Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1919: Hạ Uy Nhĩ (2)

” Cảm giác nhất định sẽ chết kia sau đó lại đột nhiên biến mất. . . Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Nghĩ đến đây, thiếu niên không khỏi lấy từ dưới cổ ra một mặt dây chuyền, trên sợi dây nhỏ màu đỏ tươi đẹp là một viên đá màu đen hình rắn: “Lẽ nào trên thế giới này còn có có thể sức mạnh trong nháy mắt phá hủy loại các loại máy bay cỡ lớn sao? Hay là chiến tranh sắp bùng nổ?”
“Ha ha. . . Tai nạn máy bay, ngươi thật biết nói đùa!”
Bên cạnh là một người đàn ông trung niên đang xem tạp chí. Lúc này cũng thả quyển báo trong tay xuống, rồi đưa tay chỉnh kính mắt: “Ngày hôm nay để đại thúc cố gắng phổ cập khoa học cho các ngươi nhé. . . Hai mươi năm trước, tai nạn máy bay vẫn là chuyện khó mà tránh khỏi, mặc kệ là linh kiện máy bay thất thường, hay là một con chim xui xẻo va chạm tới đều có khả năng gây ra tình huống này, nhưng hiện tại khi nguồn năng lượng bóng ma phát triển, đặc biệt là tất cả máy bay đều kết nối cùng ma võng bóng ma, bên ngoài mỗi máy bay đều có bóng ma giáp cao cấp bảo vệ phòng ngự, cho dù là đụng vào cự long tiền sử đều sẽ không có chuyện gì. . .”
“Đúng vậy, đúng vậy. . . Ta ngồi máy bay nhiều lần như vậy, vẫn chưa từng nghe nói có nguy hiểm gì đâu!”
Bên cạnh là một bác gái có mái tóc quăn cũng thao thao bất tuyệt.
“Thật không?” Thiếu nữ dù sao vẫn là đứa nhỏ, nghe vậy lập tức ngừng khóc, nước mắt óng ánh đọng lại trên gương mặt đỏ bừng, nhìn vô cùng đáng thương.
“Không sai!”
Khi nhìn thấy dáng vẻ này của thiếu nữ, vị đại thúc trước đó nói chuyện nhất thời cảm giác linh hồn mình hừng hực bắt đầu cháy rừng rực, đột nhiên bạo phát rồi!
“Rên tâm, cháu xem cái này một chút!” Ông ta vung cánh tay lên, kéo một đoạn ống tay áo lên, lộ ra đồng hồ điện tử trên cổ tay có tạo hình mới mẻ độc đáo rất khác biệt, bên ngoài lớp vỏ màu xám bạc còn có một dấu hiệu vương miện màu đen.
“Đây là. . .”
Chung quanh không ngừng vang lên tiếng hút hơi lạnh: “Tấn ảnh series kiểu mới nhất! Chà chà. . .”
“Tấn ảnh phiên bản thứ 5! Đây là thủ tịch tiến sĩ Lập Nhĩ Liên của viện khoa học đế quốc hoàng gia sáng tạo ra mô hình đơn giản kết nối với ma võng, bởi chọn dùng kỹ thuật hai tiếp điểm mới nhất, bởi vậy thoát khỏi điểm yếu phần cuối lúc trước là chỉ có thể download phép thuật cấp 0 đến cấp 2, có thể duy trì phép thuật cấp 3 trở lên cùng download. . . Nhưng phóng thích phép thuật cấp trung cần người khống chế thao tác tinh tế, bởi vậy trước đó chỉ giành cho sinh viên đế quốc chưa tốt nghiệp và công nhân kỹ thuật cấp năm trở lên! Không ngờ thúc thúc cũng là một nhân vật có lai lịch lớn đây!”
Sau khi thiếu niên nhìn thấy chiếc đồng hồ trên tay vị đại thúc kia, trong mắt hiện ra vẻ ước ao cùng hừng hực không hề che giấu, càng trực tiếp báo số liệu tương quan ra.
“Sao nào? Yên tâm rồi chứ? Cho dù máy bay rủi ro, dựa vào bóng ma giáp bảo vệ cùng phi hành thuật mà ta mua cùng chứa đựng trước đó thì cũng có thể bảo vệ các ngươi. . .”
Vị đại thúc này dào dạt đắc ý nói, sau đó lập tức cẩn thận thu lại đồng hồ trong tiếng thổi phồng và khen ngợi ở xung quanh.
“Tạ ơn đại thúc!” Tiếng hô ngọt ngào khiến vị đại thúc kia hài lòng ngồi xuống.
“Cũng đúng. . . Là ta quá sốt sắng? Hiện đại nào còn có loại sự kiện linh dị kia? Trong gia tộc ghi chép đều giống như thần thoại kia khẳng định là lừa người. . .”
Thiếu niên Hạ Uy Nhĩ cũng thở dài một hơi, lần thứ nhất sinh ra nghi vấn đối với niềm tin cùng kiên trì của mình.
“Vị tiểu huynh đệ này!”
Nhưng lúc đó, một thanh niên mặc tây trang màu đen, đeo kính viền vàng cởi đai an toàn, vẻ mặt nghiêm túc tiến tới.
“Ta cho rằng cậu nói rất đúng! ! !”
“Lẽ nào anh cũng vậy. . .” Thiếu niên Hạ Uy Nhĩ kích động.
“Ừm! Cho dù có chính phủ cưỡng chế tham gia, cho tất cả máy bay đều gia tăng bóng ma phòng hộ, nhưng bất ngờ luôn có ở khắp mọi nơi. . .”
Thanh niên mặc âu phục có nề nếp nói, khiến Hạ Uy Nhĩ gật đầu liên tục.
“Thế giới này quá nguy hiểm, cho dù là đi bộ trên đường cũng có thể bị xe đụng vào, càng không cần phải nói còn có khí tràn lan từ ma võng bóng ma, cùng với các loại vấn đề do người chưa thành niên lạm dùng pháp thuật. . .”
Thanh niên mặc âu phục càng nói phương hướng càng không đúng, chỉ thấy hắn lấy từ túi công văn ra một tờ quảng cáo tinh mỹ đặt ở trước mặt Hạ Uy Nhĩ: “Bởi vậy, suy nghĩ vì an toàn của ngài cùng người nhà ngài, một phần bảo hiểm là cần thiết! Công ty chúng ta vừa đẩy ra nghiệp vụ kiểu mới nhất, đặc biệt có thêm quản lý bồi thường phòng hộ ma võng phóng xạ cùng không nguy hiểm, ngài có thể xem, có gì không hiểu có thể hỏi ta, đây là danh thiếp của ta. . .”
“Hóa ra là bán bảo hiểm. . .”
Trên trán Hạ Uy Nhĩ chảy xuống mấy đường hắc tuyến, thiếu nữ bên cạnh càng là trực tiếp nín khóc rồi nở nụ cười.
“Chuyện này sao. . . Ta sẽ cân nhắc, nhưng tiếp viên hàng không tới. . .”
Hạ Uy Nhĩ rụt cổ một cái, chỉ vào nữ tiếp viên hàng không chân dài đang nở nụ cười đi tới.
“Làm ơn lựa chọn đế ái của chúng ta, lựa chọn đế ái, lựa chọn tương lai tốt đep. . .”
Thanh niên mặc âu phục gật gù, nghiêm túc nói, trở lại chỗ ngồi của chính mình.
“Ai. . . Người tuổi trẻ hiện tại. . .”
Ở chỗ ngồi phía sau có một lão thái thái thở dài, khiến Hạ Uy Nhĩ hận không thể vùi đầu vào trong lồng ngực đi. . .
“Xin lỗi!”
Hạ Uy Nhĩ lôi kéo muội muội chạy trốn, một đường chạy ra khỏi phòng chờ sân bay.
“Này! Chờ chút! Chờ chút!”
Vào lúc này, vị đại thúc trước đó trang bị đồng hồ tấn ảnh cũng đuổi tới: “Các em đánh rơi ví tiền này. . .”
“Ồ! Cảm ơn chú!”
Giai Nhi nhận ví tiền màu phấn hồng và cả gấu bông trên tay đối phương, lễ phép nói cảm ơn.
“Ha ha. . . Ta mới hai mươi lăm, đừng gọi ta đại thúc rồi! Gọi ta Ô Nhãn là được. . .”
Trên mặt người kia mọc đày râu quai nón, rõ ràng là dáng vẻ của người trung niên lại cười khổ: “Tên các em là gì đây?”
“Ta tên làm Hạ Uy Nhĩ, đây là muội muội Giai Nhi của ta, chúng ta đến đây để nhập học. . .”
Hạ Uy Nhĩ lôi kéo muội muội mình, rất cẩn thận nói.
“Thế à. . . Đây là số điện thoại của ta, ta ở Vạn Hùng thị này cũng coi như có chút quan hệ, có việc gì nhớ tới tìm ta nha!”
Giống như là nhìn thấy vẻ đề phòng trong mắt Hạ Uy Nhĩ, người thanh niên có dáng vẻ như đại thúc Ô Nhãn không ngần ngại cười cười, sau khi báo ra một chuỗi số thật dài thì phất tay một cái rồi đi vào trong dòng người.
“Giai Nhi, sau này không nên tùy tiện nói chuyện cùng người lạ!”
Sau khi nhìn Ô Nhãn rời đi, Hạ Uy Nhĩ lập tức giáo dục muội muội.
“Nhưng. . . Ta cảm giác, Ô Nhãn đại thúc kia là người tốt. . .” Giai Nhi cắn cắn môi nói.
“Đừng tin tưởng những trực giác này, sinh hoạt như một người bình thường đi. . .”
Hạ Uy Nhĩ thở dài một tiếng, giống như thả xuống tất cả gánh nặng, mang theo Giai Nhi ngăn một chiếc xe, nổi bồng bềnh giữa không trung rồi trực tiếp hợp vào mạng lưới giao thông trong thành thị. . .
Nhưng Hạ Uy Nhĩ cùng muội muội Giai Nhi đều không phát hiện, một sợi tóc màu đen đã quấn quanh trên người huynh muội bọn họ, đây là đó năng lực xen vào giữa thế giới chân thật cùng nhị thứ nguyên, cho dù là hai huynh muội vô cùng nhảy cảm đều không thể phát hiện.
“Không ngờ. . . Tùy tiện đi một chút cũng có thể nhìn thấy huyết duệ của Vạn Xà!”
Lôi Lâm cảm khái nói, từ trên người đôi huynh muội kia, hắn cảm nhận được khí tức của huyết duệ Vạn Xà chính tông, tuy rằng đã rất nhỏ bé, nhưng thực sự tồn tại.
Đặc biệt loại thiên phú linh cảm cao kia, lại có thể báo trước một chút tương lai, đặc biệt mơ hồ cảm ứng được Lôi Lâm tồn tại —— Cho dù trước đó Lôi Lâm không cố ý che lấp, nhưng đó cũng là một chuyện phi thường ghê gớm.
Bởi vậy, Lôi Lâm cũng phân ra một chút quan tâm, thậm chí lưu lại tọa độ chính mình trên người đôi huynh muội kia.
Hiện tại hắn đứng trong dòng người huyên náo, chung quanh là người đi đường vội vã chạy đi nhưng đều làm như không thấy hắn, đôi mắt không ngừng quét nhìn bốn phía, vẻ mặt càng ngày càng cảm khái.
Dù là kiến trúc sắt thép mấy trăm tầng xây từ mặt đất, hay phòng ốc cư dân phân cách thành ô vuông, thậm chí là bảng quảng cáo lớn trôi nổi kia, cùng với đoàn tàu lơ lửng cùng đường nối xe cộ trong suốt trải rộng thành thị bầu trời, đều khiến Lôi Lâm có cảm giác mơ hồ quen thuộc, thậm chí sinh ra ảo giác đã trở lại kiếp trước.
“Chẳng trách ta lại nhìn thấy ánh sáng văn minh trên biển nguyên lực của thế giới bóng ma. . . Nơi này rõ ràng đã trải qua mấy lần khoa học kỹ thuật cùng cách mạng kỹ thuật. . . Đồng thời số lượng nhân khẩu cũng khá khủng bố. . .”
Chỉ đơn giản quét qua, Lôi Lâm đã cảm nhận được trong Vạn Hùng thị này có ít nhất mười triệu nhân khẩu.
Mà thành thị như vậy, dựa vào tin tức hắn thu được khi ở trên máy bay để phán đoán thì cũng chỉ là một thành phố cấp trung trong đế quốc mà thôi, dựa vào đây để suy tính thì tổng nhân khẩu ở toàn bộ thế giới bóng ma e là đã đuổi kịp thế giới phù thủy, đương nhiên, là tính cả thế giới dưới nền đất của thế giới phù thủy!
“Xưa nay khoa học kỹ thuật phát triển đều là con đường nhanh nhất để sinh vật phổ thông thích ứng. . .”
Đối với sinh vật bình thường mà phổ thông, không có năng lực siêu phàm gì, tập trung vào khoa học kỹ thuật chính là con đường tốt nhất, đặc biệt khi ở hậu trường còn có một hắc thủ đang không ngừng thúc đẩy.
“Đối lập với số lượng cá thể phổ thông hết sức tăng trưởng thì cá thể siêu phàm ở thế giới này dường như lại bị hạn chế rất lớn. . .”
Lôi Lâm hồi tưởng lại đồng hồ tấn ảnh trước đó từng thấy qua, thứ này dường như là trang bị rất phổ biến của bình dân nơi này, đương nhiên chỉ là loại cũ trước đây trong miệng Hạ Uy Nhĩ, chỉ có thể phát ra phép thuật cấp 0 đến cấp 2.
“Năng lượng siêu phàm bị hoàn toàn biến thành công cụ, chỉ cần trả giá một chút tiền tài, cho dù là trẻ con cũng có thể download phép thuật từ bóng ma ma võng đồng thời sử dụng sao?”
Trong mắt Lôi Lâm lóe lên ánh sáng hứng thú: “Vị dạ nữ sĩ này rốt cuộc là muốn làm gì đây?”
Hắn quét mắt một vòng, sau đó lập tức nhìn thấy một màn hình chiếu to lớn giữa bầu trời.
Rất nhiều quang ảnh đặc hiệu bị phóng đến giữa không trung, hình thành một màn trời to lớn, trước đó là quảng cáo một sản phẩm nào đó, hiện tại lại đến thời gian phát tin tức:
“Ngày hôm trước, bị ảnh hưởng từ nguồn năng lượng khoáng kiểu mới vừa phát hiện, thị trường chứng khoán nguồn năng lượng giảm mạnh, hôm nay đã ngừng bàn!”
“Phu nhân thủ tướng đế quốc tham dự dạ hội từ thiện ở hoa viên Hương Cách Lý Nạp tại thủ đô, quyên tiền cho mười ba thị dân ở vùng duyên hải bị bóng ma bão táp lan đến, các nhân sĩ có quan hệ phân tích cho rằng, đây là.
” Hành vi giao dịch trái pháp luật nhằm vào phiên bản tấn ảnh thứ 5, các cơ quan chức năng lần thứ hai nhắc lại sẽ nghiêm khắc đả kích, đồng thời gần đây sẽ khai triển một lần hành động, mục tiêu là các hành vi làm giả giấy chứng nhận, đặc biệt giấy chứng nhận cùng văn bằng chính quy của công nhân kỹ thuật nắm giữ quyền mua tấn ảnh phiên bản thứ năm. . .”
“Thông báo khẩn cấp: An Đa Thị vào 3 giờ 12 phút trước đó bị sao băng đả kích, gây ra mấy kiến trúc sụp đổ, khu vực chung quanh cảm nhận rõ ràng được rung động, tổn thất kinh tế ước tính 3785 vạn, nhân viên thương vong hiện chưa thống kê hết. . . Trú quân tại địa phương đã tham gia. . .”
MC mặc trang phục nghề nghiệp dùng âm thanh nghiêm túc thông báo, sau lưng là hình ảnh quân nhân võ trang đầy đủ xếp thành hàng tiến vào An Đa Thị.
“Phản ứng rất nhanh đấy!”
Lôi Lâm lắc lắc đầu, rồi cũng không quan tâm nữa.
Một đế quốc mới phát triển khoa học kỹ thuật, sau lưng lại có Dạ nữ sĩ là tồn tại sâu không lường được, một khi bị bức cuống lên, có khả năng thả ra ngoài năng lượng là khủng bố.
Nại Sắt ảo thuật đế quốc thượng cổ huy hoàng đã nói rõ tất cả, đó cũng là tồn tại có thể đối kháng cùng các thần!
Lôi Lâm không hoài nghi một khi đối phương dùng tới lá bài tẩy, mấy búp bê vu độc của hắn bị phát hiện chỉ là chuyện sớm muộn.
Nhưng vốn là vật tung ra để hấp dẫn sự chú ý, có thể chịu đến hiện tại Lôi Lâm đã phi thường hài lòng.
“Ừm! Có lẽ gần đây ta cũng có thể xem thêm tin tức, biết đâu còn có tin tức về Vạn Xà Chi Mẫu. . .”
Khóe miệng Lôi Lâm mang theo một nụ cười.
Căn cứ vào quan sát của hắn, thế giới bóng ma hiện tại cùng thế giới bóng ma trong miệng Vạn Xà Chi Mẫu hoàn toàn là hai thời đại, không khác nào địa cầu kiếp trước thời trung cổ cùng thế kỷ hai mươi mốt vậy.
Bởi vậy, các tồn tại cổ xưa kia không cẩn thận cũng rất dễ gây ra chuyện cười, mà hiện tại thông tin lại phát triển như thế, làm không tốt sẽ bị người đưa lên trên tin tức.
Nhưng những việc này đều là việc nhỏ không đáng kể, với tính tình khôn khéo của Vạn Xà, sau khi gây ra mấy trò cười sẽ lập tức ý thức được khác biệt, đồng thời ẩn giấu đi.
“Hay nói cách khác chính là sau búp bê vu độc thì đối phương chính là bia ngắm lớn nhất giúp mình hấp dẫn hỏa lực. . .”
Ánh mắt Lôi Lâm lấp lóe.
Tuy rằng hắn đồng ý với yêu cầu của Vạn Xà mà đến, nhưng cũng không có nghĩa vụ làm bảo mẫu cho đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận