Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 976: Căn cứ dung nham (2)

Chỉ nhìn một chút, hắn đã tìm được rất nhiều dấu vết của thế giới phù thủy và Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi từ những loại hình cùng thủ đoạn cải tạo này.
“Chẳng lẽ nói. . . Tam Xà giáo nơi này đúng là thế lực do ba vị đại công thành lập?”
Ánh mắt Lôi Lâm lấp lóe, trong tay đã hiện ra một viên tinh thạch đỏ như máu, bên trong còn có hai tia linh hồn hỏa diễm trắng xám quấn quanh lẫn nhau.
“Không có phản ứng! Hai vị đại công không ở nơi này!” Lôi Lâm lắc lắc đầu.
Tuy rằng phạm vi huyết mạch cùng linh hồn cảm ứng đã phi thường rộng khắp, nhưng đối với toàn bộ Á Đặc Lan đế quốc, thậm chí là thế giới dung nham thì thì vẫn quá nhỏ.
“Công kích!”
Sau một hồi suy nghĩ, Lôi Lâm lại không chút do dự mà ra lệnh, một bóng mờ hỏa phượng vô cùng to lớn đột nhiên hiện lên phía sau hắn, trên người tắm trong ngọn lửa màu vàng óng, giống như chân chính Hỏa Phượng hoàng thượng cổ sống lại!
Đây là biểu hiện cực hạn của hỏa vũ công tầng thứ tám! Dựa vào dị tượng này, cho dù hiện tại Lôi Lâm nói mình không phải tộc Hỏa Vũ cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Chất của Thần Tinh vô cùng nhỏ bé, cũng có thể chứa đựng lượng lớn sức mạnh toàn bộ vào một giới điểm, sẽ không gây nên phản ứng xung đột với các năng lượng khác.
Mà Lôi Lâm lại có chíp giúp hắn phân tích cùng thôi diễn, trên thực tế đã sớm âm thầm tu luyện hỏa vũ công tới tầng thứ chín đỉnh cao! Cũng chính là cực hạn cấp ba!
Nhưng bởi thiếu hụt công pháp tầng thứ mười cụ thể mà chậm chạp không có tiến bộ, cho dù chíp có thể thôi diễn ra, nhưng thời gian tiêu tốn quá dài, khiến Lôi Lâm không còn kiên trì chờ đợi.
Bởi vậy, hắn mới đánh chủ ý tới trên người Thạch Khắc, có lẽ dựa vào thân phận của đối phương sẽ tiếp xúc được tới hỏa vũ công tầng thứ mười!
Hiện nay Lôi Lâm biết hỏa vũ công tổng cộng có mười tầng, ba tầng đầu đều là cấp độ của người bình thường, nhưng bắt đầu từ tầng thứ tư cùng tầng thứ năm đã liên quan đến sức mạnh siêu phàm, tầng thứ sáu cùng tầng thứ bảy lại tương đương với phù thủy chính thức cấp một, cấp hai, tầng thứ tám cùng tầng thứ chín là ngang bằng với phù thủy cấp ba! Thậm chí, chỉ cần tu luyện tới hỏa vũ công tầng thứ mười sẽ trực tiếp là cường giả cấp độ ngôi sao, cũng chính là phù thủy Thần Tinh ở thế giới phù thủy!
Lôi Lâm có hứng thú không lớn đối với chín tầng đầu của hỏa vũ công, chỉ có hứng thú đối với hỏa vũ công tầng thứ mười.
Sau khi lên cấp Thần Tinh, đại diện cho con đường chính mình đã chọn lựa, tuy rằng Lôi Lâm không có suy nghĩ nửa đường hủy bỏ, nhưng lấy kinh nghiệm từ các con đường sức mạnh khác để tham khảo cũng là chuyện bắt buộc phải làm!
Hỏa vũ công là công pháp phi thường cao minh mà hắn nhìn thấy dị giới, thậm chí có thể trực tiếp kết hợp vật lý và sức mạnh tinh thần, loại ý tưởng này làm hắn có cảm giác mới.
Nếu có thể chiếm được hỏa vũ công tầng thứ mười, hiểu rõ ràng con đường cùng hệ thống sức mạnh chân chính của tộc Hỏa Vũ, có lẽ chính hắn cũng sẽ thu được nhiều chỗ tốt!
“Đi ra cho ta!”
Lôi Lâm chợt quát một tiếng, tiếng khí bạo chói tai ở phía sau vang lên, tiếng phượng hót chói tai, tràn ngập cảm giác cực nóng cùng hưng phấn.
Trong tiếng phượng hót này, Lôi Lâm đột nhiên ra tay.
Sóng nhiệu đầy trời xán lạn mà huy hoàng như cánh chim Phượng hoàng trực tiếp quét ngang qua mặt đất, nhấc lên một tầng to lớn.
Ầm ầm ầm! Mặt đất chấn động không ngừng, đất đá bắn lên, thậm chí ngay cả hồ dung nham cũng giống như bị hút đi, lượng lớn dung nham trực tiếp bị cuốn lên, mặt hồ khô cạn, lộ ra một trụ sở bí mật lớn bên dưới.
“Là đội đặc biệt của Á Đặc Lan, những con chó da đen kia đã đuổi tới!”
Lượng lớn thành viên Tam Xà giáo ngẩng đầu, nhìn thấy bóng mờ Phượng hoàng chói mắt thì lập tức hoảng sợ kêu lớn.
Bởi đa số đội viên đội đặc biệt làm việc hung ác, lại có thực lực cao siêu, chế phục của đội đặc biệt lại thường là áo da màu đen, lập tức nhận được danh xưng này.
“Bọn mày không phải cũng mặc áo bào đen sao? Lại xem như là cái gì?”
Lôi Lâm giữa không trung nhìn những giáo đồ mặc áo bào màu đen, bên trên còn có đồ án ba hắc xà đan xen, thật sự không biết nên nói gì.
Mà ngay khi hắn đang khinh miệt nghĩ, vài đạo khí tức gợn sóng mạnh mẽ bay lên, hai người mặc áo đen quần áo hoa lệ, rõ ràng là người dẫn đầu che trước mặt hắn, đông đảo thành viên Tam Xà giáo gào lên, từ trong cứ điểm giết ra.
“Đều là đám tôm tép! Mau chóng giải quyết!”
Lôi Lâm hơi nhướng mày, từ trên người hai người mặc áo đen đối diện, hắn cũng không cảm giác được khí tức đặc biệt gì.
Nếu như là cao tầng Tam Xà giáo, tiếp xúc qua cùng Thần Tinh, trên người hẳn là có lưu lại lưu lại phóng xạ, nhưng trên người hai tên đầu lĩnh này lại không có dấu vết gì, khiến cho Lôi Lâm có chút thất vọng.
“Tuân mệnh! Đội trưởng!” Vài ánh lửa màu đỏ bắn ra, mấy đội viên cấp bậc đại địa của Lôi Lâm kia lập tức giết ra ngoài, tàn sát đám giáo chúng bình thường kia.
Ánh lửa màu đỏ thắm bùng mạnh, biến vùng đất này thành một biển lửa.
Đối mặt với công kích cấp đại địa bậc, những giáo đồ phổ thông kia ngã xuống như cỏ bị cắt, dưới lực lượng siêu phàm tăng cường, sức mạnh cá thể bị phát huy đến cực hạn, ý chí chiến đấu ngoan cường cũng đều là vô dụng, đây mới là nguyên nhân mà Lôi Lâm chỉ mang theo một tiểu đội mười mấy người mà vẫn dám công kích một căn cứ cỡ lớn của kẻ địch!
Người mặc áo đen đối diện nói với vẻ trêu tức.
“Ngươi muốn chết!”
Con người Lôi Lâm mở lớn, giống như có hai đám lửa trực tiếp từ bên trong phun ra.
Bạch! Cả người hắn đều hóa thành một tia lửa, đột nhiên chui vào từ trán đối phương, sau đó xuyên qua não đi ra, lần thứ hai biến thành bóng người.
Ầm! Người mặc áo đen trước đó mở lời khiêu khích lập tức sắc mặt dại ra, vài giây sau khi cả người đã hóa thành bó đuốc hừng hực cháy lên.
“Ốc Phu! Ốc Phu!” Một gã người mặc áo đen khác rõ ràng cũng dại ra lại, chợt kêu to lên, âm thanh mềm mại, rõ ràng là cô gái.
“Mày dám. . . Mày dám giết hắn. . .”
Cô ả đối diện ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt tràn ngập cừu hận nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm, giống như hận không thể ngàn đao bầm thây hắn.
Nhưng Lôi Lâm chỉ hừ lạnh một tiếng, không quan tâm chút nào, nếu như ánh mắt cùng oán niệm có thể giết người, còn cần sức mạnh làm gì?
Hai tên đầu lĩnh này tuy rằng có sức mạnh cấp bậc bầu trời, nhưng rõ ràng là do sử dụng bí dược hoặc là cấm thuật gì mạnh mẽ đột phá lên, khí tức trên người vô cùng bất ổn, nhiều nhất chỉ tương đương với đại địa đỉnh cao, e là bất kỳ một cao thủ hỏa vũ công tám tầng nào lại đây cũng có thể dễ dàng giết bọn hắn.
Đương nhiên, điều này cũng có thể hiểu được, dù sao nếu như Tam Xà giáo đúng là do ba vị đại công sáng lập, lấy tốc độ thời gian trôi qua ở thế giới dung nham cùng thế giới phù thủy so sánh, bọn họ căn bản cũng không có bao nhiêu công sức để thu thập thủ hạ, thậm chí trợ giúp tăng lên, làm mấy chuyển chỉ vì cái trước mắt cũng là thủ đoạn tất yếu.
“Khởi động quân đoàn cuồng hóa!”
Cô ả đối diện không lập tức xông tới liều mạng, mà là thông qua máy truyền tin trên tay lớn tiếng ra lệnh.
Răng rắc! Răng rắc! Cửa lớn sắt thép trong căn cứ mở ra, từ bên trong có một đám người tộc Hỏa Vũ sắc mặt dại ra.
Trong mắt của bọn hắn đều là hờ hững và vệt đỏ như máu đan dệt, trên người đầy phù văn quỷ dị, thậm chí ngay cả một số bộ phận thân thể cũng rõ ràng trải qua cường hóa thậm chí sửa chữa. Đội viên đội đặc biệt không nhận ra được những người tộc Hỏa Vũ này.
“Gào gào. . .” Sau khi được thả ra, trong mắt những người tộc Hỏa Vũ này đều mờ mịt, sau đó ánh sáng điên cuống càng tụ càng nhiều, há miệng phát ra tiếng gào thét tương tự dã thú.
Ầm! Một nghiên cứu viên tới gần lập tức bị đánh thành bọt máu.
Mưa máu rơi xuống người những quân đoàn cuồng hóa này, khiến cho bọn hắn càng thêm dữ tợn khủng bố.
Cả quân đoàn đã phát điên bắt đầu tàn phá, dù là đội viên đội đặc biệt hay người mình đều bị bọn hắn công kích, mà bởi số lượng người khác biệt nên những quân đoàn cuồng hóa này nhất thời tạo thành đả kích nặng nề nhất đối với đám người trong căn cứ Tam Xà giáo, mà Lôi Lâm nhìn tình cảnh này lại không khỏi lắc lắc đầu, cô ả kia rõ ràng là vẫn chưa hoàn toàn này khống chế người cải tạo huyết mạch này, thế mà vẫn xem bọn hắn là vũ khí lá bài tẩy để chính mình báo thù.
“Ahaha. . . Ốc Phu chết rồi, ta muốn toàn bộ bọn mày phải chôn cùng. . .” Cô ả đối diện điên cuồng kêu to lên, tiếng cười the thé hầu như có thể đâm thủng màng tai.
“Con mụ này đã điên rồi! Hoặc là nói ả ta vốn dĩ tinh thần không bình thường!” Lôi Lâm lắc lắc đầu.
Lôi Lâm thương hại nhìn đối phương một chút, nhưng lại không hề nương tay, hỏa phượng khổng lồ trực tiếp bay qua, cánh chim to lớn quét ngang, cô ả kia lập tức phun máu bay ngang ra ngoài.
“Lão đại! Làm sao bây giờ?” Mật Tư nhìn cuồng hóa quân đoàn, đặc biệt trên người đối phương rõ ràng có đặc thù của tộc Hỏa Vũ, trên mặt rõ ràng có do dự.
Những quân đoàn cuồng hóa này không chỉ vô cùng điên cuồng, sức chiến đấu kinh người, mà còn là người cùng tộc, Mật Tư không hạ thủ được.
“Không sao! Để ta giải quyết! Dòng máu của bọn chúng có thể có tính truyền nhiễm. Các cậu chú ý không nên dính vào!”
Lôi Lâm lạnh nhạt nói ra, lại khiến Mật Tư đột nhiên có dự cảm không tốt: “Lão đại! Không phải anh muốn. . .”
Nhưng đã quá trễ rồi, Mật Tư ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy thân ảnh Lôi Lâm hóa thành một vệt kim quang, dương như đã dung hợp với và bóng mờ Phượng hoàng sau lưng.
Mà tiếng hót của phượng hoàng càng thêm vang dội, hầu như xuyên phá tầng mây, một ngọn lửa màu vàng óng từ trên người Phượng hoàng tán phát ra.
Hầu như chỉ trong nháy mắt, Phượng hoàng bóng mờ trước đó đã biến thành một chim khổng lồ hừng hực hỏa diễm!
“Hỏa vũ công cảnh giới đỉnh cao —— bất tử điểu! ! !” Mật Tư trợn mắt lên, lẩm bẩm.
Một đòn sát thủ cảnh giới đỉnh cao này, hắn căn bản chỉ nghe được trong truyền thuyết, căn cứ vào lời đồn chỉ có những người tộc Hỏa Vũ thôi diễn hỏa vũ công đến cấp bậc bầu trời trở lên, đồng thời độ đậm của huyết mạch tinh khiết vô cùng. Thậm chí là Hỏa Vũ hoàng tộc mới có thể triển khai ra tuyệt kỹ này!
“Lẽ nào. . . Lôi cũng là một thành viên Hỏa Vũ Hoàng tộc cao quý nhất?”
Mật Tư nhìn bất tử điểu trong hỏa diễm trên không, đột nhiên cảm thấy đầu óc của chính mình không đủ dùng.
“Ầm!” Chim khổng lồ vỗ cánh, vô số điểm sáng màu đỏ rực rơi ra, một đốm lửa rơi xuống vai một thành viên của quân đoàn cuồng hóa, người này lập tức bắt đầu hừng hực bốc cháy, đối phương biến thành một bó đuốc.
Tiếng kêu vang tròi, bất tử điểu to lớn mạnh mẽ bổ một cái xuống mặt đất!
“Không được! Mau tránh ra! Năm xuống! ! !” Tiếng thét căng thẳng đến vặn vẹo của mấy tên đội viên khác truyền đến trong tai Mật Tư, nhưng hắn đã hoàn toàn không để ý tới.
Bây giờ hắn đang ngơ ngác mà nhìn cảnh tượng trước mắt.
Một con chim khổng lồ hỏa diễm như hằng tinh rơi rụng bỗng nhiên rơi xuống mặt đất, mang theo sóng nhiệt khủng bố, việc duy nhất Mật Tư có thể làm chính là ôm đầu lăn trên mặt đất.
Đứng trước sức mạnh như thiên tai này, hắn cảm giác mình chẳng khác nào một con kiến hôi nhỏ bé.
Chim khổng lồ hỏa diễm hạ xuống giữa trung tâm quân đoàn cuồng hóa, lượng lớn hỏa diễm trong nháy mắt nuốt hết đối phương.
Chỉ chốc lát sau, hỏa diễm dần dần tắt, lộ ra một thân ảnh kiên cường ở giữa.
“Lão đại. . . Lại mạnh như thế?” Mật Tư lẩm bẩm, một luồng nhiệt huyết vọt tới đầu, hắn đột nhiên xông lên, nhìn hài cốt đầy đất, trong đôi mắt có nước mắt: “Đội trưởng! Bọn họ. . . Bọn họ cũng vậy. . .”
“Ở trên chiến trường chỉ có kẻ địch!” Lôi Lâm lạnh lẽo nói ra lời khiến nhiệt huyết trên người Mật Tư cứng lại.
“Ta rất thất vọng về cậu!” Lôi Lâm chắp hai tay sau lưng, chậm rãi rời đi địa ngục này, chỉ để mình Mật Tư ở nơi đó.
“Hắn làm đúng, chàng trai!”
Không biết từ lúc nào, vị tướng quân lúc trước đã đi tới bên cạnh.
“Nếu như không làm như vậy, chỉ cần bị những quân đoàn bị ô nhiễm này trốn đi một người, lập tức sẽ gây ra ôn dịch đáng sợ trong thành phố. . .”
“Đồng thời, bởi nỗ lực của Lôi, chúng ta thành công đem phá hủy cứ điểm này, sẽ khôn có thêm người của tộc Hỏa Vũ bị tàn phá cùng hãm hại. . .”
Tướng quân đại nhân vỗ vỗ vai Mật Tư: “Nhìn thoáng chút đi! Tiểu tử!”
. . .
“Tên tiểu tử này, dường như có cái gì thay đổi, hi vọng không nên bị ta phá huỷ tam quan!”
Lôi Lâm nhìn hai mắt Mật Tư đỏ ngầu xông lên tiền tuyến, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười cân nhắc.
Phân bộ Tam Xà giáo ở sa mạc tự nhiên đã tiêu diệt rồi, nhưng toàn bộ khu đông liên bang lại còn có lượng lớn tàn dư Tam Xà giáo.
Mà vị trí hiện tại bọn hắn đứng chính là một thành thị lớn của tộc Hỏa Vũ.
Những thành viên Tam Xà giáo kia lại thiết lập cứ điểm bí mật ngay trong thành thị, thực sự là khiến Lôi Lâm không thể không nhìn với cặp mắt khác xưa.
Có thể nghĩ tới chỗ này rồi lợi dụng, tuyệt đối là một nhân tài, đáng tiếc mưu trí này khi so với vũ lực cá thể bị phóng to vô hạn thì sẽ tự động giảm đến mức độ có thể bỏ qua.
Đại quân vây kín, đội đặc biệt xung phong, Lôi Lâm bố trí những chuyện này đã sớm vô cùng thuận lợi.
Mà từ sự kiện lần trước, tuy rằng Mật Tư sa sút mấy ngày, nhưng có vẻ đột nhiên trưởng thành lên, mấy lần tác chiến đều có thái độ khác thường xông lên giết ở hàng đầu, ra tay cũng phi thường tàn nhẫn vô tình.
Có lẽ là ôm suy nghĩ hiện tại đánh giết càng nhiều kẻ dịch, sau này tộc nhân bị kẻ địch hãm hại sẽ càng ít đi, tuy rằng ấu trĩ, nhưng không thể không nói cũng là một lần trưởng thành.
“Trẻ tuổi thật tốt. . .” Lôi Lâm nhìn Mật Tư đầy nhiệt huyết, không khỏi có chút đa sầu đa cảm.
Thực tế tuổi của hắn đã sớm vượt qua hai trăm tuổi, nếu là ở kiếp trước không biết đã có bao nhiêu đời con cháu rồi, bây giờ nhìn Mật Tư chỉ có cảm giác như đang xem một đứa nhỏ.
“Đội trưởng! Đã xử lý xong cứ điểm này, không một kẻ địch nào trốn thoát!”
Trên người Mật Tư dính máu, vẻmặt lãnh khốc bẩm báo với Lôi Lâm.
“Rất tốt! Các cậu đi xuống nghỉ ngơi, chiến lợi phẩm sẽ không thiếu một điểm!” Lôi Lâm ôm cánh tay, gật gật đầu.
Mà ngay lúc này, một tên nữ binh vội vã chạy vào, trên tay còn cầm một vật tương tự âm bộ đàm.
“Lôi đội trưởng! Thạch Khắc đại nhân gửi tin!”
“Huấn luyện viên!” Lôi Lâm nhận lấy vataj truyền tin, lập tức nghe được âm thanh bên trong.
Tuy rằng nguyên lý không giống, nhưng hiệu quả lại phi thường tương tự.
“Những chuyện cậu làm ta đều biết được, rất tốt!” Từ trong loa truyền ra giọng nói của Thạch Khắc, mang theo vẻ khen ngợi, có lẽ là bởi vì nghe được chiến công của Lôi Lâm.
Nhưng Lôi Lâm lại nhạy cảm phát hiện ra đối phương ẩn giấu một tia nổi giận, đây đương nhiên không phải là đối với hắn.
“Nghe giọng này thì có vẻ Thạch Khắc tiêu diệt đám Mạc Bi Ô đã gặp phải phiền phức!”
Lôi Lâm lạnh nhạt nghĩ, quả nhiên, tiếp theo Thạch Khắc đã nhắc tới chuyện này: “Hiện tại! Lôi đội trưởng! Ta lệnh cho cậu mang theo tất cả đội viên, lập tức chạy tới Thành Ốc Khắc hội hợp!”
“Tuân mệnh!” Lôi Lâm lớn tiếng trả lời, chờ sau một lát lại nhỏ giọng hỏi: “Bên kia có chuyện gì xảy ra sao?”
“Ừm! Là có chút vấn đề!” Thạch Khắc bên kia trầm mặc lại, tiếp theo mở miệng, nói phi thường mơ hồ, rõ ràng không muốn nhắc tới nhiều.
“Được rồi! Ta sẽ mau chóng chạy tới!” Lôi Lâm đương nhiên biết vào lúc này nên nói gì.
Sau khi thả vật truyền tin xuống e, đuổi đi nữ binh liên lạc đang nhìn hắn với mặt vẻ ngưỡng mộ, Lôi Lâm sờ sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu.
“Mạc Bi Ô? Lẽ nào tổ chức này còn khó đối phó hơn Tam Xà giáo?”
Tam Xà giáo là bởi vì có ba vị phù thủy Thần Tinh từ dị giới chống đỡ, như vậy Mạc Bi Ô dựa vào cái gì đây?
Khóe miệng Lôi Lâm lộ ra vẻ tươi cười: “Thú vị! Đúng là càng ngày càng thú vị!”
Hắn đột nhiên quay đầu lại rống to: “Toàn đội tập hợp…”
Bởi đội viên trong đội của Lôi Lâm rất ít, hắn làm việc lại cực kỳ nhanh chóng dứt khoát, hầu như tới buổi chiều ngày thứ hai đã chạy tới thành Ốc Khắc mà Thạch Khắc nói tới.
Sau khi tiến vào thành, Lôi Lâm cũng cảm giác được đề phòng nơi này nghiêm ngặt hơn bình thường rất nhiều, cho dù là mấy người Lôi Lâm cũng bị kiểm tra một lần mới được cho vào, trong không khí thậm chí tràn ngập cảm giác nghiêm nghị.
“Lẽ nào Mạc Bi Ô gây ra động tĩnh lớn? Vậy thì thật là thú vị!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, đi tới nơi trước đó Thạch Khắc đã nói, cũng là vị trí. hiện nay đội đặc biệt đóng quân
“Lôi!” Lạc Khắc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ đi tới nghênh đón: “Cậu có thể nhanh đến thế này, thực sự là quá tốt rồi!”
“Xảy ra chuyện gì?” Lôi Lâm cau mày, dáng vẻ đầy lo lắng.
“Lần này chúng ta có thể phát hiện ra tổng bộ Mạc Bi Ô, huấn luyện viên lãnh đạo tiến công cũng bị đối phương kịch liệt phản công! Cậu tốt nhất là tự mình đi xem…”
Lạc Khắc cười khổ nghiêng người đi, giữa hai hàng lông mày có mây đen nồng nặc tản không ra, Lôi Lâm âm thầm giơ ngón cái để khen người kỹ xảo của hắn, dù sao một diễn viên phái thực lực như vậy cũng không dễ tùy tiện tìm tới được.
Chờ đến lúc đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy Thạch Khắc bên trong, trên mặt Lôi Lâm hiện ra vẻ “Kinh nộ”: “Huấn luyện viên! Ngài làm sao…”
Thạch Khắc xuất hiện ở trước mặt hắn, hiện tại dáng vẻ có thể nói là khá thê thảm, cả người đều bị bọc thành xác ướp dáng vẻ. Một cánh tay phải trực tiếp treo ở trước ngực.
“Lôi! Cậu rất tốt!” Nhìn vẻ mặt Lôi Lâm đầy hoảng loạn, trên mặt Thạch Khắc lại hiện rõ vẻ vui mừng: “Chạy tới nơi này mà chỉ cần một ngày…”
“Dốc sức vì đại nhân là vinh hạnh của ta!” Lôi Lâm tỏ vẻ lòng son dạ sắt, dù sao đối phương có giao thiệp rất nhiều ở thủ đô. Cũng là con đường tốt nhất để hắn mưu tính hỏa nguyên thạch, không thể dễ dàng bỏ qua.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lôi Lâm siết chặt nắm đấm, từng đốm lửa nhỏ từ trên người xông ra.
“Trình độ như thế này, chỉ sợ hỏa vũ công của cậu sắp đột phá tầng thứ tám, tiến vào cảnh giới bầu trời đỉnh cao…” Thạch Khắc nhìn Lôi Lâm hiện tại, bên đôi mắt đã sáng ngời: “Về phương diện tu luyện công pháp, có lẽ cậu sẽ vượt trước cả ra…”
“Nào có! Đây đều là do huấn luyện viên tài bồi!”
Lôi Lâm hơi khom người biểu thị kính ý.
“Ừm! Lần này là chúng ta khinh địch, vốn cho rằng chỉ là một phân bộ bình thường của kẻ địch, không ngờ lại phát hiện tổng bộ của đối phương…”
Lôi Lâm cẩn thận nghe, vốn dĩ Thạch Khắc suất lĩnh đám người Lạc Khắc, còn có quân bộ dốc sức trợ giúp, việc càn quét Mạc Bi Ô vẫn luôn tiến hành địa rất thuận lợi, nhưng ngay khi càn quét một phân bộ ở gần đây lại liên tiếp phát hiện tung tích của vài vị hồng y giáo chủ!
Thạch Khắc ý thức được chính mình tìm được cá lớn tự nhiên vô cùng kích động, liên tiếp triệu tập vài vị tướng lĩnh cấp bậc bầu trời tới đây tọa trấn, chuẩn bị một lưới bắt hết những giáo chủ kia.
Nhưng đợi đến khi chân chính tiến công, Thạch Khắc mới biết mình đã phạm vào một sai lầm lớn!
Trước đó hắn đã suy đoán sai, nơi này căn bản không phải phân bộ của Mạc Bi Ô mà chính là đại bản doanh của đối phương!
Tuy rằng Thạch Khắc còn có mấy cao thủ cấp bậc bầu trời khác nỗ lực hành động, lúc đầu bọn hắn đều đạt được thành quả kinh người. Thậm chí thu được lượng lớn trước vật tư dự trữ của Mạc Bi Ô, nhưng chuyện xảy ra lúc sau lại khiến cho Thạch Khắc ngậm miệng không nói. Thậm chí trên mặt còn mơ hồ e ngại.
Loại vẻ mặt này nhất thời làm trong lòng Lôi Lâm cả kinh, có thể làm cho Thạch Khắc coi trời bằng vung trở thành như vậy, chỉ sợ sẽ không đơn giản như thế.
“Ta triệu tập cậu tới, chính là vì dẫn đắt đội đặc biệt sau này, dù sao ta đều đã thành như vậy!” Thạch Khắc giơ cánh tay của chính mình lên rồi cười khổ nói.
“Mà chuyện bên đó, thủ đô tự nhiên sẽ có người qua để giải quyết, cậu không cần lo lắng!”
Lôi Lâm có chút đầu óc mơ hồ đi ra, cuối cùng vẫn tìm được Lạc Khắc. Vị thượng cấp mới lên cấp là hắn hỏi dò, Lạc Khắc đành kể lại toàn những chuyện mà Thạch Khắc không nói ra.
Hóa ra lúc trước khi vận chuyển vật tư trở lại, đám Thạch Khắc bị tập kích! Dẫn đến toàn quân bị diệt, ngay cả vật tư cũng bị chiếm mất toàn bộ, mấy vị tướng lĩnh cấp bậc bầu trời chết trận giữa trường, chỉ có Thạch Khắc miễn cưỡng còn sống.
“Ồ? Bao nhiêu người?” Trong lòng Lôi Lâm mơ hồ có suy đoán, vẫn phi thường hiếu kỳ hỏi.
“Chỉ… Chỉ có một người! So với thiên quân vạn mã lại càng thêm đáng sợ, bởi vì… Đó là cường giả cấp bậc ngôi sao!”
Lạc Khắc hạ thấp âm thanh, giống như sợ sệt quấy nhiễu đến cái gì, trong giọng nói có vui mừng rõ ràng, nếu không phải thực lực của hắn thấp kém, không thể chen chân vào chiến đấu cấp bậc bầu trời, hành động trước đó cũng không có tham gia thì nói không chừng hiện tại đã biến thành một kẻ đã chết.
“Cường giả ngôi sao? !” Ngoài mặt Lôi Lâm hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng lại nhanh chóng vận chuyển.
Cấp bậc ngôi sao cũng chính là người mạnh nhất mà toàn bộ thế giới dung nham truyền lưu! Tương đương với phù thủy Thần Tinh ở thế giới phù thủy, cũng là tồn tại hoàn toàn hiểu rõ con đường của chính mình, trở thành hạt nhân.
Mỗi tồn tại này đều đáng giá tuyên dương, sự tích của bọn hắn đủ để ghi vào sử sách thậm chí thần thoại, bị vĩnh viễn lưu truyền xuống.
Đối mặt với cao thủ như vậy, trừ phi có cường giả cùng cấp bậc áp trận, bằng không cấp độ bầu trời đi bao nhiêu cũng chỉ là chịu chết!
Thạch Khắc gặp phải đối phương, chỉ có thể nói là do mệnh hắn không tốt.
Đồng thời… Lôi Lâm sờ sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ: ” Xem ra hậu trường của Thạch Khắc này phi thường cứng rắn đấy! Thậm chí ngay cả phù thủy Thần Tinh đều phải kiêng kỵ, mới lưu lại cho hắn một mạng nhỏ!”
Cùng là phù thủy Thần Tinh, Lôi Lâm tự nhiên hiểu rõ sự khủng bố của cấp bốn, đối với Thần Tinh mà nói, cấp bậc bầu trời cũng là giun dế, chẳng qua là một con hơi lớn hơn một chút mà thôi!
Đám tướng lĩnh đều là cấp bậc bầu trời đã chết không còn một mống, chỉ để lại Thạch Khắc còn sống, Lôi Lâm cũng sẽ không nghĩ là do phù thủy Thần Tinh tốt bụng, đối phương sở dĩ để Thạch Khắc còn sống, rõ ràng là đang kiêng kỵ người ở sau lưng hắn.
“Nhìn dáng vẻ này thì lai lịch của Thạch Khắc này cũng phi thường thần bí! Cần chú ý nhiều hơn, lần thứ hai hạ tiền vốn!”
Lôi Lâm hạ quyết tâm.
“Tình huống căn bản chính là như vậy… Đồng thời bởi chuyện này mà rất nhiều phân bộ Mạc Bi Ô vốn đã tán loạn lại có xu thế ngưng tụ một lần nữa…”
Lạc Khắc nhún nhún vai, vẻ cười khổ trên mặt không giảm: “Chẳng qua, chúng ta cũng chỉ cần chịu qua khoảng thời gian này, Bắc công tước đại nhân chẳng mấy chốc sẽ chạy tới, mà đến lúc ấy, chúng ta sẽ ổn thôi…”
“Anh cứ diễn như thế đi!” Dưới đáy lòng Lôi Lâm lườm một cái, trên mặt lại là vẻ cực kỳ tán thành.
“Bắc công tước đại nhân? Vậy cũng là cường giả ngôi sao có tiếng ở thủ đô liên bang! Có ngài ấy ở đây, nhất định có thể diệt được Mạc Bi Ô!”
Lôi Lâm phi thường ngưỡng mộ nói.
Đồng thời hắn cũng biết tại sao Thạch Khắc phờ phạc như thế, đã có người tiếp nhận có địa vị càng cao hơn, vị trí của hắn lập tức biến thành có cũng được mà không có cũng chẳng sao, thậm chí ngay cả công lao đều sẽ bị chiếm đi hơn nửa.
Tuy rằng Bắc công tước rất có thể sẽ không lọt mắt chút công huân này, nhưng Thạch Khắc cũng sẽ không nhận bố thí từ người khác! Hắn chính là một người như thế, Lôi Lâm hiểu rất rõ cách làm người của Thạch Khắc.
“Nếu như vậy, ta sẽ trở về nhanh chóng tiếp nhận đội đặc biệt, chuẩn bị sau đó phản công!”
Lôi Lâm cùng Lạc Khắc vội vã tạm biệt, trên thực tế, hắn lại chẳng chút để ý lần hành động này.
Mạc Bi Ô có cường giả cấp bậc ngôi sao, lại có lượng lớn tín đồ và nhân thủ, phát hiện tình huống không đúng nhất định sẽ lui lại, đợi vị Bắc công tước kia chạy tới e là chỉ có thể nhìn thấy một sào huyệt rỗng tuếch.
Chẳng qua tất cả những chuyện này đều không liên quan tới Lôi Lâm, hắn chú ý nhất vẫn số vật tư bị vị cường giả ngôi sao thần bí cướp đi kia.
“Có thể để nhân vật thực lực ngôi sao ra tay, chứng tỏ số vật tư này phi thường quý giá, nói không chừng cũng có hỏa nguyên thạch ở bên trong…”
Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên một chút ánh sáng, bây giờ hắn có nhu cầu rất lớn về hỏa nguyên thạch, lại không có bao nhiêu điểm để đổi, nếu như con đường chính quy không đi thông được, hắn tự nhiên cũng chỉ có thể chuẩn bị những chú ý khác.
Mà ngay khi Lạc Khắc rời đi không lâu, sắc mặt Lôi Lâm lại thoáng biến đổi.
Hắn đi vào trong phòng của mình, lấy khối tinh thạch đỏ như màu máu kia ra.
Từng tia ánh sáng chân chính lấp loé không yên, mà hai ngọn lửa màu trắng bên trong cũng bắt đầu sôi lên.
Nhìn cảnh tượng này, Lôi Lâm lộ ra một cái nụ cười: “Lại chạy tới đây cả…”
...
Cách thành thị không xa, dưới đáy một hồ dung nham, một không gian bí ẩn mở ra, hai bóng người đang khoanh chân ngồi đối diện.
Đột nhiên, một người đầu trọc lốc, cũng không có lông mày hay chòm râu gì mở mắt ra, bên trong có một tia vẻ nghi hoặc: “Ta cảm ứng được một tia linh hồn hỏa diễm của ta! Là thuật sĩ nào đến nơi này?”
“Ta cũng có cảm giác như vậy!” Ngồi đối diện với ông ta là một thiếu nữ mặc huyết bào màu đỏ, hai mắt đều là thụ đồng quỷ dị, làm người nhìn thấy không rét mà run.
“Cạm bẫy sao?” Cát Nhĩ Bá Đặc hơi trầm ngâm lại, chậm rãi hỏi.
“Không đúng lắm! Trừ phi toàn bộ Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi đều bị công phá, đám Phù Nhị chết hết mới có thể!”
Đối với sự trung thành của học sinh của mình, Tiên Huyết đại công Ái Ma vẫn rất có tự tin.
“Như vậy… Là liên minh thuật sĩ phái viện quân đến?”
Trong giọng nói của Cát Nhĩ Bá Đặc hiện ra một tia kích động.
“Hừ! Bọn họ nếu như đáng tin, chúng ta cũng không đến nỗi rơi vào hoàn cảnh này!”
Ái Ma lại không có hảo cảm gì đối với thuật sĩ liên minh, trực tiếp phản bác.
Trên người Ái Ma lóe lên ngọn lửa màu đỏ ngòm, cả người đã đi tới giữa không trung, Cát Nhĩ Bá Đặc cũng theo sát, đứng sóng vai cùng Ái Ma.
“Linh hồn chi hỏa đang nhanh chóng tới gần, đồng thời khí tức đối phương rất mạnh! Là một vị Thần Tinh. . . Loại huyết mạch gợn sóng này. . . Làm sao có thể. . .”
Cát Nhĩ Bá Đặc có chút không thể tin tưởng quay đầu sang nhìn Ái Ma, lại nhìn thấy trong đôi mắt Ái Ma cũng có vẻ khiếp sợ và nghi hoặc!
Từ trên người đang tới kia, bọn họ cảm nhận được khí tức Khoa Mạc Âm huyết mạch thuần chính nhất, nhưng sao có thể có chuyện đó?
Toàn bộ thuật sĩ Thần Tinh của Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi luôn luôn chỉ có ba người bọn hắn, lẽ nào là Đại trưởng lão phục sinh?
Một ý nghĩ nổi lên trong lòng Cát Nhĩ Bá Đặc, lại rất nhanh dập tắt, ông ta là tận mắt thấy Đại trưởng lão bỏ mình, ngay cả chất cũng trở về tinh giới.
Thậm chí, từ độ đậm của huyết mạch đến xem thì độ tinh khiết trong huyết mạch Khoa Mạc Âm của đối phương hầu như còn vượt xa ba người bọn ông! Ngay cả Đại trưởng lão so với đối phương cũng thua một bậc!
“Rố cuộc là ai?” Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma nhìn tia sáng từ phía xa đang bắn nhanh mà đến, trên mặt đều có một tia tìm tòi nghiên cứu.
“Vèo!” Tia sáng tản ra, lộ ra một người tuổi trẻ cực kỳ anh tuấn.
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười xán lạn, hành lễ với Cát Nhĩ Bá Đặc: “Lão sư. . . Ta đến rồi!”
“Cậu là Lôi Lâm? ? Làm sao có thế? ? ?”
Một giây sau, Cát Nhĩ Bá Đặc và Ái Ma đồng thời há to miệng, suýt chút nữa cả con ngươi đều trừng ra.
. . .
Sau một hồi lâu, tuy rằng Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma đã chấp nhậ sự thật Lôi Lâm đã lên cấp trở thành Thần Tinh, nhưng trong đôi mắt vẫn khó nén vẻ kinh hãi.
“. . . Chính là như vậy, khi đầm lầy Lân Hỏa sắp bị công phá ta đã lên cấp Thần Tinh, đồng thời đánh giết liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ, các liên quân khác cũng lui binh. Song phương khắc chế lẫn nhau, duy trì trạng thái bất biến như thế này. . .”
Lôi Lâm đơn giản kể lại chuyện chính mình ở trong thế giới phù thủy một lần, đương nhiên những chuyện dính đến bí mật của hắn, ví dụ như chíp, khớp xương xà nữ gì đó thì hắn đều ẩn giấu, không có nhiều lời, Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma cũng không hỏi nhiều.
Có thể lên cấp Thần Tinh, có ai không có bí mật riêng của chính mình? Dù là hai người bọn họ, khi còn là thuật sĩ cấp ba cũng không ngừng gặp kỳ ngộ, kế thừa lượng lớn di tích và truyền thừa, cuối cùng mới có thể may mắn lên cấp Thần Tinh.
“Nói như vậy. . . Cam Lợi Nhĩ kia thật sự đã chết rồi. . .”
Trong con ngươi Ái Ma tràn đầy vẻ khiếp sợ, đánh giá Lôi Lâm. Đối với cô ta đã ở độ tuổi này thì hiện tại Lôi Lâm thực sự quá trẻ tuổi.
Nhưng chính là thuật sĩ vẫn ở kỳ thanh niên này lại trực tiếp làm liệp ma giả Cam Lợi Nhĩ ngã xuống?
Ái Ma không khỏi nhớ lại vu thuật hệ ma quỷ khủng bố của Cam Lợi Nhĩ, còn có kinh nghiệm chiến đấu mạnh mẽ mà phong phú, không khỏi càng đánh giá cao người tuổi trẻ trước mắt này.
“Được rồi! Như vậy. . . Hai vị đồng ý bây giờ trở về thế giới phù thủy chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận