Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 331: Nữ Yêu (2)

“Bức tranh sơn dầu này chính là lối vào bí cảnh cả tòa Đồ Hồn Giáo!”
Cuối hành lang, mụ phù thủy chỉ vào tấm tranh sơn dầu treo lơ lửng trên vách tường, quay đầu nói với Lâm Lôi.
Sự chú ý của Lâm Lôi không khỏi đặt nên bức tranh sơn dầu này.
Trên bức tranh sơn dầu này vẽ một phụ nữ mặc trang phục quý tộc, dùng một cây quạt tinh mỹ che khuất nửa bên mặt.
Do thời gian và niên đại xa xưa, trên vách tường dính đầy tro bụi, chúng quanh bức tranh sơn dầu còn có một vòng màu xám dày đặc.
Cả bức tranh sơn dầu có màu lót là màu xanh lục, nhìn có chút không hòa hợp với hình ảnh.
Đồng thời, dường như là vấn đề về góc độ và đường nét, sau khi nhìn laua, Lâm Lôi đột nhiên cảm thấy cây quạt của thiếu phụ quý tộc trên tranh sơn dầu dường như thoáng di động một hồi.
Đột nhiên, thiếu phụ trong tranh sơn dầu nháy mắt!
“Bức tranh sơn dầu này là sống sao?”
Lâm Lôi khẽ kêu lên.
“Rốt cục cậu đã tỉnh chưa?” Mụ phù thủy lặng lẽ cười tiến lên.
“Kẻ nhòm từ bên ngoài, nói ra khẩu lệnh đi!” Người phụ nữ trong tranh sơn dầu lại trừng mắt nhìn, một luồng tin tức trực tiếp vang lên dưới đáy lòng các phù thủy ở đây.
“Khẩu lệnh? Chủ nhân của mày đã chết hết rồi, hiện tại, tao muốn tới tiếp nhận tất cả mọi thứ trong bí cảnh!”
Mụ phù thủy nhìn chằm chằm vào người phụ nức trong tranh sơn dầu:“Nếu như mày lựa chọn thần phục, tao thu gom trong phòng xong còn có thể lưu cho mày một vị trí!”
“Khẩu lệnh sai lầm!” Người phụ nữ trên bức tranh sơn dầu nói, Lâm Lôi tinh mắt nhận ra độ mở cây quạt mà người phụ nữ quý tộc cầm trên tay dường như nhỏ đi một chút.
“Chỉ là một con do vu thuật tạo ra mà thôi! Lại dám từ chối tao!”
Trong mắt mụ phù thủy bốc lên hào mang màu xanh lục, một đoàn Hỏa Cầu màu xanh lục bắn ra, bay thẳng đến bức tranh sơn dầu.
“Đùng!”
Khi Hỏa Cầu màu xanh lục sắp đốt cháy bức tranh sơn dầu, cây quạt trên tay quý phụ trực tiếp khép lại, lộ ra nửa bên mặt giấu phía dưới.
Nằm ngoài dự liệu của Lâm Lôi chính là, nửa mặt dưới của vị quý phụ mỹ lệ này là mũi và môi do bạch cốt tạo thành.
Dáng dấp này giống như từ đôi mắt quý phụ trở xuống, huyết nhục đều đã bất tri bất giác không cánh mà bay như.
Một loại cảm giác cực vì tương phản và thác loạn xuất hiện trong lòng Lâm Lôi.
“Minh! ! !”
Lập tức, một tiếng phụ nữ rít gào bắt đầu tràn ngập toàn bộ hành lang.
Hỏa Cầu màu xanh lục trước tiên tan vỡ, biến thành từng điểm lửa lấm ta lấm tấm, rồi trực tiếp tắt đi trong không khí.
“Keng! Chủ thể bị sóng âm công kích, độ tương tự tiếng gào khóc của nữ yêu 67%, tứ chi hành động xuất hiện dị thường, tốc độ lực lượng tinh thần vận chuyển hạ thấp 89%...”
Chíp chiếu ra một thanh trạng thái màu đỏ đến trước mắt Lâm Lôi.
“Tiếng gào khóc của nữ yêu? Lẽ nào trong tranh sơn dầu giam giữ một con nữ yêu hàng thật đúng giá?” Lâm Lôi cả kinh, lập tức màng ánh sáng màu đỏ tươi sắc từ trên người bốc lên, ngăn cách sóng âm ra.
Tuy rằng lỗ tai vẫn có chút khó chịu, nhưng thân thể đã khôi phục năng lực hành động.
Mà lúc này, mấy xúc tu màu đỏ, bề ngoài giống ruột trực tiếp từ trong bức tranh sơn dầu nhô ra, quay về cuốn tới Khuyên Đồng đứng gần nhất.
“Chết tiệt!” Khuyên Đồng mắng to một thân, trên người bắn ra vô số gai xương, trực tiếp đâm thủng ruột màu đỏ, cắt đứt trên đất.
“Gai xương thuật? !” Lâm Lôi cả kinh: “Lại cố định thiên phú vu thuật như thế ở trên người, Khuyên Đồng này là kẻ cuồng ngược sao?”
Gai xương thuật cũng là một loại vu thuật cấp 1, uy lực cũng coi như không tệ, chính là điều kiện phát động có chút phiền phức, là cần từ xương cốt của phù thủy sinh đi ra, trước tiên phù thủy đâm thủng bắp thịt của chính mình, mới có thể công kích kẻ địch.
Vu thuật như vậy, thuần túy là trước tiên tổn thương mình sau đó mới hại người, chỉ có những người điên và kẻ cuồng ngược mới lựa chọn.
“Tao muốn xé xác mày ra đồ đáng chết!” Có thể thấy, trong nháy mắt Khuyên Đồng bị bức ép ra thiên phú vu thuật đang rất là căm tức.
Lúc này trên người toàn bộ hắn đx bốc lên một vòng gai xương màu trắng, cả người nhìn qua giống một chú nhím biển màu trắng.
Đồng thời, dưới cổ Khuyên Đồng, một tầng hào quang màu xanh lục lan tràn đến toàn thân, bắt đầu tiến hành trị liệu cầm máu.
“Dừng tay!” Trên người Mụ phù thủy bốc lên vô số hồn thể nửa trong suốt, từng cái quấn quanh trên thân Khuyên Đồng, để tốc độ của hắn chậm lại hạ xuống.
“Trên bức tranh sơn dầu mặt này có hiệu quả vu thuật, nếu như cậu xé rách nó, toàn bộ lối vào bí cảnh đều sẽ triệt để tan vỡ!”
Mụ phù thủy sắc mặt nghiêm túc, “Để cho ta tới!”
Lúc trước khi tiếng gào khóc của nữ yêu công kích tới, trên người mụ phù thủy cùng Kiệt Y đều bốc lên một vòng ánh sáng màu đen, xem ra không bị tổn hại gì.
“Tiếng gào khóc của nữ yêu rất tốt, đáng tiếc, vu thuật trận pháp công kích đã tan vỡ hơn nửa theo thời gian trôi qua, còn lại những thứ này, đối với phù thủy chính thức chúng ta cũng không có tác dụng gì…”
Mụ phù thủy vừa thương hại nhìn nữ yêu trong bức tranh sơn dầu, vừa trực tiếp dùng tay sờ xoạng mặt ngoài bức tranh sơn dầu.
Lập tức, một điểm màu đen từ bàn tay mụ phù thủy bắt đầu không ngừng lan tràn trên bức tranh sơn dầu, giống như có người hất một vòng nước sơn ở phía trên.
“Đến đây đi! Tiểu bảo bối!”
Mụ phù thủy nhẹ giọngnói, âm thanh nỉ no mà kiều mị.
Theo lời nói của ba ta, ánh mắt nữ yêu trong bức tranh sơn dầu lại trở nên cực kỳ hoảng sợ, giống nhìn thấy thiên địch vậy.
“Thủ pháp bắt giữ không tệ? Là chuyên môn thu mua vì nữ yêu sao?”
Lâm Lôi tiến đến trước mặt mụ phù thủy, “Ta cảm thấy rất hứng thú về nữ yêu này, sau đó bán cho ta nhé? Ta sẽ trả giá cao hơn so với giá thị trường hai phần mười!”
“Chờ thăm dò xong bí cảnh này, giúp ta tìm được đồ vật thì ta có thể trực tiếp đưa cho cậu!”
Mụ phù thủy nhìn Lâm Lôi một chút.
Mà vào lúc này ở trung tâm bức tranh sơn dầu đột nhiên xuất hiện một điểm sáng màu bạc.
Điểm sáng màu bạc càng lúc càng lớn, hư không chung quanh mơ hồ nổi lên gợn sóng, rốt cục hình thành một đường nối che kín ánh bạc.
Oán hận, gào khóc, một luồng khí tức cực kỳ âm hàn từ trong thông đạo không ngừng trào ra.
Chung quanh toàn bộ lầu gỗ đều nổi lên một vòng khói mỏng manh, còn có các loại âm thanh của nam nữ già trẻ vang lên.
Cảnh tượng kỳ dị như vậy, nếu như không phải trước đó mụ phù thủy đã khiến toàn bộ người trong trấn nhỏ người hôn mê thì hiện tại nhất định sẽ gây ra không ít nhiễu loạn.
“Tuy rằng trong bí cảnh không thể xuất hiện phù thủy thời thượng cổ, nhưng một số nguyền rủa và cơ quan còn sót lại, khẳng định cũng có không ít loại còn có thể phát huy tác dụng, chúng ta phải cẩn thận… Còn có, Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ là tổ chức phù thủy nổi danh vì nghiên cứu linh thể, phải làm tốt chuẩn bị ở phương diện này…”
Mụ phù thủy cẩn thận căn dặn.
“Đến hiện tại, bà cũng nên nói cho chúng ta biết rốt cuộc bà muốn tìm cái gì chứ?” Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào mụ phù thủy.
“Khà khà khà… Yên tâm, đến thời điểm thì các cậu tự nhiên sẽ biết đến!” Mụ phù thủy vẫn cười nói qua loa.
“Nói thật. Lão Quỷ, hiện tại bà còn không nói khiến trong lòng ta đều có chút không chắc chắn…” Lần này Khuyên Đồng đứng về phe Lâm Lôi.“Nếu như hiện tại bà còn không nói cho ta biết, dù trước đó có đồng ý ta cũng không dám muốn…”
“Các cậu…” Mụ phù thủy có chút tức giận, nhưng lại lập tức bắt đầu ho khan kịch liệt, hình lọm khọm trước kia thân càng thêm còng xuống, giống như muốn vặn gãy cả eo vậy.
“Khụ khụ… Được rồi!”
Sau một hồi lâu, mụ phù thủy mới thở ra hơi, thế nhưng sắc mặt đã biến thành trắng bệch.
“Đó là một vật giống tế đàn, trong phòng thí nghiệm chỉ có một toà kia thôi, các cậu tuyệt đối sẽ không nhận sai!”
Mụ phù thủy mở miệng, âm thanh có vẻ hơi bất đắc dĩ.
“Sau đó thì sao? Chỉ có ít tài liệu như thế sao?” Khuyên Đồng gấp gáp hỏi tiếp.
“Không phải vậy thì cậu còn tưởng rằng có cái gì?” Trong mắt Mụ phù thủy bắn ra tia sang màu xanh lục, trực tiếp nhìn chằm chằm vào Khuyên Đồng: “Ta cũng chỉ nhìn thấy trong vài phần tài liệu cổ đại biết trong bí cảnh có thể có tế đàn kia, nào biết được tài liệu cụ thể?”
Dường như là sợ mụ phù thủy lại tức giận, Khuyên Đồng rất lý trí lựa chọn không hỏi nhiều.
“Như vậy tác dụng của tế đàn kia là gì?” Sau khi Khuyên Đồng câm miệng không hỏi nữa. Lâm Lôi lại lên tiếng hỏi: “Bà đừng nói là tế đàn dùng làm gì bà cũng không biết mà đã muốn đi tìm.”
“Chuyện này tự nhiên không phải!” Trên mặt mụ phù thủy không ngừng biến ảo, cuối cùng vẫn nói ra: “Tế đàn kia là kết quả sau này củi Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ hậu kỳ, gọi là tế đàn linh hồn, đối với thương thế hiện tại trên người của ta có tác dụng giảm bớt rất lớn, thậm chí có thể trực tiếp chữa trị…”
“Chỉ cần các cậu trợ giúp ta đến nơi đó, tư liệu của Huyết Thủ cậu và lôi viêm thạch của Khuyên Đồng, hồ nước thở dài của Kiệt Y đều sẽ không thiếu!”
Mụ phù thủy lần thứ hai bảo đảm.
Nhưng Lâm Lôi có chút không tin, mụ phù thủy này dường như còn có tính toán khác.
“Bà và ta là bạn tốt nhiều năm, ta không giúp bà thì giúp ai đây?” Kiệt Y trong ba người mở miệng trước. Giọng nói không nghe ra là nam hay nữ, lại có một ngữ điệu phi thường kỳ dị.
“Được rồi! Ta cũng chỉ là hỏi một chút mà thôi!” Khuyên Đồng cũng bắt đầu nhượng bộ.
“Còn cậu thì sao? Huyết Thủ ?” Mụ phù thủy nhìn Lâm Lôi.
“Chỉ cần bà không có ý định lợi dụng chúng ta, để chúng ta liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng làm việc cho bà, ta tự nhiên cũng không có dị nghị gì!” Lâm Lôi hừ lạnh một tiếng.
“Vậy thì tốt!”
Mụ phù thủy nhìn đường nối toả ra ánh bạc một chút, “Được rồi, hiện tại đường nối cũng có thể đã ổn định lại. Chúng ta xuất phát thôi!”
Lập tức, trong mắt mụ phù thủy bừng lên khát vọng nóng bỏng. Trực tiếp bước vào trong thông đạo.
Mà ba người Lâm Lôi nhìn lẫn nhau rồi cũng đi theo.
Ánh bạc chói mắt lập tức toả sáng, hoàn toàn nuốt chửng bốn người đi vào.
“Ong ong!”
Lâm Lôi quét mắt nhìn cảnh sắc chung quanh.
Đập vào mắt chính là một con đường màu đen, dường như là dùng kim loại không biết tên gì đó chế thành, ngoài vách tường còn có thể chiếu ra hình bóng của đám người Lâm Lôi.
Chỉ là cái bóng nhìn có chút vặn vẹo, dường như còn phát ra tiếng cười làm người sởn cả tóc gáy.
“Có them vu thuật gây ảo giác để khống chế sao?” Lâm Lôi cười nhạt, ở trong mắt hắn lóe lên hào quang màu đen, trong nháy mắt đã thoát khỏi trạng thái này.
Sau đó, hắn nghe được tiếng ong ong.
Theo âm thanh là một đám mây đen lớn màu xám, cách chỗ này rất gần rồi, lúc này Lâm Lôi mới phát hiện, trong những mây đen này đều là sinh vật phi nga màu xám.
Toàn thân những sinh vật này mọc đầy lông tơ, trên mỗi cánh khổng lồ còn có một hình vẽ con mắt màu đen, nhìn cực kỳ quỷ dị.
“Cẩn thận! Là thực hồn phi nga!” Mụ phù thủy trước tiên kêu to.
“Đừng để bột phấn chúng tung xuống nhiễm phải, nếu không, linh hồn của và lực lượng tinh thần của các cậu đều sẽ bị ăn mòn không ngừng!”
Cùng lúc đó, mụ phù thủy há miệng ra, từ trong miệng phát ra một tiếng tiếng rít, sóng âm dùng mắt trần có thể thấy giống đạn pháo xung kích ra ngoài.
Ầm!
Đám mây đen màu xám nhất thời thiếu đi một mảnh, cùng lúc đó còn có tảng lớn bột phấn màu xám rơi xuống, giống tuyết rơi vậy.
Bạch! Khi nghe thấy mụ phù thủy nói tới mấy chữ thực hồn phi nga, trong lòng Lâm Lôi đã có cảnh giác, hiện tại ở trên người đã hiện ra một màng ánh sáng g màu đỏ tươi, ngăn chặn bột phấn màu xám ở ngoài.
“Chủ thể bị bột phấn không rõ công kích, công kích có hiệu quả dính chặt!”
“Phát động thuốc phòng ngự ngoài thân, bắt đầu điều chỉnh tần suất, đang rung động… Hiệu quả dính chặt của bột phấn bị giải trừ!” Nhắc nhở của Chíp cũng hiện ra trước mắt Lâm Lôi.
“Thực sự là một đám phiền phức!”
Loại hiệu quả dính chặt này, trước đó Lâm Lôi từng thấy trong thư viện ở Hoa Viên Bốn Mùa, sau khi công kích này đánh ra vẫn sẽ dính chặt trên thân đối phương, một khi bột phấn chưa được hoàn toàn bị loại bỏ mà thu lại màng ánh sang thì bột phấn sẽ phát động hiệu quả phép thuật, tiến hành công kích lần hai.
“Bàn tay đỏ tươi!”
Hai tay Lâm Lôi trong nháy mắt biến thành màu đỏ, hắn lập tức bày ra một tư thế tiến công, hai tay mạnh mẽ trảo một nhát tới trước mắt!
Ầm!
Hai lợi trảo đỏ như màu máu lóe lên trong hư không chợt, từ hai bên trái phải vây quanh đàn thực hồn phi nga, lập tức ép chùng về giữa một chút!
Vô số phi nga trực tiếp bị huyết trảo xé thành mảnh vỡ, đôi cánh rách nát và bột phấn màu xám không ngừng bay lượn.
“Bàn tay đỏ tươi của chủ thể có uy lực lý thuyết: 20 độ; uy lực thực tế: 34 độ uy lực bàn tay đỏ tươi đạt đến giá trị giới hạn, xuất hiện phụ gia công kích!”
Theo tiếng nhắc nhở của chíp vang lên, huyễn ảnh huyết trảo ở giữa không trung đột nhiên run lên, ngoài hai tay bốc lên ngọn lửa màu đỏ ngòm, trực tiếp đốt cháy cánh cụt chân đứt giữa không trung.
Ngay cả khói đen cũng không có, những con thực hồn phi nga này trực tiếp bị huyết diễm thiêu thành tro tàn.
“Đây chính là thuật thành danh của Huyết Thủ vu —— bàn tay đỏ tươi sao? Làm sao lại có uy lực lớn như vậy?”
Khuyên Đồng có chút khiếp sợ nhìn Lâm Lôi một chút.
Trong tổ chức hắc vu sư, Lâm Lôi lấy danh là Huyết Thủ thuộc về hàng ngũ hậu bối mới lên cấp, một ít vu thuật thường dùng cũng bị lộ ra.
Nhưng Khuyên Đồng chỉ biết vu thuật này là của Lâm Lôi, lại chưa từng nghĩ tới vu thuật này có thể đạt đến uy lực lớn như vậy!
“Gần đây cậu tiến bộ rất lớn nhỉ!”
Mụ phù thủy lén lút truyền âm cho Lâm Lôi.
Khác với Khuyên Đồng phỏng chừng đại khái, vừa nãy mụ phù thủy từng giao thủ cùng thực hồn phi nga, cũng biết loại sinh vật này quỷ dị và khó chơi, mà Lâm Lôi chỉ dùng một vu thuật đã có thể hoàn toàn giải quyết đối phương, làm mụ phù thủy cũng phải giật mình một cái.
Dường như là từ lúc vừa gặp mặt, vị minh hữu kiêm đồng bọn hợp tác này vẫn đang trưởng thành bằng tốc độ cực kỳ kinh người!
“Loại uy lực này, trình độ nguyên tố hóa của cậu phải vượt qua 50%?” Mụ phù thủy bí mật truyền âm hỏi dò Lâm Lôi.
“Bà nói xem?” Lâm Lôi lạnh nhạt hỏi ngược lại.
“Hắc hắc… Thực lực của cậu càng cao, đối với ta lại càng có lợi, dù sao, so với Khuyên Đồng thì minh hữu đã ký kết khế ước với ta lại càng đang tin cậy hơn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận