Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 684: Bảo vệ toàn cảnh (1)

Đối với một phù thủy mới lên cấp ba, đồng thời còn là loại phấn chấn phồn thịnh, không phải bảo vệ toàn cảnh kéo dài hơi tàn trước kia thì Lôi Lâm hoàn toàn có thể tốn một chút thời gian, tiêu diệt toàn bộ các phù thủy học phái không phục, đồng thời còn có thể thống trị toàn bộ Ám Cực Vực mấy trăm năm.
Đứng trước thực lực tuyệt đối, phù thủy ở Trung Vực dù không tình nguyện, cũng không dám chọc giận đối phương vào lúc này.
Mà ngay lúc này, một số học phái may mắn còn sống sót xuất hiện, ra tay dập tắt những lời đồn thất thiệt về Lôi Lâm.
Bọn hắn đều là phù thủy tinh anh của các đại học phái, thậm chí còn có mấy vị là trọng tài cấp hai trong trận thi đấu kia, bọn hắn liên hợp làm chứng, lời nói trước đó của Lôi Lâm hoàn toàn cũng là sự thật, lập tức khiến các nghi vấn được dập tắt đi.
Những người này chính là tù binh lần đó Lôi Lâm bắt được.
Mấy phù thủy cấp hai kia đã khuất phục Lôi Lâm từ lâu, dù sao phù thủy không phải người ngu, đối mặt với cường lực áp chế từ Lôi Lâm, lại ở trong tình huống không thể cứu vãn, vẫn có rất nhiều người có thể nhận rõ hiện thực.
Đương nhiên, cũng có một số ngu xuẩn mất khôn, tất cả đều vinh quang “Chết trận”.
Năm 5783 tại Ám Cực Vực, Lôi Lâm với thực lực thuật sĩ cấp ba mạnh mẽ, còn có công lớn đẩy lùi cường địch to lớn, được đông đảo phù thủy ở Trung Vực chứng kiến, chính thức tuyên bố trở thành bảo vệ toàn cảnh!
Từ đây, đỉnh cao quyền lực phù thủy giới ở Ám Cực Vực đã bị Lôi Lâm chiếm lấy, mà đen tối cùng hi sinh phía sau quang minh và vinh quang lại rất ít người đi quan tâm.
Mọi người chỉ có thể nhớ kỹ công tích vĩ đại Lôi Lâm đánh tan Hắc Ám Tinh Linh, thậm chí vì thế mà biên ra ca dao và truyền thuyết để tán tụng, lại quên Duy Lâm, Ngải Lâm, Duy Na Ti, thậm chí các đại nhân bảo vệ trước đó làm ra nỗ lực, khiến tên của bọn họ bị chôn dấu trong văn hiến và sách sử.
Mà Lôi Lâm là bảo vệ toàn cảnh đời mới, vinh quang và truyền thuyết về hắn vẫn sẽ mãi tiếp tục.
Sau khi kế nhiệm chức bảo vệ toàn cảnh, mệnh lệnh thứ nhất mà Lôi Lâm ban bố chính là lấy Tự Nhiên Chi Minh làm trụ cột. Lại thu nhận rất nhiều phù thủy, thành lập học viện Tự Nhiên Chi Minh. Địa chỉ định ở trung tâm Trung Vực.
Tuy rằng lúc đầu Lôi Lâm không định làm như thế, thế nhưng trước khác nay khác, bây giờ hắn hoàn toàn có năng lực phổ biến xuống chế độ học viện, đồng thời thu được rất nhiều chỗ tốt trong quá trình này.
Sau khi học viện Tự Nhiên Chi Minh được thành lập, mấy học phái cỡ lớn có quan hệ tốt cùng Tự Nhiên Chi Minh trên thực tế là con rối bị Lôi Lâm dùng để khống chế quyền lực, cũng lớn tiếng tuyên bố sáp nhập vào học viện Tự Nhiên Chi Minh. Hình thành một thế lực học phái như bá chủ vậy.
Sau đó, không cần Lôi Lâm quá bận tâm, học viện mới thành lập đã bắt đầu tự động nghiền ép các học phái chung quanh, không ngừng mở rộng thực lực và phạm vi thế lực.
Đương nhiên Lôi Lâm hiểu rõ hình thức học viện ở Nam Hải bờ công chính cùng công khai hơn so với hình thức học phái ở Ám Cực Vực, đồng thời cũng từ bỏ chế độ thầy trò truyền thừa kia, tuy rằng đạo sư vẫn tồn tại, nhưng coi học đồ làm nô lệ thì vẫn rất ít.
Đồng thời, một đạo sư tối nhiều có thể truyền thụ cho bao nhiêu học đồ? Làm sao có thể so sánh với kiểu dùng phòng học lớn giảng bài kia?
Các học phái cỡ lớn từ bỏ hạn chế từ phương pháp minh tưởng, tụ hợp lại cùng nhau, sức mạnh khẳng định sẽ lớn hơn so với một học phái đơn độc rất nhiều.
Đây là chế độ thắng lợi! Cũng là thời đại tiến bộ, một khi hình thành thuỷ triều thì không thể ngăn cản!
Mà những học phái lạc hậu kia vì không muốn bị học viện thế lực mới xuất hiện nghiền ép, cũng nhất định phải nhanh chóng thành lập học viện, mở rộng việc thu học đồ để tự vệ.
Một số bình dân có thiên phú cũng bởi vậy mà thu được cơ hội.
Đồng thời học viện càng tự do được mở ra cũng có thể thu hút được càng nhiều phù thủy du đãng gia nhập, sau khi không có phương pháp minh tưởng hạn chế, những phù thủy du đãng này muốn gia nhập học viện chỉ là chuyện rất đơn giản.
Lôi Lâm đã sớm phát hiện ra một điểm là tuy rằng dùng một loại phương pháp minh tưởng hình thành học phái rất đoàn kết, nhưng cũng bởi vậy sẽ nảy sinh ra khuynh hướng bài ngoại rất mãnh liệt, sau khi phù thủy gia nhập học phái. Nếu như không chuyển sang tu luyện phương pháp minh tưởng của học phái kia, chỉ sợ cũng sẽ phải chịu cảnh âm thầm bị xa lánh.
Nhưng học viện sẽ không có vấn đề này.
Long Ba Đốn tạo ra ngọn lửa cách mạng cũng là dần dần bị chế độ học viện dập tắt hẳn.
Kỳ thực Lôi Lâm cũng không quá để ý chuyện này, hắn chỉ chú ý tới phương pháp minh tưởng của mỗi học phái và tư liệu nghiên cứu quý giá.
Đúng! Dưới chế độ công bằng, công chính, công khai, tự do giao lưu của học viện, mỗi học phái gia nhập học viện không thể không cống hiến ra tư liệu về phương pháp minh tưởng độc môn của chính mình cùng một số nội dung nghiên cứu ngành học quý giá.
Mà có Lôi Lâm đi đầu, sau khi cung cấp lượng lớn tư liệu quý giá để thành lập lên thư viện của học viện, mặc cho phù thủy quan sát, loại xu thế này biến thành ngày càng lan rộng.
Không thể không nói, sau khi vứt bỏ quan niệm hẹp hòi về môn hộ, loại phương thức mở rộng giao lưu và thăm dò này thực sự mang đến rất nhiều chỗ tốt cho phù thủy, khiến thực lực toàn bộ phù thủy giới đều được tăng cao.
Mà những phương pháp minh tưởng cùng tư liệu nghiên cứu này cũng tự nhiên bị Lôi Lâm vui lòng nhận toàn bộ, làm phong phú cơ sở dữ liệu của chíp.
Có thể nói, đến lúc này, phần lớn phương pháp minh tưởng và tư liệu ngành học cao đẳng ở Ám Cực Vực đều bị Lôi Lâm thu vào trong túi, một số tài nguyên quý trọng càng không cần phải nói.
Hiện tại học viện Tự Nhiên Chi Minh chính là thế lực lớn số một Trung Vực, dù Lôi Lâm muốn cái gì, chỉ cần ở Ám Cực Vực có thì chỉ cần ra lệnh một tiếng, sẽ có rất nhiều phàm nhân, học đồ, phù thủy cấp 1, thậm chí phù thủy cấp hai không sợ khó sợ khổ thậm chí không tiếc tính mạng mang tới cho hắn.
Đây chính là chỗ tốt khi nắm giữ quyền lực và tổ chức!
Thời gian chớp mắt đã tới năm 5785 Ám Cực Vực.
Lôi Lâm thấy các phương diện đã chuẩn bị xong xuôi, lấy danh nghĩa bảo vệ toàn cảnh, phát ra lời hiệu triệu, mệnh lệnh các vực tổ chức liên quân, thu phục Ám Cực Bắc Vực!
Đúng! Trước đó sau khi đánh giết An Nhã, Lôi Lâm lựa chọn rút quân, cũng không thừa thắng tấn công Bắc Vực, dù việc này dễ như trở bàn tay.
Trong lòng hắn phi thường rõ ràng, tuy rằng thực lực bản thân hắn siêu quần, nhưng trước khi không tổ chức xong thực lực của chính mình, mạo muội tiến quân tuy rằng cũng có thể đánh bại Hắc Ám Tinh Linh, thu phục khu vực bị đất, thu được danh dự to lớn, nhưng chỗ tốt chân chính khẳng định đều sẽ bị những kẻ có dã tâm ở phía sau chiếm lấy.
Đồng thời, lúc đó hắn vẫn không có danh phận bảo vệ toàn cảnh này! Lúc đó quyết đấu sinh tử sẽ để đám phù thủy phía sau hưởng thụ thành quả thắng lợi, Lôi Lâm cảm thấy mình còn chưa ngu xuẩn như vậy.
Vì lẽ đó, hắn thà rằng nhìn Bắc Vực thối nát, Hắc Ám Tinh Linh tàn dư không ngừng hoạt động, hỗn chiến cùng người lùn, địa tinh, thậm chí các thế lực học phái khác, tạo thành lượng lớn tử thương, cũng không ra tay.
Mà hiện tại thời cơ đã chín rồi.
So với lời hiệu triệu trước đó, lần này Lôi Lâm đã thành bảo vệ toàn cảnh, trên danh nghĩa thống trị Ám Cực Vực, là lãnh đạo tối cao ở phù thủy giới, mệnh lệnh phát ra tự nhiên cũng càng thêm hợp lý.
Mệnh lệnh đưa ra, không chỉ có tất cả các học viện ở Trung Vực đều phái ra phù thủy và quân đội phàm nhân tạo thành liên quân, cho dù là Đông Vực, Nam Vực, Tây Vực, cũng phái ra lượng lớn nhân thủ.
Đáng nhắc tới chính là, hiện tại khu vực mà Lôi Lâm chân chính khống chế, trên thực tế chỉ có Trung Vực cùng Đông Vực mà thôi.
Còn Tây Vực và Nam Vực, thái độ của phù thủy ở đây đối với việc Lôi Lâm nhậm chức bảo vệ toàn cảnh khá là ám muội.
Nhưng Lôi Lâm căn bản không thèm để ý, sau khi chỉnh lý lại Trung Vực cùng Đông Vực, dựa vào sức mạnh học viện ở hai địa vực này đã đủ để nghiền ép đối phương.
Trước đó sở dĩ không làm như thế là vì quá trình chỉnh lý này cần thời gian mà thôi.
Nhưng hiện tại có lẽ hai vực kia cũng biết tình huống không ổn, bắt đầu sớm chịu thua!
Dù sao phái ra quân đội phục tùng mệnh lệnh, trên thực tế chính là biểu hiện thần phục!
Lôi Lâm sờ sờ cằm, khóe miệng lộ ra nụ cười cân nhắc.
Ám Cực Bắc Vực.
Quân đội phàm nhân chỉnh tề xếp thành hàng ngũ không ngừng đi tới.
Mà ở phía sau là rất nhiều phù thủy ngồi trên công cụ giao thông kỳ quái.
Quân đội chỉnh tề, còn là hiệu lệnh thống nhất, chính quy hơn so với đội quân lần trước Lôi Lâm tổ chức ra không biết bao nhiêu lần.
Bởi Hắc Ám Tinh Linh chủ mẫu chết trận, trên thực tế từ ba năm trước, lượng lớn Hắc Ám Tinh Linh đã rút khỏi Ám Cực Bắc Vực, chỉ để lại mấy kẻ ngoan cố liên kết với địa tinh, người lùn liều chết.
Mà chút lực lượng này đối với liên quân nhân loại có đông đảo phù thủy tọa trấn, đặc biệt còn có Lôi Lâm làm thống soái thì bọn hắn chỉ nhỏ bé giống tro bụi mà thôi.
Đại quân thế tiến như chẻ tre, trên đường hầu như không tốn chút sức nào đã thu về được phần lớn thổ địa, thậm chí một đường đẩy mạnh đến dưới thành Ba Đế.
Mà trên đầu tường còn có cờ xí củaHắc Ám Tinh Linh đang tung bay, cùng từng làn khói mù, có cảm giác hoàng hôn Tây Sơn mịt mù.
“Thành Ba Đế! Lúc trước là phòng tuyến của liên quân Bắc Vực, cũng là nơi người bảo vệ Á Địch của Bắc Vực bỏ mình!”
Lôi Lâm nhìn đám Hắc Ám Tinh Linh trên tương thành, phát ra một tiếng cười nhạo: “Nơi này là trọng trấn biên giới, lẽ nào những Hắc Ám Tinh Linh kia còn vọng tưởng lấy nơi này làm phân giới với chúng ta sao?”
“Truyền lệnh xuống, toàn quân hạ trại, ngày mai lập tức tiến công!”
Lôi Lâm thuận miệng dặn dò một câu với người hầu bên cạnh, mà người hầu lập tức truyền mệnh lệnh này xuống, toàn bộ đại quân dừng lại, tìm kiếm nơi thích hợp để dựng lều trại, trong lúc nhất thời, ánh sáng vu thuật và thợ thủ công phổ thông không ngừng bận rộn, nhưng không hề rối loạn hỗn độn, khiến Lôi Lâm cực kỳ hài lòng về đại quân này.
Trung tâm doanh trướng dày đặc là một lều vải màu vàng lớn nhất, dùng đầy bảo thạch hào hoa phú quý và huân hương trang sức, thậm chí chung quanh còn có phù thủy chính thức mang đội tuần tra.
Tuy rằng vị bảo vệ toàn cảnh đại nhân ở ở trung tâm kia khẳng định không lọt mắt những thứ này, nhưng đây là lễ nghi cần thiết!
“Hả?” Lôi Lâm đang ngồi xếp bằng trong lều vải tiến hành minh tưởng đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Mấy phút sau, từ bên ngoài truyền đến tiếng cung kính: “Chủ thượng!”
“Đi vào!”
Rèm cửa xốc lên, một người trung niên tóc trắng tiến vào, trên người là gợn sóng khủng bố của phù thủy cấp hai, nhưng lúc này ông ta lại quỳ gối hành lễ với Lôi Lâm.
“Khởi bẩm chủ thượng! Có một chủ mẫu cấp hai Hắc Ám Tinh Linh tự xưng là cố nhân, muốn cầu kiến ngài!”
“Cố nhân?” Lôi Lâm nở nụ cười, “Để cho cô ta đi vào.”
Khuôn mặt của cô ta vô cùng tinh xảo, da dẻ trắng nõn mịn màng, hiển nhiên là mỹ nữ hiếm thấy, nhưng lúc này trên mặt lại tràn ngập thấp thỏm cùng bất an.
“A Lai Toa! Quả nhiên chính là cô!” Lôi Lâm cười nói.
Trong Hắc Ám Tinh Linh, cũng chỉ có vị chủ mẫu từng chiến đấu với hắn ở thành Đa Luân mười mấy năm trước mới miễn cưỡng được tính là người quen.
“A Lai Toa tham kiến bảo vệ toàn cảnh đại nhân!”
Vị chủ mẫu A Lai Toa của Hắc Ám Tinh Linh cắn cắn môi, rồi lập tức quỳ gối xuống đất, cung kính cúi sát đầu trên mặt đất lạnh lẽo.
Ở trong lòng, A Lai Toa vẫn có chút hoảng hốt, phù thủy trẻ tuổi dây dưa mười mấy năm cùng mình ở thành Đa Luân đã đi tới đỉnh cao phù thủy giới từ lâu, bỏ xa chính mình, thậm chí khi mình thấy hắn còn phải dập đầu, việc này khiến cô ta có cảm giác cực kỳ không cam lòng, nhưng trên mặt cũng không dám lộ ra chút nào.
Nhìn từ góc độ của Lôi Lâm, lưng ngọc bóng loáng, còn có cái mông tròn vo căng mẩy, bắp đùi thon dài rắn chắc của vị hắc ám chủ mẫu yêu diễm này đều được thu hết vào đáy mắt.
Giống như nhận ra được ánh mắt của Lôi Lâm, trên mặt A Lai Toa có nét ngượng ngùng, lại lén lút đong đưa thân thể mấy lần, không chút tiếng động lộ ra mị hoặc.
Mà ở đáy lòng, một cảm giác nhục nhã mãnh liệt mái không vơi đi.
Tuy rằng Hắc Ám Tinh Linh rất rộng rãi ở phương diện này, thậm chí có thể nói là đạt đến mức độ dâm loạn, cũng không thiếu nam sủng dị tộc, nhưng mỗi lần đều là do Hắc Ám Tinh Linh chiếm cứ ưu thế, dùng thái độ chủ nhân cao cao tại thượng để bố thí.
Nhưng hiện tại cảm giác coi chính mình là lễ vật đưa lên, còn e ngại đối phương không nhận, đối với A Lai Toa mới vừa lên làm chủ mẫu Hắc Ám Tinh Linh không tới hai trăm năm, tâm lý tuổi tác còn phi thường non nớt thì còn có chút không chịu đựng được.
“Vậy lần này cô đến chỗ này, rốt cuộc là có chuyện gì đây?”
Lôi Lâm thu hồi ánh mắt của chính mình, khi làm chính sự, hắn luôn luôn phi thường khắc chế.
Đồng thời, sau khi tấn thăng lên thuật sĩ cấp ba, nhậm chức bảo vệ toàn cảnh, có rất nhiều phụ nữ muốn bò lên giường của hắn, thậm chí, ngay cả Hắc Ám Tinh Linh hắn cũng hưởng qua rất nhiều lần —— Sau khi Hắc Ám Tinh Linh đại bại, giá cả nô lệ Hắc Ám Tinh Linh trên thị trường nô lệ xuất hiện một đợt thủy triều, thậm chí còn có rất nhiều hắc ám quý tộc bị bán ra! Không thể không nói, bởi vì Hắc Ám Tinh Linh có vẻ ngoài xinh đẹp và thiên phú phép thuật, thực sự là ứng cử viên nô lệ phi thường thích hợp cho phù thủy.
Thậm chí Lôi Lâm không cần biểu hiện ra, sẽ có phù thủy phỏng đoán ý trên mà dâng lên tù binh Hắc Ám Tinh Linh tốt nhất để hắn hưởng dụng.
“Ta đại biểu cho Hắc Ám Tinh Linh bộ tộc, tới thần phục đại nhân! Cầu xin đại nhân tha cho bộ tộc chúng ta!”
Giọng nói của A Lai Toa mang theo bi thương, vẫn cứ quỳ, dâng vương miện tinh xảo trên đỉnh đầu và một khối thủy tinh màu đen tới.
“Đây là tiêu chí quyền lực của chúng ta ——Vương miện Hắc Ám Tinh Linh, còn có nội dung đầy đủ của phương pháp minh tưởng cao cấp “Sinh mệnh mút vào”! Hắc Ám Tinh Linh chúng ta đồng ý rút lui khỏi Ám Cực Bắc Vực, thậm chí rút lại đến phía bắc sông ngầm, hàng năm sẽ cung cấp nô lệ chuyên môn đỉnh cấp cùng rất nhiều tài nguyên quý trọng tới đại nhân! Xin đại nhân tha cho chúng ta!”
A Lai Toa lần thứ hai dập đầu khẩn cầu.
“Chuyện này sao!” Lôi Lâm đang trầm tư, ngón tay gõ gõ xuống mặt bàn, phát ra âm thanh có quy luật.
Mà A Lai Toa gần như nính thở, trong trạng thái kinh hoảng cùng chờ mong chờ đợi vận mệnh phán quyết.
“Có thể!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận