Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 905: Thạch Tượng quỷ

Ông lão từ ái mà nhìn tôn tử của mình.
“Thiên phú của cháu là tốt nhất trong gia tộc chúng ta, chỉ cần lại có thêm một bộ phương pháp minh tưởng cao cấp và ma khí phụ trợ, cấp hai, cấp ba căn bản là điều chắc chắn, ngay cả cảnh giới Thần Tinh cũng có hi vọng!”
Ông lão kích động đến mức cả người phát run, nói đến mức miệng sùi bọt mép.
Lời này lập tức khiến Lôi Lâm âm thầm đứng trong bóng tối khinh thường, sự gian nan để lên cấp Thần Tinh, hắn là người có quyền lên tiếng nhất, ông lão này nói những lời này hoàn toàn là vô căn cứ.
Nếu như thiên phú tốt lại có thêm một bộ phương pháp minh tưởng cao cấp là có thể lên cấp Thần Tinh, trên đại lục sẽ không có nhiều phù thủy hóa tinh mãi cho đến khi tuổi thọ tiêu hao hết mà vẫn chưa lên cấp như vậy.
Nhưng Lôi Lâm cũng không hoàn toàn phủ định đối phương, bởi vì thực sự có rất nhiều dị thế giới, biết đâu tổ tiên của đối phương thật sự có một loại bí pháp nào đó có thể thuận lợi thông suốt một đường lên cấp Thần Tinh cũng chưa biết chừng.
“Nhưng mà…” Đứa cháu vẫn có chần chờ, hiển nhiên hắn cũng không quá tin lời này, nếu không phải mộ huyệt này là do tổ tiên hắn lưu lại, người dẫn hắn đến lại là ông nội của hắn, chỉ sợ hắn đã trực tiếp quay đầu rời đi rồi.
“Lấy máu ta để thức tỉnh lại linh hồn cùng vinh dự của tổ tiên, đi về cánh cửa thành công, lấy địa ngục làm điểm cuối…”
Ông lão lấy ra một thanh chủy thủ màu trắng bạc, rạch xuống tay của chính mình, khiến cho dòng máu nhỏ xuống rễ cây, trong miệng không ngừng ngâm xướng, giống như đang tiến hành một nghi thức trang nghiêm nghiêm túc.
Chỉ là máu mùi tanh nồng bay ra, phối hợp với hoàn cảnh chung quanh khiến thiếu niên kia phải rụt cổ một cái.
“Gia gia, người xem!” Đột nhiên, con ngươi của hắn co rụt lại, lôi kéo ống tay áo của ông lão rồi kêu to lên.
Nhìn theo tầm mắt của hắn có thể nhìn thấy máu tươi nhỏ xuống rễ cây đều bị mặt đất và rễ cây hấp thu, tốc độ rất nhanh, giống miếng bọt biển gặp nước vậy thy gặp phải bọt biển như nhau.
“Đây là gia tộc chúng ta bố trí xuống thuật thức phòng ngự, chỉ có huyết mạch dòng chính, kết hợp với thần chú mới có thể mở ra…”
Ông lão chậm rãi giải thích, trong con Lôi Lâm lại lóe lên một tia sáng lên: “Xiềng xích huyết mạch! Lại là xiềng xích huyết mạch! Lẽ nào đối phương cũng là gia tộc thuật sĩ Trên người bọn họ rõ ràng không có bất kỳ gợn sóng thuật sĩ nào…”
Rầm! Sau khi hấp thu máu của ông lão xong, chạc cây hồ đào to lớn vốn đang tán loạn bắt đầu rung lên, cả thân cây đều đã biến thành màu đỏ tươi.
Răng rắc! Đột nhiên, thân cây chạc nứt ra từ giữa, hình thành một hốc cây, mơ hồ còn có thể nhìn thấy bên có một con đường nối xuống phía dưới.
“Đi theo ta!” Ông lão đi xuống trước, người cháu vội vàng theo sát ông ta, hai tay gắt gao lôi kéo ống tay áo ông lão, dáng vẻ đầy e ngại.
Lôi Lâm nghiêng đầu nghĩ một hồi rồi cũng đi theo.
Đường hầm rất ngắn, không bao lâu sau đã đi tới một ngôi mộ.
Ông lão này thắp lửa vào một ngọn đèn, dưới ánh đèn mờ nhạt, tất cả mọi thứ trong mộ đều hiện rõ trước mắt Lôi Lâm.
Căn phòng dưới đất này rất nhỏ, ở hai bên còn có một bức tượng đá ma quỷ, giống như đang thủ vệ ngôi mộ này.
Mà ở giữa tượng quỷ bằng đá, một quan tài bằng đá đột nhiên xuất hiện trước mắt, bên ngoài còn có rất nhiều phù văn phong ấn.
“Cạch cạch! Cạch cạch!” Thiếu niên bắt đầu run lên, càng thêm dùng sức mà kéo kéo ống tay gia gia:“Nơi này… Rõ ràng không có thứ gì, chúng ta vẫn nên mau chóng rời đi thôi. Cảm giác của ta rất nguy…”
“Sợ cái gì?” Ông lão không nhịn được vung tay áo, khí lưu bắt đầu lướt qua, gió nhẹ thổi qua ngọn đèn, khiến toàn bộ mộ thất lại tối đi thêm.
“Nhìn kỹ!” Giọng nói của ông lão mờ ảo, mang theo vẻ kích động khó nén: “Ta đã cố ý thắp lửa ngọn cho cháu quan sát…”
Thiếu niên không khỏi trợn mắt nhìn, sau đó con ngươi lập tức mở lớn lên.
Xuyên qua ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều hình vẽ trên vách mộ huyệt, thông qua bích hoạ mà miêu tả quá triinhf một vị phù thủy học đồ phấn đấu, từ cấp một đến cấp ba đều có.
Mà sau đó, chính là một trận chiến đấu như thần thoại, phù thủy trong hình vẽ cũng chính là chủ nhân mộ huyệt này đã đoạt được món đồ gì đó trong lúc chiến đấu, sau đó chợt lên cấp Thần Tinh.
Thiếu niên cố gắng mở to mắt để nhìn, nhưng ngoại trừ nhìn rõ ràng kẻ chiến đấu cùng tổ tiên của chính mình chính là ác ma có rất nhiều mắt và cánh tay, trên người che kín vảy thì không nhận ra cái gì khác.
“Đây là một đoạn lịch sử huy hoàng nhất của tổ tiên, chỉ nổi lên khi ngọn đèn này được thắp sáng…”
Trong giọng nói của ông lão chứa đầy tự hào, “Nếu như là người ngoài, không biết rõ cơ quan ở đây, rất có thể sẽ bị công kích!”
Lôi Lâm ẩn thân trong khe hở bóng tối, sau khi nhìn đến bích hoạ, trong lòng không khỏi hơi động.
Ác ma kia cuối cùng bị chém giết, trước đó hắn đã từng thấy, chẳng qua là ở trên một bộ bích hoạ khác: “Lại gặp mặt —— bạo thực quân chủ —— Bối Lỗ Tắc Ba Bố!”
Âm thanh Lôi Lâm rất nhẹ, lại mang theo kiên định.
Ở thời đại thượng cổ, phân thân của bạo thực quân chủ giáng lâm đại lục phù thủy, tạo thành lượng lớn tử thương, cuối cùng bị đánh giết, thân thể chia làm vô số mảnh vỡ.
Trong đó có một khối rơi vào trong tay tổ chức Lưu Sa, lại bị La Tân được, gây ra bi kịch cho Ba Bá gia tộc.
Mà bây giờ nhìn lại, chủ nhân mộ huyệt cũng từng tham dự lần đại chiến kia, đồng thời còn phi thường may mắn chiếm được một phần phù văn bạo thực.
“Nếu như đúng là như vậy, sau khi đại thắng, vị phù thủy này lập tức lên cấp Thần cũng có lý do hợp lý!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm: “Lấy lực lượng của bạo thực, thúc đẩy lực lượng tinh thần đột phá, từ đó lên cấp Thần Tinh cũng có hi vọng không nhỏ!”
Trên tay hắn vốn có một khối phù văn như vậy, thậm chí còn chuẩn bị sử dụng khi đột phá bình cảnh lên cấp Thần Tinh, nhưng trước đó hắn chuẩn bị đã đầy đủ, không cần thêm ngoại lực, Lôi Lâm cũng không muốn dính líu quan hệ gì tới vị bạo thực quân chủ này, dù sao bản thể của đối phương vẫn còn, đồng thời khẳng định là tồn tại khó lường cấp bảy trở nên, dùng một đầu ngón tay là có thể ép chết Lôi Lâm hiện tại, hắn đương nhiên không muốn liên quan gì cùng đối phương, cuối cùng bị tìm tới cửa, vì thế mới bỏ qua đi.
“Mà căn cứ vào bút ký ghi chép của tổ tiên, phương pháp minh tưởng của ngài cùng với bí bảo có thể trợ giúp đột phá đều đặt trong quan tài, làm bạn với hắn khi an nghỉ…”
Trong mắt ông lão phù thủy này bắn ra ánh sáng chói mắt, bước chân chậm rãi di chuyển về phía trước, đi tới trước mặt quan tài.
“Cạc cạc!” “Cạc cạc!”
Tiếng cơ quan phát động vang lên, mắt của tượng quỷ hai bên lóe lên tia sáng đỏ, vỏ đá trên người rơi xuống, đánh về phía lão phù thủy.
Vù! Từ trên người ông lão phù thủy bỗng nhiên bay lên một màng ánh sáng năng lượng màu vàng óng, ngăn lại lợi trảo đang đánh tới kia.
Mà trên mặt ông lão phù thủy lại lộ vẻ khó có thể tin: “Ta là hậu duệ của tổ tiên, dựa theo chỉ dẫn đi tới nơi này, tại sao vẫn bị công kích?”
“Cạc cạc!” Nhưng tượng quỷ hiển nhiên không trả lời hắn, hai con tượng quỷ lập tức phát ra sóng âm chói tai, tiếng gầm thét đảo qua, tên học đồ kia lập tức ngất đi.
“Bố Lỗ!” Hai mắt ông lão đỏ lên, hai tay đều đã biến thành lợi trảo dã thú.
Răng rắc! Một tượng quỷ bị ông ta tóm lấy, hung hăng xé thành hai mảnh, rất nhiều đất đá tung toé, mà một con tượng quỷ khác lại bỗng nhiên bất động, ánh sáng trên người thu lại, chấn động kịch liệt tản ra.
“Muốn tự bạo?”
Trong đôi mắt lão phù thủy lóe lên ánh sáng, đột nhiên vọt tới phía trước, trên lợi trảo bao trùm một màng ánh sáng dày đặc..
Phốc! Ông lão vung trảo về phía trước, lợi trảo giống như xuyên đậu hũ đâm vào thân thể tượng quỷ, chợt uốn một cái, một bộ phận trung tâm bị ông ta móc ra.
Cạc cạc… Mất đi bộ phận trung tâm, gợn sóng khí tức trên người tượng quỷ hoàn toàn biến mất, giống như thật sự đã biến thành vật chết.
“Bố Lỗ! Bố Lỗ! Cháu tỉnh lại đi!” Ông lão giải trừ vu thuật trên hai tay, một tầng ánh sáng màu xanh lục tràn ngập sinh cơ bao lấy thiếu niên.
Mấy phút sau, thiếu niên mới tỉnh lại, trong đôi mắt có vẻ mờ mịt.
“Mộ huyệt này e rằng không phải nghĩa địa của tổ tiên, mà là phong ấn vật gì đó rất khủng bố, nếu không vì sao lại có loại sinh vật bảo vệ này?”
Chuyện thứ nhất sau khi thiếu niên tỉnh lại chính là cảnh cáo ông của mình.
“Nhưng cứ thế rời đi, ta không cam lòng! ! !” Hai mắt ông lão phù thủy đã đỏ lên, trên mặt càng có vẻ cố chấp: “Có lẽ hai con thú bảo vệ này chỉ là tổ tiên thử thách, hoặc là một trò đùa cùng tiểu bối chúng ta mà thôi…”
Tuy rằng như vậy, nhưng lời này nói ra, chính ông ta đều không thể nào tin được.
Nhưng mà kiên trì cho tới nay, còn có lợi triệu hoán mơ hồ trong lòng, đều đang thúc giục ông ta mở ra quan tài, thu lấy đồ vật bên trong.
“Chỉ liếc mắt nhìn một cái! Ta bảo đảm, sau đó chúng ta lập tức phong ấn nơi này rồi rời đi!”
Hai mắtô lão có chút thất thần tiến lên, đẩy ra nắp quan tài đá, lộ ra đồ vật bên trong.
“Hả? !” Lôi Lâm vẫn luôn ở bên cạnh quan sát khẽ động.
Trong quan tài lớn, quả nhiên có di hài của một vị phù thủy, thân thể hắn có chút gầy gò, nhưng sợi tóc và lông mày đều còn, nhìn phi thường sống động, một luồng uy nghiêm đều là Thần Tinh từ trên bọ di hài này tản ra ngoài.
Tuy rằng nhắm chặt hai mắt, nhưng mặt mũi lại như đao tước rìu đục, mang theo cương nghị cùng kiên cường, hai tay đặt trước ngực, giống như đang nâng món đồ gì.
Lấy thị lực của Lôi Lâm, tự nhiên không chút khó khan đã nhìn thấy đó là một viên đá khắc phù văn!
Tuy rằng không giống với viên trên tay hắn, nhưng tuyệt đối là bạo thực phù văn hàng thật đúng giá!
“Ta đã nói mà, bí bảo là nhất định tồn tại!” Tình huống của ông lão phù thủy vào lúc này rất không ổn, vẻ mặt dại ra, giống như bị cái gì khống chế, trực tiếp tiến lên, hai tay muốn chộp tới phù văn.
“Tổ phụ đại nhân!” Ngay ở ông ta sắp sửa đụng vào phù văn kia, thiếu niên gào khóc kéo ông lão trở lại.
“Xảy ra chuyện gì? Ta làm sao lại đến nơi lại xảy ra!
“Ô ô…”
Gióng như địa ngục khóc hô tái hiện, vô số hư ảnh màu đen bỗng nhiên hiện lên trong mộ thất, từng tia hắc khí từ trong lồng ngực ông lão tản ra.
Ông lão nhanh chóng lấy trong lòng ra bản notebook màu đen kia, chỉ là lúc này quyển notebook tỏa ra nhiệt độ cực nóng, từng tia khí lưu màu đen ngưng tụ không tiêu tan.
Vù! Nhiệt độ trên notebook tăng cao khiến ông lão bị bỏng mà hiện lên một tia đau đớn, hai tay theo bản năng ném notebook ra ngoài.
Chỉ tiếp xúc trong thời gian ngắn, tay của ông lão đã bị phỏng một vùng lớn, thậm chí bong bóng màu trắng đã hiện ra.
Với thể chất phù thủy của ông ta, còn có thiên phú vu thuật bảo vệ mà vẫn bị thương như thế!
“Ô ô…”
” Bối Lỗ Tắc Ba Bố vĩ đại, ngài là quân chủ địa ngục, là con cưng nguyên lực, khống chế quyền binh bạo thực, tất cả ý chí ăn uống đều nằm trong tay của ngài…”
Hư ảnh ngày càng dày đặc, mà tiếng ngâm phụ xướng ca cũng truyền khắp trọn mộ thất.
Tình cảnh này lần trước Lôi Lâm cũng từng thấy, lập tức cảnh giác lên, mà đôi ông cháu kia càng là không biết phải trốn ở nơi nào, trên mặt tràn ngập vẻ hối hận.
Bạch! Một tia sáng màu đen từ notebook bắn ra, giống hư huyễn tàn ảnh, trực tiếp đi vào tảng đá phù văn trong quan tài.
Chờ đến khi tia sáng bay đi, quyển sổ kia dường như cũng đã hoàn thành sứ mạng của chính mình, tự động thiêu đốt thành một đống bụi.
Tảng đá phù văn bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng lung linh, từng tia sáng nối liền với thi thể Thần Tinh.
Ánh sáng giống chớp giật quét hình qua cả trọn mộ, đó là Thần Tinh bên trong đã mở mắt ra, lần thứ hai đi tới trên thế giới!
“Ta… Ta… Ta là Y Lợi Cát Tư Đặc!”
“Không! Ta là Bối Lỗ Tắc Ba Bố! Bạo thực quân chủ, Bối Lỗ Tắc Ba Bố! ! !”
Con mắt phù thủy kia lúc đầu có chút mờ mịt, sau đó lập tức lóe sáng lên, lĩnh vực Thần Tinh cường tuyệt giáng lâm, khiến cho đôi ông cháu kia trực tiếp bò trên mặt đất.
“Thần Tinh! Là Thần Tinh tổ tiên! ! !” Trên mặt ông lão hiện ra vẻ mừng như điên, muốn nói cái gì đó, nhưng trên mặt thi thể nửa ngồi kia lại lóe lên vẻ sắc bén.
Tia sáng màu đỏ lóe lên, ông lão phù thủy lập tức biến mất không còn tăm hơi.
“Ừm! Bổ sung không tệ! Có lẽ là dòng chính đời sau của bộ thân thể này!” Tia sáng màu đỏ ngòm trong đôi mắt vị phù thủy Thần Tinh này càng tụ càng thịnh. Hắn hài lòng sờ sờ bụng, lại đưa mắt nhìn đến trên người thiếu niên.
“A…” Một màn xảy ra kia lập tức khiến thiếu niên rơi vào biên giới sụp đổ, hắn há mồm ra, lại chỉ có thể phát ra âm thanh rất nhỏ, trên người lại không thể động đậy được.
Nhưng ánh mắt vị Thần Tinh này cũng không có dừng lại trên người hắn, mà là trực tiếp nhìn đến phía sau hắn.
“Ai…” Sau một tiếng thở dài, thân ảnh Lôi Lâm từ khe hở bóng tối đi ra ân.
“Phù thủy Thần Tinh? ! Ngươi là tên tiểu tử lần trước kia! ! !”
Từ trên người thi thể trong quan tài kia truyền đến tiếng kêu kinh ngạc, còn có cả sự thù hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Không sai! Là ta! Hình chiếu phân thân Bối Lỗ Tắc Ba Bố ạ!” Lôi Lâm hào phóng thừa nhận thân phận của chính mình.
Trên người hắn có bạo thực phù văn của đối phương, không thể gạt được.
Đến hiện tại, hắn đã gần như có thể biết rõ chuyện đã xảy ra.
Ở thời đại thượng cổ, phân thân Bối Lỗ Tắc Ba Bố ngã xuống, thân thể vỡ ra thành vô số bạo thực phù văn, đây chính là hạt giống tọa độ để sau này nó có thể nỗ lực xâm lấn phù thủy thế giới.
Pphù thủy chiếm được bạo thực phù văn, bị bạo thực chi dục ô nhiễm đều sẽ thức tỉnh ham muốn ăn uống kinh người, cảnh giới cũng tăng nhanh như gió, mà thân thể bọn họ trải qua lực lượng bạo thực ô nhiễm, chính là đối tượng đoạt xác tốt nhất cho Bối Lỗ Tắc Ba Bố!
Phù thủy chôn ở chỗ này cũng may mắn chiếm được một mảnh vỡ. Đồng thời dựa vào nó để đột phá Thần Tinh cảnh giới, nhưng dường như cuối cùng hắn đã phát hiện ra điểm không đúng, từ đó phong ấn chính mình ở nơi này. Ngăn cách Bối Lỗ Tắc Ba Bố dò xét.
Nhưng phi thường đáng tiếc là một quyển bút ký của hắn sau một thời gian dài dằng dặc cũng bị ô nhiễm, thậm chí bị một phần mảnh vụn linh hồn ký thác.
Sau một khoảng thời gian dài dằng dặc, con cháu của hắn bị bút ký đầu độc đã đến đây mở ra quan tài, thả ra phân thân này.
“Không ngờ mày đã lên cấp Thần Tinh!”
Phù thủy bị Bối Lỗ Tắc Ba Bố bám thân nhìn phi thường uy nghiêm. Mọi cử động tràn ngập uy nghiêm Thần Tinh, phía sau còn có hư ảnh ác ma to lớn hiện lên. Mơ hồ chính là Địa ngục quân chủ kia.
“Mày chuẩn bị bồi thường tổn thất lần trước cho ta như thế nào?”
Có chút kỳ quái chính là phân thân này không chỉ không truy cứu. Trái lại có chút hi vọng hòa giải.
Nhưng vẻ mặt Lôi Lâm càng thêm kỳ quái, hắn đi thẳng tới trước mặt phân thân kia, hai mắt không chút lưu tình nhìn đối phương: “Mày nghĩ ta là kẻ ngu sao?”
Lời vừa nói ra, phân thân kia lập tức biến sắc!
Mà âm thanh của Lôi Lâm vẫn đang tiếp tục: “Bây giờ mày còn không được tính là phân thân, chỉ là mảnh vụn linh hồn lần trước có thêm sức mạnh hình chiếu! Huống chi, chất của vị phù thủy Thần Tinh đã theo dập tắt linh hồn mà trở về tinh giới, tuy rằng thân thể từng bị lực lượng ô nhiễm, là tài liệu phân thân tốt nhất, nhưng mày chỉ có thể dựa vào thân thể Thần Tinh thì có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực?”
Vù!
Bốn phía chung quanh tối sầm lại, dường như đột phá ngăn cách của mặt đất, tới đến bên ngoài, ánh bạc đầy trời chiếu xuống, ngôi sao che kín toàn bộ bầu trời.
Thần Tinh lĩnh vực chân chính giáng lâm! Mà lĩnh vực của phân thân Bối Lỗ Tắc Ba Bố vừa gặp phải lĩnh vực của Lôi Lâm đã lập tức bắt đầu tán loạn, lộ ra vẻ không đỡ nổi một đòn.
Sau khi nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt phân thân vô cùng khó coi, mà Lôi Lâm lại âm thầm thở phào một cái.
Trước đó hắn suy đoán quả nhiên đều chính xác.
Tuy rằng lúc đó hắn có thể ngăn ông lão lại, nhưng cũng không giải quyết được phù thủy bên trong, như vậy để nguy cơ bộc phát ra rồi lại một lần nữa giải quyết lại phù hợp phong cách của hắn hơn.
Ngược lại chính đang lần trước thời điểm, hắn cũng đã cùng vị quân chủ này kết oán, tự nhiên không thể lại buông tha đối phương, mặc cho đối phương phát triển lên.
Tuy rằng cái này chỉ là một cái phân thân hình chiếu, nhưng một khi bị đối phương đi ra ngoài, lượng lớn bổ sung tự thân, giả lấy thời gian, cũng nhất định sẽ trưởng thành lên thành khó có thể ách chế đại hại!
Lôi Lâm đương nhiên không thể làm như thế, mà mặc kệ phân thân này cũng không được, chỉ có thể thừa dịp đối phương đang suy yếu nhất mà ra tay tiêu diệt đối phương.
“Mày…” Mái tóc phân thân Bối Lỗ Tắc Ba Bố xù ra, từng sợi dựng thẳng lên, có thể thấy được hắn đang vô cùng nổi giận.
“Chết đi cho ta!” Mặc kệ đối phương phẫn nộ thế nào, Lôi Lâm trực tiếp động thủ, năng lượng hoảng sợ hội tụ trên tay, hình thành ngọn lửa màu đỏ ngòm, lại biến thành hỏa diễm cự xà bao vây đối phương.
Ào ào ào! Dưới nhiệt độ cao khủng bố, quan tài đá lập tức hóa thành tro tàn, mà sắc mặt Lôi Lâm bất biến, nhìn vào giữa ngọn lửa.
Một điểm sáng màu đen nổi lên, chậm rãi mở rộng, sau đó rất nhiều hỏa diễm như dòng nước bị hút vào.
Chờ đến hỏa diễm đều tản đi, mới có thể nhìn thấy là Bối Lỗ Tắc Ba Bố mở to miệng rộng, hút hết hỏa diễm vào trong.
Càng quỷ dị hơn chính là sau khi nuốt những ngọn lửa này vào, khí tức trên người Bối Lỗ Tắc Ba Bố rõ ràng càng mạnh mẽ hơn một chút.
” Thể chất hấp năng! Mực đôh hiểu về lực lượng bạo thực đã đạt đến mức độ quy tắc rồi!”
Lôi Lâm vỗ tay, trên mặt lại không hề khiếp sợ, với cấp độ bản thể của đối phương, đạt đến trình độ như thế này chỉ là việc nhỏ.
“Chỉ đáng tiếc là cơ sở của mày quá chênh lệch, có thể hấp thu được bao nhiêu năng lượng nữa đây?”
Lôi Lâm nói ra lời này quả nhiên khiến Bối Lỗ Tắc Ba Bố hoàn toàn biến sắc lên.
Hấp thụ bất kỳ sức mạnh nào đều sẽ có hạn mức tối đa, mà đối phương mất đi chất đặc biệt của phù thủy Thần Tinh nên hạn mức tối đa này sẽ thấp hơn không ít, Lôi Lâm chính là hiểu được điểm này, lập tức công kích vào chỗ chết.
Nếu không phải thực lực bây giờ của đối phương còn kém, sau này tuyệt đối không có cơ hội tốt như vậy.
Ầm! Hỏa diễm mãnh liệt giống sóng biển nuốt chửng đối phương, mà lúc này trên mặt Bối Lỗ Tắc Ba Bố hiện ra vẻ kiêng dè, không dám mạnh mẽ nuốt chửng nữa, mà từ trên người bắn ra vô số xúc tu màu đen, bao vây lấy toàn thân.
Xúc tu màu đen vừa tiếp xúc với ngọn lửa màu đỏ ngòm, tiếng xì xì hòa tan lập tức bùng lên, trung hoà hỏa diễm, thế tiến công của hai bên đều chậm rãi yếu đi.
“Nuốt chửng chi nha!”
Răng nanh màu đen giống như hòa vào giữa hư không không ngừng hiện lên xung quanh cơ thể Lôi Lâm, bị một tấm khiên màu đỏ có hình vẽ Khoa Mạc Âm cự xà cản lại.
“Quả nhiên, công kích như vậy, mày còn có thể chống cự mấy lần?”
Răng nanh lớn màu đen lướt qua mặt ngoài tấm khiên, lưu lại rãnh sâu và từng đốm lửa nhỏ, mà Lôi Lâm lại lộ ra vẻ đã định liệu trước.
“Mày…”
Bối Lỗ Tắc Ba Bố được xúc tu màu đen bao quanh chỉ nói ra một từ đã lập tức bị càng nhiều ngọn lửa màu đỏ như máu bao vây…
“Đây là… Xảy ra chuyện gì?”
Thiếu niên nằm trên mặt đất nhìn thấy một trận đại chiến giống như thượng cổ thần thoại, cuối cùng, vị phù thủy mái tóc màu đen đột nhiên xuất hiện kia đứng giữa trời sao, giống một vị thần linh giáng lâm, chỉ huy ngọn lửa màu đỏ ngòm bao vây quái vật trong quan tài.
Sau một hồi lâu, ánh sáng xán lạn mới tan đi, phù thủy có mái tóc màu đen kia xuất hiện ở trước mặt hắn, trên mặt tuy rằng uể oải, lại có vẻ vui mừng.
“Cậu tên là Bố Lỗ sao?”
Thu cẩn thận một viên bạo thực phù văn đã bị phong ấn xong, trên mặt Lôi Lâm mang theo ý cười.
Hắn đương nhiên không sẽ lưu lại ý thức của đối phương, nếu như đối phó với một tồn tại cấp bảy trở lên như thế, cuối cùng nhất định sẽ bị đối phương dùng tầng tầng lớp lớp quỷ kế nhấn chìm, chỉ bất tri bất giác phóng xạ ra ô nhiễm đã đủ để hắn chịu thiệt, ông lão phù thủy kia và tổ tiên của ông ta chính là ví dụ tốt nhất.
Nhưng loại bạo thực phù văn này lại rất có giá trị nghiên cứu, thậm chí là biểu hiện cụ thể của quy tắc!
Sức mạnh quy tắc! Là phân chia ngưỡng cửa cấp sáu và cấp bảy, chỉ khi triệt để nắm giữ sức mạnh một quy tắc, mới có thể lên cảnh giới cao hơn cấp Hi Nhật, bởi vậy Lôi Lâm cũng không chút khách khí giữ lại bạo thực phù văn để chuẩn bị cẩn thận nghiên cứu.
Tuy rằng hiện nay cấp độ của hắn còn có thấp, nhưng tương lai sẽ có một ngày tiếp xúc được.
“Phải! Ta là Bố Lỗ! Đại nhân!”
Thiếu niên Bố Lỗ khom mình hành lễ, phù thủy Thần Tinh! Vậy cũng là tồn tại mà toàn bộ trung bộ đại lục đều cần kính ngưỡng!
Trong khoang thuyền rộng lớn, Lôi Lâm phi thường hài lòng nhìn lượng lớn thư tịch trên tay.
Lần này tới trấn nhỏ không chỉ ghi chép được số liệu linh triều, còn phá hủy được âm mưu của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, diệt được một mầm họa, lại thu được một khối bạo thực phù văn, có thể nói là thu hoạch rất lớn.
Thậm chí, hắn còn thu được mấy phần bút ký nghiên cứu cùng tư liệu thí nghiệm của vị tổ tiên Thần Tinh kia từ trên tay học đồ Bố Lỗ.
Để báo đáp lại, hắn chỉ trả giá mấy phần thuốc lực lượng tinh thần đã đủ khiến đối phương cảm động đến rơi nước mắt.
Mà rất nhiều tư liệu nghiên cứu cùng lĩnh hội tâm đắc vị phù thủy Thần Tinh kia đã mang đến dẫn dắt rất lớn cho Lôi Lâm.
Trong khi chạy đi, Lôi Lâm cũng không quên mệnh lệnh chíp ghi chép lại toàn bộ những tài liệu này, hoàn thiện cơ sở dữ liệu của chính mình.
Sau khi xử lý xong linh triều và Bối Lỗ Tắc Ba Bố, bởi thời gian ước định trước đo cũng sắp đến rồi, Lôi Lâm đổi sang dùng phi thuyền tư nhân mà Phỉ Lặc gia tộc biếu tặng —— Cự Xà Hào, bỏ qua hình thức nhàn nhã chạy đi lúc trước.
Bởi vì là phi thuyền tư nhân cho phù thủy Thần Tinh tư nhân làm riêng nên các hạng tính năng của Cự Xà Hào đều phi thường hoàn thiện, thậm chí bay trong lôi bạo cũng không cảm thấy thân tàu có chút rung động, đồng thời, toàn bộ tuyến phi hành và điểm tiếp viện ở trung bộ đại lục đều mở ra với Cự Xà Hào, cung cấp miễn phí phục vụ duy tu, khiến Lôi Lâm không khỏi có thêm một phần hảo cảm đối với gia tộc Phỉ Lặc.
Đương nhiên, điều này cũng có thể chính là ý của Phỉ Lặc gia tộc cùng Thiên Không vương tọa.
Cho dù là sản nghiệp do Hi Nhật phù thủy khống chế, dù sao cũng chiếm lấy toàn bộ vận tải trên không của trung bộ đại lục, nhất định phải xuất huyết ở phương diện khác.
So với việc trao đổi ích lợi khác, tiêu tốn vào việc lấy lòng Phù thủy Thần Tinh tuyệt đối là không đáng nhắc tới.
Cự Xà Hào có tốc độ rất nhanh, trong tình huống chạy hết tốc lực thì Lôi Lâm chỉ dùng không tới thời gian nửa tháng đã tới địa điểm mục đích lần này —— Khu vực Khắc Lý Duy!
Nơi này là địa điểm đông đảo tổ chức huyết mạch cùng bảo vệ, là nơi chuyên môn để thuật sĩ mở hội nghị. Ở đây có rất nhiều chủng tộc hỗn huyết, thuật sĩ, cùng với người huyết mạch ô nhiễm.
Trong lời đồn, chỉ cần phù thủy hoặc là chủng tộc có huyết mạch thuật sĩ, hoặc là liên quan đến con đường huyết mạch, khi đến đây đều có thể nhận được chăm sóc hài lòng.
Bởi vậy, trong tình huống phù thủy có thực lực đè ép đông đảo chủng tộc, nhân loại chiếm đa số trung bộ đại lục, Khắc Lý Duy cao điểm có thể tính là thiên đường của những dị tộc cùng và con lai bị song phương bài xích.
Mà ở trung tâm khu vực Khắc Lý Duy cũng là thành thị Khắc Lý Duy lớn nhất sẽ cử hành một buổi thuật sĩ Thần Tinh tư nhân giao lưu.
Bảo La cùng Phỉ Lợi dốc hết sức mời Lôi Lâm đi tới nơi này, giao lưu nhiều hơn với các thuật sĩ cao cấp khác. Việc này đối với Lôi Lâm cũng là chuyện cầu mà không được, lập tức đồng ý.
Bởi vì không muốn quá thu hút sự chú ý của người khác, Lôi Lâm cũng không đi tới điểm ngừng phi thuyền gần Khắc Lý Duy, mà là trực tiếp hạ xuống ở ngoài, thu Cự Xà Hào cẩn thận rồi mới đi vào trong thành Khắc Lý Duy.
Trên đường phố còn có xe ngựa, xe cơ giới, thảm vu thuật chuyên chở, vô số phù thủy muôn hình muôn vẻ tạo thành dòng người rộng lớn, từ hai bên cửa lớn ra vào.
Mà đa số những phù thủy này đều có chung một đặc điểm ——Khí tức huyết mạch trên người phi thường nồng. Không phải thuật sĩ chính là dị tộc, thậm chí còn có mấy người ô nhiễm, cũng không bị kỳ thị như ở bên ngoài.
Khi thông qua cửa thành. Lôi Lâm cố ý liếc nhìn thủ vệ ở cửa thành một chút.
Đó là một chủng tộc có thân cao hai mét, có có thêm một chút lông tơ mà thôi.
“Khuyển nhung? !” Lôi Lâm lập tức nghĩ đến chủng tộc gần với cẩu đầu nhân này, so với cẩu đầu nhân có huyết mạch Long tộc thượng cổ, loại khuyển nhung này hoàn toàn là một loại thú nhân, thế nhưng trung bộ đại lục lại phân chia bọn họ với cẩu đầu là họ hàng gần, thậm chí trực tiếp cho rằng hai nhánh cùng chủng tộc.
Nhưng Lôi Lâm đã tinh luyện ra huyết mạch thượng cổ Hồng Long, lại biết rõ cẩu đầu nhân có huyết mạch Long Tộc là sự thực! Mà trên người những khuyển nhung này, hắn lại không cảm nhận được bất kỳ khí tức huyết mạch loài rồng nào. Dù cho là một tia mỏng manh nhất đều không có!
“Nếu như dùng luận điểm này để viết thành luận văn, chỉ sợ mình sẽ vang danh toàn bộ đại lục. Tuy rằng điều này cũng không có gì chỗ tốt…”
Lôi Lâm lan man suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng ném suy nghĩ sẽ dẫn tới vô số phiền phức này vào trong đống rác.
“Chẳng qua thực lực bình quân của khuyển nhung đúng là tương tự cẩu đầu nhân, hơn nữa bề ngoài tươn tự nhau, cũng khó trách người ở trung bộ đại lục lại nhận sai!”
Cảm thụ thực lực bình quân của những khuyển nhung tộc kia ở phù thủy cấp một, Lôi Lâm không khỏi càng thêm coi trọng các thuật sĩ khống chế thành phố này.
Thực lực cá nhân nổi trội, hơn nữa còn có năng lực lần theo và tra xét kiệt xuất, chỉ là những khuyển nhung vệ đội này đã đủ dọa sợ những kẻ phạm pháp tùy tiện làm loạn.
“Hoan nghênh tới thành Khắc Ký Duy! Nơi này là thành thị của thuật sĩ, xin mời tuân thủ quy tắc của huyết mạch giả, tôn trọng các chủng tộc khác.
Chỉ vừa vào thành thị, bên tai Lôi Lâm đã vang lên một tiếng nhắc nhở, năm truyền tống trận lớn nổi lên trước mặt hắn, không ngừng phun ra nuốt vào vô số người, ánh sáng truyền tống thỉnh thoảng bùng lên.
Cả tòa thành Khắc Ký Duy này bị phân chia thành năm khu vực lớn, dường như dựa vào bốn nguyên tố địa, hỏa, phong, thủy để chia nồng độ nguyên tố thành bốn khu vực khổng lồ.
Trong này, khu dung nham là khu vực dùng dung nham cùng tầng đất mà tạo ra hỏa diễm, hạt căn bản nguyên tố thổ và hỏa nồng độ đến cực hạn.
Mà khu đại thụ là một cây cổ thụ lớn đến cực điểm, trên phiến lá xây dựng các loại kiến trúc phù thủy, phù thủy cũng ở bên trong đó, hạt căn bản nguyên tố phong cùng hạt căn bản hệ thực vật chiếm tỉ lệ cao nhất.
Khu hải dương là quần thể kiến trúc trôi nổi trên mặt nước, đâu đâu cũng có hải dương cùng bãi cát, có khí tức nhiệt đới.
Còn khu mộ hắc ám là nơi hạt căn bản ám nguyên tố nồng nặc nhất, cũng là nơi khí tức ngột ngạt nhất, nhưng bởi nhóm thuật sĩ lựa chọn ám hệ cũng không ít, bởi vậy vẫn chiếm một vị trí trong thành phố này.
Nếu như từ trên không thật cao nhìn xuống là có thể nhìn thấy toàn bộ thành Khắc Ký Duy to lớn lấy một khu vực trung tâm màu vàng làm trụ cột, bốn phần bị đều.
Hải dương xanh thẳm, dung nham đỏ hồng, còn có đại thụ xanh tươi, hắc ám khô héo, bốn khu vực này hiện ra sắc thái, rồi lại bị phân cách rõ ràng, chói mắt mà đều đặn, không thể vượt giới một bước.
Khu vực trung tâm nhất tự nhiên chính là nơi bốn khi vực kia tập trung giao lưu, cũng là nơi tất cả phương tiện công cộng tập trung.
Hoàn cảnh địa lý khổng lồ mà lại phức tạp ở đây bị sức mạnh vu thuật mạnh mẽ trộn lại với nhau, hình thành kỳ cảnh thiên nhiên khó gặp.
“Muốn cân bằng sóng nguyên tố lớn như vậy, cùng với duy trì hoàn cảnh ổn định…” Trong đôi mắt Lôi Lâm không ngừng lập loè ánh sáng màu xanh lam.
“Ít nhất cần bố trí vu trận to lớn dưới khắp nơi trong thành thị, mà lượng ma thạch tiêu hao hàng năm chỉ để mở ra cùng giữ gìn đã là một con số trên trời…”
Lôi Lâm không khỏi có hiểu rõ càng thêm sâu sắc đối với thực lực của những thuật sĩ cao cấp này.
Nhìn người chung quanh nhanh chóng lựa chọn truyền tống nội thành, Lôi Lâm suy nghĩ một chút, không đi khu vực trung tâm hay mộ hắc ám, mà đi tới truyền tống vu trận màu xanh biếc, được truyền tống cùng các phù thủy khác đến đến đại thụ.
Truyền tống loé lên ánh sáng, hiện tại cảm giác không khỏe khi truyền tống trong khỏng cách ngắn đã hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới Lôi Lâm, dù sao hiện tại thân thể của hắn có thể chịu đựng truyền tống qua cánh cửa tinh giới tới dị vị diện, hiện tại truyền tống này chỉ là trò trẻ con.
Khi những phù thủy khác còn đang vì truyền tống mà choáng váng, Lôi Lâm đã chắp hai tay sau lưng đi ra ngoài, bắt đầu quan sát khu đại thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận