Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 470: Lực lượng tinh thần kết tinh (1)

Theo tiếng khóc thét, một chút ánh sáng màu nhũ bạch và màu đỏ sậm từ các nơi trên chiến trường sáng lên.
Những điểm sáng này phi thường chói mắt, bên trong còn mơ hồ có mặt người, các phù thủy chung quanh liên tục hét lên kinh ngạc, bởi vì bọn họ nhìn thấy thân nhân, bằng hữu của chính mình ở trong đó!
“Linh hồn! Đây là linh hồn vu trận chuyên nhằm vào người chết trận!”
Một phù thủy phía xa lập tức kêu to: “Phạm vi lớn như thế, còn có đặc tính không thể hư hao, hình như ta đã thấy ở nơi nào. . .”
Những tia sáng màu nhũ bạch này và màu đỏ này dường như bị một luồng sức mạnh khổng lồ hấp dẫn, bắt đầu dồn dập tìm đến màn ánh sáng màu đỏ ngòm phòng ngự chính giữa trận pháp.
Xì xì!
Điểm sáng linh hồn vừa tiếp xúc với màn ánh sáng màu đỏ ngòm, lập tức giống nước sữa hòa nhau hòa tan tiến đi.
Màn ánh sáng màu đỏ ngòm ai đến cũng không cự tuyệt, bất luận là học đồ linh hồn, hoặc là phù thủy linh hồn, cũng mặc kệ là hắc vu sư, hoặc là bạch phù thủy, đem lượng lớn linh hồn quang điểm hấp thu đi vào.
Sau khi linh hồn bị hấp thu càng ngày càng nhiều, màng ánh sáng màu máu cũng dần dần biến thành một toà đại trận vu thuật phòng ngự màu đỏ sậm.
“Nhằm vào linh hồn! Đây là vu thuật bị liên minh bạch phù thủy hạ lệnh cấm chỉ! Đồng thời, phù thủy còn dám thu thập linh hồn! Đây là khinh nhờn lớn! ! !”
Một phù thủy râu bạc đã đỏ bừng hai mắt, vừa nãy, ông ta tận mắt nhìn thấy linh hồn người yêu của mình bị màn ánh sáng tà dị kia hấp thu, cho dù không dùng đầu suy nghĩ, cũng biết Lôi Lâm thu thập những linh hồn này tuyệt đối không có chuyện tốt lành gì.
“Nhanh hủy diệt nó đi!”
Vu trận màu đen tà dị này nhất thời khiến phù thủy trên chiến trường có chút sợ hãi, dù là hắc vu sư hay bạch phù thủy, đều không ngờ chính mình linh hồn của người đã chết rồi còn bị người khác rút ra lợi dụng.
Các loại vu thuật băng tiễn, hỏa cầu, còn có linh hồn quỷ dị, quang minh thánh khiết như bom đánh lên kiến trúc có phù văn che kín kia.
Ầm ầm!
Bị vô số phù thủy công kích, kiến trúc rất nhanh đã bị phá thành tro tàn, nhưng phù văn màu đen giống dấu ấn vẫn khắc sâu giữa hư không, cho dù là dư âm từ lốc xoáy sinh ra do hai vị phù thủy cấp hai chiến đấu với nhau cũng không thể phá hủy những bùa chú này.
“Ta nghĩ ra rồi! Đây là vạn linh đại trận: Hắc Đế Tư tế lễ! ! !” Phù thủy vừa nãy nhận ra tác dụng của vu trận lần thứ hai hô lên.
“Đây là vu trận mà cho dù ở thời thượng cổ cũng bị liệt vào hàng cấm kỵ! Có thể hấp thu năng lượng linh hồn của tất cả những người đã chết trận trong phạm vi vu trận, từ đó thu được một tia lực lượng của Hắc Đế Tư bảo vệ. Bởi vậy trước khi trận pháp kết thúc thì không thể phá hủy. . .”
“Ta cũng đã từng nghe nói về vu trận này! Nhưng không phải đã thất truyền rồi sao?”
Đám phù thủy xung quanh nhanh chóng dừng công kích, dùng ánh mắt mang theo sợ hãi nhìn kỹ màn ánh sáng màu đỏ bao phủ trong Hoa Viên Bốn Mùa.
Vu trận lớn màu đen không ngừng rung động, hấp thu lượng lớn linh hồn vào màn ánh sáng, cảnh tượng kỳ dị như vậy, ngay cả sinh vật ma hóa bên ngoài đều có chút sợ hãi không dám xông lên.
Toàn bộ chiến trường nhất thời rơi vào im lặng. Mặc kệ là hắc vu sư hay bạch phù thủy, thậm chí liền ngay cả hai vị phù thủy cấp hai đang chiến đấu đều thoáng chú ý tới nhất cử nhất động của màn ánh sáng màu đỏ.
Trong màn ánh sáng màu đỏ ngòm.
Lôi Lâm nhìn kỹ ngọn lửa màu bạch kim trong tay, trên mặt đầy vẻ tươi cười.
“Sức mạnh!” Hắn khẽ mở miệng.
Trước đó hắn ký khế ước thẩm phán chi nhãn với Khoa Bản, từ đầu hắn căn bản đã chuẩn bị không tuân thủ, hắn làm tất cả đều là vật trên tay này!
Việc tiến vào Hắc Dạ Đăng Tháp chỉ là tung hỏa mù mà thôi. Nhờ thế lực khác bao che nào có thoải mái cùng tự do bằng dựa vào chính mình?
Còn khế ước thẩm phán chi nhãn? Đối với Lôi Lâm chính là một chuyện cười!
Lợi dụng dung dịch lông chim ô uế điểu, hắn dễ dàng xóa đi toàn bộ dấu vết khế ước trên người mình!
Tuy rằng dung dịch lông chim ô uế điểu chỉ có một phần. Nhưng ở Lôi Lâm trên tay lại có rất nhiều hoa mê huyễn hư ảo đấy!
Loại hoa này có một đặc tính phi thường kỳ dị, nó có thể thông qua một số cách xử lý đơn giản, mô phỏng ra các loại thành phần phức tạp! Cũng chính vì như thế, nó mới là chủ tài liệu không thể thiếu trong rất nhiều phương thuốc thời thượng cổ!
Sau khi Người Khổng Lồ đưa dung dịch lông chim ô uế điểu cho Lôi Lâm, Lôi Lâm xác định thật giả xong cũng không lập tức dùng. Mà là lợi dụng đặc tính của chíp, tỉ mỉ ghi chép thành phần của loại dung dịch này!
Sau đó thông qua nhiều lần thí nghiệm và kính hiển vi nguyên tử của Chip phụ trợ, Lôi Lâm thành công lợi dụng đặc tính của hoa mê huyễn hư ảo, mô phỏng ra thành phần dung dịch lông chim ô uế điểu!
Chuyện kế tiếp chính là thuận lý thành chương.
Lôi Lâm có quyền hạn trận linh cấp bảy sao, tự nhiên có thể lén lút khắc họa phù văn của vạn linh đại trận lên các loại kiến trúc, làm chuẩn bị vì ngày hôm nay.
Mà phù văn của vạn linh đại trận khắc họa cùng điểm bố trí năng lượng, tự nhiên là chiếm được từ cự xà chi thư.
Căn cứ vào ghi chép trong Khoa Mạc Âm chi đồng, Lôi Lâm muốn đột phá thuật sĩ cấp hai, nhất định phải đốt cháy lượng lớn lực lượng tinh thần, kích thích phương pháp minh tưởng cao cấp đột phá, để tự thân thăng cấp.
Mà phương pháp này trừ tự mình từ từ tích lũy ra thì còn có thể dùng lượng lớn lực lượng tinh thần vô chủ thay thế!
Lực lượng tinh thần đối với phù thủy cũng quý giá giống như máu huyết của bản thân, một lần đốt cháy lượng lớn tinh thần lực của mình, tuyệt đối sẽ tạo thành hậu quả vô cùng nghiêm trọng, cho dù có thể thành công thăng cấp, cũng cần thời gian dài để đền bù đắp lần tổn thất này.
Mà nếu như lợi dụng lực lượng tinh thần vô chủ bên ngoài thì sẽ không cần vấn đề này, đồng thời nếu như loại lực lượng tinh thần này đủ nhiều, chất lượng đủ tinh khiết, thậm chí còn có thể giúp phù thủy đặt vững cơ sở kiên cố!
Sau khi biết điểm ấy, Lôi Lâm lập tức nhắm tới ý thức chủ.
Loại ý thức chủ này đã trải qua hàng ngàn, hàng vạn năm mới hình thành ra, lực lượng tinh thần đương nhiên sẽ phi thường khổng lồ, ý chí lại quá nhỏ yếu, còn kém cả đứa trẻ ba tuổi, cũng chính vì như thế, nó mới có thể dễ dàng bị phù thủy bắt giữ cùng phong ấn.
Mà lực lượng tinh thần có thể kích thích phương pháp minh tưởng đột phá, còn nhất định phải dựa trên cơ sở này tiến hành tinh luyện ở cấp độ càng sâu hơn.
Bởi vậy, Lôi Lâm lại lựa chọn vạn linh đại trận trên cự xà chi thư- Cấm kỵ vu trận mạnh mẽ chuyên môn thu thập linh hồn lực.
Vu trận này cần điều kiện là chiến trường cùng lượng lớn phù thủy có lực lượng tinh thần mạnh mẽ đã tử vong, cũng chính vì như thế, Lôi Lâm mới lựa chọn phát động vào lúc này.
Lúc này ở bên ngoài,, hắc vu sư cùng bạch phù thủy đã chết trận rất nhiều, mà linh hồn của những phù thủy và học đồ này, thậm chí cả sinh vật ma hóa, đều sắp trở thành nhiên liệu thúc đẩy Lôi Lâm tiến bộ!
“Nhất định phải tranh thủ thời gian! Bắt đầu đi!”
Lôi Lâm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, điểm sáng linh hồn màu nhũ bạch và màu đỏ giống thiêu thân lao đầu vào lửa, nhào tới điểm sáng màu vàng óng giữa bàn tay hắn.
Lúc này, thậm chí Lôi Lâm có thể cảm thấy, trong ngọn lửa màu bạch kim có một ý chí bị cầm cố đang gào thét.
Số lượng điểm sáng linh hồn phù thủy có rất nhiều, nhưng phi thường hỗn tạp, mà lực lượng tinh thần của ý thức chủ của cánh cửa kim loại lại phi thường mênh mông, ý thức của nó lại phi thường yếu.
Hai lực lượng này một khi va chạm vào nhau sẽ giống như nước sôi rơi vào dầu nóng, lập tức gợi ra phản ứng kịch liệt.
Mà trong vạn linh trận pháp: Hắc Đế Tư tế lễ cường lực can thiệp, hai lực lượng này đều dựa theo kịch bản mà Lôi Lâm đã sắp xếp trước đó để tiến hành.
Ngọn lửa màu bạch kim trước đó chỉ to cỡ thanh đậu phụ đột nhiên tăng vọt, ngọn lửa màu bạch kim bốc cháy lên, lượng lớn điểm sáng linh hồn cứ thế bị đốt thành tro tàn.
Nhưng điểm sáng linh hồn giống vô biên vô hạn vậy, cho dù điểm sáng phía trước bị đốt cháy thành hư vô, điểm sáng phía sau vẫn không do dự chút nào nhào tới ngọn lửa, đặc biệt những điểm sáng linh hồn thuộc về phù thủy chính thức kia có thể kiên trì rất lâu trong ngọn lửa, hầu như có thể dập tắt cả ngọn lửa màu bạch kim.
Dần dần, ý thức trong ngọn lửa màu bạch kim cũng càng ngày càng yếu ớt, mà điểm sáng linh hồn trước đó chui vào đây đã bị loại bỏ hết các ý chí hỗn tạp, hoàn toàn không có ý thức, trở nên cực kỳ tinh khiết lên.
Một luồng lực lượng tinh thần vô chủ cực kỳ tinh khiết bắt đầu từ trong tâm ngọn lửa toát ra.
. . .
Không biết qua bao lâu sau, Lôi Lâm nhìn kỹ ngọn lửa màu bạc trước mặt, trong đôi mắt toát ra vẻ vui mừng không thể che giấu chút nào.
Đây là kết tinh lực lượng tinh thần mà hắn tinh luyện ra, dung hợp lực lượng tinh thần của cánh cửa kim loại tích lũy nhiều năm như vậy và tinh hoa lực lượng tinh thần của tất cả các phù thủy chết trận bên ngoài.
“Hiệu quả so với mình dự tính còn tốt hơn! Lực lượng tinh thần có thêm 22% ”
Lôi Lâm nhẹ giọng lẩm bẩm, vừa nhìn về phía một chỗ bên cạnh ngọn lửa màu bạc, ở nơi đó, một quả cầu ánh sáng màu vàng giống bóng bàn lẳng lặng trôi nổi ở nơi đó, tỏa ra sóng tinh thần khiến Lôi Lâm muốn quên hết quá khứ.
Nhưng luồng gợn sóng tinh thần lực này lại mơ hồ liên kết cùng ngọn lửa màu bạc, có dục vọng một lần nữa trở lại ngọn lửa màu bạc mặt.
Đây là ý thức chủ của cánh cửa kim loại bị hắn tách ra, trải qua quá trình giao chiến cùng nhiều linh hồn như vậy, nó đã phi thường yếu ớt, đến mức độ Lôi Lâm thổi một hơi là sẽ hủy diệt.
Nhưng chỉ cần một khắc nó chưa bị hủy diệt thì kết tinh lực lượng tinh thần trong tay Lôi Lâm vĩnh viễn còn lâu mới được xưng là tinh khiết.
“Xin lỗi!”
Lôi Lâm nhẹ nhàng nói câu với quả cầu ánh sáng bạch kim, rồi ập tức nhẹ nhàng thổi một hơi!
Phốc! Giống bong bóng xà phòng vỡ nát, quả cầu ánh sáng hoàn toàn vỡ ra, trong nháy mắt đã bị dập tắt trong không khí.
Khi ý thức chủ bị phá hủy, kết tinh ngọn lửa màu trắng bạc trên tay Lôi Lâm trong nháy mắt giống như một ngọn lửa dùng thủy tinh điêu khắc ra tỏa ra một cảm giác cực kỳ thuần túy.
Đây mới là hình thái của lực lượng tinh thần thuần túy đã loại bỏ đi ý thức!
“Lượng lớn kết tinh lực lượng tinh thần! Độ tinh khiết 100%” Lúc này chíp cũng đưa ra kết luận.
“100% sao?” Lôi Lâm lắc lắc đầu.
Hắn hiểu rõ cho dù làm được bước này, lấy thủ đoạn của hắn cũng không đo lường được tạp chất trong lực lượng tinh thần, nhưng cũng còn lâu mới có thể xưng là hoàn mỹ.
Linh hồn là một thứ phi thường kỳ diệu, hiện tại chí cũng không cách nào hoàn toàn phân tích được, thủ đoạn đo lường của nó không thấy tạp chất, cũng không có nghĩa là những Đại phù thủy cấp bốn, cấp năm kia không đo lường được.
Trong cự xà chi có ghi chép lời nhắc của Thâm Hồng Đại phù thủy, loại lực lượng tinh thần này nhìn phi thường tinh khiết, nhưng trên thực tế từ sâu bên trong vẫn ẩn chứa một chút dấu ấn tinh thần lưu lại, tuyệt đối không thể hấp thu! Nếu không sẽ cho tạo thành trở ngại lớn cho con đường sau này! Thậm chí trực tiếp gợi ra di chứng tinh thần!
Lôi Lâm cười nhạt một tiếng, vươn ngón tay điểm lên giữa thủy tinh hỏa diễm!
Vù!
Ánh sáng lưu chuyển bên trong, cả khối thủy tinh là kết tinh của lực lượng tinh thần trong nháy mắt đã sống lại, biến thành một ngọn lửa lớn màu trắng bạc hừng hực đốt cháy, bao lấy cả người Lôi Lâm vào trong. . .
Bên ngoài màn ánh sáng màu đỏ ngòm.
Phù thủy bên ngoài đương nhiên sẽ không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi Lôi Lâm phá hủy ý thức chủ của cửa vào bí cảnh đó thì một đợt vang rền vang lên!
Ong ong ong!
Cánh cửa kim loại vào bí cảnh do Hoa Viên Bốn Mùa quản lý không ngừng gào thét, các loại phù văn thoáng ảm đạm! Lập tức, từng khe nứt to lớn bắt đầu xuất hiện ngoài mặt cánh của kim loại.
Răng rắc! Răng rắc!
Cánh cửa kim loại phát ra tiếng ran vỡ, từng khối kim loại lớn giống nham thạch từ trên cửa lớn lăn xuống dưới.
Tình huống như thế, ngay cả hai cái phù thủy cấp hai trong lốc xoáy đều ngừng động thủ, chuyển sự chú ý đến nơi này.
Cuối cùng, cánh cửa kim loại ầm ầm vỡ vụn dưới ánh mắt khó tin của đông đảo hắc vu sư cùng bạch phù thủy, bắn lên một đám bụi mù!
“Lối vào bí cảnh tự hủy! Đáng chết! Lôi Lâm kia nhất định đã phá hủy ý thức chủ!”
Trong lốc xoáy, Khoa Bản rít lên một tiếng, vọt thẳng về màn ánh sáng phòng ngự màu đỏ ngòm.
Mà trong mắt Lôi Tư Mạn chợt lóe sáng, dừng lại tại chỗ, cũng không đi ngăn cản.
Lúc này bên ngoài màn ánh sáng màu đỏ ngòm, số hai cùng số ba đeo cự kiếm còn lớn hơn cả thân thể hai người. Dấu ấn phù văn trên người phát ra ánh sáng chói mắt, chung quanh bọn họ là các thi thể của các phù thủy.
Những kẻ này đều là phù thủy vừa nãy mưu toan xông lên ngăn cản Lôi Lâm thu thập linh hồn, hắc vu sư hay bạch phù thủy đều có cả, nhưng hai dấu ấn kiếm sĩ liên thủ lại khiến bọn hắn đều mất mạng ở đây.
Dấu ấn kiếm sĩ vốn là một trong các nghề nghiệp có công kích vô cùng mạnh mẽ ở thời đại thượng cổ! Mà số hai cùng số ba cũng hoàn toàn khôi phục được chiến tích này.
Phù thủy bán nguyên tố hóa bình thường căn bản không phải đối thủ của bọn hắn, cho dù đối phương hơi cường đại hơn một chút những sau khi lợi dụng dấu ấn thuấn phát vu thuật phối hợp võ kỹ thì bọn hắn vẫn có thể ung dung giải quyết kẻ địch!
Thân thể mạnh mẽ, sở trường về võ kỹ, lại phối hợp với năng lực thi pháp thuấn phát, khiến số hai cùng số ba trở thành cối xay thịt trên chiến trường, muốn giải quyết triệt để bọn hắn, ít nhất cũng cần có một phù thủy đỉnh cao cấp một.
Nhưng đỉnh cao cấp 1 nào có dễ dàng tìm được như thế?
Trước đó Lôi Lâm đac cố ý càn quét phù thủy cấp một đỉnh cao trên sân, không nói những hắc vu sư tinh nhuệ đã chết biến thành tro bụi kia. Ngay cả Hi Sơn cùng Người Khổng Lồ cũng đã trọng thương hôn mê, trong khoảng thời gian ngắn, số hai cùng số ba có thể tung hoạch vô địch.
Nhưng dấu ấn kiếm sĩ có lợi hại đến đâu, khi chưa thăng cấp tới cấp hai thì cũng không phải đối thủ của phù thủy cấp hai.
Thấy Khoa Bản đột kích, trong mắt số hai cùng số ba hiện ra vẻ thấy chết không sờn.
“Vì chủ nhân!”
Bọn hắn hô to một tiếng, ánh sáng của dấu ấn phù văn trên người trong nháy mắt tăng vọt gấp mười lần, trong nháy mắt chặn lại Khoa Bản đang xông lên.
“Không biết tự lượng sức mình!” Khoa Bản cười lạnh một tiếng, giơ tay bắn ra hai cơn lốc màu đen hủy diệt.
Đùng đùng!
Cơn lốc tràn ngập tính ăn mòn đánh lên trên người số hai cùng số ba, thế nhưng lại chỉ lưu lại vài vạch trắng, ngay cả lớp da đều không bị cắt vỡ.
“Hả? Đây là cải tạo gì?” Lần này đến lượt Khoa Bản chấn kinh.
Nhưng ông ta đã không có thời gian suy nghĩ nữa, lúc này trên người số hai và số ba quỷ dị mà trướng lên, giống như hai quả bóng bị thổi đủ khí xong tới trước thân Khoa Bản.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Hai tiếng nổ tung lớn vang lên.
Với tư cách là dấu ấn kiếm sĩ, lúc gặp phải kẻ địch không thể đối đầu thì bọn hắn còn có một chiêu cuối cùng, đó là triệt để làm nổ dấu ấn phù văn trên người! Hình thành một lần công kích mạnh mẽ!
Lần công kích này này nguyên lý chính là để sinh mệnh năng lượng trên dấu ấn kiếm sĩ, hạt năng lượng căn bản mà dấu ấn phù văn hấp thu, thậm chí linh hồn đều đồng thời nổ tung! Dấu ấn kiếm sĩ cấp 1 tự bạo cũng có thể sản sinh ra uy hiếp đối với phù thủy cấp hai!
Khi Lôi Lâm cải tạo hai dấu ấn kiếm sĩ này, đã đặc biệt gia tăng uy lực của loại bạo phát một lần này!
Mà lá bài tẩy mạnh mẽ như dấu ấn kiếm sĩ này này lại là năng lực phi thường bí mật, ngay cả phù thủy cấp hai như Khoa Bản đều chưa từng nghe nói, bởi vậy, trong tình huống ông ta không biết chuyện gì phải cắn rang chịu đựng hai lần công kích này!
Hai đám mây màu đỏ rực to lớn lan tràn, bao phủ toàn bộ Khoa Bản vào trong.
Ngoài rìa đám mây màu đỏ rực này còn có ngọn lửa tỏa ra quầng sáng màu đỏ thẫm, phàm là vật bị lửa nhiễm phải, dù là phù thủy hay hòn đá, đều sẽ bị dung nham đỏ hoongd trực tiếp hòa tan.
“Đây là vu thuật gì? Uy lực đã gần sánh bằng vu thuật cấp hai bình thường!”
Một số phù thủy đứng gần đó kinh hoàng, vội vàng rời xa nơi này giống như thấy quỷ vậy.
Ầm ầm ầm! Đám mây màu đỏ thắm tỏa ra ánh sáng lung linh, uy năng phóng xạ mạnh mẽ mà lại khủng bố, mấy phút sau, hai mảnh sương mù rốt cục hoàn toàn tản đi, lộ ra thân ảnh một phù thủy áo bào đen.
“Khụ khụ. . .” Lúc này dáng vẻ của Khoa Bản khá thê thảm, áo bào đen trên người rách rưới giống ăn mày, đặc biệt tay trái của ông ta còn vặn vẹo bất thường, còn có dấu vết thiêu đốt rõ ràng, xem ra vừa nãy số hai và số ba tự bạo đã khiến ông ta tổn thất không nhỏ.
“Đáng ghét!” Khoa Bản vô cùng phẫn nộ, từ khi ông ta trở thành phù thủy cấp hai, vẫn chưa từng chịu thiệt lớn như thế, đặc biệt là còn bị thiệt trên tay hai tiểu bối không đáng chú ý, làm sao ông ta có thể bình thản?
Hiện tại Khoa Bản đã tức đến nổ phổi rồi, nếu không phải linh hồn của số hai cùng số ba cũng đã hủy diệt trong lúc tự bạo thì ông ta nhất định sẽ hút linh hồn hai người ra, để bọn hắn cảm thụ được thống khổ cùng tuyệt vọng thâm trầm nhất.
Oành! Oành! Oành!
Lúc này trận pháp màn ánh sáng màu đỏ lại xảy ra dị biến!
Toàn bộ quang trận không ngừng co rút lại vào phía trong, rồi lại nhiều lần mở rộng, giống trái tim mạnh mẽ nhảy lên.
Ngoài quang trận, hoa văn màu đen từ Hắc Đế Tư tế lễ trải rộng ở phía trên, giống mạch máu không ngừng co duỗi.
Khi trái tim màu đỏ không ngừng nhảy lên, một luồng uy áp khiến Khoa Bản kinh hoàng bắt đầu dần dần sinh ra, đồng thời càng ngày càng lớn mạnh.
Loại khí tức này, ngay cả Lôi Tư Mạn đứng một bên nhìn trò hay đều dần biến thành thận trọng.
“Khí tức cấp hai. . . Lôi Lâm kia đang thăng lên cấp hai! ! !”
Hai mắt Khoa Bản trợn trừng: “Sao có thể có chuyện đó?”
Nhưng trong lòng ông ta lại phi thường rõ ràng, mặc kệ Lôi Lâm làm thế nào để đạt đến yêu cầu lên cấp này, nhưng hiện tại, dù ông ta làm thế nào cũng không thể để hắn thuận lợi lên cấp!
Tay phải còn nguyên vẹn của Khoa Bản lấy từ trong lòng ra vài phần tài liệu phép thuật, trong miệng không ngừng niệm âm phù thần bí.
Theo chú văn, một vòng lại một vòng gợn sóng năng lượng mạnh mẽ không ngừng từ xung quanh cơ thể Khoa Bản lan ra ngoài.
“Là vu thuật cấp hai! !”
Mấy phù thủy chính thức quan sát từ đằng xa hét lên kinh ngạc, Khoa Bản là phù thủy cấp hai, triển khai vu thuật cấp 1 đều hầu như không cần đọc chú văn, mà khi ông ta đều phải dùng tài liệu pháp thuật phụ trợ mới có thể thi pháp thì chỉ có một khả năng! Đó chính là ông ta muốn triển khai vu thuật mạnh mẽ cấp hai!
Trong thế giới phù thủy ở Nam Hải bờ, mẫu vu thuật cấp 1 đều là vật phi thường hiếm thấy, học đồ cấp ba bình thường ít nhất phải tích góp hơn năm năm, mới có thể thu được đủ điểm cống hiến để đổi.
Mẫu vu thuật cấp 1 đã hiếm thấy như vậy, mà mẫu vu thuật cấp hai lại càng khó có thể tìm được.
Thường thường những phù thủy cấp hai kia cũng không nắm giữ bao nhiêu vu thuật cấp hai, mỗi một lần triển khai ra vu thuật đều đủ phá hủy một toà tiểu thôn mẽ!
Mà hiện tại Khoa Bản triển khai chính là loại vu thuật có tính chất công kích mạnh mẽ này.
Khi Khoa Bản không ngừng ngâm xướng, các loại vu thuật tài liệu trước mặt ông ta toả nhiệt dung hợp, hình thành một binh khí như trường thương của kỵ sĩ, ngoài trường thương toả ra ánh sáng kim loại, còn có vầng sáng màu xanh lục.
Từng hư ảnh đầu lâu dữ tợn không ngừng hiện lên giữa không trung, hội tụ đến trường thương.
“Thương khóc nỉ non? Thậm chí ngay cả vu thuật cấp hai này mà Khoa Bản đều khiến dùng đến! Có lẽ ông ta thật sự bị kích thích đến!”
Lôi Tư Mạn đứng bên nhìn cảnh này thì nở nụ cười, tản đi tia chớp hình cầu màu lam kim trên tay mình: “Xem ra không cần mình ra tay rồi!”
Đối với hắn mà nói, tuy rằng Khoa Bản là kẻ địch, nhưng Lôi Lâm phá hủy lối vào bí cảnh cũng không phải kẻ tốt, hiện tại Lôi Lâm sắp chết trên tay Khoa Bản, Lôi Tư Mạn đương nhiên sẽ không đi giúp hắn.
Thậm chí, nếu Khoa Bản không làm được, Lôi Tư Mạn cũng có dự định động thủ, đánh giết Lôi Lâm!
Trường thương kỵ sĩ màu xanh lục lớn đam tới, đầu lâu màu xanh lục bên trên không ngừng rít gào, trong nháy mắt xuất hiện trước màng ánh sáng đỏ như màu máu.
Xì xì!
Màn ánh sáng màu đỏ run lên bần bật, lập tức, tia sáng màu đỏ cùng màu xanh lục đan xen vào nhau, không không ngừng khuếch tán ra chung quanh, không khí không ngừng vặn vẹo gợn sóng, sóng năng lượng điên cuồng tùy ý khuếch tán.
Ầm ầm!
Ánh sáng xanh lục và màu đỏ khuếch tán ra phía ngoài đến cực hạn lại đột nhiên thu lại, tiếng nổ tung lớn xuất hiện, ngọn lửa bao phủ.
Kiến trúc chung quanh trước đó sau khi trải qua một phen đại chiến đã rách nát không thể tả, lần này bị vụ nổ ảnh hưởng càng vỡ nát tan tành, đã biến thành một vùng phế tích.
Thành quả xây dựng lại trong mấy ngày nay của Lôi Lâm cùng Hi Sơn vào lần nổ tung này đã hoàn toàn hủy diệt.
Phốc! Phốc!
Trận pháp Hắc Đế Tư tế lễ thu thập linh hồn rốt cục không chịu nổi, triệt để tan vỡ, sau đó chính là phòng ngự cuối cùng của Lôi Lâm, màn ánh sáng màu đỏ.
Màng ánh sáng màu đỏ sậm run rẩy, lập tức từng vết nứt màu đen xuất hiện.
Răng rắc! Răng rắc!
Toàn bộ màng ánh sáng bỗng nhiên run lên, ầm ầm nổ tung!
Trường thương màu xanh lục mang theo uy năng khủng bố, trực tiếp đâm vào ở trung tâm màng ánh sáng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận