Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1823: Quỷ bà (2)

Chúng nó thường thường xuất hiện ở thị trường giao dịch trong địa ngục cùng thâm uyên, đóng vai trò là thương nhân, mà thu thập linh hồn lại là sở thích của bọn hắn.
Lúc này chỉ là một tia bóng mờ của đối phương hiện ra, nhưng năng lực lộ ra đã vượt xa rất nhiều pháp sư cấp cao cấp mười lăm trở lên.
Chỉ là lúc này đối phương cũng không nhìn thấu Lôi Lâm, tuy rằng hiện tại Lôi Lâm nhìn rất giống một nhân loại tà ác, nhưng linh quang ma quỷ và khí chất trên người lại không làm giả được, bởi vậy sức mạnh thần linh bị quỷ bà xem là một ma quỷ cấp cao nào đó biến ảo thành ngoại hình nhân loại ——Giúp Lôi Lâm che giấu thân phận rất tốt, hơn nữa bản chất của hắn vốn là ma quỷ, cho dù là lãnh chúa địa ngục tới cũng không nhận ra thân phận thực sự của Lôi Lâm.
“Ừm! Đầu óc nó hình như có chút vấn đề, nội tâm bị tham lam hoàn toàn ăn mòn. . . Lại còn muốn giao dịch với ta. . .”
Lôi Lâm lắc lắc đầu: “Thậm chí ngay cả bản chất giao dịch đều không hiểu rõ, cũng khó trách chỉ có thể là kỳ tịnh giả, ngay cả liệt ma cũng không thể chuyển hóa. . .”
“Hê hê. . . Ta lại rất hy vọng có thể trở thành đối tượng giao dịch với các hạ. . . Làm đánh đổi vì đã mạo phạm ngài, ta có thể bán nó cho ngài, kể cả khế ước luôn, đánh đổi là linh hồn một người bình thường. . .”
Quỷ bà chờ mong nhìn Lôi Lâm, kết quả lại tiếc nuối nghe thấy Lôi Lâm từ chối: “Ngươi cho rằng ta ngu muội cỡ nào mới dùng một linh hồn để đổi lấy kẻ này. . .”
Hắn tiện tay chỉ chỉ La Khắc Tư đang run rẩy trên đất: “Rõ ràng là ngươi ở ven đường thông qua thủ đoạn lừa dối hoặc ẩn giấu để ép buộc ký kết chủ tớ khế ước. . .”
“Vậy thì đúng là tiếc nuối. . .”
Quỷ bà có vẻ cũng không hối hận, lại đúng như Lôi Lâm nói, kỳ tịnh giả này chỉ có là nó tiện tay kiếm lấy, căn bản không tính là gì.
“Ngươi có thể tùy ý xử lý La Khắc Tư, nhưng sau đó cũng phải nhớ yêu cầu bồi thường của ta!”
Bóng mờ quỷ bà loáng một cái, giống như sắp biến mất.
“Chờ một chút!” Đúng lúc đó, Lôi Lâm lại lên tiếng ngăn cản đối phương.
“Mặc dù không có hứng thú gì với kỳ tịnh giả kia, nhưng trên người ngươi vẫn có một số thứ ta tương đối hài lòng. . .”
Lôi Lâm lên tiếng nói: “Ta là người lữ hành tới từ vị diện tầng hai Địch Tư, rất nhiều tình báo liên quan tới A Phất Nạp Tư đều quá hạn, ta cần tình báo mới nhất ở nơi này, còn có tin tức huyết chiến, cùng với địa đồ tỉ mỉ nhất tốt nhất. . . Cái giá thì ngươi nhất định sẽ thoả mãn. . .”
“Hê hê. . . Ta thích quý khách hùng hồn!”
Quỷ bà phát ra tiếng cười như cú đêm: “Gần đây ma quỷ đến từ tầng vị diện thứ hai rất nhiều, từ khi lãnh chúa địa ngục, bạo thực đại quân- Bối Lỗ Tắc Ba Bố mất tích, tình huống như thế lại càng thêm nghiêm trọng. . .”
Sau đó, giống như là vô ý, quỷ bà lại nhắc tới chi tiết nhỏ mấy bí ẩn có liên tới vị diện Địch Tư, không phải ma quỷ sinh tồn ở nơi đó rất lâu, thực lực cao cường thì căn bản không đáp lại được.
Đáng tiếc, Lôi Lâm có ký ức của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, đương nhiên lắm rõ lãnh địa của mình như lòng bàn tay, lời giả dối của đối phương cũng không có một chút tác dụng nào.
“Khà khà. . . Được rồi! Cường giả đến từ vị diện Địch Tư, tình báo mới nhất cùng địa đồ, ta cần linh hồn ba người bình thường hoặc là vật phẩm có giá trị tương đương!”
Một quyển giấy bằng da dê màu xanh từ trên người quỷ bà bay ra, một chút lân hỏa quay chung quanh, dập dờn ra ánh sáng thần bí lộng lẫy.
“Loại kỹ thuật không gian truyền tống này? Xem ra ở trong địa ngục thật sự có không ít thứ tốt!”
Hai mắt Lôi Lâm lóe lên, trong tay hiện ra ba linh hồn đang ngủ say.
“Đây là. . .” Trong mắt quỷ bà bắn ra ánh sáng cực nóng, giống như sâu rượu nhìn thấy rượu ngon, lập tức xông tới, trong miệng còn đang không ngừng đánh giá.
“Chà chà! Linh hồn rất cường đại, nhưng đáng tiếc trên người có dấu ấn thần linh, đây chính là phiền toái lớn, ít nhất cần năm cái mới có thể so sánh được với đánh đổi trước đó!”
“Ngươi đang nói đùa sao?”
Lôi Lâm từ tốn nói, ma quỷ linh quang trên người như thực chất, mạnh mẽ đẩy quỷ bà đi ra ngoài.
“Năng lượng linh hồn tín đồ thành kính càng thuần túy mạnh mẽ. Đồng thời, thần linh hắn tin phụng đã tiêu vong, cầm cũng không có bất kỳ hậu quả gì, loại linh hồn này, giá trị ít nhất là gấp hai đến ba lần linh hồn phổ thông! Hiện tại ta đồng ý dùng ba tên làm tiền để đổi, ngươi còn không biết đủ, kẻ tham lam kia, Mã Mông càng thêm thích hợp với ngươi!”
Sau khi bị bóc trần, trên mặt quỷ bà cũng không có bao nhiêu vẻ lúng túng, dù sao đối với ma quỷ thì việc cò kè mặc cả cũng hầu như trở thành bản năng.
Đến cuối cùng, nó vẫn đồng ý lần giao dịch này rồi, nhưng Lôi Lâm từ chối yêu cầu ký kết khế ước của nó.
Đám ma quỷ đều rất am hiểu gian lận trong khế ước, mà Lôi Lâm căn bản không có tâm tư chơi trò chơi văn tự cùng một quỷ bà.
“Hê hê. . . Quý khách hào phóng! Chúng ta còn có thể lại gặp mặt. . .”
Quỷ bà đạt được đồ vật mình muốn trực tiếp biến mất trong không khí, mà linh hồn tên kỳ tịnh giả kia đã hoàn toàn tiêu vong.
Sau khi gánh chịu năng lượng vật phẩm truyền tống cùng định vị tọa độ, toàn bộ năng lượng của nó cũng đã tiêu hao hết, thân thể bị dư âm từ rung động không gian nghiền nát.
Chíp lấp loé ánh sáng, Lôi Lâm đã trực tiếp nhìn thấu năng lực đối phương triển khai.
Tiêu hao khi dùng tinh thần phóng nhỏ hơn rất nhiều so với thực thể phóng.
Nếu như chỉ là hình chiếu của đối phương tới, La Khắc Tư còn có khả năng tồn tại, nhưng muốn truyền tống quyển sách tình báo thực thể, thì nhất định phải do La Khắc Tư gánh vác một phần nguồn năng lượng.
Để đối lấy quyển da dê trên tay Lôi Lâm, linh hồn của La Khắc hoàn toàn tiêu tan, tất cả năng lượng đều bị dùng vào việc truyền tống.
“Thậm chí ngay cả năng lượng của một kỳ tịnh giả đều không buông tha, đám ma quỷ đúng là một đám tính toán tỉ mỉ, nếu không phải ta tính cả phí dụng truyền tống của đối phương, nó nhất định sẽ coi đây là áp chế, để ta trả giá càng nhiều đồ vật. . .”
Thông qua lần giao dịch này, khiến Lôi Lâm có càng nhiều nhận thức về sự giả dối cùng khôn khéo của đám ma quỷ.
“Nhưng. . . Trước đó sợi khế ước nhìn thấy trên người đối phương quả nhiên không sai, tuy rằng trả giá một ít vật, nhưng cuối cùng cũng coi như đạt được thứ ta muốn. . .”
Lôi Lâm nhìn quyển sách trên tay: “Chíp, biểu hiện tình huống thu thập số liệu!”
Keng! Quét hình hoàn thành! Loại bỏ 13. 86% bộ phận làm giả, rườm rà, sáp nhập với hạng mục liên quan, đang thu dọn. . . Đã truyền đến khu ký ức của chủ thể!
“Xem ra đối phương không lừa gạt ta, là do thực lực sao?”
Lôi Lâm sờ sờ cằm: “Đồng thời, ba linh hồn tín đồ điên cuồng này cũng thật bất ngờ là dễ dùng đây. . .”
Vật vừa rồi bị Lôi Lâm lấy ra làm giao dịch rõ ràng là linh hồn tín đồ ngủ say thu được từ bán thần A Khắc Ban của thổ dân đế quốc.
Trong thâm uyên cùng địa ngục, linh hồn chính là đồng tiền mạnh tuyệt đối! Vì thu được linh hồn sung túc, ma quỷ cùng ác ma thậm chí không để ý giáo hội vây giết, tre già măng mọc xông tới chủ thế giới vật chất, gây ra rất nhiều thảm án.
Mà so với những ma quỷ ác ma nhọc nhằn khổ sở kia, Lôi Lâm chỉ công phá một vị bán thần thần điện đã thu được linh hồn mà đối phương tích lũy mấy trăm năm!
Toàn bộ tín ngưỡng của thổ dân đế quốc tích lũy mấy trăm năm, linh hồn mạnh mẽ chính là của cải ngay cả lãnh chúa địa ngục đều sẽ vì thế mà choáng váng cùng tham lam!
Lôi Lâm căn bản không thể chuyển hóa những linh hồn tín đồ kia thành kỳ tịnh giả của chính mình, trực tiếp hấp thu lại quá mức đáng tiếc cùng lãng phí, làm như thế cũng coi như lợi dụng rác rưởi.
“Nhưng. . .”
Khóe miệng Lôi Lâm mang theo một nụ cười, dường như nhìn thấy một hình ảnh nào đó trong tương lai phi thường tà ác.
“Linh hồn thổ dân, cùng linh hồn ở chủ thế giới vật chất vốn khác nhau. . Loại linh hồn ô nhiễm kia, cho dù là các thần đều sẽ sợ hãi. . .”
Lực lượng tín ngưỡng chính là lực lượng linh hồn. Mà tín ngưỡng thổ dân chính là kịch độc ngay cả thần linh cũng không dám dính tới, loại nguồn ô nhiễm này bắt nguồn từ nơi sâu xa trong linh hồn bản nguyên của bọn họ, không có sức quan sát như Lôi Lâm thì căn bản không thấy được.
Càng không cần phải nói tới chuyện vì thu được món tài chính thứ nhất để khởi động. Lôi Lâm đã ngụy trang đối với linh hồn của tín đồ trên A Khắc Ban, khiến bề ngoài của bọn hắn không khác gì linh hồn phổ thông cả.
Chờ đến khi loại linh hồn này bị giao dịch một lượng lớn, thậm chí là sử dụng, sẽ ảnh hưởng đến bao nhiêu ma quỷ thì trong lòng Lôi Lâm vô cùng mong đợi.
. . .
Sau khi có địa đồ chuẩn xác, tốc độ chạy đi của Lôi Lâm càng thêm nhanh chóng
Khoảng cách tới thanh đồng bảo lũy càng gần, tần suất ma quỷ qua lại cũng biến thành càng nhiều lần, hầu như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy ma quỷ mặc áo giáp tạo thành đội quân cùng di động, một mình độc hành như Lôi Lâm trái lại đặc biệt lạ lùng.
Nhưng có lẽ là bởi tính kỷ luật hoặc là bởi khí tức cường giả trên người Lôi Lâm nên chân chính đến tìm phiền phức cũng không có mấy kẻ.
Một đường gió êm sóng lặng chạy đến thanh đồng bảo lũy.
Toà pháo đài này hoàn toàn dùng đồng thau rèn đúc thành tường thành kiên cố có hình mười hai vòng đồng tâm, mỗi một vòng mặt đều dựng cỗ máy chiến tranh khủng bố dữ tợn, uy lực hùng vĩ.
Thanh đồng bảo lũy lần đầu tiên lọt vào tầm mắt của Lôi Lâm làm hắn cảm giác mình giống như nhìn thấy một con cương thiết cự thú nằm ngang trên mặt đất!
Lượng lớn liệt ma, tiểu ma quỷ, còn có linh hồn kỳ tịnh giả bận rộn gia cố công sự phòng ngự ở phía ngoài cùng, khắp nơi đều bày ra giàn giáo bằng xương cốt cùng trụ đỡ, còn có búa cùng xẻng bày ra chỉnh tề, toàn bộ thanh đồng bảo lũy dường như đang không ngừng xây dựng thêm, vĩnh viễn cũng không có phần cuối.
Tuy rằng đâu đâu cũng có dấu hiệu bận rộn, nhưng tiểu ma quỷ cùng liệt ma và kỳ tịnh giả đều đâu vào đấy hoàn thành công tác trong tay mình. Toàn bộ mặt ngoài pháo đài giống như một cái máy khổng lồ tinh vi đang vận hành, tràn ngập cảm giác trật tự.
Mà một loạt người ngoại lai còn đang xếp hàng bên ngoài thanh đồng bảo lũy, chờ trú quân kiểm tra, rồi ngay ngắn có thứ tự tiến vào pháo đài.
Nếu như trong thâm uyên mà làm như thế sợ là sớm đã bạo phát không chỉ một lần bạo loạn, nhưng ma quỷ lại khác, làm sinh vật có trật tự, tuân thủ quy tắc cùng chế độ hầu như chính là bản năng, mà chín tầng địa ngục Ba Thác cũng tương tự cũng rất thích kẻ tuân thủ quy củ.
Đối với chuyện này, Lôi Lâm cũng chỉ có thể nhún nhún vai. Gia nhập đội ngũ xếp hàng.
Phụ trách canh gác khu vực này là một đội ma quỷ cấp trung, trong đó số lượng nhiều nhất là tam phách ma, còn gọi là đảo câu ma, chúng nó có sừng ma quỷ như sừng sơn dương cùng vảy, còn có cánh bằng xương màu đen, đa số người mặc áo giáp, một tay đã biến thành đảo câu cương thiết, che kín bụi gai ngược, lấp loé hàn quang cùng độc tố làm người nhìn mà phát khiếp.
Những đảo câu ma này có lúc sẽ đảm nhiệm công tác dẫn dắt linh hồn tà ác, nhưng hiện tại đám này hiển nhiên không thể mò đến vị trí kia, bởi vậy tính khí của chúng đều có vẻ phi thường không tốt.
Lôi Lâm lập tức nhìn thấy mấy kẻ xui xẻo ở phía trước trực tiếp bị kéo đi ra ngoài, tiếp thu liên ma tra hỏi dằn vặt.
Đội ngũ chầm chậm mà kiên định tiến lên, rất nhanh sẽ đến phiên Lôi Lâm.
“Tên tuổi, thân phận, còn có thế lực chứng minh tương ứng. . .”
Phía trước hai con đảo câu ma, lúc này còn có một con tiểu ma quỷ, cánh chim tàn tạ của nó ở sau lưng thỉnh thoảng vỗ nhẹ, trong đôi mắt tà ác tràn ngập vẻ tham lam, một điểm hỏa diễm cùng độc trùng thỉnh thoảng từ trên mặt nó, miệng nó trong chui ra tiến vào.
“Ta đến từ tầng Địch Tư, lệ thuộc vào quân đoàn lãnh chúa, do thâm ngục luyện ma A Tư La Khắc quản hạt. . .”
Lôi Lâm thoáng xoa mái tóc mình, khí tức mạnh mẽ thả ra ngoài, sau lưng hắn hình thành một dấu ấn mịt mờ.
Ở địa ngục không có kẻ nào tuyệt đối vô chủ, những ma quỷ đó đều có hạn chế cấp độ nghiêm ngặt cùng thủ trưởng của từng người, mà thủ trưởng của chúng nó lại bị ma quỷ càng mạnh mẽ hơn cai quản, dọc theo đường dây này một đường đi lên, cuối cùng đều có thể lần đến tám vị địa ngục lãnh chúa.
“Lại là Địch Tư vị diện! Gần đây ở bên kia càng ngày càng hỗn loạn. . . Ttừ khi vị lãnh chúa đại nhân kia biến mất, trên chín tầng địa ngục. . .”
Tiểu ma quỷ lầm bầm nói, trên mặt lại lộ ra một tia sợ hãi.
Khí tức ma quỷ trên người Lôi Lâm thể hiện ra địa vị cao là chuyện không thể nghi ngờ, mà nó mới là ma quỷ vừa mới tiến cấp, tuy rằng những thủ trưởng kia không thể quản lý đồng liêu bộ hạ, nhưng tình huống của nó có thể lập tức bị Lôi Lâm giáng cấp, chỉ cần đối phương đồng ý làm như thế!
Nghĩ tới trước đó bản thân thực hiện vô số âm mưu, còn có rất nhiều kẻ cạnh tranh lúc này đang nhìn chằm chằm sau lưng, trong lòng tiểu ma quỷ phát lạnh, không khỏi đổi sang vẻ mặt lấy lòng:
“Gần đây còn có rất nhiều ma quỷ đến từ Địch Tư địa ngục đến, xin đại nhân cẩn thận nhiều hơn!”
“Ừm! Ta muốn ẩn giấu lần ghi chép này, và thu được tin tức từ những đối thủ khác!”
Lôi Lâm gật gù, đồng thời hạ thấp giọng nói rằng.
“Chuyện này sao?” Vẻ mặt tiểu ma quỷ hơi ngưng lại, nhưng sau đó lập tức bị đảo câu ma phía sau kéo một cái: “Cho ta mười đồng tiền! Đinh đương! Hoặc là của cải! Những tin tức này lập tức sẽ xuất hiện đến trước mặt ngài.”
Đối với ma quỷ, bị bắt mua hối lộ là chuyện phi thường có thể.
Mà Lôi Lâm không thể không cảm thán vì mấy kẻ xui xẻo rõ ràng không trả nổi tiền trước đó.
“Đây là mười đồng tiền! Cho ta tin tức!” Hắn tiện tay quơ quơ, lấy ra một túi màu cây đay, hơi mở ra một lỗ hổng, lộ ra ánh sáng linh hồn lộng lẫy ở bên trong.
Ở trong địa ngục, dù là tiền, đinh đương, hay là của cải, kỳ thực đều chỉ là linh hồn mà thôi.
“Không thành vấn đề! Thành giao!”
Tiểu ma quỷ cùng đảo câu ma liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh đã ăn ý hồi đáp.
. . .
Sau một phen dằn vặt, Lôi Lâm rốt cục tiến vào thanh đồng bảo lũy, nơi này có lượng lượng ma quỷ cấp thấp sắp đi tham gia huyết chiến, còn có liệt ma cùng kỳ tịnh giả, hình thành một khu chợ náo nhiệt mà lại huyên náo.
Lôi Lâm lại không mục đích đi trên đường phố, nhớ lại tình báo trước đó đạt được, trong đôi mắt có vẻ suy nghĩ.
“Bối Lỗ Tắc Ba Bố mất tích tạo thành ảnh hưởng, so với ta suy đoán còn lớn hơn. . .”
Nghĩ tới đây, Lôi Lâm không khỏi thầm thở dài một hơi.
Toàn bộ địa ngục tuân thủ quy tắc cực kỳ nghiêm mật, đám ma quỷ tạo thành một bậc thang khổng lồ mà lại tinh vi, đẳng cấp trên dưới sâm nghiêm khổng lồ, mà ở đỉnh toàn bộ bậc thang này là tám vị địa ngục lãnh chúa do A Tư Ma Đế Nhĩ Tư dẫn đầu!
Đông đảo ma quỷ địa vị cao, còn có đám thâm ngục luyện ma đều đành phải dưới quyền tám vị lãnh chúa địa vực, từng người cai quản một nhóm lớn thuộc hạ, đang ra sức biểu hiện đồng thời mơ ước quyền vị của lẫn nhau.
Vốn dĩ tất cả những việc này còn có thể tính là gió êm sóng lặng, nhưng một khi mất đi một góc, sẽ hình thành cục diện tan vỡ!
Bối Lỗ Tắc Ba Bố mất tích, khiến mạng lưới đẳng cấp sâm nghiêm mất đi một đường nối chủ, dẫn đến toàn bộ vị diện tầng hai Địch Tư hỗn loạn.
Nếu không phải bảy vị địa ngục lãnh chúa còn lại ra tay ổn định trật tự, có lẽ tầng địa ngục thứ hai sẽ trực tiếp bị thâm uyên hấp dẫn!
Khi đó đám ma quỷ nhất định sẽ trở thành trò cười của rất nhiều thứ nguyên! bị tàn nhẫn mà đóng đinh lên giá sỉ nhục!
Đáng tiếc, đối với vị trí lãnh chúa tầng thứ hai, không chỉ có đông đảo thâm ngục luyện ma, ngay cả mấy vị địa ngục lãnh chúa khác cũng có hứng thú.
Nếu như A Tư Ma Đế Nhĩ Tư chân chính đứng đầu địa ngục mà nói, vậy nó đều có thể đề cử đại ma quỷ thuộc hệ phái mình cùng thâm ngục luyện ma, hoặc là trực tiếp đưa tử nữ của chính mình đến vị trí kia.
Nhưng rất đáng tiếc là, nó chỉ là minh chủ trên danh nghĩa, quyền lực cũng chỉ có thể thông hành tại tầng địa ngục thứ chín.
Đồng thời, Bối Lỗ Tắc Ba Bố chỉ mất tích, cũng chưa chết, quyền binh trên người nó cũng không hoàn toàn tiêu tan!
Đây là vật quan trọng nhất ở toàn bộ địa ngục Ba Thác, cũng là cơ sở tạo thành ma quỷ!
Quyền hạn to lớn nhất ở toàn bộ địa ngục do A Tư Ma Đế Nhĩ Tư dẫn đầu tám vị lãnh chúa địa ngục chia cắt, mà chúng nó lại quản lý đám ma quỷ thủ hạ vô cùng nghiêm khắc, thậm chí có thể một suy nghĩ quyết định cấp độ của đối phương.
Cùng đạo lý, ma quỷ địa vị thấp bị quản lý, nếu như không có thủ trưởng mà nó trực thuộc đồng ý thì cấp độ ma quỷ tuyệt đối không thể tăng lên.
Mà lãnh chúa của mỗi một tầng địa ngục đều nắm quyền sinh quyền sát tuyệt đối trong tay đối với ma quỷ mà mình quản lý!
Chỉ nhìn việc Lôi Lâm dựa vào ký ức của Bối Lỗ Tắc Ba Bố là có thể cáo mượn oai hùm dựa vào thân phàm nhân hoành hành đại lục, một lưới bắt hết giáo hội bạo thực là có thể thấy được tình huống.
Đối với khắp cả địa ngục, lãnh chúa của một tầng mất tích chính là đại sự chưa từng có từ thời các thần hoàng hôn thượng cổ tới nay!
Cấp độ ma quỷ rất giống chế độ quan lại, một vị trí là một cái hố, không đẩy được người trước mặt đi thì bản thân căn bản không thể thượng vị, bởi vậy một ma quỷ lên cấp địa vị cao tất nhiên mang ý nghĩa lad một vị ma quỷ khác đã bị giáng đẳng cấp xuống, cùng với mấy chục kẻ địch ở sau lưng nhìn chằm chằm! Cạnh tranh quả thực đạt đến một mức độ khốc liệt!
Mà hiện tại, những thâm ngục luyện ma trung thành với Bối Lỗ Tắc Ba Bố kia, còn có đại ma quỷ, đám ma quỷ có địa vị cao đột nhiên phát hiện trên đầu mình thiếu đi một ngọn núi lớn thì sẽ có biểu hiện gì?
Bước lên vị trí đỉnh cao địa ngục——Lãnh chúa địa ngục, sự mê hoặc này đủ khiến chúng nó quên hết mọi thứ!
Trong tình huống dòng chảy ngầm mãnh liệt này, lại có thêm A Tư Ma Đế Nhĩ Tư cùng với sáu vị lãnh chúa khác gia nhập, lập tức khiến tầng thứ hai Địch Tư có vẻ càng hỗn loạn, đây cũng là nguyên nhân khiến lượng lớn ma quỷ trốn đi.
Dùng hình tượng để ví dụ chính là nếu như chín tầng địa ngục là trung nguyên cổ đại, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư chính là hoàng đế trên danh nghĩa, bảy vị lãnh chúa địa ngục còn lại chính là phiên quốc cắt cứ một phương tự xưng vương, thủ hạ còn có nhiều kiêu binh hãn tướng, cũng chính là đám thâm ngục luyện ma cùng đám đại ma quỷ.
Hoàng đế muốn thu được càng nhiều quyền lực, mà chư hầu lại mong có thể mở rộng địa bàn của chính mình, các tướng lĩnh khác lại là điên cuồng bán mạng vì chủ nhân của riêng mình, hi vọng có được cơ hội nâng cao địa vị!
Âm mưu phức tạp mà dây dưa vờn quanh, chỉ có kẻ chân chính có dã tâm mới có thể cười đến cuối cùng, thu được quyền hạn bản nguyên cao nhất của toàn bộ địa ngục làm khen thưởng!
Bối Lỗ Tắc Ba Bố mất tích chính là một phiên vương trực tiếp biến mất, bởi vậy khiến quyền lực bắt đầu rung chuyển, bản thân Lôi Lâm nhìn thấy mới chỉ là một phần nổi của tảng băng chìm mà thôi.
Nhưng cho dù là như vậy, cũng đã đáng giá để hắn cảnh giác.
“Hiện tại địa ngục tầng thứ hai đã rơi vào khủng hoảng, tuy rằng quyền uy của Bối Lỗ Tắc Ba Bố còn tồn tại, nhưng có rất nhiều người đều cảm giác được nó đã suy yếu. . .”
Lôi Lâm nhìn thuỷ triều ma quỷ rộn rộn ràng ràng, ngay ngắn có thứ tự, bước chân không ngừng hầu như dạo quanh toàn bộ thanh đồng bảo lũy một lần, cuối cùng ngừng lại trước một cột bằng xương sọ ác ma, giống như đang thưởng thức chiến lợi phẩm huyết chiến quý giá.
“Căn cứ vào âm mưu luận của đám ma quỷ, những thủ hạ đó của Bối Lỗ Tắc Ba Bố chính là tuyên truyền ra bên ngoài rằng đầu lĩnh của bọn hắn trên thực tế căn bản không hề suy yếu như bên ngoài, mà chỉ trốn ở một góc đó âm u xó xỉnh nào đó, chờ đợi toàn bộ kẻ phản bội nhảy ra rồi lại một lần đưa bắt lấy chúng nó. . . Trên thực tế, trong kỷ nguyên ma quỷ dài dằng dặc, đã có mấy lãnh chúa làm như thế quá, thậm chí chính A Tư Ma Đế Nhĩ Tư đã từng thực hiện một lần âm mưu để “thanh toán”, không biết đã xử lý mất bao nhiêu ma quỷ. . .”
“Mà một lời đồn khác là có ma quỷ tuyên bố trên thực tế Bối Lỗ Tắc Ba Bố đã bị một vị lãnh chúa địa ngục khác bí mật bắt giam, hiện tại đang giam cầm ở một nơi nào đó, rút lấy năng lượng bản nguyên bắt nguồn từ địa ngục. . . Những ma quỷ này đúng là có trí tưởng tượng rất cao. . .”
Khiến Bối Lỗ Tắc Ba Bố rơi vào tình cảnh này chính là bản thể của Lôi Lâm, bởi vậy không có ai hiểu rõ tình huống bây giờ của đối phương hơn so với hắn.
“Quy tắc bạo thực đã bị cướp đoạt hơn nửa, sau khi tổn thất hầu như toàn bộ thần tính cùng thần lực, hiện tại đối phương khẳng định đang rơi vào tình trạng ngủ say, cho dù bên ngoài kích thích như thế nào cũng rất khó tỉnh lại. . .”
Lôi Lâm chiếm được phần lớn thực lực cùng ký ức của đối phương tự nhiên biết được thương thế kia rất khó chơi, trừ phi Bối Lỗ Tắc Ba Bố có thể một lần nữa đánh bại bản thể thuật sĩ của hắn rồi thôn phệ lại, bằng không cơ bản không thể trở lại cấp độ lúc đầu.
Một lãnh chúa địa ngục suy yếu, tuyệt đối là con mồi mà những thuộc hạ kia mong đợi nhất!
“Trong trí nhớ của đối phương, có mấy sào huyệt cùng bảo tàng bí mật chuyên môn được chuẩn bị, vị trí trải rộng địa ngục Ba Thác thậm chí là mỗi vị diện. . .”
Trong mắt Lôi Lâm có chút nghiêm nghị, bởi trời sinh dối trá cùng giả dối, những ma quỷ này bố trí đường lui quả thực không có ai có thể so sánh.
“Mà đối phương hiển nhiên cũng sẽ suy xét đến việc ta thu được một phần ký ức của nó, khả năng lợi dụng mấy chỗ kia để ẩn náu sẽ rất nhỏ, thậm chí sẽ bố trí cạm bẫy.
Rất nhiều suy nghĩ lóe lên trong đầu khiến Lôi Lâm lập tức đưa ra quyết định: “Mặc kệ như thế nào, dù sao cũng nên đi Địch Tư một lần!”
Tìm ra vị bạo thực quân chủ này, thôn phệ tất cả của đối phương!Đó chính là thời cơ để bản thể Lôi Lâm thăng cấp, hắn sẽ tuyệt đối không từ bỏ!
” Cấp độ ma quỷ cùng quyền binh, còn có quyền hạn thế giới ý thức! Đây là một vật rất thú vị!”
Nhạy cảm bắt nguồn từ phù thủy cùng sở trường nguyên năng cảm ứng truyền kỳ từ ảo thuật sư truyền kỳ, khiến Lôi Lâm có thể cảm giác được rõ ràng toàn bộ chín tầng địa ngục Ba Thác tuy rằng nắm giữ thế giới nguyên lực dồi dào, nhưng không có ý thức hoàn chỉnh tồn tại!
Hoặc là nói, thế giới ý thức nguyên lực của toàn bộ địa ngục đã bị chia làm tám phần, rơi vào tay lãnh chúa địa ngục mỗi tầng.
Mà lúc này Lôi Lâm cũng kế thừa phần lớn quyền binh bắt nguồn từ Bối Lỗ Tắc Ba Bố, hoặc nói là quyền hạn thế giới nguyên lực!
Dựa vào quyền hạn trên tay, hắn có thể tùy ý đề bạt ma quỷ nào đó dưới trướng mình làm thâm ngục luyện ma, hoặc là giáng thâm ngục luyện ma xuống cấp.
Đồng thời, đối với các ma quỷ khác cấp độ dưới lãnh chúa địa ngục chín tầng trở xuống, hắn cũng nắm giữ quyền sinh quyền sát trong tay!
Đây là bản nguyên địa ngục quyết định, không thể vi phạm cùng thay đổi!
“So sánh với ác ma thì ma quỷ cũng hơi bị thê thảm, muốn thăng cấp không chỉ cần quan quản lý cho phép, còn cần tiêu hao đại lượng năng lượng linh hồn. . . Thậm chí vị trí thượng tầng cũng sớm đã bị chiếm đầy, nếu muốn thượng vị nhất định phải chờ cơ hội!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận