Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2141: Pháp thuật (1)

Trước kia là vương giả của liên minh Ngân Nguyệt, nữ vương bắc cảnh, bây giờ là thủ hộ giả thành lũy lớn, ánh sáng hi vọng cuối cùng của nhân loại —— Ngải Lạp Tư Trác, cô ta nhìn quân đoàn phía dưới, khóe miệng che giấu dưới quang mang là ý cười đắng chát.
Làm con gái của ma võng nữ thần Mật Tư Đặc Lạp, sau khi đối phương ngã xuống, Ngải Lạp Tư Trác đã cảm giác được bầu trời cũng sắp sụp xuống.
Mặc dù bản thân cô ta cũng là một vị pháp sư cấp độ truyền kỳ, thậm chí còn kế thừa một tia thần tính đến từ ma võng nữ thần, nhưng Ngải Lạp Tư Trác phi thường rõ, nếu như không có mẫu thân ở sau lưng ủng hộ, liên minh Ngân Nguyệt và cô ta, cho dù muốn sống sót ở bắc địa đều phi thường gian nan, lại càng không cần phải nói tới chuyện phản công thú nhân đế quốc.
Đã mất đi ma võng nữ thần, đối với liên minh Ngân Nguyệt là thế lực lấy pháp sư làm chủ thể để xây dựng chính quyền này thì đây chính là tai nạn có tính đột phá!
May mắn là bởi vì các phù thủy một lần nữa xâm lấn, giữa các thần đã đạt thành hiệp nghị nhất trí, cuối cùng không để thú nhân đế quốc trực tiếp phát binh tiêu diệt liên minh Ngân Nguyệt.
Chỉ là tình huống này cũng không kéo dại được thêm mấy ngày.
Sau đó,chính là ôn dịch kinh khủng, cùng tai nạn hắc ám xảy ra.
Ngải Lạp Tư Trác là may mắn! Là pháp sư cấp độ truyền kỳ, khiến cô ta đã có năng lực thi pháp mà không cần mà võng, mặc dù giống như trẻ nhỏ lảo đảo, nhưng cuối cùng có một chút lực lượng tự vệ.
Nếu như nói, những pháp sư cấp 20 trở xuống đều giống như thai nhi trong bụng mẹ, không có bất kỳ sức tự vệ nào thì pháp sư truyền kỳ chính là đứa vé đã sinh ra, cũng sẽ không bị liên luỵ quá nhiều vì ma võng hủy diệt.
Thậm chí, một tia thần tính ma võng nữ thần kia còn để Ngải Lạp Tư Trác có khả năng kế nhiệm ma võng nữ thần!
Có các thần hoặc sáng hoặc tối trợ giúp, chính quyền của liên bang Ngân Nguyệt cuối cùng miễn cưỡng có thể duy trì được.
Chỉ là về sau đại tai nạn, còn có bầy trùng tập kích , khiến Ngải Lạp Tư Trác không thể không nhịn đau nhức từ bỏ phần lớn thổ địa, tạo dựng thành lũy cuối cùng thủ vững.
Có thể nói, ngoại trừ thú nhân ra, những người sống sót bên trong doanh địa mấy chục vạn người này chính là tinh hoa sau cùng của toàn bộ bắc cảnh.
“Quyết định của ta, rốt cuộc là đúng hay sai?”
Không thể không nói, có lẽ Ngải Lạp Tư Trác chỉ là vương giả hợp với thời kỳ hòa bình, tính cách của cô ta hoàn toàn không có có quyết đoán của người lãnh đạo, đặc biệt là trong thời điểm nguy nan này!
“Bệ hạ. ta mang đến tin tức mới nhất ở phương nam!”
Ngay khi Ngải Lạp Tư Trác còn đang do dự cùng giãy dụa, một cánh cửa truyền tống mở ra, đại hiền giả Y Nhĩ Minh Tư Đặc mặc trường bào bằng vỏ cây đay mộc mạc, giống như một học giả đứng sau lưng Ngải Lạp Tư Trác, thanh âm cực thấp truyền vào tai Ngải Lạp Tư Trác:
“Ta đã xác nhận lại một lần nữa. Ở phương nam cách chúng ta đại khái khoảng một trăm dặm, rừng rậm Trân Châu, giờ phút này đã bị đầm lầy ăn mòn, một tòa mẫu sào bắt đầu xuất hiện. . .”
Tâm lý Ngải Lạp Tư Trác hơi hồi hộp một chút, đối với người sống sót trong doanh địa, đây thật sự là một tin tức vô cùng xấu!
Cho tới bây giờ, Ngải Lạp Tư Trác đã biết, thủy triều trùng thú lan tràn khắp thế giới nhân loại, nơi phát ra đều là những mẫu sào như dị vật từ bên ngoài kia, chỉ cần bất kỳ khu vực nào có tổ trùng xuất hiện, vậy thì cơ bản đã có thể xác định kết cục cuối cùng là hủy diệt.
Từ bên trong tổ trùng sẽ có côn trùng xông ra vô tận. Đủ để cắn nuốt hết tất cả! Để nơi này hoàn toàn trở thành đất cằn sỏi đá.
“Đáng chết. . . Thu hoạch chúng ta vất vả bồi dưỡng ra, mặc dù sản lượng rất thấp, nhưng đã khai khẩn ra. . . Chỉ cần thu hoạch một lần. . .”
Giọng nói của Ngải Lạp Tư Trácdần dần thấp xuống: “Hiện tại di chuyển cũng không kịp, thành lập doanh địa đã hao tốn tất cả dự trữ của chúng ta, căn bản là không thể từ bỏ! Càng thêm mấu chốt chính là. . . toàn bộ thế giới đều là như thế, dù chúng ta di chuyển, lại có thể đi tới nơi nào?”
Nụ cười tuyệt vọng lạnh lẽo nở rộ trên mặt Ngải Lạp Tư Trác, khiến Y Nhĩ Minh Tư Đặc tràn đầy cay đắng.
“Hiện nay đoàn pháp sư của chúng ta thế nào?”
Sau một hồi lâu, Ngải Lạp Tư Trác dường như đã hạ quyết tâm quay sang hỏi Y Nhĩ Minh Tư Đặc hỏi.
“Còn đang huấn luyện, người tốt nhất cũng chỉ có thể thả ra một pháp thuật cấp 4 mà thôi, mà tiểu tử này trước khi tai nạn lớn xảy ra chính là pháp sư cấp 20 đỉnh phong, khoảng cách tới truyền kỳ chỉ kém xa một bước. . .”
Y Nhĩ Minh Tư Đặc thở dài một tiếng.
Sau khi ma võng sụp đổ. Hình thức tìm tòi quy luật nguyên tố thế giới trước đó đã khôi phục, dùng tinh thần lực trực tiếp thi pháp lại tạo thành chủ lưu.
Các pháp sư truyền kỳ vốn bắt đầu liên quan đến nghiên cứu ảo thuật sư, hiện tại muốn tìm ra nội dung về phương diện này để huấn luyện, cũng không phải chuyện phiền phức cỡ nào.
Dựa vào tư liệu pháp sư cùng tích lũy nhân tài của thành Ngân Nguyệt, các loại thí nghiệm thi pháp cũng rất nhanh được bố trí.
Mà tình huống hiện tại cho dù là các thần đều không thể kiên trì tiếp tục cấm lệnh chống lại ảo thuật sư. Mặc dù bên ngoài vì giữ gìn uy nghiêm các thần, giáo hội không có khả năng thừa nhận huỷ bỏ điều ước, nhưng bí mật nghiên cứu gần như đã đến tình trạng quang minh chính đại.
Đáng tiếc, ở lĩnh vực ảo thuật sư thi pháp, những pháp sư kia lại giống như lập tức một đại sư cao minh biến thành một công nhân chập chững vào nghề ——Tính nhanh gọn khi dùng ma võng thi pháp khiến tiêu chuẩn tư chất pháp sư hạ thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận