Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 856: Truy sát và xuất hiện

Mà Lý Áo lại là tộc trưởng của Áo Khắc gia tộc, nếu như đánh giết đối phương ở đây, có lẽ sẽ là một lần trọng kích đối với với Lam Sơn Vương.
Trước đó hắn cãi cọ và truy đuổi cùng Lý Áo cũng không phải đang đùa, mà là cho chíp thời gian thu thập số liệu, đồng thời thành lập mô hình thôi diễn.
Đến lúc này, các hạng số liệu đã thu thập xong, rất nhiều phương án được chíp thôi diễn ra, lại không ngừng loại bỏ, lưu lại phương án có tính khả thi cao nhất kia.
“Hoàn thành xây dựng mô hình, tỷ lệ thắng khi mô phỏng thực chiến: 67. 9%!” Chíp trung thực báo cáo.
“Bắt đầu hình thức phụ trợ!” Trong giọng nói của Lôi Lâm kèm theo một tia sát khí.
“Mục tiêu số một bắt đầu ngưng tụ hạt năng lượng căn bản, phán đoán là vu thuật cấp ba —— cực quang phun ra! Đề nghị lập tức tránh về bên phải 3. 7 mét!”
Trong bản đồ mô phỏng, theo chíp thôi diễn, Lý Áo được định vị là mục tiêu số một đang nhân cơ hội kích phát một chuỗi dây chuyền bảo thạch màu sắc rực rỡ trên tay, cực quang tạo thành dòng lũ, nhất thời nuốt chửng khu vực quanh vị trí Lôi Lâm.
Lôi Lâm lập tức thoáng dịch về bên phải một chút, mà vào thời khắc này, kẻ địch cũng có động tác.
“Cực quang phun ra!” Lý Áo khởi động thủ một ma hóa vật phẩm cao đẳng trên người, dòng lũ năm màu trong nháy mắt nhấn chìm nham thạch mà khi nãy Lôi Lâm vừa đứng, sau đó chỉ còn dư lại một lỗ sâu lớn.
“Mục tiêu số ba mở ra hình thức biến thân! Dự đoán là hậu duệ của người ban nô, đã kích hoạt huyết mạch biến hình thành cực địa bạo hùng!”
“Gào gào…” Chíp vừa nói xong, một kẻ đi theo bên cạnh Lý Áo lập tức lớn tiếng gầm thét, xé rách ra y phục của chính mình, rồi biến thành một con bạo hùng mọc đầy lông màu trắng.
Trên lớp lông của bạo hùng, từng vòng băng óng ánh chiếu ra, hàn khí không ngừng tản mát ra, chung quanh bạo hùng xuất từng tia sương mù màu trắng.
“Giết!”
Hai mắt Lôi Lâm tỏa ra tia sáng màu xanh lam, dưới chân bước bộ pháp linh hoạt màu trắng né tránh công kích từ hùng chưởng, không ngừng xông tới trước mặt bạo hùng màu trắng.
Trường kiếm Vẫn Lạc chém ra một đường vòng cung duyên dáng. Xẹt qua ngoài thân thể của cực địa bạo hùng.
“Phốc!” Da lông màu trắng bị cắt ra, lộ ra hoa văn bắp thịt đỏ tươi và đường viền nội tạng mơ hồ bên trong, máu tươi không ngừng trào ra.
Con bạo hùng to lớn màu trắng giống như không dám tin tưởng mà gầm thét lên, âm thanh càng ngày càng thấp, cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy nữa.
Ầm ầm! ! !
Thi thể bạch hùng chẳng khác nào một tòa núi nhỏ ngã trên mặt đất, làm tro bụi bắn lên, lông của con bạch hùng này đã thu lại, lại biến về dáng vẻ tên phù thủy lúc trước vây công Lôi Lâm.
“Số bốn!” Số một cùng số hai nhìn thấy thi thể số bốn ngã trên mặt đất thì cả kinh kêu thành tiếng.
Thực lực của số bốn ra sao, bọn hắn biết rất rõ. Mà sau khi đối phương biến thân thì có thể dựa vào thân thể mạnh mẽ để chống đỡ vu thuật cấp ba cũng không rơi xuống hạ phong, lần này sao lại chết nhanh như vậy?
Con mắt số một chuyển đến thập tự kiếm đen kịt trên tay Lôi Lâm, con ngươi không khỏi co rụt lại.
“Cẩn thận trường kiếm của đối phương! Kiếm kia có gì đó quái lạ!”
Trường kiếm Vẫn Lạc vốn là ma hóa vật phẩm cao đẳng, sau khi trải qua Lôi Lâm nhiều lần tối ưu hóa, chất liệu càng có thể so sánh với ma khí, hơn nữa còn một phần sức mạnh từ gan kịch độc ngấm vào, hiện tại trường kiếm Vẫn Lạc có khả năng tạo thành uy hiếp đối với phù thủy hóa tinh!
Mà đối mặt với một dã thú như cực địa bạo hùng chỉ có man lực nhưng không có đầu óc chính là chuyện mà Lôi Lâm thích nhất.
“Hoắc Khả thú!”
Một chỗ khác, sau khi nhìn thấy Lôi Lâm bạo phát như thế, sắc mặt Lý Áo hết trắng lại đỏ, cuối cùng lại gọi ra lá bài tẩy của chính mình.
“Gào gào! ! !”
Một quái vật có thân trên là lang, còn thân dưới là bạch tuộc, từ giữa hư không nhảy ra ngoài, rơi vào phía trước Lôi Lâm, vô số xúc tu mang theo bốn giác hút màu trắng giống hoa tươi nở rộ óng ánh rực rỡ.
“Vô dụng!” Âm thanh Lôi Lâm trầm thấp, thân ảnh lóe lên, tránh thoát đám xúc tu vây công, xông tới trước mặt Hoắc Khả thú.
“Đa Tí lực lượng!” Hư ảnh tộc Đa Tí lại hiện lên sau lưng Lôi Lâm, sức mạnh khổng lồ không ngừng tràn vào thân thể Lôi Lâm.
“Keng! Lực lượng Đa Tí vận chuyển, sức mạnh của chủ thể tạm thời được cường hóa!” Chíp nhanh nhẹn thông báo.
“Hây!” Hai tay hắn cầm kiếm, nhắm thẳng vào đầu Hoắc Khả thú rồi hung hăng chém xuống!
Răng rắc! Giống tiếng pha lê vỡ nát, từng vết rạn nứt từ trên người Hoắc Khả thú hiện lên, cuối cùng từng mảng huyết nhục rớt xuống.
Ầm ầm. Đến cuối cùng, toàn bộ thân thể cự thú đều hóa thành từng mảng từng mảng mà sụp đổ, hóa thành bột phấn.
“Đáng chết, làm sao… Làm sao lại mạnh như vậy!”
Sau khi Lôi Lâm chém nát Hoắc Khả thú thì quay đầu lại nhìn Lý Áo một chút, sát ý trong mắt lập tức khiến Lý Áo thấy da đầu tê dại.
“Tiếp theo sẽ đến lượt mày!”
Lúc ẩn lúc hiện, Lý Áo dường như có thể thông qua khẩu hình của Lôi Lâm mà đọc hiểu ý của hắn, còn có vẻ trêu tức trong mắt.
Loại trải nghiệm chưa bao giờ có này lập tức khiến lòng tự ái của hắn bị tổn hại rất lớn.
“Số một, số hai, theo ta lên!” Lý Áo đột nhiên rít lên.
“Bão táp bích chướng!”
Một cơn gió xoáy màu xanh nhạt từ đoản trượng màu đen trên tay hắn bắn ra.
Gió xoáy lập tức hình thành màn chắn khủng bố, đao gió bao phủ, cuồn cuộn đánh tới Lôi Lâm.
“Nguyên tố thủy tán!” Số một cùng số hai gật đầu, đồng thời ra tay.
Một bóng nước màu xanh lam rất lớn đột nhiên hiện lên trên chiến trường.
Mà số hai lại triệu hoán lượng lớn hàn khí, bám vào bóng nước.
“Hàn tức chi phong!”
Gió lạnh đụng vào bóng nước lập tức tạo ra phản ứng kịch liệt, nhiệt năng bị hấp thu, hình thành quả cầu băng màu trắng khủng bố.
“Tổ hợp vu thuật —— băng sơn giáng lâm!”
Núi băng khổng lồ giống thiên thạch đổ ập về phía Lôi Lâm.
“Tổ hợp vu thuật không tệ!”
Ánh sáng màu xanh lam trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên, tuy rằng trên người bao trùm một tầng sương lạnh, trường kiếm Vẫn Lạc trong tay giống như vĩnh viễn không ngừng lại, đón lấy quả cầu băng, chém ra một con đường.
Nhiệt độ lạnh lẽo đủ để đông chết phù thủy cấp ba, ở trên người hắn cũng chỉ thoáng trì trệ thôi.
“Bóng đen tật hỏa!”
Từng ngọn lửa màu đen bắn ra, va chạm với cơn lốc của Lý Áo.
“So với tổ hợp vu thuật kia, kẻ hỉ có thể dựa vào ma khí thì hoàn toàn không đáng để lo!”
Lôi Lâm xé rách cơn lốc, đi tới trước mặt Lý Áo, hàn quang trong đôi mắt khiến Lý Áo dựng cả tóc gáy.
“Ngón Tay Tử Vong!”
Ánh sáng tử vong màu đen chém phá trời cao, trong nháy mắt đi tới trước mặt Lý Áo.
Mà thập tự giá bằng gỗ màu đen trên cổ hắn ta lập tức bắn ra, hình thành một phù hiệu vu thuật đại diện cho thức tỉnh và tân sinh.
Răng rắc! Ánh sáng vỡ vụn, ánh sáng tử vong bị ký hiệu này trung hoà mất phần lớn, cuối cùng chếch đi quỹ tích lúc đầu, chỉ khiến trên người Lý Áo bị thủng một lỗ to bằng ngón cái, máu chảy ồ ạt.
“Sao… Tại sao lại như vậy?” Lý Áo nhìn chằm chằm vào vị trí trước đó của Lôi Lâm, trong đôi mắt rõ ràng hiện ra vẻ hoảng sợ.
Hắn ta gào lên quay đầu bỏ chạy, mà số một cùng số hai lại giống thị vệ trung tâm nhất lập tức chặn trên đường.
“Mới gặp chút khó khăn như thế đã bị hù ngã, không hổ là huyết duệ của gia tộc lớn đi ra!” Lôi Lâm nhìn vẻ mặt của Lý Áo, không khỏi lắc đầu bật cười lên.
Số một cùng số hai nhìn trên người Lôi Lâm dính đầy bọt máu, cũng có chút hoảng sợ.
Bọn hắn đi theo Lý Áo, đã cướp giết đủ loại phù thủy, nhưng hung mãnh cường hãn như Lôi Lâm thì đây là lần thứ nhất nhìn thấy.
Lúc này trong lòng bọn hắn đang mắng Lý Áo vì dám đến trêu chọc Lôi Lâm vô số lần, nhưng bọn hắn có điểm yếu trên tay đối phương, nên không thể không làm người cản đường này.
“Tránh ra, bằng không sẽ chết!” Lôi Lâm vung trường kiếm, số một cùng số hai liếc mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy từ trong con ngươi đối phương vẻ kiên định chống cự, lắc lắc đầu.
“Đáng tiếc!” Đối với loại tử sĩ được gia tộc lớn bồi dưỡng này, Lôi Lâm cũng sẽ không có lòng thông cảm gì, mà số một và số hai có điểm yếu rơi vào trên tay Áo Khắc gia tộc nên cũng không dám phản kháng, chỉ có thể mang theo niềm tin quyết tử, che ở trước mặt Lôi Lâm.
...
“Đáng chết! Đáng chết! Tại sao lại như vậy?”
Lý Áo vừa lao nhanh, trong lòng lại điên cuống tự hỏi.
Lần này hắn ta mang theo một quyển sách công kích cấp bốn, còn có rất nhiều thuốc, ma khí, thậm chí còn có bốn tên phù thủy hóa tinh là số một đến số bốn đi theo.
Lực lượng này muốn đối phó với một phù thủy chỉ mới lên cấp hóa tinh vốn nên vô cùng đơn giản mới đúng, nhưng không ngờ thực lực của đối phương lại khủng bố như vậy, làm hắn ta hầu như bị diệt toàn quân.
Răng rắc! Răng rắc!
Vừa lúc đó, hai tiếng thủy tinh vỡ vụn từ trong lồng ngực Lý Áo truyền ra.
“Số một, số hai cũng chết trận sao? Đúng là rác rưởi!”
Sau khi nghe được âm thanh này, sắc mặt Lý Áo hoàn toàn thay đổi, tốc độ chạy lại càng thêm nhanh thêm mấy phần.
Sau đó hắn khẽ cắn răng, lấy ra một máy truyền tin đập vụn, một tín hiệu bí ẩn từ trong tay Lý Áo truyền ra ngoài.
“Ta còn có cơ hội! Ta là tộc trưởng Áo Khắc gia tộc, chỉ cần đi về, tổ phụ đại nhân tuyệt đối sẽ không ngồi yên…”
Lý Áo vừa chật vật chạy trốn, vừa tự cổ vũ cho mình.
“Đuổi kịp mày rồi!”
Mà lúc này, từ phía sau truyền đến một âm thanh khiến thân thể Lý Áo hơi ngưng lại, hắn ta quay đầu lại, nhìn thấy Lôi Lâm đang bắn nhanh đến, tốc độ cực nhanh, hầu như chỉ sau mười mấy giây đã có thể chạy tới phía sau hắn ta.
Đặc biệt bọt máu trên người đối phương lại nhiều một tầng, rất hiển nhiên, đây là máu của số một và số hai.
“Không! Mày không thể giết ta! Ta là tộc trưởng Áo Khắc gia tộc! Chỉ cần mày thả ta, muốn cái gì ta cũng có thể cho…”
Lý Áo vừa lao nhanh, vừa hô lên điều kiện.
“Ta chỉ muốn mạng của mày!” Lôi Lâm đương nhiên biết lời hứa vào thời điểm này không đáng tin thế nào, bởi vậy mặt hắn không chút cảm xúc, sát ý trong lòng càng tăng lên, tốc độ tăng vọt ba phần, hầu như đuổi tới sát Lý Áo, có thể nhìn thấy khuôn mặt vặn vẹo của hắn ta.
“Chết đi cho ta!” Lôi Lâm đã rút ra trường kiếm Vẫn Lạc màu đen.
“Dừng tay!” Một âm thanh cực kỳ uy nghiêm, vang lên trong đầu Lôi Lâm.
Con ngươi Lôi Lâm co rụt lại, nếu như nói phù thủy cấp ba nào trên trung bộ đại lục nghiên cứu nhiều nhất về cấp độ Thần Tinh thì người đó nhất định là chính hắn! Thông qua chíp mô phỏng và thôi diễn, còn có tư liệu thu thập lúc trước, hắn đã có nhận thức rất cao về cảnh giới Thần Tinh.
Mà chủ nhân của giọng nói này, mang theo làn điệu sức mạnh kỳ dị, còn mơ hồ có cả quy tắc, phù thủy Thần Tinh trở xuống không thể mô phỏng được.
“Tổ phụ đại nhân! Cứu ta!”
Lý Áo ở phía trước lại đột nhiên tỏ vẻ vui mừng, ngay cả tốc độ chạy cũng chậm lại.
Có phù thủy Thần Tinh ở đây, Lôi Lâm tuyệt đối không thương tổn được tới hắn ta, đây là niềm tin của hắn ta đối với với tổ phụ của mình, và cảnh giới Thần Tinh !
“Hả? !” Mà lúc này Lôi Lâm lại phát hiện điểm khác biệt.
“Tuy rằng bản chất khí tức không thay đổi, nhưng cường độ chỉ có cấp ba hóa tinh đỉnh cao… Lẽ nào… Là con rối hoặc là phân thân?”
Nơi này dù sao cũng là phạm vi Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi, phù thủy Thần Tinh ngoại lai một khi mạo muội bước vào, thường thường sẽ bị coi là khiêu khích, từ đó gây ra chiến tranh.
Nhưng quy định đối với phân thân thì lại có vẻ hơi mơ hồ.
Dù sao phù thủy Thần Tinh muốn tạo ra một phân thân có thực lực ngang nhau cũng phi thường khó khăn, hầu như không có mấy người có thể thành công, đa số đều là thực lực cấp ba đỉnh cao.
Lấy nhãn lực của Lôi Lâm, đã có thể nhìn thấy một mảnh ánh sáng màu lam xinh đẹp, từ phương xa bắn nhanh lại đây, tốc độ phi thường nhanh.
“Ha ha… Mày chết chắc rồi!” Lý Áo vui sướng cười to lên.
Nhưng sau đó, nụ cười của hắn ta ngừng lại, cảnh vật hai bên nhanh chóng nhỏ đi rồi lại phóng to, cảnh vật giống đường pa-ra-bôn xẹt qua từ trước mắt, cuối cùng chỉ nhìn thấy mặt đất màu vàng.
“Đây là đầu của ta, đầu của ta bị chặt rồi…” Đây là ý thức cuối cùng của Lý Áo, sau đó hắn ta hoàn toàn rơi vào trong bóng tối.
Lắc! Một bóng người màu xanh lam đột nhiên hiện lên trước mặt Lôi Lâm, nhìn thi thể không đầu của Lý Áo. Trên mặt hiện ra vẻ tức giận.
“Ta vừa nãy đã kêu mày dừng tay!”
Âm thanh này trầm thấp lại giống như mang theo sức mạnh không thể kháng cự.
Đây là uy nghiêm của người lâu năm ngồi trên địa vị cao, đồng thời nắm giữ sức mạnh tuyệt đối mới có thể nuôi dưỡng ra.
Lôi Lâm cũng đánh giá vị phù thủy Thần Tinh này, tuy rằng trước đó hắn chưa từng thấy Lam Sơn Vương, nhưng cũng xem qua không ít tư liệu, đối phương giống như trong hình vẽ như đúc, mái tóc màu xanh lam. Còn có một đôi mắt sáng như ngôi sao.
Chỉ là lúc này ông ta rõ ràng đang vô cùng tức giận ——Lửa giận của Thần Tinh đủ để thiêu đốt Lôi Lâm thành tro bụi!
“Xin lỗi! Ta đã giết hắn!” Lôi Lâm nhún nhún vai.
Nếu như đối phương là bản thể đến đây, vậy hắn thật sự không có biện pháp gì cả, nhưng một phân thân thì chí ít vẫn có hi vọng chạy trốn.
“Mày biết hắn là ai sao?”
Lam Sơn Vương rũ mí mắt, nếu như là người thân cận thì sẽ biết đây là biểu hiện ông ta đang tức giận đến tận cùng.
” Tộc trưởng của Áo Khắc gia tộc thôi…” Lôi Lâm lắc lắc đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lam Sơn Vương: “Ta mặc kệ hắn ta là ai, ý đồ gây bất lợi cho ta thì cuối cùng chỉ có thể lấy cái chết để sám hối!”
“Vậy ta cũng nói cho mày biết những kẻ trước đó dám mạo phạm Áo Khắc gia tộc, tro cốt đều đang nằm dưới bậc thang thành Lam Sơn!”
Trong đôi mắt Lam Sơn Vương lóe ra tia sáng lạnh.
Mà phía trước ông ta, một tấm gương hình tròn nổi lên, chiếu ra thân ảnh của Lôi Lâm.
“Cướp đoạt!” Lam Sơn Vương nhẹ nhàng chỉ tay về phía Lôi Lâm trong gương.
Vù! Giống như bị toàn bộ thế giới bài xích, Lôi Lâm lập tức cảm thấy hạt nguyên tố căn bản lúc trước vốn rất dồi dào lại lập tức cách xa hắn, giống như trong nháy mắt đã biến hắn thành người bình thường.
Lĩnh vực ngăn cách của phù thủy Thần Tinh lại một lần nữa thể hiện ra uy lực khủng bố!
“Không đúng!” Lần trước tốt xấu gì Lôi Lâm cũng đã cảm thụ qua lĩnh vực chân chính của phù thủy Thần Tinh từ chỗ liệp ma giả, tự nhiên phát hiện loại ngăn cách này khác với phù thủy Thần Tinh .
So sánh với lần trước thì tình huống lần này khá hơn nhiều, liên hệ cùng hạt nguyên tố căn bản vẫn còn đang miễn cưỡng duy trì, chỉ cần tiêu hao nhiều lực lượng tinh thần hơn bình thường thì vẫn là có thể nối tiếp. Đồng thời đánh ra vu thuật.
Chỉ là việc này tương đương với cưỡng ép áp chế lực lượng tinh thần của hắn xuống năm phần mười.
Khóe miệng Lôi Lâm nổi lên một nụ cười khổ, cho dù đối phương chỉ là một phân thân. Nhưng tổng sản lượng lực lượng tinh thần cùng pháp lực đều không khác mình là mấy, nhưng hiểu rõ về vu thuật cùng sức mạnh quy tắc thì vượt xa chính mình.
Chỉ là một áp chế đơn giản, lập tức khiến hắn rơi vào tình cảnh lưỡng nan.
Sau khi áp chế một nửa thực lực, lại giao thủ cùng một cấp ba đỉnh cao? Lôi Lâm lắc đầu một cái, cảm giác trước đó mình suy nghĩ tới quá lạc quan.
“Chẳng qua đây cũng là một cơ hội! Có thể đối kháng chính diện với phù thủy Thần Tinh, đồng thời thu thập số liệu!”
Hai mắt Lôi Lâm toả sáng, nếu hắn muốn lên cấp Thần Tinh thì không thể thiếu hiểu biết về cảnh giới này, tuy rằng trước đó chíp có mô phỏng qua số liệu và tư liệu thí nghiệm, nhưng bởi thiếu hàng mẫu, nên đến hiện tại tiến độ vẫn chỉ đạt tới mười mấy phần trăm.
Mà đối diện với hắn là phân thân của một phù thủy Thần Tinh , không cần đánh bại đối phương, chỉ cần kéo dài đủ thời gian nhất định, để chíp thu thập số liệu là Lôi Lâm đã có thu hoạch lớn.
“Thông qua chiến đấu để chíp thu thập được đầy đủ số liệu Thần Tinh !”
Hai mắt Lôi Lâm sáng lên, bên trong dường như có ngọn lửa rừng rực đang thiêu đốt, hắn đột nhiên rút ra trường kiếm Vẫn Lạc, tiếng kiếm reo lanh lảnh tản mát ra.
Cùng lúc đó, một tầng Khoa Mạc Âm chi lân màu đen bao trùm toàn thân Lôi Lâm, bóng mờ tộc Đa Tí khủng bố mà cao lớn cũng hiện lên ở phía sau hắn.
“Nếu như phương diện nguyên tố đã bị áp chế, vậy cũng chỉ có thể dựa vào sức mạnh thân thể!”
Lực lượng Đa Tí đang toàn lực vận chuyển, khiến cả người Lôi Lâm cao lên, bắp thịt trên người nhô lên, một tầng màng ánh sáng màu xanh sẫm hiện lên ngoài thân thể.
Theo một tiếng quát khẽ, trên trường kiếm Vẫn Lạc của Lôi Lâm bắn ra vô số lợi mang, thật giống có hàng vạn mũi tên cùng bắn tới Lam Sơn Vương.
“Lại còn dám phản kháng?” Lam Sơn Vương cau mày.
Bao nhiêu năm rồi? Là hai trăm năm hay ba trăm năm? Từ sau khi ông ta lên cấp Thần Tinh, dường như đã rất lâu rồi ông ta không bị phù thủy cấp thấp khiêu khích.
Sau khi ngẩn ra một lúc, ngọn lửa phẫn nộ lại không ngừng hiện lên trong lòng Lam Sơn Vương.
Leng keng! Leng keng! Một màng ánh sáng hình cầu nửa trong suốt từ trên người Lam Sơn Vương bốc lên, tuy rằng chỉ là một tầng bọt khí nhưng lại có thể ngăn cản toàn bộ lợi mang màu đen ở ngoài.
“Giết!”
Tia sáng màu đen qua đi, hiện ra thân ảnh Lôi Lâm, hắn đột nhiên nhảy lên, trường kiếm Vẫn Lạc xẹt qua hư không, mang theo kình phong hung ác, đâm hướng về phía Lam Sơn Vương.
Ở hai bên lưỡi kiếm, từng tia khí lưu màu đen không ngừng bắn nhanh , khiến cho hư không chung quanh đều giống như bị hòa tan, mặt đất không ngừng bị ăn mòn, xuất hiện dấu vết thối nát.
Ầm!
Lưỡi kiếm dính độc tố khủng bố bị một bàn tay già nua chặn lại . Tuy rằng bàn tay này nhìn vô cùng già nua, từng mạch máu màu xanh hiện lên dưới làn da, lại chẳng khác nào một toà núi nhỏ, không động chút nào, ngay cả da dẻ đều không bị cắt ra.
Lam Sơn Vương dựng thẳng tay phải lên, trên mặt nở nụ cười trêu tức, nhìn Lôi Lâm đã hoàn toàn biến sắc.
“Từ bỏ nguyên tố vu thuật, lại sử dụng sức mạnh thân thể, trong tình huống nguyên tố bị áp chế là một phương pháp rất tốt, nhưng rất đáng tiếc, những thứ này quá thấp…”
“Không thể, thân thể sức mạnh của ông tuyệt đối không mạnh như thế?” Lôi Lâm bật thốt lên.
“Mày biết cái gì là chất, cái gì là Thần Tinh sao?”
Lam Sơn Vương khẽ cười một tiếng: “Lực lượng chất, lực lượng linh hồn, là sức mạnh duy nhất phù thủy Thần Tinh nắm giữ! Vượt xa lực lượng tinh thần cùng sức mạnh thân thể, đạt đến biến chất khủng bố!”
Một tầng ánh sáng trong suốt nổi lên trên bàn tay Lam Sơn Vương.
Tay phải ông ta cầm lấy trường kiếm Vẫn Lạc, tay trái không chút lưu tình đánh một quyền lên thân kiếm!
Keng! Trường kiếm Vẫn Lạc rên rỉ, từng vết rách nổi lên, phù thủy Thần Tinh đơn thuần dùng thân thể công kích lại khiến trường kiếm Vẫn Lạc vốn có chất liệu có thể so sánh với ma khí bị tổn hại!
“Tuy rằng ta không am hiểu công kích vật lý! Nhưng chỉ cần nắm giữ lực lượng linh hồn tăng cường! Thân thể tố chất của ta có thể không ngừng đột phá, cuối cùng đạt đến thân thể Thần Tinh hoàn mỹ !”
” Sức mạnh hỗn tạp của mày, còn có lực lượng tinh thần, đứng trước lực lượng linh hồn thì chỉ có kết cục là tan vỡ!”
Giống như là chứng minh lời nói của Lam Sơn Vương, từng quang nhận óng ánh nổi lên trước mặt hắn, nhấn chìm Lôi Lâm.
Lực lượng chất cũng gọi là lực lượng linh hồn, là tầng thứ càng cao hơn lực lượng tinh thần của phù thủy, chỉ có phù thủy Thần Tinh mới có thể chạm đến lĩnh vực, lần thứ nhất bày ra sự khủng bố trước mặt Lôi Lâm.
Nhìn Lôi Lâm bị linh hồn quang nhận nhấn chìm, trên mặt Lam Sơn Vương hiện ra ý cười.
Dùng lực lượng linh hồn hội tụ thành lưỡi dao ánh sáng, không chỉ có độ công kích vật lý cực cao, thậm chí còn có thể trực tiếp công kích linh hồn hạt nhân trong thức hải của phù thủy!
Đặc biệt những phù thủy dưới cáp Thần Tinh kia, không có lực lượng linh hồn phòng ngự cùng đẳng cấp, thì không hề có một chút sức phản kháng ở trước linh hồn quang nhận.
Nguyên nhân khiến bất kỳ phân thân của phù thủy Thần Tinh nào ở cấp ba đều hầu như vô địch là bởi vì có lực lượng linh hồn tồn tại!
Nụ cười của Lam Sơn Vương chỉ duy trì trong nháy mắt, rồi lại lập tức đọng lại hạ xuống.
Trong lực lượng linh hồn cảm ứng, tuy rằng trên người Lôi Lâm đầy vết thương, nhưng vẫn sống sót dưới linh hồn quang nhận.
Chợt Lam Sơn Vương cảm giác trên tay mình nhẹ đi, trường kiếm Vẫn Lạc tự động rơi vào tay.
Ầm!
Một bóng đen màu xanh sẫm lao ra khỏi vong vây của linh hồn quang nhận, trên người tràn đầy vảy khủng bố, màng ánh sáng màu xanh sẫm không ngừng lóe sáng.
“Đa Tí chi chùy!”
Lôi Lâm vứt bỏ trường kiếm Vẫn Lạc, sức mạnh thân thể sôi trào mãnh liệt hội tụ ở trên tay, đánh một quyền về màng ánh sáng phòng ngự của Lam Sơn Vương, sức mạnh thuần túy khiến cho cả hư không đều run rẩy lên.
Phù thủy Thần Tinh có lực lượng linh hồn là lực lượng biến chất vượt qua lực lượng tinh thần, bởi cấp độ áp chế to lớn khiến cho các thủ đoạn của phù thủy đều không có hiệu quả.
Nhưng Lôi Lâm không phải chỉ có thủ đoạn phù thủy, trên tay hắn còn có bí pháp đến từ dị thế giới——Lực lượng Đa Tí!
Hư ảnh tộc Đa Tí hiện lên ở sau lưng Lôi Lâm, đột nhiên ngửa mặt lên trời rít gào.
Mà bắt đầu từ học đồ, phù thủy sẽ bắt đầu minh tưởng ý chí phù văn, xây dựng tinh thể hạt nhân cùng thức hải của chính mình.
Sau khi đạt đến phù thủy cấp 1, lực lượng tinh thần nhất định phải nguyên tố hóa đến 80% trở lên mới có thể đạt tới giới hạn lên cấp hai.
Cấp hai sẽ thực chất hóa tinh thần hạt căn bản, đến thời kì cấp ba lại trải qua ba giai đoạn hoá khí, hoá lỏng, hóa tinh, cuối cùng mới có thể thử ngưng tụ chất.
Chất là căn bản của phù thủy Thần Tinh, cũng là tất cả con đường thậm chí linh hồn ngưng tụ!
Một khi thành công lên cấp, lực lượng tinh thần trong thức hải của phù thủy bộ sẽ thăng hoa, trở thành lực lượng linh hồn!
Ở thời kỳ thượng cổ thì đây cũng là một tiêu chí phân chia thực lực hết sức rõ ràng. Có thể nói, phù thủy có thể vận dụng lực lượng linh hồn mới coi như chân chính tiến vào ngưỡng cửa thượng cổ phù thủy!
Mà bởi lực lượng linh hồn có tác dụng áp chế khủng bố, phù thủy cấp thấp thậm chí hội bị cướp đoạt đi năng lực nối liền cùng hạt nguyên tố căn bản, biến thành thân thể ngăn cách nguyên tố.
Rất nhiều phù thủy Thần Tinh đều yêu thích dùng một chiêu này trong lĩnh vực, mà phù thủy bị áp chế cũng không có biện pháp phản kháng nào. Lâu dần, mới hình thành uy danh to lớn của phù thủy Thần Tinh .
Nếu như hệ thống sức mạnh đồng nhất bị hoàn toàn áp chế, Lôi Lâm cũng chỉ có thể sử dụng hệ thống sức mạnh khác.
Mà trên tay hắn lại trùng hợp có bí pháp khủng bố đến từ dị thế giới ——Lực lượng Đa Tí!
Vừa nãy ở trong linh hồn quang nhận, Lôi Lâm chính là dựa vào năng lượng màu xanh sẫm phòng ngự từ lực lượng Đa Tí mới không ngã xuống.
Ầm!
Giống như núi cao đổ nát, biển rộng gào thét, bóng mờ sau lưng Lôi Lâm làm ra động tác vung quyền giống Lôi Lâm.
Khí lưu vô hình đè ép, thậm chí khiến mặt đất sau lưng Lam Sơn Vương không lõm xuống, bị khí lưu không ngừng ép chặt. Hình thành vật chất còn cứng hơn cả đá hoa cương.
Ba!
Màng ánh sáng phòng ngự trên người Lam Sơn Vương biến hình đến cực hạn, sau đó ngay trong ánh mắt không thể tin tưởng của ông ta bắt đầu ầm ầm nổ tung.
“Cho dù là Thần Tinh cũng chỉ đến như thế!”
Cả người Lôi Lâm đẫm máu, há miệng cười vang, nện một quyền lên mặt Lam Sơn Vương.
Ầm! Lam Sơn Vương giống một đầu xe lửa bay ngang ra ngoài, kéo lê trên đất một dấu vết thật dài.
“Da mặt của Thần Tinh cũng thực cứng!” Lôi Lâm vẩy vẩy nắm đấm, trên mặt không có một tia hưng phấn nào.
Vừa nãy hắn cảm giác được rất rõ ràng, khi công kích của mình đánh tới trên mặt đối phương, bên ngoài thân thể Lam Sơn Vương lại hiện ra một màng ánh sáng như ánh sao, chặn lại toàn bộ công kích của chính mình.
Còn Lam Sơn Vương nhiều nhất chỉ chịu một chút chấn động công kích, căn bản không có thương thế gì.
“Lực lượng linh hồn phòng ngự sao?” Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào Lam Sơn Vương trầm mặt đang đứng thẳng lên kia, âm thầm giao lưu cùng chíp: “Thu thập số liệu của đối phương thế nào rồi?”
“Thu thập số liệu mục tiêu: 12. 1%! Đề nghị nhiều lần tiếp xúc với mục tiêu. Đồng thời đột phá lực lượng linh hồn phòng ngự!” Chíp máy móc báo cáo tiến độ.
Nếu không phải vì muốn thu thập tình báo cùng tư liệu, Lôi Lâm có choáng váng mới lại ở chỗ này liều chết cùng phân thân của một phù thủy Thần Tinh .
“Còn cần đột phá lực lượng linh hồn?”
Lôi Lâm cười khổ lắc lắc đầu: “Mô phỏng tính toán phương án lui lại đi!”
Hắn thấy việc không dễ làm lập tức có dự định lui lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận