Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu (Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Chống Lại Thiên Tai)

Chương 156


Ngày mùng một tháng giêng thật sự không có gì để khen.
Nói đúng ra là Sở Thấm không có gì để khen, mà trong thôn quá xuất sắc. Người trong thôn đều đến sân đập lúa phơi nắng nói chuyện phiếm, huyên thuyên một hồi, nếu không thì họ sẽ tụ tập đánh bài, tóm lại là không thiếu việc làm.
Tại sao?
Bởi vì ngày một một tháng giêng không được làm việc.
Mấy ngày trước thím Sở đã nhiều lần cảnh cáo Sở Thấm tuyệt đối không được đi làm vào ngày này.
Mùng một tháng giêng là ngày đầu xuân, đầu năm mới, người ta hay nói rằng nếu làm việc vào ngày đầu năm mới thì bạn sẽ phải làm lụng vất vả quanh năm.
Thím Sở đã khuyên bảo Sở Thấm vô cùng tận tình: “Mặc dù nói chuyện này có hơi mê tín, nhưng nếu không nghe lời mấy người già đi trước thì rất rủi ro. Đây là câu nói xưa được lưu truyền từ nhiều đời nay rồi, không được phép làm việc và đánh trẻ con vào ngày mùng một tháng giêng.”
Đầu óc Sở Thấm không giống người thường, lúc ấy cô còn nói: “Làm việc mỗi ngày là chuyện tốt kia mà?”
Vừa nghĩ, hai mắt Sở Thấm vừa sáng lên: “Không phải làm việc càng nhiều thì càng có nhiều đồ ăn à? Hôm nay cháu nhàn rỗi, vậy từ nay về sau ngày nào cũng nhàn rỗi thì lấy đâu ra thức ăn?”
Thật ra ban đầu Sở Thấm cũng không có ý định làm việc, bởi cô nghĩ mấy ngày trước cô đã bận rộn đủ rồi, muốn nghỉ xả hơi một ngày.
Mà khi nghe thím Sở nói vậy, Sở Thấm lại không dám nghỉ.
Thím Sở: “…”
“Cháu đừng có ngụy biện!” Thím Sở thẹn quá hóa giận.
Sở Thấm khiếp sợ, thím Sở vốn tin vào mấy lời người xưa truyền lại, thế mà còn nói cô nguỵ biện?
Thím Sở không đấu lại được mồm Sở Thấm, vậy nên bà ấy đã quyết định xoay người về về nhà, kệ cô. Nhưng đến khi về rồi suy nghĩ cẩn thận lại thấy con nhóc Sở Thấm này nói cũng có lý.
Mà hôm nay, sau khi ăn sáng sau Sở Thấm chỉ biết ngẩn người, ở mãi trong nhà nhàn rỗi đến nỗi đầu cô sắp mọc nấm đến nơi.
Đợi đến giữa trưa lại ăn cơm, ăn xong cơm trưa cô không chịu được cảnh nhàn rỗi ngồi không này nữa, vậy nên cô đã lấy giỏ tre tự đan của mình ra đi bắt cá.
Mặt băng trên con sông nhỏ không còn dày như trước nữa, không cần dùng đá đập vỡ, chỉ cần dùng cái thùng gỗ gõ nhẹ lên là được.
Sở Thấm bỏ mồi câu vào giỏ tre tự làm.
Mồi câu khá đơn giản, dù là bột mì, cám mì, hoặc khoai lang sau khi chế biến cũng có thể dùng làm mồi câu.
Nếu muốn đơn giản hơn nữa thì dùng ngô, có thể chọn ngô tươi hoặc ngô khô. Ngô tươi có thể đánh bắt trực tiếp, còn ngô khô ngâm nước đánh tổ.
Kiếp trước, Sở Thấm còn dùng rau hẹ để câu cá trắm cỏ, đáng tiếc trong con sông nhỏ này không có cá lớn.
Sở Thấm đang nghĩ có thời gian rảnh có nên tới Đông Hồ một chuyến hay không, nơi đó có rất nhiều cá, cũng không biết là có câu được hay không.
Tất nhiên, chỗ cô định đánh bắt không phải cá Đông Hồ nuôi, ở Đông Hồ có mấy cái hồ hoang mà.
Sở Thấm nhét mồi câu vào trong giỏ tre, sau đó ngồi trên một tảng đá, yên lặng chờ đợi.
“Lạnh quá.” Sở Thấm chà xát hai lòng bàn tay vào nhau.
Nếu không phải sợ giỏ tre bị Đậu Nành Tử lấy mất thì giờ cô đã quay về nhà rồi.
Sở Thấm ngẫm nghĩ, sau đó quyết quay về dặn Tiểu Bạch đứng cửa trông. Từ cửa nhà có thể nhìn thấy vị trí giỏ tre, Tiểu Bạch có thể làm được việc nhỏ này.
Không biết là qua bao lâu, Sở Thấm ngâm đậu nành rồi lại lấy măng đông lạnh ra cắt thành từng khúc, sau đó đi lấy giỏ tre về.
Cô bắt được khá nhiều cá nhỏ, sau khi xử lý xong cô đặt lên bếp nấu, cho Tiểu Bạch một bát, còn lại đem cho heo ăn.
“Ngoan nào, ăn nhiều lên chút.” Sở Thấm nở nụ cười, đến khi xoay người lại nhìn thấy mấy con gà, cô rải ít thịt cua cho chúng: “Nào, chúng mày cũng ăn nhiều lên, ăn hết đi.”
Tốt quá, mấy con vật nhỏ không biến dị thật ngoan ngoãn.
Những ngày mùa đông giá lạnh dần trôi qua.
Mấy ngày tiếp theo Sở Thấm tập trung xay sữa đậu nành, làm đậu phụ nhồi, đậu phụ chiên hay thậm chí còn làm cả đậu phụ đông.
Ban đầu cô định làm mấy cái này trước tết, nhưng năm trước lại bận ủ rượu với làm mễ quả, ăn quá nhiều và làm quá nhiều, vậy nên Sở Thấm quyết định để qua năm mới.
Tình cờ có lễ hội Đèn Lồng vào ngày rằm tháng giêng.
Sữa đậu nành thật sự rất ngon, ở kiếp trước Sở Thấm chưa từng uống thử thứ này, dù sao thì sữa bò vẫn hợp khẩu vị của cô hơn.
Nếu có thể, thậm chí Sở Thấm có thể xay sữa đậu nành vào mỗi buổi sáng.
Ở cái thời đại không có máy làm sữa đậu nành, nó cần được ngâm và say bằng đá xay, cũng khá giống với cách xay tương gạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận