Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1283: Hoàn cảnh kỳ dị (2)

“Oa. . .” Tác Phi Á thonags bị bụi xà doạ đến, sau đó lại không chút e ngại mà tiến lên, giống như muốn sờ đầu bụi xà.
“Tê tê. . .” Cự xà màu xám không chống lại mặc kệ để Tác Phi Á động thủ , khiến Tác Phi Á phát ra tiếng cười khanh khách, thậm chí đến cuối cùng, cự xà màu xám còn đưa đồ ăn mà nó bắt được tới trước mặt Tác Phi Á để biểu thị thần phục, mãi đến tận khi Tác Phi Á từ chối mấy lần nó mới tiếp tục ngậm con chuột kia chui vào bụi.
Huyết mạch Ma Quỷ Bạch Lân xà cấp năm, đối với phần lớn xà loại phổ thông ở vạn xà bình nguyên đều có thể khắc chế, đây cũng là nguyên nhân vì sao Bối Lâm Đạt yên tâm như thế.
Mà Lôi Lâm lại nhìn xà đạo của bụi xà, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ.
” Giở trò trên sinh vật tầng thấp nhất chuỗi thực vật, chỉ sợ là vạn xà chi mẫu, nghe đồn ở vạn xà bình nguyên, đều là các loại xà tộc to lớn không thể hoá hình, bao gồm cả Khoa Mạc Âm cự xà, song hoàn xà, tam thủ mãng, luyện ngục hỏa mãng, còn có lượng lớn hỗn huyết cùng á loại, loại tiêu hao khổng lồ này, cho dù vạn xà bình nguyên vô cùng rộng lớn, e là cũng không thể chịu đựng, mà chỉ là chuỗi thực vật tầng dưới chót, hẳn là còn chưa đủ. . .”
Lôi Lâm tiện tay nắm lên một nhánh cỏ dại, trên nhánh cỏ mang theo bùn đất mới mẻ, gốc rễ màu vàng nhạt tràn ngập cảm giác thủy nhuận.
“Quả nhiên, ngay cả đồ ăn của thỏ bụi phấn đều cân nhắc đến, vậy khẳng định còn có hoàn cảnh cải tạo, thậm chí là đúng giờ tăng phì. . .”
“Dựa vào tình huống này thì toàn bộ vạn xà bình nguyên quả thực chính là một vùng rộng lớn bồi dưỡng xà loại hoang dại. . .”
Kkhóe miệng Lôi Lâm lộ ra mỉm cười, chỉ nhìn cách làm của vạn xà chi mẫu, hắn đã biết đối phương có trình độ thí nghiệm huyết mạch tuyệt đối không kém.
“Thông qua phòng thí nghiệm chế tạo cá thể đều sẽ có thiếu hụt, biện pháp tốt nhất là từ thiên nhiên tìm kiếm trùng hợp vật thể sinh ra biến dị! Vạn xà chi mẫu có ý tưởng này đúng là rất tương tự giả thuyết mà trước đó chíp đưa ra, chỉ là. . .”
Một vệt nghi hoặc dần nổi lên trong lòng Lôi Lâm.
“Vạn xà chi mẫu làm như vậy là muốn làm gì đấy? Chế tạo cá thể càng mạnh hơn, không sợ xuất hiện hoàng giả sao?”
“Không! Nó chỉ không cho phép các tộc quần có hoàng giả xuất hiện, nhưng cá thể biến dị tốt đẹp thì vẫn cho phép. . . Hoặc có lẽ ả muốn bồi dưỡng ra huyết mạch có thể hoàn toàn khống chế hoàng giả. . .”
“Còn có thể, đối phương chỉ đơn thuần bởi vì hiếu kỳ mà thí nghiệm, hoặc là bản thân cũng muốn đột phá bình cảnh, đạt đến cảnh giới cấp chín vĩnh hằng. . . Độ khả thi hơn nhiều. . .”
Đủ loại khả năng lóe lên trong đầu Lôi Lâm, khiến hắn hơi nhíu chân mày lại.
“Chẳng qua, dù nói thế nào, hoàn cảnh nơi này so với ta dự liệu còn tốt hơn, thực hành kế hoạch cũng tuyệt đối không có vấn đề. . .”
“Ni Khắc! Cậu đang suy nghĩ gì?”
Bối Lâm Đạt chậm rãi đi tới, từ khi đại thù được báo xong, cả người cô ta đều giống như đã dỡ xuống gánh nặng vạn cân,ngay cả vẻ mặt lãnh khốc bình thường đều tan rã gần hết rồi —— Đương nhiên, là khi ở trước mặt Lôi Lâm cùng Tác Phi Á.
“Ồ! Không có gì, chỉ là nghĩ trên vạn xà bình nguyên có thể gặp nguy hiểm hay không. . .”
Lôi Lâm nở nụ cười trả lời.
“Đối với các ngoại tộc khác thì nơi này đúng là một hiểm địa, dù sao trong những xà tộc không thể hoá hình kia, còn có cự xà cấp năm, cấp sáu khủng bố tồn tại. . . Cho dù là cường giả cấp sáu, bị những cự mãng này vây công, e là cũng chỉ có kết cục ngã xuống. . .”
Bối Lâm Đạt có vẻ hơi kiêu ngạo: “Nhưng chúng ta không giống, vạn xà huyết duệ ở vạn xà bình nguyên sẽ không bị công kích! Đương nhiên, đây là chỉ những còn cự xà có lý trí kia, nếu như đơn thuần gặp phải ngoan cố như nham thạch, đồng thời bị bản năng ham ăn ảnh hưởng, cho dù là chúng ta cũng không có cách nào, chẳng qua may là xà loại bị bản năng ảnh hưởng thường thường chỉ có trình độ cấp ba trở xuống. . .”
Đối với vạn xà bình nguyên, Bối Lâm Đạt hiểu vô cùng rõ, thậm chí đối phương ở Thánh thành còn có mạng lưới giao thiệp, đây cũng là nguyên nhân tại sao Lôi Lâm phải mang theo đối phương.
“Ừm!” Lôi Lâm gật gù, lại nhìn Bối Lâm Đạt: “Cô bị thẩm phán chi nhãn truy nã, vậy ở Thánh thành kia. . .”
“Yên tâm! Đó là bạn rất thân với ta, hơn nữa, nơi này dù sao cũng là Hắc Nhĩ đại lục!”
Bối Lâm Đạt lộ ra vẻ định liệu trước.“Ni Khắc cậu chưa từng tiến vào Thánh thành đúng chứ? Vậy nhất định phải tiến hành đăng ký thân phận, kiểu người vẫn luôn đi du lịch như cậu sẽ khá là phiền toái, chẳng qua cũng không có sao, người bạn kia của ra vừa vặn có thể giúp đỡ được. . .”
Lôi Lâm nói với Bối Lâm Đạt về lai lịch thân phận của mình là hỗn huyết bạch ma quỷ vẫn luôn du lịch, ngay cả Thánh thành đều chưa từng đi, tuy rằng tình huống như thế không nhiều, nhưng Hắc Nhĩ đại lục rộng rãi như vậy, chuyện gì đều có khả năng xảy ra, đồng thời, Bạch Ma Quỷ huyết mạch trên người Lôi Lâm cũng làm không được giả, bởi vậy Bối Lâm Đạt rất tin tưởng lời giải thích của Lôi Lâm.
Còn những loại hoàn toàn không có thần trí kia, chỉ cần đi ra quấy rầy hoặc coi đám Lôi Lâm là con mồi thì đều bị Bối Lâm Đạt máu lạnh xử lý, Lôi Lâm nhìn mà có chút đau lòng.
Có lẽ trong mắt đối phương chỉ có vạn xà huyết mạch có linh trí, mới tính được là “Cùng tộc”, xà loại không có bất kỳ năng lực suy nghĩ nào, chỉ tuân theo bị bản năng hành động căn bản là không thể xem như đồng bạn.
Thậm chí, cho dù đều là vạn xà huyết duệ, giữa các bộ tộc khác nhau cũng vẫn có tranh đấu đầy máu tanh thậm chí là cắn nuốt.
Những xà loại không có lý trí này đa số đều là cấp một cấp hai, thậm chí ngay cả Tác Phi Á đều có thể ung dung ứng đối, cũng không cần Bối Lâm Đạt quá bận tâm.
Theo thời gian trôi qua, ba người Lôi Lâm dần dần thâm nhập vào sâu vạn xà bình nguyên.
Ánh trăng màu tím chiếu xuống, toàn bộ thảo nguyên đều lộ ra yên tĩnh, trên từng đống than tắt lửa còn tình cờ có mấy điểm sáng màu đỏ lấm tấm nổi lên, mang theo ánh sáng cực nóng.
Một lều vải gần lửa trại đột nhiên lóe lên ánh sáng, thân ảnh Lôi Lâm trực tiếp nổi lên, lại tiến vào trạng thái hư hóa.
“Khoảng cách vừa vặn, chính là chỗ này!”
Lôi Lâm nhìn ánh trăng trên không, tự lẩm bẩm, chợt rời đi nơi cắm trại.
Ở trong lều, hắn còn để lại một con rối dùng chíp trí năng điều khiển, thế này cũng đủ để ứng phó với những tình huống đột phát.
Không lâu sau đó, một mảnh đầm lầy đã hiện lên ở trước mặt Lôi Lâm. Trên hồ lộ ra từng điểm lấm ta lấm tấm, hồ nước không khác nào trân châu kết hợp lại, tô điểm cho thảo nguyên.
Ở chung quanh đây, Lôi Lâm cảm nhận được lượng lớn sóng sinh mệnh ẩn núp, thậm chí thỉnh thoảng còn có tiếng cự xà gào thét truyền đến.
Vì tranh cướp nguồn nước, động vật trong tự nhiên thường thường sẽ phát sinh tranh đấu máu tanh.
Mấy ngày trước, Lôi Lâm cùng hai người Bối Lâm Đạt đi ngang qua nơi này, nhưng khi đó bọn hắn vì để tránh xảy ra tranh chấp vô vị nên đợi rời xa khỏi nơi này, Lôi Lâm mới âm thầm đánh dấu lại.
“Tê tê. . .”
Một cự xà màu đen có chiều ngang to bằng vại nước trực tiếp từ trong đầm lầy ở trong trốn ra. Mở to cái miệng lớn như chậu máu, giống như muốn trực tiếp nuốt chửng Lôi Lâm vào bụng.
“Cút ngay!” Lôi Lâm hơi nhướng mày. Đối phương lập tức bị đánh bay ra ngoài, kêu rên rồi vọi chạy trốn.
“Những kẻ không biết tiến thối này cũng thật phiền phức!”
Không phải tất cả xà loại cấp thấp đều phục tùng huyết mạch trên người Lôi Lâm, khác với lúc trước Tác Phi Á gặp được bụi xà, đó là do thực lực của bụi xà quá mức nhỏ yếu, nên chỉ có thể biểu thị thần phục đối với kẻ có khí tức mạnh mẹ.
Nhưng một khi có cự xà cấp hai, cấp ba xuất hiện, mà cũng không có trí tuệ thì trong mắt bọn chúng, Lôi Lâm sẽ biến thành con mồi ngon miệng.
“Bởi cùng có vạn xà huyết mạch, vì thế bình thường uy thế của cự xà thượng vị ảnh hưởng rất nhỏ đối với bọn nó sao?”
Lôi Lâm đột nhiên nở nụ cười: “Đây mới là vật thí nghiệm ta muốn!”
Ầm! Một bóng mờ cự xà màu trắng khủng bố dài mấy vạn mét từ sau lưng Lôi Lâm đột nhiên nổi lên, đôi thụ đồng màu đỏ tươi như sao sáng, há miệng phát ra tiếng gào thét khủng bố.
Mà một tia khí tức hoàng giả lúc ẩn lúc hiện cũng từ trên người cự xà tản ra.
Cho dù những cự xà không có lý trí kia cũng nhanh chóng từ một chỗ bí mật trốn ra, tranh nhau chen lấn thoát đi nơi này.
Lôi Lâm không phải những con lai kia, huyết mạch trên người cũng không ngăn cản được sự tham lam của đám cự xà, hắn mang theo uy nghiêm hoàng giả chỉ toả ra một tia đã đủ khiến những cự xà không có lý trí này sợ hãi không ngớt.
“Từng tia. . .” Một đám cự xà không ngừng rời xa đầm lầy, thậm chí hình thành xà triều khủng bố, lượng lớn hỗn huyết, thậm chí rất nhiều loại mà Lôi Lâm không thể gọi ra tên cũng xuất hiện.
“Ừm! Quả nhiên đều rất yếu. Căn bản không có xà loại cấp bốn! Cũng đúng! Một khi tiến vào cảnh giới Thần Tinh, cho dù trí lực vốn rất thấp nhưng cũng sẽ có biến hóa thoát thai hoán cốt. . .”
Ánh mắt Lôi Lâm không ngừng đảo qua bầy rắn, cuối cùng ánh mắt cũng sáng lên: “Chính là ngươi!”
Một con cự xà màu đen rên rỉ bị Lôi Lâm bắt được giữa không trung.
Đối phương có vảy màu đen, lúc này trong đôi thụ đồng tràn ngập hoảng sợ cùng cầu xin, sóng năng lượng trên người có chừng cấp ba.
“Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà! Áloại của Khoa Mạc Âm cự xà! Lại gặp mặt!”
Trong con ngươi Lôi Lâm có vẻ tưởng nhớ, im lặng nhìn hắc xà to lớn trước mặt.
Lúc trước huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà của hắn cũng là rút ra từ một con Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà, bây giờ nghĩ lại, lúc trước tuy rằng Thâm Hồng Đại phù thủy lưu lại truyền thừa, nhưng không quá long trọng, cũng không có dự định truyền xuống Khoa Mạc Âm huyết mạch.
Hoặc là trong suy nghĩ của đối phương, huyết mạch thuật sĩ cấp ba đã đủ để tung hoành ở Nam Hải bờ, hắn cũng không hy vọng người thừa kế bị cuốn vào thị phi ở trung bộ đại lục.
Nhưng rất đáng tiếc chính là ngay cả Thâm Hồng Đại phù thủy cũng không dự liệu được Lôi Lâm kế thừa truyền thừa của ngài lại nghịch thiên như thế, trực tiếp từ Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà tinh luyện để thu lấy huyết mạch Khoa Mạc Âm cự xà, một lần đặt vững cơ sở để tương lai trở thành cường giả.
“Chuyến này thành hay bại, hiện tại cũng cần sức mạnh của ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận