Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 783: Khách tới (2)

Đây cũng là phương hướng nghiên cứu huyết mạch chủ yếu trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi.
Ba vị trưởng lão như đang phát điên tìm kiếm thế giới luyện ngục, đồng thời cũng đang thử nghiệm dựa trên mạch cơ sở là huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà để tổ hợp ra một huyết mạch mới càng mạnh mẽ, từ đó phá vỡ giam cầm của chính mình.
Đương nhiên, cho tới bây giờ, thí nghiệm này không nói tới hi vọng thành công, thậm chí ngay cả một chút đầu mối đều không có.
“Bây giờ nhìn lại, ở phương diện này, các thuật sĩ thượng cổ đã vượt xa chúng ta…” Lôi Lâm thở dài, cánh tay không cầm tư liệu thoáng siết thật chặt.
Sau khi chính mình lên cấp Thần Tinh, sau đó nếu như không đột phá được, hoặc là kế hoạch tìm kiếm thế giới luyện ngục thất bại, thì đây chính là hy vọng cuối cùng của hắn.
“Tháp linh! Thu lại tư liệu nghiên cứu huyết mạch! Bảo mật ở cấp độ một!”
Lôi Lâm ra lệnh.
Hiện tại hắn càng ngày càng cảm giác mình xây dựng tháp phù thủy rất đáng giá, nếu không hắn có nhiều vật quý giá như vậy, còn có hoàn cảnh nghiên cứu cần thiết và tư liệu, hắn cũng không biết nên bảo mật thế nào.
Sau khi Lôi Lâm đơn giản ăn qua chút đồ ăn, tinh thần phấn chấn muốn lần thứ hai tiến hành nghiên cứu, tháp linh ở hình dạng tiểu Tinh Linh đột nhiên hiện lên ở trước mặt hắn.
“Chủ nhân! Ở nơi cách 200 km về hướng đông nam tháp phù thủy , phát hiện gợn sóng phóng xạ phù thủy cường đại, dự đoán là phù thủy cấp ba trở lên!”
Trong phương diện trinh trắc phạm vi lớn này, tháp phù thủy vượt xa chíp.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao nhiều phù thủy đều yêu thích xây dựng tháp phù thủy trên lãnh địa của chính mình như vậy, cảm giác khống chế toàn bộ địa bàn của chính mình, không gì có thể ẩn giấu được này, thực sự làm bọn hắn rất có vui vẻ, càng quan trọng hơn chính là có thể bảo đảm lợi ích của bọn hắn.
Đương nhiên, ở phương diện độ chính xác, tháp phù thủy không bằng chíp, hiện nay cũng chỉ thu được cảnh báo năng lượng, ngay cả số lượng người của đối phương và giới tính đều không tra rõ được.
Lôi Lâm đúng là để ý về việc này, tính năng về phương diện này trong tháp phù thủy của chính mình e là dù phóng tầm mắt toàn bộ trung bộ đại lục, dưới cấp Thần Tinh thì đây chính là tính năng đỉnh cấp.
Mà khi đối phương không ngừng tới gần, tình báo tháp phù thủy thu thập được cũng càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng thậm chí bắt lấy một hình chiếu.
“Là bọn họ! E là phải đi ra ngoài một chuyến!”
Lôi Lâm nhìn hai bóng người trong hình chiếu, có chút đau đầu đứng lên.
Cùng lúc đó, Tạp Toa mang theo một vị nữ thuật sĩ khác cũng tới phía trước Hắc Bảo.
” Tạp Toa hầu tước tôn kính, chủ nhân nhà ta đang ở trong tháp phù thủy thí nghiệm, xin ngài nghỉ ngơi một lúc ở đây trước, ta sẽ đi thông báo cho chủ nhân!”
Cổ Bột Lặc mặc quần áo quản gia, đầu cúi thật thấp.
Làm một thuật sĩ Mạn Khắc Tư Đặc cự xà, địa vị của hắn trong Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi là rất thấp, đối với thiên chi kiêu tử như Tạp Toa xưa nay chỉ có phần ngước nhìn.
Thậm chí, nếu như hắn không phải phong thần của Lôi Lâm, hiện tại còn không có cơ hội nói chuyện cùng Tạp Toa.
“Không cần, hắn đã đến rồi!” Tạp Toa vung vung tay, vẫy vẫy tay với một bóng người từ xa bay tới.
“Ha ha… Học tỷ làm sao lại rảnh rỗi lại đây?”
Lôi Lâm hạ xuống mặt đất, gió nhẹ thổi áo bào của hắn tung bay, hắn gật đầu ra hiệu với Tạp Toa, vừa nhìn về phía một nữ thuật sĩ khác.
Vị nữ thuật sĩ này có một mái tóc màu đen, mượt như thác nước dài đến eo nhỏ, đây là ảnh hưởng hạt năng lượng căn bản hệ âm u trong mạch máu Khoa Mạc Âm cự xà, nhưng phi thường phù hợp với thẩm mỹ quan của Lôi Lâm.
Mà đối phương có khuôn mặt thanh thuần tinh xảo cùng vóc người bốc lửa, càng khiến rất nhiều đàn ông vừa thấy khó quên.
Nhưng càng thêm khiến Lôi Lâm khắc sâu ấn tượng là tính cách điên cuồng và coi trời bằng vung của đối phương.
“Còn có, Phù Nhị hầu tước, hoan nghênh đi tới pháo đài của ta!”
Nụ cười nơi khóe miệng Lôi Lâm có chút miễn cưỡng, còn Tạp Toa trực tiếp không e dè tiến lên, cho Lôi Lâm một cái ôm nhiệt tình.
“Lôi Lâm, ta vẫn chưa cảm ơn cậu về ân tình cứu mạng lần trước đây! Vốn còn muốn giúp đỡ cậu xây dựng tháp phù thủy, nhưng bây giờ nhìn lại, cậu còn có tiền hơn ta nhiều…”
Tạp Toa sâu kín thở dài, nhìn tháp phù thủy cách đó không xa lấp loé ánh sáng, có chút ghen cùng đố kị.
“Ha ha… Chỉ là một chút tích lũy trong những lần mạo hiểm trước đây mà thôi!” Lôi Lâm sờ sờ mũi của chính mình, hơi ngượng ngùng nói rằng.
“Được rồi, ngày hôm nay ta cùng Phù Nhị đặc biệt đến thăm cậu, không mang chúng ta thăm quan tháp phù thủy một chút sao?”
Tạp Toa nhếch lên miệng.
Ở trước mặt người quen, cô ta biểu hiện phi thường nữ tính , thậm chí còn có chút cảm giác bé gái.
“Nào có, ta cao hứng đều không kịp đây, xin mời!”
Lôi Lâm cười khổ đưa tay ra, kéo cánh tay Tạp Toa.
Mời phù thủy thân quen tham quan tháp phù thủy của chính mình, thậm chí ở lại cùng nghiên cứu, là phương pháp rất nhiều phù thủy biểu thị ý thân cận Lôi Lâm đương nhiên cũng không thể ngoại lệ.
Cũng may có tháp linh thao túng, cho dù là trong tháp phù thủy, những thứ không nên cho người khác nhìn thấy đồ, cho dù là phù thủy Thần Tinh đều rất khó phát hiện, bởi vậy cũng không sợ bại lộ bí mật.
Trong quá trình này, Tạp Toa không ngừng thốt lên kinh ngạc cùng than thở, còn Phù Nhị thì yên tĩnh hơn nhiều, cũng rất ít nói chuyện, giống như có tâm sự gì đó.
“Hô… Lôi Lâm học đệ, ta thu hồi lời nói lúc trước, không phải cậu giàu có hơn ta nhiều, mà là so với học trưởng Lộ Tây cũng có tiền hơn!”
Nửa nằm trên ghế salông trong phòng khách, Tạp Toa không hề chú ý cảnh “xuân” của mình lộ ra ngoài, thích ý nói tiếp.
“Ta thấy ngay cả tháp phù thủy của Lộ Tây cũng không xa hoa bằng nơi này của Lôi Lâm cậu! E là ở toàn bộ trung bộ đại lục đều có thể đếm được trên đầu ngón tay!”
“Học tỷ! Lời như thế này không nên nói thêm!” Lôi Lâm cười khổ giơ tay đầu hàng.
“Hôm nay hai người tới là có chuyện gì sao?”
Thấy lão sư đang trò chuyện cùng khách, Sử Lư Bi bưng trà bánh tiến lên, lại rất mau lui xuống, biểu hiện giống như một nhân viên tạp vụ đã trải qua tỉ mỉ huấn luyện.
“Lần này ta chuyên môn đến cảm tạ học đệ đã chăm sóc ở trong bí cảnh, vốn có dự định là dùng tài nguyên bồi thường, nhưng bây giờ nhìn lại thì cậu căn bản không thiếu những kia, cũng chỉ dùng phương thức khác để bồi thường…”
Tạp Toa liếm môi một cái: “Vậy để ta ở lại cùng cậu mấy đêm nhé? Tư thế gì ta cũng có thể để cậu thử…”
“Ừm! Vấn đề này sau này hãy nói đi…” Lôi Lâm cười cợt, chuyển đề tài.
“Xì! Học đệ vẫn vô vị giống y như lúc trước!” Tạp Toa tiếc nuối lắc lắc đầu, “Còn Phù Nhị, cô ấy tới nơi này là có việc muốn nhờ, muốn làm một vụ giao dịch với cậu!”
“Giao dịch?” Lôi Lâm hơi nghi hoặc một chút, trong nháy mắt nghĩ đến giao dịch lúc trước trong đại sảnh.
“Không phải phương diện kia, đương nhiên, nếu như Lôi Lâm các hạ đồng ý bán ra hạt giống sinh mệnh, ta cũng sẽ ra giá cao!” Phù Nhị che miệng cười duyên.
“Hiện nay ta vẫn không có dự định ở phương diện này!” Lôi Lâm nghiêm mặt, phát hiện nói chuyện cùng những nữ thuật sĩ này quả nhiên phi thường mệt óc.
Giống như là sợ chọc giận Lôi Lâm khiến giao dịch sau đó không làm được, lần này Phù Nhị rất thủ quy tắc, không tiếp tục trêu ghẹo.
“Trên thực tế ta muốn dùng giá cao thu mua một phần tài liệu trên tay Lôi Lâm cậu…”
“Tài liệu gì? !” Lôi Lâm trong nháy mắt có chút cảnh giác.
“Huyết mạch tinh thạch!” Phù Nhị hít một hơi thật sâu, tràn ngập chờ mong nhìn Lôi Lâm.
“Là vật kia à!” Trong mắt Lôi Lâm lóe lên vẻ hiểu rõ. Huyết mạch tinh thạch có tác dụng tăng cường tiềm lực huyết mạch, thậm chí thuần hóa huyết mạch, mặc dù đối với thuật sĩ có huyết mạch đã tinh khiết đến cực hạn như hắn thì không có tác dụng gì lớn, nhưng đối với gia tộc Phù Nhị đã xuất hiện hiện tượng huyết mạch suy kiệt thì đây thực sự là bảo vật vô giá.
“Thế nhưng vì sao cô lại biết?” Mặc dù là đặt câu hỏi với Phù Nhị, nhưng Lôi Lâm lại trực tiếp nhìn sang Tạp Toa.
Bị Lôi Lâm nhìn chằm chằm, thân thể Tạp Toa co rụt lại, rồi lập tức lại có chút kiêu ngạo nói: “Không sai! Chính là ta nói, lần trước sau khi cậu trao đổi cùng lão sư, huyết mạch tinh thạch vẫn còn chứ? Dù sao sau lưng cậu cũng không có gia tộc, không gấp gáp cần vật này, dù sao Phù Nhị là bạn tốt của ta, đồng thời cô ấy sẽ trả giá tuyệt đối làm cậu thoả mãn!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, lúc trước ở Hắc Lân Hào, hắn giao ra tài liệu chỉ là một phần. Còn nén giấu mấy khối trong không gian giới chỉ của mình.
Đương nhiên, đây là cố ý làm để Cát Nhĩ Bá Đặc nhìn, nếu không, một học sinh chí công vô tư như vậy, chỉ sợ sẽ khiến mọi người hoài nghi.
Làm một phù thủy lại không có một chút tư tâm, sao Cát Nhĩ Bá Đặc đại công cáo già có thể tin tưởng?
Quả nhiên, tất cả đều như Lôi Lâm dự liệu, tuy rằng Cát Nhĩ Bá Đặc phát hiện hắn mờ ám, nhưng không truy cứu, ngược lại còn càng yên tâm hơn.
Hắn tư tàng chút đồ vật kia, còn không lọt được vào mắt đối phương.
Nhưng hiện tại có thể thấy Cát Nhĩ Bá Đặc không để ý cũng không có nghĩa là những thuật sĩ cao cấp khác không để ý, mà Cát Nhĩ Bá Đặc cũng khẳng định là đã thả ra một chút tin tức. Nếu không thì Tạp Toa cũng sẽ không biết những chuyện này.
” Trên tay ta đúng là còn sót lại một khối huyết mạch tinh thạch, nhưng các chị hẳn là cũng hiểu rõ giá trị của nó, ta muốn biết các chị có thể bỏ ra cái giá gì đây?”
Lôi Lâm trầm ngâm, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, giống như đang trầm tư suy tính.
Trên thực tế, hắn đã quyết định phải bán hết những tài liệu mà mặt ngoài mình thu hoạch được kia, nếu không thì không biết còn có có bao nhiêu người muốn nhìn chằm chằm vào những thứ này.
Lần này còn là Tạp Toa và Phù Nhị có quan hệ thân cận, nếu như lần sau là Mễ Lan Tháp càng thêm điên cuồng hoặc là Lộ Tây học trưởng lại đây, hắn còn có thể làm sao?
Phù Nhị cùng Tạp Toa liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ vui mừng.
Chỉ cần đồng ý định giá, vậy thì sẽ dễ làm, nội tình gia tộc của hai người đều thâm hậu, đồ vật có thể đánh động Lôi Lâm không ít, càng không cần phải nói tới trước khi Phù Nhị đến đây còn chuyên môn chuẩn bị.
“Một bộ vu trận hoá lỏng cùng vu trận hóa tinh mà gia tộc chúng ta truyền thừa xuống, có thể giúp cậu khi áp súc lực lượng tinh thần có tỷ lệ thành công tăng lên trên 10%!”
Câu nói đầu của Phù Nhị đã khiến Lôi Lâm sáng mắt lên.
Loại vu trận áp súc cao cấp thuật sĩ truyền thừa xuống này, đương nhiên không phải những mặt hàng bình thường xuất hiện ở phòng gia dịch của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi có thể so sánh được.
Đồng thời, đối phương cũng là thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà, đưa ra vu trận, nhất định càng phù hợp với tình huống huyết mạch của thuật sĩ.
“Còn chưa đủ!” Lôi Lâm mặt lạnh.
“Còn có cái này!” Phù Nhị đẩy một cái chiếc hộp màu đỏ tới trước mặt Lôi Lâm.
Hộp rất nhỏ, làm bằng gỗ khắc hoa văn, có vẻ là dùng một loại thân cây nào đó chế thành, một vòng hạt năng lượng căn bản màu đỏ hệ hỏa hiện ở ngoài hộp, hình thành thuật thức phong ấn.
“Hả? !” Lôi Lâm nhíu nhíu mày, thổi một hơi tới cái hộp.
Hô! Hạt năng lượng căn bản màu đen hệ âm u mạnh mẽ mà tỉ mĩ xẹt qua, chỉ trong nháy mắt, phong ấn phía trên hộp lập tức bắt đầu mục nát, từng tấc từng tấc rạn nứt ra.
“Thực lực như vậy đã đạt đến hóa tinh!”
Tạp Toa than thở lên tiếng: “Tháp phù thủy này của cậu có tác dụng trợ giúp tăng cường quả thực có thể nói khủng bố!”
Trên mặt Phù Nhị cũng lộ ra vẻ kinh sợ, cô ta cố ý không giải trừ phong ấn phía trên hộp, chính là có tâm tư thăm dò đối phương, nhưng hiện tại xem ra, thực lực của Lôi Lâm ở trong tháp phù thủy đã vượt xa dự liệu của cô ta.
Trên thực tế, trong phạm vi tháp phù thủy tăng cường, Lôi Lâm không chỉ có thể phát huy ra có thể thực lực so với phù thủy hóa tinh, càngcó thể tùy ý điều động hạt căn bản trong ao năng lượng phản ứng chính phụ để bổ sung tiêu hao, pháp lực của hắn có thể nói là vô cùng tận.
Nếu như phù thủy hóa tinh bình thường lại đây, tuyệt đối sẽ bị hắn dây dưa đến chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận