Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 2111: Quyết nghị (1)

Thần điện vốn vẫn luôn ồn ào rực rõ, lúc này bầu không khí lại nghiêm nghị tới cực điểm.
Phân thân đám chân thần nghiêm túc ngồi trên thần vị, lại không có một vị nào vắng mặt, cũng không có người nào toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ quy tắc nữa, tất cả thần linh đều đưa mắt nhìn tới phía trước nhất, ở khu vực thần linh có thần lực cường đại.
Ở nơi đó, hai thần vị to lớn đã vĩnh viễn biến mất rồi.
Thần mưu sát Hy Thụy Khắc còn tốt, tuy rằng nó cũng nắm giữ sức mạnh cường đại, nhưng dù sao chỉ là một vị thần linh tà ác, đồng thời liên hệ cùng các thần cũng không mật thiết, nhưng ma võng nữ thần Mật Tư Đặc Lạp lại khác.
Đối phương ngã xuống, trực tiếp khiến ma võng tan vỡ, ma võng vòng trong tổn thất khiến các thần vô cùng đau đớn, mà càng thêm then chốt là ma võng trung tâm tan vỡ , khiến đông đảo ý chí thượng cổ phù thủy bị phong ấn trong ánh trăng đã trốn ra được, tuy rằng trước đó chỉ có mấy kẻ hiện thân, nhưng cũng tạo thành ảnh hưởng cực kỳ khủng bố.
“Âu Cách Mã! Ngươi là người thông minh cùng bác học nhất trong chúng ta. . . Ngươi xem hiện tại chí cao thần thế nào rồi?”
Dưới một thần tọa tràn ngập ánh nắng ban mai, hóa thân một vị thần linh có thần lực cường đại mở miệng hỏi.
“Thật không tốt. . .”
Thần tri thức Âu Cách Mã thu hồi ánh mắt đang nhìn kỹ chí cao vương tọa về, lắc lắc đầu.
“Ma võng tan vỡ, vốn sẽ liên lụy đến rất nhiều thứ nguyên vũ trụ, thậm chí khiến bốn nguyên tố vị diện rung chuyển, hủy diệt hơn một nửa chủ thế giới vật chất. . . Đây là sức mạnh lúc trước các thần liên hợp, bất kỳ một vị nào đang ngồi ở đây đều không thể ngăn cản. . .”
“Chí cao thần ngăn cản ma võng lan đến, nhưng cũng vì thế mà phải trả giá thật lớn, e là. . .”
Âu Cách Mã thở dài, loại cảm giác bất an kia nhất thời truyền nhiễm ra.
Đám các thần xì xào bàn tán, nhìn thế giới chi tinh ở thần vị chí cao đã hiện ra một vết rách to lớn, cùng với khí tức cực kỳ hùng vĩ trong đó. Trong ánh mắt của bọn hắn tràn ngập lo lắng.
Đương nhiên, cũng có mấy vị thần linh, trong ánh mắt ẩn chứa một loại ánh sáng nào đó sâu không lường được, thậm chí là dã tâm!
“Thần giết chóc đáng chết! Lúc trước các ngươi hẳn nên thông qua đề nghị của Mật Tư Đặc Lạp, trực tiếp liên thủ công kích thần quốc của đối phương!”
Đề Nhĩ có vẻ vô cùng tức giận nói.
Sau khi Mật Tư Đặc Lạp ngã xuống, ông ta lập tức mất đi một vị minh hữu quan trọng nhất. Mà bây giờ chủ thế giới vật chất hỗn loạn, càng khiến vị thần chính nghĩa này rơi vào tự trách sâu sắc.
“Phù thủy! Tất cả đều là âm mưu của phù thủy! Lúc trước chúng ta lại không phát hiện ra. . .”
Các thần bắt đầu xì xào bàn tán, đối với mấy chữ “phù thủy” cấm kỵ này, chúng nó đã trốn tránh mấy chục ngàn năm, cuối cùng vẫn nhất định phải đối mặt.
Cuộc chiến chung kết lần thứ hai đã bắt đầu, cho dù là thần linh có thần lực cường đại cũng không thể bảo đảm bản thân sẽ không ngã xuống.
Keng!
Một tiếng chuông lanh lảnh truyền khắp toàn bộ vạn thần điện, hấp dẫn ánh mắt của đám thần linh đến trên người một vị thần linh có thần lực cường đại- Thần tử vong.
“Khụ khụ. . .” Khắc Lam Ốc nhìn chung quanh một vòng, âm thanh trầm thấp mà khàn khàn: “Ta kiến nghị! Các thần ngừng lại tất cả chiến tranh cùng xung đột, toàn bộ liên hợp lại làm chuẩn bị cho thời kỳ các thần hoàng hôn lần thứ hai, đồng thời phát ra lời thề minh hà, kẻ nào làm trái ước định sẽ cùng bị đánh giết!”
“Ta đồng ý!” Đề Nhĩ là người thứ nhất biểu thị tán thành, sau đó chính là thần chủ ánh nắng ban mai: Lạc Sơn Đạt.
“Ta cũng đồng ý!”
Nằm ngoài dự liệu của chúng thần là người thứ hai đồng ý lại là chủ thần của thần hệ thú nhân:Cách Lỗ Tư!
Vị thú nhân có thân hình cao to màu vàng này đứng lên, bộ lông dựng thẳng lên, âm thanh leng keng mạnh mẽ: “Thú nhân phân tranh hay ở bắc cảnh, chỉ là phân tranh trong thế giới các thần. Ở thời điểm này, chúng ta hẳn là nên giữ lại thực lực, tập trung toàn bộ sức mạnh để đối phó với kẻ địch!”
“Từ đây thú nhân đế quốc sẽ bắt đầu sẽ ngừng tất cả đả kích đối với liên minh Ngân Nguyệt, song phương lấy khu khống chế thực tế hiện tại làm biên giới!”
Khi ma võng tan vỡ, đồng thời mất đi chỗ dựa là ma võng nữ thần này, liên minh Ngân Nguyệt hầu như đã hoàn toàn tan vỡ.
Dù sao, liên minh lấy pháp sư làm căn bản tạo thành, khi phần lớn pháp sư đều mất đi năng lực thì ảnh hưởng mang đến là tai nạn cùng tính chất hủy diệt.
Chỉ cần thú nhân đế quốc tiếp tục tiến công, khẳng định có thể hoàn toàn đuổi Ngải Lạp Tư Trác ra khỏi bắc cảnh.
Mà vào lúc này, Cách Lỗ Tư lại đưa ra kiến nghị này, thành ý thật sự rất đủ, không cần hoài nghi chút nào.
Đám thần linh có thần lực cường đại phe trung lập như Âu Cách Mã cũng dồn dập tỏ thái độ, khiến cho những thần linh tà ác kia không khỏi trở nên trầm tư.
Cuối cùng, lòng sợ hãi cùng cừu hận đối với phù thủy vẫn chiếm thượng phong, quyết nghị của các thần rất nhanh đã được thông qua, thậm chí từng người phát ra lời thề minh hà.
“Đầu tiên. . . Chúng ta cần xác nhận số lượng phù thủy xâm lấn, cùng với những ý chí thượng cổ chạy trốn kia. . . Điểm này, ta cho rằng có thể giao cho Âu Cách Mã điện hạ. . .”
Khắc Lam Ốc lên tiếng đề nghị trước tiên.
“Căn cứ vào giáo hội dưới trướng của ta điều tra, cùng tình báo thu hoạch được từ khắp mọi mặt thì những phù thủy đó trở nên càng thêm giảo hoạt hơn so với trước kia. . . Đại đa số chúng nó đều ẩn giấu chính mình rất tốt, chỉ xác nhận có mấy kẻ từng xuất hiện. . .”
Thần lực màu vàng óng hình thành màn ánh sáng, bày ra ra từng hình ảnh.
” Ô Uế Tà Nhãn cùng chủ hỗn loạn trong vực sâu, còn có thần giết chóc Lôi Lâm ở trong địa ngục, cùng với Hình Bóng Vặn Vẹo, hai kẻ sau bị nghi ngờ là có liên quan tới cùng ôn dịch đang hoành hành ở đại lục gần đây.
“Những phù thủy này đã có thể xác nhận tồn tại, nhưng còn có càng nhiều hơn nhưng đều ẩn giấu đi. . .”
Âu Cách Mã nói tới đây, lông mày cũng dần nhíu chặt lại.
“Chủ thế giới vật chất là căn cơ tín ngưỡng của chúng ta, những phù thủy kia đã thông minh hơn, cũng không phát động thần chiến với các thần quốc, mà là bắt đầu tàn sát ở thế gian. . .”
Sắc mặt đông đảo thần linh trầm như nước, đám phù thủy dùng thủ đoạn này thực sự đã trực tiếp đánh tới điểm yếu của chúng nó.
Chủ thế giới vật chất là nơi đứng đầu về tín ngưỡng dồi dào, cũng là cơ sở đa nguyên vũ trụ, một khi tổn thất thì các thần đang ngồi ở đây ít nhất sẽ ngã xuống hơn một nửa.
“Đám phù thủy đê tiện, lại trực tiếp ra tay với phàm nhân!”
Các thần tức giận gào lên, âm thanh hầu như đâm thủng hư không phía trên vạn thần điện, nhưng lại không thể làm gì.
“Tháp Lạc Na. . .” Âu Cách Mã nhìn về phía một vị nữ sĩ ở phía sau, cô ta dùng băng gạc màu đen tầng tầng bao bọc chính mình lại, chung quanh càng tràn ngập một tầng sương khói bệnh tật.
Đây là Tháp Lạc Na- ôn dịch nữ sĩ, nữ thần kịch độc cùng bệnh tật, ở chủ thế giới vật chất càng có uy danh hiển hách, thậm chí có người liên hệ lần đại ôn dịch này với cô ta.
Bàn về phương diện này, Tháp Lạc Na tự nhiên là chuyên gia.
Chỉ có điều lúc này vị ôn dịch nữ sĩ kia lại trầm mặc một lúc lâu mới dùng âm thanh khàn khàn chậm rãi lên tiếng:
“Thần chức của ta là kịch độc cùng bệnh tật, cũng không phải chữa trị, nếu như nhất định muốn ta lên tiếng thì ta chỉ có thể nói những phù thủy này sử dụng ôn dịch phi thường thú vị. . . Dường như còn có liên quan tới ôn dịch mà trước đó vị thần giết chóc kia sử dụng ở trên đảo Ban Khắc Tư. . .”
Làm thần ôn dịch, sao Tháp Lạc Na có khả năng không chú ý đến Lôi Lâm làm việc ở trên đảo Ban Khắc Tư?
Cũng vì dã tâm của Lôi Lâm bại lộ quá nhanh, bằng không, chỉ dựa vào công tích vĩ đại của hắn cùng chú ý của Tháp Lạc Na, muốn kiếm được danh hiệu cử tri trong giáo hội của ôn dịch nữ sĩ cũng không thành vấn đề.
Thế giới các thần chính là tương tự như thế giới phù thủy, cùng là thế giới cỡ lớn, thế giới áp chế cực kỳ khủng bố.
Hiện tại phần lớn phù thủy, ngoại trừ chủ hỗn loạn và Ô Uế Tà Nhãn là loại thần kinh có vấn đề, đa số đều lựa chọn yên tĩnh ngủ đông, âm thầm thích ứng với quy tắc biến hóa.
Mà bệnh độc cùng vi khuẩn sau khi bị thế giới áp chế, ở chủ thế giới vật chất còn có thể có hiệu quả hay không cũng là một chuyện không biết chắc.
Mà lần này phạm vi ôn dịch to lớn, đến tính khủng bố khi chết đều khiến ôn dịch nữ sĩ liên tưởng đến tác phẩm của Lôi Lâm.
“Ngươi nói. . . Tất cả những thứ này đều là do thần giết chóc, bây giờ là phù thủy Lôi Lâm làm ra?”
Đề Nhĩ nhìn chằm chằm Tháp Lạc Na.
“Ha ha. . . Không nhất định, ta nhìn thấy vết tích mô phỏng theo, có lẽ là một vị phù thủy khác giá họa, dù sao lúc này thần giết chóc còn ở địa ngục, không giết chết A Tư Ma Đế Nhĩ Tư thì không sẽ ra tới. . .”
Tháp Lạc Na nói với vẻ đã định liệu trước, con mắt trong lúc vô tình liếc qua hải dương nữ thần- An Bác Lý, vị thần linh có thần lực cấp trung này hiện tại dị thường yên tĩnh, xung quanh cơ thể lộ ra một loại khí thế người sống chớ tới gần, hiển nhiên là vì lảng tránh ảnh hưởng.
“Chư vị. . . Chúng ta có một tin tức tốt duy nhất là những phù thủy đó cũng không phải toàn tâm toàn ý, giữa bọn họ có âm mưu cùng bài xích, so với các thần còn kinh khủng hơn. . .”
Tháp Lạc Na lớn tiếng tuyên bố.
“Yên lặng!” Âu Cách Mã nhìn vạn thần điện ầm ỹ lên, không thể không gia tăng âm thanh, mới có thể ép xuống lời xì xào bàn tán của các thần.
“Nếu ôn dịch nữ sĩ cũng không có thủ đoạn đối phó tốt, vậy cũng chỉ có thể dựa vào mục sư của chúng ta. . .”
Nói tới chỗ này, cho dù là Âu Cách Mã, trên mặt cũng hiện ra một vẻ bất đắc dĩ.
Lấy uy nghiêm chân thần, mỗi ngày có thể ban tặng thần thuật tự nhiên không phải bán thần cùng ngụy thần có thể so với, mà dùng ra một thần thuật loại trừ bệnh tật, ôn dịch phức tạp khó chơi như thế nào đi nữa cũng sẽ bị hóa giải.
Nếu ở trước đây, chỉ cần các thần đồng tâm hiệp lực, không tiếc tiêu hao thần lực, dựa vào giáo hội cùng sức mạnh mục sư, là có thể áp chế xuống trận đại ôn dịch này.
Đáng tiếc hiện tại đã khác, mất đi ma võng vòng trong, lan truyền bất kỳ thần thuật cũng tiêu hao thần lực gấp mấy lần trước đây!
Mức tiêu hao này, trong nháy mắt hạn chế sử dụng thần thuật, khiến cho các mục sư bó tay đối với việc ôn dịch lan tràn, chỉ có thể mạnh mẽ nhìn lượng lớn bình dân vô tội chết đi, căn cơ các thần không ngừng bị tổn hại.
Llúc này Âu Cách Mã mới biết rõ được sự lợi hại của Lôi Lâm.
Mặc dù đối phương chỉ là ra tay một lần, nhưng trực tiếp mở ra thời kỳ các thần hoàng hôn, đồng thời khiến Mật Tư Đặc Lạp ngã xuống, ma võng tan vỡ.
Mà ma võng tan vỡ, không chỉ thả ra thượng cổ phù thủy khủng bố, trực tiếp phế bỏ quần thể pháp sư mạnh nhất ở chủ thế giới vật chất, tiện thể còn khiến các thần tiêu hao gấp mấy lần, không thể làm ra biện pháp ứng đối chuẩn xác mà đúng lúc.
Loại mưu tính thâm trầm này quả thực cường đại đến khủng bố! Khiến thần linh có thần lực cường đại cũng đau lòng, sợ hãi không ngớt.
Thần điện vốn vẫn luôn ồn ào rực rõ, lúc này bầu không khí lại nghiêm nghị tới cực điểm.
Phân thân đám chân thần nghiêm túc ngồi trên thần vị, lại không có một vị nào vắng mặt, cũng không có người nào toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ quy tắc nữa, tất cả thần linh đều đưa mắt nhìn tới phía trước nhất, ở khu vực thần linh có thần lực cường đại.
Ở nơi đó, hai thần vị to lớn đã vĩnh viễn biến mất rồi.
Thần mưu sát Hy Thụy Khắc còn tốt, tuy rằng nó cũng nắm giữ sức mạnh cường đại, nhưng dù sao chỉ là một vị thần linh tà ác, đồng thời liên hệ cùng các thần cũng không mật thiết, nhưng ma võng nữ thần Mật Tư Đặc Lạp lại khác.
Đối phương ngã xuống, trực tiếp khiến ma võng tan vỡ, ma võng vòng trong tổn thất khiến các thần vô cùng đau đớn, mà càng thêm then chốt là ma võng trung tâm tan vỡ , khiến đông đảo ý chí thượng cổ phù thủy bị phong ấn trong ánh trăng đã trốn ra được, tuy rằng trước đó chỉ có mấy kẻ hiện thân, nhưng cũng tạo thành ảnh hưởng cực kỳ khủng bố.
“Âu Cách Mã! Ngươi là người thông minh cùng bác học nhất trong chúng ta. . . Ngươi xem hiện tại chí cao thần thế nào rồi?”
Dưới một thần tọa tràn ngập ánh nắng ban mai, hóa thân một vị thần linh có thần lực cường đại mở miệng hỏi.
“Thật không tốt. . .”
Thần tri thức Âu Cách Mã thu hồi ánh mắt đang nhìn kỹ chí cao vương tọa về, lắc lắc đầu.
“Ma võng tan vỡ, vốn sẽ liên lụy đến rất nhiều thứ nguyên vũ trụ, thậm chí khiến bốn nguyên tố vị diện rung chuyển, hủy diệt hơn một nửa chủ thế giới vật chất. . . Đây là sức mạnh lúc trước các thần liên hợp, bất kỳ một vị nào đang ngồi ở đây đều không thể ngăn cản. . .”
“Chí cao thần ngăn cản ma võng lan đến, nhưng cũng vì thế mà phải trả giá thật lớn, e là. . .”
Âu Cách Mã thở dài, loại cảm giác bất an kia nhất thời truyền nhiễm ra.
Đám các thần xì xào bàn tán, nhìn thế giới chi tinh ở thần vị chí cao đã hiện ra một vết rách to lớn, cùng với khí tức cực kỳ hùng vĩ trong đó. Trong ánh mắt của bọn hắn tràn ngập lo lắng.
Đương nhiên, cũng có mấy vị thần linh, trong ánh mắt ẩn chứa một loại ánh sáng nào đó sâu không lường được, thậm chí là dã tâm!
“Thần giết chóc đáng chết! Lúc trước các ngươi hẳn nên thông qua đề nghị của Mật Tư Đặc Lạp, trực tiếp liên thủ công kích thần quốc của đối phương!”
Đề Nhĩ có vẻ vô cùng tức giận nói.
Sau khi Mật Tư Đặc Lạp ngã xuống, ông ta lập tức mất đi một vị minh hữu quan trọng nhất. Mà bây giờ chủ thế giới vật chất hỗn loạn, càng khiến vị thần chính nghĩa này rơi vào tự trách sâu sắc.
“Phù thủy! Tất cả đều là âm mưu của phù thủy! Lúc trước chúng ta lại không phát hiện ra. . .”
Các thần bắt đầu xì xào bàn tán, đối với mấy chữ “phù thủy” cấm kỵ này, chúng nó đã trốn tránh mấy chục ngàn năm, cuối cùng vẫn nhất định phải đối mặt.
Cuộc chiến chung kết lần thứ hai đã bắt đầu, cho dù là thần linh có thần lực cường đại cũng không thể bảo đảm bản thân sẽ không ngã xuống.
Keng!
Một tiếng chuông lanh lảnh truyền khắp toàn bộ vạn thần điện, hấp dẫn ánh mắt của đám thần linh đến trên người một vị thần linh có thần lực cường đại- Thần tử vong.
“Khụ khụ. . .” Khắc Lam Ốc nhìn chung quanh một vòng, âm thanh trầm thấp mà khàn khàn: “Ta kiến nghị! Các thần ngừng lại tất cả chiến tranh cùng xung đột, toàn bộ liên hợp lại làm chuẩn bị cho thời kỳ các thần hoàng hôn lần thứ hai, đồng thời phát ra lời thề minh hà, kẻ nào làm trái ước định sẽ cùng bị đánh giết!”
“Ta đồng ý!” Đề Nhĩ là người thứ nhất biểu thị tán thành, sau đó chính là thần chủ ánh nắng ban mai: Lạc Sơn Đạt.
“Ta cũng đồng ý!”
Nằm ngoài dự liệu của chúng thần là người thứ hai đồng ý lại là chủ thần của thần hệ thú nhân:Cách Lỗ Tư!
Vị thú nhân có thân hình cao to màu vàng này đứng lên, bộ lông dựng thẳng lên, âm thanh leng keng mạnh mẽ: “Thú nhân phân tranh hay ở bắc cảnh, chỉ là phân tranh trong thế giới các thần. Ở thời điểm này, chúng ta hẳn là nên giữ lại thực lực, tập trung toàn bộ sức mạnh để đối phó với kẻ địch!”
“Từ đây thú nhân đế quốc sẽ bắt đầu sẽ ngừng tất cả đả kích đối với liên minh Ngân Nguyệt, song phương lấy khu khống chế thực tế hiện tại làm biên giới!”
Khi ma võng tan vỡ, đồng thời mất đi chỗ dựa là ma võng nữ thần này, liên minh Ngân Nguyệt hầu như đã hoàn toàn tan vỡ.
Dù sao, liên minh lấy pháp sư làm căn bản tạo thành, khi phần lớn pháp sư đều mất đi năng lực thì ảnh hưởng mang đến là tai nạn cùng tính chất hủy diệt.
Chỉ cần thú nhân đế quốc tiếp tục tiến công, khẳng định có thể hoàn toàn đuổi Ngải Lạp Tư Trác ra khỏi bắc cảnh.
Mà vào lúc này, Cách Lỗ Tư lại đưa ra kiến nghị này, thành ý thật sự rất đủ, không cần hoài nghi chút nào.
Đám thần linh có thần lực cường đại phe trung lập như Âu Cách Mã cũng dồn dập tỏ thái độ, khiến cho những thần linh tà ác kia không khỏi trở nên trầm tư.
Cuối cùng, lòng sợ hãi cùng cừu hận đối với phù thủy vẫn chiếm thượng phong, quyết nghị của các thần rất nhanh đã được thông qua, thậm chí từng người phát ra lời thề minh hà.
“Đầu tiên. . . Chúng ta cần xác nhận số lượng phù thủy xâm lấn, cùng với những ý chí thượng cổ chạy trốn kia. . . Điểm này, ta cho rằng có thể giao cho Âu Cách Mã điện hạ. . .”
Khắc Lam Ốc lên tiếng đề nghị trước tiên.
“Căn cứ vào giáo hội dưới trướng của ta điều tra, cùng tình báo thu hoạch được từ khắp mọi mặt thì những phù thủy đó trở nên càng thêm giảo hoạt hơn so với trước kia. . . Đại đa số chúng nó đều ẩn giấu chính mình rất tốt, chỉ xác nhận có mấy kẻ từng xuất hiện. . .”
Thần lực màu vàng óng hình thành màn ánh sáng, bày ra ra từng hình ảnh.
” Ô Uế Tà Nhãn cùng chủ hỗn loạn trong vực sâu, còn có thần giết chóc Lôi Lâm ở trong địa ngục, cùng với Hình Bóng Vặn Vẹo, hai kẻ sau bị nghi ngờ là có liên quan tới cùng ôn dịch đang hoành hành ở đại lục gần đây.
“Những phù thủy này đã có thể xác nhận tồn tại, nhưng còn có càng nhiều hơn nhưng đều ẩn giấu đi. . .”
Âu Cách Mã nói tới đây, lông mày cũng dần nhíu chặt lại.
“Chủ thế giới vật chất là căn cơ tín ngưỡng của chúng ta, những phù thủy kia đã thông minh hơn, cũng không phát động thần chiến với các thần quốc, mà là bắt đầu tàn sát ở thế gian. . .”
Sắc mặt đông đảo thần linh trầm như nước, đám phù thủy dùng thủ đoạn này thực sự đã trực tiếp đánh tới điểm yếu của chúng nó.
Chủ thế giới vật chất là nơi đứng đầu về tín ngưỡng dồi dào, cũng là cơ sở đa nguyên vũ trụ, một khi tổn thất thì các thần đang ngồi ở đây ít nhất sẽ ngã xuống hơn một nửa.
“Đám phù thủy đê tiện, lại trực tiếp ra tay với phàm nhân!”
Các thần tức giận gào lên, âm thanh hầu như đâm thủng hư không phía trên vạn thần điện, nhưng lại không thể làm gì.
“Tháp Lạc Na. . .” Âu Cách Mã nhìn về phía một vị nữ sĩ ở phía sau, cô ta dùng băng gạc màu đen tầng tầng bao bọc chính mình lại, chung quanh càng tràn ngập một tầng sương khói bệnh tật.
Đây là Tháp Lạc Na- ôn dịch nữ sĩ, nữ thần kịch độc cùng bệnh tật, ở chủ thế giới vật chất càng có uy danh hiển hách, thậm chí có người liên hệ lần đại ôn dịch này với cô ta.
Bàn về phương diện này, Tháp Lạc Na tự nhiên là chuyên gia.
Chỉ có điều lúc này vị ôn dịch nữ sĩ kia lại trầm mặc một lúc lâu mới dùng âm thanh khàn khàn chậm rãi lên tiếng:
“Thần chức của ta là kịch độc cùng bệnh tật, cũng không phải chữa trị, nếu như nhất định muốn ta lên tiếng thì ta chỉ có thể nói những phù thủy này sử dụng ôn dịch phi thường thú vị. . . Dường như còn có liên quan tới ôn dịch mà trước đó vị thần giết chóc kia sử dụng ở trên đảo Ban Khắc Tư. . .”
Làm thần ôn dịch, sao Tháp Lạc Na có khả năng không chú ý đến Lôi Lâm làm việc ở trên đảo Ban Khắc Tư?
Cũng vì dã tâm của Lôi Lâm bại lộ quá nhanh, bằng không, chỉ dựa vào công tích vĩ đại của hắn cùng chú ý của Tháp Lạc Na, muốn kiếm được danh hiệu cử tri trong giáo hội của ôn dịch nữ sĩ cũng không thành vấn đề.
Thế giới các thần chính là tương tự như thế giới phù thủy, cùng là thế giới cỡ lớn, thế giới áp chế cực kỳ khủng bố.
Hiện tại phần lớn phù thủy, ngoại trừ chủ hỗn loạn và Ô Uế Tà Nhãn là loại thần kinh có vấn đề, đa số đều lựa chọn yên tĩnh ngủ đông, âm thầm thích ứng với quy tắc biến hóa.
Mà bệnh độc cùng vi khuẩn sau khi bị thế giới áp chế, ở chủ thế giới vật chất còn có thể có hiệu quả hay không cũng là một chuyện không biết chắc.
Mà lần này phạm vi ôn dịch to lớn, đến tính khủng bố khi chết đều khiến ôn dịch nữ sĩ liên tưởng đến tác phẩm của Lôi Lâm.
“Ngươi nói. . . Tất cả những thứ này đều là do thần giết chóc, bây giờ là phù thủy Lôi Lâm làm ra?”
Đề Nhĩ nhìn chằm chằm Tháp Lạc Na.
“Ha ha. . . Không nhất định, ta nhìn thấy vết tích mô phỏng theo, có lẽ là một vị phù thủy khác giá họa, dù sao lúc này thần giết chóc còn ở địa ngục, không giết chết A Tư Ma Đế Nhĩ Tư thì không sẽ ra tới. . .”
Tháp Lạc Na nói với vẻ đã định liệu trước, con mắt trong lúc vô tình liếc qua hải dương nữ thần- An Bác Lý, vị thần linh có thần lực cấp trung này hiện tại dị thường yên tĩnh, xung quanh cơ thể lộ ra một loại khí thế người sống chớ tới gần, hiển nhiên là vì lảng tránh ảnh hưởng.
“Chư vị. . . Chúng ta có một tin tức tốt duy nhất là những phù thủy đó cũng không phải toàn tâm toàn ý, giữa bọn họ có âm mưu cùng bài xích, so với các thần còn kinh khủng hơn. . .”
Tháp Lạc Na lớn tiếng tuyên bố.
“Yên lặng!” Âu Cách Mã nhìn vạn thần điện ầm ỹ lên, không thể không gia tăng âm thanh, mới có thể ép xuống lời xì xào bàn tán của các thần.
“Nếu ôn dịch nữ sĩ cũng không có thủ đoạn đối phó tốt, vậy cũng chỉ có thể dựa vào mục sư của chúng ta. . .”
Nói tới chỗ này, cho dù là Âu Cách Mã, trên mặt cũng hiện ra một vẻ bất đắc dĩ.
Lấy uy nghiêm chân thần, mỗi ngày có thể ban tặng thần thuật tự nhiên không phải bán thần cùng ngụy thần có thể so với, mà dùng ra một thần thuật loại trừ bệnh tật, ôn dịch phức tạp khó chơi như thế nào đi nữa cũng sẽ bị hóa giải.
Nếu ở trước đây, chỉ cần các thần đồng tâm hiệp lực, không tiếc tiêu hao thần lực, dựa vào giáo hội cùng sức mạnh mục sư, là có thể áp chế xuống trận đại ôn dịch này.
Đáng tiếc hiện tại đã khác, mất đi ma võng vòng trong, lan truyền bất kỳ thần thuật cũng tiêu hao thần lực gấp mấy lần trước đây!
Mức tiêu hao này, trong nháy mắt hạn chế sử dụng thần thuật, khiến cho các mục sư bó tay đối với việc ôn dịch lan tràn, chỉ có thể mạnh mẽ nhìn lượng lớn bình dân vô tội chết đi, căn cơ các thần không ngừng bị tổn hại.
Llúc này Âu Cách Mã mới biết rõ được sự lợi hại của Lôi Lâm.
Mặc dù đối phương chỉ là ra tay một lần, nhưng trực tiếp mở ra thời kỳ các thần hoàng hôn, đồng thời khiến Mật Tư Đặc Lạp ngã xuống, ma võng tan vỡ.
Mà ma võng tan vỡ, không chỉ thả ra thượng cổ phù thủy khủng bố, trực tiếp phế bỏ quần thể pháp sư mạnh nhất ở chủ thế giới vật chất, tiện thể còn khiến các thần tiêu hao gấp mấy lần, không thể làm ra biện pháp ứng đối chuẩn xác mà đúng lúc.
Loại mưu tính thâm trầm này quả thực cường đại đến khủng bố! Khiến thần linh có thần lực cường đại cũng đau lòng, sợ hãi không ngớt.
Sau khi phân thân chíp trở về thần điện, tại địa ngục tầng thứ sáu, ở trong Mã Nhĩ Bác Các, bản thể phù thủy của Lôi Lâm đứng giữa hư không, nhìn đại địa dưới chân.
Là tầng địa ngục thứ sáu, Mã Nhĩ Bác Các vẫn luôn là vị diện nắm giữ góc nghiêng vô tận, khắp nơi đều có đá tảng lăn xuống, thậm chí là pháo đài ma quỷ nương theo độ nghiêng mà không ngừng trôi đi.
Đương nhiên, tất cả những thứ này ở trước mắt đã biến mất không còn tăm hơi, bởi vì đại quân thợ săn ma quỷ lít nha lít nhít, giống như côn trùng đã trải rộng nơi này, trục xuất các ma quỷ đám ra khỏi tầng này.
Tiếc nuối là, ở trong pháo đài lãnh chúa to lớn nhất của Mã Nhĩ Bác Các, Lôi Lâm lại không nhìn thấy tung tích của Cách Lai Tây Nhã.
Vị dục ma nữ vương giảo hoạt mà xinh đẹp này có lực quyết đoán khó có thể tin, trực tiếp bỏ qua tôn nghiêm của lãnh chúa địa ngục, ném toàn bộ Mã Nhĩ Bác Các cho Lôi Lâm, một mình lưu vong tới các tầng địa ngục bên dưới.
“Ma quỷ không có lãnh chúa địa ngục thống lĩnh, giống như người khổng lồ mất đầu, hoàn toàn chính là năm bè bảy mảng. . .”
Bởi Cách Lai Tây Nhã biết điều, để Lôi Lâm tiếp nhận toàn bộ Mã Nhĩ Bác Các mà không gặp phải chút phiền phức nào, nhưng trên mặt hắn lại không có một chút hưng phấn hay kích động nào.
Ngược lại, lúc này chân mày Lôi Lâm hơi nhíu lại, trên mặt thậm chí có một tia tối tăm.
“Muốn ngăn cản ta thì nơi này chính là nơi tốt nhất, càng đi xuống dưới, ta sức mạnh của ta sẽ càng mạnh, mà sức mạnh của đám ma quỷ sẽ không ngừng bị suy yếu. . .”
Từ hành động lui lại của đối phương, Lôi Lâm cảm nhận được mùi vị âm mưu rõ ràng.
Hắn cũng không sợ đám ma quỷ kia liên hợp phản kháng, sợ nhất là các lãnh chúa địa ngục trực tiếp vứt bỏ toàn bộ địa ngục, trốn vào hư không vô tận cùng đa nguyên vũ trụ, đến lúc đó mới thật sự là phiền phức.
Đương nhiên, chuyện này cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Vứt bỏ toàn bộ địa ngục , tương tự đại diện cho việc sẽ bị địa ngục nguyên lực bỏ qua, thậm chí càng nghiêm trọng hơn, còn có thể mất đi quyền hạn lãnh chúa địa ngục, rơi xuống khỏi cảnh giới quy tắc.
Chỉ cần còn có một tia hi vọng, các lãnh chúa ma quỷ sẽ không làm như thế.
Nhưng hiện tại Cách Lai Tây Nhã quyết đoán như vậy lại khiến Lôi Lâm cảm nhận được sự không thích hợp.
“Không thể tiếp tục kéo dài như vậy nữa, bằng không, chuyện này sẽ sinh ra biến số rất lớn. . . Hình Bóng Vặn Vẹo còn đang nhìn chằm chằm đây. . .”
Lôi Lâm nhìn toàn bộ tầng sáu địa ngục đã bị chiếm lĩnh, đột nhiên nở nụ cười:
“Nhưng đồ vật đưa tới cửa, ta cũng đành vui lòng nhận lấy. . .”
Ầm! Một tầng hào quang màu vàng đột nhiên từ năm tầng thần quốc lan tràn xuống phía dưới, bao trùm toàn bộ Mã Nhĩ Bác Các địa ngục vào.
Hào quang màu vàng đầy trời, trong tiếng cầu khẩn của đám thợ săn ma quỷ, quy tắc từ vô tận thần quốc bắt đầu dung hợp cùng Mã Nhĩ Bác Các, đồng thời tiến hành mạnh mẽ cải tạo.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Đại địa run rẩy, toàn bộ đều phát ra tiếng gào thét to lớn, dưới can thiệp của Lôi Lâm, địa ngục Mã Nhĩ Bác Các từ khi sinh ra đã hơi nghiêng, rất nhanh bị sửa lại tới, đại địa một lần nữa khôi phục bằng phẳng, đá tảng lăn xuống ở khắp mọi nơi cũng mất đi động năng, bình tĩnh mà lưu lại tại chỗ.
Cuối cùng, toàn bộ sáu tầng địa ngục trên đầu cũng bắt đầu dung hợp. Tỏa ra ánh sáng thần linh.
Dưới loại ánh sáng này, ba tầng địa ngục vị diện cuối cùng còn sót lại có vẻ càng yếu đuối mà nhỏ bé như vậy, hầu như cũng bị vô tận thần quang bao phủ.
. . .
“Phốc!”
Ngay khi toàn bộ Mã Nhĩ Bác Các bị dung hợp, tại địa ngục tầng chín, trongNại Sắt Tư.
Dục ma nữ vương xinh đẹp gào lên, phun ra từng ngụm máu tươi màu đen.
Những máu tươi này ở giữa không trung lập tức hóa thành sương khói, mơ hồ hình thành càng nhiều sinh mệnh có hình thù kỳ quái, sau khi rơi xuống đất lại nhanh chóng biến thành dịch mủ, lưu lại khe rãnh khủng bố ở trên mặt đất.
“Mã Nhĩ Bác Các đã bị đối phương nuốt chửng. . .”
Sắc mặt Cách Lai Tây Nhã dị thường khó coi, sau khi mất đi lãnh địa của mình, cô ta là lãnh chúa địa ngục cũng chỉ còn sót lại một danh hiệu rỗng tuếch mà thôi.
Đây còn không phải điểm chết người nhất.
Sau khi mất đi địa ngục nguyên lực chống đỡ, thậm chí Cách Lai Tây Nhã cảm giác được sức mạnh của chính mình đều đang không ngừng giảm mạnh, hầu như muốn lập tức rơi xuống khỏi cảnh giới quy tắc.
Rầm! Rầm!
Đúng lúc đó, trong thung lũng Nại Sắt Tư, pháo đài địa ngục Mã Nhĩ Tạ Mỗ đột nhiên nổ tung, một bàn tay ma quỷ che kín bầu trời duỗi ra, đột nhiên nắm chặt, vồ nát trăm vạn ma quỷ sinh hoạt bên trong pháo đài, huyết nhục bay đầy trời, xen lẫn tiếng rít gào gào khóc của đám ma quỷ. Còn có linh hồn vặn vẹo, hình thành một đạo tia chớp màu đen chói mắt, đi tới sau lưng Cách Lai Tây Nhã.
“Chít chít. . .”
Một tầng vảy khủng bố hiện lên trên người Cách Lai Tây Nhã, sau lưng càng lan tràn ra màn trời vô tận màu đen, trong đó mơ hồ có tiếng ma quỷ gào khóc cùng giãy dụa.
Cách Lai Tây Nhã gào lên, gợn sóng trên người lại quỷ dị ổn định lại, cuối cùng cũng coi như không rơi xuống khỏi cảnh giới quy tắc.
“Phụ thân đại nhân! Ta thất bại. . .”
Cách Lai Tây Nhã như dơi màu đen dạ đứng trên lòng bàn tay to lớn, nhìn một bóng mờ lão ma quỷ ở phía trước.
Trong con ngươi màu đen của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư không có một chút biến hoá nào, nhìn sách khế ước màu đen to lớn trên tay.
“Ngươi cũng không thất bại. . . Con gái của ta. . .”
Sau một hồi lâu, vị lãnh chúa đứng đầu chín tầng địa ngục thần bí này mới chậm rãi khép lại quyển sách dầy trong tay, trên mặt có ý cười thâm thúy:
“Có thể tiếp tục sống chính là thắng lợi to lớn nhất! Các thần hoàng hôn lần thứ hai mở ra, phù thủy xâm lấn, chúng ta có rất nhiều.
“Lẽ nào. . .”
Cách Lai Tây Nhã loáng thoáng bắt lấy suy nghĩ của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, vị lãnh chúa đứng đầu địa ngục chín tầng này luôn luôn dùng hóa thân gặp người, ẩn giấu chính mình sau tấm màn đen dày nặng.
Mà hiện tại, rốt cuộc đối phương đã để lộ ra một chút dã tâm!
“Lẽ nào. . . Lẽ nào ngài muốn. . . Phong thần sao?”
Trong giọng nói của Cách Lai Tây Nhã mang theo run rẩy, dùng thân phận lãnh chúa địa ngục để phong thần! Mục tiêu của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư khẳng định không đơn giản là thần linh có thần lực cấp thấp như vậy!
Mục tiêu nó đứng đầu tất cả, tất nhiên là trở thành thống lĩnh ma quỷ, khống chế các thần, chủ nhân sức mạnh, là chân thần của chín tầng địa ngục!
Đây là cấp độ thần linh có thần lực cường đại đỉnh cao, mà lúc này, nó còn có một đối thủ mạnh mẽ, đó là thần giết chóc đã chiếm cứ sáu tầng địa ngục vị diện- Chủ nguyên tội Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ!
“Bản thể thần giết chóc là phù thủy, nó tất nhiên sẽ bị các thần căm thù cùng vây quét, càng không cần phải nói, nó còn khiến ma võng nữ thần ngã xuống, phá hủy ma võng, thần chính nghĩa, thần tử vong, còn có thần thần hi đều sẽ không bỏ qua nó, chúng ta chỉ cần yên tĩnh chờ đợi. . .”
“Nhưng . . .” Trên mặt Cách Lai Tây Nhã rõ ràng đầy vẻ chần chờ.
Dưới cái nhìn của nàng, có lẽ chúng nó không chờ được đến khi Lôi Lâm biến thành mục tiêu công kích mà đối phương đã sớm thừa thế xông lên giết tới.
“Nại Sắt Tư không giống với tám tầng địa ngục phía trên, nơi này là tầng thấp nhất Ba Thác, nơi tà ác cuối cùng, có bố trí nhiều năm của ta. . .”
Trên mặt A Tư Ma Đế Nhĩ Tư hiện ra vẻ kiên quyết.
“Dựa vào sức mạnh bản thể của ta, cộng với năng lực của ba vị lãnh chúa địa ngục các ngươi, ngăn cách toàn bộ Nại Sắt Tư ra, đóng kín hơn một nghìn năm. . .”
“Muốn đóng kín toàn bộ Nại Sắt Tư?”
Cách Lai Tây Nhã cảm giác những chấn động trước đó mình phải chịu đựng, gộp lại cũng không bằng ngày hôm nay.
Một địa ngục đóng kín, đại diện cho chuyện cũng không còn linh hồn sa đọa bổ sung, chỉ có thể dần dần bị thế giới quên lãng.
Càng không cần phải nói, muốn tách Nại Sắt Tư ra khỏi địa cũng phải trả giá rất lớn.
“Hê hê. . . Không cần lo lắng, con gái của ta, ta đã sớm chứa đựng đầy đủ linh hồn của cải ở Nại Sắt Tư, có thể để chúng ta sử dụng hơn một nghìn năm. . . Đồng thời, đây cũng là sáng tạo cản trở cho thần giết chóc. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư nở nụ cười lạnh, trong mắt có khôn khéo cùng giả dối.
“Nếu đối phương muốn lên cấp thần linh có thần lực cường đại, cần nhất thống toàn bộ chín tầng địa ngục, đồng thời thu được sức mạnh của chúng ta. . .”
“Nhưng một khi Nại Sắt Tư chia lìa cùng địa ngục, đả kích đối với hắn sẽ dị thường khủng bố, thậm chí. . . Có ta cải tạo cùng ba vị lãnh chúa địa ngục trợ giúp, phòng ngự để đóng kín Nại Sắt Tư đều sẽ không kém gì thần quốc của thần linh có thần lực cường đại. . .”
“Sau khi mất đi điểm tựa quan trọng nhất, đối phương dự định nhanh chóng lên cấp sẽ thất bại, cuối cùng ngã xuống trong sự vây quét của các thần!”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư phi thường xác định chuyện này.
“Đường sống duy nhất của đối phương chính là mau chóng thống nhất địa ngục, còn đánh giết chúng ta sao?”
Cách Lai Tây Nhã nhìn A Tư Ma Đế Nhĩ Tư lúc này, cảm giác đối phương phi thường xa lạ.
“Đồng thời. . . Chuyện của các phù thủy kia, tại sao ngài lại biết rõ ràng như vậy?”
“Vấn đề này để ta trả lời là được rồi!”
Một tầng bóng ma vặn vẹo hiện lên trên lòng bàn tay to lớn của ma quỷ, khiến trên mặt Cách Lai Tây Nhã lộ ra vẻ cảnh giác, trước đó cô ta căn bản không phát hiện ra dấu vết gì từ đối phương, cứ thế bị tiếp cận gần người, đối với một vị lãnh chúa địa ngục cấp bảy thì dây hầu như là chuyện khó mà tin nổi.
“Ngươi là. . . Phù thủy! ! !” Cách Lai Tây Nhã cảm thụ khí tức cùng gợn sóng khác biệt trên người đối phương, rít gào lên.
“Hê hê. . . hiện tại chúng ta là minh hữu, bởi vì có kẻ địch chung!”
Hình Bóng Vặn Vẹo cười lạnh nói.
Đồng thời, hắn nhìn về phía A Tư Ma Đế Nhĩ Tư: “Ta đã thành công thuyết phục Bối Lộ Bội Âu Lộ cùng Mặc Phỉ Tư Thác Phỉ Lợi Tư, đối phương cũng đồng ý với kế hoạch chúng ta, đồng ý rời đi lãnh địa mình, đồng thời lấy hai tầng địa ngục kéo dài tiến độ của Lôi Lâm, để chúng ta hoàn thành chia lìa cùng cải tạo đối với Nại Sắt Tư. . .”
“Đương nhiên. . . Ngươi cũng cần làm ra bảo đảm, trợ giúp chúng nó khôi phục sức mạnh cấp bậc lãnh chúa địa ngục, đồng thời không thể gây tổn thương cho chúng nó!”
“Không có vấn đề gì! Uy tín của ta, cùng với việc tuân thủ đối với khế ước, là từ lúc sinh ra đã mang theo!”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư bảo đảm.
“Hi vọng là như thế!”
Nương theo hai tiếng trăm miệng một lời, bóng người Bối Lộ Bội Âu Lộ cùng Mặc Phỉ Tư Thác Phỉ Lợi Tư cũng hiện lên ở giữa hư không.
Bối Lộ Bội Âu Lộ là một nhuyễn trùng to lớn buồn nôn, mà Mặc Phỉ Tư Thác Phỉ Lợi Tư lại dùng bề ngoài nhân loại, có cánh chim ma quỷ cùng sừng, trên tay nắm hỏa xoa thiêu đốt.
Sau khi ký kết xong khế ước, ý cười trên mặt A Tư Ma Đế Nhĩ Tư càng ngày càng dày đặc.
“Ta đã hạ lệnh cho tất cả bộ hạ ma quỷ, liều chết chống lại ở Mã Lạp Đa Mễ Ni, mới có thể ngăn cản đối phương một quãng thời gian. . .”
Bối Lộ Bội Âu Lộ nói.
Lúc này khí tức trên người nó cũng giảm xuống một đoạn, hiển nhiên là chủ động cắt đứt liên hệ cùng tầng địa ngụ thứ bảy.
Dùng thân phận lãnh chúa địa ngục ra lệnh, những thuộc hạ ma quỷ tuân thủ trật tự kia cho dù biết rõ là phải chịu chết, cũng chỉ có thể tiếp tục đi làm, đây chính là uy nghiêm của lãnh chúa địa ngục!
“Ta ở bên kia cũng giống như thế!”
Mặc Phỉ Tư Thác Phỉ Lợi Tư cũng nói như vậy: “Hy vọng có thể tranh thủ cho chúng ta đủ thời gian. . .”
Rất hiển nhiên, bản thể phù thủy Lôi Lâm cùng vũ khí nguyên lực Thất Tông Tội khủng bố đã khắc sâu ấn tượng ở trong lòng những lãnh chúa địa ngục này.
“Kỳ thực ta vẫn kiến nghị rằng so với tử thủ Nại Sắt Tư, trốn đến hư không vô tận, thậm chí là nguyên tố vị diện đều là chủ ý vô cùng tốt. . .”
Hình Bóng Vặn Vẹo ở bên cạnh nói rằng.
“Đó chỉ là tình huống có lợi nhất đối với ngươi. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư ở bên cạnh lạnh lùng ngắt lời: “Một khi mất đi tất cả mọi thứ ở địa ngục thì thân phận lãnh chúa địa ngục của chúng ta sẽ bị hoàn toàn cướp đoạt, từ đây mất đi địa ngục nguyên lực quan tâm, lực lượng ma quỷ cũng sẽ không ngừng trôi đi. . . Cũng không còn cơ hội trở lại địa ngục. . .”
“Ha ha. . .”
Đối mặt với lên án của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, Hình Bóng Vặn Vẹo chỉ cười ha ha rồi cũng không còn lên tiếng nữa.
“Đương nhiên. . . Trong chuyện nhằm vào thần giết chóc này, chúng ta và các hạ cùng có kẻ địch chung. . .”
Ánh mắt A Tư Ma Đế Nhĩ Tư xoay một cái, lại chậm rãi nói.
Đám ma quỷ là sinh vật đứng đầu về giả dối mà nham hiểm, làm thống lĩnh chín tầng địa ngục: A Tư Ma Đế Nhĩ Tư hiển nhiên càng như vậy.
“Không biết các hạ có thể cung cấp trợ giúp hay không, cùng lôi kéo các phù thủy khác cùng nổi lòng bất mãn đối với thần giết chóc, cùng chúng ta. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư đề nghị.
“Thật đáng tiếc, hiện tại ta vẫn không làm được điểm này. . .”
Đáng tiếc, đối mặt với đề nghị của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, Hình Bóng Vặn Vẹo áy náy biểu đạt tiếc nuối: “Đối phương nắm giữ đường nối tiến vào thế giới các thần. Phù thủy bên ngoài tất nhiên đã thỏa hiệp cùng hắn, mà ở bên trong, những thượng cổ ý chí kia được thả ra ngoài bởi vì hắn phá hủy ma võng, bởi vậy cũng thừa ân tình. . .”
Chỉ thoáng giải thích vài câu, sắc mặt đám lãnh chúa địa ngục A Tư Ma Đế Nhĩ Tư đã vô cùng khó coi.
“Nói như vậy thì đối phương ở hàng ngũ phù thủy quả thực là tồn tại như minh chủ vậy. . .”
Đến cuối cùng, Cách Lai Tây Nhã thở dài nói.
“Không sai! Bởi vậy, chúng ta chỉ có thể lợi dụng lực lượng các thần để hủy diệt thần quốc của đối phương, còn có tất cả!”
Hình Bóng Vặn Vẹo ở một bên bổ sung.
“Đáng chết. . .” Các lĩnh chủ địa ngục còn lại đều hung hăng chửi một câu, chúng nó không tưởng tượng nổi, lại có kẻ địch vướng tay chân như thế, thậm chí ép địa ngục rơi vào tình trạng quẫn bách này!
“Được rồi. . . Chỉ cần chúng ta đoàn kết nhất trí, đối phương sẽ không thể thu được sức mạnh mấu chốt nhất để thăng cấp, ngã xuống cũng chỉ là chuyện tất nhiên mà thôi. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư nhìn thấy các lãnh chúa địa ngục dường như đã mất đi tự tin, nhanh chóng nói lời động viên.
Nhưng sau đó sắc mặt nó lại giống như xảy ra biến hóa khủng bố, chân thân ma quỷ to lớn cũng bắt đầu run lên. dập dờn ra vô tận địa chấn.
“Là hắn! Hắn tới rồi!”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư kinh hô, có thể khiến vị thống lĩnh chín tầng địa ngục này biến sắc, hiện tại chỉ có một vị tồn tại.
Hình Bóng Vặn Vẹo, Cách Lai Tây Nhã, còn có hai lãnh chúa địa ngục khác đều gào lên: “là Lôi Lâm!”
Ầm ầm ầm!
Đúng lúc này, một toà thành phù không màu trắng bạc, vô cùng lớn, mang theo uy nghiêm khủng bố, đột nhiên giáng lâm đến ở ngoài Nại Sắt Tư!
Bản thể phù thủy của Lôi Lâm đứng trên đầu tường thành âm hồn, nhìn Nại Sắt Tư rộng lớn vô tận phía dưới, trên mặt hiện ra vẻ đùa cợt: “Cho rằng ta sẽ không bỏ qua hai tầng mê hoặc to lớn là Mã Lạp Đa Mễ Ni cùng Ni Dữ Tạp Ni Á? thực sự là ấu trĩ!”
“So với hai tầng địa ngục kia, ta coi trọng nhất vẫn là đám lãnh chúa địa ngục giảo hoạt các ngươi a. . .”
Ở hắn phía sau, bóng mờ Mộng Yểm Cửu Đầu Xà cũng nổi lên, ba đầu rắn hư ảo còn sót lại cùng mở ra mắt dọc khủng bố, giống như đang nhắm tới con mồi thuộc mình.
“Lập tức phong tỏa toàn bộ địa ngục!”
Oành!
Đại địa nổ tung, lộ ra bóng người to lớn của chân thân A Tư Ma Đế Nhĩ Tư che kín bầu trời, còn có cánh chim màu đen phía sau, cùng với vết thương khủng bố trên người, đây là thương tổn từ thời kỳ viễn cổ cùng với trước kia bị Lôi Lâm dùng thần quốc đập ra.
Lúc này, đối mặt với uy hiếp từ Lôi Lâm, cho dù là A Tư Ma Đế Nhĩ Tư cũng không kịp nhớ bản thể đang trọng thương, vọi vàng sử dụng toàn lực.
Một mạng lưới màu đen lan dọc từ chân thân nó ra, bao bọc toàn bộ Nại Sắt Tư lại.
Sức mạnh ngăn cách mạnh mẽ giáng lâm, từ chối thành âm hồn xâm lấn.
Ba vị lãnh chúa địa ngục bên cạnh cũng nhanh chóng sử dụng quyền lực của mình, nguyên lực địa ngục khủng bố gào thét phía sau chúng nó, làm ra giãy giụa cuối cùng.
Hóa thân của Hình Bóng Vặn Vẹo lại trốn đến một bên, chung quanh là bóng ma không ngừng gợn sóng, dường như đang mưu tính cái gì.
( Keng! Đã khóa chặt mục tiêu, hư không phong tỏa, chủ pháo đang chuẩn bị! )
Một tầng bạch quang sáng chói khủng bố, đủ để giết thần, từ chủ pháo trên thành âm hồn chậm rãi nổi lên.
( Mật Sắt Năng Hạch đã bổ sung năng lượng xong! Phóng ra! )
Kèm theo chỉ lệnh của chíp, còn có đông đảo ma quỷ ánh mắt lo lắng, một bạch quang giống như bắt nguồn từ thời vũ trụ sơ khai, dùng tất cả tư thái lăng tuyệt, hung hãn bắn tới mạng lưới màu đen trải rộng tầng địa ngục thứ chín- ở bên ngoài Nại Sắt Tư.
Ầm ầm!
Sóng năng lượng khủng bố phân tán, càn quét qua vô số ma quỷ xui xẻo bị lan đến gần, khiến toàn bộ chín tầng địa ngục Ba Thác đều rung động.
Gợn sóng mạnh mẽ thậm chí truyền ra khỏi địa ngục Ba Thác, bắn tới thiên giới, thâm uyên, còn có chủ thế giới vật chất, hấp dẫn ánh mắt của đông đảo thượng vị tồn tại.
Bạch quang chói mắt đủ khiến các lãnh chúa địa ngục đều mù tạm thời qua đi, gợn sóng khủng bố cuối cùng chậm rãi bình ổn lại.
Cách Lai Tây Nhã nắm chặt bàn tay, đợi đến khi nhìn thấy Nại Sắt Tư hoàn hảo không chút tổn hại thì mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
“Hê hê. . . Có chúng ta gia trì, hiện tại Nại Sắt Tư chính là thần quốc của một thần linh có thần lực cường đại. . . Ngươi dùng cái gì để công phá?”
Hai vị lãnh chúa địa ngục khác cũng phát ra tiếng cười quái dị, dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm, hết cách rồi, chúng nó thực sự đã bị Lôi Lâm giết sợ.
“Ma võng, nguyên lực, vu thuật còn có kỹ thuật hạt căn bản. . .”
Ở bên trên thành âm hồn, Lôi Lâm nhìn mạng lưới bên ngoài Nại Sắt Tư không ngừng tan rã dưới bạch quang, lại không ngừng được nguyên lực bổ sung một màn, ánh sáng chíp trong mắt không ngừng lấp loé.
“Xem ra, A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, ngươi cũng đạt thành rất nhiều thỏa thuận cùng Hình Bóng Vặn Vẹo!”
“Mà cũng là bởi vì như vậy, mới không thể để cho chuyện này tiếp tục kéo dài như thế nữa, bằng không hậu quả nhất định sẽ càng khó thu thập!”
Lôi Lâm bước ra một bước, đã rời đi phạm vi thành âm hồn.
Sau đó, toà thành phù không là kết tinh của ảo thuật sư, có thể chứa đựng mấy triệu bình dân sinh hoạt này, giống như thiên thạch rơi xuống đất, chậm rãi đánh xuống Nại Sắt Tư.
“Hắn muốn làm cái gì? Không được! ! ! !”
Hóa thân Hình Bóng Vặn Vẹo ở một bên lộ vẻ kinh hãi, nó chưa từng thất thố như thế.
( Keng! Thông qua quyền hạn của chủ thể, tuyên bố mệnh lệnh tự hủy! )
Trong ánh sáng lấp loé của chíp, thành âm hồn bắt đầu tự cô đọng, dập dờn ra uy lực kinh khủng.
( Kho đạn tự bạo chuẩn bị xong, thứ nguyên không gian tan vỡ, Mật Sắt Năng Hạch đang phân giải. . . )
Ở trên thành âm hồn, trên mặt trí năng hạt nhân Hạ Lâm không có một chút biểu hiện nào, vẻ mặt thẫn thờ, thao túng thành âm hồn không ngừng hạ xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như sao băng rơi xuống.
(Chuẩn bị hoàn thành! Đếm ngược điểm giới hạn tự bạo: 3, 2, 1. . . )
Ầm!
Ánh sáng càng thêm chói mắt so với bạch quang từ chủ pháo trước đó, cũng càng thêm kinh khủng hơn, xen lẫn tiếng nổ tung, hung hẳng bắt đầu xảy ra bên ngoài Nại Sắt Tư.
Nổ tung khủng bố không có gì có thể hình dung đã xảy ra.
Một toà thành phù không, lại trải qua Lôi Lâm tỉ mỉ cải tiến, ẩn chứa công nghệ cao nhất tự bạo, uy lực nổ tung còn kinh khủng hơn ngàn tỉ lần so với khi tinh giới sinh ra, mang theo sức mạnh khó có thể dùng lời diễn tả được, giống như trong nháy mắt này đã tiêu xài tất cả uy lực vũ trụ, đột nhiên giáng lâm đến Nại Sắt Tư.
“Cho rằng ta không nỡ một toà thành âm hồn?”
Bóng mờ Mộng Yểm Cửu Đầu Xà hí lên, sương mù cuồn cuộn không ngừng, ẩn chứa lực lượng tâm tình thu thập đến từ toàn bộ tinh giới quanh quẩn quanh cự xà, phảng phất tấm chắn kiên cố nhất, che ở phía trước Lôi Lâm.
Mà Lôi Lâm nhìn vụ nổ tung này xảy ra, khóe miệng lại trồi lên một nụ cười.
“Ngoại vật dù sao cũng chỉ là ngoại vật, cho dù là vật đủ để giết thần thì làm sao? So với con đường cấp tám cực hạn của chính ta, thành âm hồn chẳng là cái thá gì cả!”
Tình huống bây giờ hết sức rõ ràng, nếu như không thể lập tức đoạt xuống Nại Sắt Tư, những lãnh chúa địa ngục đó sẽ biến nơi này thành một mai rùa mang gai, khiến Lôi Lâm càng ngày càng bó tay.
Bởi vậy, hắn không chút do dự đánh ra lá bài là thành âm hồn này, đồng quy vu tận cùng phòng ngự của đối phương.
Đối với với Lôi Lâm mà nói, đây là phương pháp sử dụng lợi ích tốt nhất, hầu như không cần cân nhắc chút nào.
Đồng thời, khi đối chiến với Hình Bóng Vặn Vẹo, còn cầm lái ( thành âm hồn ), cho dù đã trải qua nhiều lần cải tạo, bản thân Lôi Lâm hoàn toàn tự tin có thể chưởng khống nhưng lại không yên tâm, khó bảo đảm Hình Bóng Vặn Vẹo sẽ không động tay chân gì khó phát hiện trên này.
Dự định ổn thỏa nhất tự nhiên chính là trực tiếp hủy thành âm hồn đi, giống ảo thuật cấp 12: hóa thân Tạp Nhĩ Tát Tư kia, đốivới Lôi Lâm sẽ không có bất cứ thương tổn gì.
“Hình Bóng Vặn Vẹo! Rời đi nơi này!”
Quả nhiên, sau khi Lôi Lâm phá hủy thành âm hồn, tức giận nhất vẫn là Hình Bóng Vặn Vẹo.
Một vòng bóng ma lớn vặn vẹo, mang theo uy năng vô tận, gầm thét lên ở ngoài thần quốc của Lôi Lâm.
Giữa hư không lóe lên ánh sáng, phân thân chíp của Lôi Lâm cùng Địa Tâm Chi Mẫu hiện lên ở biên giớy thần quốc, cảnh cáo nghiêm khắc bản thể Hình Bóng Vặn Vẹo.
Sau khi trục xuất bản thể của Hình Bóng Vặn Vẹo, hóa thân thần linh của Lôi Lâm cùng Địa Tâm Chi Mẫu trở về thần quốc, bắt đầu chấn áp dã tâm của các tồn tại thượng vị khác.
Ở đầu nguồn chín tầng địa ngục Ba Thác.
Lúc này Nại Sắt Tư đã hiện ra một lỗ hổng lớn, khi thành âm hồn tự bạo, không chỉ toàn bộ vị diện đều gặp đả kích rất lớn, ngay cả hẻm núi thâm thúy đều bị hủy diệt hơn nửa.
Cho dù Nại Sắt Tư không khác nào thần quốc của thần linh có thần lực cường đại, nhưng trong vụ nổ tung kinh khủng lúc trước cũng bị phá hủy hầu như không còn, ngay cả địa ngục quy tắc đều bị phá hoại hơn nửa, cũng không còn bất kỳ uy năng nào.
Nửa bầu trời đã hiện ra một mặt phá nát, mà bản thể phù thủy của Lôi Lâm đã ngạo nghễ tiến vào.
Rắc!
Thất Tông Tội mang theo mô hình tất cả vũ khí chiến tranh trong lịch sử, không khác nào hung thú rít gào, trực tiếp xé rách hóa thân của Hình Bóng Vặn Vẹo.
“Hiện tại, ta đến rồi, các ngươi còn có lời nào muốn nói không?”
Lôi Lâm cầm Thất Tông Tội, nhìn bốn vị lãnh chúa địa ngục cuối cùng trước mặt, nụ cười trên mặt khiến đám ma quỷ sợ hãi không ngớt.
Ầm ầm ầm. . .
Đi địa không ngừng chấn động.
Hóa thân A Tư Ma Đế Nhĩ Tư từ lúc thành âm hồn tự bạo đã bị dư uylan đến hủy diệt, không chỉ có như vậy, bởi vì nó xuất lực nhiều nhất trong việc phòng ngự ở Nại Sắt Tư nên sau khi Nại Sắt Tư bị hủy diệt non nửa, nó cũng nhận thương thế kinh khủng nhất.
Đến hiện tại, đối mặt với Lôi Lâm, khiến nó không thể không dùng tới chân thân của chính mình.
Chỉ là lúc này chân thân ma quỷ của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư nhìn phi thường thê thảm, rất nhiều vết thương do nổ tung và không gian xé rách, khiến vị trí trọng thương dần lan rộng, không chỉ như vậy, một cánh chim màu đen cũng hoàn toàn gãy vơụn.
“Đi mau. . . Rời đi nơi này. . . Làm hắn mãi mãi không thể tụ tập tất cả sức mạnh của lãnh chúa địa ngục. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư cao giọng gầm lên.
Nó đã nhìn ra, lúc này Lôi Lâm đã công phá Nại Sắt Tư, chặt đứt hi vọng cuối cùng của chúng nó.
Mà hiện tại, phản kích hữu hiệu duy nhất mà chúng nó có thể làm ra chính là hoàn toàn thoát đi địa ngục, khiến Lôi Lâm không thể thu được được quy tắc thất tông tội hoàn chỉnh. Từ đó mất đi tiên cơ trong trận chung kết với các thần.
Nhưng lúc này sao Lôi Lâm có thể cho chúng nó cơ hội này?
“Hí hí. . .”
Bóng mờ Mộng Yểm Cửu Đầu Xà hiện lên phía sau hắn, mỗi đầu rắn đều phát ra tiếng rít gào rung trời.
Sức mạnh quy tắc vô tận từ sáu đầu rắn dâng trào ra, hình thành lưới pháp luật khủng bố, triệt để phong tỏa lại toàn bộ Nại Sắt Tư.
“Hắn đã đóng kín tất cả không gian rung động ở nơi này. . .”
Cách Lai Tây Nhã thét to, ánh sáng truyền tống thuật trên người trở nên ảm đạm.
” Lực lượng hoàn toàn phong tỏa không gian. . . Lẽ nào hiện tại hắn đã bắt đầu tiếp xúc với quy tắc thời không mà chỉ có chí cao thần mới có thể hiểu được ? Thiên tư đáng sợ đến mức nào. . .”
Đám lãnh chúa địa ngục A Tư Ma Đế Nhĩ Tư tự nhiên đều rít gào chửi bới không ngớt, mà Địa Tâm Chi Mẫu đang quan sát cảnh tượng nơi này lại càng thêm khiếp sợ.
Có thể phong tỏa tồn tại quy tắc cấp bảy thuấn di cùng truyền tống. Đại biểu cho Lôi Lâm đã lĩnh ngộ quy tắc không gian đến một mức độ phi thường.
Càng thêm then chốt là, hiện tại hắn còn chưa phải phù thủy cấp tám cực hạn! Thành tựu ở phương diện này đã vượt xa rất nhiều cường giả lâu năm.
“Vị phù thủy này, thật sự có phong thái tiếp dẫn thời không lực lượng, vấn đỉnh cấp chín!”
Địa Tâm Chi Mẫu âm thầm đưa ra đánh giá, tuy rằng hiện tại khoảng cách Lôi Lâm lĩnh ngộ đến tiêu chuẩn có thể tiếp dẫn lực lượng thời không, lên đại phù thủy cấp chín còn kém rất xa, nhưng Địa Tâm Chi Mẫu đã có lòng tin rất cao đối với hắn!
“A Tư Ma Đế Nhĩ Tư. . . Danh hiệu đứng đầu chín tầng địa ngục cần thuộc về ta rồi!”
Lôi Lâm bước ra một bước, bản thể bắt đầu cất cao lên vô hạn, trong nháy mắt đã trở nên tương đương cùng bản thể của vị địa ngục chi vương này.
Siêu thần khí Thất Tông Tội không ngừng rít gào, hai đạo ánh sáng quy tắc lấp loé từ lưỡi kiếm sắc bén bắn ra.
Tham lam tăng cường! ! ! Phẫn nộ tăng gấp bội! ! !
Sau khi liên tiếp phát động hai đại quy tắc sức mạnh. Lúc này Lôi Lâm đã gần như đạt tới phù thủy cấp tám cực hạn, mọi cử động mang theo uy năng đủ để nghiền ép loại thế giới cỡ lớn!
Ầm!
Thất Tông Tội trong nháy mắt biến hóa, hình thành một thanh chiến phủ tỏa ra ánh sáng lung linh, mang theo lục đạo lăng gai sắc bén.
Lôi Lâm gầm lên, nguyên lực khủng bố hội tụ, hai tay giơ chiến phủ bỗng nhiên đánh xuống, giống người khổng lồ phất khai thiên tích địa.
“A. . . Nguyên lực địa ngục, xin hãy tuân theo thái sơ khế ước. . .”
A Tư Ma Đế Nhĩ Tư ngâm xướng, một quyển sách da dê cổ xưa hiện lên ở trước mặt mình, tỏa ra ánh sáng ám trầm, hấp dẫn tia nguyên lực địa ngục cuối cùng ngưng tụ.
Đây là thái sơ chi khế nguyên bản, cũng là chỗ dựa cuối cùng của A Tư Ma Đế Nhĩ Tư!
“A Tư Ma Đế Nhĩ Tư, thứ này của ngươi đã quá hạn, từ hôm nay trở đi, ta sẽ là chủ nhân duy nhất của chín tầng địa ngục Ba Thác! Thần chí cao!”
Nương theo dụ lệnh như quy tắc, Thất Tông Tội biến thành chiến phủ đột nhiên bắn ra một vệt ánh sáng. Hình thành một đạo quang nhận sáng sủa.
Rầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận