Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 384: Điểm công huân (1)

Theo hắn, tuy rằng lúc đầu Bối Tư Tháp cũng dùng quỷ kế đối với Lôi Lâm nhưng cuối cùng đã bị trừng phạt.
Đến hiện tại hai người đã thanh toán xong, sau này cô ả chết hay sống, thì phải xem vận may của chính mình, lại có liên quan gì với Lôi Lâm?
Ở lối vào bí cảnh do Hoa Viên Bốn Mùa quản lý.
Quay chung quanh và bên ngoài cửa lớn bạch kim giống nhau, Hoa Viên Bốn Mùa xây dựng từng dãy kiến trúc ở đây.
Trước lối vào bí cảnh là cửa lớn bạch kim kia còn có hai hàng phù thủy và học đồ đang xếp hàng.
Nhìn theo bọn họ về trước, còn có thể nhìn thấy một điểm thu mua do Hoa Viên Bốn Mùa dựng lên.
Tuy rằng thu hoạch của những phù thủy này sau khi khấu trừ trả cho Hoa Viên Bốn Mùa xong thì số lượng còn lại có thể tự mình xử lý.
Nhưng bọn hắn càng muốn đổi được tài nguyên phù hợp với bản thân, thậm chí là ma thạch tinh tạp để tiện mang theo.
Mà những thứ này cũng có thể đổi lấy ở đây.
Bởi vậy, Lôi Lâm đoán ngoại trừ số tài nguyên coi như phí để thu lấy kia, ít nhất còn có năm, sáu phần tài nguyên đều bị Hoa Viên Bốn Mùa dùng loại hình thức này để thu mua.
Vù! ! !
Ngay vào lúc này, một vầng sáng đỏ mãnh liệt từ cửa lớn bạch kim sáng lên.
Cột sáng màu đỏ giống như có trí tuệ của chính mình, chỉ thẳng vào một phù thủy lộ ra sắc mặt có chút bối rối.
“Dẫn hắn xuống!”
Nhất thời, một phù thủy thuộc tổ thủ vệ đi tới, trực tiếp phất phất tay.
Hai người mặc thiết giáp, bên ngoài thiết giáp còn có phù hiệu vu thuật đang lóe lên linh quang lập tức tiến lên, hai bên trái phải nhấc lên kẻ xui xẻo kia.
“Ồ! Không!”
Phù thủy kia tuyệt vọng kêu to, đồng thời, hai hỏa cầu to bằng bàn tay đã đánh tới trên thân thể người mặc áo giáp.
Ầm! ! !
Ngọn lửa bao phủ, một luồng sóng nhiệt không ngừng lan rộng ra bốn phía, phù thủy chung quanh vội vã tách ra.
Chờ đến khi hỏa diễm tan đi, ở vị trí cũ, hai người mặc thiết giáp vẫn hoàn hảo không chút tổn hại đứng ở nơi đó, thậm chí, ngay cả áo giáp trên người bọn họ, cũng không có một vết xước.
“Tập kích nhân viên chấp pháp. Tội thêm một bậc! Dẫn đi!”
Phù thủy lạnh lùng nói, theo tiếng nói của hắn, hai người mặc thiết giáp bước nhanh về phía trước, trực tiếp chế phục phù thủy vừa nãy.
“Thật đáng thương! Phù thủy kia nhất định là bí mật mang theo cái gì đó. Còn nỗ lực muốn lừa đảo. . .”
Một phù thủy bên cạnh Lôi Lâm thấp giọng nói.
Lôi Lâm gật gù, hắn biết phàm là tài nguyên trong bí cảnh sông Hằng này, bên trên đều sẽ có một loại khí tức đặc biệt, loại khí tức này đi ra bên ngoài sẽ rất nhanh tiêu tan, vật phẩm cũng không bị ảnh hưởng gì, nhưng đám bạch phù thủy chính là chuyên môn lợi dụng điểm này để chế ra vu trận cảm ứng.
Chỉ cần có phù thủy bí mật mang theo tài nguyên ra ngoài, trong nháy mắt vu trận này sẽ phát hiện ra phù thủy tiết lộ loại khí tức này.
Bởi vậy, từ khi Hoa Viên Bốn Mùa và liên minh bạch phù thủy khác chọn dùng loại trận pháp này tới nay, vẫn không có một vị phù thủy nào có thể thuận lợi mang đồ ra ngoài.
Lôi Lâm tự nhiên cũng biết điểm ấy, vì thế trong hành động lần trước hắn mới không muốn nhận Mạn Đà La đen làm thù lao, mà chỉ cần ma thạch.
“Hoan nghênh! Hoan nghênh! Lôi Lâm phù thủy!”
Một đường xuyên qua dãy kiến trúc, Lôi Lâm đi tới khu vực làm việc của tổ bảo vệ lần trước.
Lần này, chính là Đa Lỗ Nhân tự mình nghênh tiếp đi ra.
Lần này thái độ của Đa Lỗ Nhân phi thường tốt, mơ hồ còn có chút bồi tội ý tứ ở bên trong.
Lần trước khi Lôi Lâm vừa tới. Đa Lỗ Nhân cho rằng Lôi Lâm chỉ là một phù thủy bị xa lánh, lại đi tới khu mười ba kia, e rằng sẽ không sống được mấy ngày, sẽ biến thành thi thể trên hoang dã! Bởi vậy, thái độ tuyệt đối không thể nói là tốt, thậm chí còn có vẻ tiễn ôn thần đi.
Mà hiện tại, các loại chiến tích của Lôi Lâm truyền về khiến hắn có chút ngồi không yên.
Trời ạ! Cho dù chính hắn cũng chỉ hơi mạnh hơn phù thủy bán nguyên tố hóa một chút thôi, mà Lôi Lâm, trong nửa tháng đã bắt được mấy phù thủy bán nguyên tố hóa dám đến gây chuyện!
Mà gần đây, cao tầng Hoa Viên Bốn Mùa điều động, Lôi Lâm còn được trực tiếp triệu hồi tới tổng bộ ở lối vào, căn cứ vào chỉ lệnh bên trên, còn có ý sẽ trọng dụng.
Trong lúc điều động nhân sự, cũng có cao tầng Hoa Viên Bốn Mùa thay hắn nói chuyện.
Điều này đại biểu rằng Lôi Lâm không phải cô đơn một người, mà là có hậu trường! Một người vừa có thực lực lại có hậu trường, vậy thì rất đòi mạng.
Hiện tại Đa Lỗ Nhân cảm thấy phi thường hối hận vì hành động lần trước chính mình, hiện tại đặc biệt đi ra nghênh tiếp, chính là muốn tạo mối quan hệ cùng Lôi Lâm.
“Đa Lỗ Nhân Phó tổ trưởng! Đã lâu không gặp!”
Lôi Lâm mỉm cười gật đầu, hắn đã là người trưởng thành rồi, đương nhiên sẽ không không khôn ngoan như vậy, biểu hiện bên ngoài chính là dáng vẻ phi thường nhiệt tình khiến Đa Lỗ Nhân cảm thấy như gió xuân ấm áp.
Mặc dù biết đây là đối phương đang biểu diễn, nhưng Đa Lỗ Nhân vẫn sửng sốt một chút.
Phải biết rằng phù thủy đa số là người phi thường quái gở, trên căn bản, bọn họ ngoại trừ chờ ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu hay dạy dỗ học đồ thì căn bản không có hoạt động gì như người bình thường.
Bởi vậy, ở phương diện này các phù thủy thường sẽ khá là cứng nhắc, mà một phù thủy như Lôi Lâm, vừa trẻ tuổi, lại có lục lượng lớn, còn phi thường hiểu biết cách xã giao, quả thực chính là khác biệt!
Ở trong lòng Đa Lỗ Nhân thầm hô biến thái, càng có cảm giác người này phi thường khó có thể đối phó.
Muốn đối phó với kiểu phù thủy này còn khó khắn hơn có thể xa hoàn toàn phù thủy bình thường rất nhiều, nhưng lần trước hắn thực sự có chút quá mức, Đa Lỗ Nhân tự hỏi, hắn cũng thực sự không muốn bởi vì chút chuyện nhỏ này mà trêu phải một vị phù thủy có tiền đồ rộng lớn không thoải mái.
Những suy nghĩ này thoáng lóe qua, sắc mặt Đa Lỗ Nhân bất biến, nụ cười tràn đầy trên mặt.
“Lôi Lâm phù thủy! Lần này điểm công huân của cậu rất cao a! Ta cố ý mang đến cho cậu này!” Đa Lỗ Nhân đưa một vật như một tấm huân chương cho Lôi Lâm.
Lôi Lâm đưa tay tiếp nhận.
Tấm huân chương này rất nặng, hẳn là dùng một loại kim loại không biết tên nào đó để làm thành, mật độ rất cao, sờ vào chỉ thấy lạnh lẽo.
Mặt trước của huân chương là tiêu chí của Hoa Viên Bốn Mùa, mà mặt sau còn có một màn hình nho nhỏ.
Ở trên màn hình còn đánh dấu: “Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ có điểm cống hiến: 563; trạng thái: Khóa chặt!”
“Trên tấm công huân bài này có ghi chép khí tức linh hồn của cậu, trừ cậu ra, người khác đều không sử dụng được, mà nếu như cậu muốn dùng, còn phảitiến hành mở ra. . .”
Đa Lỗ Nhân bắt đầu tỉ mỉ giải thích cho Lôi Lâm cách dùng huân chương.
“Ồ?” Lôi Lâm nghe vậy, dùng một tia lực lượng tinh thần bám vào huân chương.
Xoạt! Nhất thời, giống chìa khoá chuyển động trong lỗ khóa, mặt trước của huân chương bắt đầu dập dờn bắn ra ánh sáng.
Tầng ánh sáng này có màu bích lục, chỉ có một tầng mỏng manh, ánh sáng tuy rằng rất sáng nhưng cũng không chói mắt, bao quanh huân chương.
Chốc lát sau, chờ ánh sáng tản đi, chữ trên màn ảnh huân chương đã xuất hiện thay đổi.
Dòng họ tên và điểm công huân vẫn như trước, thế nhưng thanh trạng thái phía sau đã từ khóa chặt màu đỏ biến thành mở ra màu xanh lục.
“Rất thuận tiện!” Lôi Lâm có chút hơi kinh ngạc, trong phù thủy giới, linh hồn khí tức của mỗi người chính là mật mã đặc biệt của từng người, bởi vậy, loại phương thức bảo mật này tuyệt đối vô cùng tân tiến, cho dù so với quét con ngươi như kiếp trước của Lôi Lâm cũng không kém chút nào, thậm chí càng an toàn thuận tiện hơn.
“Ha ha. . . Lôi Lâm, cạu còn chưa từng đi tới trung tâm đổi điêmr công huân phải không? Nơi đó có không ít thứ tốt nha! Đặc biệt là cậu còn có nhiều điểm cống hiến như vậy, ngay cả ta đều có chút ước ao đấy!”
Đa Lỗ Nhân nói.
“Thật không? Vậy thật sự phải đi mở mang kiến thức một chút!” Lôi Lâm khẽ mỉm cười, vừa bắt đầu Đa Lỗ Nhân đã nhắc tới việc này, tự nhiên không phải tâm huyết dâng trào, nhìn dáng vẻ này của hắn có lẽ hắn nghĩ muốn nhận lỗi lúc trước thì phải dựa vào việc đổi công huân này.
Dù sao hắn cũng ở trong tổ chức nhiều như vậy năm, tự nhiên biết rằng trong thời chiến này, có những thứ tốt không phải có thể trực tiếp dùng điểm cống hiến là có thể lấy ra, ít nhất cũng cần có thân phận và giai cấp tương ứng, đồng thời, những người khác nhau đi vào đổi, ưu đãi thu được cũng không giống nhau.
Rất hiển nhiên, vị Phó tổ trưởng tổ bảo vệ trước mặt hắn này, cấp bậc khẳng định cao hơn so với hắn rất nhiều.
“Ha ha. . . Đương nhiên! Hiện tại chúng ta cùng đi!”
Ngoài mặt Đa Lỗ Nhân cười to, trên thực tế trong lòng lại đang chảy máu! Cho dù là hắn có cấp bậc tạm được, nhưng mỗi tháng cũng có hạn mức cố định! Một khi vượt qua, vẫn phải thanh toán như thường! Với thái độ này của Lôi Lâm, ngày hôm nay không xuất huyết nhiều một chút thì không qua được!
Nhưng nếu như lời đã nói ra khỏi miệng rồi, Đa Lỗ Nhân cũng chỉ có thể mang theo Lôi Lâm đi tới nơi trao đổi công huân của Hoa Viên Bốn Mùa.
Nơi này là một kiến trúc lớn màu trắng, đỉnh cao cao nhếch lên, hiện ra hình nón, độ cong phi thường hoàn mỹ, chung quanh càng có một đám linh quang phòng ngự vu trận, khiến cho người chùn bước.
Dưới sự hướng dẫn của Đa Lỗ Nhân, Lôi Lâm đã thông suốt tiến vào nơi này.
Sau khi đi qua một con đường màu trắng, Đa Lỗ Nhân dẫn Lôi Lâm đi tới một đại sảnh rất giống trung tâm giao dịch trong học viện.
” Hoa Viên Bốn Mùa chúng ta đổi công huân cũng tương tự toàn bộ liên minh bạch phù thủy, ở đây, cạu có thể nhìn thấy các loại tài liệu quý giá không chỉ giới hạn ở học viện chúng ta, ngành học tri thức cao đẳng, còn có một số vật phẩm kỳ dị. . .”
Đa Lỗ Nhân còn đang tiếp theo giải thích, nhưng Lôi Lâm đã bị danh sách đổi trên màn ảnh lớn ở vách tường làm cho hoa mắt.
So với trung tâm giao dịch ở Hoa Viên Bốn Mùa, số lượng và độ quý giá của tài liệu nơi này rõ ràng lại tăng lên một tầng.
Trước đó trong hoa viên còn giới hạn lượng mua kết tinh hạt nguyên tố căn bản, nơi này trực tiếp bán ra thành tốp, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận