Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 992: Thần Thánh tiết (1)

Sau nửa ngày không có manh mối, Lôi Lâm đặc biệt thông báo cho Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma một tiếng, sau đó lập tức trở về phủ của nguyên thủ, không để lộ ra một chút dị dạng nào.
Ngày hôm qua hắn vừa mới đi theo Bá Ân Tư ra ngoài, Xích Đồng đã trở về đến cung điện, khiến Lôi Lâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như lúc đó hắn lựa chọn động thủ, e là cho dù bắt được Bá Ân Tư, cuối cùng vẫn sẽ bị Xích Đồng chạy về gặp phải, phiền phức không nhỏ.
Đồng thời, trước khi không biết rõ tình huống, hắn cũng không muốn mạo muội động thủ.
“Thạch Khắc trưởng quan! Lạc Khắc đâu? Gần đây tại sao ta không tháy hắn?”
Lôi Lâm “Nghi hoặc” hỏi, mà khi nhắc tới cái tên này, vẻ mặt Thạch Khắc thoáng co giật lại, nửa ngày sau mới trầm giọng nói một câu: “Hắn bị phái đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cơ mật, muốn rời khỏi một quãng thời gian!”
“Thế à!” Lôi Lâm có chút hiểu rõ, lại tiến đến bên cạnh Thạch Khắc: “Huấn luyện viên, chuyện đêm hôm đó cuối cùng thế nào rồi?”
“Còn có thể thế nào? Đương nhiên là nguyên thủ đại thắng, đánh giết hai tên cao thủ cấp bậc ngôi sao của đối phương, bắt giam một tên, bộ ngoại giao chân chính giao thiệp cùng đế quốc Bái Hỏa!” Trong đôi mắt của Thạch Khắc lóe lên vẻ sùng bái vẻ, còn Lôi Lâm bên cạnh thì trong lòng chìm xuống.
“Trả giá lớn như vậy, cuối cùng vẫn là không chiếm được cái gì, những người của đế quốc Bái Hỏa kia nhất định sẽ không giảng hoà!”
“Đồng thời, nếu như nói đây là cạm bẫy, một lần tổn thất mất ba vị Thần Tinh, cũng quá không khôn ngoan, chân tướng rốt cuộc là gì…”
Kết hợp với tình báo trong hai ngày nay mà Ái Ma cùng Cát Nhĩ Bá Đặc gửi đến, Lôi Lâm cảm giác tương lai giống như bị bao phủ trong một tầng sương mù.
“Kế hoạch lúc trước của ta e là cần thay đổi, đồng thời Thánh Thần Tiết lần này tuyệt đối sẽ không yên ổn. Đế quốc Bái Hỏa, Chu Tí Đặc chi lôi, thậm chí Vòng Tròn Rắn Ngậm Đuôi chúng ta đều sẽ động thủ. Đến lúc đó nhất định sẽ phi thường hỗn loạn…”
“Rất trùng hợp, ta cũng phi thường chờ mong đây!”
Lôi Lâm nhìn đường tiến độ sắp đầy mà chíp đưa ra. Trên mặt không khỏi hiện ra nụ cười.
Hỏa vũ công tầng thứ mười là cảnh giới ngôi sao, mà Lôi Lâm vốn đã ngưng tụ ra chất, nếu như hai loại hệ thống sức mạnh này có thể thuận lợi dung hợp, uy lực sản sinh ra tuyệt đối không đơn giản một Thần Tinh lại thêm một Thần Tinh, mà là sẽ xuất hiện biến chất và tăng cường khủng bố !
Hơn nữa Lôi Lâm sớm đã sử dụng toàn bộ hỏa nguyên thạch trước đó cướp được từ chỗ Khắc Lâm Tư đi, lực lượng linh hồn của hắn cũng có bước tiến dài, đến lúc đó tất nhiên có thể cho đám kẻ địch một niềm vui bất ngờ.
Dưới đáy mắt Lôi Lâm có một vệt sáng màu đỏ ngòm lóe qua, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà dị.
Huyết mạch đến từ Khoa Mạc Âm cự xà đang thúc giục hắn đi chém giết! Đi phá hoại! Đi hủy diệt tất cả!
Đây là bệnh tật tâm tình hóa của thuật sĩ, mà sau khi lên cấp Thần Tinh, Khoa Mạc Âm cự xà đã dung hợp cùng linh hồn, Lôi Lâm cũng kế thừa toàn bộ những tâm tình bạo ngược này, đã biến thành tâm tình trong nội tâm của chính mình.
Như vậy phát tác sẽ càng thêm phiền phức, thậm chí sẽ tạo thành ảnh hưởng sâu xa đối với tính cách của phù thủy.
Trước đây Lôi Lâm vẫn luôn chú ý khắc chế chính mình, sợ bị loại tâm tình này ăn mòn, mà hiện tại khi đại chiến sắp tới, đứng trước áp lực chưa từng có, rốt cục vẫn nổi lên một chút dị dạng.
...
Mặc kệ ngoài người suy nghĩ như thế nào. Thời gian vẫn từng ngày trôi qia, rốt cục, ngày lễ của toàn bộ tộc Hỏa Vũ—— Thánh Thần Tiết đã đến.
Gần đây khi Lôi Lâm ra ngoài đều có thể nhìn thấy ngoài đường phố đã náo nhiệt hơn không ít, rất nhiều thanh niên nam nữ tộc Hỏa Vũ không e dè chơi đùa trên đất, bầu không khí vô cùng náo động.
Mà đại biểu mỗi khu vực của Á Đặc Lan liên bang, còn có du khách tự phát đến đây, cũng lục tục đến thành Đặc Lân Tát Tư, biến nơi này dần biến thành chật trội, người đông như mắc cửi, các sự kiện trị an liên tục xảy ra, ngay cả võ quan trong võ quan thất như Lôi Lâm cũng không thể không bị điều động ra ngoài. Có thể thấy được trình trạng trị an đã yếu đến trình độ nào.
Căn cứ vào lút tin tức mà Cát Nhĩ Bá Đặc và Ái Ma truyền tới, lượng lớn tinh nhuệ của Mạc Bi Ô cùng Tam Xà giáo cũng lẫn vào thành Đặc Lân Tát Tư. Rất nhiều cuộc hỗn loạn chính là do bọn họ gây ra.
Đồng thời, tử địch của Á Đặc Lan liên bang- Đế quốc Bái Hỏa lần này cũng có một đoàn sứ thần khổng lồ đến.
“Luôn cảm thấy chuyện này sẽ trở nên rất phiền phức!”
Trong lòng Lôi Lâm cảm thán, trên mặt lại vẫnc cẩn thận tỉ mỉ, hiện tại hắn mặc chế phục võ quan soái khí, đứng cùng các đồng liêu khác ở hai bên, mà Xích Đồng lại đứng trước một tấm kính lớn để thử quần áo, sửa sang lại cà vạt trên cổ áo của chính mình.
“Nguyên thủ các hạ! Ngày hôm nay hành trình của ngài sắp xếp như sau, đầu tiên là diễn thuyết hội nghị, sau đó tiếp kiến đặc phái viên từ đế quốc Bái Hỏa, tiệc rượu buổi trưa…”
Bên cạnh Xích Đồng là mấy người cầm giấy bút đang thao thao bất tuyệt nói cái gì, còn có mấy hầu gái sửa soạn lại những nếp nhăn rất nhỏ trên lễ phục của Xích Đồng.
Mấy người Thạch Khắc cùng Bá Ân Tư cũng ăn mặc chỉnh tề đứng ở một bên, thông qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, còn có thể thấy được khói hoa và pháo mừng, vô số lông chim màu sắc rực rỡ bay múa đầy trời, bầu không khí tràn ngập vui mừng.
“Được rồi! Chuyện ngày hôm nay ta tự có sắp xếp!” Xích Đồng cau mày phất phất tay, đuổi đi mấy thư ký còn đang lải nhải.
“Thạch Khắc! Ngày hôm nay con theo ta cùng đi dự tiệc!” Xích Đồng quay sang nói một câu với Thạch Khắc, lập tức khiến viền mắt đối phương đỏ lên.
Nhìn vẻ mặt vị thủ trưởng trước đây vừa kích động lại thấp thỏm, Lôi Lâm thật sự có chút không biết nên nói gì.
” Cuộc sống riêng của vị nguyên thủ này cũng thật quá hỗn loạn, đồng thời trước hôn nhân cũng không có dòng dõi gì, hiện tại chỉ có một người con riêng là Thạch Khắc, lẽ nào hắn hi vọng Thạch Khắc có thể kế thừa di sản chính trị của hắn, thậm chí trở thành nguyên thủ liên bang đời tiếp theo?”
Nếu như các võ quan khác biết hiện tại Lôi Lâm đang oán thầm lãnh tụ vĩ đại của bọn họ, có lẽ cả đám sẽ cùng tiến lên xé xác Lôi Lâm, chính là kết quả sẽ như thế nào thì không nói được.
“Đi thôi!” Sau nửa ngày chuẩn bị, Xích Đồng đi lên một chiếc xe ngựa do rất nhiều con chim màu đỏ thắm lôi kéo trước, Thạch Khắc theo thật sát ở phía sau.
“Lôi! Cậu cũng đi!” Bá Ân Tư đi ở cuối cùng, liếc mắt nhìn Lôi Lâm, đột nhiên ra lệnh.
“Nhưng mà… Nhiệm vụ của ty chức là lưu lại phòng thủ phủ đệ!” Vẻ mặt Lôi Lâm lộ ra chần chờ, trong lòng lại lập tức chửi ầm lên.
Nhiệm vụ hôm nay của hắn là lưu thủ, việc này vốn là bình thường, hắn tư lịch không đủ, đương nhiên không thể ló mặt ở quốc hội, nhưng như thế lại rất hợp tâm ý của hắn, dù sao ngày hôm nay vị trí quanh Xích Đồng sẽ không yên bình, còn không có chỗ tốt gì, nào có thoải mái bằng việc trốn trong biệt thự, một khi phát hiện không đúng lập tức đi nhặ bảo vật?
Cùng Xích Đồng đi ra ngoài có ích lợi gì? Bá Ân Tư tùy ý nói một câu đã đảo lộn bố trí ngày hôm nay có của hắn.
Nhìn thấy Bá Ân Tư, trong lòng Lôi Lâm lóe lên một tia tối tăm, cũng không biết là đối phương đã phát hiện cái gì hay vốn nhìn hắn không hợp mắt, gần đây vẫn âm thầm gây sự với hắn, chỉ thiếu công khai xuất khẩu.
“... Tuân mệnh! Đại nhân!”
Trong mắt người bên ngoài thì Lôi Lâm chỉ do dự một chút rồi lập tức lớn tiếng đồng ý, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, việc này lập tức khiến rất nhiều võ quan lưu thủ ước ao, nhưng lại không biết trong lòng Lôi Lâm đang trợn trắng mắt.
Bá Ân Tư dù sao cũng là cấp trên của hắn, dù không đồng ý cũng không có biện pháp gì.
“Cũng được! Đến lúc đó trực tiếp hội hợp cùng Cát Nhĩ Bá Đặc và Ái Ma, một chuyện không đúng, chúng ta lập tức kích phát tọa độ trở lại, lẽ nào Xích Đồng còn có thể đuổi tới thế giới phù thủy sao?”
Lôi Lâm đứng sau xa đội, trong lòng chậm rãi suy nghĩ.
Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma thông qua ngụy trang và dốc sức đã thu được tước vị tiểu quý tộc, lại thông qua việc trắng trợn bán đi tin tức về Tam Xà giáo mà leo được đến vị trí bá tước và tử tước, có phần dự họp lễ mừng ngày hôm nay.
Ba vị thuật sĩ Khoa Mạc Âm cự xà liên thủ, cho dù là Xích Đồng cũng khó có thể thuận lợi bắt giữ, về mặt an toàn được bảo đảm hơn rất nhiều.
“Chẳng qua, Bá Ân Tư đáng chết kia! Ngày hôm nay tốt nhất đừng rơi vào tay của ta, nếu không thì…”
Lôi Lâm hơi cúi đầu, che kín ánh sáng màu đỏ rồi bạo ngược trong con ngươi.
Sau khi cùng Xích Đồng nghe xong một hồi diễn thuyết rườm rà tẻ nhạt, Lôi Lâm lại cùng nguyên thủ và các trọng thần khác đi tới quảng trường thệ ước cùng thắng lợi, chuẩn bị ở nơi đó nghênh tiếp sứ giả đến từ đế quốc Bái Hỏa.
Đứng sau Xích Đồng chính là đại biểu các khu vực, còn có rất nhiều quan lớn và huân quý, Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma cũng ở bên trong, sau khi nhìn thấy Lôi Lâm đều yên lặng gật đầu không lộ ra dấu vết.
“Ầm!” “Ầm!”
Giống một trận địa chấn, một tia lửa từ phương xa nổi lên, sau đó Lôi Lâm mới thấy lượng lớn nguyên tố hỏa.
Những nguyên tố hỏa này có thể hình lớn nhỏ khác nhau, thậm chí không nhất định là nhân loại, còn có rất nhiều hình thú, chỉ là trên người đều do hỏa diễm cùng dung nham tạo thành, tràn ra nhiệt độ cực nóng.
Cho dù là một phái đoàn đi tới, lưu lại trên mặt đất hai vệt đốt cháy thật dài, khiến cho toàn bộ quảng trường cũng nóng lên.
Cũng may đa số người thuộc tộc Hỏa Vũ đều có hỏa vũ công trên người, đặc biệt quan lớn và quý tộc trên quảng trường ít nhất đều có ba tầng hỏa vũ công, cũng không cảm thấy khó chịu gì.
Sinh vật có thể sinh tồn ở thế giới dung nham, tất nhiên là có khả năng chịu nhiệt độ cao rất tốt.
Quan chức hai bên chuyên môn phụ trách phương diện ngoại giao đi ra, lại là một trận lễ tiết và nghi thức phức tạp, Lôi Lâm nhìn một lúc là ngáp.
Dù là nhân viên nghiên cứu khoa học ở kiếp trước, hoặc là thân phận phù thủy kiếp này, đều làm hắn không có một chút hứng thú nào đối với loại nghi thức này.
So với tốn thời gian vào chuyện như vậy, hắn càng thêm muốn ở trong phòng thí nghiệm làm thêm mấy lần thí nghiệm, hoặc kiểm chứng suy đoán, thậm chí là đi minh tưởng!
Đây cũng là nhận thức chung của tuyệt đại đa số phù thủy ở thế giới phù thủy!
Mà ở thế giới dung nham, tình huống hiển nhiên có chút khác biệt, so với bọn phù thủy giống như nhân viên nghiên cứu khoa học thì người tộc Hỏa Vũ nơi này tu tập hỏa vũ công càng tương tự kỵ sĩ, cũng có khát vọng rất lớn đối với lợi ích thế tục như địa bàn.
Thậm chí, khác với đám phù thủy ở thế giới phù thủy lui khỏi vị trí hạng hai, trốn ở hậu trường thao túng quốc gia, người có quyền lợi cao ở thế giới dung nham càng thích tự mình ra trận, đi ra trước sân khấu khống chế toàn bộ hệ thống.
Đương nhiên, điều này cũng có thể là do bản thân hắn chính là một vị phù thủy hệ, dù sao hắn vẫn tương đối tự giác giữ gìn lợi ích của giai cấp mình.
” Sứ giả từ đế quốc Bái Hỏa—— Tát Khắc! Tham kiến liên bang nguyên thủ các hạ!”
Dẫn đầu sứ đoàn là một vị hỏa diễm cự nhân cao mười mấy mét, giống như hỏa diễm ác ma trong thần thoại vậy, lúc này lại khom mình hành lễ với một người nhỏ con đứng trên đất, lộ ra vẻ phi thường buồn cười, nhưng người ở chỗ này đều không cười nổi.
Bởi vì Xích Đồng chỉ đứng ở nơi đó đã giống như núi cao và bầu trời vĩnh hằng, khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn.
“Đồng thời. . . Đế quốc chúng ta biểu thị trịnh trọng khiển trách đối với chuyện Xích Đồng nguyên thủ vô cớ giết hại nhân viên sứ đoàn chúng ta trước đó!” Lời kế tiếp của Tát Khắc lại khiến bầu không khí ở hiện trường trở nên căng thẳng.
“Khiển trách? !” Xích Đồng khẽ cười một tiếng, “Còn nữa không?”
“Còn có nguyên thủ nhất định phải phụ trách vì sự kiện lần này, tự nhận lỗi từ chức! Nếu không thì Thánh Thần Tiết đại diện cho tộc Hỏa Vũ sẽ trở thành ngày mở đầu hai nước khai chiến!”
“Cái gì?” Mọi người ở đây lập tức ồn ào, ngay cả Lôi Lâm cũng giật mình, hắn cũng không ngờ lần này đế quốc Bái Hỏa tới đây lại trực tiếp tuyên chiến!
Nghĩ tới tính cách của Xích Đồng là biết được, muốn hắn nói xin lỗi đồng thời tự nhận lỗi từ chức, việc này có khả năng sao?
Khi tên sứ giả này vừa nói ra lời này, Lôi Lâm lập tức cảm giác trên người phát lạnh, giống như bị một thượng cổ mãnh thú nhằm vào.
Đây là khí thế của cường giả trong lúc vô tình tỏa ra, tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
“Đúng không?” Xích Đồng hơi nheo mắt lại, mà nguyên tố hỏa cự nhân đứng đối diện lại lập tức lui vài bước, trên người nổi lên một luồng sóng năng lượng khủng bố đột phá giới hạn ngôi sao.
Thủ lĩnh thành viên sứ đoàn đến đây dĩ nhiên cũng là một cường giả ngôi sao, không chỉ như vậy, mấy con nguyên tố hỏa ở phía sau hắn đều có thể hình tăng vọt, trên người tỏa ra sóng năng lượng mạnh mẽ.
“Chỉ bằng mấy tên ngôi sao bọn mày, còn chưa đủ!” Đôi mắt hơi nheo của Xích Đồng hơi mở lại, giống như chỉ vừa nói một chuyện phi thường phổ thông.
Nhưng người tộc Hỏa Vũ ở đây đều biết, vị nguyên thủ của bọn hắn có lẽ đang đứng bên bờ nổi giận rồi.
“Những kẻ này sao cần phiền nguyên thủ động thủ? Bá Ân Tư thúc thúc!”
Thạch Khắc tức đến mức sắc mặt đỏ lên, đột nhiên đứng dậy.
“Võ quan thất tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào sỉ nhục nguyên thủ!” Bá Ân Tư đứng dậy, năng lượng đỏ đậm trải rộng toàn thân, hắn đột nhiên vung tay lên, rất nhiều võ quan lao ra, bao vây đoàn sứ giả của đế quốc Bái Hỏa vào giữa.
Nhìn thấy Bá Ân Tư động thủ trước, Xích Đồng nhướng mày một cái, “Bá Ân Tư. Anh. . .”
Ầm ầm! ! ! Nhưng đúng vào lúc này, sắc mặt Xích Đồng đột nhiên khẽ biến, nhìn về phía tây bắc.
Mà tiếng vang ầm ầm cũng từ bên kia truyền tới.
Ào ào ào, đại đất giống như tấm ván gỗ trôi nổi trên mặt nước không ngừng chìm nổi bất định, dập dờn ra gợn sóng to lớn, rất nhiều vết nứt xuất hiện, từ bên trong bắn ra dung nham màu đỏ thắm cùng hỏa diễm.
Giống như có hỏa diễm ác ma từ trong lòng đất xông ra, vỏ quả đất vỡ nát thành mạng nhện lan tràn tới thành Đặc Lân Tát Tư.
Một khi bị vết rạn vỡ này vây quanh, e cả tòa thành thị dựa vào ngọn núi này đều sẽ hoàn toàn chìm nghỉm. Toàn bộ thành Đặc Lân Tát Tư tự nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi.
“Ha ha. . . Xích Đồng, bổn hoàng tự mình đến chúc mừng cho cậu, cảm động chứ?”
Mặt đất nứt ra. Từ bên trong duỗi ra một bàn tay lớn che kín bầu trời, bên trên tràn đầy hỏa diễm và dung nham màu đỏ thắm.
Mà sắc mặt Xích Đồng cũng biến thành nghiêm nghị.
“A Kỳ Bá Đức. . .”
Kèm thèo bàn tay lớn là uy thế cấp năm khủng bố, khiến cho người của tộc Hỏa Vũ ở đây đều có chút không thở nổi.
“Cấp năm! Cường giả cấp năm! Lẽ nào cái này chính là nguyên tố hỏa chi hoàng của đế quốc Bái Hỏa?”
Lôi Lâm lùi lại mấy bước, lợi dụng bóng tối kiến trúc để che giấu thân hình của chính mình, dưới uy năng khủng bố của cường giả cấp năm, động tác mờ ám này hầu như không có ai phát hiện.
Sắc mặt Xích Đồng có chút âm trầm, biết nếu như để đối phương công kích thành công vậy toàn bộ thành Đặc Lân Tát Tư đều sẽ bị thương nặng, thậm chí quan chức cao cấp và quý tộc ở đây đều sẽ tử thương vô số. Bởi vậy hắn chỉ có thể ra tay, cũng nhất định phải ra tay!
“U! ! !”
Sau tiếng phượng hót lanh lảnh, một con hoàng hỏa phượng bỗng nhiên nổi lên, cánh chim màu đỏ thắm mạnh mẽ va chạm cùng bàn tay khổng lồ.
Oành! Đại địa cùng bầu trời giống như trong nháy mắt đã biến mất, mọi người ở đây lập tức rơi vào trạng thá thất thần, đợi đến khi hai mắt có thể nhìn rõ vật, bọn họ mới nhìn thấy Xích Đồng hóa thân thành hỏa phượng to lớn, quấn quanh một hỏa diễm cự nhân, hai bên chiến đấu càng ngày càng xa, nhưng vẫn có sóng năng lượng làm người ta sợ hãi không ngừng truyền tới.
“Giết!“Sắc mặt Bá Ân Tư âm trầm, đột nhiên hô lớn.
Một luồng năng lượng hỏa diễm cấp bậc ngôi sao đột nhiên từ trên người hắn bùng lên.
Bạch! Bạch! Bạch! Rất nhiều võ quan người giống như là phản xạ có điều kiện giết tới sứ đoàn của đế quốc Bái Hỏa, phía sau còn có một số quân nhân và đại quý tộc.
Tộc Hỏa Vũ trong Á Đặc Lan liên minh chân chính trở thành đại quý tộc, ít nhất đều tu luyện hỏa vũ công tới cấp bậc bầu trời tầng tám trở lên, mỗi một người đều không phải người yếu.
Thậm chí còn có mấy vị cao thủ cấp bậc ngôi sao thâm tàng bất lộ tọa trấn, nhưng người trong sứ đoàn của đế quốc Bái Hỏa cũng không phải quả hồng nhũn, bên trong cũng có mấy con nguyên tố hỏa đã đột phá cảnh giới ngôi sao rồi, trong khoảng thời gian ngắn, tình cảnh giằng co với nhau, hỏa diễm cùng dung nham bay loạn, quảng trường đại diện cho hòa bình và thắng lợi bị phá hoại không còn hình thù gì.
“Chúng ta làm gì bây giờ?” Lôi Lâm trốn dưới pho tượng quân chủ khai quốc to lớn, người bên cạnh trong khoảng thời gian ngắn cũng không chú ý tới lại còn có võ quan lâm trận bỏ chạy.
Mà ngay lúc này, bên tai của hắn truyền đến tiếng hỏi dò của Cát Nhĩ Bá Đặc.
“Yên lặng xem tình huống đi! Hiện tại chỉ có nguyên tố hỏa của đế quốc Bái Hỏa ra trận, Chu Tí Đặc chi lôi điều khiển Mạc Bi Ô còn chưa có động tĩnh!”
Lôi Lâm tỉnh táo truyền âm.
Hắn có linh cảm, chuyện lần này sẽ không đơn giản như vậy, mà Xích Đồng hiển nhiên cũng không phải người nông cạn như thế, không làm ra chuẩn bị gì.
Bởi vậy, chờ một lúc nữa, thế cuộc có thể sẽ biến hóa càng lớn hơn.
Ba người thuật sĩ Thần Tinh bọn hắn trong biến cố này không được tính là sức mạnh hàng đầu, bởi vậy càng cần che giấu mình, chờ đợi thời cơ có thể một đòn giết chết!
Đồng thời. . . Lôi Lâm nhìn một chút đường tiến độ của chip một chút.
Tiến độ dung hợp hỏa vũ công vào chất đã đạt đến 99. 9%, còn kém một điểm cuối cùng.
Mà trong thân thể hắn, năng lượng hỏa vũ công lần thứ hai cô đọng, chỉ là vào lúc này, bị hạt năng lượng căn bản hệ âm u khổng lồ nhuộm đẫm, từ màu đỏ thắm lúc đầu đã biến thành màu đỏ sậm, thậm chí còn có xu hướng chuyển hóa thành hệ u ám.
Chất và tinh vân quay chung quanh bên cạnh cũng hiện ra, bắt đầu hấp thụ năng lượng hỏa vũ công màu đỏ sậm, không ngừng cô đọng và phun ra nuốt vào.
Hỏa vũ công sau khi trải qua chất tinh luyện đã biến thành càng thêm thuần hậu, chỉ là màu sắc dần ngăm đen, tràn ngập cảm giác tà dị.
“Lôi! Cậu đang làm gì?” Đột nhiên, một tiếng quát lớn chói tai, ánh mắt tàn nhẫn đảo qua vị trí của Lôi Lâm.
Ánh mắt Bá Ân Tư dường như có thể giết chết Lôi Lâm: “Cậu đang làm gì? Muốn làm đào binh sao?”
“Đáng chết! Hắn làm sao cứ nhìn chằm chằm ta!” Lôi Lâm có chút không biết nói gì xông ra, đặc biệt nhìn thấy ánh mắt kịch biến của Thạch Khắc, biết mình không thể qua loa nữa, nếu không nhất định sẽ bị tấn công.
” Bá Ân Tư kia thực sự là càng ngày càng thấy ngứa mắt!” Lôi Lâm hít sâu một hơi, hỏa vũ công tầng chín đỉnh cao từ trên người bộc phát ra, vọt tới một con nguyên tố hỏa, giống như một ngôi sao băng lướt trên bầu trời xán lạn.
“Người của chúng ta đã động thủ dựa theo ước định, tiếp theo phải xem các ngươi!”
Cách quảng trường thệ ước cùng thắng lợi không xa, trong một ngôi nhà của cư dân, chủ nhân của nơi này đã sớm không thấy, trên vách tường tràn đầy phù văn đỏ như màu máu, để lộ ra tia sáng màu đỏ, có vết máu còn chưa khô, một giọt lại một giọt nhỏ xuống, lộ ra dây dài đỏ như màu máu.
Mà ngay trong ngôi nhà của cư dân này, mấy người mặc áo bào đen đang xuyên qua cửa sổ, nhìn tình thế trên quảng trường.
Sứ đoán nguyên tố hỏa trực tiếp động thủ, chiến đấu với võ quan và quý tộc, lập tức tạo thành hỗn loạn rất lớn.
Nguyên tố hỏa công kích tự nhiên không nương tay chút nào, bình dân bị dung nham cùng hỏa dính phải lập tức biến thành than cốc, mà cho dù là võ quan và quý tộc của liên bang, trong khoảng thời gian ngắn cũng không đặc biệt chú ý bảo vệ bình dân, người vây xem lại đặc biệt nhiều, lập tức dẫn tới tử thương nặng nề, tiếng rít chói tai và tiếng kêu cứu yếu ớt đan xen, tràn ngập mùi vị sợ hãi.
Vo số bình dân phổ thông của liên bang gào khóc, chen chúc muốn rời khỏi hỏa diễm địa ngục trên quảng trường, lập tức càng tăng thêm hỗn loạn, tạo thành thương vong càng lớn hơn.
“Hắc hắc. . . Oán hận đi! Gào khóc đi! Loại máu tươi và linh hồn tràn ngập cừu hận này mới là chất dinh dưỡng tốt nhất cho vu trận của chúng ta. . .”
Một người áo đen đội đấu bồng lẩm bẩm, một giọng nói già nua truyền ra.
“Xin yên tâm! Bằng hữu của ta! Mạc Bi Ô chúng ta luôn luôn giao dịch công bằng!” Giọng nói của ông lão chói tai như cú đêm, hầu như có thể làm người nghe nổi da gà, nhưng nguyên tố hỏa đối diện rõ ràng lại không quan tâm.
“Chúng ta tạo thành hỗn loạn chỉ có thể kéo dài một lúc, các ngươi nhất định phải mau chóng phát động!”
“Được rồi! Tốt!” Ông lão hê hê cười, sờ sờ một chiếc nhẫn màu bích lục kim loại trên tay.
“Các ngươi bố trí bên kia thế nào rồi?”
Âm thanh sàn sạt không ngừng từ trong nhẫn truyền ra ngoài, sau đó mới là giọng nói của một người đàn ông trung niên: “Huyết nhục đã thu thập đủ, chính là oán linh tràn ngập cừu hận rất khó tập hợp, hiện nay mới hoàn thành 80%!”
“Đủ rồi!” Ông lão cười lạnh một tiếng: “Truyền mệnh lệnh của ta, trực tiếp động thủ!”
Kèm theo mệnh lệnh của ông lão, từ trong chiếc nhân màu bích lục lập tức lan truyền ra ba âm thanh khác nhau.
“Bắt đầu rút ra oán linh! Bắt đầu tế tự…” Ông lão bình thản nói, trong giọng nói lại mang theo ý lạnh thấu xương.
Cùng lúc đó, hầu như tất cả các cường giả ngôi sao đang ở thành Đặc Lân Tát Tư đều cảm thấy trong lòng phát lạnh.
“Cảm giác này?”
“Là vu trận thế giới phù thủy! Hoặc là vu trận chuyên môn nhằm vào oán linh hệ tử linh!” Lôi Lâm cùng Cát Nhĩ Bá Đặc lập tức nhận ra gợn sóng đặc biệt này.
Ái Ma nhìn tình cảnh máu thịt tung toé trên quảng trường, có chút cười khổ: “Hoàn cảnh này đối với thực sự là chất dinh dưỡng vô cùng tốt cho vu trận hệ tử linh ”
Cấp bậc Thần Tinh giao thủ, cho dù song phương có ý định khắc chế, cũng sẽ tạo thành tổn hại rất lớn cho cảnh vật chung quanh, càng không cần phải nói tới lần này lại là Thánh Thần Tiết, ở đây không chỉ có cư dân bản địa, còn có đại biểu các nơi tới tham gia, cùng với du khách, cả tòa thành thị đã tràn đầy, đặc biệt ở quảng trường này càng là người người tấp nập, hiện tại toàn bộ đã biến thành thịt băm.
Cho dù là những quan lớn và quý tộc kia cũng chết không ít, đương nhiên sẽ không có người nào chú ý tới bình dân.
“Chỉ sợ là phù thủy của Chu Tí Đặc chi lôi ra tay rồi!” Lôi Lâm vừa chiến đấu với một mãnh thú nguyên tố hỏa vừa truyền âm với hai người Cát Nhĩ Bá Đặc.
Ở trước mặt Lôi Lâm chính là một chó săn hỏa diễm cao bằng hai tầng lầu, trên là gai ngược như sắt thép, ánh mắt hung tàn xuyên qua đầu lâu nhìn kỹ Lôi Lâm, nó giống như chó ba đầu Địa ngục trong truyền thuyết vậy.
Đây cũng là một thành viên trong sứ đoàn của đối phương, cường độ năng lượng trên người đã đến rồi cực hạn cấp ba, bởi vậy bây giờ Lôi Lâm ứng phó với nó thì phi thường “Nguy hiểm”, còn nhất định phải dựa vào mấy đội hữu trợ giúp mới có thể miễn cưỡng chống lại.
Mà Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Ái Ma dựa vào hỗn loạn trên quảng trường đã lén lút hỗn đến bên cạnh Lôi Lâm, ba vị Thần Tinh tạo thành một cái tiểu đội, giống như đội ngũ nhỏ trong lúc vô tình tụ tập lại, vây hỏa diễm khuyển hai đầu vào giữa.
Loại đội ngũ lâm thời tổ hợp này xuất hiện rất nhiều ở trên quảng trường, hơn nữa đến lúc này rồi cũng không có bao nhiêu người đến chú ý đám người Lôi Lâm.
Đương nhiên, Bá Ân Tư là ngoại lệ!
“Thạch Khắc! Ngươi thấy sao?”
Cho dù đang đứng trước bước ngoặt đại loạn này, Thạch Khắc cũng có võ quan trung thành tuyệt đối bảo vệ tại trung tâm, Bá Ân Tư đứng cạnh hắn .
“Tiểu tử tên là Lôi kia rõ ràng có vấn đề! Hai người quý tộc tới gần hắn, một kẻ là bá tước, một tên là tử tước, đều là những kẻ trong danh sách mà chúng ta cần tra rõ, đồng thời, Lạc Khắc cũng xác nhận lai lịch của đối phương tồn tại nghi vấn…”
“Để ta nghĩ lại! Để ta nghĩ lại…” Thạch Khắc có chút đau đầu che trán, ở thời điểm này, hắn càng lo lắng cho phụ thân của chính mình, còn Lôi chỉ là việc nhỏ, chỉ cần phụ thân của hắn vẫn còn, sẽ không có chuyện gì không giải quyết được!
“Đó là cái gì…”
Mà ngay khi Thạch Khắc sắp quyết định, Chu Tí Đặc chi lôi bố trí vu trận hệ tử linh rốt cục toàn diện phát động.
Vầng sáng màu xanh sẫm lao ra khỏi mặt đất, ở giữa không trung tạo thành một dấu hiệu vòng tròn quỷ dị, ánh sáng lân hỏa màu xanh lục chiếu rọi xuống.
“Là tiêu chí của Mạc Bi Ô! Bọn chúng cũng tới!”
Rất nhiều tiếng gào vang lên khiến trên quảng trường rơi vào hỗn loạn tưng bừng. Đặc biệt lượng lớn tộc Hỏa Vũ phát hiện vầng sáng màu xanh lục trên bầu trời đang rút lấy năng lượng trong cơ thể của bọn họ, thậm chí là huyết nhục thời điểm!
Từng tia hắc khí từ trên người một tên quý tộc tản ra, hắn còn chưa kịp phát hiện ra có gì không đúng thì cả người hắn đã ngã xuống mặt đất, vẻ mặt đầy quỷ dị vẻ mặt, thân thể lại khô héo lại.
Quý tộc có thực lực thấp kém như vậy liên tiếp chết đi vì vu trận quỷ dị của Mạc Bi Ô, thậm chí ngay cả cao thủ có hỏa vũ công tầng tám trở lên, đều cảm thấy được năng lượng trong cơ thể mình không ngừng trôi qua.
“Không thể cứ chờ đợi như thế!”
Vài tên tộc Hỏa Vũ chín tầng đỉnh cao liếc mắt nhìn nhau, toàn bộ nhằm về giữa không trung, ngọn lửa nóng bỏng sau lưng bọn hắn hình thành bóng mờ hỏa phượng khổng lồ.
Ầm! Hỏa diễm cùng tia sáng màu bích lục mạnh mẽ va chạm, kết quả là này mấy tộc Hỏa Vũ kia ngã bay ra ngoài, máu tươi không ngừng rơi xuống.
“Các ngươi không được! Để ta tới!”
Không đợi vài tên tộc Hỏa Vũ rơi xuống đất, một bàn tay lớn mạnh mẽ tiếp được bọn họ. Từng tia hắc khí quỷ dị từ trên tay bọn họ bốc lên, lại bị ngọn lửa đốt cháy hầu như không còn.
“Đại nhân!” Mấ tên tộc Hỏa Vũ kia nhận ra người đến. Đây là trưởng phòng canh phòng của thành Đặc Lân Tát Tư, lập tức hành lễ.
“Ừm!” Vị trưởng phòng này cũng không nhiều lời, có một mái tóc dài màu bạch kim mềm mại, trên gương mặt đẹp trai hiện tại đã che kín sát khí.
“Mạc Bi Ô! Những chuột nhắt chỉ có thể trốn trong cống ngầm cùng trong bóng, xem ra trước đó giáo huấn phá huỷ tổng bộ của bọn chúng còn chưa đủ!”
Vị trưởng phòng kia hừ lạnh một tiếng, trường lực mạnh mẽ cấp bậc ngôi sao từ trên người bộc phát ra, hắn đột nhiên bay lên giữa không trung, một tia lửa màu đỏ bắn về phía vầng sáng màu xanh lục.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tia lửa bị ngăn lại giữa không trung, sau đó chính là rất nhiều bóng người hiện lên, tổng cộng bảy phù thủy mặc áo choàng màu đen trôi nổi giữa không trung, gợn sóng đặc biệt của chất trên người khiến vị cường giả của tộc Hỏa Vũ kia lập tức hoàn toàn biến sắc.
” Cường giả cấp bậc ngôi sao! Nhiều như vậy?”
Kinh hãi lập tức giăng đầy cõi lòng hắn, trong tình báo và tài liệu của của hắn, Mạc Bi Ô hoàn chỉ là một tổ chức nhỏ, tuy rằng thủ đoạn tế tự có chút máu tanh cùng điên cuồng, nhưng thủ lĩnh chỉ có ba kẻ, so ra còn kém Tam Xà giáo một chút.
Nhưng hiện tại, đối phương có tới bảy vị cường giả cấp bậc ngôi sao hiện lên, làm sao hắn có thể không kinh hãi được?
Hiện tại toàn bộ cường giả ngôi sao tộc Hỏa Vũ ở thủ đô đều không nhất định có bảy người, một nguồn sức mạnh lớn như thế gia nhập trong nháy mắt sẽ xoay chuyển chiến cuộc.
Đồng thời… Trước đó Mạc Bi Ô vẫn ẩn giấu thực lực, rốt cuộc là đang mưu đồ chuyện gì?
Vị trưởng phòng quân phòng ngự này không thể tiếp tục suy nghĩ nữa, bởi vì sóng năng lượng vu thuật hung mãnh từ trên người bảy cường giả cấp bậc ngôi sao đối diện đột nhiên bộc phát ra.
Thần Tinh lĩnh vực giống ngôi sao hư không hiện lên, bảy lĩnh vực chồng chất ảnh hưởng lẫn nhau, nhất thời làm sắc mặt cường giả cấp bậc ngôi sao trong tộc Hỏa Vũ này như tro nguội, thân thể bị áp chế rất lớn.
“Vận dụng vu thuật ở dị thế giới quá mức phiền phức, chẳng qua may là tổ chức chúng ta đã chuẩn bị lượng lớn mẫu phân tích vu thuật, tuy rằng Thần Tinh sát chiêu không thể triệt để thích ứng với quy tắc ở thế giới này, nhưng các vu thuật cấp bốn khác đã đủ rồi! Chuẩn bị liên hợp vu thuật!”
Phù thủy Thần Tinh đứng ở giữa lạnh lùng nói.
Thuỷ triều hạt nguyên tố căn bản hung mãnh giống biển gầm vọt tới trên tay hắn, hình thành quả cầu năng lượng kinh khủng, hạt căn bản cường đại không ngừng cô đọng ở bên trong, sản sinh ra năng lượng phản ứng càng thêm kịch liệt.
“Vu thuật cấp bốn —— Trường lực ràng buộc!” Bên phải có một giọng nữ chỉ tay về phía vị trưởng phòng kia.
Trong nháy mắt, vị trưởng phòng kia lập tức phát hiện mình như bị nham thạch bao vây, không khí chung quanh đều vô cùng nặng nề, ngay cả hành động đều khó khăn.
“Vu thuật cấp bốn —— ngũ quan cướp đoạt!” Một phù thủy khác mở miệng, âm thanh vô cùng quỷ dị, giống như không ngừng thét chói tai.
“Vu thuật cấp bốn…”
Từng vu thuật cấp bốn khủng bố từ Thần Tinh nổi lên trên tay bọn phù thủy, tầng tầng trói buộc lại tên tộc Hỏa Vũ kia, thậm chí giam lại tất cả năng lực của hắn.
Bảy Thần Tinh lĩnh vực chồng chất, hầu như tạo thành không gian, hơn nữa lực lượng vu thuật liên hợp thậm chí đã hoàn toàn phong tỏa khu vực này , khiến cho người tộc Hỏa Vũ ở bên ngoài muốn rách cả mí mắt, lại không có bất kỳ biện pháp nào cứu viện.
“Lấy danh nghĩa huyết nhục Mạc Bi Ô, ta ban tặng cuối cùng cho ngươi là tử vong…” Từng tiếng ngâm xướng từ phù thủy Thần Tinh đứng giữa vang ra.
Ầm!
Vị cường giả cấp bậc ngôi sao của tộc Hỏa Vũ bị vây kia ngã xuống, mái tóc dài màu vàng óng tung bay ở trong gió, trên người không có bất kỳ khí tức, thậm chí ngay cả linh hồn đều hoàn toàn dập tắt, cũng không có khả năng có thể phục sinh.
Tuy rằng nơi này là dị thế giới, muốn hoàn toàn triển khai vu thuật còn có chút phiền phức, nhưng bảy vị phù thủy Thần Tinh cùng ra tay, đồng thời sử dụng vu thuật tổ hợp cấp bốn, uy lực cũng hoàn toàn không kém gì Thần Tinh sát chiêu!
Thậm chí, một chiêu đánh ra, ngôi sao ngã xuống!
Phù thủy Thần Tinh đến từ dị thế giới, lần thứ hai lộ ra răng nanh hung ác trước mặt dị tộc.
Mãi đến tận khi thi thể của vị trưởng phòng kia rơi xuống đất trên, đông đảo người của tộc Hỏa Vũ vẫn còn có chút không thể tin tưởng.
Tuy rằng vừa nãy vẫn đại chiến đến hiện tại, nhưng sức chiến đấu cấp bậc ngôi sao tử vong thì đây là lần đầu!
Đồng thời, ngày hôm nay còn là Thánh Thần Tiết, là lễ mừng của toàn bộ tộc Hỏa Vũ, lại có tộc nhân cấp bậc ngôi sao chết trận trong lễ mừng, không thể không nói đây là một trào phúng rất lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận