Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 681: Kết thúc (2)

Mà vào lúc này, cuộc chiến bên ngoài cũng nên tiến vào kết thúc rồi chứ?
Lôi Lâm cười cợt, thông qua một dụng cụ vu thuật đặc biệt phát ra tín hiệu liên lạc.
“Khởi bẩm đại nhân! Bảo vệ toàn cảnh đại nhân của phe chúng ta và đại chủ mẫu của Hắc Ám Tinh Linh lưỡng bại câu thương, hiện nay Hắc Ám Tinh Linh đã rút quân, mà phe ta cũng tổn thất nặng nề, vì thế nên không truy kích!”
Một phù thủy được sắp xếp ở mặt ngoài lập tức thông báo tình huống chiến trường.
Toàn bộ vu thuật thông tin trong sân thi đấu đã sớm bị Long Ba Đốn chặt đứt, sau đó Lôi Lâm lại thêm một tầng nữa, ngoại trừ công cụ liên lạc trên tay hắn ra, căn bản sẽ không có bất cứ tin tức gì truyền ra bên ngoài.
“Rất tốt! Tình hình bây giờ đang là tình huống tốt nhất trong ba trường hợp!”
Lôi Lâm mỉm cười nhìn phù thủy củaTự Nhiên Chi Minh: “Chỉ cần tiếp tục tiến hành theo kế hoạch, không bao lâu sau, toàn bộ Ám Cực Vực đều là của chúng ta! ! !”
Tuy rằng kiếp trước hắn chưa từng làm lãnh đạo, nhưng ở phù thủy thế giới cũng đã rèn luyện qua rất nhiều, còn có kinh nghiệm thành lập thế lực của chính mình, lời Lôi Lâm nói ra khỏi miệng luôn có tính mê hoặc.
Mà hắn rất vui mừng khi nhìn thấy tuy rằng trong số đám phù thủy kia còn có kẻ hơi chút chần chờ, nhưng một ngọn lửa tên là dã tâm đã hừng hực dấy lên trong mắt bọn hắn, xua tan bất an và hoang mang.
“Chỉ cần là sinh vật có trí khôn, đều khó thoát khỏi sự mê hoặc từ lợi ích!”
Lôi Lâm mừng thầm trong lòng, đột nhiên lại có chút thở dài. . .
Trận thi đấu thanh niên thiên tài lần này đã xảy ra việc bất ngờ, bắt đầu truyền lưu khắp Ám Cực Vực.
Đầu tiên là thủ lĩnh quân cách mạng, kẻ phản bội nhân loại- Long Ba Đốn dịch dung tham dự thi tuyển, một lần đoạt được quán quân, đồng thời ám hại chín vị bình thẩm cuối cùng.
Sau đó chính là đại quân Ám Tinh Linh dựa vào Ám Tinh Linh chi vương miện yểm hộ nhập cảnh, rồi tập kích.
Tuy rằng cuối cùng vẫn bị đẩy lùi ra, nhưng vẫn mang đến tổn thất thật lớn cho Trung Vực, rất nhiều người thương vong.
Mà nơi so tài càng thương vong nặng nề, cuối cùng chỉ có một phần rất ít phù thủy có thể còn sống.
Lôi Lâm là phù thủy cấp hai may mắn còn sống sót trong các phù thủy đẳng cấp cao nhất, càng lên án mạnh mẽ đối với hành vi của Hắc Ám Tinh Linh, đồng thời hiệu triệu liên quân Trung Vực thảo phạt.
Đồng thời, sau khi trở lại trụ sở, Lôi Lâm lập tức tập hợp tất cả phù thủy, liên hợp với mấy học phái phù thủy có quan hệ tốt đẹp, cùng tổ chức đại quân tiến đánh.
Lúc này Trung Vực bởi rất nhiều phù thủy cao tầng đã ngã xuống, đặc biệt là bảo vệ toàn cảnh cấp ba cùng cái mấy vị bảo vệ đại nhân khác không biết tung tích, nên đã rơi vào hỗn loạn, chỉ có một số học phái dùng danh đại nghĩa, hoặc là có tâm tư gì, đều hưởng ứng lời hiệu triệu khởi binh của Lôi Lâm.
Mà lúc này Lôi Lâm được muôn người chú ý lại một mình đi tới một nơi.
Nơi này dường như là một không gian từ vỏ quả đất mở ra, vô cùng nhỏ hẹp, hai hơi thở trầm thấp khẽ vang lên.
Oành! Tiếng nổ tung vang lên, lượng lớn đá vụn tung toé.
Bụi bặm tung bay, Lôi Lâm cười nhạt đi vào nơi này, trên tay còn thưởng thức kim tệ vận mệnh: “Bảo vệ toàn cảnh đại nhân, và La Căn, hai vị thật biết trốn, tìm tới nơi này đúng là tốn không ít công sức đâu!”
Lôi Lâm tùy ý nhìn quét lại, trong địa huyệt này, bên cạnh có hai bộ thi thể, trên người đều lưu lại sóng năng lượng cấp hai.
Mà một ông lão trên người tràn đầy chú văn, thi ban đã che kín nửa thân trần trên, đang tựa lên một tầng nham thạch không ngừng thở dốc, một mặt khác đúng là người quen cũ, người bảo vệ Đông Vực: La Căn, nhưng lúc này ông ta nhìn Lôi Lâm, trên mặt hiện rõ vẻ không thể tin tưởng.
Xem tình huống này có lẽ là sau khi đại chiến với đại chủ mẫu An Nhã của Ám Tinh Linh, hai người bảo vệ đã chết trận, chỉ còn dư lại La Căn cùng bảo vệ toàn cảnh còn kéo dài hơi tàn.
“Sao. . . Làm sao có khả năng là cậu?” Sắc mặt La Căn tái xanh.
“Ồ?” Lôi Lâm khẽ nhướn lông mày: “Có vẻ phù thủy muốn tìm các vị có rất nhiều nhỉ! Khiến các vị không dám trở lại cả sao huyệt mà phải trốn ở ngoài. . .”
Nhưng hắn cũng không quá lưu ý, trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào đều là chuyện cười.
” Sao cáu có thể tìm được đến nơi này? Quên đi, vấn đề này cũng không quan trọng, ta chỉ hỏi cậu một điểm, phù thủy trẻ tuổi, cậu là thuộc về phe mình, hay Hắc Ám Tinh Linh?”
Bảo vệ toàn cảnh tựa ở trên tường giẫy giụa hỏi.
“Yên tâm, muốn thu mua ta, Hắc Ám Tinh Linh còn không thể trả được giá cao như vậy! Mà phù thủy của Ám Cực Vực chắc chắn sẽ bước tới huy hoàng dưới sự dẫn dắt của ta!”
“Vậy thì tốt! Cậu động thủ đi!” Từ trong mắt bảo vệ toàn cảnh tỏa ra ý cười vui mừng.
“. . .” Đối với vị Thủ Hộ giả đại nhân có thể nói là dâng hiến cả một đời cho Ám Cực Vực, Lôi Lâm hơi khom người biểu thị kính ý.
Sau đó, lượng lớn hắc ám dày đặc lập tức bao vây nơi này. . .
Ở biên giới Ám Cực Bắc Vực cùng Trung Vực.
Lúc này phía trên vùng bình nguyên, hai trận doanh khổng lồ đang xa xa đối lập.
Phương Bắc chính là quân đội Hắc Ám Tinh Linh, lượng lớn kỵ sĩ tinh nhuệ cưỡi địa huyệt hàn thù mài đao soàn soạt, không ít Hắc Ám Tinh Linh phù thủy trên người không ngừng tỏa ra gợn sóng từ hạt năng lượng căn bản.
Lượng lớn phù thủy, học đồ, thậm chí quân đội người bình thường tụ tập cùng nhau, giống một đám người ô hợp.
Trên thực tế cũng đúng là như thế, không có bảo vệ toàn cảnh và người bảo vệ ở mỗi vực lãnh đạo, liên quân do những phù thủy tự phát tạo thành này xuất hiện rất nhiều vấn đề, trên dưới hiệu lệnh không thể thống nhất, mà có rất nhiều kẻ có dã tâm còn âm thầm hoạt động, càng khiến mạch nước ngầm ở nơi này chảy mãnh liệt.
“Ồ? Đã âm thầm truyền ra lời đồnbất lợi cho ta sao?”
Lôi Lâm trở lại quân doanh của chính mình nghe Y Luân bẩm báo, trên mặt hiện ra vẻ cười mà không phải cười.
“Không cần để ý tới, những lời đồn này rất nhanh sẽ tự sụp đổ!”
Lôi Lâm cười nhạt vung tay.
Đột nhiên, sắc mặt của hắn biến đổi, nhìn về phương bắc: “Đến rồi!”
Một điểm đen nhỏ đột nhiên từ phương Bắc bay lên, mang theo uy thế khổng lồ không thể chống đỡ, giáng lâm trước hai đội quân.
“Đại chủ mẫu bệ hạ! ! !”
Đông đảo địa huyệt hàn thù kỵ sĩ tinh nhuệ lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt, quỳ xuống hành lễ.
Trên người An Nhã vẽ phù văn kỳ dị, tuyệt khuôn mặt đẹp nhìn về phía liên quân phù thủy.
“Chủ nhân đâu? Để hắn đi ra gặp ta!” Giọng nói ngọt ngào, lại mang theo khí lạnh thấu xương, giống hoa hồng trong máu tanh vô cùng kiều diễm xúc động lòng người, rồi lại mang theo nguy hiểm trí mạng.
Mà theo âm thanh truyền đến là uy áp mạnh mẽ của phù thủy cấp ba, không chút khách khí áp tới quân doanh liên quân.
Quân đội người bình thường trực tiếp đau đến ngất đi, từng mảng tóc không ngừng rụng xuống, nội tạng xuất huyết.
Đây là phóng xạ mạnh mẽ do phù thủy cao cấp tùy ý tản ra, tạo thành hiệu quả mang tính chất hủy diệt đối với thân thể người.
Mà phù thủy cấp bậc học đồ cũng dồn dập ngất đi, chỉ có phù thủy chính thức trở lên mới có thể duy trì tỉnh táo dưới luồng áp lực này, nhưng sức chiến đấu cũng giảm mạnh rất nhiều.
Từng tia khói màu xanh lục dung mắt trần cũng có thể thấy không ngừng từ quân doanh liên quân bay rút ra, hội tụ tới trên người An Nhã nữ vương giữa không trung.
“Ngụy lĩnh vực Khô Héo! Nghe đồn là thiên phú mạnh mẽ của phương pháp minh tưởng cao cấp chỉ có chủ mẫu của Hắc Ám Tinh Linh mới có thể tu luyện—— Sinh Mệnh Mút Vào, sau khi lên đến cấp ba mới xuất hiện!”
Trên mặt Lôi Lâm xuất hiện vẻ hứng thú, hắn quay đầu lại nhìn các phù thủy cao cấp khác một chút.
Lúc này trong trận doanh liên quân, các phù thủy cao cấp khác ở trong lều vải đều trở nên trầm mặc, thậm chí còn có gợn sóng vu thuật không gian truyền đến.
“Còn chưa chiến đấu đã muốn chạy trốn sao?”
Lôi Lâm thấy buồn cười, nhưng lại chợt cảm thấy rất đúng, dù sao, những phù thủy này trước đó đều cho rằng đại chủ mẫu của Hắc Ám Tinh Linh đã bị thương nặng, cho dù không phải như vậy thì bảo vệ toàn cảnh của phe mình cũng sẽ ra tới.
Nhưng hiện tại sao?
“E là lúc này trong lòng những phù thủy kia đều đang điên cuồng chửi bới mình đi?” Lôi Lâm lắc lắc đầu, thân thể cũng bay tới giữa không trung.
“Hống hống hống. . .”
Một luồng khí tức hung mãnh, khổng lồ, giống như đến từ kẻ săn mồi đỉnh cấp ở thời đại thượng cổ bỗng nhiên bộc phát ra.
Sóng khí mãnh liệt giống sóng biển dâng trào bao phủ , khiến trận doanh của đối phương cũng người ngã ngựa đổ, mà càng khiến các phù thủy khác chú ý chính là luồng khí tức này lại không kém gì đại chủ mẫu cấp ba của Hắc Ám Tinh Linh! ! !
“Thiên phú vu thuật cấp ba của huyết mạch thuật sĩ —— Hoảng Sợ Chấn Nhiếp phát động! ! !”
Răng rắc!
Giống như phong ấn cùng gông xiềng bị đánh vỡ, khí tức trên người Lôi Lâm trào ra, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua phạm trù thuật sĩ cấp hai, tiến vào cảnh giới càng sâu không lường được.
Loại biến hóa này khiến cho đại chủ mẫu bệ hạ của Ám Tinh Linh đối diện hoàn toàn biến sắc: “Cấp ba! Mày đã tiến vào cảnh giới cấp ba! ! !”
Đúng! Từ trước khi đánh giết bảo vệ toàn cảnh của Ám Cực Vực, Lôi Lâm đã bí mật thăng cấp lên thuật sĩ cấp ba.
Có thuốc cự xà hít thở và lượng lớn tài nguyên đỉnh cấp phối hợp, tinh thần thực chất hóa của Lôi Lâm đã sớm đến cấp độ bạc óng, lực lượng tinh thần cũng có thể trực tiếp dùng thuốc tăng lên.
Còn Khoa Mạc Âm chi đồng tầng thứ ba? Lôi Lâm sớm đã có! Đồng thời có chíp bổ sung lại càng thêm hoàn thiện.
Hơn nữa hắn còn có tinh hoa trí tuệ cổ thụ trong truyền thuyết có tác dụng dẫn dắt trí tuệ, trợ giúp phù thủy đột phá bình cảnh phụ trợ nên việc đột phá bình cảnh cấp ba cũng nước chảy thành sông.
Cũng chỉ khi bản thân hắn có sức mạnh vượt qua các thế lực lớn đỉnh cao cấp 1 ở Ám Cực Vực, Lôi Lâm mới có lòng tin có thể phổ biến kế hoạch của chính mình.
Nói thật trước khi hắn đột phá, nhìn hạt căn bản tinh thần của mình không ngừng cô đọng, bên trong khảm tinh thể hạt nhân lực lượng tinh thần tầng thứ ba thuận lợi cấu tạo, trong thời gian ngắn đã đột phá tình cảnh phù thủy cấp ba, đến nay Lôi Lâm vẫn cảm thấy hơi khó tin.
Đây có thể là tác dụng từ huyết mạch của Khoa Mạc Âm cự xà, cũng có thể là chíp tích lũy lâu dài rồi sử dụng một lần, cũng có thể là tinh hoa trí tuệ cổ thụ nắm giữ tác dụng mạnh mẽ mà không người có biết. Hoặc là là các nhân tố cùng xảy ra khiến lần này Lôi Lâm lên cấp phi thường thuận lợi, thậm chí nằm ngoài dự liệu của chính hắn.
Mà chíp cũng lần thứ hai quét mới trạng thái số liệu của Lôi Lâm.
“Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là thuật sĩ cấp ba có huyết mạch: Khoa Mạc Âm cự xà; sức mạnh: 23. 6; nhanh nhẹn: 20. 1; thể chất: 35. 7; tinh thần: 203. 4 pháp lực: 203(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ quyết định) ”
“Chủ thể tấn tăng thuật sĩ cấp ba, thu được thiên phú vu thuật cấp ba —— Hoảng Sợ Chấn Nhiếp !”
“Hoảng Sợ Chấn Nhiếp : Thiên phú vu thuật cấp ba sau khi trải qua nhiều lần huyết mạch thuần hóa.
Loại thiên phú vu thuật áp chế thực lực của kẻ địch trong phạm vi này, Lôi Lâm thấy đã rất tương tự lĩnh vực chân chính, thậm chí có thể nói chính là mô hình lĩnh vực!
So với lĩnh vực chân chính chỉ có phù thủy Thần Tinh mới có thể hoàn toàn khống chế, Hoảng Sợ Chấn Nhiếp cũng chỉ kém ở điểm trong lĩnh vực có tự mình thay đổi quy tắc ở trình độ nhất định mà thôi.
Mà hiện tại, lĩnh vực hoảng sợ bị Lôi Lâm hoàn toàn mở ra, giống như có con mắt khủng bố tới từ địa ngục nhìn chăm chú, khiến cho lượng lớn hàn thù kỵ sĩ tinh nhuệ trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi, mà càng nhiều tồn tại cấp bậc chủ mẫu cũng lộ ra sắc mặt tái xanh và hoảng sợ không nói ra được.
Lôi Lâm tinh tế đánh giá đại chủ mẫu bệ hạ của Hắc Ám Tinh Linh trước mặt, nói một cách nghiêm chỉnh thì đây mới là lần thứ nhất bọn họ chân chính gặp mặt.
Ánh mắt của hắn không chút lưu tình bỏ qua khuôn mặt mị hoặc đến cực điểm của đối phương, ngược lại lại chú ý đến hoa văn trên người cô ta.
Chỉ chốc lát sau, Lôi Lâm mới khẽ thở dài:
“Hóa ra. . . Cô đã trọng thương rồi!”
Loại thương thế nhất định phải dùng dấu ấn phù văn thân thể mới có thể áp chế này, còn có khí tức mơ hồ quen thuộc ở phía trên khiến Lôi Lâm nghĩ đến bảo vệ toàn cảnh đã chết đi, cũng chỉ có ông ta cùng những người bảo vệ cấp hai khác liều mạng đánh một đòn, mới có thể làm An Nhã ngay lúc đó bị thương nặng, đồng thời bất đắc dĩ lui quân.
An Nhã nhìn Lôi Lâm trẻ tuổi, trên mặt lộ ra ý cười cay đắng:
“Cậu biết không? Hắc Ám Tinh Linh sinh hoạt cũng rất khổ, lúc nhỏ, mỗi một năm khi trời đông giá rét ta đều có thể nhìn thấy rất nhiều thanh niên trai tráng Hắc Ám Tinh Linh mang theo binh khí dứt khoát ra đi, mẹ ta nói, bọn họ muốn đi tới chiến trường, đợi sau khi chiến tranh kết thúc, chúng ta sẽ có đủ lương thực ăn. . .”
Sắc mặt An Nhã mê man, giọng nói êm tai giống chim sơn ca, khóe mắt càng là vệt nước xẹt qua.
“Mẹ nói với ta rằng ở phía nam xa xôi, có một đế quốc nhân loại lớn đang không ngừng tranh cướp không gian sinh tồn cùng chúng ta, vì thế mỗi một năm chúng ta mới sẽ có nhiều người tử vong, mà lúc đó ta đã hạ quyết tâm, muốn dẫn dắt bộ tộc Hắc Ám Tinh Linh, đánh vỡ hiện trạng tàn khốc này. . .”
“Nhưng hiện tại, rất đáng tiếc, ta không làm được. . .”
Cuối cùng An Nhã lại liếc mắt nhìn trận doanh Hắc Ám Tinh Linh, mà vào lúc này, trong trận doanh xuất hiện rối loạn, thậm chí còn có mấy chủ mẫu cấp hai không để ý sóng năng lượng khủng bố từ bên trên mà trực tiếp vọt tới.
“Cậu có thể đồng ý với ta sẽ giữ lại Hắc Ám Tinh Linh bộ tộc sao?”
An Nhã hạ thấp cái đầu kiêu ngạo, khẩn cầu.
Đây là một người rất thông minh, Lôi Lâm nhìn vị đại chủ mẫu bệ hạ có người nói là cao quý nhất trong Hắc Ám Tinh Linh ở trước mặt này, lạnh nhạt gật đầu: “Ta có thể đồng ý với cô sẽ cho Hắc Ám Tinh Linh bộ tộc một khu vực ở Ám Cực Vực. . .”
“Thế nhưng, phù thủy phía sau làm thế nào sẽ không liên quan đến ta, đồng thời, cuối cùng những Hắc Ám Tinh Linh có biến thành vật thí nghiệm của phù thủy hay không cũng là chuyện rất khó nói. . .”
Ở trong lòng, Lôi Lâm âm thầm bổ sung.
“Vậy thì đa tạ!” An Nhã cười khẽ, vương miện bé nhỏ trên đỉnh đầu phát ra hào quang chói mắt.
Lôi Lâm hơi vung tay, một con nhện vàng lớn xuất hiện, hạ xuống trong sân, không ngừng gào thét với địa huyệt hàn thù đối diện.
Mà đám địa huyệt hàn thù đối diện lập tức rối loạn, phần lớn bắt đầu xuất hiện tâm tình xao động bất an, có thậm chí trực tiếp quay người cắn tới Hắc Ám Tinh Linh kỵ sĩ đang cưỡi trên người mình.
Đây là địa huyệt hàn thù hoàng A Lỗ, tuy rằng lúc đầu bị Long Ba Đốn phong ấn, nhưng sau đó Lôi Lâm lại thả nó ra, đồng thời thu phục để mình sử dụng.
Bởi theo một ý nghĩa nào đó thì nó chính là tổ tiên của tất cả địa huyệt hàn thù, cho nên nó có tác dụng khống chế khó mà tin nổi đối với những hậu duệ này, lần này cũng bị Lôi Lâm mang tới, làm một đòn sát thủ.
“Bắt đầu rồi!”
Lôi Lâm than nhẹ một tiếng, trên người hiện ra lớn vảy tỉ mỉ màu đen, va chạm cùng An Nhã. . .
Mà theo địa huyệt hàn thù hoàng gào thét và hai phù thủy cấp ba va chạm, hai bên quân đội trên mặt đất cũng một lần nữa xông lên chém giết, tiếng la rung trời. . .
Năm 5782 Ám Cực Vực, Đại phù thủy Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ thống lĩnh liên quân phù thủy chính diện đánh tan đại quân Hắc Ám Tinh Linh, tại chỗ đánh giết đại chủ mẫu Hắc Ám Tinh Linh- Phù thủy cấp ba An Nhã, phù thủy cấp 1, cấp hai không tính toán, đại quân Hắc Ám Tinh Linh tan vỡ tại chỗ, bị tiễu giết vô số.
Đối với một phù thủy mới lên cấp ba, đồng thời còn là loại phấn chấn phồn thịnh, không phải bảo vệ toàn cảnh kéo dài hơi tàn trước kia thì Lôi Lâm hoàn toàn có thể tốn một chút thời gian, tiêu diệt toàn bộ các phù thủy học phái không phục, đồng thời còn có thể thống trị toàn bộ Ám Cực Vực mấy trăm năm.
Đứng trước thực lực tuyệt đối, phù thủy ở Trung Vực dù không tình nguyện, cũng không dám chọc giận đối phương vào lúc này.
Mà ngay lúc này, một số học phái may mắn còn sống sót xuất hiện, ra tay dập tắt những lời đồn thất thiệt về Lôi Lâm.
Bọn hắn đều là phù thủy tinh anh của các đại học phái, thậm chí còn có mấy vị là trọng tài cấp hai trong trận thi đấu kia, bọn hắn liên hợp làm chứng, lời nói trước đó của Lôi Lâm hoàn toàn cũng là sự thật, lập tức khiến các nghi vấn được dập tắt đi.
Những người này chính là tù binh lần đó Lôi Lâm bắt được.
Mấy phù thủy cấp hai kia đã khuất phục Lôi Lâm từ lâu, dù sao phù thủy không phải người ngu, đối mặt với cường lực áp chế từ Lôi Lâm, lại ở trong tình huống không thể cứu vãn, vẫn có rất nhiều người có thể nhận rõ hiện thực.
Đương nhiên, cũng có một số ngu xuẩn mất khôn, tất cả đều vinh quang “Chết trận”.
Năm 5783 tại Ám Cực Vực, Lôi Lâm với thực lực thuật sĩ cấp ba mạnh mẽ, còn có công lớn đẩy lùi cường địch to lớn, được đông đảo phù thủy ở Trung Vực chứng kiến, chính thức tuyên bố trở thành bảo vệ toàn cảnh!
Từ đây, đỉnh cao quyền lực phù thủy giới ở Ám Cực Vực đã bị Lôi Lâm chiếm lấy, mà đen tối cùng hi sinh phía sau quang minh và vinh quang lại rất ít người đi quan tâm.
Mọi người chỉ có thể nhớ kỹ công tích vĩ đại Lôi Lâm đánh tan Hắc Ám Tinh Linh, thậm chí vì thế mà biên ra ca dao và truyền thuyết để tán tụng, lại quên Duy Lâm, Ngải Lâm, Duy Na Ti, thậm chí các đại nhân bảo vệ trước đó làm ra nỗ lực, khiến tên của bọn họ bị chôn dấu trong văn hiến và sách sử.
Mà Lôi Lâm là bảo vệ toàn cảnh đời mới, vinh quang và truyền thuyết về hắn vẫn sẽ mãi tiếp tục.
Sau khi kế nhiệm chức bảo vệ toàn cảnh, mệnh lệnh thứ nhất mà Lôi Lâm ban bố chính là lấy Tự Nhiên Chi Minh làm trụ cột. Lại thu nhận rất nhiều phù thủy, thành lập học viện Tự Nhiên Chi Minh. Địa chỉ định ở trung tâm Trung Vực.
Tuy rằng lúc đầu Lôi Lâm không định làm như thế, thế nhưng trước khác nay khác, bây giờ hắn hoàn toàn có năng lực phổ biến xuống chế độ học viện, đồng thời thu được rất nhiều chỗ tốt trong quá trình này.
Sau khi học viện Tự Nhiên Chi Minh được thành lập, mấy học phái cỡ lớn có quan hệ tốt cùng Tự Nhiên Chi Minh trên thực tế là con rối bị Lôi Lâm dùng để khống chế quyền lực, cũng lớn tiếng tuyên bố sáp nhập vào học viện Tự Nhiên Chi Minh. Hình thành một thế lực học phái như bá chủ vậy.
Sau đó, không cần Lôi Lâm quá bận tâm, học viện mới thành lập đã bắt đầu tự động nghiền ép các học phái chung quanh, không ngừng mở rộng thực lực và phạm vi thế lực.
Đương nhiên Lôi Lâm hiểu rõ hình thức học viện ở Nam Hải bờ công chính cùng công khai hơn so với hình thức học phái ở Ám Cực Vực, đồng thời cũng từ bỏ chế độ thầy trò truyền thừa kia, tuy rằng đạo sư vẫn tồn tại, nhưng coi học đồ làm nô lệ thì vẫn rất ít.
Đồng thời, một đạo sư tối nhiều có thể truyền thụ cho bao nhiêu học đồ? Làm sao có thể so sánh với kiểu dùng phòng học lớn giảng bài kia?
Các học phái cỡ lớn từ bỏ hạn chế từ phương pháp minh tưởng, tụ hợp lại cùng nhau, sức mạnh khẳng định sẽ lớn hơn so với một học phái đơn độc rất nhiều.
Đây là chế độ thắng lợi! Cũng là thời đại tiến bộ, một khi hình thành thuỷ triều thì không thể ngăn cản!
Mà những học phái lạc hậu kia vì không muốn bị học viện thế lực mới xuất hiện nghiền ép, cũng nhất định phải nhanh chóng thành lập học viện, mở rộng việc thu học đồ để tự vệ.
Một số bình dân có thiên phú cũng bởi vậy mà thu được cơ hội.
Đồng thời học viện càng tự do được mở ra cũng có thể thu hút được càng nhiều phù thủy du đãng gia nhập, sau khi không có phương pháp minh tưởng hạn chế, những phù thủy du đãng này muốn gia nhập học viện chỉ là chuyện rất đơn giản.
Lôi Lâm đã sớm phát hiện ra một điểm là tuy rằng dùng một loại phương pháp minh tưởng hình thành học phái rất đoàn kết, nhưng cũng bởi vậy sẽ nảy sinh ra khuynh hướng bài ngoại rất mãnh liệt, sau khi phù thủy gia nhập học phái. Nếu như không chuyển sang tu luyện phương pháp minh tưởng của học phái kia, chỉ sợ cũng sẽ phải chịu cảnh âm thầm bị xa lánh.
Nhưng học viện sẽ không có vấn đề này.
Long Ba Đốn tạo ra ngọn lửa cách mạng cũng là dần dần bị chế độ học viện dập tắt hẳn.
Kỳ thực Lôi Lâm cũng không quá để ý chuyện này, hắn chỉ chú ý tới phương pháp minh tưởng của mỗi học phái và tư liệu nghiên cứu quý giá.
Đúng! Dưới chế độ công bằng, công chính, công khai, tự do giao lưu của học viện, mỗi học phái gia nhập học viện không thể không cống hiến ra tư liệu về phương pháp minh tưởng độc môn của chính mình cùng một số nội dung nghiên cứu ngành học quý giá.
Mà có Lôi Lâm đi đầu, sau khi cung cấp lượng lớn tư liệu quý giá để thành lập lên thư viện của học viện, mặc cho phù thủy quan sát, loại xu thế này biến thành ngày càng lan rộng.
Không thể không nói, sau khi vứt bỏ quan niệm hẹp hòi về môn hộ, loại phương thức mở rộng giao lưu và thăm dò này thực sự mang đến rất nhiều chỗ tốt cho phù thủy, khiến thực lực toàn bộ phù thủy giới đều được tăng cao.
Mà những phương pháp minh tưởng cùng tư liệu nghiên cứu này cũng tự nhiên bị Lôi Lâm vui lòng nhận toàn bộ, làm phong phú cơ sở dữ liệu của chíp.
Có thể nói, đến lúc này, phần lớn phương pháp minh tưởng và tư liệu ngành học cao đẳng ở Ám Cực Vực đều bị Lôi Lâm thu vào trong túi, một số tài nguyên quý trọng càng không cần phải nói.
Hiện tại học viện Tự Nhiên Chi Minh chính là thế lực lớn số một Trung Vực, dù Lôi Lâm muốn cái gì, chỉ cần ở Ám Cực Vực có thì chỉ cần ra lệnh một tiếng, sẽ có rất nhiều phàm nhân, học đồ, phù thủy cấp 1, thậm chí phù thủy cấp hai không sợ khó sợ khổ thậm chí không tiếc tính mạng mang tới cho hắn.
Đây chính là chỗ tốt khi nắm giữ quyền lực và tổ chức!
Thời gian chớp mắt đã tới năm 5785 Ám Cực Vực.
Lôi Lâm thấy các phương diện đã chuẩn bị xong xuôi, lấy danh nghĩa bảo vệ toàn cảnh, phát ra lời hiệu triệu, mệnh lệnh các vực tổ chức liên quân, thu phục Ám Cực Bắc Vực!
Đúng! Trước đó sau khi đánh giết An Nhã, Lôi Lâm lựa chọn rút quân, cũng không thừa thắng tấn công Bắc Vực, dù việc này dễ như trở bàn tay.
Trong lòng hắn phi thường rõ ràng, tuy rằng thực lực bản thân hắn siêu quần, nhưng trước khi không tổ chức xong thực lực của chính mình, mạo muội tiến quân tuy rằng cũng có thể đánh bại Hắc Ám Tinh Linh, thu phục khu vực bị đất, thu được danh dự to lớn, nhưng chỗ tốt chân chính khẳng định đều sẽ bị những kẻ có dã tâm ở phía sau chiếm lấy.
Đồng thời, lúc đó hắn vẫn không có danh phận bảo vệ toàn cảnh này! Lúc đó quyết đấu sinh tử sẽ để đám phù thủy phía sau hưởng thụ thành quả thắng lợi, Lôi Lâm cảm thấy mình còn chưa ngu xuẩn như vậy.
Vì lẽ đó, hắn thà rằng nhìn Bắc Vực thối nát, Hắc Ám Tinh Linh tàn dư không ngừng hoạt động, hỗn chiến cùng người lùn, địa tinh, thậm chí các thế lực học phái khác, tạo thành lượng lớn tử thương, cũng không ra tay.
Mà hiện tại thời cơ đã chín rồi.
So với lời hiệu triệu trước đó, lần này Lôi Lâm đã thành bảo vệ toàn cảnh, trên danh nghĩa thống trị Ám Cực Vực, là lãnh đạo tối cao ở phù thủy giới, mệnh lệnh phát ra tự nhiên cũng càng thêm hợp lý.
Mệnh lệnh đưa ra, không chỉ có tất cả các học viện ở Trung Vực đều phái ra phù thủy và quân đội phàm nhân tạo thành liên quân, cho dù là Đông Vực, Nam Vực, Tây Vực, cũng phái ra lượng lớn nhân thủ.
Đáng nhắc tới chính là, hiện tại khu vực mà Lôi Lâm chân chính khống chế, trên thực tế chỉ có Trung Vực cùng Đông Vực mà thôi.
Còn Tây Vực và Nam Vực, thái độ của phù thủy ở đây đối với việc Lôi Lâm nhậm chức bảo vệ toàn cảnh khá là ám muội.
Nhưng Lôi Lâm căn bản không thèm để ý, sau khi chỉnh lý lại Trung Vực cùng Đông Vực, dựa vào sức mạnh học viện ở hai địa vực này đã đủ để nghiền ép đối phương.
Trước đó sở dĩ không làm như thế là vì quá trình chỉnh lý này cần thời gian mà thôi.
Nhưng hiện tại có lẽ hai vực kia cũng biết tình huống không ổn, bắt đầu sớm chịu thua!
Dù sao phái ra quân đội phục tùng mệnh lệnh, trên thực tế chính là biểu hiện thần phục!
Lôi Lâm sờ sờ cằm, khóe miệng lộ ra nụ cười cân nhắc.
Ám Cực Bắc Vực.
Quân đội phàm nhân chỉnh tề xếp thành hàng ngũ không ngừng đi tới.
Mà ở phía sau là rất nhiều phù thủy ngồi trên công cụ giao thông kỳ quái.
Quân đội chỉnh tề, còn là hiệu lệnh thống nhất, chính quy hơn so với đội quân lần trước Lôi Lâm tổ chức ra không biết bao nhiêu lần.
Bởi Hắc Ám Tinh Linh chủ mẫu chết trận, trên thực tế từ ba năm trước, lượng lớn Hắc Ám Tinh Linh đã rút khỏi Ám Cực Bắc Vực, chỉ để lại mấy kẻ ngoan cố liên kết với địa tinh, người lùn liều chết.
Mà chút lực lượng này đối với liên quân nhân loại có đông đảo phù thủy tọa trấn, đặc biệt còn có Lôi Lâm làm thống soái thì bọn hắn chỉ nhỏ bé giống tro bụi mà thôi.
Đại quân thế tiến như chẻ tre, trên đường hầu như không tốn chút sức nào đã thu về được phần lớn thổ địa, thậm chí một đường đẩy mạnh đến dưới thành Ba Đế.
Mà trên đầu tường còn có cờ xí củaHắc Ám Tinh Linh đang tung bay, cùng từng làn khói mù, có cảm giác hoàng hôn Tây Sơn mịt mù.
“Thành Ba Đế! Lúc trước là phòng tuyến của liên quân Bắc Vực, cũng là nơi người bảo vệ Á Địch của Bắc Vực bỏ mình!”
Lôi Lâm nhìn đám Hắc Ám Tinh Linh trên tương thành, phát ra một tiếng cười nhạo: “Nơi này là trọng trấn biên giới, lẽ nào những Hắc Ám Tinh Linh kia còn vọng tưởng lấy nơi này làm phân giới với chúng ta sao?”
“Truyền lệnh xuống, toàn quân hạ trại, ngày mai lập tức tiến công!”
Lôi Lâm thuận miệng dặn dò một câu với người hầu bên cạnh, mà người hầu lập tức truyền mệnh lệnh này xuống, toàn bộ đại quân dừng lại, tìm kiếm nơi thích hợp để dựng lều trại, trong lúc nhất thời, ánh sáng vu thuật và thợ thủ công phổ thông không ngừng bận rộn, nhưng không hề rối loạn hỗn độn, khiến Lôi Lâm cực kỳ hài lòng về đại quân này.
Trung tâm doanh trướng dày đặc là một lều vải màu vàng lớn nhất, dùng đầy bảo thạch hào hoa phú quý và huân hương trang sức, thậm chí chung quanh còn có phù thủy chính thức mang đội tuần tra.
Tuy rằng vị bảo vệ toàn cảnh đại nhân ở ở trung tâm kia khẳng định không lọt mắt những thứ này, nhưng đây là lễ nghi cần thiết!
“Hả?” Lôi Lâm đang ngồi xếp bằng trong lều vải tiến hành minh tưởng đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Mấy phút sau, từ bên ngoài truyền đến tiếng cung kính: “Chủ thượng!”
“Đi vào!”
Rèm cửa xốc lên, một người trung niên tóc trắng tiến vào, trên người là gợn sóng khủng bố của phù thủy cấp hai, nhưng lúc này ông ta lại quỳ gối hành lễ với Lôi Lâm.
“Khởi bẩm chủ thượng! Có một chủ mẫu cấp hai Hắc Ám Tinh Linh tự xưng là cố nhân, muốn cầu kiến ngài!”
“Cố nhân?” Lôi Lâm nở nụ cười, “Để cho cô ta đi vào.”
Khuôn mặt của cô ta vô cùng tinh xảo, da dẻ trắng nõn mịn màng, hiển nhiên là mỹ nữ hiếm thấy, nhưng lúc này trên mặt lại tràn ngập thấp thỏm cùng bất an.
“A Lai Toa! Quả nhiên chính là cô!” Lôi Lâm cười nói.
Trong Hắc Ám Tinh Linh, cũng chỉ có vị chủ mẫu từng chiến đấu với hắn ở thành Đa Luân mười mấy năm trước mới miễn cưỡng được tính là người quen.
“A Lai Toa tham kiến bảo vệ toàn cảnh đại nhân!”
Vị chủ mẫu A Lai Toa của Hắc Ám Tinh Linh cắn cắn môi, rồi lập tức quỳ gối xuống đất, cung kính cúi sát đầu trên mặt đất lạnh lẽo.
Ở trong lòng, A Lai Toa vẫn có chút hoảng hốt, phù thủy trẻ tuổi dây dưa mười mấy năm cùng mình ở thành Đa Luân đã đi tới đỉnh cao phù thủy giới từ lâu, bỏ xa chính mình, thậm chí khi mình thấy hắn còn phải dập đầu, việc này khiến cô ta có cảm giác cực kỳ không cam lòng, nhưng trên mặt cũng không dám lộ ra chút nào.
Nhìn từ góc độ của Lôi Lâm, lưng ngọc bóng loáng, còn có cái mông tròn vo căng mẩy, bắp đùi thon dài rắn chắc của vị hắc ám chủ mẫu yêu diễm này đều được thu hết vào đáy mắt.
Giống như nhận ra được ánh mắt của Lôi Lâm, trên mặt A Lai Toa có nét ngượng ngùng, lại lén lút đong đưa thân thể mấy lần, không chút tiếng động lộ ra mị hoặc.
Mà ở đáy lòng, một cảm giác nhục nhã mãnh liệt mái không vơi đi.
Tuy rằng Hắc Ám Tinh Linh rất rộng rãi ở phương diện này, thậm chí có thể nói là đạt đến mức độ dâm loạn, cũng không thiếu nam sủng dị tộc, nhưng mỗi lần đều là do Hắc Ám Tinh Linh chiếm cứ ưu thế, dùng thái độ chủ nhân cao cao tại thượng để bố thí.
Nhưng hiện tại cảm giác coi chính mình là lễ vật đưa lên, còn e ngại đối phương không nhận, đối với A Lai Toa mới vừa lên làm chủ mẫu Hắc Ám Tinh Linh không tới hai trăm năm, tâm lý tuổi tác còn phi thường non nớt thì còn có chút không chịu đựng được.
“Vậy lần này cô đến chỗ này, rốt cuộc là có chuyện gì đây?”
Lôi Lâm thu hồi ánh mắt của chính mình, khi làm chính sự, hắn luôn luôn phi thường khắc chế.
Đồng thời, sau khi tấn thăng lên thuật sĩ cấp ba, nhậm chức bảo vệ toàn cảnh, có rất nhiều phụ nữ muốn bò lên giường của hắn, thậm chí, ngay cả Hắc Ám Tinh Linh hắn cũng hưởng qua rất nhiều lần —— Sau khi Hắc Ám Tinh Linh đại bại, giá cả nô lệ Hắc Ám Tinh Linh trên thị trường nô lệ xuất hiện một đợt thủy triều, thậm chí còn có rất nhiều hắc ám quý tộc bị bán ra! Không thể không nói, bởi vì Hắc Ám Tinh Linh có vẻ ngoài xinh đẹp và thiên phú phép thuật, thực sự là ứng cử viên nô lệ phi thường thích hợp cho phù thủy.
Thậm chí Lôi Lâm không cần biểu hiện ra, sẽ có phù thủy phỏng đoán ý trên mà dâng lên tù binh Hắc Ám Tinh Linh tốt nhất để hắn hưởng dụng.
“Ta đại biểu cho Hắc Ám Tinh Linh bộ tộc, tới thần phục đại nhân! Cầu xin đại nhân tha cho bộ tộc chúng ta!”
Giọng nói của A Lai Toa mang theo bi thương, vẫn cứ quỳ, dâng vương miện tinh xảo trên đỉnh đầu và một khối thủy tinh màu đen tới.
“Đây là tiêu chí quyền lực của chúng ta ——Vương miện Hắc Ám Tinh Linh, còn có nội dung đầy đủ của phương pháp minh tưởng cao cấp “Sinh mệnh mút vào”! Hắc Ám Tinh Linh chúng ta đồng ý rút lui khỏi Ám Cực Bắc Vực, thậm chí rút lại đến phía bắc sông ngầm, hàng năm sẽ cung cấp nô lệ chuyên môn đỉnh cấp cùng rất nhiều tài nguyên quý trọng tới đại nhân! Xin đại nhân tha cho chúng ta!”
A Lai Toa lần thứ hai dập đầu khẩn cầu.
“Chuyện này sao!” Lôi Lâm đang trầm tư, ngón tay gõ gõ xuống mặt bàn, phát ra âm thanh có quy luật.
Mà A Lai Toa gần như nính thở, trong trạng thái kinh hoảng cùng chờ mong chờ đợi vận mệnh phán quyết.
“Có thể!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận