hóa. . .”
Lôi Lâm lại trốn vào trong một ngõ hẻm, đợi đến khi hắn trở ra, hắn đã trở lại dáng vẻ lính đánh thuê ban ngày.
” Thân phận thần tính giả này nhất định chỉ có thể dùng để dọa sợ. . .”
Lôi Lâm lắc đầu thở dài, trở lại khách sạn.
“Ta- Lạp Phỉ Ni Nhã, kỵ sĩ cao cấp kế thừa kỵ sĩ chi đạo, lấy đả kích tà ác làm quy tắc đời này. . .”
Còn chưa tiến vào cửa, giọng nói của thiếu nữ kỵ sĩ đã truyền ra, khiến Lôi Lâm có kích động muốn lắc đầu: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Hắn nghi hoặc đi vào, sau đó lập tức nhìn thấy toàn thân Lạp Phỉ Ni Nhã mặc giáp trụ, trong tay đang giơ cao kỵ sĩ bội kiếm, dáng vẻ như đang tuyên thệ.
“Ồ! Trời cao ơi! Lôi, Cậu đã trở về. . .”
Lão Ba Mỗ đứng ở một bên vẫy vẫy tay: “Vị kỵ sĩ tiểu thư này từ khi nghe nói ở trong ám sâm lâm bảo có tín đồ ma quỷ hoạt động, lập tức không thể chờ đợi chuẩn bị đi ra ngoài đại triển thân thủ, chúng ta khuyên như thế nào cũng không khuyên nổi. . .”
Ở bên cạnh lão Ba Mỗ, Hách Lạp cũng là vẻ cười khổ.
Mà Á Lạp Ni đã sớm không chịu được ánh mắt như đang xem cuộc vui của những người khác. đã sớm chạy về trong phòng mình.
“Buổi tối không phải là thời gian những tín đồ ma quỷ đó hung hăng ngang ngược hoạt động sao? Ta muốn đi giải cứu những bình dân vô tội gặp tai hoạ bị ma quỷ tàn phá kia. . . Lôi! Cậu cũng đi đi!”
Lạp Phỉ Ni Nhã nói ra tuyên ngôn chính nghĩa, có điều cô cũng hiểu biết chính mình, chuẩn bị kéo theo một đồng bạn rất mạnh là Lôi Lâm.
“Đại tiểu thư của ta. . .”
Lôi Lâm cũng không biết nên nói gì: “Hiện tại là lúc nào? Vẫn kịp nghỉ ngơi chứ!”
Trên thực tế hắn làm sao có khả năng đi đối phó với thủ hạ của mình? Đồng thời, nếu như Lạp Phỉ Ni Nhã đi một mình, còn không biết là ai cứu ai đâu? Không làm tốt, vị thiếu nữ nhiệt huyết này sẽ tiến vào trong bụng các tín đồ ma quỷ để sám hối ấy.
“Nghỉ ngơi? Trong khi những thị dân khác đang bị ma quỷ chà đạp? Đùa gì thế?”
Vẻ mặt Lạp Phỉ Ni Nhã đầy thánh khiết mà kiên định: “Các ngươi đừng ngăn cản ta!”
“Như vậy cô còn nhớ mỹ đức kỵ sĩ sẽ tuân thủ lời hứa hẹn sao?”
Lôi Lâm trực tiếp ngồi xuống, thậm chí còn có thời gian rảnh rỗi gọi một bình hồng trà cùng món ăn khuya. dù sao bận bịu cả một buổi tối rồi, hắn cũng cần nghỉ ngơi một hồi.
“chương 54 quy tắc kỵ sĩ: Ta nhất định phải tuân theo khế ước, giữ vững lời hứa của ta!”
Lạp Phỉ Ni Nhã rất quen thuộc những chuyện này.
“Tốt lắm! Đừng quên, hiện tại cô còn đang nhận lời thuê của Hách Lạp!” Lôi Lâm ưu nhã dùng khăn ăn màu trắng lau miệng: “Nếu như cố chủ của cô chuẩn bị ngày mai sẽ rời đi hắc sâm lâm bảo thì sao?”
“Không sai! Lạp Phỉ Ni Nhã, ta chuẩn bị ngày mai sẽ khởi hành rời đi nơi này, đi tới Đan Bố Lôi Tư vương đô!” Được Lôi Lâm nhắc nhở, hai mắt Hách Lạp sáng lên, dùng ngữ khí có chút khẩn cầu nói: “Muôik sẽ không mặc kệ tỷ muội chúng ta chứ?”
“Ta. . .”
Lạp Phỉ Ni Nhã lập tức cứng đờ, hai mỹ đức của kỵ sĩ là giữ gìn chính nghĩa và tuân thủ hứa hẹn bắt đầu không ngừng đảo quanh trong đầu cô, khiến vẻ mặt thiếu nữ tràn ngập vẻ xoắn xuýt.
Chờ sau khi đuổi thiếu nữ trở về phòng, Hách Lạp mới ưu nhã nói cám ơn Lôi Lâm: “May mà có cậu, Lôi! Bằng không ta cũng không biết Lạp Phỉ Ni Nhã chuẩn bị gây ra phiền toái gì nữa.
“Không có gì, kỳ thực ta cũng muốn nhanh chóng rời đi, dù sao, dù là món đồ gì, một khi dính dáng quan hệ tới ma quỷ, đều là sẽ trở nên rất phiền phức. . .”
Lôi Lâm trợn mắt nói mò, nhưng lại được Hách Lạp cùng Ba Mỗ nhất trí tán thành, hình tượng đáng sợ của ma quỷ đã cắm rễ trong lòng các bình dân ở thế giới các thần dưới sự ánh hưởng của các thần giáo.
Đặc biệt là Hách Lạp vốn có dự định nghỉ ngơi cũng trực tiếp từ bỏ.
Muốn nghỉ ngơi thì trên đường đi còn có rất nhiều thành thị, không cần thiết nhất định phải ở lại chỗ này liên hệ cùng ma quỷ, trên thực tế, dù Lôi Lâm không nói ra, đối phương cũng có dự định sớm rời đi.
“Tốt lắm, Các vị ngủ ngon! Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, mau chóng rời khỏi nơi này!”
Lôi Lâm đứng dậy cáo từ, trong lòng cũng đang cười thầm, bởi hắn ra tay, tín đồ ma quỷ hoạt động ở thành phố này đã bị sớm ngăn chặn, nhưng chuyện này cũng không cần nhiều lời.
. . .
Ngày thứ hai, tiểu đội lính đánh thuê vội vã bổ sung một nhóm vật tư xong tiếp tục lên đường.
Lạp Phỉ Ni Nhã một mình cưỡi chiến mã Ni Khắc ở mặt trước mở đường, dáng vẻ còn có chút rầu rĩ không vui, đám Hách Lạp đều sáng suốt không tiến lên quấy rối.
Có vẻ là nhớ bài học trước đó, Hách Lạp cũng không thuê thêm lính đánh thuê gì, chỉ tìm người chăn ngựa nhìn có vẻ thành thật, lại thuê một chiếc xe ngựa, xem ra là muốn giao toàn bộ an toàn của đoàn x echo đám Lôi Lâm.
” Sau khi đi qua ám sâm lâm bảo chính là bình nguyên trung tâm vương quốc, cũng là căn cứ nông nghiệp quan trọng nhất, quốc vương bệ hạ tập trung trọng binh ở đây, tình trạng an ninh cũng khá ổn. . .”
Trên thực tế, dựa theo cái nhìn của Lôi Lâm, đối phương chỉ cần có lớn, hoàn toàn có thể mang theo mấy người hầu rời đi, nhưng Hách Lạp tỷ muội rõ ràng là bị đám thực nhân ma trước đó dọa sợ rồi, thà rằng một lần nữa tăng cao tiền thuê, cũng không muốn đánh mất sự che chở từ mấy người Lôi Lâm.
“Có điều, dùng cái giá này để thuê một vị kỵ sĩ cao cấp, còn có một pháp sư cấp 10, vẫn là rất rẻ. . .”
Lôi Lâm cũng không có suy nghĩ đặc biệt gì, hiện tại cũng không thấy cấp bách gì.
Dù sao, hắn lưu lại hậu chiêu đủ khiến những truy binh kia sẽ tốn một thời gian rất lâu ở ám sâm lâm bảo.
Những tín đồ ma quỷ đó, muốn bọn hắn cứng đối cứng địa cùng thánh vũ sĩ liều chết là chuyện tuyệt đối không thể, nhưng chỉ lén lút giữ chân thì hoàn toàn có thể làm rất tốt.
Mà có thời gian này, Lôi Lâm có thể một đường nhàn nhã đi đến Đan Bố Lôi Tư vương đô, thậm chí thong dong bố trí tất cả.
Bởi vậy, hiện tại hắn hoàn toàn không vội, thậm chí còn có tâm tình đùa giỡn Lạp Phỉ Ni Nhã.
Đẩy một linh hồn thuần khiết mà kiên định vào địa ngục, vốn là việc của ma quỷ, không phải sao?
Tuy rằng hiện tại Lôi Lâm chỉ có trí nhớ của ma quỷ đại công, nhưng cũng không ngại thoáng thử một chút.
Quả nhiên, đúng như dự tính của Lôi Lâm, sau khi tiến vào trung bộ bình nguyên, cảnh vật chung quanh và tình trạng trị an tốt hơn nhiều, hai bên đường đi thỉnh thoảng có thể nhìn thấy thôn trấn, còn có mỗi lĩnh chủ phải bộ đội phòng thủ cùng dân binh tuần tra.
Nhóm cường đạo lớn tới chỗ này hoàn toàn không có đất sống, còn thực nhân ma cùng với các dã thú nguy hiểm khác? Sớm đã bị vương đội vây quét đến không còn một mống, đoàn người Lôi Lâm gặp phải cản trở cũng chỉ là một nhóm đạo tặc nhỏ không tới hai mươi người mà thôi.
Trình độ như thế này, khiến lão Ba Mỗ cũng có thể ung dung ứng phó mấy kẻ trong đó, mà ở Lạp Phỉ Ni Nhã xông lên thì cả đám càng là quân lính tan rã.
Mãi đến tận hôm nay, một tường thành thị bắt đầu xuất hiện trong tầm nhìn.
“Rốt cục đã đến rồi, Đan Bố Lôi Tư vương đô!” Hách Lạp kéo rèm cửa sổ trên xe ngựa, trong đôi mắt đầy vẻ cảm khái.
Nếu không phải vừa vặn gặp được một nhóm người Lôi Lâm, nói không chắc cô ta và muội muội đã cùng chết trên đường.
“Đan Bố Lôi Tư vương đô, nghe đồn khi đệ nhất đại quốc vương bệ hạ mang theo người đuổi tới đây thành công đồ sát một ác long, đồng thời chia toàn bộ tài phú mà ác long tích lũy cho bình dân xung quanh, từ đây xây dựng ra một thành thị, cuối cùng phát triển thành vương quốc. . .”
Trong đôi mắt Lạp Phỉ Ni Nhã có ngưỡng mộ, Lôi Lâm nghe thế lại có chút buồn cười.
Loại chuyện khai quốc hoàng đế thiếp vàng lên trên mặt chính mình này hắn đã đọc nhiều lắm rồi, vì tăng cường tính hợp pháp cùng thần thánh cho mình, những văn quan đó dám nói tất cả, dù sao hắn khẳng định là không tin.
“Đồ sát ác long? Nơi này căn bản không phải hoàn cảnh tốt mà loài rồng yêu thích. . .”
Đối với oán giận trong lòng Lôi Lâm, những người này đều không nghe thấy, trái lại ngay cả Á Lạp Ni đều vươn đầu nhỏ ra, say sưa ngon lành nghe Lạp Phỉ Ni Nhã kể lại công tích vĩ đại của quốc vương.
Chờ đến sau khi tiến vào vương đô, Hách Lạp chỉ dẫn xe ngựa đến phía đông, đi tới một toà phủ đệ khá là khí thế: “Lần này ta cùng tỷ tỷ ta có thể an toàn đến vương đô, may mà có chư vị một đường bảo vệ, ta cùng vị hôn phu ta nhất định sẽ báo đáp các vị!”
Vào lúc này, Á Lạp Ni luôn có vẻ rất yên tĩnh mới mở miệng, trên mặt có vẻ kiêu ngạo.
Đầu tiên là Lạp Phỉ Ni Nhã kêu lên, trong đôi mắt giống như lóe lên ánh sao: ” Những người mạo hiểm anh dũng bảo vệ công chúa mỹ lệ đi tới vương đô gặp gỡ cùng vương tử, không có gì lãng mạn hơn chuyện này. . .”
Lôi Lâm cũng giống lão Ba Mỗ nói mấy lời chúc mừng, khiến trên mặt Á Lạp Ni hiện ra vài tia đỏ ửng, trong lòng lại hơi kinh ngạc, hắn vốn đang cho rằng chuyến này là do Hách Lạp làm chủ, không ngờ cuối cùng nhân vật chính lại là Á Lạp Ni là cô bé vẫn chưa thành niên này.
“Đồng thời, còn do tỷ tỷ đưa hôn? Trong vương quốc dường như không có tập tục này, là trưởng bối đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lôi Lâm nghe thấy được ý không tốt.
“Các người đang làm gì? Không biết nơi này là phủ của tử tước đại nhân sao?”
Nhìn thấy một đám lính đánh thuê ở trước cửa nhao nhao ồn ào như thế, hai tên vệ binh đứng ở cửa phủ lập tức không nhịn được.
Một tên vệ binh đi ra, hắn mặc khải giáp mới tinh sáng bóng, được lau chùi đến cẩn thận tỉ mỉ, bên trên không hề dính một chút tro bụi nào, dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống mà nhìn đám người Lôi Lâm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ xem thường.
Loại lính đánh thuê này ở vương đô cũng chỉ có danh tiếng khá hơn so với đám cường đạo cùng lưu manh một chút thôi, xưa nay không phải người biết tuân thủ pháp luật, những quý tộc kia càng đáng ghét liên quan tới đối phương—— Quá mất mặt!
Còn vị hôn phu gì đó? Vệ binh đánh giá Hách Lạp tỷ muội quần áo mộc mạc, rõ ràng lựa chọn không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận