Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 908: Thành Khắc Ký Duy (1)

Trong khoang thuyền rộng lớn, Lôi Lâm phi thường hài lòng nhìn lượng lớn thư tịch trên tay.
Lần này tới trấn nhỏ không chỉ ghi chép được số liệu linh triều, còn phá hủy được âm mưu của Bối Lỗ Tắc Ba Bố, diệt được một mầm họa, lại thu được một khối bạo thực phù văn, có thể nói là thu hoạch rất lớn.
Thậm chí, hắn còn thu được mấy phần bút ký nghiên cứu cùng tư liệu thí nghiệm của vị tổ tiên Thần Tinh kia từ trên tay học đồ Bố Lỗ.
Để báo đáp lại, hắn chỉ trả giá mấy phần thuốc lực lượng tinh thần đã đủ khiến đối phương cảm động đến rơi nước mắt.
Mà rất nhiều tư liệu nghiên cứu cùng lĩnh hội tâm đắc vị phù thủy Thần Tinh kia đã mang đến dẫn dắt rất lớn cho Lôi Lâm.
Trong khi chạy đi, Lôi Lâm cũng không quên mệnh lệnh chíp ghi chép lại toàn bộ những tài liệu này, hoàn thiện cơ sở dữ liệu của chính mình.
Sau khi xử lý xong linh triều và Bối Lỗ Tắc Ba Bố, bởi thời gian ước định trước đo cũng sắp đến rồi, Lôi Lâm đổi sang dùng phi thuyền tư nhân mà Phỉ Lặc gia tộc biếu tặng —— Cự Xà Hào, bỏ qua hình thức nhàn nhã chạy đi lúc trước.
Bởi vì là phi thuyền tư nhân cho phù thủy Thần Tinh tư nhân làm riêng nên các hạng tính năng của Cự Xà Hào đều phi thường hoàn thiện, thậm chí bay trong lôi bạo cũng không cảm thấy thân tàu có chút rung động, đồng thời, toàn bộ tuyến phi hành và điểm tiếp viện ở trung bộ đại lục đều mở ra với Cự Xà Hào, cung cấp miễn phí phục vụ duy tu, khiến Lôi Lâm không khỏi có thêm một phần hảo cảm đối với gia tộc Phỉ Lặc.
Đương nhiên, điều này cũng có thể chính là ý của Phỉ Lặc gia tộc cùng Thiên Không vương tọa.
Cho dù là sản nghiệp do Hi Nhật phù thủy khống chế, dù sao cũng chiếm lấy toàn bộ vận tải trên không của trung bộ đại lục, nhất định phải xuất huyết ở phương diện khác.
So với việc trao đổi ích lợi khác, tiêu tốn vào việc lấy lòng Phù thủy Thần Tinh tuyệt đối là không đáng nhắc tới.
Cự Xà Hào có tốc độ rất nhanh, trong tình huống chạy hết tốc lực thì Lôi Lâm chỉ dùng không tới thời gian nửa tháng đã tới địa điểm mục đích lần này —— Khu vực Khắc Lý Duy!
Nơi này là địa điểm đông đảo tổ chức huyết mạch cùng bảo vệ, là nơi chuyên môn để thuật sĩ mở hội nghị. Ở đây có rất nhiều chủng tộc hỗn huyết, thuật sĩ, cùng với người huyết mạch ô nhiễm.
Trong lời đồn, chỉ cần phù thủy hoặc là chủng tộc có huyết mạch thuật sĩ, hoặc là liên quan đến con đường huyết mạch, khi đến đây đều có thể nhận được chăm sóc hài lòng.
Bởi vậy, trong tình huống phù thủy có thực lực đè ép đông đảo chủng tộc, nhân loại chiếm đa số trung bộ đại lục, Khắc Lý Duy cao điểm có thể tính là thiên đường của những dị tộc cùng và con lai bị song phương bài xích.
Mà ở trung tâm khu vực Khắc Lý Duy cũng là thành thị Khắc Lý Duy lớn nhất sẽ cử hành một buổi thuật sĩ Thần Tinh tư nhân giao lưu.
Bảo La cùng Phỉ Lợi dốc hết sức mời Lôi Lâm đi tới nơi này, giao lưu nhiều hơn với các thuật sĩ cao cấp khác. Việc này đối với Lôi Lâm cũng là chuyện cầu mà không được, lập tức đồng ý.
Bởi vì không muốn quá thu hút sự chú ý của người khác, Lôi Lâm cũng không đi tới điểm ngừng phi thuyền gần Khắc Lý Duy, mà là trực tiếp hạ xuống ở ngoài, thu Cự Xà Hào cẩn thận rồi mới đi vào trong thành Khắc Lý Duy.
Trên đường phố còn có xe ngựa, xe cơ giới, thảm vu thuật chuyên chở, vô số phù thủy muôn hình muôn vẻ tạo thành dòng người rộng lớn, từ hai bên cửa lớn ra vào.
Mà đa số những phù thủy này đều có chung một đặc điểm ——Khí tức huyết mạch trên người phi thường nồng. Không phải thuật sĩ chính là dị tộc, thậm chí còn có mấy người ô nhiễm, cũng không bị kỳ thị như ở bên ngoài.
Khi thông qua cửa thành. Lôi Lâm cố ý liếc nhìn thủ vệ ở cửa thành một chút.
Đó là một chủng tộc có thân cao hai mét, có có thêm một chút lông tơ mà thôi.
“Khuyển nhung? !” Lôi Lâm lập tức nghĩ đến chủng tộc gần với cẩu đầu nhân này, so với cẩu đầu nhân có huyết mạch Long tộc thượng cổ, loại khuyển nhung này hoàn toàn là một loại thú nhân, thế nhưng trung bộ đại lục lại phân chia bọn họ với cẩu đầu là họ hàng gần, thậm chí trực tiếp cho rằng hai nhánh cùng chủng tộc.
Nhưng Lôi Lâm đã tinh luyện ra huyết mạch thượng cổ Hồng Long, lại biết rõ cẩu đầu nhân có huyết mạch Long Tộc là sự thực! Mà trên người những khuyển nhung này, hắn lại không cảm nhận được bất kỳ khí tức huyết mạch loài rồng nào. Dù cho là một tia mỏng manh nhất đều không có!
“Nếu như dùng luận điểm này để viết thành luận văn, chỉ sợ mình sẽ vang danh toàn bộ đại lục. Tuy rằng điều này cũng không có gì chỗ tốt…”
Lôi Lâm lan man suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng ném suy nghĩ sẽ dẫn tới vô số phiền phức này vào trong đống rác.
“Chẳng qua thực lực bình quân của khuyển nhung đúng là tương tự cẩu đầu nhân, hơn nữa bề ngoài tươn tự nhau, cũng khó trách người ở trung bộ đại lục lại nhận sai!”
Cảm thụ thực lực bình quân của những khuyển nhung tộc kia ở phù thủy cấp một, Lôi Lâm không khỏi càng thêm coi trọng các thuật sĩ khống chế thành phố này.
Thực lực cá nhân nổi trội, hơn nữa còn có năng lực lần theo và tra xét kiệt xuất, chỉ là những khuyển nhung vệ đội này đã đủ dọa sợ những kẻ phạm pháp tùy tiện làm loạn.
“Hoan nghênh tới thành Khắc Ký Duy! Nơi này là thành thị của thuật sĩ, xin mời tuân thủ quy tắc của huyết mạch giả, tôn trọng các chủng tộc khác.
Chỉ vừa vào thành thị, bên tai Lôi Lâm đã vang lên một tiếng nhắc nhở, năm truyền tống trận lớn nổi lên trước mặt hắn, không ngừng phun ra nuốt vào vô số người, ánh sáng truyền tống thỉnh thoảng bùng lên.
Cả tòa thành Khắc Ký Duy này bị phân chia thành năm khu vực lớn, dường như dựa vào bốn nguyên tố địa, hỏa, phong, thủy để chia nồng độ nguyên tố thành bốn khu vực khổng lồ.
Trong này, khu dung nham là khu vực dùng dung nham cùng tầng đất mà tạo ra hỏa diễm, hạt căn bản nguyên tố thổ và hỏa nồng độ đến cực hạn.
Mà khu đại thụ là một cây cổ thụ lớn đến cực điểm, trên phiến lá xây dựng các loại kiến trúc phù thủy, phù thủy cũng ở bên trong đó, hạt căn bản nguyên tố phong cùng hạt căn bản hệ thực vật chiếm tỉ lệ cao nhất.
Khu hải dương là quần thể kiến trúc trôi nổi trên mặt nước, đâu đâu cũng có hải dương cùng bãi cát, có khí tức nhiệt đới.
Còn khu mộ hắc ám là nơi hạt căn bản ám nguyên tố nồng nặc nhất, cũng là nơi khí tức ngột ngạt nhất, nhưng bởi nhóm thuật sĩ lựa chọn ám hệ cũng không ít, bởi vậy vẫn chiếm một vị trí trong thành phố này.
Nếu như từ trên không thật cao nhìn xuống là có thể nhìn thấy toàn bộ thành Khắc Ký Duy to lớn lấy một khu vực trung tâm màu vàng làm trụ cột, bốn phần bị đều.
Hải dương xanh thẳm, dung nham đỏ hồng, còn có đại thụ xanh tươi, hắc ám khô héo, bốn khu vực này hiện ra sắc thái, rồi lại bị phân cách rõ ràng, chói mắt mà đều đặn, không thể vượt giới một bước.
Khu vực trung tâm nhất tự nhiên chính là nơi bốn khi vực kia tập trung giao lưu, cũng là nơi tất cả phương tiện công cộng tập trung.
Hoàn cảnh địa lý khổng lồ mà lại phức tạp ở đây bị sức mạnh vu thuật mạnh mẽ trộn lại với nhau, hình thành kỳ cảnh thiên nhiên khó gặp.
“Muốn cân bằng sóng nguyên tố lớn như vậy, cùng với duy trì hoàn cảnh ổn định…” Trong đôi mắt Lôi Lâm không ngừng lập loè ánh sáng màu xanh lam.
“Ít nhất cần bố trí vu trận to lớn dưới khắp nơi trong thành thị, mà lượng ma thạch tiêu hao hàng năm chỉ để mở ra cùng giữ gìn đã là một con số trên trời…”
Lôi Lâm không khỏi có hiểu rõ càng thêm sâu sắc đối với thực lực của những thuật sĩ cao cấp này.
Nhìn người chung quanh nhanh chóng lựa chọn truyền tống nội thành, Lôi Lâm suy nghĩ một chút, không đi khu vực trung tâm hay mộ hắc ám, mà đi tới truyền tống vu trận màu xanh biếc, được truyền tống cùng các phù thủy khác đến đến đại thụ.
Truyền tống loé lên ánh sáng, hiện tại cảm giác không khỏe khi truyền tống trong khỏng cách ngắn đã hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới Lôi Lâm, dù sao hiện tại thân thể của hắn có thể chịu đựng truyền tống qua cánh cửa tinh giới tới dị vị diện, hiện tại truyền tống này chỉ là trò trẻ con.
Khi những phù thủy khác còn đang vì truyền tống mà choáng váng, Lôi Lâm đã chắp hai tay sau lưng đi ra ngoài, bắt đầu quan sát khu đại thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận