Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1691: Biếu tặng (2)

Sau khi kiên trì với khái niệm tự mình, Lôi Lâm nhìn mình một lần nữa ngưng tụ ra tay, trên mặt có vẻ nghĩ mà sợ.
“Nơi này là Thất Lạc Chi Địa. . . Cũng là nơi Mộng Yểm Chi Vương lãng quên chính mình. . .”
Vài mảnh lông chim màu đen rơi xuống, sau đó Lôi Lâm phát hiện một con quạ đen bay về phía chính mình.
Ở nơi không có bất kỳ thực vật nào, chỉ có khái niệm mà giữa hư không lại xuất hiện một con quạ đen vốn là chuyện phi thường kỳ quái, mà càng khiến Lôi Lâm kinh ngạc là con quạ đen này lại có thể duy trì năng lực hoạt động tự do.
“Lần thứ hai gặp mặt rồi! Tiên sinh!” Quạ đen thu cánh lại rồi vui vẻ chào hỏi.
“Chúng ta đã từng gặp nhau ở nơi nào sao?” Lôi Lâm rất kinh ngạc hỏi.
“Ừm! Đối với ta mà nói là trong mỗi một khắc ở tương lai, mà đối với cậu thì lại tồn tại ở quá khứ, hình dáng trong tương lai của ta là con cú mèo chỉ có một mắt.”
Quạ đen liến thoắng nói.
“Độc nhãn! Cú mèo!” Lôi Lâm trong nháy mắt nghĩ tới hồi ức mộng cảnh nguyền rủa chính mình gặp phải sau khi lên cấp năm, ở trong khe hở mộng cảnh kia, hắn được con cú mèo kia biếu tặng, cũng là bắt đầu từ lúc ấy, hắn mới thử nghiệm tiếp xúc với sức mạnh mộng cảnh.
“Xin lỗi! Xin hỏi ngài rốt cuộc là ai?” Lôi Lâm trực tiếp hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình.
“Ta sao? Ta chỉ là tập hợp của một đống khái niệm, chỉ nơi có mộng cảnh thì sẽ có ta tồn tại. . .”
Lôi Lâm có linh cảm, sinh vật không biết là quạ đen hay cú mèo này rõ ràng không nói thật, nhưng hắn cũng không xoắn xuýt vấn đề này.
“Ngài nói nơi này là nơi Mộng Yểm Chi Vương lãng quên bản thân? Là có ý gì? Vị này thật sự đã ngã xuống sao? Là ai ra tay?”
“Chỉ cần Mộng Yểm Chi Vương không muốn chết, thì sẽ không có bất kỳ người nào có thể làm hắn ngã xuống, nhưng ở đây, hắn từ bỏ “Khái niệm” bản thân tồn tại, bởi vậy hắn thật sự đã tử vong, ngay cả một tia mảnh vỡ chân linh đều không để lại. . .”
Quạ đen có vẻ vô cùng hiểu rõ về các chuyện thời thượng cổ.
“Từ bỏ khái niệm bản thân tồn tại, đó không phải là tự sát sao? Hóa ra từ lúc Mộng Yểm Chi Vương xâm lấn tới thế giới các thần, thì đã có ý muốn chết sao?”
Lôi Lâm có linh cảm, có lẽ vị Mộng Yểm Chi Vương Á Địch kia đã sớm chết, sau trận huyết đấu ở bí cảnh, Á Địch còn tồn tại chỉ là một xác chết di động mà thôi.
Nhưng đối với phương thực sự quá mạnh mẽ, cường đại đến mức muốn tự sát cũng không làm được, bởi vậy còn cần mượn các thần trợ giúp sao?
“Quả nhiên. . . Phù thủy cao cấp hoặc nhiều hoặc ít đều có một ít vấn đề tinh thần, Mộng Yểm Chi Vương này lại quá nghiêm trọng, sau này mình cũng không thể biến thành như vậy. . .”
Ví dụ về vị phù thủy tiền bối này đã cho Lôi Lâm một cảnh cáo rất tốt.
Phù thủy cấp tám cực hạn chân chính, chỉ cần mình không muốn chết, vậy việc ngã xuống gần như là một chuyện không thể nào, giống như hình bóng vặn vẹo, rõ ràng đã chết mấy chục ngàn năm, vẫn có thể tìm được cơ hội khuấy gió nổi mưa, nhưng Mộng Yểm Chi Vương một lòng muốn chết thì chính là chân chính chết đi. . .
“Như vậy. . . Phù thủy, nói cho ta biết mục đích đến lần này của cậu đi!”
Quạ đen nhúc nhích cái mỏ cũng màu đen, trong hai mắt như hạt đậu đen dường như có một tia trêu tức.
“Ta. . .” Lôi Lâm cắn răng, vẫn nói ra: “Ta hy vọng có thể thu được truyền thừa của Mộng Yểm Chi Vương, tối thiểu cũng phải tìm được phương pháp tránh lực lượng mộng cảnh suy kiệt!”
“Nắm giữ lực lượng mộng cảnh? Oa oa. . . Đó cũng không phải chuyện gì đơn giản, cậu xác định muốn làm như thế sao?”
Quạ đen hỏi lại.
“Ta phi thường xác định!” Lôi Lâm trầm giọng đáp, trong mắt có vẻ kiên định vì cầu chân lý mà không tiếc ngã xuống.
“Oa oa! Rất tốt! Ta nhìn thấy cái bóng của Á Địch trên thân thể cậu. . .”
Quạ đen oa oa kêu, trên người đột nhiên nổi lên biến hóa kỳ dị.
Ào ào ào, thể hình của nó đột nhiên bắt đầu lớn lên, trong nháy mắt từ kích thước như bồ câu đã biến thành một con ác long, trên cái cổ màu đen nổi lên vô số vảy màu đen, cái mỏ cũng biến thành dài ra, ngoài méo lộ ra răng nanh giống như răng cưa cá mập.
Răng rắc! Một tia chớp màu đỏ ngòm đánh xuống, ở giữa cái trán của con quái long màu đen, một tia máu tuyến chậm rãi mở ra, đã biến thành con mắt dọc thứ ba đỏ như màu máu!
“Chuyện này. . . Đây là. . .” Biến hóa kịch liệt, trực tiếp khiến Lôi Lâm kinh ngạc đến ngây người.
“Nhận lấy nó đi! Đây là quà tặng tới từ thế giới mộng cảnh!”
Quái long màu đen gầm hét lên, con thứ ba trên trán đột nhiên hóa thành một vệt ánh sáng, rơi vào cái trán Lôi Lâm.
Cảm giác xé rách khổng lồ truyền đến, bắn thẳng tới chân linh, đau đớn khiến hai mắt Lôi Lâm tối sầm lại, rồi trực tiếp ngất đi.
Lực lượng mộng cảnh giống như biển gầm đập tới, sau đó hoàn toàn bao vây bóng người, hình thành một cái kén lớn đỏ như máu.
Chờ đến khi thuỷ triều mộng cảnh yếu xuống, cái kén đỏ như máu ở chính giữa đã không thấy bóng dáng, chỉ có quạ đen là dừng lại tại chỗ.
“Bạn cũ! Ta giúp ông lần này xong, tất cả ân tình đều tiêu hao hết. . .”
Quạ đen lẩm bẩm nói với hư không, sau đó bóng người dần dần hư huyễn, biến mất ở hư không vô tận.
Bọn hải tặc còn ở ngoài rìa đảo Ác Mộng, lúc này lại nhìn thấy một kỳ cảnh.
Sương mù màu đỏ sậm dày bao phủ trên không vùng rừng rậm không ngừng biến thành màu bạc, tiêu tan, lộ ra khung cảnh vốn có.
Mặt đất chấn động, từng vết nứt nổi lên, thậm chí trực tiếp xuất hiện tình trạng lở đất, ở trung tâm hải đảo, ngọn núi trọc lốc phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, dung nham màu đỏ rực tràn ngập cảm giác xao động bất an.
“Không được! Là động đất! Hòn đảo này muốn sụp. . . Đại nhân đâu? Đại nhân ở bên trong?”
Khoa Long không quản những thổ dân nô lệ cùng hải tặc đang sợ hãi bất an kia, lập tức vọt tới bên cạnh rừng rậm, tìm kiếm bóng dáng Lôi Lâm —— Biểu hiện này không phải vì hắn trung tâm, mà là do hắn biết nếu như hắn dám bỏ lại Lôi Lâm một mình chạy trốn thì nhất định sẽ bị Phi Hồng Ma Nữ phẫn nộ trực tiếp lột da!
Khí tức tử vong mà tuyệt vọng tràn ngập hòn đảo, đông đảo sinh vật từ rừng rậm, khe đá, dưới nền đất, trong hang động nhanh chóng chạy ra, hình thành thuỷ triều bỏ mạng, thậm chí trên mặt đất còn có giun chui ra.
“Đáng chết! Đáng chết! Đám thổ dân kia sao lại để bộ lạc phát triển ở một ngọn núi lửa thế này? Kỳ quái hơn là tại sao ngọn núi lửa này không có dấu hiệu gì trước khi phun trào thế?”
Trên trán Khoa Long không ngừng chảy xuống từng giọt mồ hôi to như hạt đậu.
Có lẽ các thần trên trời đã nghe được lời hắn cầu khẩn, ngay khi Khoa Long chuẩn bị liều lĩnh cũng phải lưu vong, hắn rốt cục nhìn thấy bóng người Lôi Lâm ở rừng rậm.
“Ồ! Cảm tạ nữ thần Hải Dương! Đại nhân, ngài rốt cục đã xuất hiện, chúng ta nhanh rời đi nơi này thôi!”
Vẻ mặt Lôi Lâm có hơi hoảng hốt, sờ sờ trán mình, không để ý tới lời nói của Khoa Long.
Ngay khi Khoa Long chuẩn bị đưa tay kéo vị đại nhân này rồi mang đi. Trong mắt Lôi Lâm rốt cục có thần thái.
“Nơi này thực sự không có tác dụng, chúng ta đi thôi!”
“Được rồi!”
Khoa Long trong nháy mắt có kích động lệ nóng doanh tròng. Cảm giác đây là âm thanh êm tai nhất mà cả đời hắn nghe được.
Đám hải tặc có kỹ thuật lái thuyền không tệ, tuy rằng bỏ lỡ không ít thời gian, nhưng cuối cùng cũng coi như kịp rời đi đảo Ác Mộng trước khi núi lửa hoàn toàn phun trào.
Ầm ầm ầm!
Khói đen nồng nặc xông thẳng lên trời, trực tiếp ngăn lại ánh trăng —— cũng chỉ có ở trên không đảo Ác Mộng, mỗi khi đêm trăng tròn ánh trăng mới biến thành màu đỏ tím, đương nhiên, sau này cũng sẽ không như vậy.
Dung nham màu đỏ rực như dòng suối nhỏ, lại giống như mạch máu nhân loại, che kín quanh núi lửa, thậm chí còn đang không ngừng lan tràn ra chung quanh.
“Không ngờ phía dưới hòn đảo này lại là một mạch núi lửa, một khi mất đi lực lượng ác mộng trấn áp, núi lửa sẽ lập tức phun trào sao? Thậm chí bởi áp lực mạnh mẽ trước đó khiến cho lần bạo phát này càng cuồng bạo, e là toàn bộ đảo Ác Mộng đều không chịu nổi. . .”
Lôi Lâm nhìn hòn đảo phía xa dần dần bị dung nham nuốt chửng, trên mặt lại không có vẻ gì, lúc này toàn bộ sự chú ý của hắn đều bị tin tức chíp ghi chép mà hấp dẫn.
Keng! Gặp ảnh hưởng không rõ, công năng dò xét bị quấy rầy rất lớn, tạm thời mất đi hiệu quả!
Keng! Xuất hiện quấy rầy mãnh liệt. . . Hiện nay. .
” Lực lượng ở tầng mê cung thứ ba, còn có vùng đất bị lãng quên lại khiến chíp đều tạm thời mất đi hiệu lực sao? Đúng là khủng bố. . .”
Nhưng Lôi Lâm không chỉ quan tâm những thứ này, ở phía dưới còn có rất nhiều lời nhắc nhở:
Keng! Chân linh của chủ thể gặp ảnh hưởng không rõ, xác suất phóng xạ từ bản thể ở thế giới phù thủy đạt 98. 77%! Mở ra hình thức ngăn cách! Tiến hành quấy rầy. . . Ngăn cách thất bại! ! ! Chưa hoàn thành mục tiêu lúc trước! ! !
“Tê. . .” Lôi Lâm hít vào một ngụm khí lạnh: “Thậm chí ngay cả chân linh bản thể của ta đều bị ảnh hưởng, sức mạnh mộng cảnh thực sự là tà dị đến khủng bố. . .”
Sau khi đọc đến ghi chép này, tin tức của chip lại dần trôi chảy lên, hiển nhiên ảnh hưởng phải chịu trước đó cũng biến mất rồi.
Keng! Chủ thể hấp thu lượng lớn năng lượng tinh hoa! Phán đoán vì là lực lượng mộng cảnh dị hoá! Bắt đầu thôn phệ hấp thu!
Keng! Chủ thể hấp thu năng lượng mộng cảnh dị hoá! Tinh thần +1!
Keng! Đẳng cấp áo thuật sư của chủ thể tăng lên! Hiện nay là cấp mười chín! Áo năng trị +10! Thu được thiên phú: Tầm nhìn mộng cảnh, thu được sở trường: Tinh thông ảo thuật.
Keng! Chủ thể đột phá linh hồn. Tiến độ phân tích ma võng tầng 6- 100%! Thu được tất cả mẫu phép thuật cấp 6! Miễn dịch hiệu quả lãng quê phép thuật cấp 6, miễn tài thi pháp tất cả phép thuật cấp 6! )
Keng! Chủ thể lên áo thuật sư cấp mười chín. Thu được phép thuật vị cấp chín + 1, phép thuật vị cấp tám +1, phép thuật vị cấp bảy + 1! )
Ở phía dưới còn có giới thiệu hai hạng thiên phú sở trường vừa thu được:
Tầm nhìn mộng cảnh: Chủ thể nắm giữ năng lực nhìn thấu mộng cảnh, đôi mắt có thể nhìn thẳng vào linh hồn những người khác. Bất kỳ che giấu nào đứng trước tầm nhìn của chủ thể đều sẽ không thể giấu.
Tinh thông ảo thuật: Chủ thể tự động nắm giữ sở trường thi pháp hệ ảo thuật, tất cả pháp thuật hệ ảo thuật có uy lực +20%! )
Số liệu của Lôi Lâm lúc này đã bị chip quét mới một lần:
Lôi Lâm Pháp Áo Lan; tuổi tác: Hai mươi bốn; chủng tộc: Nhân loại là áo thuật sư cấp mười chín có sức mạnh: 15; nhanh nhẹn: 15; thể chất: 15; tinh thần: 19; áo năng trị: 190 trạng thái: Khỏe mạnh; nắm giữ thiên phú: Cường tráng, học rộng tài cao, thân thể hoàn mỹ trung cấp, tầm nhìn mộng cảnh; nắm giữ sở trường: cảm ứng năng lượng ảo thuật, tăng cường ảo thuật, tinh thông ảo thuật.
Tiến độ phân tích ma võng: ma võng tầng 0- 100%! Ma võng tầng 1- 100%! Ma võng tầng 2- 100%! Ma võng tầng 3- 100%! Ma võng tầng 4- 100%! Ma võng tầng 5- 100%! Ma võng tầng 6- 100%! Ma võng tầng 7- 77. 99%! Ma võng tầng 8- 38. 21%! Ma võng tầng 9- 0. 11%! )
Nắm giữ phép thuật vị: phép thuật vị cấp chín (1), phép thuật vị cấp tám (3), phép thuật vị cấp bảy (5), phép thuật vị cấp sáu (? ? ? ), phép thuật vị cấp năm (? ? ? ), phép thuật vị cấp bốn (? ? ? ), phép thuật vị cấp ba (? ? ? ), phép thuật vị cấp hai (? ? ? ), phép thuật vị cấp một (? ? ? ), phép thuật vị cấp 0 (? ? ? ) )
“Rốt cục đến ma võng cấp 9, cũng là phần cuối thi pháp bằng ma võng sao?”
Lôi Lâm nhắm mắt lại, cảm thụ mạng lưới phép thuật bao phủ toàn bộ thế giới các thần, từ cấp 0 bắt đầu đến cấp 9 là mười tầng ma võng, sau đó dường như còn có cảnh giới càng mạnh mẽ hơn, linh hồn lại bị chặt chẽ giam cầm lại, không thể tiếp tục kết nối.
“Sau ma võng tầng 9, chính là lĩnh vực các thần cấm chỉ. . .” Lôi Lâm trầm ngâm, hắn mơ hồ có suy đoán về cảnh giới sau ma võng tầng 9.
Rất có thể chính là mạng lưới thần thuật của các thần, tương đương với các thần tự mở cho mình một đường riêng .
“Lợi dụng ma võng truyền thần thuật? Đúng là có thể giảm thiểu tiêu hao của các thần ở trình độ lớn nhất, dễ dàng phát triển tín đồ, ha ha. . . Những thần linh này dự định thực không tồi đâu, chỉ là. . .”
Lôi Lâm nhịn lại lời nói, hiện tại hắn còn chưa thể can thiệp vào chuyện này.
” Sau khi đẳng cấp chức nghiệp đạt tới cấp mười chín, khoảng cách tới lĩnh vực truyền kỳ đã rất gần, thậm chí có thể nói chỉ cách xa một bước, việc hiện tại ta cần làm chính là nhanh chóng thuần hóa sức mạnh tự thân, tiến vào lĩnh vực truyền kỳ! Cũng chỉ có cường giả truyền kỳ chân chính, mới có thể lên tiếng ở trên đại lục!”
Đẳng cấp chức nghiệp tới cấp 20 cũng chỉ là tăng cường mấy phép thuật vị mà thôi, về bản chất chẳng khác gì cấp mười chín cả, then chốt vẫn là thuần hóa sức mạnh cùng hoàn thiện hệ thống lý luận.
Lôi Lâm nghĩ đến những ghi chép có liên quan tới các pháp sư đột phá truyền kỳ.
Mỗi một vị truyền kỳ đột phá đều có tính ngẫu nhiên, nhưng trước đó cũng đã đi tới đỉnh cao trên con đường của mình, lý luận cùng dự trữ tri thức đều cực kỳ phong phú.
“Ảo thuật sư truyền kỳ yêu cầu càng thêm phức tạp, yêu cầu ảo thuật sư ít nhất phải ngưng tụ hệ thống lý luận của bản thân thành cây kỹ năng hoặc là vòng tuần hoàn, nhưng việc này đối với ta thì hoàn toàn không có vấn đề, chỉ còn dư lại việc thuần hóa đơn thuần năng lượng. . .”
Lôi Lâm sờ sờ trán mình, trên mặt hiện ra một tia nghi hoặc.
Tình hình ở mê cung tầng 3 mộng cảnh lại hiện lên trước mắt hắn, chỉ là hiện tại trên cái trán trơn bóng của hắn không có dị dạng gì.
“Món quà kia rốt cuộc là có ý gì?”
Lần này hành trình ở đảo ác mộng, tuy rằng hấp thu rất nhiều lực lượng mộng cảnh, đẩy đẳng cấp của chính mình lên cấp mười chín, nhưng Lôi Lâm rất muốn truyền thừa của Mộng Yểm Chi Vương cùng biện pháp tránh lực lượng mộng cảnh suy kiệt, nhưng lại đều không thu được.
Không! Có lẽ đã thu được, chỉ là hắn còn chưa phát hiện.
“Mộng cảnh cải tạo sao?”
Lôi Lâm nhìn hai tay mình, trong bàn tay trắng nõn ẩn chứa sức mạnh cường đại, thậm chí Lôi Lâm cảm giác thân thể mình đã hoàn mỹ đến cực hạn, nhưng ở mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng hấp thu xạ tuyến, sóng điện từ ở chung quanh, sau đó chuyển hóa thành năng lượng tinh khiết, trợ giúp chính mình đột phá bình cảnh.
“Từ khi rời khỏi đảo Ác Mộng, luôn cảm giác mình có thay đổi cực lớn, rồi lại không phát hiện được. . .”
Trong mắt Lôi Lâm có nghi hoặc.
“Đại nhân. . . Bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Ừm! Trước tiên đi cảng hải tặc đi!” Lôi Lâm quay đầu lại, nhìn thấy Khoa Long bị doạ đang nằm trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch.
“Sao thế?”
“Không cái gì! Không cái gì! Thuộc hạ hoa mắt rồi!”
Trên mặt Khoa Long có nịnh nọt nụ cười, nhanh chóng lui xuống, mãi đến tận khi đi vào trong khoang thuyền mới lau mồ hôi lạnh, tự nhủ: “Ta gần đây nhất định là uống nhiều rượu Rum rồi, Lôi Lâm đại nhân làm sao có thể có ba mắt đây, còn có hoa văn đỏ như màu máu trên mặt, ha. . . Ạch ha ha. . .”
Khoa Long dùng sức lắc lắc đầu, giống như xóa ký ức vừa nãy khỏi đầu óc, nhưng phát hiện dù mình làm thế nào cũng không được, tay chân còn vô thức run rẩy, chỉ có thể chống đỡ vách tường một đường trở lại phòng ngủ.
“Con mắt thứ ba? Còn có phù văn đỏ như máu?”
Chỉ là Khoa Long không biết, hắn lầm bầm lầu bầu ở trong khoang thuyền, toàn bộ đã rơi vào trong tai Lôi Lâm rồi, đợi sau khi hắn rời đi, Lôi Lâm lập tức vẫy tay, ở trước mặt mình ngưng ra một mặt gương.
Xuất hiện trong tấm gương là một vị quý tộc thanh niên —— sắc mặt hơi hơi tái nhợt, đôi mắt xanh thẳm không khác nào biển rộng, tóc quăn màu vàng kim phối hợp môi mỏng, rất là có cảm giác anh tuấn, không có bất kỳ khác thường gì.
Hắn lại sờ sờ trán mình, đột nhiên, một hồi đau đớn truyền đến, khiến trong nháy mắt hắn nhắm hai mắt lại, mà đợi tới lần thứ hai mở mắt ra lại phát hiện ở giữa trán của mình đột nhiên có thêm một đường dọc màu đỏ!
Rầm!
Vô số thủy châu bắn ra, lộ ra khuôn mặt âm trầm của Lôi Lâm.
“Thể chất hấp năng mộng yểm. . . huyết mạch sao?”
Lôi Lâm vuốt trán mình, trong lúc nhất thời trầm ngâm không nói gì. . .
. . .
Chíp! Kiểm tra huyết mạch của ta!
Trong tháp pháp sư, các loại phù văn đo lường được mở ra hết, rất nhiều ánh sáng dò xét trong nháy mắt tụ tập trên thân thể Lôi Lâm.
Lúc này Lôi Lâm đã lén lút trở về tháp pháp sư của gia tộc, trước đó còn ở lại cảng hải tặc cùng biểu tỷ Y Toa Bội Nhĩ một quãng thời gian, đồng thời đưa ra phương hướng phát triển của nhóm hải tặc Phi Hồng Hổ sau này, lúc này mới yên tâm trở về, bắt đầu thử nghiệm giải quyết vấn đề của chính mình.
Hắn đã giao toàn bộ quyền khống chế tháp pháp sư cho chíp, phối hợp với sức mạnh của cả tòa tháp pháp sư, bắt đầu dò xét dị thường trên người mình.
Keng! Nhiệm vụ thành lập! Đang đo lường! Huyết mạch chủ thể có 99. 99999% là người thuần huyết!
“Quả nhiên vẫn phát hiện sao? Trao quyền điều động kính hiển vi nguyên tử, quan sát phản vật chất cấp hai, tiếp tục kiểm tra!”
Lôi Lâm nghiêm nghị hạ lệnh.
Keng! Thu được huyết dịch chủ thể, đang phóng to nghiên cứu. . .
Chíp lập tức phóng ra một màn ảnh, bên trên là mẫu huyết dịch của Lôi Lâm, bắt đầu chậm rãi phóng to.
Mười vạn lần! Trăm vạn lần! Màn ảnh không ngừng bị kéo nhỏ, dần dần đến ngàn vạn lần. . .
Mãi đến cấp độ nguyên tử, thậm chí là đột phá hạn chế nguyên tử, đến đơn vị nhỏ bé nhất được phát hiện ở kiếp trước của Lôi Lâm, mới phát hiện vấn đề.
“Đây là. . .”
Con ngươi Lôi Lâm hơi trừng lớn, trong đông đảo photon đang dao động, hắn tìm được mấy điểm đen kỳ dị.
“Khóa chặt vật này, phóng to cho ta!”
Tốc độ điểm đen rất nhanh, nhưng cuối cùng vẫn bị chíp thành công bắt lấy, chậm rãi, toàn cảnh bóng đen hiện lên ở trước mặt Lôi Lâm—— Đó là kết cấu lục lăng trụ kỳ dị, bên trên còn có hoa văn quỷ dị.
Hoa văn màu đỏ sậm vặn vẹo phức tạp, cuối cùng chậm rãi biến thành một người khổng lồ ba mắt có vảy giáp, trong ánh mắt đỏ như máu giữa trán dường như có thần trí của chính mình, nó đang lãnh đạm nhìn Lôi Lâm.
Đùng! Đùng! Đùng! Lôi Lâm trực tiếp lùi lại mấy bước, vẻ khiếp sợ trên mặt càng thêm dày đặc.
“Quả nhiên. . . Lúc trước ở mê cung mộng cảnh tầng ba, thân thể ta bị trồng vào một loại huyết mạch có sức mạnh cải tạo thành thể chất hấp năng mộng yểm sao?”
Bản thể hắn chính là huyết mạch thuật sĩ bán cấp bảy, đương nhiên sẽ không xa lạ đối với sức mạnh huyết mạch.
“Ta chỉ muốn một phần tư liệu truyền thừa mà thôi, cho ta sức mạnh huyết mạch làm gì?” Hiện tại Lôi Lâm có một cảm giác choáng váng.
Giống như một tên ăn mày đi xin một đĩa bánh, cuối cùng lại được cho cả một núi vàng.
Thể chất hấp năng mộng yểm là thể chất gì? Đó là một trong các sức mạnh huyết mạch cường đại nhất! Sau khi Mộng Yểm Chi Vương kích phát thể chất này đã lập tức đại sát tứ phương, thu được lực lượng bản nguyên của thế giới mộng cảnh rót vào người, một lần trở thành phù thủy cao cấp nhất thượng cổ! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận