Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 740: Vùng đất bị lãng quên (1)

Tạp Toa đầu tiên là gật gật đầu, sau đó lại cười khổ nói: “Sợi tóc xà nữ có thể thúc đẩy huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà trong cơ thể chúng ta, chỗ tốt trong đó thì không cần nhiều lời, đủ khiến thành viên trong tổ chức đánh nhau vỡ đầu, ai cũng không sẽ bán ra! Đồng thời, một khi phát hiện ra thứ này thì nhất định sẽ lập tức được sử dụng đi, cho nên ta biết nội dung bộ phận này là bởi vì khi lão sư Cát Nhĩ Bá Đặc còn trẻ từng thu được một phần vật liệu này…”
Trên mặt Lôi Lâm lộ ra hiểu rõ vẻ.
Huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà bình thường di truyền đến hiện tại đã chứa tạp chất, không thể tính là vô cùng thuần khiết, khi thuật sĩ cấp ba đột phá bình cảnh đến cấp bốn Thần Tinh, sức mạnh huyết mạch có thể cung cấp lực lượng biến thành rất nhỏ bé.
Mà sớm thúc đẩy huyết mạch, thu được lực lượng huyết mạch trợ giúp, không chỉ có thể khiến đẳng cấp thuật sĩ tăng nhanh như gió, còn để xây dựng cơ sở vững chắc cho tương lai.
Có lẽ Cát Nhĩ Bá Đặc có thể thăng cấp lên phù thủy Thần Tinh, cũng có nhân tố ở phương diện này.
Lôi Lâm cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Loại tài liệu cấp bậc đỉnh cấp này không thể dễ dàng đoạt tới tay như vậy, vận may cùng thực lực thiếu một thứ cũng không được.
Mà đang lúc này, hắn dường như phát hiện ra trên mặt La Tân có một tia dị dạng.
Lôi Lâm nhớ kỹ chuyện này dưới đáy lòng, trên mặt lại nở một nụ cười, thay đổi đề tài…
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Lôi Lâm ở trong thư phòng tại Hắc Bảo.
Một người hầu dẫn La Tân tới, sau khi mở cửa phòng đi vào lại cung kính hành lễ lui xuống.
Mà lúc này Lôi Lâm đang ngồi trên một chiếc ghế sô pha, trong tay cầm một ly thủy tinh đựng đầy rượu vang đỏ sẫm, dưới ngọn đèn tỏa ra ánh sáng lộng lẫy mê người.
“Loại rượu đỏ này là ta dự trữ đấy! La Tân học trưởng muốn thử một chén sao?”
Lôi Lâm cầm lấy bình thủy tinh trên bàn quơ quơ.
“Đương nhiên!”
La Tân thành thật không khách khí ngồi xuống một chiếc sô pha khác, cầm lấy cái chén.
Sau khi đổ non nửa chén, hắn đưa cái chén đến trước mặt lắc lắc, trên mặt hiện ra vẻ hưởng thụ: “Rượu vang sản suất khi được mùa! Đến hiện tại đã rất hiếm thấy!”
“Đây là đám Phái Khắc làm ra. Có người nói là cống phẩm do một vương thất nào đó gần đây đưa tới!”
Lôi Lâm cười cợt, đối với vật thuần túy chỉ có thể dùng để hưởng thụ này hắn cũng không quá để ý. Sau khi nói hai câu thì lập tức tiến vào đề tài chính.
“Ngày hôm nay khi bàn luận tới sợi tóc xà nữ, La Tân học trưởng có vẻ có cách nhìn khác?”
“Ừm!” La Tân híp mắt, lại ngửi mùi thơm ly rượu đỏ.
“Nếu như học trưởng đồng ý đến, tin tức này khẳng định có thể lan ngoài, anh nói điều kiện đi!” Lôi Lâm hít sâu một hơi.
“Được! Không hổ là Lôi Lâm!” La Tân than thở một tiếng, nhấp một ngụm rượu đỏ, mới nói tiếp: “... Đánh đổi cái gì đó thì không cần, nhưng cậu nhất định phải giữ bí mật cho ta, chuyện ngày hôm nay chúng ta nói tới, cũng không thể tiết lộ ra ngoài!”
“Không có vấn đề, ta dùng vinh dự của huyết mạch quý tộc để thề!“Vẻ mặt Lôi Lâm thận trọng, phát ra một lời thề.
Bây giờ bọn hắn đã đạt đến thực lực này, cho dù tùy ý nói ra ước định đều sẽ có hiệu lực khế ước, loại lời thề này càng không cần phải nói.
Mà sau khi nghe Lôi Lâm thề xong, trên mặt La Tân cũng phóng ra nụ cười.
“Kỳ thực… Ta đúng là có manh mối liên quan đến sợi tóc xà nữ !” Còn không chờ Lôi Lâm đặt câu hỏi, hắn đã lập tức nói: “Ta nhận được tin tức, ở vùng đất bị lãng quên tại phía Đông, phát hiện một bí cảnh!”
“Vùng đất bị lãng quên!” Lôi Lâm sờ sờ cằm.
Chíp nhanh chóng đưa ra tư liệu về vùng đất bị lãng quên.
Bởi phù thủy Thần Tinh có lực phá hoại mạnh mẽ, Thần Tinh sát chiêu cũng là tương tự bom nguyên tử hậu thế, chỉ một phát là có thể diệt quốc. Vì thế trung bộ đại lục ký kết điều ước hòa bình, ràng buộc phù thủy Thần Tinh không thể tùy ý sử dụng lực lượng vượt qua hạn chế.
Tuy rằng có khế ước ràng buộc, nhưng trong khi phù thủy Thần Tinh tranh chấp lợi ích phát triển đến cuối cùng. Đại chiến cũng không thể tránh khỏi, cấp bậc Thần Tinh chiến đấu ở miền trung trên đại lục cũng đã xảy ra mấy lần, mỗi lần đều tạo thành tổn thất thật lớn.
Ở Ám Cực Vực, hai phù thủy Thần Tinh trong lúc vô tình lan đến đã triệt để đánh gãy con đường nối giữa Ám Cực Vực với bên ngoài, khiến Ám Cực Vực bị cô lập mấy ngàn năm.
Mà ở miền trung đại lục, tuy rằng địa vực rộng lớn hơn xa Ám Cực Vực, lại có rất nhiều phù thủy Thần Tinh, Huy Nguyệt, thậm chí phù thủy Hi Nhật tọa trấn, nhưng chiến đấu cấp bậc Thần Tinh vẫn khiến nơi này gặp thương vong khủng bố.
Đồng thời, một số địa vực bị triệt để đánh vỡ. Không chỉ có sinh vật có trí khôn tuyệt diệt toàn bộ, còn hình thành hiệu ứng nguyên tố cái phễu. Bất kỳ vu thuật nào đến nơi đó, uy lực đều sẽ giảm xuống một đoạn dài.
Dần dần, những chỗ này lập tức trở thành vùng đất tử vong, chỉ có dị tộc không còn chỗ sinh sống nữa, tội phạm, mới chịu đựng loại hoàn cảnh cực khổ này, ở nơi đó an cư sinh tồn.
Mà vùng đất bị lãng quên chính là một vùng đất như thế.
Nghe đồn hoàn cảnh ở nơi đó ác liệt đến mức khiến tất cả sinh vật đều phải cố gắng tăng cao thực lực của chính mình, tiến hóa theo phương hướng khủng bố, lâu dần hình thành một chủng tộc phi thường kỳ lạ, cũng đầy rẫy nguy hiểm.
“Bí cảnh gì?”
Lôi Lâm hỏi, hắn đã có chút linh cảm.
Bí cảnh ở miền trung đại lục tự nhiên không phải vật hiếm thấy, thậm chí Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi có thực lực một mình xây dựng một bí cảnh, mà các tổ chức ở trung bộ đại lục đều bị cánh cửa tinh giới hấp dẫn ánh mắt, tài nguyên trong bí cảnh chỉ là lựa chọn của phù thủy cấp hai, cấp ba.
Thế nhưng ở vùng đất bị lãng quên thì tài nguyên hết sức thiếu thốn, tài nguyên trong một bí cảnh phi thường khả quan, cũng gây nên tranh chấp lớn tới mức chảy máu cùng thề sống chết.
“Một bí cảnh tài nguyên tổn hại, hẳn là lần trước do Thần Tinh đại chiến bị lan đến, mà bởi bí cảnh có năng lực tự chữa trị nên giữ được một khu vực nhỏ, nên đến hiện tại mới bị phát hiện!”
La Tân thả chén rượu xuống, vẻ mặt cũng chuyển thành trịnh trọng, thậm chí còn mang theo một tia tham lam.
“Tuy rằng thủ hạ của ta khi phát hiện bí cảnh kia bị trúng nguyền rủa rất lợi hại, giãy dụa đến chỗ ta giao được chút tình báo thì lập tức tử vong, nhưng vẫn thu được không ít tin tức! Cậu xem cái này một chút!”
La Tân đưa một mảnh lá cây màu đen cho Lôi Lâm.
Mà khi miếng lá cây này vừa xuất hiện, Lôi Lâm lập tức cảm thấy huyết mạch trong cơ thể rung động.
Hắn áp chế lại dị dạng trong thân thể, nhận lấy lá cây.
Đây chỉ là một mảnh lá cây rất bình thường, bên trên còn có từng hoa văn màu xanh lục, nhưng một tia khí tức quanh quẩn bên ngoài lại khiến con ngươi Lôi Lâm co rút nhanh.
Một tia khí tức này tuy rằng phi thường yếu ớt, nhưng không thể che lấp bản chất mạnh mẽ, thậm chí khiến Lôi Lâm sinh ra cảm giác kiêng kỵ.
“Khí tức xà nữ! Nghe đồn xà nữ ở trong có thể thông qua ảo thuật thao túng cự xà, chẳng trách ta có chút bất an!” Lôi Lâm thở ra một hơi dài: “Miếng lá cây này đến từ bí cảnh kia sao?”
Thượng cổ xà nữ là sinh vật khủng bố cấp bậc Huy Nguyệt, tuy rằng hiện tại phù thủy giới cũng có chủng tộc nhân loại bán xà, nhưng so với xà nữ thượng cổ thì hoàn toàn chính là hai loại sinh vật!
Cũng chỉ có khí tức loại xà nữ này mới có thể mang đến uy hiếp cho Lôi Lâm, mới sẽ làm hắn có chút kiêng kỵ.
“Đúng!” La Tân gật đầu.
“Căn cứ vào tình báo của ta, nơi đó là một tài nguyên bí cảnh lớn, thuộc về một tổ chức thuật sĩ thời kỳ thượng cổ, cậu biết đấy, phàm là tổ chức thuật sĩ, bởi vấn đề huyết mạch tự thân, nên việc thu thập huyết mạch để tiến hành thí nghiệm hỗn hợp cùng điều chế là cao nhất, vì thể ở bên trong tuyệt đối có rất nhiều tài liệu mà thuật sĩ chúng ta cần gấp!”
“Rõ ràng, anh muốn đi thăm dò, nhưng nhân thủ không đủ sao?” Lôi Lâm đã hiểu rõ dự định của La Tân.
Tuy rằng có nguy hiểm nhất định, nhưng hắn đang chuẩn bị đi một chuyến, mê hoặc từ sợi tóc xà nữ, còn có càng nhiều tài nguyên huyết mạch, đã đủ để hắn mạo hiểm một lần.
“Đúng, trừ cạu ra, ta còn mời Tạp Toa!” La Tân gật gù.
Cho dù đều là thuật sĩ cấp ba, huyết mạch Khoa Mạc Âm và huyết mạch Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà cũng có chênh lệch thực lực rất lớn.
Mà dưới tay hắn cũng chỉ có một hậu bối là huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà vừa tiến vào cấp ba, thủ hạ khác của nó nhiều nhất chỉ có thể làm trợ thủ, không có tác dụng lớn.
“Xem ra nguy hiểm tương đối cao!” Lôi Lâm ngả người ra sau.
Còn việc tại sao đối phương không mời Lộ Tây đã tới cấp ba hóa tinh, thậm chí trực tiếp báo cáo đến Cát Nhĩ Bá Đặc, Lôi Lâm không cần nghĩ cũng biết nguyên nhân.
Thực lực của La Tân cũng chính là hoá lỏng, áp chế Lôi Lâm và Tạp Toa mới hoá khí cũng vừa vặn, nếu như gọi cả Lộ Tây, vậy việc phân chia cuối cùng biết làm thế nào?
Mà nếu như thông báo lão sư, e là cuối cùng chỉ còn dư lại chút nước canh.
Đương nhiên, La Tân cũng đã cân nhắc qua thực lực bản thân, cảm thấy ba người bọn hắn liên thủ đã đủ để thu được tài nguyên trong bí cảnh mặt mới làm ra quyết định, nếu như sau này gặp phải trở ngại không cách nào thông qua, hắn vẫn sẽ mời Lộ Tây thậm chí Cát Nhĩ Bá Đặc ra tay!
“Ta không thành vấn đề! Lúc nào xuất phát?” Lôi Lâm hỏi.
“Chuyện này không vội, ta cũng cần chuẩn bị, đại khái cần hơn hai tháng nữ, ba tháng sau, chúng ta gặp mặt tại tổng bộ rồi cùng đi!”
La Tân nói ra thời gian cụ thể, đồng thời đưa một phần văn kiện lên trên bàn.
“Đây là tình báo đại khái liên quan đến vùng đất bị lãng quên và bí cảnh , cậu cũng xem thêm xem, có thể chuẩn bị trước một chút!”
“Ta đã biết rồi, vậy ba tháng sau, chúng ta gặp ở tổng bộ!”
Lôi Lâm gật đầu, đứng dậy tiễn La Tân rời khỏi thư phòng, một người ngồi trầm ngâm không nói.
Chíp đang nhanh chóng quét hình văn kiện La Tân lưu lại, đồng thời tiến hành so sánh cùng thôi diễn.
“Tư liệu không có vấn đề, xem ra La Tân nói thật!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, La Tân đưa ra tài liệu liên quan đến vùng đất bị lãng quên, đại thể tương tự cùng nội dung mà chíp thu thập được, thậm chí càng thêm toàn diện cùng cẩn thận.
“Lưu Sa! Tên tổ chức thật kỳ quái, là tổ chức thuật sĩ sao?”
Lưu Sa chính là tên tổ chức phù thủy thượng cổ sáng tạo bí cảnh mà La Tân đưa ra, nghe đồn là một tổ chức do thuật sĩ tạo thành, nhưng không giống Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi chỉ tiếp thu thuật sĩ huyết mạch đồng nhất, mà là phi thường hỗn tạp, chỉ cần có huyết mạch thuật sĩ thì đều có thể tiếp thu, bởi vậy tình huống thành viên trong tổ chức phi thường phức tạp, càng có một ít số huyết mạch chỉ tồn tại trong truyền thuyết!
Mà bí cảnh này dường như là do tổ chức Lưu Sa sáng tạo, một chỗ căn cứ chuyên môn tiến hành thí nghiệm dung hợp huyết mạch cùng điều chế.
Đương nhiên, dù Lưu Sa đã từng cường đại cỡ nào, cũng đã sớm biến mất trong cuộc chiến chung kết thượng cổ, chỉ còn dư lại bí cảnh hoang phế.
Lôi Lâm lại nghĩ tới nhiều điểm hơn một chút.
Gọi là huyết mạch phản tổ, chính là huyết mạch của bản thân thuật sĩ nồng nặc đến cực hạn, bắt đầu quá trình tiến hóa về huyết mạch bản nguyên.
Một khi phản tổ kết thúc, thuật sĩ sẽ vứt bỏ dáng vẻ nhân loại bên ngoài vốn có, triệt để chuyển biến thành sinh vật đầu nguồn huyết mạch!
Thuật sĩ lúc này đã không thể xem là nhân loại, cho dù là đồng loại của huyết mạch bản nguyên cũng không thể phân biệt thuật sĩ sau khi phản tổ.
Nói cách khác, nếu như Lôi Lâm tiến hành quá trình phản tổ, đợi sau khi kết thúc, hắn sẽ biến thành một Khoa Mạc Âm cự xà chân chính!
“Ây… Hay là thôi đi!”
Lôi Lâm chỉ thoáng suy nghĩ đến cảnh chính mình biến thành một con cự xà, mỗi ngày chỉ có thể ăn thịt sống, đến khi có dục vọng cũng chỉ có thể tìm xà mẫu, cả người lập tức run lên một cái.
“Thần Tinh sát chiêu là biến hình thuật đã đủ rồi, còn chân chính biến thành cự xà thì không phải mục tiêu mình theo đuổi!”
Lôi Lâm hạ quyết tâm.
Hắn theo đuổi sức mạnh, leo lên đỉnh cao, cuối cùng là vì để bản thân có thể tự do và tiêu dao, nếu như đến cuối cùng thu được sức mạnh vô địch, nhưng phải chịu đựng thống khổ vĩnh hằng, vậy loại vô địch này không có cũng được.
Đồng thời, càng tiến về huyết mạch bản nguyên, đồng nghĩa là phải chịu trình độ chủng tộc áp chế cũng sẽ càng sâu.
Chỉ xem cuộc chiến thượng cổ ở thế giới hàn băng, khi đó vạn xà chi mẫu chỉ cần một ý nghĩ, đông đảo Khoa Mạc Âm cự xà đã không màng sống chết xông lên liều mạng cùng sinh vật dị thế giới là có thể rõ ràng, Lôi Lâm cũng không muốn nỗ lực đến cuối cùng mà lại bị người khống chế, biến thành bia đỡ đạn.
Đương nhiên, hiện nay những chuyện này cách Lôi Lâm phi thường xa xôi.
Thậm chí, hiện tại hắn còn không thể không mượn lực lượng từ sợi tóc xà nữ để thúc đẩy huyết mạch. Mong mau chóng đạt đến cấp độ Thần Tinh.
Ở miền trung đại lục, tuy rằng thuật sĩ cấp ba cũng được tôn kính, nhưng chỉ có phù thủy Thần Tinh mới thật sự là cao tầng!
Cũng chỉ sau khi đạt đến Thần Tinh mới có thể độc lập tiến hành thí nghiệm cánh cửa tinh giới. Thử nghiệm qua lại các dị vị diện cùng thế giới, chuyện này có tác dụng không thể thay thế để Lôi Lâm tìm cách giải quyết vấn đề huyết mạch.
Nghĩ một hồi, trên tay Lôi Lâm lóe lên tia sáng màu bạc, xuất hiện một viên kim tệ màu vàng sậm.
“Nếu như lần này đi vào bí cảnh, ta có thể thu được vật mình mong muốn, đồng thời toàn thân trở ra sao?”
Lôi Lâm suy nghĩ như thế rồi tung vận mệnh kim tệ trên tay.
Đùng!
Vận mệnh kim tệ vững vàng rơi xuống trên mu bàn tay Lôi Lâm. Lộ ra đồ án một con chim may mắn, mà cùng lúc đó, một vết rách nhỏ bé cũng nổi lên.
Nhìn thấy tình huống này, Lôi Lâm cẩn thận thu kim tệ về, trên mặt chợt lóe lên ý mừng rồi lại đổi thành nghiêm nghị.
“Có thể thành công, nhưng sẽ bị tồn tại có thực lực Thần Tinh can thiệp sao?”
Vận mệnh kim tệ là kỳ vật vu thuật mà Lôi Lâm bỏ ra vô số tâm huyết ở Ám Cực Vực mới luyện chế ra, có thể nắm giữ năng lực khủng bố dự đoán tương lai, nhưng đối với phù thủy Thần Tinh trở lên lại có chút không thể ra sức.
Mỗi lần dự đoán đến cấp độ có thực lực Thần Tinh. Trên kim tệ đều sẽ xuất hiện vết rách, một khi những vết rách này càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng vận mệnh kim tệ nhất định sẽ hoàn toàn tổn hại.
Lôi Lâm có linh cảm sau khi mất đi vận mệnh kim tệ này, trong một quãng thời gian rất dài nữa hắn đều không thể luyện chế ra một viên khác.
“Báo trước vận mệnh, rốt cuộc là ý gì? Là sinh vật thực lực Thần Tinh ngủ say trong bí cảnh, hay bên ngoài sẽ có phù thủy Thần Tinh phát hiện đồng thời quấy rầy!”
Lôi Lâm xoa xoa lông mày của chính mình, vô số suy nghĩ xuất hiện khiến cho hắn có chút đau đầu.
Vận mệnh kim tệ chỉ là một vật chết, chuyện có dự đoán cũng phi thường mơ hồ , khiến đầu óc hắn có lúc mơ hồ.
Đồng thời, vận mệnh không thể dự đoán, cho dù là kim tệ vận mệnh cũng có thể làm ra dự đoán sai lầm, đặc biệt là ở miền trung đại lục này, khắp nơi đều có phù thủy Thần Tinh tọa trấn. Khiến vận mệnh bị quấy rầy càng thêm rõ ràng.
Thực lực cấp bậc Thần Tinh đã nắm giữ sức mạnh có thể nhẹ nhàng thay đổi dòng sông vận mệnh!
Cường giả nắm giữ vận mệnh của mình! Đây là chân lý vĩnh hằng!
Bởi vậy, vận mệnh kim tệ ở đây dự đoán chỉ có thể coi là tham khảo, cũng không nhất định sẽ chuẩn xác.
Trong mắt Lôi Lâm lóe lên tia sáng màu xanh lam, đủ loại khả năng lướt qua trước mặt hắn…
Sau bữa tiệc rượu, thời gian lại bất tri bất giác trôi qua hơn hai tháng.
Lúc này Lôi Lâm đang đứng tước tháp phù thủy màu đen, trên đất còn xếp đầy các tấm kim loại vẽ phù văn kỳ dị.
“Phụ ma!”
Từng tia lực lượng tinh thần như sương mù, ngưng tụ thành bút phù văn cứng rắn, khắc xuống tấm kim loại từng hoa văn tinh vi mà phức tạp.
Tất cả hoa văn tổ hợp lại với nhau, lại hình thành phù hiệu vu thuật lóa mắt cùng dấu ấn.
Đợi đến một bút cuối cùng hoàn thành, trên các tấm kim loại đều bao phủ một tầng hào quang mờ mịt.
“Kỹ thuật phụ ma của đại nhân, e là cũng đã đến cấp bậc đại sư, khoảng cách tới cấp bậc tông sư cũng không kém xa, thật là làm thuộc hạ khâm phục!”
Phái Khắc đứng bên nhìn các tấm kim loại hầu như đều thành công phụ ma, trên mặt lộ ra vẻ kính nể không thôi.
Người tuổi trẻ trước mặt này còn chưa tới trăm tuổi đã lên đến cấp ba hoá khí, bỏ xa chính mình, trình độ dược tề học càng đạt đến trình độ tông sư, hiện tại xem ra, cảnh giới phụ ma học của đối phương cũng không thấp, ít nhất là cấp bậc đại sư!
“Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ tiền đồ của chủ nhân mình sau này khó có thể nói trước được đây!” Trong lòng Phái Khắc đột nhiên dâng lên một ý nghĩ.
“Như vậy cũng được, cuối cùng cũng coi như mình làm ra một lựa chọn chính xác!”
Đối với tâm tư của Phái Khắc, Lôi Lâm cũng không chú ý thêm, hắn nhìn các kim loại mình gia công thành phụ ma, trên mặt cũng lộ ra vẻ thoả mãn.
Trên thực tế, vì có chíp phụ trợ nên hắn không sợ nhất chính là kiểu công tác rườm rà này, thậm chí phụ ma học và luyện kim thuật đều đã đạt đến trình độ tông sư từ lâu, vừa rồi còn là có ý khiêm tốn mới hư hao mấy khối.
Nếu không thì thực sự quá mức đáng sợ.
Vượt quy định một bước còn có thể nói là thiên tài, nhưng vượt quá mười mấy bước thì thật sự sẽ khiến cho người khác khủng hoảng, bị coi là quái vật, Lôi Lâm đương nhiên không muốn như vậy.
“Phái Khắc! Cho những tấm kim loại ngăn cách này đến trong ao phản ứng chính năng lượng cùng phụ năng lượng, dựa theo bản thiết kế lần trước, rõ chưa?”
Lôi Lâm nhận khăn lông trắng do Sử Lư Bi cung kính đưa lên để xoa xoa tay, vừa thuận miệng phân phó Phái Khắc.
Lúc này tháp phù thủy vì có tộc người đá bán mạng gian khổ làm ra, đã hoàn thành rồi tất cả kết cấu, tiếp đến chính là khắc hoạ phòng ngự phù văn cùng bố trí vu trận.
Những thuật sĩ nương nhờ vào Lôi Lâm đều giống như hắn, không ngừng nghỉ khắc trên phù văn lên các loại tài liệu, sau khi trải qua kiểm nghiệm thì đều, chờ để thi công.
“Tuân mệnh chủ nhân!” Phái Khắc cung kính cúi người xuống, khiến cho Lôi Lâm hơi kinh ngạc.
Vị phong thần mới thu này, thái độ có vẻ càng thêm cung kính hơn rồi.
Chẳng qua đây cũng là nhân chi thường tình, lãnh đạo quyền uy, chính là xây dựng trên cơ sở lực lượng đang không ngừng tăng lên và phục tùng.
“Còn có một chuyện, ta chuẩn bị đi ra ngoài một chuyến, trong lúc ta không có mặt, anh phụ trách toàn bộ việc xây dựng tháp phù thủy, một số phương tiện phụ trợ cũng có thể thành lập! Nhưng thuật thức kích hoạt nhất định phải chờ ta trở lại sẽ tự động thủ!”
Lôi Lâm ra lệnh.
Những việc vặt vãnh này đương nhiên có thể thả xuống, chỉ cần kiểm nghiệm cuối cùng cùng kích hoạt vu trận sẽ do hắn làm thì sẽ không có vấn đề gì.
Đặc biệt bước cuối cùng cấu trang thể hoạt hoá thuật để Lôi Lâm biến toàn bộ tháp phù thủy thành một toàn thể hoàn mỹ, đồng thời sinh ra linh trí, có vấn đề gì đều sẽ bạo lộ ra.
“Tuân mệnh! Chủ nhân ngài muốn đi xa sao?” Phái Khắc hơi kinh ngạc.
Tháp phù thủy mới xây dựng được một nửa, đây là sinh mạng của tất cả phù thủy theo lý thuyết bất luận chuyện gì đều sẽ không thể đánh động bọn họ, bởi vậy Lôi Lâm xuất hành thạt sự phi thường kỳ quái.
“Ừm! Đi tổng bộ một chuyến, thời gian không xác định!”
Lôi Lâm nhìn lên bầu trời.
Lần này hắn không thể không đi, sự cám dỗ từ sợi tóc xà nữ đối với hắn thực sự là quá lớn.
Đồng thời, ngoại trừ mấy bước cuối cùng, xây dựng tháp phù thủy cũng chính là một ít chi tiết nhỏ, hắn không cần luôn ở nơi này giám sát.
...
Vài ngày sau, ngoài đầm lầy Lân Hỏa.
“Ha ha! Lôi Lâm, cậu rốt cục đã đến rồi, chúng ta đã một mực chờ cậu đây!” Sau khi La Tân nhìn thấy Lôi Lâm, lập tức tiến lên cho hắn một cái ôm nhiệt liệt.
“Xin lỗi, ta có việc nên tới chậm!” Lôi Lâm áy náy cười, chào hỏi cùng Tạp Toa một chút.
Ở đây ngoại trừ La Tân cùng Tạp Toa ra, còn có chín vị thuật sĩ khác, khí tức trên người đều tiến vào cấp ba, khiến cho Lôi Lâm thầm than không hổ là huyết mạch quý tộc nhiều năm, thủ hạ tùy tiện lôi kéo đã có mấy cấp ba thuật sĩ đi ra, còn không phải toàn bộ thực lực.
“Đây là La Á, các cậu từng gặp qua trên yến hội!” La Tân cười kéo Lôi Lâm qua một bên.
“Lôi Lâm thúc thúc!” Người tuổi trẻ tên là La Á có một đôi mắt màu đỏ , khiến cho Lôi Lâm vừa thấy đã khó quên.
Người tuổi trẻ này là hậu bối của La Tân có huyết mạch nồng nặc, đã tiến vào cảnh giới cấp ba, đươc La Tân coi trọng nhất, tiệc rượu lần trước đã từng gặp Lôi Lâm một lần.
Còn mấy thuật sĩ cấp ba khác, lại bị La Tân bỏ qua.
Ở đây mơ hồ lấy bốn người Lôi Lâm là thuật sĩ Khoa Mạc Âm dẫn đầu, tám thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà khác tuy rằng cũng có thực lực cấp ba, nhưng địa vị rõ ràng thấp hơn.
Trong tám thuật sĩ cấp ba này, có năm người do La Tân mang đến, thêm cả hậu bối La Á của hắn, thực lực trong tiểu đội có thể nói số một, Tạp Toa dẫn theo ba thuật sĩ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà trong gia tộc lại đây, hai hậu duệ cấp một lần trước căn bản chưa từng xuất hiện, có lẽ cũng biết lần thám hiểm này nguy hiểm, mà bọn họ lại không có tác dụng gì.
Còn Lôi Lâm lại một người cô đơn, nhìn có chút thảm đạm.
Trong số các thủ hạ của hắn, hiện nay cũng chỉ có Phái Khắc còn có thể miễn cưỡng vào mắt, nhưng lần thám hiểm này Phái Khắc cũng không có tác dụng lớn, thậm chí không cẩn thận sẽ tổn hại, còn không bằng giữ lại giữ nhà đây.
“Được rồi, nếu mọi người đến đông đủ, chúng ta lên đường đi! Vùng đất bị lãng quên cách nơi này rất xa, chỉ là phi thuyền cũng phải cưỡi một tháng!” La Tân hăng hái vung tay lên.
Sau khi các thuật sĩ đang nghiên cứu thí nghiệm xong, đi ra ngoài du lịch mạo hiểm, thăm dò bí cảnh, vốn là một chuyện bình thường, mà bởi phù thủy có sinh mệnh dài lâu nên một lần bọn họ biến mất mấy năm, e là cũng sẽ không có người nào chú ý tới.
Mười hai thuật sĩ cấp ba thu lại phóng xạ và sóng năng lượng khủng bố trên người, ngụy trang thành một đội lính đánh thuê và người mạo hiểm vô cùng bình thường ở miền trung đại lục, đi tới một thành thị cách đầm lầy Lân Hỏa không xa rồi khiêm tốn ngồi lên phi thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận