Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1165: Đạt Luân Lai (1)

Ngay cả Đạt Luân Lai cũng không khỏi có chút đỏ mặt cúi đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ, trong lòng Lôi Lâm đều nổi lên gợn sóng, cười cợt với Đạt Luân Lai.
Mà động tác lại lập tức khiến nữ phù thuỷ phía trước điên cuồng: “A! Hắn cười với ta!” “Ai nói, rõ ràng là cười với ta!”
Mấy nữ phù thuỷ lập tức đỏ mặt, thậm chí suýt chút nữa đã vì thế mà ra tay đánh nhau.
“Tuổi trẻ thật tốt!” Lôi Lâm lắc lắc đầu, đợi phi thuyền dừng hẳn lại thì trực tiếp bước đi rời khỏi nơi này.
“Vị tiên sinh kia chỉ sợ là một phù thủy có chuyện xưa đây!” Đạt Luân Lai nhìn bóng lưng Lôi Lâm rời đi, trong con ngươi lóe lên ánh sáng hiếu kỳ.
Bản thân cô có tư chất không sai, cũng được cho là có thiên phú dị bẩm, lại đủ nỗ lực khắc khổ, tuổi trẻ thế này đã trở thành phù thủy cấp một, thậm chí trên quá trình nguyên tố hóa cũng bước ra một bước.
Nhưng ngay cả như vậy, trước đó bởi hiếu kỳ nên cô đã mấy lần dò xét Lôi Lâm, nhưng đều giống như đá chìm đáy biển, không có một chút thông tin nào, lúc đó cô lập tức ý thức được Lôi Lâm không phải phù thủy bình thường.
Đáng tiếc, những đồng bạn của cô lại không cho là như thế, nhìn đồng bạn đều đang tỏ vẻ hoa si, Đạt Luân Lai bất đắc dĩ thở dài…
“Đặc Lai Quỳnh Tư thành này đúng là không hề có thay đổi gì!”
Đứng trước tường thành cao lớn, núi lửa khổng lồ dường như không có gì thay đổi so với trong ký ức cả, chỉ là dấu vết năm tháng trên vách tường đã càng thêm dày đặc.
Lôi Lâm không khỏi nhớ lại lần đầu đến đây. Còn có nữ phù thuỷ đáng thương kia —— Trân Na cùng phương pháp minh tưởng truyền thừa của đối phương —— Thánh Quang Chúc Hỏa!
Tùy ý lộ ra thân phận phù thủy, Lôi Lâm lập tức có thể tiến vào Đặc Lý Quỳnh Tư thành.
Thành phố này vẫn phồn hoa như lúc trước, được chia làm vài tầng. Lôi Lâm dùng lực lượng linh hồn quét qua, lập tức tìm được biệt thự lúc trước của mình, nhưng lúc này không chỉ có trận pháp cùng bố trí hoàn toàn thay đổi, bên trong cũng có một gã phù thủy khác ở lại.
Lôi Lâm thấy thế thì không khỏi lắc lắc đầu, cũng không có hứng thú tra xét, trái lại là tùy ý đi tới một quán bar.
Dọc theo đường đi đã thu thập cơ bản tình báo. Nhưng vẫn có một số tin tức mới nhất cần tìm hiểu rõ, đặc biệt là chuyện có liên quan tới Đồ Hồn Giáo.
Đồng thời, nếu như đã đến nơi này, Ngải Duy Khắc và các phù thủy khác đều không chạy được, Lôi Lâm cũng có thể có thể an tâm chờ đợi.
“Huyết duệ trong gia tộc ta tuân theo ý chí của ta, trước đó đã tới nơi này!”
Trong con ngươi Lôi Lâm hiện ra một tia màu máu. Lực lượng linh hồn khủng bố chợt lan tràn ra ngoài, nhưng bởi lực lượng Thần Tinh quá mức cao cấp, toàn bộ phù thủy trong Đặc Lý Quỳnh Tư thành cũng không ai phát hiện ra.
Chỉ là mấy phù thủy bị Lôi Lâm nhớ tới kia, lúc này đều có dự cảm phi thường không tốt.
Đùng! Một cây bút máy bị bẻ gẫy, cả người Ngải Duy Khắc bật dậy, ôm lấy trái tim của chính mình: “Cảm giác này? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Phù thủy có linh cảm thường thường rất chuẩn xác, mà Ngải Duy Khắc là phù thủy cấp ba, trước đây có rất nhiều lần dựa vào loại dự cảm này mà tránh được rất nhiều nguy cơ.
Lần này lại có tình huống tương tự. Mà cảm giác khiếp đảm lần này lại gấp mười lần trước đây! Làm sao có thể không làm ông ta đứng ngồi không yên đây?
“Người đâu!” Ông ta đột nhiên rống to.
“Đại nhân có gì phân phó?” Phía ngoài cửa chính, mấy lão phù thủy cung kính đi vào hành lễ.
“Đồ Hồn Giáo gần đây có động tác gì? Ta cần tất cả tình báo về bọn hắn. Là tất cả!” Sắc mặt Ngải Duy Khắc âm trầm.
“Tuân mệnh!” Mấy phù thủy kia lập tức cung kính mà lĩnh mệnh, vẻ mặt khiêm tốn không khác nào nhìn thấy thần linh tín ngưỡng của chính mình.
Cấp ba phù thủy ở Nam Hải bờ tuyệt đối chính là cao tầng! Trong phù thủy đại chiến lần thứ ba và quá trình ngăn chặn Đồ Hồn Giáo, bởi lượng lớn cường giả ngã xuống , khiến cho phù thủy cấp ba may mắn còn sống sót lại càng nắm giữ quyền cao chức trọng, mà Ngải Duy Khắc còn tọa trấn đại bản doanh Đặc Lý Quỳnh Tư thành. Trong trận doanh bạch phù thủy cũng là một trong các phù thủy hàng đầu.
Mệnh lệnh của ông ta tự nhiên sẽ được lập tức chấp hành. Rất nhanh, tin tức về Đồ Hồn Giáo, toàn bộ sự việclớn nhỏ đã xuất hiện trên bàn làm việc của Ngải Duy Khắc.
“Chỉ có những thứ sao này?” Vẻ mặt ông ta không hề cảm xúc đảo mắt nhìn xuống, đột nhiên hỏi.
“Đại nhân! Tất cả tư liệu có quan hệ tới hoạt động gần nhất của Đồ Hồn Giáo đều ở nơi này, mà gần đây đám giáo đồ Đồ Hồn Giáo lẩn trốn tới đây, dường như là vì đuổi bắt người nào, dù sao cũng đúng là có ý định muốn tàn sát cùng thu thập linh hồn!”
Một ông lão phù thủy lập tức khom người bẩm báo nói.
“Ừm! Ta đã xem báo cáo này rồi! Một phù thủy cấp hai dẫn đội, có vẻ phạm nhân bị đuổi bắt cũng không đơn giản…”
Ngải Duy Khắc một lần nữa ngồi xuống, xoa xoa mi tâm của chính mình.
Mà ông lão phù thủy kia lại do dự, Ngải Duy Khắc nhìn đến lại thấy phiền: “Còn có chuyện gì, lẽ nào lão dám giấu ta sao?”
“Đại nhân! Thuộc hạ không dám!” Lão phù thủy kia lập tức bị dọa đến mức lập tức quỳ xuống đất thỉnh tội: “Chỉ là có liên quan tới tên phù thủy bị đuổi bắt kia, dường như còn có một chút lời đồn mơ hồ, nhưng trước khi không có bằng chứng cụ thể, chúng ta không dám kết luận.
“Vâng!” Lão phù thủy vừa liếc nhìn Ngải Duy Khắc, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng trượt xuống: “Căn cứ vào lời đồn, phù thủy bị Đồ Hồn Giáo đuổi bắt kia, Hhình như… Hình như… Hình như là người trong Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ gia tộc lúc trước…”
Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ! Cái tên này vừa nói ra, các phù thủy ở đây đều rơi vào căng thẳng.
Ở chỗ Ngải Duy Khắc, cái tên này tuyệt đối chính là cấm kỵ! Con trai duy nhất của hắn chính là chết ở Lôi Lâm trên tay.
Mà khi truy kích Lôi Lâm, cuối cùng lại bị đối phương thuận lợi mượn truyền tống vu trận đào tẩu, thậm chí chính mình còn vì đối phương thiết kế mà bị Cách Cách Vu đánh trọng thương, đối với Ngải Duy Khắc cũng là một sỉ nhục to lớn!
Ầm! Sóng tinh thần khủng bố giáng lâm, tất cả mọi thứ trong căn phòng đều run rẩy.
” Dư nghiệt của Pháp Lôi Nhĩ gia tộc? Hắn ở đâu?” Trong giọng nói của Ngải Duy Khắc mang theo vẻ lạnh lẽo.
Sư thù hận đối với Lôi Lâm khiến Ngải Duy Khắc đã từng không để ý quy tắc ngầm của phù thủy giới ở Nam Hải bờ, hung hãn phái người đi diệt Pháp Lôi Nhĩ gia tộc.
Mà trong lần hành động kia, toàn bộ Pháp Lôi Nhĩ gia tộc gần như đã bị nhổ tận gốc, chỉ có mấy chi huyết mạch được nhân vật thần bí che chở, biến mất không còn tăm tích, chuyện này cũng là một cây gai trong lòng Ngải Duy Khắc, không ngờ bây giờ lại bị đảo đi ra.
“Chuyện này… Chuyện này thuộc hạ cũng không dám xác định, nhưng điểm duy nhất rõ ràng chính là đối phương đã chạy trốn đến phạm vi Đặc Lý Quỳnh Tư thành chúng ta!”
Ông lão kia nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp, tuy rằng đều là phù thủy, nhưng lão mới là cấp một, Ngải Duy Khắc lại là phù thủy cấp ba đứng trên đỉnh ở Nam Hải bờ, sự chênh lệch này quá lớn.
“Lập tức đi tìm!”
Ngải Duy Khắc lập tức ra lệnh, mà tất cả phù thủy giống như được đại xá lập tức trốn ra ngoài, đồng thời mắng một vạn lần gia hỏa ngông cuồng nêu ý kiến kia.
“Lôi Lâm…”
Sau khi biết tất cả phù thủy đều đã rời đi, một âm thanh nghiến răng nghiến lợi mới từ trong phòng vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận