Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1062: A Nhĩ Văn (1)

Ngay khi Lôi Lâm đánh bại Hàn Băng Kỵ Sĩ, trong thành bảo ở giữa thế giới băng tuyết, trên mặt A Nhĩ Văn vẫn ở nơi đó hiện ra vẻ vui mừng.
Ông ta lấy từ trong lòng ra mấy khối thủy tinh màu đen, mà trong đó có một khối đã vỡ tan.
“Là khu hẻm núi mà Hoa Hồng phụ trách!”
Sau khi phát hiện mục tiêu, cả người A Nhĩ Văn đều hóa thành một cái bóng, phóng nhanh về khu hẻm núi.
Muốn dựa vào thủ hạ để bắt một Thần Tinh vốn là một chuyện cười! A Nhĩ Văn đương nhiên không có hi vọng này, ông ta phái ra đám thủ hạ kia chỉ có một tác dụng duy nhất là để báo động trước mà thôi.
Chỉ cần bọn hắn vừa tiếp xúc cùng Thần Tinh kia, A Nhĩ Văn nắm giữ bản nguyên linh hồn của bọn hắn có thể lập tức biết.
Bởi vậy, đối với A Nhĩ Văn thì Hoa Hồng công tước chính là bia đỡ đạn thôi!
Vẻ mặt A Nhĩ Văn không chút cảm xúc phóng đi, đối với Thần Tinh, hoa hồng công tước có thể làm bia đỡ đạn đã phi thường không tồi rồi.
...
Mà lúc này ở khu hẻm núi, trong trụ sở của băng tuyết tộc, Lôi Lâm không biết nói gì mà nhìn Á Ma Ti An Đức Liệt quỳ rạp xuống dưới chân của hắn, thậm chí hai tay còn ôm giày của hắn không buông tay.
“Đại nhân! Băng tuyết nữ hoàng là ma quỷ tà ác nhất! Bà ta tham lam ép lấy tài nguyên của băng tuyết tộc chúng ta, thậm chí yêu cầu tộc nhân thành niên của chúng ta đi huyết tế… Mang đếnc chúng ta cực khổ cùng huyết lệ sâu nặng, đại nhân nhất định phải giúp chúng ta báo thù! Đánh bại băng tuyết nữ hoàng a…”
Đối phương giống một người khổng lồ so với người cao hai mét là Lôi Lâm. Lúc này lại quỳ xuống trước mặt hắn khóc lóc nước mắt ào ào, khiến Lôi Lâm thật sự không biết nói gì.
Mà cái đầu tuyết Tinh Linh- Á Ma Ti cũng nước mắt lưng tròng mà xin lỗi, đồng thời lên án băng tuyết nữ hoàng ác độc.
“Kỳ thực, ngoại trừ các ngươi phải đúng giờ cung cấp vật tư nhất định, còn có tộc nhân tới kỳ thành niên phải huyết tế ra thì vị băng tuyết nữ hoàng kia dường như cũng không làm chuyện ác gì khác sao?”
Á Ma Ti An Đức Liệt rõ ràng là một người, nhưng suy nghĩ của hai cái đầu lại khác nhau, cả hai liên tục lảm nhảm bên tai Lôi Lâm khiến hắn có chút phiền chán.
Chẳng qua vì muốn thu được tình báo nên hắn phải cố chịu đựng. Cẩn thận lắng nghe, đồng thời ở trong lòng không ngừng mưu tính.
Mà tình huống ở thế giới Hàn Băng cũng bắt đầu dần dần hiện ra trong đầu Lôi Lâm, căn cứ vào lời giới thiệu của Á Ma Ti An Đức Liệt, toàn bộ thế giới Hàn Băng vô cùng rộng lớn, bên trong có rất nhiều Hàn Băng dị tộc sinh tồn dưới sự thống trị của một vị gọi là Hàn Băng nữ hoàng.
Vị nữ hoàng này bình thường rất ít khi lộ diện, hoặc là nói hầu như không ra mặt, tất cả sự vụ đều là do quản gia A Nhĩ Văn làm giúp, mà A Nhĩ Văn có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, những dị tộc bị bóc lột áp bức kia đã từng khởi xướng mấy lần liên quân thảo phạt, nhưng đều bị A Nhĩ Văn đánh bại dễ dàng, sau mấy lần tàn sát, toàn bộ thế giới Hàn Băng đã không có người nào dám vi phạm sự thống trị của băng tuyết nữ hoàng nữa.
Mà băng tuyết nữ hoàng yêu cầu thuế má cung phụng gì đó, Lôi Lâm thấy vẫn là rất nhỏ. Chỉ là phương diện huyết tế có nhu cầu lớn đến khủng bố.
Toàn bộ băng tuyết tộc, ngoại trừ tộc trưởng ra, hầu như sẽ không có một người ở kỳ thành niên nào tồn tại. Nghe Á Ma Ti An Đức Liệt lên án, nếu không phải đã ra ngoài chạy nạn thì chính là bị áp giải đến pháo đài để tiến hành huyết tế.
“Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ di thể của bò cạp nam và huyết mạch của khổng lồ nữ thanh đồng kia nhất định có quan hệ cùng băng tuyết nữ hoàng, thậm chí đang ở ngay trong pháo đài kia!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm của mình rồi đưa ra suy đoán: “Mà từ việc cần nhiều huyết tế như vậy, lẽ nào…”
Hai mắt của hắn sáng ngời, sau đó đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về chân trời phía xa.
Ở nơi đó, một điểm đen nhỏ càng ngày càng gần, cuối cùng giống như một ngọn núi nhỏ đang đè ép lại đây.
Người đến là một sinh vật nửa người nửa bò cạp hàn băng, nửa người trên mặc lễ phục quản gia, hai mắt đỏ ngầu làm người nhìn khắc sâu ấn tượng.
“Là A Nhĩ Văn! Trời ạ! A Nhĩ Văn đại nhân tự mình đến rồi!”
Vèo! Á Ma Ti An Đức Liệt bùng nổ ra tốc độ kinh người, đi tới trên đài cao mà A Nhĩ Văn hạ xuống, đột nhiên quỳ sát xuống, trong bốn mắt đều chảy ra nước mắt kích động.
“A Nhĩ Văn đại nhân! Ngài rốt cục đến rồi! Tên tội dân này phạm vào nghiêm trọng sai lầm, cần ngài thẩm phán! Mà Á Ma Ti An Đức Liệt chính là người hầu trung thành của ngài —— ”
Phốc! Á Ma Ti An Đức Liệt lời còn chưa nói hết, một điểm sáng màu xanh lam bay xuống, màu băng lam rất nhanh trùm xuống, đã biến cả người hắn thành một ngôi tượng đá.
Răng rắc! Răng rắc! Từng vết rạn xuất hiện trên tượng băng mặt không khác nào mạng nhện, sau đó cả tượng băng đột nhiên vỡ nát.
Ầm! Giống ly thủy tinh rơi xuống đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Cả người Á Ma Ti An Đức Liệt hóa thành bột phấn, trạng thái như thế này, cho dù là cộng sinh thiên phú của băng tuyết tộc cũng hoàn toàn không có tác dụng.
“Chào cậu! Thần Tinh ngoại lai!”
Sau khi giết chết Á Ma Ti An Đức Liệt, A Nhĩ Văn móc ra một tấm khăn tay trắng nõn lau chùi bàn tay, giống như một người không liên quan quay sang chào hỏi Lôi Lâm.
“Xin chào, cường giả đến từ Thế giới Hàn Băng!” Lôi Lâm gật đầu ra hiệu.
Hình dáng của đối phương tương tự bò cạp nam mà hắn từng thấy trong ký ức, nhưng cụ thể lại có khác nhau rất lớn, chỉ là thể hình đã không biết nhỏ đi bao nhiêu, cũng không có khí tức hung tàn của loại sinh vật thượng cổ kia, điểm này Lôi Lâm nắm giữ huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà có thể dễ dàng nhận ra.
Nhưng đối phương xuất hiện ở đây, còn có ngoại hình này thì ông ta có liên quan nhất định cùng bò cạp nam.
“Ta đại biểu chủ nhân của ta- Băng tuyết nữ hoàng mời ngài tới pháo đài, không biết các hạ có vui lòng đến dự hay không?”
A Nhĩ Văn khiêm tốn khom người, đưa ra lời mời.
“Đối với băng tuyết nữ hoàng, ta ngưỡng mộ đã lâu, nhưng nếu như ta nói không đi thì sao?” Khóe miệng Lôi Lâm lộ ra một nụ cười trào phúng.
“Vậy thì thật là đáng tiếc!” A Nhĩ Văn lắc lắc đầu, giống như đang tiếc hận vì Lôi Lâm không lý trí.
Trong nháy mắt, hai mắt của ông ta bắn mạnh ra tia sáng đỏ, giống trời long đất lở, sấm rền nổ vang, cả người từ trạng thái tĩnh trong nháy mắt hóa thành động, giống như đột phá giới hạn thời không, đi tới trước mặt Lôi Lâm.
Vèo! Một châm dài nửa trong suốt màu bích lục, mũi nhọn lập loè tia sáng chói mắt, đâm tới Lôi Lâm.
Cuối châm dài còn nối liền một chi tiết, thình lình chính là phần sau của bò cạp!
Nhưng Lôi Lâm đã sớm từ ký ức thượng cổ biết thân thể bò cạp nam cường hãn thì sao có thể để ông ta thực hiện được ý đồ?
Trong nháy mắt khi vĩ châm nổi lên, một tấm khiên hình tròn đột nhiên hiện ra, chặn trên con đường vĩ châm bay qua, hoa văn Khoa Mạc Âm cự xà bơi lội gào thét ở phía trên.
Phốc! Châm dài màu bích lục đâm xuyên huyết mạch chi thuẫn, đi tới trước mặt Lôi Lâm.
“Khoa Mạc Âm chi lân!” Thiên phú phòng ngự thuấn phát lập tức hiện lên bên ngoài thân thể Lôi Lâm, sau khi thể chất của hắn vượt qua cửa ải lớn100 điểm thì thiên phú vu thuật cấp 1 của hắn dường như đã biến thành càng thêm kỳ diệu, không chỉ có một đường hỏa diễm trên vảy mà còn dập dờn ra màu sắc chói mắt.
Răng rắc! Một vệt trắng nổi lên trên vảy màu đen, thân ảnh Lôi Lâm lui nhanh, đồng thời dây chuyền màu đỏ tươi trên tai hắn bắn ra hồ nguyệt màu đỏ công kích, cũng xẹt qua trước ngực A Nhĩ Văn, ma sát với áo giáp Hàn Băng nửa trong suốt đột nhiên nổi lên bắn ra đốm lửa chói mắt.
“Ma khí cao cấp?”
A Nhĩ Văn nhìn vết rách lớn trên áo giáp trước ngực, trên mặt hiện ra một tia kiêng kỵ, sương mù màu trắng hàn băng ngưng tụ, sửa chữa tổn hại trên áo giáp.
“Sau khi đạt tới Thần Tinh, bất kỳ phương diện nào cũng không thể có nhược điểm!”
Trận giao chiến khi nãy vô cùng nhanh chóng, lại chứa đựng đầy nguy hiểm, tuy rằng không sử dụng vu thuật năng lực mà phù thủy Thần Tinh kiêu ngạo nhất, nhưng chỉ dựa vào sức mạnh cùng thể chất giao chiến, đã khiến Lôi Lâm có chút khiếp sợ.
Vừa nãy A Nhĩ Văn công kích quỷ dị phi thường, nếu không phải thể chất của hắn đã đột phá cửa ải lớn 100 điểm, thân là thuật sĩ lại có huyết mạch bổ trợ, khi loại công kích gần người này nói không chừng sẽ khiến hắn phải chịu thiệt lớn.
“Cường giả Thần Tinh ở dị thế giới không nhất định đều am hiểu năng lực phép thuật! Bởi vậy bất kỳ phương diện nào cũng phải chú ý!”
Sau khi kéo dài khoảng cách, Lôi Lâm nhìn A Nhĩ Văn, ở trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.
“Người có thể tránh thoát tử vong chi tức của ta, cậu là người thứ nhất!” A Nhĩ Văn nhìn phía sau mình một chút, trên mặt có vẻ hơi tiếc nuối, lại có chút vui mừng.
“Em gái ông, toàn bộ thế giới Hàn Băng này trừ ông và nữ hoàng ra, còn có Thần Tinh thứ ba sao?” Lôi Lâm âm thầm trợn trắng mắt.
Bởi bên ngoài không có Hàn Băng phóng xạ, bởi vậy cho dù lên cấp Thần Tinh, A Nhĩ Văn này cũng cực ít đi ra ngoài, thậm chí vì bảo vệ băng tuyết nữ hoàng, e là ngay cả thành bảo đều rất ít rời khỏi.
Lấy thực lực Thần Tinh, bắt nạt dân cư bản địa trong thế giới Hàn Băng, còn không thấy ngại mà giả bộ cao thủ như thế.
Tuy rằng trong lòng có chút không biết nói gì, nhưng Lôi Lâm vẫn thận trọng nhìn đối thủ trước mặt, thực lực của A Nhĩ Văn nếu dựa theo đánh giá ở Thiên Không thành, ít nhất cũng là cấp bốn sao, nếu như phối hợp với năng lực thân thể đặc thù, thực lực e là cũng đến mức độ năm sao.
Muốn bắt được đối phương, cần bỏ sức nhất định.
Trời sao xán lạn ngời ngời đột nhiên nổi lên từ sau lưng Lôi Lâm, chiếu sáng ra một biển máu.
Đối mặt với A Nhĩ Văn, Lôi Lâm triển khai ra Thần Tinh lĩnh vực của chính mình, lực kéo huyết mạch khủng bố không ngừng hút huyết mạch của A Nhĩ Văn đối diện, thậm chí khiến trên mặt của ông ta hiện ra một tia đỏ ửng.
Là huyết mạch thuật sĩ, lại đạt được thượng cổ truyền thừa, Lôi Lâm cảm giác Thần Tinh lĩnh vực sau khi thức tỉnh truyền thừa tự nhiên cũng có liên quan cùng huyết mạch.
“Đây chính là phù thủy Thần Tinh lĩnh vực sao? Ở thế giới Hàn Băng chúng ta, thứ này gọi là “Cường giả khí tức” hoặc là nói —— “Sức sống trường” !”
A Nhĩ Văn nói xong, một Hàn Băng Lĩnh Vực nổi lên phía sau ông ta, trung hoà Thần Tinh lĩnh vực của Lôi Lâm.
Hai lĩnh vực khổng lồ va chạm lẫn nhau, khiến hư không đều phát sinh gợn sóng, lượng lớn ảo cảnh phá nát, có cảm giác thế giới hủy diệt.
Mà Hàn Băng Lĩnh Vực của A Nhĩ Văn lại rõ ràng bị Lôi Lâm ngăn chặn, khiến A Nhĩ Văn vì đó biến sắc.
“Ông có biết điểm kinh khủng nhất của phù thủy là vu thuật của bọn hắn sao?”
Lôi Lâm cười nói với A Nhĩ Văn, khiến đối phương sởn cả tóc gáy.
Đồng thời, khi việc học tập quy tắc và hệ thống sức mạnh từ dị giới tăng nhanh, bọn họ cũng dung hợp các hệ thống này vào vu thuật củ bản thân, hình thành thời đại thượng cổ huy hoàng.
Từ trong trí nhớ của bò cạp nam, Lôi Lâm biết rồi sinh vật ở thế giới Hàn Băng lấy thể chất cùng sức mạnh để tăng trưởng, mà A Nhĩ Văn đối diện hiển nhiên cũng kế thừa những thứ này.
Tuy rằng Lôi Lâm là huyết mạch thuật sĩ, nhưng muốn chân chính so đấu với sinh vật thượng cổ thì có vẻ không đủ.
Bởi vậy, kéo đối phương tới lĩnh vực chính mình am hiểu hơn mới là chuyện mà phù thủy nên làm.
Từ kinh nghiệm của Lôi Lâm kiếp trước, chính là muốn lấy sở trường của bản thân để tấn công sở đoản của quân địch!
Sau khi kéo dài khoảng cách, lại lấy lĩnh vực làm hạn chế, A Nhĩ Văn có tốc độ khủng khiếp cùng sức mạnh và vĩ châm đột thứ lập tức bị suy yếu cực hạn.
Mà Lôi Lâm lại có thể thông qua đủ loại vu thuật để không ngừng suy yếu đối phương, lấy giá thấp nhất để thu được chiến công lớn nhất, đây cũng là sức mạnh của trí tuệ!
“Thần Tinh sinh vật ở thế giới Hàn Băng, ta cũng từng cảm nhận, mà hiện tại đến phiên ông thử nghiệm sự khủng bố của huyết mạch thuật sĩ…”
Bóng mờ Khoa Mạc Âm cự xà khổng lồ hiện lên sau thân Lôi Lâm, hai con ngươi như ngôi sao bắn ra tia sáng hoá đá, thân rắn to lớn cuộn tròn, cuốn A Nhĩ Văn vào trong…
Ầm ầm ầm!
Tiếng vang khổng lồ, còn có sóng gợn năng lượng kinh khủng, không ngừng từ giữa không trung truyền ra, trong nháy mắt đã mang đến cho băng tuyết tộc tai ương ngập đầu.
Năng lượng kinh khủng trong nháy mắt đã phá hủy toàn bộ sơn trại không còn hình thù gì. Toàn bộ sơn trại đều rơi vào trạng thái như ngày tận thế vậy.
Trước đó băng tuyết tộc bởi thủ lĩnh tử vong mà dại ra, đến hiện tại đều gào lên, nhanh chóng quay người bỏ chạy ra ngoài sơn trại đi, hi vọng có thể rời xa nơi này.
Nói một cách không chút khách khí thì này đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, hai vị Thần Tinh so đấu, thậm chí lan đến gần hư không, khiến hư không cũng phải nổ tung lên.
“Xảy ra chuyện gì? Tên Thần Tinh lẻn vào này sao lại mạnh như thế?”
A Nhĩ Văn càng ngày càng giật mình, ông ta có huyết mạch truyền thừa, càng có tồn tại thần bí giáo dục. Tự nhận là cường giả trong cảnh giới Thần Tinh.
Nhưng Thần Tinh xa lạ mà ngày hôm nay nữ hoàng muốn ông ta bắt lấy này lại càng mạnh mẽ hơn, tầng tầng lớp lớp vu thuật kia. Còn có huyết mạch thiên phú quỷ dị đều khiến ông ta gặp phiền toái rất lớn.
Ầm! Hư không vỡ nát, A Nhĩ Văn cùng Lôi Lâm cùng rơi vào thế giới khe hở.
“Bắt lấy đối phương, là sứ mạng nữ hoàng bệ hạ giao cho ta!” A Nhĩ Văn nhìn Lôi Lâm phía trước. Trên mặt hiện ra quyết ý.
Từng tia năng lượng màu xanh sẫm đột nhiên nổi lên ở trên người ông ta, hình thành hoa văn quỷ dị, trải rộng toàn thân A Nhĩ Văn.
Phốc phốc! ! Làn da sau lưng của ông ta nứt ra, một bóng người khổng lồ từ sau lưng của ông ta dâng lên.
Đây là một bò cạp khổng lồ như dãy núi, toàn thân màu bích lục, phần lưng còn có một gương mặt phụ nữ vô cùng rõ ràng.
Thân thể nhân loại trước đó của A Nhĩ Văn như một lớp da, bồng bềnh giữa hư không.
“Băng bích hạt!” Lôi Lâm thất thanh kêu lên, chân thân của A Nhĩ Văn lại là một băng bích hạt to lớn! Loại này thể hình, e là đã vượt qua băng bích hạt hoàng rồi.
“Chít chít!”
Bò cạp khổng lồ gào thét. Cự kiềm trong tay như thiên thạch rơi xuống, mang theo thế năng khủng bố đập về phía Lôi Lâm.
Sức mạnh kinh khủng, cho dù là hư không cũng run rẩy.
“Ha ha… Ta đúng là rất có duyên với bộ tộc băng bích hạt các ngươi! Đồng thời, băng bích hạt cấp bậc Thần Tinh, mong rằng hơi thở sẽ có hiệu quả khó có thể tưởng tượng đối với với bệnh tật huyết mạch của ta, kế hoạch nhất định phải thay đổi…”
Trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên một tia sáng.
Tuy rằng sức chiến đấu của hắn sánh ngang Đại phù thủy cấp năm cấp trăng non. Càng từng đánh chết Huy Nguyệt phù thủy, nhưng đều là lợi dụng huyết mạch Con trai Thái Dương tạo thành dấu ấn.
Về phần thực lực chân chính của hắn. Muốn bắt Thần Tinh dưới cấp năm sao, tuy rằng cũng có thể làm được, nhưng cũng nhất định phải triền đấu, thậm chí rất có thể để đối phương chạy trốn đi.
Mà bây giờ đối phương hiện ra chân thân băng bích hạt, khiến Lôi Lâm càng khát vọng có thể bắt giữ đối phương.
Nếu như lợi dụng huyết mạch dấu ấn triển khai “Liệt nhật tịch diệt”, vậy A Nhĩ Văn ắt sẽ hài cốt không còn, Lôi Lâm còn hi vọng thu hoạch được hơi thở của đối phương để thử nghiệm trị liệu bệnh tật tâm tình hóa của thuật sĩ cấp Thần Tinh đây.
“A Nhĩ Văn! Ta thừa nhận ông rất hữu dụng! Có giá trị tồn tại, sẽ không dễ dàng bị xoá bỏ!”
Lôi Lâm lạnh nhạt nói, bốn vầng sáng màu đỏ ngòm từ phía sau lưng sáng lên, thậm chí dung hợp với nhau, hình thành một vu thuật khủng bố!
“Huyết mạch thiên phú cấp 1- Khoa Mạc Âm chi lân, hoá đá chi đồng! Thiên phú vu thuật cấp hai- Kịch độc chi đảm, thiên phú vu thuật cấp ba: Hoảng sợ chấn nhiếp! Thiên phú vu thuật cấp bốn- Huyết mạch biến hình! Tổ hợp thành thượng cổ Thần Tinh sát chiêu —— Khoa Mạc Âm xà hóa! ! !”
Lôi Lâm dùng lực lượng chất cấp bậc sáu sao thúc đẩy, uy lực Khoa Mạc Âm xà hóa hầu như đạt đến đỉnh cao mà tất cả thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà khát vọng.
Ầm ầm ầm!
Cự xà thân dài gần mười vạn mét, trên người mang đường nét lửa, đôi thụ đồng như ngôi sao khủng bố nổi lên.
Băng bích hạt khổng lồ trước đó ở trước mặt cự xà nhỏ bé giống một món đồ chơi vậy.
Cái càng lớn xẹt qua trên vảy rắn, mang theo từng đốm lửa, lại không thể khiến cự xà lui lại nửa phần.
“Xảy ra chuyện gì? Mày không phải sinh vật huyết mạch, tại sao có thể tiến hành phản tổ?”
Tiếng quát chói tai đày vẻ khó tin từ trên người băng bích hạt truyền ra, trước mặt Khoa Mạc Âm cự xà khủng bố, tất cả chấp nhất và kiêu ngạo của A Nhĩ Văn dường như đều đã biến thành bọt biển.
Chỉ có phù thủy cấp bậc Thần Tinh mới nắm giữ bí pháp: Thần Tinh sát chiêu —— Khoa Mạc Âm xà hóa! ! ! Trước mặt dị tộc lần thứ hai thể hiện ra vẻ hung tàn kia!
Đám phù thủy Thần Tinh thượng cổ tuy rằng nắm giữ lượng lớn vu thuật, nhưng ở trước mặt Thần Tinh mạnh mẽ của dị thế giới cũng không có điểm nào đáng giá khoe khoang, trong rất nhiều Thần Tinh dị tộc, có tồn tại có năng lực vượt qua phù thủy Thần Tinh!
Nhưng sở trường lớn nhất của thượng cổ phù thủy là giỏi về học tập.
Thông qua việc mô phỏng theo đối phương, thượng cổ phù thủy thu được các loại năng lực mạnh mẽ, mà càng tìm ra hình thức thông qua phương pháp minh tưởng để cố định hóa thiên phú vu thuật, sáng tạo ra Thần Tinh sát chiêu!
Đứng trước Thần Tinh sát chiêu khủng bố! Các cường giả của dị thế giới dồn dập bại lui, thậm chí ngay cả thế giới chúng thần cũng bị thiệt lớn.
A Nhĩ Văn chỉ là cường giả sau này, thậm chí cả đời đều chưa từng rời đi thế giới Hàn Băng, tự nhiên không hiểu rõ về việc này, khiến ông ta giật mình không nhỏ.
“Tê tê…” Đương nhiên Lôi Lâm sẽ không giải thích cho A Nhĩ Văn, Khoa Mạc Âm cự xà khổng lồ trực tiếp nghiền ép tới, vững vàng trói buộc lại A Nhĩ Văn đã hóa thân thành băng bích hạt.
Đồng thời, một tầng ánh sáng hoá đá cũng không ngừng lấp loé trên người băng bích hạt.
Trong khoảng thời gian ngắn, băng bích hạt to lớn gào thét không ngừng…
Ba! Vô hình vặn vẹo hội tụ đến, không gian nứt ra một đường nối đen kịt, Lôi Lâ mặc áo bào màu đen, một tay còn nhấc theo A Nhĩ Văn đã hoá đá đi ra.
Lúc này A Nhĩ Văn đã khôi phục ngoại hình nhân loại, chỉ là trên người bao trùm một tầng vỏ đá, giống như một pho tượng đá.
Chỉ là trên mặt của đối phương, vẻ sợ hãi ngưng tụ không tiêu tan, giống như truwos khi hoá đá ông ta đã nhìn thấy sự vật cực kỳ khủng bố.
“Quá dễ dàng! Thực sự là quá dễ dàng!”
Lôi Lâm thở dài: ” Trên thực tế phù thủy Thần Tinh và Thần Tinh ở dị thế giới không có gì khác nhau trên bản chất, năng lượng cường độ đều không khác mấy, nhưng một khi sử dụng Thần Tinh sát chiêu, cường giả ở dị thế giới quả thực chính là bị nghiền ép!”
Giống như lần này, hắn và A Nhĩ Văn đều là Thần Tinh, một người cấp năm sao, một người cấp sáu sao, dựa theo lẽ thường, nếu như ở thế giới phù thủy, đối mặt một phù thủy khác, tuy rằng Lôi Lâm có thể đánh bại đối phương, nhưng nếu như không sử dụng huyết mạch dấu ấn con trai Thái Dương, muốn chặn đánh giết chết đối phương cũng không dễ, đối phương rất có thể sẽ chạy trốn đi, bởi vì đối phương cũng nắm giữ Thần Tinh sát chiêu.
Nhưng A Nhĩ Văn lại khác, đối mặt với Thần Tinh sát chiêu, ông ta hầu như không có một chút sức phản kháng nào.
“Chẳng trách cuối cùng thượng cổ phù thủy có thể nghiền ép rất nhiều dị thế giới!”
Lôi Lâm không khỏi khâm phục không thôi đối với việc phù thủy thượng cổ thử nghiệm ra phương pháp minh tưởng cao cấp, thông qua tính toán tinh vi, dùng chất thúc đẩy thiên phú vu thuật dung hợp, hình thành sát chiêu khủng bố, cho dù là hắn bây giờ, nếu muốn từ không đến có thôi diễn ra cũng cần một khoảng thời gian dài, thậm chí không nhất định có thể thành công, nhưng bọn phù thủy thượng cổ lại làm được, cũng bởi vậy mới đặt vững cơ sở cường thịnh ở phù thủy thế giới!
“Thu hoạch lần này không tệ! Lấy hơi thở cấp Thần Tinh! Có lẽ có thể hoàn toàn trị tận gốc ý chí cuồng loạn từ luyện ngục thế giới!”
Lôi Lâm đánh giá pho tượng A Nhĩ Văn, sờ sờ cằm của chính mình.
Tâm tình hóa bệnh tật của thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà, khởi đầu là đến từ luyện ngục thế giới, vạn xà chi mẫu bởi tranh đoạt bóng tối thế giới thất bại, đã mang theo tất cả tộc nhân của mình để di chuyển đến thế giới luyện ngục.
Nhưng vạn xà chi mẫu vốn là hệ âm u, hậu duệ của bà ta toàn bộ bị ý chí hỗn loạn ở luyện ngục thế giới ô nhiễm, hình thành đặc tính cuồng hóa, mà vì trị tận gốc vấn đề này, vạn xà chi mẫu mới đánh chủ ý tới thế giới Hàn Băng, cũng chính là chiến dịch mà Lôi Lâm từng thấy kia.
Mà căn cứ vào chíp tính toán, bộ tộc băng bích hạt ở đây có hiệu quả trị liệu vô cùng tốt đối với tâm tình hóa vì huyết mạch của Lôi Lâm, lần trước thậm chí chỉ sử dụng hơi thở của một con băng bích hạt hoàng cấp một đỉnh cao là Lôi Lâm có thể áp chế tâm tình hóa mãi đến trước Thần Tinh.
Hiện tại hắn lại có một băng bích hạt cấp Thần Tinh trong tay, Lôi Lâm thậm chí có tự tin có thể trừ tận gốc tâm tình hóa của tự thân!
Chíp lúc trước đã hoàn thiện cơ sở dữ liệu linh hồn, hiểu biết đối với phương diện linh hồn khiến Lôi Lâm cũng có chút ý tưởng, như hổ thêm cánh.
Lôi Lâm nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cầm lấy tượng đá A Nhĩ Văn, hóa thành một tia sáng màu đen biến mất ở phía chân trời.
Mà vào lúc này, một ít băng Cự Nhân cùng tuyết Tinh Linh chưa kịp rời đi mới từ các góc nhô đầu ra, nhìn Lôi Lâm rời đi, trong đôi mắt đều tràn ngập kinh ngạc.
Bọn họ nhìn thấy gì? Chó săn lớn nhất của băng tuyết nữ hoàng—— Tàn sát giả A Nhĩ Văn lại trực tiếp bị một người ngoại lai đánh bại như thế?
Đối với A Nhĩ Văn, bọn hắn sợ hãi thậm chí vượt qua băng tuyết nữ hoàng, dù sao tuy rằng nơi này là lấy danh nghĩa Hàn Băng nữ hoàng thống trị, nhưng vị này cơ bản không lộ diện, tất cả mọi chuyện đều do A Nhĩ Văn một mình ôm lấy.
A Nhĩ Văn bị đánh bại khiến bọn hắn vô cùng chấn động.
Ngay khi A Nhĩ Văn bị bắt đi, sóng âm chói tai trong pháo đài Hàn Băng nổ vang, hư không rung động, mặt đất không ngừng chập trùng.
Đám Hàn Băng thị vệ đều quỳ sát trên mặt đất phát run, cầu khẩn băng tuyết nữ hoàng có thể xua tan lửa giận.
Nhưng rất hiển nhiên, lời cầu nguyện lần này của bọn hắn chưa thành công.
Năng lượng màu xanh lam chói mắt không ngừng lan tràn, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ pháo đài.
Toàn bộ sinh vật trong pháo đài Hàn Băng, dù là thị vệ, hầu gái, thậm chí là tôi tớ cùng tù nhân, toàn bộ đều hóa thành từng bức tượng băng.
Từng tia ánh sáng màu xanh lam từ trên người bọn hắn sáng lên, lại như giun chui vào mặt đất.
Ào ào ào!
Chờ đến khi ánh sáng màu lam trên những tượng băng kia mất đi toàn bộ, rất nhiều vết rách hiện lên, tượng băng vỡ vụn, biến thành bột tuyết màu trắng.
Toàn bộ pháo đài rơi vào tĩnh mịch…
“Vị băng tuyết nữ hoàng kia lại không có tới cứu ngươi?”
Cùng lúc đó, dưới nền đất thâm thúy, Hàn Băng cứng rắn không khác gì sắt thép tự động vỡ tan, hình thành một căn phòng, thuật ánh sáng vĩnh hằng lan rộng khắp bốn phía.
Mà trên mặt bàn nửa trong suốt, rất nhiều cốc chịu nóng và bồn chứa có chút hỗn độn mà lại dựa theo một loại quy luật nào đó được bày ra, bên trong đựng chất lỏng màu sắc diễm lệ nhưng có mùi hôi thối.
Lôi Lâm đứng trên bàn thí nghiệm đơn sơ, nhìn tượng đá A Nhĩ Văn trong trung tâm trận pháp, trên mặt có vẻ trêu tức.
Vị phù thủy Thần Tinh cấp năm sao này cũng là kẻ thống trị chân chính của toàn bộ thế giới Hàn Băng. Hiện tại đã biến thành một tượng đá, ngay cả linh hồn đều bị đông lại, chỉ còn dư lại một thể xác kéo dài sức sống mà thôi.
Căn cứ vào kinh nghiệm trước đó của Lôi Lâm. Hơi thở băng bích hạt nhất định phải sử dụng trong điều kiện Hàn Băng phóng xạ, mới có thể bảo đảm hiệu quả tốt nhất.
Mà vì bảo đảm độ tươi mới của tài liệu, A Nhĩ Văn không thể không chịu oan ức địa làm tù binh cho Lôi Lâm, đồng thời kết cục khẳng định cũng không tốt đẹp gì.
“Chẳng qua, lúc trước dò xét, trong pháo đài Hàn Băng ngoài A Nhĩ Văn là Thần Tinh này ra, còn có một tồn tại tỏa ra khí tức càng thêm mở ảo. Lẽ nào chính là băng tuyết nữ hoàng kia?”
Lôi Lâm cau mày, hơi suy nghĩ. Từng tia ánh sáng màu đỏ ngòm đột nhiên từ vu trận phóng ra, bắt đầu nhuộm đẫm tượng đá.
“Giao ra trí nhớ của ngươi! Cừu con lạc đường!”
Đôi mắt Lôi Lâm thăm thẳm, đột nhiên ngâm xướng một đoạn thượng cổ chú văn. Từng âm điệu phù văn quỷ dị không ngừng chảy vào vu trận.
Ô ô… Giống tiếng là nữ nhân hô khóc vang lên, ba hư ảnh người phụ nữ tóc dài đột nhiên hiện lên trong vu trận.
Hư ảnh ba người phụ nữ mặc áo đầm đỏ như máu, đều vô cùng trẻ tuổi, không vượt qua 30 tuổi, tướng mạo phi thường đẹp đẽ, chỉ là vẻ mặt khác nhau.
Một khuôn mặt tươi cười, con mắt híp thành trăng lưỡi liềm. Mà một gương mặt khác lại đầy sầu khổ, gương mặt phụ nữ ở giữa lại không hề có cảm xúc gì, giống một khối Hàn Băng.
“Đi!” Lôi Lâm chỉ tay về pho tượng, hư ảnh ba người phụ nữ nổi lên, liên tục đảo quanh tượng đá, thỉnh thoảng duỗi bàn tay đưa nửa trong suốt vào đầu tượng đá.
Cuối cùng, thậm chí ba hư ảnh màu đỏ đều chui vào trong đầu A Nhĩ Văn, cả tượng đá không ngừng run lên, vu trận không thể không tăng mạnh sức mạnh phong tỏa.
“Ô ô…” Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng quỷ khóc bị phóng to gấp mười lần, mà một tầng sáng màu đỏ yêu dị cũng từ trên người A Nhĩ Văn bắn ra.
“Giới hạn đã đến mực hạn! Mục tiêu sắp tan vỡ!” Chíp đúng lúc nhắc nhở.
“Trở về đi! Bảo bối của ta!” Trong con ngươi Lôi Lâm tràn ngập một loại ánh sáng quỷ dị, trong miệng phát ra âm thanh tràn ngập sức hấp dẫn.
Sau đó, dường như có trường lực vô hình tái xuất hiện, kéo ba hư ảnh trong tượng đá ra ngoài.
Ba hư ảnh có hình tượng khác nhau, vẻ mặt càng thêm phong phú, thu nhỏ lại mấy chục lần rồi bay tới giữa bàn tay Lôi Lâm, lượng lớn tâm tình cực nóng mà phức tạp tràn vào trong đầu Lôi Lâm.
“Tâm tình hỗn độn, còn có mảnh ký ức! Chíp!” Lôi Lâm lập tức ra lệnh.
Ầm! Dòng tâm tình phức tạp giống như va vào một tòa núi cao, tuy rằng tâm tình của phù thủy Thần Tinh nồng nặc đến cực điểm, nhưng đối với chip vốn không có một chút tình cảm nào thì cũng chỉ là một đống ghi chép hormone phân bố phức tạp mà thôi.
Chờ sau khi ngăn lại tâm tình chập chờn, chíp bắt đầu chỉnh lý lại những mẩu ký ức vụn vặt kia.
Một vài hình ảnh phá nát bắt đầu hiện ra trước mắt Lôi Lâm, vô cùng mờ ảo, cho dù có chíp chỉnh lý, Lôi Lâm cũng không phát hiện nội dung có ý nghĩa nào.
Sau khi số liệu truyền xong, ba u hồn trong tay Lôi Lâm đều nổ tung, hóa thành sương mù tiêu tan, sắc mặt Lôi Lâm bất động, sâu kín thở dài.
“Lấy ra ký ức của phù thủy Thần Tinh quả nhiên quá phiền phức…”
Phù thủy Thần Tinh có lực lượng linh hồn cực kỳ cường hãn, mà khu ký ức có linh hồn lực bảo vệ lại giống pháo đài kiên cố nhất, Lôi Lâm có thể dễ dàng phá hủy, nhưng cũng rất khó chiếm được nội dung trong đó, cho dù có chíp phụ trợ, cũng là chuyện phi thường khó khăn.
Chẳng qua, hiện tại chip đã có cơ sở dữ liệu về linh hồn, năng lực tăng cường rất nhiều, vẫn mang đến cho Lôi Lâm một niềm vui bất ngờ.
Một hình ảnh có chút không trọn vẹn bị chiếu đến trước mặt Lôi Lâm, rõ ràng là địa đồ của thế giới Hàn Băng, bên trên còn có một điểm sáng màu đỏ, ở chỗ trung tâm, nhìn phi thường chói mắt.
Sau đó hình ảnh rút ngắn, điểm đỏ không ngừng được phóng to, lộ ra một toà pháo đài dùng Hàn Băng xây thành, tia sáng năm màu lấp lớ trong pháo đài này.
“Hàn Băng phóng xạ nồng nặc như thế?” Lôi Lâm hít khí lạnh, bây giờ hắn đã có thể khẳng định huyết mạch của nữ thanh đồng khổng lồ ở ngay trong pháo đài.
“Chẳng qua, băng tuyết nữ hoàng đâu?”
Lôi Lâm hơi nghi hoặc một chút lật xem các tư liệu khác mà chíp chiếm được, nhưng cũng không có phát hiện ra ghi chép liên quan để vị nữ hoàng này, đây đúng là một chuyện vô cùng thú vị.
Cho dù xưa nay băng tuyết nữ hoàng hầu như không lộ diện, nhưng A Nhĩ Văn là thủ hạ số một, vẫn có cơ hội gặp mặt.
“Ký ức phong tỏa sao?” Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, một số phù thủy cũng có thể lựa chọn chứa đựng hoặc là phong tỏa đối với những ký ức quan trọng của mình, Thần Tinh phù thủy lại càng thêm đơn giản.
“Xem ra, vị băng tuyết nữ hoàng này không chỉ rất là thần bí, trên người còn có bí mật quan trọng!”
Lôi Lâm lắc lắc đầu, bắt đầu ra lệnh: “Chíp! Tiến vào giai đoạn thứ hai, thu lấy hơi thở Hàn Băng, đồng thời tinh luyện huyết mạch!”
Ký ức của A Nhĩ Văn chỉ là món khai vị, Lôi Lâm coi trọng nhất vẫn là hơi thở Hàn Băng độc nhất của đối phương, thứ này có thể trị liệu được bệnh tật tâm tình hóa của hắn.
Đồng thời, Lôi Lâm mơ hồ có linh cảm, đối với Khoa Mạc Âm cự xà, cấp bốn hẳn là không phải cực hạn, nhưng không biết bởi hạn chế trên gien hay do ý chí hỗn loạn từ luyện ngục ảnh hưởng, khiến Khoa Mạc Âm cự xà đánh mất khả năng phát triển thêm.
Nếu như hắn có thể triệt để chữa trị tâm tình hóa, trước tiên không nói chuyện khác, chí ít chuyện hiểu rõ huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà đã đến mức trước không có ai và sau này không ai có.
Cũng chỉ khi đạt đến trình độ này, hắn mới có sức thử nghiệm giải quyết vấn đề huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà.
Sau mệnh lệnh của Lôi Lâm, chíp lập tức bắt đầu chuẩn bài, các hạng số liệu sinh mệnh đặc thù của A Nhĩ Văn đều bị ghi chép kỹ càng lại, đồng thời làm ra phương án giải phẫu chuẩn xác nhất, tất cả hiện ra trước mặt đến Lôi Lâm.
” Ghi chép hoàn chỉnh toàn bộ tư liệu!”
Lôi Lâm lấy ra một đao giải phẫu toàn thân trắng sáng, trên tay cầm còn có hoa văn phức tạp, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng cực nóng.
“Giải phẫu một sinh vật huyết mạch thượng cổ hoàn chỉnh, còn là thực lực Thần Tinh, cơ hội như thế không phải lúc nào đều có!”
“Nhiệm vụ thành lập, bắt đầu ghi chép!” Chíp lập tức phản hồi.
“Bắt đầu đi!” Lúc này Lôi Lâm mặc áo dài trắng, trên tay đeo găng tay nhựa đều trải qua quá trình tiêu độc nghiêm ngặt, sau khi mượn dùng sức mạnh vu thuật, mặc dù coi như khá nguyên thủy, nhưng trên thực tế toàn bộ phòng thí nghiệm đã rất tương tự phòng thí nghiệm kiếp trước của Lôi Lâm, thậm chí có một số bộ phận còn có vượt qua!
Rào! Một tầng vỏ đá rơi xuống, lộ ra da dẻ và huyết nhục trên cánh tay A Nhĩ Văn.
Dưới đao giải phẫu của Lôi Lâm, hai thứ dễ dàng bị tách ra, lộ ra mạch máu nửa trong suốt…
Vèo!
Một tia sáng màu đen xẹt qua chân trời, không khác sao băng chói mắt.
Hai mắt Lôi Lâm sáng như sao, trên mặt hiện ra ý mừng.
“Ta có cảm giác trước nay chưa từng có được!” Cảm thụ nội tâm hoàn toàn lạnh lẽo, cũng không còn buồn bực cáu gắt gì, tâm tình Lôi Lâm không khỏi thật tốt lên.
Hơi thở Hàn Băng cấp bậc Thần Tinh của A Nhĩ Văn quả nhiên là thuốc tốt để Lôi Lâm chữa trị tâm tình hóa, sau khi phối hợp chíp tiến hành rồi trị liệu linh hồn, linh hồn dung hợp với Khoa Mạc Âm cự xà mang đến ảnh hướng trái chiều, đã bị loại bỏ hoàn toàn.
Nói cách khác, bởi trước đó vạn xà chi mẫu di chuyển chủng tộc đến thế giới luyện ngục nên bị ý chí hỗn loạn, từ đây đã không còn tồn tại trên thân Lôi Lâm nữa!
“Keng! Chủ thể loại bỏ ảnh hưởng từ hỗn loạn ý chí, Khoa Mạc Âm huyết mạch đang thuần hóa…”
Chíp cũng nhắc nhở.
Lôi Lâm dùng lực lượng linh hồn dò xét, huyết mạch màu đỏ tím trên người hắn càng thâm thúy hơn, mỗi một lần trái tim mạnh mẽ nhảy lên, đều sẽ truyền huyết mạch càng thêm tinh khiết đến các vị trí trong cơ thể.
Mà ảnh hưởng từ loại sức mạnh tinh khiết này, mỗi bộ phận trên thân thể hắn đều sinh ra biến hóa thần bí, nói một cách tổng thể chính là thoát thai hoán cốt!
“Vốn dĩ Thần Tinh phù thủy được lực lượng linh hồn tẩm bổ, tố chất thân thể đều sẽ chầm chậm tăng cao, cuối cùng đạt đến thân thể Thần Tinh hoàn mỹ! Trên thực tế cũng chính là tương đương với tinh huyễn tộc trình độ phổ thông! Nhưng hiện tại thân thể ta không chỉ có thân thể vượt xa Thần Tinh, thậm chí còn có khả năng tiến hóa lên trên…”
Lôi Lâm có linh cảm, đợi lần này huyết mạch thoát thai hoán cốt xong, nói không chừng hắn có thể nhòm ngó đến cảnh giới càng kinh khủng hơn!
Huyết mạch đẳng cấp là cửa ải khó khiến tất cả thuật sĩ Khoa Mạc Âm vĩnh viễn không thể lên cấp năm, nhưng hiện tại rất có thể đã bị trực tiếp đánh vỡ!
“Dường như A Nhĩ Văn ngã xuống đã gây ra một phản ứng dây chuyền!”
Lôi Lâm trong vầng sáng thỉnh thoảng bắn ra vài đạo lực lượng linh hồn, quét gợn sóng sinh vật chung quanh.
Trong phạm vi cảm ứng của hắn, các nơi trong thế giới Hàn Băng đều xảy ra rối loạn ở mức độ khác nhau, rất nhiều vật chủng có trí tuệ như băng tuyết tộc, thậm chí là băng báo, băng tuyết long, cũng bắt đầu đứng lên phản kháng sự thống trị của băng tuyết nữ hoàng, chiến đấu kịch liệt với những thị vệ Hàn Băng kia, thậm chí cong chiếm cứ thượng phong.
“Ừm! Có thể hiểu được! Dù sao A Nhĩ Văn đều đã ngã xuống, những dị tộc này không chịu được sự thống trị từ băng tuyết nữ hoàng, muốn nổi dậy phản kháng cũng hợp tình hợp lý!”
Lôi Lâm sờ sờ hông của mình nang, A Nhĩ Văn kia ngoại trừ hơi thở Hàn Băng bị lấy ra toàn bộ để trị liệu tâm tình hóa huyết mạch của Lôi Lâm ra, ngay cả tài liệu thân thể, còn có huyết mạch của ông ta cũng không lãng phí, hiện tại toàn bộ đều chứa trong túi ở eo hắn eo.
Mà không có vị Thần Tinh này trấn áp, những dị tộc Hàn Băng kia phản kháng cũng là chuyện không hề quái lạ, còn có rất nhiều những người may mắn của băng tuyết tộc còn sống sót lúc trước nhìn thấy Lôi Lâm đánh bại A Nhĩ Văn kia, tin tức cũng lan truyền địa phi nhanh.
“Chỉ là… Băng tuyết nữ hoàng thống trị nhiều năm như vậy, lại tan vỡ nhanh chóng như vậy, thực sự có chút không hợp với lẽ thường!”
Trong mắt Lôi Lâm lấp loé ánh sáng khác thường, cho dù A Nhĩ Văn bỏ mình, những quân đoàn thị vệ của nữ hoàng băng tuyết kia cũng không thể bị bại nhanh chóng như vậy, quả thực giống như chỉ huy hỗn loạn, tổng bộ bị phá huỷ vậy.
Nghĩ tới đây, trong lòng đột nhiên Lôi Lâm hiện ra một suy nghĩ: “Lẽ nào tổng bộ của băng tuyết nữ hoàng xuất hiện vấn đề gì?”
Vèo vèo!
Vừa nghĩ đến đây. Lôi Lâm hóa thân thành vầng sáng phóng đi càng thêm nhanh chóng, trên không trung hầu như chỉ có tàn ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận