Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 594: Nặc Tháp cao điểm (2)

Dù sao, nơi này vẫn là phạm vi trong ám cực đông vực, không phải nơi bọn chúng có thể làm ác, thậm chí chỉ cần một phù thủy hơi cường đại, là có thể tiêu diệt toàn bộ hắc ám thú ở Nặc Tháp cao điểm.
Nhưng nếu như đang ngoài phạm vi hoạt động của nhân loại —— Ám Cực Vực, tình huống này lại sẽ đảo ngược lại.
Số lượng hắc ám thú tuyệt đối chiếm ưu thế, trong đó thậm chí còn xuất hiện hắc ám thú mạnh mẽ tương đương phù thủy, còn vây quét ngược lại phù thủy.
“Cộc cộc! ! !”
Mà vào lúc này, lại có một chiếc xe ngựa chở mấy phù thủy lại đây, mấy con ngựa đang kéo xe ở phía trước dường như cũng cảm ứng được phù thủy đối diện mạnh mẽ thế nào, lập tức hí lên đầy bất an
Đông đảo phù thủy chỉ liếc mắt nhìn về nơi này, sau khi phát hiện chỉ là một học phái loại nhỏ thì đều mất đi hứng thú, lại quay đầu lại làm việc của mình.
Nhưng cũng có mấy phù thủy liếc mắt nhìn lẫn nhau, sau đó lại nhìn chằm chằm không chớp mắt vào xe ngựa.
Ầm!
Áo Bác cùng Y Lợi Á cung kính mở cửa xe ra, khom người xuống nghênh tiếp hai vị giáo sư.
Hi Lâm bước xuống trước tiên, trên mặt của cô ta vẫn có vệt đỏ ửng không bình thường, quần áo mơ hồ có chút tán loạn, nhưng rất nhanh đã khôi phục yên tĩnh.
“Đúng là không ít phù thủy đây!”
Lôi Lâm cũng xuống xe ngựa, lạnh nhạt nhìn lướt qua, mỉm cười nói.
Ở trên xe ngựa, hắn đã cảm ứng được rất nhiều khí tức năng lượng, hiện tại dùng mắt thường để nhìn đã biết ở đây ít nhất có bốn trăm phù thủy chính thức trở lên.
Con số này không thiếu, đồng thời, những người này chỉ là đại biểu của các thế lực lớn, bọn họ còn có rất nhiều thủ hạ ở lại thủ vệ học phái.
Cũng chỉ có học phái nhỏ như của Hi Lâm sắp suy sụp xuống thì mới dốc toàn bộ lực lượng như vậy.
Đồng thời, cho dù bốn trăm phù thủy này cố ý áp chế phóng xạ trên người hoặc là từ từ tản ra, để khiến thổ địa nơi này xuất hiện một luồng khí tức khác biệt.
“Bốn trăm lò phản ứng hạt nhân chất thành một đống, mà còn trực tiếp lộ ra, nếu là ở kiếp trước thì đây cũng là sự kiện lớn!”
Kkhóe miệng Lôi Lâm mang theo một nụ cười nhàn nhạt.
“Chẳng qua, nhìn kỹ một chút thì phù thủy ở thế giới dưới nền đất này vẫn có chút khác biệt so với phù thủy ở Nam Hải bờ!”
Lôi Lâm cẩn thận quan sát rồi thầm nói ở trong lòng.
Bởi tia sáng hạn chế, hoặc là quanh năm không thấy ánh mặt trời nên màu da của phù thủy ở Ám Cực Vực đều khá trắng.
Về phương diện trang phục thì loại nào cũng có, thậm chí còn có mấy phù thủy kỳ quái hoàn toàn để trần thân.
Có một số phù thủy hệ tự nhiên tôn trọng dung hợp cùng thiên nhiên hoặc hoàn cảnh, cho rằng quần áo sẽ trở ngại quá trình này, bởi vậy khởi xướng loại hành vi này, tuy rằng vẫn không được các phù thủy tán đồng, nhưng đây là vấn đề lý niệm của người ta, các phù thủy khác cũng không tiện trực tiếp phản đối.
Mà Lôi Lâm còn phát hiện ra một điểm rằng phù thủy dưới nền đất dường như không phân chia hắc vu sư cùng bạch phù thủy.
Áo bào đen cùng áo bào trắng ở đây chỉ là trang phục mà phù thủy chính thức mặc, dường như cũng không có ý nghĩ đặc thù gì.
Hắn nhìn thấy rất nhiều phù thủy mặc áo bào đen và phù thủy áo bào trắng đứng cùng một chỗ chuyện trò vui vẻ, cũng không có tình huống ra tay đánh nhau.
“Có lẽ phân chia hắc vu sư cùng bạch phù thủy là tình huống chỉ xảy ra ở Nam Hải bờ mới!”
Lôi Lâm nhìn thấy tình cảnh này, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng.
” Hi Lâm thân ái! Đã một năm rồi chúng ta không gặp rồi nhỉ chứ?”
Vào lúc này, quý phụ mặc trang phục hoa lệ, trên người đeo đầy bảo thạch và tua rua, giống như muốn đi tham gia vũ hội ở cung đình vậy, đang mỉm cười chào hỏi.
“Đây là Tát Thiết phu nhân thuộc Hắc Diệu Thạch vương tọa, là bạn tốt của em! Cũng là minh hữu với học phái chúng ta!” Hi Lâm nhẹ nhàng giải thích bên tai Lôi Lâm, rồi lại lập tức đi lên phía trước, ôm nhẹ quý phụ.
“Chào ngài! Tát Thiết phu nhân! Vị này chính là giáo sư danh dự của học phái chúng ta- Lôi Lâm tiên sinh!” Hi Lâm giới thiệu cho Tát Thiết phu nhân.
“Chào cậu!”
Tát Thiết phu nhân đánh giá Lôi Lâm, trong đôi mắt lóe lên vẻ tò mò.
“Ta nhớ là với điều kiện của Tự Nhiên Chi Minh các cô thì hội nghị liên tịch cho phép chỉ được chiêu mộ một vị danh dự giáo sư chứ? Xem ra Hi Lâm đánh cược tất cả hi vọng vào cậu!”
Lôi Lâm cũng quan sát vị Tát Thiết phu nhân này.
Học phái loại nhỏ Hắc Diệu Thạch vương tọa này bởi vì là minh hữu nên dọc theo đường đi Hi Lâm đã sớm giới thiệu đơn giản cho Lôi Lâm biết.
Tát Thiết phu nhân có dáng người rất cao, mũi hơi nổi lên, phối hợp với con mắt màu xanh lam, có một mùi vị đặc biệt, rất giống phong cách Châu Âu ở kiếp trước của Lôi Lâm.
“Ta sẽ cố gắng, Tát Thiết phu nhân!”
Lôi Lâm tự nhiên biết hành vi tìm kiếm giúp đỡ trên hội nghị liên tịch tuy rằng có tiền lệ, nhưng cũng phải dựa theo quy củ.
Mà học phái loại nhỏ như Tự Nhiên Chi Minh, nhiều nhất chỉ có thể mới một người ngoài dùng thân phận giáo sư danh dự tiến vào tranh cướp.
Muốn phân biệt người này có phải cũng một học phái hay không? Kỳ thực vô cùng đơn giản, chỉ cần xem phương pháp minh tưởng cao cấp mà phù thủy tu tập là rõ ràng.
Phương pháp minh tưởng cao cấp sau khi đột phá lên phù thủy chính thức, đều sẽ có dị tượng ở khác biệt lộ ra, vô cùng dễ phân biệt.
Đồng thời bởi tầng thứ hai cần tài liệu đặc thù từ dị thế giới, khiến trong lịch sử của Tự Nhiên Chi Minh cũng không có ghi chép xác thực đạt đến cấp độ phù thủy cấp hai.
Lôi Lâm có Khoa Mạc Âm chi đồng, đồng thời sớm đã xác định con đường thuật sĩ, đương nhiên sẽ không lại chuyển sang tu sửa loại khác.
Nếu như vậy, người ngoài một chút là có thể nhìn ra trên thực tế hắn không phải phù thủy do Tự Nhiên Chi Minh bồi dưỡng ra được.
Mà dựa theo thông lệ hội nghị liên tịch trước đây, loại phù thủy này tuy rằng cũng có thể ra trận, nhưng học phái loại nhỏ chỉ có thể lựa chọn một vị, không thể thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận