Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1497: Song túc phi long

Chờ đến sau khi tất cả đều hoàn thành, Y Toa Bội Nhĩ chậm rãi đi tới, ánh mắt nhìn kỹ huyết sắc chủy thủ trong tay Lôi Lâm.
Từ lúc mới bắt đầu hậu, cô đã cảm thấy người biểu đệ này có vấn đề, rõ ràng đang giấu giếm bí mật gì đó.
Đồng thời, trong mấy lần hải tặc hoạt động, Lôi Lâm cũng không cố ý giấu diếm gì với cô, bởi vậy Y Toa Bội Nhĩ biết, Lôi Lâm có thể nhanh chóng tăng lên như thế, khẳng định có chút quan hệ không rõ cùng ma quỷ.
Có điều, cho dù biết rõ điểm ấy, cô cũng không có dự định tiết lộ ra ngoài.
Thứ nhất là do giao tình giữa hai người, ở một phương diện khác, chính là đồng bệnh tương liên.
Tuy rằng, ác ma cùng ma quỷ hoàn toàn là hai cực đối lập lẫn nhau, nhưng khi tế tự luôn có điểm khác biệt.
Ngược lại, Y Toa Bội Nhĩ vẫn phi thường lo lắng, bởi vì làm giao dịch cùng ma quỷ, cái giá cần trả thường thường là linh hồn của chính mình!
Đồng thời, những ma quỷ đó còn luôn thích lợi dụng các loại âm mưu, chậm rãi từng bước xâm chiếm linh hồn của người ký khế ước, khiến hắn hoàn toàn sa đọa.
Có thể nói, ở trong mắt người có kiến thức, ma quỷ thường kinh khủng hơn cả ác ma.
Đương nhiên, bởi ma quỷ có đặc tính tuân thủ nghiêm khế ước, nên ở toàn bộ thế giới các thần, tín đồ thờ phụng ma quỷ nhiều hơn những người tế tự ác ma kia.
Sau khi nhìn thấy ánh mắt của Y Toa Bội Nhĩ, Lôi Lâm lập tức biết được cô đang suy nghĩ gì.
“Chị yên tâm, ta không lựa chọn giao dịch linh hồn!”
Một hỏa cầu từ trên tay Lôi Lâm bắn ra, lập tức đốt cháy thây khô trên mặt đất hầu như không còn.
Mặc dù không có gì cần giấu biểu tỷ, nhưng đối với đám thủ hạ vẫn phải bảo thủ bí mật, hủy thi diệt tích chính là một phương pháp không tệ.
“Cậu phải cẩn thận, sự giả dối của ma quỷ, cho dù ở trong vũ trụ đa nguyên đều rất nổi danh!”
Y Toa Bội Nhĩ nhắc nhở một câu, rồi lại trầm mặc xuống, chỉ là trong con ngươi dường như có thêm một loại quyết tâm nào đó.
Chờ đến khi bọn hắn lần thứ hai trở lại nơi đóng quân. La Lại Nhĩ Đức cùng La Tân Hán đã lâu không gặp đi tới nghênh tiếp.
“Đại nhân! Trong doanh địa đã dọn sạch toàn bộ!”
La Tân Hán cung kính bẩm báo, trước đó địa vị của hắn mơ hồ giảm xuống, cũng không quá được coi trọng, hóa ra là ẩn nấp đến chỗ tối, giúp Lôi Lâm chưởng quản hải tặc tinh nhuệ trung thành.
“Rất tốt! Chúng ta đi tới đội tàu, hiện tại chắc là phi thường náo nhiệt. . .”
Lôi Lâm mỉm cười nói.
. . .
Thời gian ngược về trước, cạnh biển, trên Hắc Khô Lâu hào.
Một cánh cửa truyền tống nổi lên, sau đó chính là pháp sư Ba Lỗ Kiệt cùng Uy Liêm chật vật từ trong cửa bước ra.
Bởi không có hộ giáp pháp sư cao cấp. tuy rằng chạy rất nhanh, nhưng Uy Liêm vẫn bị ảnh hưởng, mái tóc đẹp lúc này đã bị đốt cháy khét một mảng, giống một con gà trụi lông, trên người cũng có nhiều vết bỏng.
“Xảy ra chuyện gì? Đó là cái gì?”
Tiếng nổ tung khủng bố, cho dù ở cạnh biển cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, hai mắt Uy Liêm thất thần bám chặt lan can, điên cuồng rít gào.
Cảm giác lướt qua tử vong kia khiến hắn đến nay vẫn còn sợ hãi.
“Hẳn là thuốc nổ địa tinh, nhưng uy lực rõ ràng đã tăng cường hơn không ít! nhân thủ của chúng ta e là đã bị diệt toàn quân!”
Ba Lỗ Kiệt vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ là hắn cau mày, vẻ mặt có đầy nghi hoặc: “Còn có, tại sao trước đó ta dò xét không phát hiện ra dị dạng? Lẽ nào là một loại pháp thuật ẩn giấu kiểu mới nào đó, hay là hiệu quả từ ma pháp trận cỡ lớn?”
“Hừm, không đúng?”
Trong chớp mắt, lại Lỗ Kiệt biến sắc, một chiếc nhẫn trên tay trực tiếp nổ tung, tỏa ra một luồng kết giới pháp thuật cường đại.
( Pháp sư chi kiếm )!
Một thanh quang kiếm ma pháp nổi lên, va chạm với một thanh búa kim chúc to lớn, không khí phát ra tiếng nổ mạnh. Dư âm dập dờn trực tiếp lan rộng trên boong thuyền.
“Có địch nhân, là ai? Kiều Đạt Mạt đâu? Đi ra cho ta!”
Lúc này Uy Liêm cũng phát hiện ra điểm không đúng, trước đó bọn hắn đều bị vụ nổ lớn hấp dẫn sự chú ý, nên không phát hiện ra cảnh vật chung quanh đang biến hóa.
Trên boong thuyền quá mức yên tĩnh, những hải tặc lưu lại phòng thủ kia đã không thấy bóng dáng đâu.
“Mày đang tìm nó sao?” Một cái đầu cá lớn bị ném xuống đất, đó là đầu lâu một người cá mập, đồng thời, Uy Liêm còn hết sức quen thuộc.
Trước khi chết Kiều Đạt Mạt nhìn phi thường thống khổ, đặc biệt từ cổ hắn trở xuống, còn có huyết dịch không ngừng nhỏ xuống, quả thực giống như bị người khác vặn gãy cổ khi còn sống vậy.
Đùng! Đùng! Đùng! Một dã man nhân to lớn xuất hiện trong tầm mắt Uy Liêm, người này vác gánh một thanh trảm mã đao lớn, trên người còn có mấy vết thương dính máu, lúc này đang nhanh chóng địa khép lại, lộ ra sinh mệnh lực khủng bố.
“Là Âu Cát Đức, đoàn trưởng nhóm hải tặc Dã Man Nhân! Hắn đánh lén đội thủ vệ của chúng ta!”
Thoáng suy nghĩ một chút, hắn lập tức đoán được cái gì.
“Hóa ra. . . Hải Cách đảo chỉ là mồi nhử, các ngươi đã lên đường từ lâu, tất cả đều là một cái bẫy! ! !”
Nếu muốn từ chiến trường chạy tới nơi này, đúng là cần hai ngày, nhưng nếu như là một nhóm tinh nhuệ sớm xuất phát thì đương nhiên có thể ẩn giấu được những người khác.
Uy Liêm đầy cay đắng, lần này phần lớn thực lực gia tộc đã bị diệt, có lẽ ngay cả hắn đều có nguy hiểm đến tính mạng, đối với địa vị của hắn cũng là một lần đả kích nặng nề.
“Loại âm mưu này, không có nội ứng thì hẳn là không thể thực hiện, rốt cuộc là ai?”
Trong lòng Uy Liêm điên cuồng hét lên.
“Cậu phải cẩn thận! Đợi lát nữa có lẽ ra không thể bảo vệ được cậu đâu!” Vào lúc này, Ba Lỗ Kiệt truyền âm đến, khiến vẻ mặt Uy Liêm càng thêm cay đắng.
“Khanh khách. . . Đại thiếu gia của ba quần đảo, chúng ta rốt cuộc lại gặp mặt!”
Một hồ nữ quý phụ xinh đẹp từ phía sau lưng Âu Cát Đức đi ra, bên cạnh còn có hơn mười dã man nhân chiến sĩ cấp 5 trở lên.
“Còn đàn cá mập kia đâu? Tại sao để bọn chúng dễ dàng lên đến như vậy?”
Đối với chuyện nhóm hải tặc Hổ Sa bị diệt dễ dàng như vậy, Uy Liêm vẫn còn có chút không thể tin tưởng, dù sao, đó cũng là nhóm hải tặc lớn nổi danh cùng Hắc Khô Lâu, đặc biệt còn có đàn cá mập khổng lồ, ở hải dương hoàn toàn xứng đáng là bá chủ.
“Cậu muốn nói những con cá nhỏ đó sao? Hiện tại e là đã chìm hết xuống đáy biển, người nào đó cung cấp ( cá mập chi lệ ), hiệu quả thật sự tương đối khá đây!”
Đế Luân phu nhân lấy từ trong lòng ra một bình thủy tinh tinh xảo quơ quơ, vẻ mặt ngây thơ mà kiều mị, không khác nào một bé gái nhỏ nhận được đồ chơi yêu thích.
Uy Liêm ngơ ngác nhìn khuôn mặt đối phương, hai mắt cũng biến thành thất thần lên.
“Cẩn thận! Đây là thuật mị hoặc của huyết mạch giả!”
(Thuật trữ tĩnh! )
Một tiếng quát lướn vang lên bên tai Uy Liêm, khiến cho hắn tỉnh táo lại, không dám lại nhìn hồ nữ nữa.
“Ba Lỗ Kiệt! Pháp sư cao cấp Ba Lỗ Kiệt! Ta muốn chặt đầu lâu lão, làm thành chén rượu của ta!”
Đoàn trưởng nhóm hải tặc Dã Man Nhân thở hổn hển, hai mắt trở nên đỏ ngầu, giống như nhìn thấy kẻ thù lớn.
Trên thực tế, Ba Lỗ Kiệt là thủ tịch pháp sư cho Lộ Dịch Tư hầu tước, khi đối phương khai thác ngoại hải đúng là đã bỏ ra rất nhiều công sức, dã man nhân hải tặc chết trên tay lão nhiều vô số kể, có thể nói song phương đúng là không đội trời chung.
Âu Cát Đức gào một tiếng, trảm mã đao trên tay bắn ra ánh sáng dài mấy thước, mang theo khí thế quyết chí tiến lên chém tới Ba Lỗ Kiệt.
Dưới tia sáng bùng lên kia, cho dù là boong tàu bao trùm một tầng ma hóa thiết giáp cũng giống như bị vật gì mạnh mẽ lê quá, lộ ra vết lõm lớn.
Đối mặt với thế tiến công kinh người của dã man nhân, sắc mặt Ba Lỗ Kiệt vô cùng nghiêm túc, pháp thuật vị trong ký ức lập tức bạo phát ra.
( Tất cách bỉ phi kích chưởng )!
Một thủ chưởng bằng pháp thuật rất lớn duỗi ra, va chạm với đao mang, phát sinh ra nổ tung khủng bố.
Gợn sóng qua đi, đao mang sắc bén chém nát cự chưởng, ánh sáng kia cũng ảm đạm đi hơn nửa, nhưng vẫn vọt tới Ba Lỗ Kiệt.
Ba Lỗ Kiệt hơi nhướng mày, chỉ tay xuống mặt đất: “( Cương thiết tường bích )!”
Một vách tường kim loại rất dày nổi lên, vững vàng chống lại đao mang, chỉ là trên vách tường cũng có thêm vài vết nứt khủng bố.
“Không thể lại tiếp tục như thế!”
Ba Lỗ Kiệt nhìn dã man nhân chiến sĩ tinh nhuệ từ bốn phía xông đến, đặc biệt phía sau đối phương rõ rang là Đế Luân có năng lực pháp thuật cùng mấy dã man tế ti, trong lòng đã có ý lui.
Lão phát ống tay, một quyển trục pháp thuật tinh xảo đầy hoa văn phức tạp lập tức xuất hiện trong tay, nhìn quyển sách này, trên mặt Ba Lỗ Kiệt hiếm thấy hiện ra một tia xót ruột, nhưng vẫn lập tức xé rách ra.
Bồng!
Một đám mây sáng màu xanh sẫm lan tràn ra trên boong thuyền, mấy dã man nhân chiến sĩ bị lan đến gần lập tức ngã xuống, thân thể còn vô thức co giật.
“cẩn thận, đây là tử vân thuật!” Thanh âm của Đế Luân phu nhân vang lên.
Sau đó, vài tiếng rít gào đột nhiên từ trong tử vân thuật truyền ra, mang theo một luồng khiếp người.
“Hống hống! ! !”
Mấy con quái vật khổng lồ màu xanh sẫm đột nhiên từ trong mây mù nhào đi ra, chúng nó giống như thằn lằn lớn, trên lưng còn có cánh thịt, toàn thân có lân phiến bao vây, phun phun ra từng dòng chất lỏng.
(Thuật triệu hoán quái vật cao cấp! )
Khi vài con song túc phi long này dây dưa với một nhóm người Âu Cát Đức, một con song túc phi long thể hình to lớn hơn đột nhiên xòe cánh, mang theo hai người bay ra ngoài.
“A a. . .”
Nhìn song túc phi long linh hoạt tránh né cung tiễn bắn từ xa, Âu Cát Đức gầm lên, cắn đứt cổ một con phi long khác.
“Lão sư! Tại sao chúng ta không trực tiếp truyền tống đi?”
Ở trên lưng song túc phi long rộng rãi, Uy Liêm giữ chặt một tấm vảy, hỏi ra nghi hoặc của mình.
“Ta chỉ ghi nhớ một pháp thuật truyền tống, tiếp theo nhất định phải vận dụng quyển trục. . .”
Ba Lỗ Kiệt cười khổ: “Bởi vì không thể xác định địch nhân còn đuổi theo không, nhất định phải giữ vững thực lực!”
“Đáng ghét! Đáng ghét a!”
Uy Liêm nghĩ đến lần thất bại này, bắp thịt trên mặt đx hoàn toàn méo mó lên.
” Lôi Lâm kia, còn có nhóm hải tặc Dã Man Nhân , một ngày nào đó, một ngày nào đó. . . Ta sẽ trả thù lại toàn bộ sỉ nhục. . .”
“Chỉ sợ mày không có cơ hội này!”
Đầu nguồn khí tức là một thân ảnh linh lung, trên người lại toả ra khí thế khủng bố của chức nghiệp giả cao cấp, trường kiếm trên tay bắn ra ánh sáng đấu khí.
Trường kiếm xảo quyệt trực tiếp đâm thủng lân phiến phòng ngự của song túc phi long, dọc theo một đường cong hoàn mỹ chém xuống.
Bồng!
Trên bầu trời bắn xuống một cơn mưa máu, sau đó chính là một cái đầu á long to lớn không khác nào tảng đá đập xuống phía chân trời.
“Quả nhiên vẫn còn có địch nhân!”
Trên tay Ba Lỗ Kiệt xuất hiện một quyển trục truyền tống thuật, muốn lập tức phát động.
( Thứ nguyên miêu )! ! !
Ngay trong nháy mắt này, một bóng đen phi hành không khác nào chim cắt lao xuống, ánh sáng trong tay vừa vặn đánh gãy pháp thuật truyền tống của Ba Lỗ Kiệt, khả năng nắm bắt thời cơ đạt đến đỉnh phong.
” Pháp thuật cấp 4! Đối phương đã là pháp sư cấp 9! ! !”
Bóng đen trực tiếp mang theo chiến sĩ cấp cao lúc trước, lộ ra một thân ảnh trẻ tuổi đẹp trai, bất ngờ chính là Lôi Lâm!
Trên tay Y Toa Bội Nhĩ che kín lân phiến ác ma, xảo diệu dựa vào lực lượng của Lôi Lâm ở giữa không trung, lần thứ hai bắn ra công kích.
Đấu khí màu tím đen trong nháy mắt chém rách pháp sư hộ giáp cao cấp của Ba Lỗ Kiệt, khiến trên người lão xuất hiện một vết thương khủng bố.
Phù phù! Phù phù!
Ba Lỗ Kiệt kêu lên thảm thiết, cùng Uy Liêm đồng thời rơi vào nước biển băng lãnh.
Lôi Lâm cùng Y Toa Bội Nhĩ lại giống như hai hải ngư linh hoạt, cũng tiến vào mặt biển, đều tự tìm đến mục tiêu của mình.
Nước biển lạnh lẽo từ miệng mũi tràn vào, còn có đau đớn kịch liệt ở ngực, loại kích thích này nhất thời làm pháp sư cao cấp Ba Lỗ Kiệt vẫn quen sống trong nhung lụa phải giãy giụa.
Đặc biệt, khi khóe mắt lão nhìn thấy một bóng đen đang xông tới, động tác giãy dụa lại càng kịch liệt hơn.
Một tia sáng màu đỏ như máu từ đáy biển hiện ra, ma quỷ huyết chủy mang theo phong nhuệ khủng bố, lập tức đánh tan mấy tầng pháp thuật có hiệu quả phòng ngự mà Ba Lỗ Kiệt tạm thời kích phát, đâm vào trên bả vai lão.
Cảm thụ lượng lớn lực lượng sinh mệnh, thậm chí cả tinh thần lực đều giống như theo một cái miệng lớn đang há to mà không ngừng chảy ra ngoài, còn có vẻ mặt bình tĩnh của pháp sư trẻ tuổi kia, trong lòng Ba Lỗ Kiệt ngầm cười khổ.
Một người mới mười sáu tuổi đã là pháp sư cấp 9. còn có âm mưu thủ đoạn kín đáo, cùng với bình tĩnh tuyệt đối trong chiến đấu, vị Lộ Dịch Tư hầu tước kia, đúng là thật sự đã tìm cho lão một kẻ địch khủng bố!
Tuy rằng rất muốn chạy trốn ra ngoài. lại cảnh cáo cho cố chủ của mình, nhưng ma quỷ huyết chủy đâm trên người lão, thậm chí giam cầm tất cả tinh thần lực của lão lại, khiến lão chỉ có thể vô thức giãy dụa tay chân.
Lượng lớn năng lượng tinh thần dọc theo chủy thủ chảy vào trong cơ thể mình, cảm giác thông thuận khiến Lôi Lâm hầu như muốn cao giọng gào lên.
Nhưng hắn vẫn là mạnh mẽ nhịn xuống nỗi xúc động này. Chủy thủ một khắc đều không có thả lỏng, mãi đến tận khi Ba Lỗ Kiệt đã biến thành một thi thể kho héo mới thôi.
Làm một tên pháp sư cao cấp, thuộc tính cao nhất của Ba Lỗ Kiệt không thể nghi ngờ chính là tinh thần , dựa theo Lôi Lâm phỏng đoán, số liệu tinh thần của lão có khả năng đạt 15 trở lên, hiện tại toàn bộ lại để Lôi Lâm chiếm hời.
Lực lượng tinh thần tinh khiết, lại trải qua ma quỷ huyết chủy chuyển hóa, bị Lôi Lâm tham lam hấp thu.
Bởi vì có kinh nghiệm thôn phệ quy tắc từ bản thể, đối với loại năng lực thôn phệ địch nhân này, Lôi Lâm nắm giữ phi thường thuận buồm xuôi gió.
Rất nhanh, chíp đã truyền tới tiếng nhắc nhở:
( Keng! chủ thể tiến hành một lần ma quỷ huyết chủy tăng cường! Tinh thần +1! )
Trong bảng số liệu của Lôi Lâm, thuộc tính tinh thần của thuộc tính lúc này rốt cục đã đột phá 10 điểm!
Sau khi tinh thần lực đột phá, lập tức mang tới cho Lôi Lâm một loại biến hóa kỳ dị.
Lúc này linh hồn hắn đang thăng hoa, giống như nhìn thấy một tầng ma võng càng thêm kinh khủng, chỉ là bởi tinh thần lực không đạt đến tiêu chuẩn, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lùi bước trở lại.
” Ma võng cấp 5 sao? Đáng tiếc, hiện tại ta vẫn chưa thể hoàn toàn tiến vào!” Lôi Lâm thở dài.
( Keng! Tinh thần lực của chủ thể đột phá 10 điểm! Tiến độ phân tích ma võng tăng nhanh! ) Chíp cũng không ngừng nhắc nhở , quét mới ra trạng thái.
( Keng! Tinh thần lực của chủ thể đột phá! Đẳng cấp pháp sư tăng lên, hiện nay là pháp sư cấp 10! )
( Keng! Chủ thể lên cấp pháp sư cấp 10. pháp thuật vị cấp 4 tăng cường 1, pháp thuật vị cấp ba tăng cường 1, pháp thuật vị cấp hai tăng cường 1! )
( Keng! Số liệu của chủ thể phát sinh biến hóa, một lần nữa quét hình thu thập! )
Rất nhanh, Lôi Lâm phát hiện số liệu của mình lại bị quét mới:
( Lôi Lâm Pháp Áo Lan; tuổi tác: mười sáu; chủng tộc: nhân loại là pháp sư cấp 10 có lực lượng: 5. 2; nhanh nhẹn: 6. 5; thể chất: 6. 3; tinh thần: 10; trạng thái: khỏe mạnh; nắm giữ thiên phú: cường tráng, học rộng tài cao; nắm giữ pháp thuật vị: pháp thuật vị cấp 4 (2), pháp thuật vị cấp ba (4), pháp thuật vị cấp hai (6), pháp thuật vị cấp một (? ? ? ), pháp thuật vị cấp 0 (? ? ? ) )
(Tiến độ phân tích ma võng: ma võng cấp 0 100%! Ma võng cấp 1- 100%! Ma võng cấp 2- 36. 29%! Ma võng cấp 3- 15. 50%!Ma võng cấp 4- 1. 96%! )
“Quả nhiên, vẫn là đẳng cấp pháp sư tăng lên mới có tác dụng lớn đối với tiến độ phân tích ma võng!”
Lôi Lâm nhìn số liệu mới nhất của mình, còn có tiến độ phân tích ma võng, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng.
( Keng! Đo lường thấy số liệu tinh thần lực của chủ thể đạt đến giới hạn, phát động phản ứng siêu phàm, khả năng tăng cường từ ma quỷ huyết chủy đối với tinh thần lực đã giảm mạnh! )
“Ngày đó rốt cục đã đến sao?”
Lôi Lâm nhìn nhắc nhở cuối cùng của chíp, không khỏi thở dài một tiếng.
10 điểm tinh thần lực. quả nhiên là một giới hạn, sau này tác dụng của ma quỷ huyết chủy sẽ giảm mạnh.
Lần này đánh giết một vị pháp sư cao cấp, có thể giúp tinh thần lực của hắn tăng cường 1 điểm, lần sau có khả năng ngay cả 0. 1 đều không được, mà lần tiếp theo sẽ biến thành 0. 001!
“Dù sao chỉ là đồ vật trong giai đoạn quá độ, cũng không thể quá dựa dẫm vào! Có điều lần sau là có thể chuyên môn tăng lên các số liệu khác, lợi dụng ma quỷ huyết chủy tăng cường toàn thuộc tính đến 10! Mình có cảm giác, một khi toàn bộ số liệu của mình đạt đến ngưỡng cửa, có lẽ sẽ có rất chuyện kỳ diệu xảy ra. . .”
Đối với linh cảm của mình, Lôi Lâm luôn tin tưởng không nghi ngờ.
Vào lúc này trên thi thể của đối phương, còn có mấy món đồ toả ra ánh sáng pháp thuật.
Trang bị trên người pháp sư cao cấp phi thường đáng giá, đồng thời cũng rất hợp với cùng Lôi Lâm, khiến ánh mắt hắn không khỏi toả sáng.
Chờ đến sau khi vét sạch mọi thứ trên người Ba Lỗ Kiệt, Lôi Lâm lập tức hủy thi diệt tích, sau đó cả người đột nhiên nổi lên.
“Hô. . . Tuy rằng có lực lượng pháp thuật, nhưng hiện tại mình còn không phải sinh vật thần tính, vẫn cần dưỡng khí!” Lôi Lâm lắc đầu vẩy nước, rồi nhìn về phía Y Toa Bội Nhĩ cũng ló đầu ra.
“Thế nào? Giải quyết sao?”
“Tên quý tộc kia là phế vật, giải quyết hắn có gì khó khăn chứ?” Trên mặt Y Toa Bội Nhĩ có nụ cười xán lạn.
Từ sau khi cô trải qua ác ma hóa, vẻ mặt này đã rất ít xuất hiện.
Xem ra, sau khi báo được một phần hận máu, cả người Y Toa Bội Nhĩ giống như phá bỏ được một chút gông xiềng.
“Rất tốt! Uy Liêm, Ba Lỗ Kiệt, Khắc Lạc, Kiều Đạt Mạt đã xong đời hết, hiện tại ta rất chờ mong được nhìn thấy vẻ mặt của Lộ Dịch Tư hầu tước sau khi nghe được tin tức này. . .”
“Lão gia hỏa kia cũng không sống được bao lâu đâu!” Y Toa Bội Nhĩ đưa ra một câu tuyên ngôn.
“không sai, hiện tại việc cấp bách của chúng ta là đi hội hợp cùng nhóm hải tặc Dã Man Nhân, một lần đánh tan đội tàu săn nô lệ, lực lượng của Lộ Dịch Tư trên đại dương đã tan vỡ toàn bộ!”
Lôi Lâm cầm lấy tay Y Toa Bội Nhĩ, ánh sáng phi hành thuật lấp loé, hai người lập tức phóng lên trời.
Chờ đến khi hai người bọn họ trở lại Hắc Khô Lâu hào, La Lại Nhĩ Đức cùng La Tân Hán cũng mang theo thủ hạ của Lôi Lâm đuổi tới, cùng đám hải tặc Dã Man Nhân hình thành hai đoàn thể khác nhau.
“Khanh khách. . . Lại gặp mặt rồi, Lôi Lâm thiểu gia!”
Đế Luân phu nhân đung đưa đuôi phía sau màu đỏ rực, mỉm cười chào hỏi, lập tức khiến bầu không khí vốn có chút nghiêm nghị hòa hoãn đi.
“Nói đến thì lần này ta còn cần cảm ơn ( cá mập chi lệ ) của cậu! Không nghĩ tới, loại độc tố này có hiệu quả tốt như vậy đối với đàn cá mập. . .”
Đôi mắt đẹp của Đế Luân liên tục đánh giá Lôi Lâm, giống như muốn nhìn thấu nội tâm hắn.
“Ha ha. . . đây là dược tề đạo sư ta chế tác, hắn có trình độ độc dược học cùng luyện kim thuật rất cao!”
Lôi Lâm trợn mắt nói mò, đồng thời vô tình cố ý địa nâng cao địa vị đạo sư của chính mình.
Trên thực tế, Âu Ni Tư Đặc đối với dược tề học nhiều nhất chỉ là trạm qua, nếu muốn luyeenje chế ra độc tố cao cấp quả thực chính là nằm mơ, nhưng Lôi Lâm cũng không ngại thêm vào cho đối phương mấy ấn tượng khủng bố.
Quả nhiên, sau khi nghe nói đạo sư sau lưng Lôi Lâm có khả năng còn là một vị đại sư độc dược khủng bố, ngay cả trong đôi mắt các dã man nhân chiến sĩ tinh nhuệ khác bên đều có một tia nghiêm nghị.
Cảnh tượng trước đó, bọn hắn cũng từng thấy, chỉ dùng một con cá mập làm mồi, đã làm cả đàn cá mập điên cuồng hẳn lên, bắt đầu tự giết lẫn nhau, đồng thời huyết dịch cũng đã biến thành độc tố khủng bố, thậm chí còn truyền nhiễm!
Loại độc tố chuyên môn nhằm vào tộc quần này, nếu như đối tượng đổi thành dã man nhân? Vậy tình cảnh kia chỉ thoáng nghĩ đã khiến Đế Luân có chút phát lạnh.
“Dựa theo thỏa thuận trước đó! Hắc Khô Lâu thuộc về ta, Hổ Sa thuộc về các ngươi! Có dị nghị sao?”
Lôi Lâm nhìn kỹ vị đoàn trưởng dã man nhân Âu Cát Đức này.
Lúc này, đối phương chỉ có không tới năm mươi tên, thậm chí còn bị thương không nhẹ trong chiến đấu lúc trước, mà thủ hạ của Lôi Lâm có một trăm tên tinh nhuệ vẫn không hư hao chút nào.
Nhưng lực chiến đấu cao cấp của hắn hiển nhiên còn bảo tồn hoàn chỉnh, bởi vậy hai bên vẫn là cục diện thế lực ngang nhau.
“Cậu . . Rất tốt!” Âu Cát Đức nhìn Lôi Lâm, tiếng nói không khác nào kim chúc ma sát.
“Chúng ta đi!”
Bóng người cao lớn của Âu Cát Đức rời đi trước, sau đó chính là các dã man nhân chiến sĩ khác.
“Tiểu thiếu gia anh tuấn, đừng quên chúng ta còn có ước định cuối cùng nha!”
Đế Luân phu nhân đi cuối, nhắc nhở Lôi Lâm.
“Yên tâm! Ta chưa từng quên!”
Lôi Lâm nhìn theo đối phương mang Hắc Khô Lâu hào rời đi, từ đây bắt đầu chia ra, chiếc chiến hạm ma hóa khổng lồ này, chính là chiến lợi phẩm thuộc về hắn!
Không chỉ như vậy, còn có các đại hình chiến thuyền khác mà Khắc Lạc khổ tâm chuẩn bị kiến tạo, toàn bộ đều thuộc về Lôi Lâm!
“Phi Hồng Hổ hào cũ đã chìm nghỉm, mà nhóm hải tặc chúng ta sẽ nghênh đón tân sinh của nó, ta tuyên bố, chiếc Hắc Khô Lâu hào này, bắt đầu từ hôm nay, sẽ đổi tên là Phi Hồng Hổ! ! !”
Lôi Lâm đứng trên boong thuyền, tuyên bố quyết định này, lập tức khiến đám thủ hạ hoan hô.
So với trước đó lấy Hắc Hổ hào làm cơ sở của Phi Hồng Hổ, chiếc thuyền hải tặc hiện hắn đang khống chế này không hổ là kỳ hạm Khắc Lạc, không chỉ toàn thân bao trùm một tầng thiết giáp ma hóa, lực phòng ngự đạt đến một trình độ kinh người, ngay cả kích thước cùng trọng tải cũng vượt xa chiến hạm lúc trước.
Có điều tất cả những thứ này, hiện tại toàn bộ đều thuộc về Lôi Lâm.
“La Tân Hán, anh chia ra một nhóm nhân thủ, đồng thời khởi động chiến thuyền phía sau!”
“Tuân mệnh! Thủ lĩnh!” La Tân Hán kích động chà xát tay. nhóm hải tặc Hắc Khô Lâu có của cải phi thường phong phú, chỉ là chiến thuyền cỡ lớn đã có không dưới mười chiếc, mỗi một chiếc đều không kém hơn trước Phi Hồng Hổ hào.
Lần này nhóm hải tặc Phi Hồng Hổ thật sự ăn no rồi.
“Trước tiên cứ lái thuyền đi, sau đó chúng ta lại bổ sung nhân thủ, đi đến đảo Hải Cách tham gia hải chiến!”
Lần này sau khi diệt được hai nhóm hải tặc lớn, đội săn nô lệ vũ trang chính là lực lượng duy nhất còn sót lại trên tay Lộ Dịch Tư hầu tước, sao Lôi Lâm có khả năng buông tha đối phương?
Có điều hiện tại nhân thủ của hắn cũng đối mặt với cục diện thiếu nghiêm trọng, sau khi miễn cưỡng khởi động đội thuyền, ngay cả nhân viên chiến đấu đều không tìm ra được bao nhiêu.
Tình huống như thế khiến Lôi Lâm phải nở một nụ cười khổ.
“E là những chiến thuyền lớn này còn phải bọc vải một quãng thời gian, lần này nhân thủ mà ta mang theo trước khi tham gia hải chiến, chỉ sợ không vượt qua năm chiếc thuyền lớn. . .”
Rõ ràng có đội thuyền mạnh mẽ, nhưng lại không có đủ nhân thủ, hiện nay Lôi Lâm phải đối mặt với một loại quẫn cảnh như thế.
Thậm chí, hắn đã nghĩ tới để vệ binh gia tộc giả trang hải tặc, nhưng rất nhanh lại từ bỏ ý niệm này.
Dù sao, lần này đối thủ của hắn khác với nhóm hải tặc, lần này là một đội tàu vũ trang dưới danh nghĩa một tên đại quý tộc, tính bảo mật trước tiên không nói, vệ binh của gia tộc mình e là cũng không dám động thủ.
Càng không cần phải nói tới ảnh hưởng từ đó, Lôi Lâm cũng không muốn mất đi lớp màng đại nghĩa bảo vệ.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể mang theo đám hải tặc dưới trướng của mình tham chiến, vấn đề là phần lớn thủ hạ của ột mực hắn đều đã táng thân trong vụ nổ lúc trước rồi.
Có điều những chuyện này đều là việc nhỏ, đợi tin tức Phi Hồng Hổ diệt Hắc Khô Lâu cùng Hổ Sa lan truyền ra ngoài, sẽ có hải tặc khóc lóc chạy tới xin gia nhập.
Hai đội tàu bắt đầu mỗi người đi một ngả, mà lúc này Lôi Lâm lại đi vào phòng thuyền trưởng, xem xét thu hoạch của mình.
Không gian phòng thuyền trưởng rất lớn, trên vách tường chung quanh còn treo đầy các loại tranh sơn dầu tỏa ra ánh sáng lung linh cùng với các tác phẩm nghệ thuật khác, rõ ràng là tích lũy trong cuộc đời lâu dài của đám hải tặc ở.
” Kim khố riêng của Khắc Lạc chỉ là việc nhỏ, dù sao phần lớn tài phú của đối phương đều rót vào trên chiến hạm ma hóa, thứ đáng giá chân chính vẫn là trang bị pháp sư!”
Lôi Lâm không chút khách khí chiếm lấy ghế dựa khảm nạm bảo thạch hoàng kim vốn có của Khắc Lạc, ánh mắt lấp lánh đánh giá mấy món đồ trên mặt bàn.
Thứ đầu tiên xuất hiện trong mí mắt chính là một túi áo xám xịt bằng da.
“Túi thứ nguyên!” Lôi Lâm sáng mắt lên. Đối với tiêu chuẩn thấp nhất của pháp sư cao cấp trong truyền thuyết này, hắn ước ao đã lâu, đáng tiếc cho dù với tài lực hiện nay của Pháp Áo Lan gia tộc, cũng rất khó thu mua được.
Có điều hiện tại, Ba Lỗ Kiệt chủ động đưa tới cho hắn.
Loại túi thứ nguyên của pháp sư này, bên trên đương nhiên sẽ có cơ quan thậm chí nguyền rủa, có điều có chíp quét hình thì toàn bộ không chỗ che thân, bị Lôi Lâm dễ dàng phá giải.
Toàn bộ túi thứ nguyên đại có thể tích gần mười m3, khiến Lôi Lâm rất là kinh hỉ.
Ở góc không gian góc, có một đống kim tệ tán loạn cùng bảo thạch, dự đoán giá trị tới mấy vạn viên Khắc La, nhưng đây là một đống đồ vật có giá trị thấp nhất.
“Thật nhiều. . . Thật nhiều tài liệu cao cấp thi pháp, còn có sách pháp thuật . . .”
Ý cười trên mặt Lôi Lâm càng thêm rộng mở, những vật này dù có tiền cũng không mua được, mà đợi hắn nhìn thấy vài quyển trục cổ điển, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn.
Trên mấy quyển trục cổ điển này có hoa văn phức tạp, bìa quyển trục dường như là dùng một loại da động vật nào đó thuộc thành, thậm chí ở ngoài còn có dấu vết lân phiến.
Lôi Lâm xoa xoa bìa quyển trục, cảm ứng được một tầng khí tràng uy hiếp tinh thần nhàn nhạt.
“Đây là long uy! ! ! Mấy quyển trục này, đều dùng da rồng làm bìa!”
Hai mắt Lôi Lâm sáng ngời. chậm rãi mở ra quyển trục.
( Keng! Phát hiện số liệu tinh thần lực, bắt đầu quét hình! )
Ở trong quyển trục, là lượng lớn quỹ tích pháp thuật và văn tự tạo hình khác biệt, đây là một loại phương pháp chứa đựng tin tức, có thể ghi lượng lớn văn tự cùng tư liệu vào một cuốn sách như vậy, tuy rằng còn có một loại mã hóa nào đó, nhưng theo Lôi Lâm lại không đáng nhắc tới, tiếng chíp nhắc nhở lập tức vang lên.
( Giải mã xong! Tiến hành truyền tới khu trí nhớ! )
Kèm theo tiếng thông báo của chíp, đầu tiên Lôi Lâm nhìn thấy một hàng chữ —— “Lý luận cấu tạo quỹ tích ma pháp hạ cấp trong tháp pháp sư. . .”
“Quả nhiên, đây chính là tư liệu mà Ba Lỗ Kiệt chuẩn bị cho tháp tháp pháp sưcủa lão sao?”
Lôi Lâm lại quét hình mấy quyển phía sau, trừ một số kỹ thuật kiến tạo tháp pháp sư ra, chính là ma ảnh phòng ngự cùng phương pháp luyện chế cấu tạo.
“Không ngờ Ba Lỗ Kiệt cũng là một đại sư ma ảnh, đáng tiếc. . . Tất cả lão chuẩn bị đều thuộc về ta. . .”
Lôi Lâm cũng có dã tâm, làm một pháp sư, nếu như có tháp pháp sư giúp ích, vậy trên con đường tu đạo có thể đạt được lợi ích không thể nào tưởng tượng được.
“Nói đến thì ở ba quần đảo, dường như còn có Lộ Dịch Tư hầu tước vì là tháp pháp sư chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu đây, đặc biệt đám kia bí ngân cùng tinh kim, quả thực chính là giá trị liên thành!”
Lôi Lâm âm thầm hạ một quyết định, sau đó cất túi thứ nguyên đi rồi, vừa nhìn về phía mấy món đồ khác.
Thuật ánh sáng giám định, không ngừng lấp loé trên tay Lôi Lâm.
“Pháp trượng chứa đựng ma pháp phi đạn, còn có áo khoác phản trinh trắc? Cũng không tệ lắm. . .”
Lôi Lâm kiểm tra từng vật, cuối cùng ánh mắt nhìn đến một chiếc nhẫn màu đen.
Ánh sáng từ thuật giám định lại loé lên, một dòng tin tức trực tiếp lộ ra, bị chíp số liệu hóa ra rồi chiếu tới trước mắt Lôi Lâm.
(Tên vật phẩm: pháp sư chi giới có trọng lượng: 11 khắc; dung tài liệu: Hắc diệu thạch, pháp sư hợp kim, long huyết có hiệu quả: Khiến tất cả pháp thuật vị cấp 5 trở xuống tăng thêm 1(pháp sư chuyên môn) miêu tả: đây là một giới chỉ có pháp lực mạnh mẽ, thậm chí dễ dàng khiến các tồn tại khác mơ ước, chất liệu dường như còn có khả năng tiến thêm một bước, hoặc chỉ cần một vị tông sư luyện kim cao minh! )
“Chiếc nhẫn này, chỉ sợ cũng là một trong các trang bị tốt nhất của Ba Lỗ Kiệt!”
Lôi Lâm thở dài: “So với vật phẩm truyền kỳ trong truyền thuyết có thể làm cho tất cả pháp thuật vị của pháp sư tăng thêm một—— ( Vu yêu chi giới ) đương nhiên kém xa tít tắp, nhưng đối với pháp sư cấp thấp thì đây cũng là thần khí đấy!”
Chỉ là trang bị trên người Ba Lỗ Kiệt đã để Lôi Lâm kiếm được tới năm mươi vạn kim tệ!
Bởi vậy có thể thấy được, các pháp sư quả nhiên là giàu chảy mỡ, đặc biệt loại pháp sư cao cấp kia, trên người chỉ tùy tiện lấy ra một trang bị cũng có thể bán ra giá cao!
“Vhiếc nhẫn này!”
Lôi Lâm vuốt ve chiếc nhẫn màu đen kia, trên này, hắn cảm nhận được một tia tinh thần lực yếu ớt.
“Chiếc nhẫn này trong khi rèn đúc đã bỏ thêm long huyết, nhưng dường như còn pha vào vật khác. . .” Lôi Lâm trầm ngâm: “Nếu như lại phối hợp với tài liệu quý giá khác, đúng là còn có không gian tăng lên, có điều hiện nay đẳng cấp pháp sư của ta không đủ. . .”
Sau mấy lần quét hình cùng xác nhận, Lôi Lâm trực tiếp đeo pháp sư chi giới lên tay trái, lúc này, bảng số liệu của hắn đã biến thành:
( Lôi Lâm Pháp Áo Lan tuổi tác: mười sáu; chủng tộc: nhân loại; pháp sư cấp 10; lực lượng: 5. 2; nhanh nhẹn: 6. 5; thể chất: 6. 3; tinh thần: 10; trạng thái: Khỏe mạnh; nắm giữ thiên phú: Cường tráng, học rộng tài cao; nắm giữ pháp thuật vị: pháp thuật vị cấp 4 (3), pháp thuật vị cấp 3 (5), pháp thuật vị cấp 2 (7), pháp thuật vị cấp 1 (? ? ? ), pháp thuật vị cấp 0 (? ? ? ) )
Đối với pháp sư mà nói, mỗi khi tăng cường được một pháp thuật vị, thì thực lực đều sẽ tăng lên không nhỏ.
Lôi Lâm có thể tưởng tượng được, nếu như sự tồn tại của chiếc nhẫn này bị các pháp sư khác phát hiện, hắn nhất định sẽ đối mặt với rất nhiều phiền phức.
“Có lẽ ta nên tăng cường một phép che giấu, chí ít không thể toả ra ánh sáng pháp thuật mãnh liệt như thế, quả thực chính là một bia ngắm. . .”
. . .
Ánh tà dương như máu.
Gần đảo Hải Cách, lúc này trên mặt biển trôi nổi lượng lớn mảnh vỡ thuyền buồm.
Thậm chí, còn có thể thấy rất nhiều xác thủy thủ của ba quần đảo chết trôi, có thi thể đã bị nước biển ngâm đến mức bắt đầu trướng lên, có vẻ phi thường khủng bố.
Một lá cờ đại diện cho thế lực của Lộ Dịch Tư hầu tước cũng chậm rãi chìm nổi trong nước biển, ngoài tìa thậm chí còn bị đốt cháy rất một khối to.
Sau một hồi nghỉ ngơi, Lôi Lâm liền cùng Âu Cát Đức mang theo nhân thủ, lái chiến hạm chủ lực của Hắc Khô Lâu cùng Hổ Sa xuyên thẳng tới đội tàu vũ trang.
Lúc này đội tàu vũ trang vốn đang phải đối phó với hải tặc chi triều, Lôi Lâm cùng Âu Cát Đức lại là quân đầy sức lực, sau khi gia nhập chiến trường lập tức khiến tình thế phát sinh biến hóa cực đại.
Bị hai mặt giáp công, đội tàu vũ trang nhanh chóng đại bại, ngay cả tổng tư lệnh đều bị một viên đạn pháo bắn trúng, bỏ mình tại chỗ.
đông đảo thuyền bị từng cái đánh chìm, thuộc về ba địa quần đảo thủy thủ càng là tử thương vô số.
Trong ánh tà dương, hai nhóm hải tặc chậm rãi thu cờ hiệu, rời xa chiến trường.
Sau đó, bọn hắn còn có thể phân công nhau cướp sạch tất cả lãnh địa cùng cảng khẩu thuộc về Lộ Dịch Tư hầu tước, bù đắp lần tổn thất này, thuận tiện phát tài một phen!
” Tuần trăng mật của Chúng ta cùng nhóm hải tặc Dã Man Nhân đã qua. . .”
Nhìn theo đối phương rời đi, Lôi Lâm đứng trên boong thuyền thở ra một hơi dài.
Trước kia, dưới áp lực lớn của Lộ Dịch Tư hầu tước, Lôi Lâm cùng nhóm hải tặc Dã Man Nhân đều không thể không lựa chọn liên minh, cùng chia sẻ áp lực và cùng chống lại đối phương.
Nhưng hiện tại, sau khi Hắc Khô Lâu cùng Hổ Sa bị diệt, đặc biệt đội tàu vũ trang hao phí hết tâm huyết của đối phương bị đánh chìm hơn nửa, áp lực từ Lộ Dịch Tư hầu tước đã không còn sót lại gì, tùy theo đó chính là Phi Hồng Hổ quật khởi, cạnh tranh cùng nhóm hải tặc Dã Man Nhân.
Đương nhiên, bởi hiện nay còn có một tảng thịt mỡ lớn treo ở nơi đó, nên mâu thuẫn giữa hai bên vẫn chưa trở nên quá gay gắt, nhưng trong tương lai xung đột là chuyện không thể tránh khỏi!
Lôi Lâm đã sớm có chuẩn bị cho chuyện này.
“Xuất phát! Chúng ta đi Ba Địa cảng! Đánh thẳng vào đại bản doanh của lão cáo già kia!”
Theo mệnh lệnh của Lôi Lâm, đám thuộc hạ hải tặc đều hoan hô, khởi động Phi Hồng Hổ hào không khác nào cự thú trên biển, lướt về phía Ba Địa quần đảo.
. . .
Âm! Lách cách! !
Tiếng thủy tinh cùng đồ sứ rơi xuống đất lanh lảnh vang lên, thỉnh thoảng còn có mấy tiếng rống giận.
Thị nữ cùng hạ nhân trong phủ hầu tước đều nín thở, sợ bị biến thành bia ngắm cho đối phương—— Từ khi tin tức về Uy Liêm được truyền về, Lộ Dịch Tư hầu tước lập tức rơi vào cuồng loạn, đã có vài tên nô bộc bị kéo ra ngoài đánh chết tươi, trong đó thậm chí còn có cả hầu gái thiếp thân mà Lộ Dịch Tư rất yêu thích.
Trong tình huống này, đám người hầu đều câm như hến, cũng có thể hiểu được.
Không biết tại sao, sau khi nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng Địch Mỗ cũng rất khoái chí, thậm chí tràn ngập cảm giác thoải mái như báo thù.
“Tên Uy Liêm đáng chết kia đã biến thành thức ăn nuôi cá rồi sao?”
Trong lòng Địch Mỗ cười lớn, trên mặt lại không dám toát ra nửa phần, “Nếu như lão gia hỏa biết được tin tình báo này, lão có thể tức giận đến mức trực tiếp đi đời nhà ma hay không nhỉ?”
“Phụ thân đại nhân! Có tin tức mới nhất về đội tàu gia tộc!”
Trong giọng nói của Địch Mỗ chứa vẻ bất an và thấp thỏm, giống như một phạm nhân đang chờ đợi hình phạt.
“Vào đi!”
Từ trong phòng truyền đến tiếng nói cố nén lửa giận của Lộ Dịch Tư hầu tước, trong lòng Địch Mỗ cười lạnh một tiếng rồi đi vào.
Trong thư phòng hầu tước lúc này vô cùng ngổn ngang,
Trên mặt đất là vụn thủy tinh cùng mảnh vỡ đồ sứ, mà trên bàn sách, còn có một thi thể đã hoàn toàn mất đi sinh mệnh.
Đó là một hầu gái rất trẻ trung xinh đẹp đẽ, trong con ngươi dường như còn có lưu luyến đối với sinh mệnh, trên người đâu đâu cũng có dấu vết bị tra tấn, đặc biệt vết bầm tím trên cổ, đó là vết thương trí mạng làm cô ta mất mạng.
“Người đâu! Đến thu dọn nơi này một chút!”
Lộ Dịch Tư hầu tước sửa lại cổ áo của chính mình, sau khi lão lên tiếng dặn dò, một quản gia mặt không hề cảm xúc mang theo vài thị nữ đi vào, rất nhanh sẽ dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ thư phòng.
Chờ đến khi cửa phòng đóng lại, nơi này cũng chỉ còn sót lại Địch Mỗ cùng Lộ Dịch Tư hầu tước.
Không biết tại sao, nhìn hầu tước sau khi phát tiết lửa giận xong dường như đã khôi phục bình tĩnh, trong lòng Địch Mỗ đột nhiên thấy lạnh lẽo.
“Phụ thân đại nhân. . .” Địch Mỗ cố gắng để cho giọng nói của mình có vẻ bi thương.
“Nói đi. . . Đám người ngu xuẩn kia bị giết chết toàn bộ sao?”
Lộ Dịch Tư hầu tước ngồi trên ghế dựa vào mềm mại, vẻ mặt không đau buồn cũng chẳng vui sướng.
“Phải! Đội tàu vũ trang của gia tộc chúng ta bị Phi Hồng Hổ cùng nhóm hải tặc Dã Man Nhân vây công, đã xác định là bị diệt toàn quân ở ven đảo Hải Cách. . .”
Nằm ngoài dự liệu của Địch Mỗ là sau khi nghe thấy tin tức kinh người này, trên mặt Lộ Dịch Tư hầu tước lại không có bao nhiêu gợn sóng, giống như đã sớm có dự liệu rồi.
“Ta biết rồi. . . Sau khi Hắc Khô Lâu cùng Hổ Sa bị diệt, đội tàu của gia tộc cũng đi tới con đường này sao? Khà khà. . . Từ nay về sau, con đường quyền lực của Kim Thứ Hoa gia tộc chúng ta ở ngoại hải Đan Bố Lôi Tư cứ thế hoàn toàn diệt. . .”
Trong đôi mắt hầu tước có tơ máu không bình thường, đó là thống khổ cùng điên cuồng sau khi tâm huyết cả một đời bị hủy diệt.
Nhưng sau khi thấy cảnh này, trái lại trong lòng Địch Mỗ thấy an ổn hơn rất nhiều, hầu tước ở trạng thái như thế này, hắn mới có thể khống chế.
“Phân phó xuống, chúng ta chuẩn bị rời đi nơi này!”
Lộ Dịch Tư hầu tước nói với Địch Mỗ.
“Rời đi? Đi nơi nào?”
Trên mặt Địch Mỗ có chút mê hoặc.
“Về đại lục, đi Đan Bố Lôi Tư vương đô! Nơi này đã không an toàn! Hiện tại thực lực của gia tộc chúng ta tổn thất lớn, những hải tặc kia nhất định sẽ như đám chó dại đói bụng điên cuồng nhào lên. . . Chúng ta nhất định phải thừa dịp khi tâm tư của bọn chúng còn chú ý tới những cảng khẩu khác cùng tài phú, phải mau chóng rời khỏi nơi này. . .”
Lộ Dịch Tư hầu tước lạnh nhạt giải thích vài câu, đồng thời nhìn về phía Địch Mỗ, trong đôi mắt có vẻ nhu hòa: “Địch Mỗ, hiện tại dòng dõi thành niên của ta cũng chỉ có con. . . Nhưng chỉ cần chúng ta còn sống sót, vương quốc sẽ không ngồi xem ba quần đảo đổi chủ. . .”
Lòng tin đến chậm khiến trong đôi mắt Địch Mỗ dường như có hai luồng ấm áp xông loạn.
Hắn chép miệng nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Đùng! Đùng! Đùng!
Tiếng hỏa pháo vang nặng nề, chen lẫn tiếng hải tặc gào thét, đột nhiên truyền vào trong thư phòng, cho dù có hiệu quả cách âm cao cũng không thể ngăn cản.
“Xảy ra chuyện gì?”
Lộ Dịch Tư hầu tước chạy đến bên cạnh bệ cửa sổ, mở cửa sổ ra, khiến cho thanh âm trở nên càng thêm rõ ràng, đồng thời hắn còn nhìn thấy mấy luồng khói đen, thậm chí là thân ảnh từng đám hải tặc.
“Tại sao bọn chúng có thể đột nhập đến nhanh như vậy? Đội canh gác ở pháo đài cùng điểm cảnh giới đâu? Tại sao chẳng có tác dụng gì? Lẽ nào. . .”
Lộ Dịch Tư hầu tước rốt cục cảm nhạn được mùi vị âm mưu, tuy rằng trước đó bởi ái tử chết trận cùng thuyền đội trên biển bị diệt sạch đả kích , khiến cho lão hồn bay phách lạc một quãng thời gian, nhưng đến hiện tại đứng trước bước ngoặt sinh tử này, lão có kinh nghiệm đấu tranh lâu năm đã lập tức phản ứng lại, nhưng tất cả đều đã quá trễ.
Lão đột nhiên xoay người, chợt nhìn thấy một đôi mắt như sói!
. . .
“Giết a!” “Hê hê. . . Xông lên cho ta!”
Đám hải tặc điên cuồng gầm lên, sau khi tiêu diệt sạch pháo đài cùng mấy đội canh gác và điểm tập kết ở nơi này, đám hải tặc kia giống như phát điên bắt đầu ra, không khác nào chó dại xông tới các cửa hàng tinh mỹ, biệt thự khổng lồ.
Đâu đâu cũng có tiếng đạp phá, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy hải tặc, trên người khoác tơ lụa hào hoa phú quý, trong túi tiền còn có lượng lớn đồ trang sức cùng kim tệ lạc chạy tán loạn ở trên đường.
Đương nhiên, cũng không ít giết choc cùng tử vong, ngay cả trẻ con cũng không thể tránh khỏi, ở trong góc âm u góc, còn có tiếng phụ nữ chịu nhục đang rên rỉ.
Nếu muốn ràng buộc hải tặc như quân đội, thì quả thật là một chuyện cười.
Sau khi đột nhiên công phá nơi này, bị lượng tài phú khổng lồ kích thích, những hải tặc kia giống như chuột sa hũ gạo vậy, sự đê hèn trong nhân tính lập tức lộ ra.
Càng không cần phải nói, vì tạo thành lực phá hoại lớn nhất, Lôi Lâm còn trực tiếp hạ thấp tiêu chuẩn, chiêu thu một đám hải tặc không chính hiệu, đồng thời dẫn tới đây.
Mấy tên này chính là cặn bã trong cặn bã, nhất thời phát huy ra lực phá hoại rất cường đại.
Có thể suy ra là, đợi sau khi lần cướp bóc này qua đi, toàn bộ cảng khẩu e là trong vòng mấy năm đều không thể khôi phục lại nhân khí.
Trong chiến hạm ma hóa thiết giáp to lớn nhất —— Phi Hồng Hổ hào, Lôi Lâm thả ống nhòm trong tay xuống, trên mặt lộ ra vẻ thoả mãn.
“Rất tốt, chính là muốn như vậy, giết sạch, cướp sạch, đốt rụi! Đợi sau khi rời đi, ta muốn nhìn thấy một vùng phế tích! ! !”
Lúc này Lôi Lâm đeo một cái mặt nạ màu bạc, Y Toa Bội Nhĩ cũng là như thế.
Bọn họ còn có một thân phân thượng đẳng, đương nhiên phải chú ý, bằng không, nếu như bị lưu lại hình ảnh pháp thuật gì đó, ở vương quốc cũng là một phiền phức.
cho dù là mặt nạ che khuất gương mặt, lúc này Lôi Lâm cũng không khác nào ma quỷ đại công trong địa ngục, khí tức trên người khiến cho đám hải tặc khác dồn dập tránh lui, lộ ra vẻ mặt sợ hãi không ngớt.
Ba quần đảo dù sao cũng là đất phong vương quốc, Lôi Lâm cũng không thể trắng trợn chiếm cứ nơi này, bởi vậy, hắn muốn làm chính là hoàn toàn hủy diệt tất cả, khiến cho quần đảo mỹ lệ giàu có này biến thành luyện ngục, từ đây cũng không bao giờ có thể tiếp tục tranh cướp địa vị trung tâm mậu dịch ngoại hải cùng Pháp Áo Lan đảo!
“Đã gặp được!”
Hai mắt Y Toa Bội Nhĩ có chút đỏ, khí tức trên người bắt đầu lại một lần nữa tăng vọt.
Loại giết chóc cùng hỗn loạn này, rõ ràng chính là đồ vật ác ma thích nhất, nếu như cô có thể tiến hành một lần nghi thức trước khi cướp sạch, e là chỗ tốt nhận được còn càng lớn hơn.
Nhưng Lôi Lâm đương nhiên sẽ không để đối phương làm như thế, dù sao bất cứ chuyện gì một khi dính líu quan hệ cùng ma quỷ và ác ma, nhất định sẽ bị thần điện quan tâm, hiện tại hắn còn không thể chống lại những quái vật khổng lồ kia.
“Căn cứ đia đồ bố phòng cảng khẩu mà Địch Mỗ cung cấp, còn có vị trí pháo đài, thậm chí là trụ sở của mấy nhân vật có thực quyền lẫn thực lực cùng, muốn diệt cảng khẩu này, quả thực lại dễ dàng. . .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận