Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1576: Sinh hoạt tại thành Ngân Nguyệt (2)

“Bây giờ nhìn lại mới thấy tay chân của Bội San Ni vẫn tính là sạch sẽ. . . Có giá trị bồi dưỡng. . .”
Trong lòng Lôi Lâm thoáng nghĩ, đặt bao tay lên trên bàn thí nghiệm, trên mắt cũng đeo lên trang bị tương tự kính viễn vọng.
Một vệt bột phấn hỗn hợp bí ngân từ trên ngón tay Lôi Lâm hạ xuống, ở trong ở bình mực nước tỏa ra màu sáng trắng, sau đó, Lôi Lâm dùng một chiếc bút nhọn dính mực nước màu bạc, bắt đầu phác hoạ ma pháp trận.
Lúc này Bội San Ni cùng Y Na tỷ muội đều nín thở, cẩn thận xem xét động tác của Lôi Lâm.
Các đại sư luyện kim đều có kỹ xảo độc môn của chính mình, mà mặc kệ người quan sát giống như Lôi Lâm này, cho dù ở thành Ngân Nguyệt cũng phi thường hiếm thấy, đủ khiến các học đồ luyện kim điên cuồng!
Động tác không khác nào nước chảy mây trôi, Lôi Lâm rất nhanh đã họa xong ma pháp trận cuối cùng.
Sau đó, trên tay hắn lóng lánh một tầng ánh sáng.
Có chú văn cùng pháp thuật năng lượng kích thích, ma pháp trận trên bao tay bắt đầu tỏa ra gợn sóng pháp thuật, bao lấy toàn bộ bao tay.
“Chính là hiện tại!”
Ánh mắt Lôi Lâm sáng lên, một pháp thuật cấp 5 bị hắn không chút do dự phóng ra.
Thuật ma pháp cố định!
Ánh sáng pháp thuật rực rỡ mà cường đại, khiến trong mắt ba nữ học đồ toát ra vẻ mê say.
Dưới hiệu quả của thuật ma pháp cố định, toàn bộ ánh sáng ma pháp trận lại càng mạnh mẽ hơn, cuối cùng bắt đầu chui vào trong bao tay.
Keng! Bao tay lực lượng chế tác thành công!
Vào lúc này chíp cũng truyền tới tiếng nhắc nhở, sau đó còn có tin tức số liệu cụ thể.
Tên vật phẩm: Bao tay lực lượng; trọng lượng: 525 khắc; sử dụng tài liệu: Da cự nhân, mặc thạch, bí ngân; hiệu quả: có thể tăng cường 1 điểm lực lượng cho người sử dụng (giới hạn 10 điểm trở xuống); miêu tả: Đây là một bao tay tràn ngập lực lượng, cũng là vật tất cả chiến sĩ cùng kỵ sĩ yêu thích nhất, người chế tác sử dụng công nghệ luyện kim khác biệt, khiến bao tay này có lực lượng càng mạnh mẽ hơn! )
“Ừm! Cũng không tệ lắm!”
Loại vật phẩm luyện ki đẳng cấp này, đối với mấy người đẳng cấp như Bội San Ni thì chính là mong muốn mà không thể thành, đối với Lôi Lâm lại chỉ là để luyện tay.
Ngâm bao tay vào lọ thủy tinh chứa đầy dung dịch trong suốt, tiến hành bước bồi dưỡng cùng thích ứng cuối cùng, Lôi Lâm nói với Y Na: “Đi thông báo cho người của cửa hàng, ngày mai lại đây lấy hàng!”
“Tuân mệnh! Tiên sinh!” Y Na cung kính hành lễ, sau đó lui ra gian phòng.
“Thế nào? Xem hiểu sao?” Lôi Lâm nhìn Bội San Ni bên cạnh, trong con ngươi có chút trêu tức , còn Hải Táp Đóa Lạp thì trực tiếp bị Lôi Lâm không nhìn.
“Không có! Kỹ thuật của đại nhân quả thực còn cao thâm hơn cả những đại sư tinh linh đó. . .” Bội San Ni bất tri bất giác dùng kính ngữ.
Trên thực tế, cô ta đương nhiên rất hy vọng có thể chính thức học đồ trở thành của Lôi Lâm, nhưng có vẻ đối phương không hề có ý tứ ở phương diện này.
“Thuật luyện kim cần hệ thống học tập, cô tạm thời xem không hiểu cũng là rất bình thường. . .”
Lôi Lâm nhìn Bội San Ni, từ trong mắt của đối phương, hắn rõ ràng nhìn thấy khát vọng cùng kiên định đối với pháp thuật, trong ba học đồ này, có lẽ chỉ có cô ta mới có thể thu được thành công cuối cùng.
“Như vậy. . . Cô có đồng ý từ bỏ tiền thuê mỗi tháng, hơn nữa mỗi ngày tăng ca 3 giờ để đổi lấy nửa giờ phụ đạo thuật luyện kim mỗi tuần của ta sao?”
Lôi Lâm nói rằng, lấy học thức đổi lấy lao động, đối với rất nhiều pháp sư cao cấp thì việc này đều rất thông thường, thậm chí còn có ví dụ nữ học đồ trả giá bằng thân thể.
“Ta đồng ý! Ta đương nhiên đồng ý!” Bội San Ni có chút kích động đến mức nói năng lộn xộn, lập tức đồng ý.
Nếu muốn chân chính học tập luyện kim thuật, với nội tình của cô ta vốn là chuyện nằm mơ, ngoại trừ Lôi Lâm ở nơi này, e là cũng không có đại sư luyện kim nào đồng ý thu cô ta làm học đồ.
“Rất tốt! Sau khi tan tầm thì đến phòng ta tìm ta!”
Lôi Lâm gật gù, đi ra cửa tiệm.
Hắn không thể luôn ở chỗ này chế tạo vật phẩm pháp thuật, nếu Bội San Ni có hứng thú cùng thiên phú ở phương diện này, vậy bồi dưỡng một hồi cũng không có gì là không thể.
“Chúc mừng cô! Bội San Ni!”
Sau lưng hắn, còn truyền đến tiếng Hải Táp Đóa Lạp chúc mừng và tiếng khóc vì mừng rỡ của Bội San Ni, khiến khóe miệng Lôi Lâm lộ ra một nụ cười cân nhắc.
Đồ vật của ma quỷ không phải dễ cầm như vậy đâu!
. . .
Một đường trực tiếp đi tới trung tâm thành Ngân Nguyệt, đi vào công hội pháp sư ở bên cạnh vương cung.
Sau khi liên tiếp xuyên qua vài kiểm tra nghiêm ngặt, Lôi Lâm mới đến bên ngoài kho cơ sở dữ liệu pháp sư.
“Hoan nghênh ngài! Lôi Lâm Pháp Áo Lan các hạ! Làm pháp sư cấp trung theo quân, ngài có thể xem lướt qua nội dung ba tầng đầu, bốn tầng sau cần điểm cống hiến tương ứng để đổi lấy!”
Âm thanh máy móc của tháp linh truyền tới.
Cơ sở dữ liệu pháp sư chính là một thư viện nhỏ, ở trong còn có mấy lão pháp sư đang chăm chỉ không ngừng đọc cái gì, khí tức trên người đều thâm thúy mà yên tĩnh, cực kỳ khinh khủng.
Lôi Lâm không đi quấy rối bọn họ, mà tìm tới một quyển thăm dò ma võng tầng 6 mà lần trước chính mình vẫn không có xem xong, bắt đầu tiếp tục đọc lên.
Chíp cũng đang nhanh chóng công tác, ghi chép tất cả những Lôi Lâm nhìn thấy.
Đến lúc rời đi, Lôi Lâm trực tiếp nói với quản lý tự động toàn bộ cơ sở dữ liệu pháp sư.
“Lôi Lâm các hạ! Ngài có 580 điểm điểm cống hiến, đổi tư liệu pháp thuật khác nhau cần 80 điểm cống hiến! Có muốn tiếp tục hay không? !”
Tháp linh trực tiếp hỏi.
“Có!”
Lôi Lâm quét qua huy chương trước ngực mình, thông qua dò xét bí ẩn, hắn có thể cảm giác được tháp linh đang tin tức tiến hành giao lưu với huy chương chính mình, rất nhanh đã khấu trừ điểm cống hiến tương ứng.
Ầm! Ầm! Hai ma ảnh bùn đất đi tới, trong tay nâng quả cầu thủy tinh ghi chép tư liệu.
“Xin chú ý! Bản tư liệu này chỉ cung cấp cho pháp sư sử dụng, nghiêm cấm truyền ra ngoài, bằng không sẽ phải chịu đội chấp pháp của vương cung trừng phạt!”
Tháp linh lại lên tiếng nhắc nhở.
Đối với quy tắc này, Lôi Lâm đã sớm biết nên chỉ nhún nhún vai, thu cẩn thận hai quả cầu thủy tinh rồi rời khỏi công hội pháp sư.
“Pháp sư bình thường chỉ có thể đọc tư liệu hai tầng trước, đồng thời phía sau còn có hạn chế, mà hiện tại quyền hạn của ta đã là mức độ cao nhất cho người từ bên ngoài tới. . .”
Lôi Lâm khẽ thở dài.
Dù như thế nào, hắn cũng chỉ là một người ngoài mới gia nhập không tới một năm, bản thân cũng chỉ là một pháp sư trung cấp mà thôi, tuy rằng có chút danh tiếng thiên tài, nhưng trước khi chưa trưởng thành thì căn bản chẳng là cái thá gì.
“Toàn bộ cơ sở dữ liệu pháp sư nghiên cứu cùng kỹ thuật có thể quan sát miễn phí hiện tại, đã ghi chép toàn bộ đến chíp, những tư liệu khác cần điểm cống hiến điểm đổi thì không có cách nào. . .”
Trừ phi Lôi Lâm là truyền kỳ pháp sư, bằng không toàn bộ cơ sở dữ liệu pháp sư căn bản sẽ không miễn phí mở ra cho hắn, chỉ có thể dựa vào điểm cống hiến từ từ tích lũy, lại đổi lấy tư liệu chính mình cần.
Nếu như không có chiến tranh, Lôi Lâm muốn dựa vào chính mình tích lũy mà muốn hoàn thành tất cả những việc này quả thực chính là vọng tưởng!
Có điều, hiện tại tất cả đều đã khác!
Dưới đáy mắt Lôi Lâm chợt lóe lên một vệt hàn quang: “Đã sắp rồi. . . Sương mù chiến tranh đã chẳng mấy chốc sẽ kéo đến. . .”
Đại chiến đến căn bản không phải bí mật gì.
Người thông minh giống như Lôi Lâm từ mấy năm trước đã có thể cảm giác được, mà đến hiện tại, cho dù là quân quan cơ sở như Áo Lan cũng đã biết được.
Một chứng cứ rõ ràng nhất chính là gần đây số lượng pháp sư học đồ cùng pháp sư chính thức tới thành Ngân Nguyệt gần nhất để học tập và tiến tu rõ ràng đã ít đi, thậm chí ngay cả dòng người trên đường phố cũng thưa thớt đi mấy phần.
Gần đây thành vệ quân điều động cũng rất nhiều lần, thậm chí đã bắt đầu mở rộng chiêu mộ.
Đương nhiên, hiện tại người gia nhập sẽ không có đãi ngộ tốt như Lôi Lâm trước đó, dựa vào ánh mắt của chính mình cùng ưu thế tin tức, Lôi Lâm cũng coi như miễn cưỡng đuổi kịp một chuyến xe cuối, nếu như làm tốt, nói không chừng có thể dựa vào lần này mở rộng chiêu mộ mà một lần tiến vào tầng trung cấp!
Nhưng đây rõ ràng không phải thứ Lôi Lâm cần, địa vị trung tầng đáng là gì? Nếu như hắn lập công! Không ngừng lập công, mở rộng danh tiếng, thậm chí trực tiếp một bước lên trời, tiến vào địa vị trung tâm thành Ngân Nguyệt! ! !
Loại hành vi này nhất định sẽ bị đám người bảo thủ ngoan cố cản trở, bởi vậy nhất định phải đi con đường không tầm thường!
“Tính ra thì Đề Pháp trong bóng tối làm rất tốt, trên tay cũng tụ lại được một chút lực lượng, đúng lúc có thể lợi dụng. . .”
Lôi Lâm không ngừng tính toán.
“Ôi! Đây không phải thiên tài từ phương nam của chúng ta——Pháp sư trung cấp Lôi Lâm sao?”
Một tiếng nói quái gở còn cả xưng hô mang theo vẻ trêu tức khiến Lôi Lâm lập tức biết được thân phận đối phương.
“Tạp Tư Lai trưởng quan!” Trong lòng hắn thoáng trợn trắng mắt, ở ngoài vẫn ưỡn ngực hành lễ.
“Ừm! Nghe nói lần này cậu làm rất tốt, cứu được đám Áo Lan từ vòng vây của một đám thú hóa nhân họ, đúng là không tồi. . .”
Đứng trước mặt Lôi Lâm là một thanh niên mặc quân quan, lỗ tai hơi nhọn, da thịt trắng nõn, có huyết thống tinh linh, bởi vậy cũng không thể dựa vào vẻ bên ngoài để phán đoán độ tuổi thật sự của hắn ta.
Đồng thời, đối phương còn là một vị pháp sư cao cấp hàng thật đúng giá! Đồng thời còn là cao tầng trong thành vệ quân, Lôi Lâm không thể không để ý.
Lôi Lâm đương nhiên biết chỉ cần mình biểu hiện có một chút bất kính thì sau này sẽ lập tức có đủ loại chuyện làm khó dễ truyền đến, bởi vậy mọi hành động đều nghiêm ngặt dựa theo lễ nghi trong quân, không lộ ra một chút sơ hở nào.
Nhìn thấy biểu hiện này của Lôi Lâm, trong mắt Tạp Tư Lai hiện ra một tia sương mù, càng có một tia kiêng kỵ.
“Nghe nói lần sau các ngươi sẽ nhận một nhiệm vụ thảo phạt, cố gắng nỗ lực, lần này sau khi mở rộng quân sẽ là cơ hội cho đám người tuổi trẻ các ngươi!”
Sau khi lời cổ vũ nói xong, Lôi Lâm cung kính mà đứng bên đường, nhường đường cho Tạp Tư Lai.
Đợi tới khi thân ảnh đối phương cũng biến mất trong công hội pháp sư, Lôi Lâm mới có thể thở phào nhẹ nhõm mà tiếp tục đi đường.
Cho dù là thế giới siêu phàm, cũng rất giống xã hội nhân loại phổ thông, có phe phái cùng cạnh tranh.
Lúc đầu với độ tuổi cùng thành tựu của Lôi Lâm nên có rất nhiều người bất mãn, mà nhìn thấy hắn nhanh chóng lên cấp, không ngừng kiếm được công huân, danh tiếng truyền bá ra thì loại bất mãn này cũng tăng lên đến cực hạn.
Càng không cần phải nói, vì thu được cơ hội càng tốt hơn, Lôi Lâm còn chủ động gia nhập phe phái Áo Lan, nương nhờ vào một đại lão sau lưng ông ta!
Không có cách nào, nếu muốn leo lên cao, chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân thì còn thiếu rất nhiều, nên nhất định phải có chỗ dựa cùng phe phái.
Bạn không tìm chỗ dựa, sớm muộn cũng sẽ có người khác xa lánh mình.
Tuy rằng rất xem thường trò này, nhưng hiện tại thực lực bản thân Lôi Lâm còn không chưa đủ để phá cục diện này, cũng chỉ có thể dựa theo quy tắc trò chơi mà làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận