Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 488: Bui Gai Cửa Sắt (2)

Trong lòng Lôi Lâm âm thầm nghĩ, lần này hắn đến đây, một là vì tìm hiểu tin tức, hai là vì bổ sung một số tài liệu thường dùng, trên người mình mà mục đích cuối cùng chính là muốn tìm kiếm vận may, nhìn xem có thể tìm được mẫu vu thuật nào có thể dò xét ở khoảng cách xa hay không, nếu như thực sự không được, cũng chỉ có thể mua mấy con rối hoặc là linh hồn nô bộc để thử dò xét.
“Hả?”
Lôi Lâm đang đi lung tung không có mục đích gì, ánh mắt đột nhiên ngưng lại!
Bên cạnh một tuyến đường chính, một vòng phù thủy đang tụ tập cùng một chỗ, quan sát một vật giống bảng thông báo.
Các loại hình vẽ cùng chữ viết xuất hiện trên một vách tường lớn màu đen , dù là phù thủy đứng ngoài cách mấy trăm thuớc cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Chữ viết đỏ như màu máu, trên đầu bảng còn viết chữ bảng truy nã, bên dưới chính là ảnh chân dung cùng thân hình của từng phù thủy, còn ghi rõ trình độ nguy hiểm cùng tiền thưởng.
Trước đây Lôi Lâm từng thấy vật này ở Bất Dạ Thành, nhưng khi đó ảnh chân dung của hắn lại bất ngờ xếp ở vị trí đầu, còn được ghi chú mấy chữ là cực kỳ nguy hiểm!
Phía dưới là chiến tích trong cuộc đời hắn, còn đặc biệt đánh dấu là hắn đã đánh giết hai đại phù thủy cấp hai!
Mà khiến Lôi Lâm kinh ngạc là hiện tại trên bảng truy nã, ảnh chân dung của hắn đã rơi xuống hàng thứ hai, vị trí của hắn bị một tên phù thủy xa lạ thay thế.
“Nhìn tình hình này thì có thể thấy trong khoảng thời gian mình biến mất này, Nam Hải bờ lại xảy ra đại sự gì!”
Lôi Lâm có chút ngạc nhiên đi tới gần thêm chút, xem kỹ bảng truy nã kia.
Ở Nam Hải bờ, đa số người bị truy nã là một số hắc vu sư đã làm ra chuyện thu thập linh hồn, đồ thành diệt quốc, một khi có một phù thủy cấp hai lên bảng, đều là tin tức chấn động một thời.
Phù thủy cấp hai coi như là đại lão có thể tọa trấn một phương ở Nam Hải bờ, chuyện bị truy nã thường thường là mấy trăm năm đều không thấy được một hồi.
Phù thủy cấp hai trên bảng truy nã bảng, tới tới đi đi đều chỉ có mấy người như vậy, đồng thời còn chưa từng có tin tức thất thủ bị bắt.
Mà hiện tại, trong thời gian ngăn ngắn mấy tháng, lại liên tiếp có hai vị phù thủy cấp hai lên bảng, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của đại đa số phù thủy.
Không sai! Xếp hạng phía trước Lôi Lâm cũng là một phù thủy cấp hai!
Lôi Lâm chen lên hàng trước, nhìn kỹ sự tích của phù thủy kia.
“Ngải Lý Tư Đặc Phật La Luân là phù thủy cấp hai, danh hiệu: Con sói cô độc độc hành, ám dạ sát giả; tội danh: Trong một lần làm nhiệm vụ thăm dò, đánh giết bảo vệ đại thụ- A Lặc Khẳng, Hỏa Diễm Tinh Linh- Chu Na phù thủy cùng thế lực, khiến ba quân đoàn thuộc liên minh bạch phù thủy bị diệt toàn quân, đồng thời cướp sạch lượng lớn tài nguyên trong bí cảnh sông Hằng! Đánh giá: Cực kỳ nguy hiểm! ! Bất kỳ phù thủy nào chỉ cần có manh mối, báo tin cho bất kỳ thế lực thành viên nào thuộc liên minh bạch phù thủy ở gần, đều sẽ lập tức thu được một triệu ma thạch khen thưởng! Người có thể đánh giết sẽ thu được một trăm triệu ma thạch hoặc là tài nguyên tương đương và điểm cống hiến!”
Hình vẽ trên vách tường, Ngải Lý Tư Đặc là một thanh niên có mái tóc màu vàng óng, đang xán lạn mỉm cười, trong đôi mắt toát ra trí tuệ kết tinh qua năm tháng, có một loại khí chất nhân cách mị lực và học giả phi thường kỳ dị.
Sau khi đạt đến cấp độ phù thủy chính thức, phù thủy có thể thông qua giải phẫu cục bộ để sửa ngoại hình của mình, phù thủy cấp hai càng có thể tiến hành cải tạo thân thể ở cấp độ càng sâu hơn.
Nếu Ngải Lý Tư Đặc kia có thể kích giết hai phù thủy cấp hai, bản thân cũng tất nhiên là phù thủy cấp hai thậm chí càng cao hơn, độ tuổi khẳng định đã không nhỏ rồi.
Dù sao, không phải nơi nào đều có người biến thái như Lôi Lâm, có thể thành công thăng cấp lên cấp hai trước bốn mươi tuổi.
Trên thực tế, tin tức sau khi hắn thăng cấp lên cấp hai truyền ra, toàn bộ phù thủy giới ở Nam Hải bờ cũng đã đem coi hắn là loại phù thủy thiên tài ngàn năm mới có kia.
Mà có người nói học viện Hắc Cốt Lâm càng phi thường hối hận vì hành động lúc trước.
“Chẳng qua, ba phù thủy cấp hai này hình như cũng là phù thủy đóng giữ của liên minh bạch phù thủy trong bí cảnh sông Hằng, xem ra, trong bí cảnh sông Hằng lại xảy ra đại sự gì rồi!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, hắn vẫn có hứng thú vô cùng lớn đối với bí cảnh sông Hằng kia.
Một bí cảnh có diện tích lớn như vậy, còn có tài nguyên cuồn cuộn không ngừng, tổ chức phù thủy thượng cổ bình thường không thể bố trí ra được.
Dựa vào Lôi Lâm suy đoán, bí cảnh này ít nhất cũng phải dó mấy phù thủy cấp bậc thần tinh liên thủ mới có thể thành lập ra.
Đồng thời, bí mật trong bí cảnh này còn chưa bị khám phá ra.
Thậm chí, ngay cả lúc trước tổ chức phù thủy nào xây dựng ra bí cảnh này, hắc vu sư và bạch phù thủy hiện tại đều vẫn không thể tìm ra đáp án chuẩn xác.
“Có thể làm cho phù thủy cấp hai đều trở mặt thành thù, thậm chí tự giết lẫn nhau, đồng thời liên minh bạch phù thủy còn đưa ra mức thưởng cao như thế, xem ra trong bí cảnh sông Hằng đã khai quật được một vật ghê gớm đây. . .”
Khóe miệng Lôi Lâm hơi cong hiện ra một nụ cười rất hứng thú, sau đó đội mũ trùm, một lần nữa đi vào trong đám người.
Chỉ trong chốc lát, sau khi tiêu tốn một số ma thạch, Lôi Lâm đã biết được tình báo mà hắn muốn biết.
Lúc này Lôi Lâm đã đổi sang dáng vẻ một trung niên, nhìn chằm chằm bóng người hoàn toàn do khói đen tạo thành phía trước, trên mặt hiện ra vẻ bất mãn.
“Chúng ta cũng không rõ, nhưng có thể khẳng định tuyệt đối là phi thường quý giá, đối với phù thủy cấp hai cũng có mê hoặc vô cùng lớn lao, sau khi nhìn thấy bảo vật này, Ngải Lý Tư Đặc không chút do dự mà phản bội mê hoặc bạch phù thủy liên minh, ám hại A Lặc Khẳng cùng Chu Na, đồng thời cuối cùng còn cướp đi bảo vật. . .”
Giọng nói của bóng người trong sương mù màu đen phi thường khàn, thân thể càng hư ảo, giống như trong nháy mắt sẽ biến mất vậy.
“Tốt lắm, một vấn đề cuối cùng, hiện tại hắn ở nơi nào?” Lôi Lâm thở dài một hơi, lại hỏi.
“Không rõ, có người mơ hồ phát hiện ra tung tích của hắn ở Bất Dạ Thành, căn cứ vào con đường của hắn để suy đoán thì hẳn là chạy trốn về hướng về hải dương vô tận. . .”
Nghe được câu trả lời này xong, Lôi Lâm lắc lắc đầu.
Hải dương vô tận ở phía đông Bất Dạ Thành, hoàn toàn ngược hướng với Bụi Gai Cửa Sắt, dù hiện tại hắn lập tức xuất phát chạy tới cũng không kịp.
Đồng thời, vì một tin tức không biết thật giả mà hưng sư động chúng như thế, có vẻ có chút không đáng!
Phù thủy đuổi bắt Ngải Lý Tư Đặc khẳng định có ất nhiều, thậm chí nghe đồn còn có tồn tại cấp ba ra tay, Lôi Lâm cũng không muốn để mình rơi vào vũng nước đục này.
Đừng quên, chính hắn cũng là một tội phạm bị truy nã quan trọng!
“Khách hàng còn có vấn đề gì không?” Bóng người trong sương mù hỏi.
“Không có!” Lôi Lâm đứng dậy, rời đi phòng này.
Leng keng! Cửa lớn ầm ầm đóng lại. Trong phòng lập tức rơi vào trong bóng tối, mà bóng người trong sương mù cũng dần dần tiêu tan ra.
“Khách nhân tôn kính! Ngài tổng cộng đã hỏi hai vấn đề cấp 4A, ba vấn đề cấp B. Tốn tổng cộng . . .”
Sau khi Lôi Lâm đi ra, một người phụ nữ trang điểm đậm giống bà chủ quán bẻ lập tức vặn vẹo thân hình như rắn nước đi tới.
Một đôi gò bồng đầy đặn kề sát trên lồng ngực Lôi Lâm.
“Ừm! Ta đã biết rồi!” Lôi Lâm khiêu khích nở nụ cười, một túi nhỏ màu đen viền vàng bay thành một đường vòng cung, chuẩn xác rơi vào trong khe hở đầy đặn trước ngực bà chủ, đổi lại tiếng hờn dỗi.
Sau khi từ chối “Hảo ý” của bà chủ. Lôi Lâm không chút do dự rời khỏi nơi này.
Ào ào ào! Hai bên tường gạch lùi về hai bên, lộ ra một đường phố yên lặng dơ bẩn. Từ phía xa mơ hồ truyền đến tiếng phù thủy ồn ào.
Lôi Lâm quay đầu nhìn một chút, lúc này cửa vào đã biến mất không không còn hình bóng, xa xa cũng chỉ có một vách tường bình thườn, mà nơi này và vị trí lúc trước hắn tiến vào hoàn toàn là hai nơi.
Những tổ chức phù thủy dựa vào cung cấp tình báo để mưu sinh này thường có bản lĩnh ẩn giấu rất tốt, Lôi Lâm có thể khẳng định, cửa ra vào Bụi Gai Cửa Sắt của bọn họ khẳng định không chỉ có ở nơi này, đồng thời đừng mơ tới chuyện thông qua những cánh cửa này để tìm tới vị trí tổng bộ của bọn hắn.
Thậm chí, ngay cả bà chủ kia cũng không phải nhân vật đơn giản gì! Lôi Lâm chà xát ngón tay, cười cười rời khỏi nơi này.
Mà trong điểm giao dịch kia, sau khi Lôi Lâm rời đi, bà chủ kia khẽ biến sắc mặt, cả người không chút sức lực ngã vào ghế salông, lộ ra thân thể nóng bỏng tuyệt đẹp.
Cùng lúc đó, từ trên người cô ta, một luồng lực lượng tinh thần mạnh mẽ không thua gì phù thủy cấp một đỉnh cao cũng chậm rãi tản ra.
Bà chủ của điểm giao dịch tình báo này cũng là một vị phù thủy cấp một đỉnh cao! Thực lực như vậy, ở Nam Hải bờ cũng là tồn tại có thể dọa sợ một phương!
Nhưng hiện tại, trên trán bà chủ lại không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
“Thật đáng sợ! Loại lực lượng tinh thần này. . .” Bà chủ vẫn còn sợ hãi vỗ ngực một cái: “Tuyệt đối là nhân vật mạnh mẽ cấp hai! Sao hắn có thể đi tới nơi này?”
Cô ta có thể cảm nhận được rất rõ ràng lúc trước Lôi Lâm thăm dò, trên thực tế, nếu không phải cuối cùng Lôi Lâm nương tay, hiện tại bà chủ tuyệt đối sẽ càng chật vật hơn.
Bà chủ kiều diễm ngồi trên ghế salông một hồi, trong đầu không ngừng suy nghĩ rồi, đột nhiên biến sắc mặt.
“Không phải hắn cũng nhận được tin tức kia rồi mới đến chứ?”
Nhất thời, sắc mặt bà chủ trắng bệch, bắt đầu thì thào lẩm bẩm: “Làm ắn ở nơi này càng ngày càng không làm tiếp được, không được! Mình nhất định phải mau chóng rời khỏi! Chuyện như vậy cứ cách hai, ba ngày lại có một lần! Cuộc sống này quả thực không có thể tiếp tục!”
. . .
Mà Lôi Lâm ở bên ngoài cũng đang nhớ lại toàn bộ sự tình.
Chuyện lần này, nói một cách nghiêm chỉnh thì vẫn có liên quan với hắn.
Sau khi hắn phá hủy một tấm cửa lớn vào bí cảnh, dường như đã mở ra cơ quan gì đó, khiến toàn bộ bí cảnh sông Hằng đều xuất hiện biến hóa thần bí.
Một di tích kiến trúc lớn xuất hiện ở trung tâm bí cảnh sông Hằng.
Sau khi đám hắc vu sư và bạch phù thủy vui mừng khôn xiết qua đi lại lập tức nảy sinh nhiều trận chiến đấu, cuối cùng miễn cưỡng đạt thành thỏa thuận, chia nhau cùng khai phá nơi này.
Vào lần thăm dò này, hai phe phù thủy đều dốc rất nhiều tâm lực!
Đây chính là di tích do phù thủy lúc trước kiến tạo mảnh bí cảnh này lưu lại! Nếu như có thể tìm được truyền thừa của bọn hắn thì không phải sẽ lập tức một bước lên trời sao?
Hai phe phù thủy lập tức điều động lực lượng tinh nhuệ nhất, tiểu đội ít nhất cũng có phù thủy cấp hai tọa trấn tiến vào di tích thám hiểm.
Mà trong một lần thăm dò, ba tiểu đội do Ngải Lý Tư Đặc cùng A Lặc Khẳng và Chu Na dẫn đầu đồng thời thám hiểm, sau khi đánh hạ một cửa ải khó nào đó, có vẻ đã tìm được một vật không tầm thường.
Đồng thời, bảo vật này thậm chí có hiệu quả phi thường lớn đối với phù thủy cấp hai, vì vật này mà Ngải Lý Tư Đặc không chút do dự lựa chọn phản bội, sau hki giải quyết được A Lặc Khẳng cùng Chu Na thì cầm bảo vật phản bội!
Mà hắc vu sư nhận được tin tức lập tức tiến công, bạch phù thủy vì thế phải trả giá cực kỳ năng nề, không chỉ có hai vị phù thủy cấp hai bỏ mình, thậm chí ngay cả quân đoàn trấn thủ ngoài di tích đều bị thương nặng, ít nhất đã có ba quân đoàn bị tiêu diệt.
Từ đó trở đi, hai phe phù thủy ở toàn bộ Nam Hải bờ lập tức rơi vào trạng thái căng thẳng.
Trước đó mặc dù bạch phù thủy chiếm cứ ưu thế, nhưng hắc vu sư cũng không phải không có sức chống đỡ, thực lực chênh lệch giữa hai phe cũng không tính là to lớn.
Mà hiện tại, chỉ trong thời gian mấy tháng, tính cả Ngải Lý Tư Đặc, liên minh bạch phù thủy đã mất đi bốn vị phù thủy cấp hai!
Việc này thậm chí đã thay đổi thực lực của hai phe ở một mức độ nào đó, tuy rằng phù thủy cấp ba có sức chiến đấu ở tầng lớp cao nhất đều không có tổn thất, nhưng hắc vu sư vẫn bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Đương nhiên, những đại thế này đã chẳng còn liên quan gì đến Lôi Lâm hiện, sự chú ý của hắn đều bị bảo vật thần bí kia hấp dẫn.
“Một bảo vật có thể làm cho phù thủy cấp hai hạ quyết tâm phản bội, đồng thời ám hại đồng bạn! Rốt cuộc là cái gì đây?”
Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên tia sáng đỏ như màu máu, đồng thời trong long dường như có một thanh âm không ngừng hò hét: “Đi cướp! Đi cướp! Đoạt lấy bảo vật kia!”
Dục vọng muốn cướp đoạt bảo vật trong nháy mắt tràn đầy nội tâm Lôi Lâm.
“Hả? Không đúng! Mình không lý trí như thế từ bao giờ?” Lôi Lâm lập tức đại biến sắc mặt, hắn nghiêm túc mà nhìn một khối thủy tinh trên cổ tay mình.
Thủy tinh trên cổ tay hắn, lúc này đang không ngừng tản ra một vòng sáng màu đỏ ngòm, giống máu tươi muốn nhỏ xuống.
“Tình huống càng ngày càng nghiêm trọng!” Trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên một tia nghiêm nghị, mở ra túi nước uống một hớp.
Ùng ục! Ùng ục!
Từng ngụm nước thuốc đặc thù chảy qua yết hầu, biểu hiện trên mặt Lôi Lâm cũng mơ hồ hoà hoãn lại.
Dần dần, ánh sáng trên khối thủy tinh ở tay hắn cũng thu lại, biến thành một miếng thủy tinh trong suốt vô sắc.
“Tình huống như thế càng ngày càng nghiêm trọng. . .”
Lôi Lâm cẩn thận cất khối thủy tinh kia đi, trên mặt dần hiện ra vẻ ngưng trọng.
Sau khi uống xong thuốc, Lôi Lâm cảm giác tâm linh của mình trong nháy mắt yên tĩnh lại, sự kích động trước đó cũng không cánh mà bay.
” Di chứng của thuật sĩ thực sự là phiền phức!”
Lôi Lâm cau mày, sau khi trái tim cải tạo hoàn thành, huyết mạch hoàn toàn dung cùng Khoa Mạc Âm cự xà hợp, Lôi Lâm cảm giác huyết mạch tâm tình vốn bị thuốc yên tĩnh áp chế đang không ngừng xao động.
Mà từ khi hắn trở thành thuật sĩ cấp hai sau khi, tình huống như thế đã biến thành càng ngày càng nghiêm trọng.
Hiện tại Lôi Lâm không thể không thiết lập thuật thức báo động trước trên cổ tay mình, khối thủy tinh vô sắc kia chính là kết giới mà Lôi Lâm thiết lập để báo động trước, một khi huyết mạch tâm tình bắt đầu xung kích lý trí của hắn, từ mặt thủy tinh sẽ lập tức sẽ bắn ra ánh sáng màu đỏ ngòm.
Loại tâm tình biến đối này càng nghiêm trọng thì ánh sáng màu đỏ ngoài thủy tinh cũng sẽ trở nên chói mắt.
Hiện tại Lôi Lâm đã không thể không mang thuốc yên tĩnh bên người, thỉnh thoảng dùng như uống thay nước, phòng ngừa bị loại tâm tình này làm cho choáng váng.
Dù sao, hắn từ hỏi mình có thể một đường đi tới hiện tại, có chíp phụ trợ là một mặt, chính mình tỉnh táo lý trí cũng là rất một nhân tố rất quan trọng.
Nếu như mất đi lý trí, dù lực lượng có mạnh mẽ đến đâu, cũng không tránh khỏi kết cục bi ai.
” Vấn đề tâm tình này của thuật sĩ, ở thời đại thượng cổ tuyệt đối chính là sự quấy nhiễu, Thâm Hồng Đại phù thủy tuy rằng đưa ra loại thuốc yên tĩnh này, cũng chỉ là trị ngọn không trị gốc, nhất định phải nghĩ một biện pháp xử lý dứt điểm. . .”
Sắc mặt Lôi Lâm nghiêm túc.
“Còn Ngải Lý Tư Đặc kia, hiện tại mình thực sự không thích hợp lại nhắm tới, hơn nữa khoảng cách còn xa như thế. . .”
Sau khi Lôi Lâm khôi phục lý trí thì sờ sờ cằm của chính mình.
“Đương nhiên! Nếu như hắn không có mắt mà dám đánh chủ ý tới mình, vậy thì không có gì để nói. . .”
Sauk hi nghĩ rõ ràng mọi chuyện, Lôi Lâm một lần nữa đội mũ trùm, rời đi hẻm nhỏ yên lặng này.
. . .
Mấy tiếng sau, Lôi Lâm từ bên trong một kiến trúc thật to do vàng và bạc xây thành đi ra, trên mặt còn mang theo một nụ cười bất đắt dĩ.
Ở phía sau hắn, một phù thủy giống chủ sự ân cần nhìn hắn rời đi, trên mặt còn mang theo một tia áy náy.
Đây là thương hội xếp hạng thứ ba trong Bụi Gai Cửa Sắt, mà Lôi Lâm mới từ bên trong chọn mua một phen rồi đi ra.
Rất tiếc chính là trừ việc bổ sung được rồi một ít vật tư thường dùng, Lôi Lâm vẫn hi vọng tìm được mẫu vu thuật loại hình dò xét đường xa lại không có một chút tin tức nào.
Còn phương pháp giải quyết tâm tình của huyết mạch thuật sĩ? Lôi Lâm căn bản không hỏi một tiếng.
Đồng thời, hắn cũng không muốn bại lộ lá bài tẩy của chính mình như thế!
“Chuyện này e là vẫn phải tìm biện pháp từ chỗ Thâm Hồng Đại phù thủy !”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, vừa đi vừa suy nghĩ.
Thâm Hồng Đại phù thủy là thuật sĩ cấp bốn tiến vào cấp độ thần tinh, khẳng định không có ai rõ thủ đoạn đối phó với tâm tình hóa thuật sĩ bằng ngài.
Loại thuốc yên tĩnh này chính là chứng minh tốt nhất!
Lôi Lâm dự định tiếp đó sẽ đi tìm một ít di tích có liên quan đến vị Thâm Hồng Đại phù thủy kia, hy vọng có thể có phát hiện gì đó.
Lôi Lâm đã quyết định, bắt đầu đi ra cửa Bụi Gai Cửa Sắt.
Bây giờ hắn bức thiết muốn tìm được tình báo và tin tức có liên quan tới Thâm Hồng Đại phù thủy, từ đó truy tìm di tích của ngài, tìm ra phương pháp hoặc thủ đoạn khắc chế loại bệnh về huyết mạch của thuật sĩ.
“Vị khách này muốn rời đi rồi sao?”
Ngay khi Lôi Lâm mướn rời khỏi Bụi Gai Cửa Sắt, đột nhiên bị một quái nhân mặc đấu bồng kỳ dị chặn đường đi.
“Anh là ai? Hình như ta cũng không quen biết anh!” Lôi Lâm hóa thân thành người trung niên hơi nhướng mày, một luồng khí tức nguy hiểm từ trên người hắn mơ hồ lan ra.
Mà quái nhân đối diện hắn cảm thụ được sâu sắc nhất, lúc này người này giống như bị một cự thú thượng cổ nhìn vào chằm chằm, hai chân bắt đầu run rẩy lên.
“Chờ đã! Chờ chút! Vị đại nhân này! Ta cũng không có ác ý!” Quái nhân lập tức xua hai tauy, dường như là vì muốn chứng minh thân phận của hắn, hắn còn móc ra một tấm sắt đưa ra cho Lôi Lâm kiểm tra.
Trên ntấm sắt ngăm đen có dùng dấu vết rất sâu, phác hoạ một vương miện hình tượng, trên vương miện không có bất kỳ trang sức nào, tràn ngập phong cách cứng rắn.
“Người của Thiết Vương Miện sao?” Ngữ khí của Lôi Lâm hơi hòa hoãn, khí tức trên người cũng bình phục xuống, nhìn quái nhân cũng có thực lực của phù thủy chính thức kia: “Tìm ta làm gì?”
“Đại nhân! Thiết Vương Miện chúng ta luôn tôn kính mà lại khiêm tốn đối với đông đảo phù thủy đại nhân có thực lực mạnh mẽ, trên thực tế, khi đại nhân vừa bước vào chợ, chúng ta đã chú ý tới ngài…”
Quái nhân khom người trước Lôi Lâm rồi nói “Mời ngài đi theo ta!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, rồi đii theo quái nhân kia, từ biểu hiện của quái nhân này có thể thấy dường như Thiết Vương Miện đã phát hiện ra thực lực của hắn, ngẫm lại cũng đúng, làm người quản lý ở nơi này, nếu như không tăng cường để ý tới phù thủy cấp hai như Lôi Lâm, một phù thủy cấp hai có thể triệt để phá huỷ nơi phồn hoa này, có lẽ trong Thiết Vương Miện đã khai phá ra kỹ thuật gì đó để tra xét ẩn núp.
“Sao anh tìm được ta?”
Lôi Lâm đi theo quái nhân kia rốt cục không nhịn được đưa ra vấn đề của.
Mà sau khi nghe thấy Lôi Lâm đặt câu hỏi, người đội đấu bồng đi phía trước có chút tự hào vỗ vỗ áo da trên eo, “Xèo!” Một bóng đen trong nháy mắt leo lên vai của hắn.
Đó là một sinh vật năng lượng cao tương tự chuột đồng, một đôi mắt như ngọc thạch toả ra ánh sáng óng ánh, lúc này đang nhìn Lôi Lâm rồi không ngừng phát run, ngay cả đuôi đều cong lên.
“Khiến đại nhân cười chê rồi!” Người đội đấu bồng vỗ vỗ đầu chuột đồng để động viên, “Đây là ma sủng phối hợp của ta—— Khoa long thử, bọn hắn phi thường nhạy cảm đối với linh hồn có mạnh mẽ. Cũng chính vì như thế, ta mới có thể giữ chức đội trưởng phòng vệ của Thiết Vương Miện…”
Lôi Lâm nhìn chuột đồng trên bả vai vị đội trưởng này, trong đôi mắt lộ ra vẻ hiểu rõ: “Có thể có được loại sinh vật đã tuyệt tích này làm ma sủng, vận may của anh rất tốt!”
Ma sủng của phù thủy không phải vật cưỡi gì, nhất định phải ký kết linh hồn khế ước nghiêm ngặt. Đồng thời cả đời một vị phù thủy cũng chỉ có thể có một con ma sủng.
Mà rất nhiều ma sủng đỉnh cấp, không chỉ có lực chiến đấu mạnh mẽ, mà còn có thể tiến hành tăng cường đối với phép thuật hoặc là thân thể của phù thủy, mà một số ma sủng quý hiếm trong truyền thuyết còn được đồn là có thể giúp phù thủy đột phá bình cảnh.
Lôi Lâm vẫn luôn muốn tìm một con ma sủng hoàn toàn xứng đôi với mình đáng tiếc thứ này dù có tiền cũng không thể mua được, còn phải xem vận may, bởi vậy đến hiện tại hắn vẫn không quyết định ra.
Mà khoa long thử hoàn toàn không có sức chiến đấu, cũng không có đặc hiệu tăng cường uy lực vu thuật hay kháng phép thuật, năng lực nhận biết này thực sự là có chút vô bổ, thế mà phù thủy này lại hoàn toàn từ bỏ phương diện này mà đổi lấy năng lực trinh trắc siêu cường, cũng không biết sự lựa chọn này của hắn là đúng hay sai.
Lúc này Lôi Lâm đã theo vị đội trưởng phòng giữ này tiến vào một trụ sở tư nhân do phù thủy xây dựng.
Hoàn cảnh nơi này phi thường yên tĩnh, phù thủy ở chung quanh có rất ít, đồng thời gác cổng cũng phi thường nghiêm ngặt, dường như chỉ mở ra đối với hội viên.
“Được rồi! Hiện tại anh có thể nói cho ta biết tại sao lại dẫn ta tới nơi này rồi chứ? Ta cho anh năm phút!”
Lôi Lâm mơ hồ có chút không kiên nhẫn lên, mà vị đội trưởng phòng giữ cũng phát hiện ra điểm ấy, rất nhanh tiến vào đề tài chính.
“Nếu như ta không có đoán sai, ngài đã tiến vào cảnh giới cấp hai rồi?”
Vị đội trưởng này đầu tiên hỏi một câu thăm dò, rồi sau khi thấy Lôi Lâm ngầm thừa nhận, hắn lại có chút kích động đứng lên, lần thứ hai cúi người chào.
Ở Nam Hải bờ, phù thủy cấp hai tuyệt đối chính là cao tầng, người nắm quyền thống lĩnh học viện cỡ lớn hoặc là gia tộc! Dù tới chỗ nào cũng được hưởng thụ đãi ngộ giống như quý khách.
“Vị đại nhân cấp hai tôn kính này! Gần đây Thiết Vương Miện chúng ta đặc biệt tổ chức một hội trao đổi dành cho các phù thủy cao cấp, vừa nãy ta nhìn thấy vẻ mặt đại nhân có vẻ không hài lòng lắm, hi vọng có thể tìm được vật ngài muốn trong trao đổi hội…”
Vị đội trưởng phòng giữ này bắt đầu giải thích, mà trong mắt Lôi Lâm cũng xẹt quavẻ hiểu rõ.
Trên thực tế, tài nguyên phù thủy ở Nam Hải bờ tuy rằng vẫn khá phong phú, nhưng cũng chỉ đúng với những học đồ và phù thủy phổ thông kia thôi, một khi đạt tới cảnh giới cấp một đỉnh cao, hoặc là cảnh giới cấp hai như Lôi Lâm, sẽ rất khó tìm được tài nguyên thích hợp để bọn họ sử dụng trên thị trường.
Bởi vậy, hội trao đổi do tư nhân tổ chức, chỉ mời phù thủy có cảnh giới nhất định đã trở thành chủ lưu.
Rất nhiều phù thủy sau khi đạt tới cảnh giới cao cấp hơn lại khôi phục phương thức lấy vật đổi vật, phù thủy có thực lực ngang nhau trao đổi vật phẩm mình cần .
Trước đây thực lực của Lôi Lâm không đủ, không tiếp xúc tới cấp độ này, nhưng hiện tại là người khác chủ động mời.
“Là Thiết Vương Miện các anh tổ chức hội trao đổi sao? Thời gian? Địa điểm?” Lôi Lâm hỏi. Hắn đã có chút dự định đi xem, giao lưu cùng phù thủy ở cấp bậc tương đương đúng là sẽ có trợ giúp rất lớn đối với hắn, trong hội trao đổi cấp bậc này thường thường có thứ tốt xuất hiện.
“Phi thường vinh hạnh được mời ngài gia nhập!” Thấy Lôi Lâm đông ý, trên mặt vị đội trưởng phòng giữ này lộ ra vẻ vui mừng.
Sau đó, hắn dung hai tay đưa một tấm thẻ màu đen cho Lôi Lâm.
“Hội trao đổi sẽ tổ chức vào ba ngày sau, địa điểm có ghi trên thẻ bài, đến lúc đó chỉ cần ngài cầm thẻ đến đúng giờ là có thể… Đồng thời, các vị hiền giả của Thiết Vương Miện cũng hi vọng được trao đổi với tất cả các vị phù thủy cấp hai trở lên trước khi giao dịch hội diễn ra, tuyệt đối sẽ không làm các ngài thất vọng…”
Vị đội trưởng này còn nói ra một chuyện, có vẻ đây này mới là phần quan trọng nhất.
“Gặp mặt?” Lôi Lâm hơi kinh hãi.
Hiền giả của Thiết Vương Miện, đương nhiên sẽ không phải một nhóm bắt đầu kia, nhưng ít nhất cũng có thực lực cấp một đỉnh cao trở lên, phù thủy cấp hai cũng có thể có, không có thực lực như vậy, Thiết Vương Miện sớm đã bị một số phù thủy trong lòng mang ý đồ xấu tiêu diệt vô số lần.
“Ta có thể biết là nội dung là gì sao?”
Lôi Lâm thưởng thức tấm thẻ màu đen trong tay, chiếc thẻ này dùng một loại tinh thạch nào đó làm thành, vuốt lên có một loại cảm giác lạnh lẽo, mặt trên còn có hoa văn đặc thù, tạo thành hình dạng một thanh cự kiếm.
“Nội dung cụ thể xin thứ cho ta không thể tiết lộ, nhưng ta có thể nói với ngài là nội dung lần này có liên quan đến sự kiện gần nhất ở bí cảnh sông Hằng…”
Vị đội trưởng phòng giữ kia mỉm cười nói, nhưng trong nháy mắt Lôi Lâm lại khẩn trương lên.
“Sự kiện ở Bí cảnh sông Hằng? Lẽ nào là mình? Mình bại lộ?”
Dưới lớp Lôi Lâm đã xuất hiện một lớp vảy màu đen, nhưng hắn lập tức phản ứng lại, sắc mặt bất biến hỏi:
“Anh nói tới Ngải Lý Tư Đặc?”
“Đúng thế! Vị đại nhân phản bội liên minh bạch phù thủy kia!” Khi vị đội trưởng phòng giữ này nhắc tới Ngải Lý Tư Đặc, ngữ khí vẫn hết sức cung kính, tràn ngập kính ý đối với cấp hai, khiến Lôi Lâm thoáng gật đầu.
Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến việc hắn thuộc về thế lực trung lập, nếu như vị đội trưởng này là bạch phù thủy, hắn chắc chắn sẽ không xưng hô hai chữ đại nhân loại này, bằng không sẽ phải đối mặt với đội chấp pháp xét xử!
“Thú vị! Thật là thú vị!”
Sau khi từ trụ sở tư nhân đi ra, Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, khóe miệng nở nụ cười, rất nhanh đã biến mất ở trong đám người.
Sau khi xử lý xong chính sự, vị đội trưởng này lại phi thường ân cần mời Lôi Lâm hưởng thụ phục vụ trong hội sở, Lôi Lâm cũng tùy ý hưởng dụng một phen, không thể không nói, loại phục vụ chuyên môn giành cho cao cấp phù thủy trong hội sở này quả nhiên không phải nơi bình thường có thể so với, dù là mỹ thực, rượu ngon hay phụ nữ! Còn có những thứ khác, chỉ cần Lôi Lâm muốn, hội sở có thể lập tức thực hiện, đồng thời phẩm chất đều là hàng đầu.
Đối với loại thế lực cỡ lớn này, dù là phù thủy cấp hai nào đều đáng giá lôi kéo, đồng thời, Lôi Lâm phi thường xa lạ nên càng đáng chú ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận